[Đam- Giả Tưởng ] Hội Chứng Trái Tim Thứ 2
chap 1. ngất rồi !!
Ngày // tháng // năm // tại phòng họp của 1 bệnh viện chuyên về Tim mạch
Anh là 1 trưởng khoa về tim mạch đang phân tích về " tim yêu phụ " - 1 căn bệnh mới và phức tạp
Hân(điều dưỡng riêng)
Tài liệu về dự án 'Trái tim phụ 'đã phát đủ cho mọi người chưa?
Bác sĩ 1
Có rồi ạ. Dự án này... nghe như phim giả tưởng ấy nhỉ?
Trịnh Duy( cùng khoa)
( cười khẽ)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Phim đâu bằng đời thực.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Nếu thành công, sẽ lần đầu tiên ghi nhận sự tồn tại của một trái tim phụ trong cơ thể người.
Lâm An
'Trái tim phụ' sẽ chỉ đập một lần duy nhất trong đời.
Lâm An
Khi người đó gặp đúng... định mệnh của mình.
Một thoáng im lặng bao trùm căn phòng
Hân(điều dưỡng riêng)
( ghi nhanh)
Hân(điều dưỡng riêng)
Thông tin cực kỳ quan trọng.
Hân(điều dưỡng riêng)
Tôi sẽ nhấn mạnh phần này trong báo cáo.
Bác sĩ 2
Nhưng… cơ chế hoạt động chính xác thì vẫn chưa ai giải thích được, đúng không ạ?
Lâm An
Khoa học đôi khi cần cả niềm tin.
Lâm An
Chúng ta sẽ là nhóm đầu tiên chứng minh hiện tượng này không chỉ là lý thuyết.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( vỗ tay nhẹ)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Vậy quyết định vậy nhé.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Tiếp tục tiến hành xét nghiệm lâm sàng, chuẩn bị hội thảo trình bày kết quả sơ bộ.
Tiếng ghế xô dịch, tiếng tài liệu thu dọn lách cách
Hân(điều dưỡng riêng)
( liếc )
Hân(điều dưỡng riêng)
Bác sĩ Lâm, anh ổn chứ?
Bước chân nặng nề, khi tới gần cửa, mắt anh tối sầm
Cả phòng chưa kịp phản ứng
Hân(điều dưỡng riêng)
Mau gọi hỗ trợ
Trịnh Duy( cùng khoa)
( đỡ)
Mọi người ùa tới, không khí gấp gáp nhưng có trật tự
[Phòng điều trị đặc biệt ]
Anh được đặt lên giường bệnh, máy đo sinh hiệu nối vào
Hân(điều dưỡng riêng)
Chắc do kiệt sức cộng tụt đường huyết.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Không lạ
Trịnh Duy( cùng khoa)
Trưởng khoa mà kiêm thêm nghiên cứu, còn thức đêm đọc tài liệu trái tim phụ nữa...
Ánh đèn phòng lạnh lẽo chiếu xuống gương mặt trắng bệch anh
một góc nhỏ màn hình monitor, xuất hiện tín hiệu lạ
Một dao động rất nhỏ, yếu ớt... như có một nhịp đập thứ hai
Chưa ai trong phòng chú ý.
chap 2. Vẫn còn sống hả..
Bầu không khí yên tĩnh, ngoài cửa sổ ánh nắng chiều dần nhạt màu
Trần nhà bệnh viện mờ nhòe trong tầm nhìn.
Bên tai, tiếng máy monitor đều đều vang lên.
Hân(điều dưỡng riêng)
Ô hô, cuối cùng trưởng khoa đại nhân cũng chịu tỉnh rồi ha.
Hân(điều dưỡng riêng)
Sáu giờ hơn rồi.
Hân(điều dưỡng riêng)
Còn hỏi giờ làm gì, định bật dậy đi họp tiếp à?
Lâm An
Tôi đâu có nghiện việc đến thế.
Hân(điều dưỡng riêng)
( khoanh tay)
Hân(điều dưỡng riêng)
( tựa cửa)
Hân(điều dưỡng riêng)
Ai tin nổi ?
Hân(điều dưỡng riêng)
Người mới nằm viện lần trước là ai ta?
Hân(điều dưỡng riêng)
Cũng cái kiểu này, gục luôn trong phòng họp.
Lâm An
Chuyện cũ nhắc lại làm gì...
Hân(điều dưỡng riêng)
( nhún vai)
Hân(điều dưỡng riêng)
Để anh nhớ thân chút.
Hân(điều dưỡng riêng)
( bước tới)
Hân(điều dưỡng riêng)
( mở hồ sơ)
Hân(điều dưỡng riêng)
Đường huyết anh tụt thảm. Huyết áp cũng thấp.
Hân(điều dưỡng riêng)
Tạm thời cho nghỉ 48 tiếng, truyền dịch tăng cường, theo dõi sát.
