Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ RhyCap ] Sát Nhân Đặc Nhiệm !

chap 1 : dữ sức đi nhé!?

// hành động // * suy nghĩ * " nói nhỏ "
______________________
Một căn cứ khủng đang dự trữ một lượng ma túy lớn nằm giữa một khu rừng đầy ma mị và âm u
Bên cạnh căn cứ đó có những tên lính canh gác nghiêm ngặt
Còn một số ngôi nhà cổ điển của những tên cầm trùm
Trong căn cứ một căn phòng tối đen len lỏi những ánh sáng thấp thỏm
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// ném sấp tài liệu lên bàn //
Đa nvat nam
Đa nvat nam
// runn // tôi..tôi xin lỗi ngài
Đa nvat nam
Đa nvat nam
Mong ngài tha mạng // quỳ lạy //
Trần Minh Hiếu : áp sát căn cứ và là ng đc tin tưởng bởi ông bạc. Giết người ko nương tay. Gia thế khủng , ai cx phải khiếp sợ vì độ máu lạnh của hiếu .
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Cậu cũng biết tính tôi rồi nhỉ? // lên nòng //
Đa nvat nam
Đa nvat nam
Dạ..xin ngài do tôi sơ xuất lỡ làm-
Bằng !
Đa nvat nam
Đa nvat nam
// gục dưới vũng máu //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Lèm bèm // phẩy tay //
Đàn Em
Đàn Em
// dọn dẹp cái xác //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// đi vào //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tanh vậy // phẩy mũi //
Nguyễn Quang Anh : con nuôi của ông bạc. Luôn lập đc công lớn , ông bạc rất trông cậy vào anh độ máu lạnh cũng ko kém nhưng lại ghét mùi máu tanh
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// xịt //
Biết trc Anh luôn nói như vậy nên Hiếu luôn có một trai xịt thơm bên mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ổn // ngồi //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Bất // vắt chân //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bị phát hiện à? // phì phèo thuốc //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Gián điệp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mới chết?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
ừm hứm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai bt chx?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Giết rồi thì bt cgi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chậc ! Biết đâu mồm miệng nhanh nhảu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Thì đối diện thôi ! // thản nhiên //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hazz..muốn !
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// Hiểu ý // muốn thì đi
Anh và Hiếu ra khỏi phòng lên chiếc xe Lamborghini
NovelToon
Bọn họ cùng rời khỏi khu rừng đi đến thành phố tấp nập bên ngoài
NovelToon
Lúc này trời đã tối sầm họ xuống xe rồi đi dạo quanh phố
Trên đường nhiều ng qua lại với các gian hàng bán đồ ăn
Họ cảm thấy khó chịu khi phải ngửi thấy những mùi cổ điển đó
Dù đường phố tấp nập nhưng ở một góc nào đó có một cậu thanh niên đang đeo tai nghe
Tạo sự riêng tư cho riêng mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// hất mặt về cậu thanh niên //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Trông cũng đc // nhìn //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lớn rồi đấy , sao đối phó?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mình là gì? // nhíu mày //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chơi ! // vòng qua sau cậu thanh niên //
Bụp !
Đa nvat nam
Đa nvat nam
// ngất //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// vác cậu thanh niên lên xe //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mặt xinh quá này // nhìn //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// tặc lưỡi // xinh đến mấy cũng chỉ là đồ chết dưới tay t
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Xinh như này mà chết thì uổng quá ! // ngán ngẩm //
Bọn họ vì chán ghét cuộc sống mà lâu lâu bắt người về tra tấn
Rồi dần dần cho họ chết mòn và ám ảnh đến kiếp sau
Bọn họ trở về với xe lambor rồi khêng cậu thanh niên vào một căn hầm trống
Họ mặc cậu mà quay lên lm nvu
Trong căn hầm cậu thanh niên đó tỉnh dậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// tỉnh // um..
