Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

•Trò Chơi Trí Mệnh• Mưa Mùa Hạ

Cacao Nóng.

/..../ Hành động (....) Biểu cảm "...." Suy nghĩ '....' Nói thầm [....] Địa điểm,thời gian {....}Chú thích |....| Khẩu hình miệng •....• Ngôn Thủ ngữ - Ký hiệu tay ____ : Chuyển cảnh
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
—————————————
Cốc Cốc Cốc.
Tiểu Kha đứng dậy mở cửa,Hùng Tất lững thững đi vào ngồi xuống sopha với thần thái không biến sắc,như thể đã quá quen với điều ấy.
Theo sau là hai thiếu niên với hai thái cực đối lập nhau,một người phong thái bình tĩnh còn người kia ngơ ngác ngó nhìn xung quanh.
Thiếu niên khoác Hán phục trắng tinh khôi như bông tuyết có vẻ ngoài sáng sủa bảnh bao,hai nốt ruồi dưới mí mắt làm tăng sức hút cho đôi mắt sắc sảo.
Vẻ đẹp độc lạ này khiến người ta nhìn lần một liền muốn nhìn lần hai,càng nhìn càng thấy thích.
Chàng trai còn lại vẻ ngoài bụi bặm lôi thôi,mái tóc bù xù,râu ở cằm mới nhú cùng sắc mặt nhợt nhạt làm người ta có chút thiếu thiện cảm.
Thiếu niên mặc Hán phục lia mắt quanh đại sảnh như tìm gì đó,rồi dừng lại trước thân hình nhỏ nhắn đang hơ tay trước lửa sưởi ấm.
Khóe miệng khẽ cong một đường đi tới gần,hạ lưng ngang bằng với thiếu nữ,nhẹ nhàng hỏi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi ngồi đây được không?
Thiếu nữ đang sưởi ấm khẽ giật mình quay qua theo phản xạ,gương mặt như tượng tạc ập thẳng vào mắt làm thiếu nữ ngơ người.
Bốn mắt nhìn nhau nhưng chỉ một bên đắm chìm,bên còn lại như thợ săn thấy con mồi.
Cái nghiêng đầu của đối phương đã kéo thiếu nữ về thực tại,đôi mắt né tránh không dám nhìn thẳng,quay đi ngượng ngùng.
???
???
Tự nhiên ạ.
Nguyễn Bạch Khiết mỉm cười nói cảm ơn nhưng sao nụ cười mỉm ấy lại loáng thoáng sự thỏa mãn,khoan thai ngồi xuống.
Chàng trai còn lại - Lăng Cửu Thời thấy thế cũng ngồi theo,hành trình phiêu lưu vẫn chưa kết thúc,cứ ngoái đi ngoái lại nhìn mọi thứ.
:Xem ra hôm nay lại có rất nhiều người mới đến.
Tiếng nói của một người phụ nữ truyền xuống thu hút sự chú ý tất cả những người có mặt,họ đồng loạt ngước lên trên.
Trên lầu hai là một người phụ nữ với lối trang điểm cổ điển và trang phục quý phái,thần thái cao sang khiến người ta ngưỡng mộ.
Có lẽ người phụ nữ là bà chủ của lữ quán này.
Bà chủ
Bà chủ
Thật tốt.
Bà chủ
Bà chủ
Hi vọng ngày mai cũng có thể có nhiều người như này.
Bà chủ
Bà chủ
Mọi người cứ tự nhiên.
Dứt lời,bà chủ bỗng chú ý đến thiếu nữ tóc ngắn ngang vai xinh xắn,đang giương cặp mắt to tròn nhìn mình.
Trong lòng nổi lên một đợt sóng rồi lại lặng yên,như chưa từng có gợn sóng nào,mỉm cười thân thiện với thiếu nữ rồi xoay người rời khỏi tầm mắt mọi người.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Để tôi kể nghe tình hình ở đây.
Tiểu Kha - Cô gái tóc ngắn ngang vai cá tính đứng ra giải thích sự việc cho những người lần đầu vào cửa.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Đây là lần thứ ba tôi qua cửa.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Giống với mọi người đều đến từ thực tế.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Chúng ta sẽ ở lại thôn một thời gian.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Khi vấn đề được giải quyết thì sẽ ổn thôi.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Tôi đoán đã có người gặp nguy hiểm rồi phải không?
Không biết lời này của Tiểu Kha có ẩn ý nào không,dù là thiện ý hay ác ý thì người được ám chỉ - Nguyễn Bạch Khiết chẳng vui vẻ gì.
???
???
Đường xá xa xôi,thời tiết lại khắc nghiệt,hai anh uống cacao cho ấm người.
Thiếu nữ đưa hai cốc cacao ấm nóng còn khói bốc nhẹ,nụ cười trên môi khiến Lăng Cửu Thời nhất thời đơ người,sau đó lắp bắp cảm ơn.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
C-Cảm ơn.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cảm ơn.
Nguyễn Bạch Khiết nhận lấy mắt cười nhìn thiếu nữ,lợi dụng cơ hội mà hỏi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi tên Nguyễn Bạch Khiết,lần thứ tư vào cửa.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em tên Châu Thanh Tú,gọi em là Thanh Tú hay Tú Tú đều được.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Đây là lần đầu tiên em vào cửa.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Nhờ anh chiếu cố.
Châu Thanh Tú - Cô gái có vóc dáng nhỏ nhắn với đôi mắt nai tơ tròn xoe khiến ai nhìn vào cũng muốn che chở,môi hồng chúm chím như đào mọng nước.
Tóc ngắn ngang vai,da trắng hồng hào,làn da mướt mịn như em bé với cặp má bánh bao.
Vẻ ngoài xinh xắn như kẹo ngọt,càng nhìn càng yêu.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tên thật sao?
Dưới câu hỏi của Nguyễn Bạch Khiết,em cũng không nghĩ nhiều thành thật gật đầu.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Lần sau nên dùng tên giả,tránh rắc rối không đáng có xảy ra.
Châu Thanh Tú dù không hiểu ý nghĩa câu nói của Nguyễn Bạch Khiết nhưng cũng gật đầu như đã hiểu,nhướn người lên trước nhìn thiếu niên ngồi cạnh hắn.
Đối diện với cặp mặt to tròn long lanh đầy mong chờ nhìn mình,Lăng Cửu Thời bỗng thấy ngượng,bối rối nói.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
L-L-Lăng Cửu Thời.
Châu Thanh Tú mỉm cười gật đầu đã hiểu,tiếp tục sưởi ấm,Lăng Cửu Thời liền thở phào một hơi.
Vì bản thân anh chưa từng tiếp xúc hay yêu đương với nữ giới,bởi anh là trai IT.
Nên hành động và xúc cảm khi đối diện với một cô gái đáng yêu nhỏ nhắn của Lăng Cửu Thời đôi khi như robot,cứng ngắc và thiếu linh hoạt.
Hùng Tất
Hùng Tất
Tôi biết điều này rất khó chấp nhận nhưng đây là một trò chơi rất khác thường.
Hùng Tất
Hùng Tất
Chúng ta bị thương nặng hoặc chết ở đây,ra khỏi đây về hiện thực cũng nguy hiểm đến tính mạng.
Châu Thanh Tú ngừng hành động đang làm ngước mắt bàng hoàng nhìn Hùng Tất,đồng tử mở to với mí mắt run run vì nghe được điều đáng sợ.
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
H-Hả?
Anh chàng ngồi đối diện Hùng Tất kêu lên không tin vào tai mình,trên người vẫn mặc bộ đồng phục giao hàng như con ong vàng nâu.