Lâm An
2 ngày , tôi còn....
Hân(điều dưỡng riêng)
( đè nhẹ vai anh)
Hân(điều dưỡng riêng)
Không thương lấy cái mạng vàng bạc này thì cũng thương cái trái tim phụ chứ?
Lâm An
Trái tim phụ... chắc nó cũng chán tôi rồi.
Hân(điều dưỡng riêng)
Biết đâu nó chỉ đang chờ đúng người tới kích hoạt?
Hân(điều dưỡng riêng)
Nằm yên đó đi, bác sĩ Lâm.
Hân(điều dưỡng riêng)
Cứ nằm đó chờ 'định mệnh ' bước vô phòng cứu anh lần nữa đi.
Ánh sáng bên ngoài dịu xuống, đèn trong phòng bật sáng vàng nhạt
Hân(điều dưỡng riêng)
Anh làm việc kiểu này, sớm muộn gì cũng đổ bệnh.
Hân(điều dưỡng riêng)
Tôi khuyên thật
Hân(điều dưỡng riêng)
Cứ làm trưởng khoa thôi, đừng ôm đồm nghiên cứu trái tim phụ nữa.
Hân(điều dưỡng riêng)
hazz
Hân(điều dưỡng riêng)
Biết trước câu trả lời rồi mà vẫn hỏi.
Hân(điều dưỡng riêng)
Thôi, nằm đó đi
Hân(điều dưỡng riêng)
Lát tôi bảo người mang cháo tới.
Hân(điều dưỡng riêng)
( quay đi)
Cửa khẽ đóng lại, để lại trong phòng tiếng máy monitor nhịp đều đều
Trên màn hình monitor, nhịp đập trái tim anh ổn định.
Nhưng... nếu nhìn kỹ, sẽ thấy một đường sóng mảnh khẽ rung lên
Một tín hiệu lạ, yếu ớt, chờ ngày thức tỉnh.
chap3. Còn sống là tốt
tg : chào mọi người (☆▽☆)
Lâm An
( tựa lưng vào giường)
Bên ngoài cửa, tiếng bước chân lạch bạch vang lên
Trịnh Duy( cùng khoa)
( đẩy cửa)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Ayo, nghe nói trưởng khoa Lâm ngã ngựa ngay sau buổi họp bom tấn?
Lâm An
Có phải họp đâu. Thảo luận khoa học thôi.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( đặt đồ lên bàn)
Trịnh Duy( cùng khoa)
( ngồi xuống)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Thảo luận khoa học mà làm anh bất tỉnh nhân sự, ác dữ.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Người bình thường stress làm đau đầu,
Trịnh Duy( cùng khoa)
Bác sĩ Lâm stress chơi luôn kiểu tim ngừng đập một nhịp.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( nhún vai)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Ờ , còn sống
Trịnh Duy( cùng khoa)
Còn chưa kích hoạt trái tim phụ thì chưa đi được đâu.
Lâm An
Mấy cậu chỉ chờ tôi gặp chuyện để khịa thôi.
Trịnh Duy( cùng khoa)
<- giả bộ đau lòng
Trịnh Duy( cùng khoa)
Nói gì kỳ vậy.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Tôi thương anh tận đáy lòng luôn đó. Nên mới mua cháo gà á, tự tay lựa.
Lâm An
Có lừa độc gì trong đó không?
Trịnh Duy( cùng khoa)
( trễ môi)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Coi thường nhau quá.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Mà không ăn thì thôi, tôi ăn thay.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( chống cằm)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Thiệt ra tụi tôi lo lắm á.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Anh gục xuống trước mặt mười mấy người.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Hân tái mặt, tôi cũng muốn xách anh chạy luôn.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( cười)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Cái gì vậy
Trịnh Duy( cùng khoa)
Sống sót là tốt rồi.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Mà lần sau nhớ chọn chỗ ngã đẹp đẹp xíu.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Đừng ngay giữa sân khấu, mất hình tượng quá.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( vỗ vai)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Thôi, anh lo dưỡng sức đi.
Trịnh Duy( cùng khoa)
Trái tim phụ của anh chưa gặp định mệnh, anh chưa được ngất thêm đâu.
Ánh mắt anh xa xăm, như đang nghĩ về một điều gì đó rất xa.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( nhìn anh)
Trịnh Duy( cùng khoa)
Ể, đừng nói với tôi... anh cũng bắt đầu tin mấy chuyện trời ban số mệnh rồi nha?
Lâm An
Nhưng nếu có, chắc tôi không chối đâu.
Trịnh Duy( cùng khoa)
( cười )
Bên ngoài, trời đêm dịu dàng phủ xuống
Từng ngọn đèn bệnh viện lấp lánh như những vì sao nhỏ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play