Hoàng Đức Duy : cuộc sống sô đẩy nhau bố mẹ ko hoà đồng..hay đánh đập lm cho cậu có chút chán ghét mà muốn tạo sự riêng tư
Thường bị ám ảnh tâm lý và sợ hãi dù chỉ một hành động tương tác nhỏ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đây..// lơ mơ nhìn mọi thứ //
Ánh sáng chỉ có chút qua khe một thanh dài ở góc đó
Còn lại đều là bốn bức tường đen nhẻm và một cái giường chỉnh chu
Cậu đi đến nơi ánh sáng đó cậu ngạc nhiên khi thấy bên ngoài tứ phía đều là cây xanh
ánh sáng đc chiếu ra từ một góc nhỏ của cây đèn ngoài đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
M..mình đang dưới đất sao? // ngạc nhiên //
Cậu nhìn mọi thứ và thấy đc cánh cửa rồi cậu đi đến mà gõ nó
Cánh cửa đc lm bằng sắt nên khi gõ có chút ồn
Rầm rầm rầm !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có ai ko cứu tôi với // hoảng loạn //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* m..mình bị bắt sao * // đập cửa //
Cậu hoảng loạn mà quay lại chỗ khe hồi nãy mà hét lên một tràng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
CÓ AI KHÔNG CỨU TÔI VỚII !! // hét //
Tiếng không khí và sự lạnh lẽo đã áp đi sự cầu cứu nhỏ bé ấy
Khiến cậu sợ hãi vô cùng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hãy thả tôi ra đi mà..// nức nở //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao cuộc sống tôi khổ vậy chứ.. // sợ sệt nc mắt lăn dài //
Cậu dần chấp nhận tất cả rằng mình đã bị bắt
Cậu ngồi bệt xuống đất chẳng muốn ngước nhìn thứ gì nữa
Hồi lâu cậu đã ngủ thiếp đi dưới nền lạnh lẽo
Khoảng 11h30 Anh và Hiếu đi xuống xem tình hình
Cạch !
Trước mắt là thân hình nhỏ bé co ro trên nền đất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hửm? // đi đến //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dậy ! // nói lớn //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nhỏ nhẹ thôi nào // đi đến //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// tỉnh //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngước lên !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// giật mình nhìn lên //
Nhìn thấy anh cậu chở nên sợ hãi liền đứng dậy mà chạy qua một góc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ha~ chạy hả? // kích thích //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mấy người là ai chứ..// sợ sệt //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đoán xem? // mặt gian xảo //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sát nhân..// mắt nhoè //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tốt !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
M..mấy người // sợ sệt ngồi bệt xuống đất //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// tiến lên nâng cằm em // e rằng..cậu sẽ ko sống nổi đây
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đ..đừng đánh tôi mà // che mặt thút thít //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nói xem tôi đã lmj nào // nhíu mày //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mấy ng sẽ đánh tôi // run //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao biết hay vậy!? // cười đểu rồi qua bên //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* hắn ta..rời đi rồi * // nhẹ người //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nghĩ gì vậy?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Chỉ là đi lấy đồ tra tấn ấy mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...// hoảng // * ahhh..không mà *
Leng keng leng keng !
Tiếng dây xích cọ sát với mặt đất hắn ta lôi đến một dây xích tầm cỡ
Cậu sợ hãi tuột độ muốn đứng dậy chạy quanh nhưng bị hiếu nắn lại
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// cầm tay Duy // chạy đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bỏ..bỏ ra đi mà // nức nở //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// bóp chặt tay cậu // làm sao chạy thoát đc đây?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức..đau
Anh lấy ra một cái khăn trông có vẻ sạch sẽ nhưng khi nhìn kĩ
Cậu kinh hãi phát hiện rất nhiều dấu răng in trên tấm khăn trắng ấy
Anh cuộn nó thành hình tròn rồi lên tiếng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tối rồi ! Làm ồn thì lại không hay // nhếch khoé môi //
Dường như cậu bt hắn sẽ bịt miệng cậu lại nhưng khi nhìn thấy những vết răng đó
Cậu hiểu ngay rằng...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* Thật sự đó là một tên sát nhân , hắn đã giết bnhieu người rồi chứ * // sợ hãi //
Ko để cậu phản ứng anh lấy chiếc khăn đó nhét vào miệng cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Um..um // vùng vẫy //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// đấm cậu //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ức..// ngã khụy //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nào..dãy nữa t xem // lôi dây xích //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Um..um // sợ hãii //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Hazz để phần t với đấy // ngồi bên //
Anh ko nói nhiều mà dơ dây xích lên quất từng roi lên người cậu
Phập
Phập
Phập
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Umm..umm // đau đớn //
Dây xích đã rỉ từ lâu trên đó còn dính chút máu của những nạn nhân đã từng qua tay bọn họ
Anh tiếp tục cho đến khi cậu ko thể cử động đc nữa
Trên người cậu bây giờ chằng chịt vết thương
Máu rỉ ra áo khiến chiếc áo trắng nhuộm đỏ lòm
Cậu hấp hối với khuôn mặt đau đớn
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Chậc ! M chơi hết rồi? Phần t đâu?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tại ngứa // bỏ xích //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Hmm yếu quá rồi sợ chết sớm mất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mai hẵng chơi // phủi tay //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Chả biết để phần gì cả // nhàn nhã //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
im đi // đi lên //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
ôi~ tội quá này // đến bên cậu //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ức..// ko có sức //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Thôi thì để tôi đỡ cậu lên giường nhé?