Có lẽ đang làm việc thì lạc tới đây,hẳn là anh ta sợ hãi lắm.
Trình Văn
Trình Văn
Đừng có hù dọa chúng tôi.
Trình Văn - Bề ngoài gọn gàng thanh lịch,đeo cặp kính trông anh giống làm công việc liên quan đến kinh tế hay chức vụ nhà nước.
Trình Văn
Trình Văn
Rất nhiều người đều qua cửa đầu tiên.
Phong thái bình tĩnh,kiểu ngồi thả lỏng tựa vào sopha trông anh như đã trải qua sự việc này một lần.
Và đúng thật,đây là lần thứ hai anh qua cửa.
Hùng Tất
Hùng Tất
Nói với mọi người điều này không phải tôi tốt bụng mà là sợ các người làm trì hoãn.
Hùng Tất
Hùng Tất
Nhớ cho kỹ.
Hùng Tất
Hùng Tất
Muốn sống ra khỏi đây,phải tìm ra cánh cửa và chìa khóa.
Hùng Tất không ngại nói thật,thẳng thừng đáp trả câu nói của Trình Văn,nhìn anh ta nhấn mạnh câu từ như thể cảnh cáo và chế giễu.
Khác nào nói bọn họ là kẻ ngáng chân,chỉ tổ phiền phức.
Lần đầu qua cửa là do may mắn,lần hai thì không chắc,có khi thứ đón chờ ngoài cửa là cái chết.
Bỗng nhiên anh chàng giao hàng tát vào mặt hai cái rõ to,ai cũng nhìn anh với vẻ hoang mang.
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
Đây…Đây không phải là mơ sao?!
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
Tôi vừa đến nhà hàng lấy thức ăn,vừa mở cửa thì đã đến đây rồi.
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
Không được!
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
Tôi phải về,nếu không sẽ quá giờ đơn hàng!
Anh ta lắp bắp kể về hiện tượng kì dị,sau đó vì sợ trễ đơn hàng sẽ bị đánh giá kém nên sốt sắng mở cửa chạy ra ngoài.
Hùng Tất không phản ứng kịp chỉ có thể đuổi theo,không ngừng kêu lớn cảnh báo nguy hiểm.
Hùng Tất
Hùng Tất
Quay lại!!
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
Tôi phải về,tôi phải về!
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
Tôi phải đi về,phải đi về!!
Hùng Tất
Hùng Tất
Quay lại,nguy hiểm!!!
Dứt lời,lúc anh chàng giao hàng chạy được nửa đoạn cái ván gỗ che miệng giếng trước mặt bật tung ra.
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
AHHHHH!!!
Người bên trong nghe “Quay lại,nguy hiểm!!!” của Hùng Tất ngay lập tức chạy ra xem tình hình.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
!!!
Lúc chạy ra Hùng Tất đang ôm nửa người anh chàng giao hàng kéo về,thứ họ chứng kiến là một người con gái mặc đồ trắng với mái tóc rối dài ngoằng có thể chuyển động từ từ mất dạng.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ôi vãi! Vừa nãy là cái gì thế?!!
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đây chính là môn thần.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Không đánh bại cô ta thì đừng mơ rời khỏi.
[Đại sảnh]
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Tôi ở đây đã nhìn thấy nhiều rồi.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Ở đây chúng ta phải hợp tác với nhau,mỗi người một trận sẽ bị đánh bại.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Tôi tên Tiểu Kha.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Mọi người tên gì?
Trình Văn
Trình Văn
Tôi tên Trình Văn,lần thứ hai vào cửa.
Vương Tiêu Y
Vương Tiêu Y
T-Tôi tên Vương Tiêu Y,đây là lần đầu tiên…
Anh chàng giao hàng sau lần chứng kiến kinh hãi đó không ngừng lẩm bẩm “Tôi muốn về nhà.”,bần thần ngồi một chỗ không dám nhúc nhích.
Hùng Tất
Hùng Tất
Đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn nữa.
Hùng Tất
Hùng Tất
Thành thật lấy chìa khóa về đây.
Hùng Tất nói với giọng ra lệnh,như kêu họ đừng có giấu giếm bất cứ điều gì,phát hiện được gì phải lập tức báo cáo.
Vương Tiêu Y
Vương Tiêu Y
Tiểu Kha,muốn ra khỏi đây là phải dùng trí hay là đánh nhau?
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Không nhất định.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Đằng sau mỗi cánh cửa đều nguy hiểm như nhau.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Cô phải tìm chìa khóa trước rồi tìm cửa mới có thể trở về thế giới thực.
Vương Tiêu Y nghe xong di chuyển ngồi cạnh Tiểu Kha,nhìn cô sợ sệt nói.
Vương Tiêu Y
Vương Tiêu Y
Vậy tôi có thể theo cô không?
Tiểu Kha
Tiểu Kha
/Nhún vai/
Vương Tiêu Y sau đó im lặng không nói câu nào trở về chỗ,đưa mắt nhìn Châu Thanh Tú đang uống cacao đối diện.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
/Chạm mắt/
Đang tính hỏi có chuyện gì thì Vương Tiêu Y quay đi,em có hơi thắc mắc nhưng không để ý nữa.
Con gái mà,gặp chuyện quỷ dị thế này hoảng sợ là điều bình thường,họ sẽ nương nhờ một người nào đó mạnh mẽ dũng cảm.
Có lẽ Tiểu Kha có vẻ ngoài mạnh mẽ bản lĩnh nên Vương Tiêu Y muốn hợp tác.
Còn Châu Thanh Tú dáng dấp nhỏ nhắn,vẻ ngoài nhìn như dạng con gái mềm mỏng chân yếu tay mềm nên cô mới có hành động như vậy.
Quả thực nếu so giữa hai người,Châu Thanh Tú bé hơn Vương Tiêu Y.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cho hỏi chút,ở đây có phòng trống không?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi buồn ngủ rồi,muốn đi ngủ.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Ha.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
/Cười khẩy/
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Anh còn có tâm tình đi ngủ sao?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Không ngủ thì không cần chết sao?
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Anh-
Dưới câu từ xéo sắc của Nguyễn Bạch Khiết,Tiểu Kha được phen cứng họng,muốn phản lại thì Hùng Tất lên tiếng cắt đứt.
Hùng Tất
Hùng Tất
Được rồi.
Hùng Tất
Hùng Tất
Trên lầu còn phòng,ba người tự nhiên đi.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ba người? Tôi với ai vậy?
Hùng Tất
Hùng Tất
Cậu,anh ta và cô bé đó còn gì.
Hùng Tất
Hùng Tất
Ba người không phải một nhóm sao?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
H-Hả?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Anh đang đùa sao?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Tôi với anh ta chung phòng còn nói được,nhưng đó…
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
…Là con gái mà…
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Sao có thể chung phòng chứ?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Nam nữ thụ thụ bất thân,đạo lí này anh không hiểu sao?
Hùng Tất
Hùng Tất
Hiểu hay không hiểu thì chết người à?
Hùng Tất
Hùng Tất
Phân biệt nam nữ có ích gì.
Hùng Tất
Hùng Tất
Trong cửa còn không giữ được mạng,nay sống mai chết là điều hiển nhiên.
Hùng Tất
Hùng Tất
Còn rạch ròi giới tính?
Hùng Tất
Hùng Tất
Nực cười.
Hùng Tất
Hùng Tất
Có khi ngày mai ánh sáng mặt trời sẽ là điều xa xỉ với các người đấy.