Cậu ko thể trả lời nhưng Hiếu biết cậu rất cần nên đã đỡ cậu lên giường
Hiếu bỏ chiếc khăn trên miệng cậu ra
Cậu thở vội khoang miệng cậu đã khô khốc từ lâu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Dữ sức đi nhé? Mai tôi bạo lắm đấy // nhếch môi rồi rời đi //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// khóc thầm // hức..
_________________________

chap 2 : rời khỏi !

__________________________
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* tại sao lại như vậy chứ..*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* thà bị bố mẹ đánh còn hơn một tên sát nhân ! * // thút thút //
Cậu lẩm bẩm hồi lâu rồi ngủ thiếp đi với những dòng nc mắt còn đọng trên mi
T
U
A
Sáng 4h20
Tiếng ồn của mưa và những tiếng sét như đang cãi nhau với màng nhĩ của cậu
Vì cơn đau và gió lạnh chuyền đến khiến cậu ko tài nào ngủ đc
Hiện tại..không khí bỗng dưng xuống tới 12°
Cậu co rúm lại , toàn thân co ro
Tay đan với nhau chỉ mong sao làm ấm đc 2 cánh tay này
Trong căn hầm chẳng lấy đến một ánh sáng tốt , những đám mây đen
Che đi những ánh mặt trời ấm áp..làm cho không gian tối tăm nhưng có chút mờ nhạt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* lạnh..lạnh quá * // run lẩy bẩy //
Cạch !
Tiếng mở cửa vang lên cậu sợ sệt nhìn người đứng trc cánh cửa đó
Hình dáng cao lớn đang ôm một thứ gì đó khá to
Rồi dần dần đi đến phía cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// lui lại cuối giường //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// ném chăn lên người cậu // lạnh !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// ánh mắt thờ thẫn xe lẫn cảnh giác //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhìn gì? Ko lấy tôi cất // định lấy chăn //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// dành lại // l..lấy !
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhếch môi // làm giá !
Cậu thắc mắc? Tại sao anh dậy sớm như vậy
Khó ngủ? Làm nvu hay vì cậu?
Cậu chả thèm nghĩ đến điều tốt chỉ biết rằng..hắn ko muốn cậu chết
Vì đồ chơi thì phải còn dài dài..!
Một bóng dáng cao lớn khác lại đi xuống căn hầm
Nhìn mọi thứ trc mặt rồi thốt lên một câu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Quan tâm à?// đến ngồi //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đồ chơi thì phải lâu chứ!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũ quá sao chơi // lấy điếu thuốc //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cho Hiếu //
Hiện tại thân thể của cậu vết thương đã lành vỏ ngoài
Nhưng khi cử động , nó lại rách thêm lần nữa
Khiến cậu phải nhẫn nhịn sự đau đớn này suốt đêm
Muốn ngủ cũng ko được mà ko ngủ thì lại mệt.!
Bọn họ im lặng..khói thuốc bao chùm lấy căn phòng
Cậu vô thức che mũi lại vì ko muốn ngửi thấy mùi độc hại đó
Nhưng..phản xạ cơ thể thì ko thể tránh khỏi những cơn ho khi gặp khói
Cậu ho một tiếng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khụ..// co rúm //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhìn cậu rồi quay sang nhìn hiếu //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ko nên! // nhả khói //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hừm!
Nói là ko nên nhưng bọn họ vẫn dập đi điếu thuốc đó
Cậu cảm thấy dễ chịu mà muốn chợp mắt
Nhưng họ ko cho phép , họ kêu cậu dậy rồi lên tiếng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ra ngoài ! // nhìn em ngỏ ý ra lệnh //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// từ từ đứng dậy //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// mạnh bạo kéo em //
Vết thương vì co giãn mà rách ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ah..đau..đau !// nhói //
Bỗng ! Giọng điệu cậu lúc này có chút dễ thương
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hửm!? // ngạc nhiên nhìn cậu //
Cậu thấy anh đang nhìn mà co ro cúi đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngẩng !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// từ từ nhìn lên //
Mắt cậu đượm buồn..dù biết mình có bị đánh hay ko
Nhưng vẫn cảm thấy sợ hãi , mắt cậu đã nhoè từ lúc anh ra lệnh
Giờ đây mắt cậu long lanh hơn hết !
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cảm xúc bỗng khó tả //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// đập vai anh // đã bảo xink rồi mà?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Bị hút là điều đương nhiên // cười nhẹ //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hút cái mẹ gì? Vô tình mà thôi // kéo mạnh em ra khỏi hầm //
Lần này cậu ko thốt lên câu đau nào nữa , sợ rằng..họ sẽ phải tốn thêm lời nữa mất
Ra khỏi căn hầm đó
đập vào mắt cậu là một căn cứ rộng lớn
Trong căn cứ có hàng nghìn người đang tập tạ , đấm boxing hay ngồi tán chuyện
Chỉ có điều là ai cũng vạm vỡ y chang những người khổng lồ trên mây
ánh mắt bọn họ đổ dồn về cậu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// sợ hãi cúi đầu //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nhanh ! // ra lệnh đằng sau //
Giờ cậu đang đi giữa 2ng , nó đang tạo áp lực cho cậu
Những người con trai đó nhìn cậu mà bất giác liếm môi
: lại là đồ chơi nữa sao?
: Tháng nào mà chả phải có một lần
: trông xink nhỉ!
: nhưng mà chết đi lại phí quá
Dù nói ko nhỏ nhưng cậu lại nghe đc tất cả
Cậu phát sợ khi nghe những lời đàm phán ấy
Anh dừng lại để kiểm người một lần nữa
Anh quay lại định kiểm cậu
Do cậu đi mà cứ cúi đầu nên ko nhìn đằng trước
Cứ thế mà động vào người anh , vô tình mặt cậu chạm phải mặt anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// đẩy cậu ra // thích chết à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
X..xin lỗi // sợ hãi lùi lại //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Quay qua sớm thế anh bạn
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Coi chừng chạm môi là đắp chiếu tại đây đấy // ngó nhìn anh cười nhếch //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mắt để nhìn trên hay nhìn dưới?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xin lỗi..// mắt nhoè vì sợ hãi //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xin lỗi thì đc cái gì? // đấm cậu một cái thật mạnh //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ức..// ngã ra sau //
Lực đấm mạnh mẽ lao thẳng vào mặt cậu
Cậu ngã ra đằng sau theo quán tính mũi của cậu vì thế mà chảy máu 2 dòng
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mất máu là chết đấy !
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Viện để lmj?
Anh mặc cậu nằm đấy mà ko kiểm nữa
Hiếu chán nản phải thốt lên một câu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// đỡ mạnh cậu lên // cúi cho cố !
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mặt nhăn nhó //
Đau..