Lăng Cửu Thời cứng họng không thể phản bác dù chỉ một câu,Châu Thanh Tú cũng không ngoại lệ.
Đang tính từ chối nghe một tràng từ Hùng Tất liền ngậm miệng,bản thân em thấy nó cũng…khá thuyết phục.
Lần đầu vào cửa,thân là con gái mà dám ở một mình là đang dâng mạng cho tử thần.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
???
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đi thôi.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
A-Àh,vâng.
Châu Thanh Tú lẽo đẽo theo sau,dáng dấp nho nhỏ với chiều cao khiêm tốn khiến em trông bé xíu giữa hai thiếu niên cao vời vợi.
Nếu đứng cạnh Châu Thanh Tú chỉ cao đến phần nách hai người bọn họ,Lăng Cửu Thời có chút buồn cười.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
“Bé thật.”
Lên lầu bọn họ nghe thấy điệu nhạc cổ điển phát ra từ căn phòng bên trái cạnh sườn cầu thang,nhìn vào là bà chủ lữ quán đang phiêu theo giai điệu.
Không làm phiền nữa mà đi về phòng,cánh cửa gỗ vang lên âm thanh kẽo kẹt do cũ kĩ khi Nguyễn Bạch Khiết đẩy vào.
Bên trong nội thất tối giản mà gọn gàng,đầy đủ tiện nghi không thiếu thứ gì.
Lăng Cửu Thời sau khi vào phòng nhanh chóng đóng chặt cửa,Nguyễn Bạch Khiết ngồi trên giường thắc mắc.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đóng cửa làm gì vậy?
Dưới cặp mắt như chứa vạn vì sao của Châu Thanh Tú khiến Lăng Cửu Thời nhanh chóng giải thích,tránh gây hiểu lầm.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
T-T-Tôi sợ người khác biết anh bị thương.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Chẳng phải anh kêu tôi không được nói sao.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Th-Thanh Tú,tôi-tôi không có ý gì đâu.
Châu Thanh Tú bật cười giải vây bầu không khí ngượng ngùng.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em nào có nghĩ lung tung chứ.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh đóng cửa chặt như vậy để người khác không biết anh Nguyễn bị thương.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Đồng thời giảm thiểu sự cố không đáng có,lỡ như đang ngủ có thứ gì đó xông vào thì phiền phức lắm.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh tốt như vậy,lại còn thân thiện đẹp trai nữa.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Sao có thể là người xấu được chứ.
Tai Lăng Cửu Thời đỏ lên,theo thói quen đưa tay gãi cổ ngượng ngùng.
Nguyễn Bạch Khiết ngồi trên giường trầm mặt nhìn hai người họ thân thiết,lấy tay ấn xuống vết thương trên cánh tay.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ah!
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Sao thế?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Hình như…
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Vết thương trở nặng hơn rồi…
Phần vải trắng nơi cánh tay trái Nguyễn Bạch Khiết nhuốm một vùng đỏ,hắn đưa cặp mắt ươn ướt nhìn em,trông rất đáng thương.
Châu Thanh Tú lấy trong túi đeo trên người dụng cụ y tế,đưa cho Lăng Cửu Thời.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Lăng,nhờ anh.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em là con gái,không tiện lắm.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
À được.
Nguyễn Bạch Khiết nhìn Lăng Cửu Thời cầm dụng cụ tới chỗ mình bằng nửa con mắt,như thấy thứ phiền phức.
Em đi đến ghế ngồi quay lưng về bọn họ,lấy quyển sách trong túi ra đọc.
Chỉ là chưa đọc hết một dòng tiếng kêu la thảm thiết của Nguyễn Bạch Khiết khiến em khá hốt quay lại nhìn,Lăng Cửu Thời đang sơ cứu vừa hoang mang vừa lúng túng.
Tuy mấy việc này anh không thạo nhưng bản thân đã nhẹ nhàng cẩn thận từng li từng tí,ấy mà Nguyễn Bạch Khiết cứ la lên kêu đau.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cậu có biết làm không vậy?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi biết cậu không thích tôi nhưng cậu cũng không cần vì tư thù mà đối xử với tôi như vậy chứ.
Giọng Nguyễn Bạch Khiết dần nghẹn đi,ôm bả vai tủi hờn với đôi mắt phủ tầng sương mờ chứa đầy sự ấm ức.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Tôi…
Lăng Cửu Thời không biết phải làm sao,bối rối nhìn em với ánh mắt cầu cứu.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Lăng,anh ra ghế ngồi nghỉ đi.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Ngày nay anh mệt rồi,để em làm.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Cảm ơn em.
Lăng Cửu Thời nhanh nhẹn bỏ đồ nghề xuống ra chỗ ngồi như muốn thoát khỏi công việc đó lâu rồi,trông vui lắm.
Châu Thanh Tú trước khi cởi áo Nguyễn Bạch Khiết để sát trùng vết thương đã nói lời xin phép,rồi bắt đầu khử trùng.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh đau thì bảo em nhé.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em sẽ điều chỉnh.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ừm.
Nguyễn Bạch Khiết mắt đầy ý cười gật đầu,khuôn mặt bộc lộ đâu đó thỏa mãn lẫn vui sướng,nhìn em chăm chú.
Lâu lâu lại mỉm cười một cái,không biết cười cái gì nhưng trông ngu ngơ đáng yêu hết nấc.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú,đau~
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh đau sao? Em sẽ nhẹ tay lại.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Sắp xong rồi,anh cố chịu một chút.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
“Anh ta…”
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
“Anh ta cố ý!”
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Xong rồi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cảm ơn Tú Tú~
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Vâng.
Châu Thanh Tú thu dọn đồ nghề cất vào túi,lấy một lọ trong ngăn nhỏ bên sườn túi mở ra,đưa cho Nguyễn Bạch Khiết.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đây là cái gì?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Kẹo ngủ ngon.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Kẹo ngủ ngon?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Mỗi khi đến chỗ lạ em thường mang theo,nó giúp em ngủ ngon hơn.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Hôm nay hai anh vận động mệt mỏi rồi,cần một giấc ngủ thư giãn và nạp đầy năng lượng cho ngày mai.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú thật chu đáo.
Nguyễn Bạch Khiết lấy một viên bỏ vào miệng,không quên khen em một câu.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Lăng,ăn một viên.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Cảm ơn.
Châu Thanh Tú cũng lấy một viên ăn,vị nho len lỏi khắp khoang miệng làm em dễ chịu phần nào.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Tôi nhớ không lầm thì đây là kẹo tạo cảm giác buồn ngủ,giúp đi sâu vào giấc ngủ.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Em thường xuyên khó ngủ sao?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Ừmmm.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Thật ra em sẽ mộng du khi ngủ nơi lạ lẫm,để tránh rắc rối nên kẹo ngủ là vật bất ly thân của em.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ra vậy.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Nhưng lạm dụng quá sẽ không tốt,em hạn chế dùng nhé.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Vâng,em biết rồi.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Lăng thật tốt.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Vừa đẹp trai lại còn ấm áp.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Haha.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
/Xoa cổ ngại ngùng/
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú,chúng ta ngủ chung đi.
! ! !
[Hết]
NovelToon
[Outfit Châu Thanh Tú]

Nạn Nhân Đầu Tiên.

/..../ Hành động (....) Biểu cảm "...." Suy nghĩ '....' Nói thầm [....] Địa điểm,thời gian {....}Chú thích |....| Khẩu hình miệng •....• Ngôn Thủ ngữ - Ký hiệu tay ____ : Chuyển cảnh
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
—————————————
Kết quả Châu Thanh Tú ngủ trên giường,Nguyễn Bạch Khiết cùng Lăng Cửu Thời trải thảm nằm dưới cạnh sườn trái giường.