Nó đau lắm , vết thương cậu lành đến đâu mà cũng vì thế lại chở về như cũ
Bọn họ áp dải cậu ra khỏi căn cứ
Bên ngoài cậu ngạc nhiên vì toàn là những cây thông bao phủ cả ngọn đồi
Căn cứ nằm giữa 2 quả núi đối diện nhau trời vì mưa mà bầu không khí chở nên u tối
Chính diện chỉ có một con đường dài làm bằng đất cùng một số tên lính canh gác bên ngoài
Cậu ngoái lại nhìn nơi mình bị giam giữ đó
Nó to thật đấy rồi rốt cuộc mình phải trải qua những gì đây
Họ đưa cậu lên con xe lambor rồi đưa cậu đến nơi nào đó
Đoạn đường phổ biến là những khúc cua khó đi
Nhưng anh lại luồn lách qua một cách dễ dàng
________________________
Tác Giả
Tác Giả
⚡🐑 phải đọc rõ cốt truyện nhé , nếu ko đọc rõ
Tác Giả
Tác Giả
Thì câu chuyện sẽ ko có diễn biến hay đâu

chap 3 : dở !

________________________
Trên đường đi cậu nhìn nhận và ghi nhớ xung quanh
đang chăm chú thì Hiếu đã nhìn đc ý định của cậu mà nói rằng
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Muốn chạy trốn à? // nhìn cậu //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
K..không // run //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// tặc lưỡi // cứ chạy đi! Bọn tôi bắt !
Câu đó khiến cho em dẹp bỏ suy nghĩ trốn thoát qua bên
Nhưng nếu có cơ hội cậu sẽ liều mạng nhiều lần
T
U
U
Sau khi rời khỏi căn cứ đó bọn họ đưa em ra khỏi đường nhỏ
Nhưng vẫn còn đường lớn , xung quanh vẫn là cây thông và sương mù dày đặc
Nhưng khác hơn là có một vài ngôi nhà thô sơ
Như biệt thự nhưng phong cách giống với căn cứ đó
Trông nó âm u hơn nhiều
Những cây đèn đường làm cho cậu cảm thấy yên tâm hơn chút
Bọn họ dừng lại ở một ngôi nhà , cậu nhìn thì nhận ra sự khác biệt ở đây
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* to hơn mấy căn kia thì phải * // ngó //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Xuống ! // mở cửa //
Em đang ngó mà giật mình đi xuống
Trong nhà
Tiểu Yên
Tiểu Yên
Helo 2 anh // niềm nở chào đón //
Tiểu yên : ân nhân cứu mạnh anh hồi còn nhỏ , yên đã đỡ viên đạn cho anh may mắn là yên có thể sống sót và đc anh cho lm vc ở đây như một ng bảo mẫu
Cô hoạt bát và niềm nở hơn hết , cô hiểu tất cả về anh và Hiếu.
Cậu ngạc nhiên khi nhìn thấy nụ cười đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* ở nơi này còn có kiểu ng này sao? *
Tiểu Yên
Tiểu Yên
Người mới hả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm ! đưa vào tắm rửa rồi đưa xuống hầm // cất áo khoác //
Cậu hoảng loạn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* h..hầm sao * // sợ //
Thoát căn kia thì lại có căn khác khiến cậu cũng chẳng màng đc tất cả
Tiểu Yên
Tiểu Yên
Cậu đi theo tôi nhé // dắt tay cậu //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
U..ừm // rụt rè đi theo //
Yên đưa quần áo cho cậu rồi căn dặn tất cả mới rời đi
Cậu đang tắm mà nghĩ về cô
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* có nên tin chị ấy..trông cũng đáng tin cậy * // nhìn mình trong gương toàn vết thương //
Cậu cảm thấy khổ sở khi mà phải trải qua những điều này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* sát nhân ? Rồi mình cũng sẽ chết sao? * // mặc quần áo //
Em nhìn những vết thương trong gương
Nó đã sưng tấy và tạo nên một lớp niêm trên đó
Tất cả đã bong ra từ lâu vì rát mà cậu chỉ lau sơ qua
Xong xuôi cậu ra ngoài thì đã thấy anh và Hiếu ngồi chễm chệ ở đó
NovelToon
đồ cậu mặc
Dù vết thương ko ít nhưng đã để lộ ra cánh tay trắng ngà đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tắm gì mà lâu vậy? // cau có //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
R..rát // cúi đầu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngẩng cái đầu lên ! // quát //
Cậu nghe lời mà ngẩng lên
Khuôn mặt lấm lem đã đc rửa sạch hiện tại trông cậu sáng sủa rất nhiều
Thân hình nhỏ bé run lên từng cơn anh ko nói nhiều mà kéo em xuống hầm
Khi xuống hầm cậu kinh hãi khi phát hiện còn có xương người ở đấy
Những vết máu kể cả những vũ khí hành hung cũng đều bê bết
Căn hầm này còn tệ hại hơn căn hầm đó nữa
Ko lấy đến một chiếc giường
Kể cả một tia nắng cũng không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// vứt mạnh em xuống sàn //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// đau rát // aa..shg-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// túm cổ áo cậu //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// ngăn // hôm nay của t !