Đêm đến,tất cả đều đang say giấc nồng,mọi thứ chìm trong màn tĩnh mịch yên ắng.
Bỗng…
Cạch Cạch Cạch.
Chiếc cửa sổ như có ai đập kêu lên không ngừng,thính giác Lăng Cửu Thời vốn nhạy cảm có thể nghe ở khoảng cách xa nên điều này khiến anh không thể ngủ yên.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Haizzz.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Cái gì cứ đập cửa vậy?
Anh khó chịu lên tiếng,giọng nói ngái ngủ đầy mệt mỏi rồi mở mắt ti hí nhìn về phía cửa.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Thanh Tú,đêm muộn rồi em làm gì thế?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Không đi ngủ mà còn đứng đó làm gì?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Mau ngủ đi,thức khuya không tốt…
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
…đâu…
Vì trong trạng thái mơ mơ hồ hồ nên nghĩ Châu Thanh Tú không ngủ được mới nghịch ngợm,giọng nói về sau càng nhỏ dần,tiếp tục nhắm mắt ngủ.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
‘A-A-Anh Lăng,đó kh-không phải em.’
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Aiya,không phải em thì là…
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
…ai…?
Lăng Cửu Thời đang nói thì dừng lại,mở mắt nhìn lên thấy em nằm sát mép giường chùm chăn khắp người chừa phần đầu.
Châu Thanh Tú nắm chặt góc chăn đến biến dạng,mắt ươn ướt run run nhìn Lăng Cửu Thời,sợ hãi là hai từ miêu tả em lúc này.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
‘Anh Lăng,em sợ…’
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
‘Em không dám nhìn xem là gì.’
Tiếng đập cửa vẫn còn,nhìn sang Nguyễn Bạch Khiết ngủ ngon lành,Lăng Cửu Thời khẽ nuốt nước bọt một cái.
Từ từ ngồi dậy với tâm thế thấp thỏm lo sợ,bắt đầu trấn an bản thân bằng suy nghĩ chỉ là gió mà thôi.
Trước mặt anh là môn thần khoác tấm vải trắng dính máu khô và bùn đất,mái tóc xõa dài chuyển động như những con rắn ngoe nguẩy,đứng cuối giường nhìn họ.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời khẽ nhắm mắt lại,từ từ nằm xuống chắp tay trước ngực,cả người run lẩy bẩy mà lẩm bẩm điên cuồng.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
‘Tôi là một người trung thành với chủ nghĩa duy vật.’
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
‘Tôi là một người trung thành với chủ nghĩa duy vật.’
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
‘Tôi là một người trung thành với chủ nghĩa duy vật.’
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Làm cái gì vậy?
Nguyễn Bạch Khiết nằm cạnh bị đánh thức thì chẹp miệng khó chịu,cảm thấy anh ta thật phiền phức.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Bị điên à?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Có cho người khác ngủ không vậy?
Thấy người kia vẫn không có dấu hiệu dừng lại,Nguyễn Bạch Khiết mở mắt quay sang cáu gắt quát.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cậu đã xong chưa vậy?!
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
‘Tôi là một người trung thành với chủ nghĩa duy vật.’
Nguyễn Bạch Khiết ngờ ngợ được gì đó nhưng không chắc chắn,nhìn thấy Châu Thanh Tú vò chăn nhắm chặt mắt sợ sệt liền hiểu ra.
Hắn biết thứ khiến họ khiếp vía là thứ gì,lia mắt nhìn Lăng Cửu Thời đang chắp tay tụng.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cậu quyết tâm như vậy sao không mời nó ra ngoài?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Tôi là một người không trung thành với chủ nghĩa duy vật lắm đâu!
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Chạy!
Lập tức cả ba tốc chăn phi nhanh ra ngoài,chạy xuống đại sảnh không thấy môn thần đuổi theo nên thắng lại.
Phào một tiếng,người dựa ghế người tựa tường thở hổn hển.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Con nữ quỷ này…!
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Sao nó không đuổi đến đây vậy?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
À.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Quái vật ở trong cửa chắc là không thường giết người.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Tại sao?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ha.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cậu cầu xin tôi đi rồi tôi nói cho cậu.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Xuỳ.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Nằm mơ.
Châu Thanh Tú ngồi nghỉ ở sopha ngước lên nhìn Nguyễn Bạch Khiết đang tựa hai tay vào thành ghế ngay bên,chớp chớp mắt.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Nguyễn,cầu xin anh.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Em nghe thật đấy à,Thanh Tú?!
Lăng Cửu Thời trố mắt không ngờ em lại nghe lời đến thế,quả thực là một cô bé ngoan nhưng ngoan quá cũng không tốt.
Nguyễn Bạch Khiết giây trước khựng người nhưng sau đó lấy lại thần thái đối mắt với em,mỉm cười hài lòng.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Được.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Lại đây.
Châu Thanh Tú nhích nhích người lên trước với vẻ mong chờ,Nguyễn Bạch Khiết hạ người ghé vào tai em thì thầm.
Mà Lăng Cửu Thời nảy sinh hiếu kỳ lại gần muốn nghe nhưng chậm một bước,thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Châu Thanh Tú càng khiến anh tò mò hơn.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
“Nói gì vậy?”
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Sao? Muốn nghe à?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đã nói là cầu xin tôi đi rồi mà.
Nguyễn Bạch Khiết nhìn Lăng Cửu Thời châm chọc,rồi nhận lại bản mặt khinh khỉnh của đối phương.
Thấy cậu ta quay người định đi Nguyễn Bạch Khiết liền thắc mắc,Lăng Cửu Thời trả lời qua loa rồi ngoảnh mặt đi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cậu đi đâu vậy? Ở đây ấm mà?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ở với anh nhàm chán quá.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lên kia ngủ cùng ma nữ đây.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi đói rồi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nấu mì cho tôi đi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Lần sau tôi đãi cậu.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ha,anh không có tay à?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Mắc mớ gì tôi phải nấu cho anh?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Đi mà nấu.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ấy Tú Tú,em cũng đói sao?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nhưng biết làm sao giờ,hai ta chỉ có thể để cơn đói hành hạ thôi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Haizzz.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
???
Mặt Châu Thanh Tú hiện rõ dấu chấm hỏi,đang ngồi yên lành đột nhiên bị nhắc tên thì hoang mang.
Chiếc mỏ giựt giựt muốn lên tiếng giải thích thì nhận được cái nháy mắt tinh nghịch của Nguyễn Bạch Khiết,lúc đó không hiểu sao cổ họng như bị ai chặn.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Em đói sao,Thanh Tú?
Mà Lăng Cửu Thời vốn đi được nửa đường nghe Nguyễn Bạch Khiết nói em cũng đói liền quay trở lại,nhẹ nhàng hỏi.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em…
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
/Ngượng/
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
…Anh Lăng,phiền anh rồi.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Không phiền không phiền.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Để anh nấu mì cho em ăn.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
“Tên Lăng này.”
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
“Mình nói một câu cãi một câu,nhắc đến Tú Tú liền dịu dàng quan tâm.”
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
/Nhìn Lăng Cửu Thời đánh giá/
Họ không biết cuộc đối thoại nãy giờ đều thu vào tầm mắt bà chủ lữ quán trên lầu hai,nhìn họ trầm mặc như thất vọng điều gì đó,rồi lặng lẽ rời đi.
Châu Thanh Tú muốn giúp một tay nhưng anh không cho,nhất quyết kêu em ra kia ngồi đợi.
Nhưng làm sao đọ lại cái mỏ lau láu của em được,đành bất lực để em phụ.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tay nghề cậu thế nào?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Chắc là…ăn không chết đâu.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
/Cười gượng/
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đừng có làm hại tôi và Tú Tú.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Sẽ không đâu.
Nguyễn Bạch Khiết ho lên vài cơn không ngừng xoa xoa hai tay,để ý bàn tay Lăng Cửu Thời cũng đỏ lên vì lạnh,Châu Thanh Tú bỏ dở công việc nói với anh.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Lăng,nhờ anh giúp em phần còn lại.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em đi ra đây chút.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ừm.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú đi đâu thế? Tôi đi cùng em.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Không cần đâu,chỗ đó gần lắm,em về ngay mà.
Nguyễn Bạch Khiết cứ đưa mắt nhìn hướng em vừa đi,cứ như vậy đến khi em trở lại với hai áo choàng lông ấm áp,trên người cũng mặc một chiếc.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Trời lạnh thế này mặc phong phanh sẽ sinh bệnh.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Hai anh mau mặc vào đi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Em tìm ở đâu thế?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em lấy từ quầy lễ tân.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em thấy anh ho mấy tiếng,không phải anh đang lạnh sao?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Với lại tay anh Lăng sưng tấy lên hết rồi.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Cảm ơn em.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
/Lấy một cái mặc vào/
Nguyễn Bạch Khiết lúc luồn tay trái vào ống tay thì đau đớn kêu lên,miệng mếu máo chực khóc,đáng thương nhìn em.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú,đau quá~
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Vết thương của anh vẫn chưa lành,cử động mạnh sẽ khiến nó rách ra.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Nào,em giúp anh.
Châu Thanh Tú hết sức nhẹ nhàng cẩn trọng mặc áo cho Nguyễn Bạch Khiết,đương nhiên việc động chạm da thịt là không thể tránh khỏi.
Hai người va chạm tiếp xúc,nhưng chỉ một người bình thường,thậm chí còn không để ý.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
->Bình thường.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
->Vui vẻ.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
->Đánh giá.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Mì nấu xong rồi.
Lăng Cửu Thời đặt mạnh bát xuống bàn như đang lên án sự giả tạo của Nguyễn Bạch Khiết,hắn không những không tức mà còn nhếch mép khiêu khích.
Tách.
Tách.
Tách.
Một thứ chất lỏng màu đỏ đặc sệt như máu nhỏ từng giọt xuống mặt bát,cả ba từ từ ngửa đầu nhìn lên trần.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Phòng ở trên lầu ai ở vậy?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
K-Không biết nữa.
AHHHHHHHHH!
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
!!!
Lăng Cửu Thời bị tiếng thét lớn từ lầu trên dội xuống làm cho kinh hồn bạt vía,theo phản xạ ôm chặt người bên cạnh.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
!
Châu Thanh Tú giật mình vì tiếng hét gấp 1 thì giật mình vì bị ôm bất ngờ gấp 10.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
A-Ai hét vậy?!!
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Ahaha…
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Lăng…
Châu Thanh Tú mặt mày sượng sạo vỗ nhẹ lên vai Lăng Cửu Thời,thấy bản thân mạo phạm con gái nhà lành ngay tức khắc buông ra,xoa đầu ngại ngại.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đi.
Dứt lời họ lên tầng trên xem tình hình,người ở trong căn phòng đó là Trình Văn - Đang ôm đầu kinh hãi núp trong góc giường,điên loạn không ngừng hét.
Trình Văn
Trình Văn
Đừng giết tôi! Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!!
Anh ta cứ nhìn lên trần kêu gào “Đừng giết tôi.” trong nỗi kinh hoàng,cơ thể run lẩy bẩy không kiểm soát nổi hành vi.
Thì ra nguyên nhân máu luồn qua khe gỗ nhỏ xuống lầu dưới là lầu ba,cũng chính là sân thượng.
Chảy nhiều máu như vậy hẳn vết thương không nhỏ,e là lành ít dữ nhiều.
[Sân thượng]
:Người này sao lại chết vậy?!
:Đây,đây,đây…! Quá khủng khiếp rồi!
Thi thể một người đàn ông dựa vào lan can với vết thương lớn ở phần bụng,trang phục ướt đẫm máu tươi,mặt mày tái nhợt khô khốc.
Máu của ông ta chảy như nước,trải dài một đường lớn từ đầu đến hết chiều dài sân thượng,có thể thấy chết do mất máu quá nhiều.
Trên nền,tuyết từ ngoài bay vào được nhuộm màu đỏ tươi trông như những vụn thịt rải rác,toàn thể người có mặt lúc đó vừa lo sợ vừa che miệng kiềm sự buồn nôn.
Trình Văn mặt mày tái mét xả một bãi vì không nhịn nổi,sau đó khó khăn đứng dậy không dám nhìn.
Châu Thanh Tú nhìn thi thể liền cảm thấy nhợn nhợn ở cổ,bụng đánh trống phản đối gay gắt,chúng muốn giải tỏa.
Một thân hình cao lớn che trước mặt em như đang ngăn em nhìn tiếp,dù rằng bản thân Lăng Cửu Thời khó chịu nhường nào.
Chỉ có Hùng Tất và Nguyễn Bạch Khiết dám mặt đối mặt với thi thể,thậm chí còn dí lại gần nhìn,thật gan dạ.
Hùng Tất
Hùng Tất
Bắt đầu rồi.
Hùng Tất thở dài bình tĩnh nói,xem ra ngày tháng yên bình đã hết,từ giây phút này việc sống hay chết phụ thuộc vào hoàn cảnh rồi.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Tôi còn tưởng việc đầu tiên xảy ra sẽ là…
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Thôi đi.
Tiểu Kha liếc đám Nguyễn Bạch Khiết như đang ám chỉ câu nói đầy ẩn ý của mình,được nửa chừng liền dừng không nói nữa,như thể sợ lộ hoặc sợ phiền.
Mà Nguyễn Bạch Khiết đâu phải dạng chậm hiểu,hắn cười khẩy đối mặt với Tiểu Kha,trừng nhẹ dằn mặt với điệu bộ mỉa mai và khiêu khích.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Vốn dĩ là ba người chúng tôi phải không?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Quan sát chúng tôi kỹ như vậy,sợ rằng làm cô thất vọng rồi.
Trình Văn
Trình Văn
T-Tôi vừa nghe thấy một tiếng động lạ.
Trình Văn
Trình Văn
Hóa ra đ-đây là quái vật ăn thịt người!!
Vương Tiêu Y
Vương Tiêu Y
C-Cái gì?!!
Trình Văn run rẩy ôm người kể lại chứng kiến kinh hoàng,Vương Tiêu Y ở bên hốt hoảng kêu lên một tiếng,thâm tâm bắt đầu hình thành nỗi sợ hãi.
Vương Tiêu Y
Vương Tiêu Y
Tôi không xong rồi,tôi muốn đi về!
Anh chàng giao hàng
Anh chàng giao hàng
Đúng,đúng! Tôi muốn về!
Vương Tiêu Y cô không thể ở đây một giây nào nữa,cô không muốn chết ở nơi khỉ ho cò gáy đầy nguy hiểm này,anh chàng giao hàng ở sau cũng hưởng ứng mãnh liệt.
Hùng Tất
Hùng Tất
Đây là chuyện muốn đi là đi,muốn ở là ở sao?!
Chỉ là bị Hùng Tất lớn giọng nhắc nhở nên buộc phải ở lại,dù bản thân không muốn chút nào.
Hùng Tất
Hùng Tất
Chắc chắn anh ta đã vi phạm điều cấm kỵ gì rồi.
Hùng Tất
Hùng Tất
Mọi người đều phải nhớ phải biết những chuyện không nên làm là gì.
Hùng Tất
Hùng Tất
Mới có thể giữ được mạng.
Hùng Tất
Hùng Tất
Trước khi điều tra rõ ràng,nhất định phải cẩn thận.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
‘Một người chết ở bên lan can.’
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
‘Đừng dựa vào lan can một mình.’
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
‘Thì ra là như vậy.’
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Thanh Tú!
Nguyễn Bạch Khiết vừa nghiệm ra điều cấm kỵ lập tức quay phắt lại,thấy Lăng Cửu Thời chạy đi,Châu Thanh Tú cũng biến mất,hắn liền đuổi theo.
[Lầu 1]
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Sau khi nôn,cơ thể bị mất nước và chất điện giải nên cần bổ sung nước.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Uống từng ngụm nhỏ nhé.
Lăng Cửu Thời đưa cốc nước tới trước mặt em,ân cần dặn dò.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Cảm ơn anh Lăng.
Em cầm cốc nước lên uống một ngụm nhỏ theo lời của Lăng Cửu Thời,từ từ nuốt xuống.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú còn khó chịu ở đâu không?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
/Lắc đầu/
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em ổn,anh Nguyễn.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Vậy thì tốt.
Sau khi ăn miếng mỳ nấu ban nãy,Lăng Cửu Thời bỗng nhớ tới lời nói của Hùng Tất,quay sang hỏi Nguyễn Bạch Khiết húp mỳ đối diện.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Vừa nãy Hùng Tất có nói chuyện cấm kỵ là gì vậy?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Trong cửa có quái vật giết người.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nhất định phải biết mọi điều cấm kỵ.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đi ra khỏi cửa là phạm quy.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Kích hoạt điều cấm kỵ này thì quái vật sẽ đến.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ngược lại,không phạm quy thì tạm thời an toàn.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
/Gật gù/
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Vậy đừng vi phạm những điều cấm kỵ này thôi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ừm.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Thế giới bên trong cái cửa này độ khó còn cao hơn.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Các điều cấm kỵ rộng lớn.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Có nhiều điều cấm kỵ thật sự khiến người ta khó có thể giải thích.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ví dụ như?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ví dụ?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ví dụ…
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Sẽ giết người mang giày.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời đang ăn ngon lành thì khựng lại,lập tức nhả miếng thịt ngậm trên miệng chưa kịp ăn xuống bát,nhanh chóng cởi giày ra.
Nguyễn Bạch Khiết cười mỉa mai vì Lăng Cửu Thời quá tin người,một hành động được cho là ngu ngốc.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đó chính là ví dụ.
Giờ anh mới biết mình bị trêu,mặt căng lườm anh ta xéo sắc đeo lại giày.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Vậy tôi hôm qua đã vi phạm điều cấm kỵ rồi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Không có.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nếu không sáng nay cậu đã chết rồi.
Hùng Tất
Hùng Tất
/Đi vào/
Hùng Tất
Hùng Tất
Ba vị.
Hùng Tất
Hùng Tất
Tộc trưởng nói muốn gặp chúng ta.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Tộc trưởng?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nhân vật không phải là người chơi trong cửa,là người tạo ra nhiệm vụ.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Còn có người không phải là người chơi sao?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú,chúng ta đ-
Trước mắt họ là Châu Thanh Tú gối đầu lên tay nằm xuống bàn ngủ ngon lành,nhìn trạng thái có lẽ ngủ được một giấc rồi.
Do đêm qua không được nghỉ ngơi tử tế nên sáng ra mới thiếu ngủ,Lăng Cửu Thời định gọi dậy nhưng chậm hơn Nguyễn Bạch Khiết một bước.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Chẳng trách lại im ắng đến thế,thì ra là ngủ rồi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Anh ra ngoài trước đi,chúng tôi xong ngay.
Hùng Tất
Hùng Tất
Đừng chậm trễ.
Hùng Tất
Hùng Tất
/Ra ngoài/
Dạo đầu Nguyễn Bạch Khiết nhẹ nhàng gọi nhưng thấy em không có động tĩnh nên chuyển sang vỗ nhẹ vai.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
…Hưm~
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Nguyễn~
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
…Sao thế?
Do mới tỉnh nên bộ dạng Châu Thanh Tú như đứa trẻ nhõng nhẽo,đến giọng nói cũng biến thành nũng nịu,trông đáng yêu hết nấc.
Một tiếng “Anh Nguyễn.” phát ra từ miệng nhỏ Châu Thanh Tú thành công khiến người nọ tan chảy,cũng khiến người nọ bất giác xoa đầu em.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tộc trưởng muốn gặp chúng ta.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Tộc trưởng? Là ai nữa?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi sẽ giải thích trên đường đi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đi thôi,Hùng Tất đang đợi bên ngoài.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Chúng ta không được chậm trễ,kẻo lỡ mất manh mối.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
/Gật đầu/
Nguyễn Bạch Khiết lợi dụng cơ hội liền ăn đậu hũ,nắm tay em dắt đi,Lăng Cửu Thời thấy sai nhưng không biết sai chỗ nào.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
“Đi thì đi nhưng sao phải nắm tay?”
[Hết]

Manh Mối Xuất Hiện.

/..../ Hành động (....) Biểu cảm "...." Suy nghĩ '....' Nói thầm [....] Địa điểm,thời gian {....}Chú thích |....| Khẩu hình miệng •....• Ngôn Thủ ngữ - Ký hiệu tay ____ : Chuyển cảnh
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
—————————————
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Tôi là tộc trưởng ở nơi này.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Các người là được tôi mời đến đây giúp.
Hùng Tất
Hùng Tất
Coi là vậy đi.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Đi theo tôi.
Họ theo tộc trưởng vào một cái miếu nơi hẻo lánh hoang vu,tách biệt một nơi khá xa lữ quán,phải đi một đoạn đường mới đến nơi.
Trong miếu giăng đầy mạng nhện,đi một bước cũng đánh động hàng loạt bụi bẩn,chứng tỏ nơi đây ít người lui tới,cũng hiếm khi dọn dẹp.
Mới bước vào điều nhìn thấy đầu tiên là hàng loạt bài vị trải dài hình vòng cung,hai bên đều là nến,giữa miếu sừng sững bức tượng bằng đồng cổ quái hung tợn.
Những dải vải đỏ treo lắt léo trên trần nhà tạo cảm giác rùng rợn,lúc mới bước vào miếu Châu Thanh Tú liền nổi gai ốc,cứ thấy miếu này kì kì quái quái.
Thực sự rất lạ.
Trên tường là tấm bích họa nói về việc dân làng bị sói quấy phá gây bao thương tích thiệt hại,cũng như một lời nhắc nhở cho người sau không được quên.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Thì ra dân làng đã bị sói quấy phá.
Tộc trưởng vái ba lần rồi cắm nhang vào bát hương với đống tàn hương cũ,quay lại nói với bọn họ.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Trời lạnh rồi.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Tôi muốn làm một chiếc quan tài.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Cần rất gấp.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Đành nhờ vào mọi người đến giúp đỡ thợ mộc của chúng tôi ở đây.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Cẩn thận chút.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Chỗ chúng tôi có quái vật.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Nó rất đói.
Tộc trưởng
Tộc trưởng
Nó ăn tất cả các sinh vật sống.
Châu Thanh Tú có biệt tài nhìn mặt đoán ý,nhìn mắt đoán lòng dạ,là người luôn để ý những chi tiết nhỏ mà người khác không chú ý tới.
Đôi mắt phản ánh những bất biến cuộc đời mà ông từng trải qua,chúng vô hồn,không có xúc cảm vui vẻ,thậm chí còn day dứt ân hận về điều gì đó.
Bộ dạng tộc trưởng trông mệt mỏi,biểu hiện hờ hững,cũng luôn né tránh bọn họ.
Dường như ông có điều khó nói.
Dặn dò đôi điều ông chống gậy khập khiễng rời đi,để họ lại trong miếu với trạng thái có chút mơ hồ,dù sao cũng có manh mối rồi.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Tộc trưởng có chút không nhiệt tình nhỉ?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ông ấy là NPC,không phải người chơi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Chỉ đến để cho chúng ta thông tin thôi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cậu và Tú Tú là lần đầu tiên tới còn ông ấy có khi đã ở đây 180 lần rồi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Vậy thì còn gì nhiệt tình chứ?
Cứ sống rồi chết,cứ sống rồi chết.
Nhìn từng người mất mạng rồi lại trở về thời điểm bắt đầu,chứng kiến một lần nữa.
Chứng kiến không biết bao nhiêu lần,chỉ biết nhiều đến nỗi cảm xúc cũng chai sạn.
Không còn hiểu thế nào là đau,thế nào là buồn nữa,chỉ có tuyệt vọng và bất lực.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
“Đổi lại là mình,có lẽ đã chết vì phát điên.”
Hùng Tất
Hùng Tất
Xem ra,nhiệm vụ chắc là làm quan tài rồi.
Hùng Tất
Hùng Tất
Đi thôi,về làng trước đã.
:Đi.
:Đi thôi.
Vừa ra khỏi miếu Trình Văn đã xổ một tràng chửi,Châu Thanh Tú vừa bất ngờ vừa nhìn nhận con người.
Trình Văn
Trình Văn
Ai sẽ làm quan tài ở nơi quái quỷ này chứ?!
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
“Họa từ miệng mà ra.”
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
“Anh ta không sợ nghiệp báo sao?”
Người bốc đồng,bạ ăn bạ nói không suy nghĩ như vậy tránh tiếp xúc thì hơn.
Vì đại cục và cũng vì bản thân.
Hùng Tất
Hùng Tất
Oán trách thì không phải chết à?
Hùng Tất
Hùng Tất
Xem tố chất của người mới người ta kìa.
Hùng Tất nói lời này như đang chỉ người mới vào cửa còn bình tĩnh mạnh dạn hơn người lần hai vào cửa,ngụ ý chê Trình Văn không biết kiểm soát lời nói.
Trình Văn
Trình Văn
/Cười khẩy/
Trình Văn
Trình Văn
Chỉ anh ta?
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Tộc trưởng đã nói là phải làm quan tài thì chắc chắn chìa khóa có liên quan đến quan tài.
Vương Tiêu Y
Vương Tiêu Y
Chìa khóa gì vậy?
Vương Tiêu Y thắc mắc lên tiếng,Lăng Cửu Thời đứng cạnh thấy khoảng cách giữa họ quá gần nên dịch sang hướng còn lại.
Nhưng lại vô tình chạm phải Thanh Tú,anh nhìn em cười chữa cháy,tuy khoảng cách hiện tại giống vừa nãy thậm chí còn sát hơn nhưng anh không tránh né.
Dường như có sự phân biệt.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Vào mở cửa,ra ngoài cũng phải mở cửa.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Cửa ra ngoài cần có chìa khóa mới có thể mở.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Phải dựa vào manh mối trong cánh cửa cung cấp mới có thể tìm được chìa khóa.
Vương Tiêu Y
Vương Tiêu Y
Vậy có giới hạn thời gian không?
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Đương nhiên là…
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Trước khi chúng ta bị quái vật đó ăn sạch rồi.
Hùng Tất
Hùng Tất
Đi thôi,đi tìm thợ mộc.
Họ đến nhà thợ mộc để làm quan tài,trên đường có nói qua lại với nhau.
Tiểu Kha
Tiểu Kha
Chỗ này trừ người ra làm gì còn vật sống nào chứ?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Đều bị ăn hết rồi chứ sao.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Chỉ thiếu ăn người nữa thôi.
Anh chàng giao hàng nghe xong mặt mày sợ hãi luống cuống nhìn xung quanh,Vương Tiêu Y cũng không khác là bao.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ấy,trên người nữ quỷ đó có một ít đất khô.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Hai người có nhìn thấy không?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Không phải chứ?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Có cần đến cả nữ quỷ cũng nhìn tỉ mỉ như vậy không?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Em có nhìn thấy.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Đúng chứ,Thanh Tú?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Ừm.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Vì mấy ngày nay tuyết rơi dày đặc,trên mặt đất không hề có miếng đất khô nào.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Nên có thể suy đoán rằng chỗ ở của nữ quỷ là…
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Sơn động hay hang gì gì đó.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Sơn động hay hang gì gì đó.
Cả hai không hẹn cùng đồng thanh,dành cho nhau ánh mắt bất ngờ cùng nụ cười thích thú.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Cùng chung suy nghĩ.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
/Giơ tay/
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Kết hợp ăn ý.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
/Đập tay/
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi…Tôi cũng nhìn thấy trên người nữ quỷ đó có bùn đất.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Chuyện nơi ở nữ quỷ trong sơn động hay hang gì gì đó,tôi…cũng biết lâu rồi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Hở?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cùng chung suy nghĩ.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
???
Thấy em nghiêng đầu với vẻ khó hiểu,Nguyễn Bạch Khiết giơ tay lên chỉ chỉ vào nó đầy hờn dỗi.
Giận vì em thân thiết với Lăng Cửu Thời,giận vì em đập tay với anh ta,giận vì em không hiểu ý mình.
Châu Thanh Tú ngờ ngợ dần bắt kịp suy nghĩ,tươi cười đập tay đáp lại.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Kết hợp ăn ý.
Gương mặt vốn xám xịt của Nguyễn Bạch Khiết tan biến mất tăm,giờ chỉ thấy hai chữ “sung sướng” hiện trên mặt thôi.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời chợt nhận ra Nguyễn Bạch Khiết có tính hơn thua,và hay giả vờ đáng thương trước mặt Châu Thanh Tú.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Thật đấy à? Anh nhìn thấy thật ư?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Tôi nhớ không lầm lúc đó người tốc biến khỏi phòng nhanh nhất là anh mà?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Anh thấy bằng cách nào vậy?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cậu có ý gì?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ý trên mặt chữ.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Cậu-
Trong lúc hai người họ chí choé em chợt phát hiện điều gì đó,hai tay hai bên kéo họ đi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ấy Tú Tú.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đi đâu vậy?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Nguyễn,chẳng phải anh nói có thể biết manh mối quan trọng từ trên người những nhân vật không phải người chơi sao?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Chúng ta thử hỏi hai ông bà kia xem sao.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Chuyện quan trọng như vậy sao anh không nói cho tôi?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi nhất thiết phải nói hết cho cậu sao?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Vậy sao anh nói cho Thanh Tú biết?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi thích.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Anh-
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Anh gì mà anh,tôi không đứa em ngỗ ngược như cậu.
Ông lão:Ê,làm gì vậy?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Ông ơi,cái giếng này để lấy nước sao?
Châu Thanh Tú ngó quanh miệng giếng được lấp bởi rơm rạ,bên cạnh là Lăng Cửu Thời sợ em rớt xuống nên đứng canh.
Ông lão:Đi ra,đi ra!
Ông lão:Đừng lại gần cái giếng!
Ông lập tức bỏ việc đang làm xuống bật dậy đi tới nhắc nhở,trông không muốn bọn họ tới gần.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Cháu thấy mỗi nhà đều có giếng giống vậy,có phải có mục đích khác không?
Ông lão:Không biết,nhanh đi đi!
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ông chú này cũng không niềm nở y như tộc trưởng.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Vẫn là đi đến nhà thợ mộc đi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ấy,đừng vội vàng chứ.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Người thiếu kiên nhẫn như cậu không làm được việc lớn đâu.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nhìn tôi này.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Cái gì mà thiếu kiên nhẫn? Tôi thiếu kiên nhẫn bao giờ?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Suỵt.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Ồn ào.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
“Đợi đó Nguyễn Bạch Khiết.”
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Chú à,bọn con là người tộc trưởng mời đến.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Chú không phối hợp như vậy,bọn con rất đau lòng đó.
Ông lão:…Các cậu thật sự là được tộc trưởng mời đến?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Nếu như không phải giúp đỡ bọn con mới không đến kiểu nơi khỉ ho cò gáy này.
Bà lão:Tộc trưởng thật sự là một người tốt mà.
Bà lão:May nhờ có tộc trưởng chúng tôi mới có thể sống được.
Trong lúc Lăng Cửu Thời đăm chiêu suy xét vết cào lớn trên thành giếng,em tiến tới ngồi xuống cạnh bà,cầm một trái ngô tách hạt cùng.
Bà lão:Cháu gái,cháu là đang…
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Trời sắp tối rồi,đêm xuống rất lạnh nên cháu muốn giúp ông bà xong việc nhanh hơn chút để nghỉ ngơi.
Bà cười hiền trìu mến nhìn em,bắt đầu trò chuyện vài câu.
Bà lão:Cháu gái,nhà cháu ở đâu?
Bà lão:Sao lại một mình đến thôn này?
Bà lão:Bố mẹ cháu đâu?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Cháu…
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Bố mẹ cháu mất rồi.
Bà lão:Ôi trời,vậy người thân cháu thì sao?
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
…Cũng không có ạ.
Nhìn cô bé nhỏ nhắn đáng yêu mỉm cười trả lời đầy thản nhiên,cắm cúi tách ngô trước mặt càng khiến bà đau lòng.
Không ngờ một cô bé lanh lợi hoạt bát như vậy lại có hoàn cảnh đáng thương đến thế,lòng bà trào dâng thứ gọi là lòng thương xót.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Vốn dĩ cháu đến thôn vì tộc trưởng nhờ vả,chỉ định làm xong cho nhanh để về nhà ai ngờ…
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Lại kẹt ở đây không cách nào trở ra…
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Bà ơi,có thể cho cháu biết cái giếng đó dùng để làm gì không?
Đối diện với cặp mắt long lanh chăm chăm nhìn mình,bà lập tức mủi lòng.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Chú,giếng này không phải để lấy nước nhỉ?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Ở đây có dấu vết động vật lớn từng tấn công.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Rõ ràng là nhắm đến thứ gì đó trong giếng này.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Gặm,cắn,đẩy,đào.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Dù sao vẫn không đến nỗi là vì uống vài ngụm nước nhỉ?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Huống hồ ở đây đến cả dây thừng cũng không có.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Cái này chắc chắn không phải để lấy nước.
Tuy Lăng Cửu Thời nói ra hàng loạt bằng chứng đầy thuyết phục nhưng cũng không đọ lại sự cứng đầu của ông chú.
Nguyễn Bạch Khiết dần mất kiên nhẫn,thở hắt nói,giọng điệu có phần uy hiếp.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tộc trưởng mời bọn con đến chắc chắn muốn giải quyết chuyện gì đó.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Hai người cứ ấp úng như vậy…
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Bọn con không quản nữa đâu.
Ông lão:Hai cậu này,không phải tôi không muốn nói mà là không thể nói!
Bà lão:Được rồi.
Bà lão:Ông không nói thì tôi nói.
Bà lão:Cái giếng này không phải dùng để lấy nước.
Bà lão:Là năm đó tộc trưởng khi dẫn chúng tôi trốn nạn sói xây lên.
Bà lão:Những người ở ngoài thôn,bọn họ biết bọn tôi gặp phải nạn sói.
Bà lão:Không những khoanh tay đứng nhìn còn nói chúng tôi làm nhiều chuyện xấu gặp báo ứng,dẫn dị thú đến nhanh chóng giết chết chúng tôi.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Trong cái giếng đó đã xảy ra chuyện gì?
Ông cứ ngó xung quanh như sợ phát hiện,nhìn bọn họ nghiêm trọng nói.
Ông lão:Có quái vật.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Quái vật?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Vậy sao các chú không cho nổ nó đi hoặc là lấp đi để quái vật không có chỗ trốn nữa?
Ông lão:Aiyaa,cách này không phải chưa từng nghĩ.
Ông lão:Trong thôn chúng tôi có cặp anh em.
Ông lão:Bọn họ khá là lớn gan đó.
Ông lão:Bọn họ tự lấp giếng nhà mình.
Ông lão:Khi đang lấp hai anh em này ló đầu nhìn xuống.
Ông lão:Hai người này đã mất mạng luôn rồi.
Ông lão:Như vậy ai còn dám lấp chứ?
Ông lão:Nên không lấp được đó.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Hai anh em…
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Được,cảm ơn chú.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Làm phiền rồi.
Nguyễn Bạch Khiết nghe xong liền suy nghĩ gì đó,Lăng Cửu Thời cùng Châu Thanh Tú chào tạm biệt họ rồi rời đi.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Sau này không cần khách sáo với bọn họ như vậy.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Có nghi ngờ thì cứ vào mà hỏi.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Vậy hỏi không được thì sao?
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đánh thôi.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Nguyễn Bạch Khiết,anh nói gì vậy?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Đánh là đánh thế nào?
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Dù họ không phải người chơi nhưng cũng là người lớn.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Phải biết kính trên nhường dưới.
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Anh đừng dạy hư Thanh Tú.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi-
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tôi nào có.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú,em nói x-
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
???
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Đâu rồi?
Vừa nãy Châu Thanh Tú còn đứng đây giờ quay ra mất tăm,Nguyễn Bạch Khiết nhất thời hốt hoảng.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú!
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Nguyễn!
Tiếng nói phát ra từ đằng trước,hắn thấy em cách họ khoảng xa đang vẫy vẫy tay giục.
Nhìn từ xa mới thấy em bé con thế nào,còn nhảy nhảy như một con thỏ,hai người họ có chút ngốc rồi thấp giọng cười.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Nguyễn!
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Lăng!
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Hai anh mau lên,không đến đó manh mối sẽ bay theo gió luôn đó.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tới liền tới liền.
Nguyễn Bạch Khiết tươi cười đút tay vào túi áo tưng tửng chạy lại chỗ em,vừa đi vừa nói.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Aiya,nhỏ nhỏ mà đi nhanh ghê.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh nói gì đó? Em không nghe rõ.
Nguyễn Bạch Khiết
Nguyễn Bạch Khiết
Tú Tú đợi tôi.
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Châu Thanh Tú•Duệ Sơ Tình•Kiều Kiều
Anh Lănggg!
Lăng Cửu Thời
Lăng Cửu Thời
Đến đây đến đây.
[Hết]

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play