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chán ! // vứt em lại , đi qua bên ngồi //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// sợ hãi run lẩy bẩy // đ..đừng đánh mà
Giọng cậu nhỏ nhẹ nghe rất đáng yêu nhưng ko thể lọt vào tai bọn họ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
// túm cổ em // giọng ngọt quá nhỉ?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Muốn thu phục bọn này à // đấm bụng cậu //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ahh-..hức..tôi xin lỗi // khoc nhe //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ha~ cậu nhìn đi // chỉ những xương ng bên cạnh //
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Kết cục của cậu sẽ như vậy đó // nhếch môi //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đ..đừng mà..
Chiếc áo trắng của cậu nhuộm bẩn do nơi cậu nằm toàn máu khô và chút đất
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Cậu đoán xem? đồ tra tấn hôm nay sẽ là gì nào?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức..- d..day xich
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Thôi cũ rồi ! Gậy mới mới nhỉ? // cười nhẹ rồi lấy gậy //
Cây gậy bóng chày dính đầy máu khô
Cứ thế mà dáng xuống thân thể tráng lệ của cậu
Phập !
Phập !
Phập !
Phập !
Phập ×¹⁰⁰
Từng phát gậy rơi xuống làm cậu choáng voáng ko thể chống cự
Không gào khóc cũng không van xin
Dường như cậu muốn buông bỏ tất cả tại đây
Cậu ngất lịm đi Hiếu mặc kệ mà để cậu ở đó
Anh và Hiếu cùng rời khỏi căn hầm để mình em co ro dưới bóng tối
_______________________
Rạng sáng vào 3h15
Cậu bất ngờ tỉnh dậy
Ko biết là vì lý do gì nhưng cậu ko thể ngủ
Chẳng biết bây giờ đã bnhieu giờ cậu mò mẫm
Tìm thứ gì đó trong bóng tối cậu như cái xác ko hồn mà quơ tay loạn xạ
Cậu nắm đc một thứ gì đó có vẻ nhọn nhọn cậu liền dùng 2 tay cầm để cảm nhận đc nó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// rà soát thứ cầm trên tay //
Thì ra đó là một mảnh sành của chai thủy tinh là hung khí đập vỡ đầu của một cậu thanh niên đã khuất
Trong đầu cậu giờ đây liên tưởng đến 2 chữ 44
cậu ngồi dậy dựa lưng vào bức tường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* ha~ mệt mỏi quá..mình..mình * // ngửa cổ lên trần //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* chết? Ha mình chết là sẽ đc giải thoát đúng không *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* thật tuyệt ! Mình sẽ ko bị tra tấn nữa * // nhìn mảnh sành cầm trong tay //
Ko nói ko rằng cậu đâm thẳng đầu nhọn của mảnh sành đó vào tay
Chả biết động mạch chủ ở đâu mà cậu ko chỉ đâm 1 nhát
Rút ra đâm thêm nhát nữa
Cậu cảm thấy cơn đau như thấu xương nhưng cậu chả gào thét hay suy nghĩ lại
Máu chảy dài từ tay đến bộ quần áo của cậu
Nhuộm đỏ cả quần ý thức cậu dần mất đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
* ha~giải thoát..giải thoát..* // ngất //
_________________________
Tác Giả
Tác Giả
đừng hỏi tgia sao ra chap lâu
Tác Giả
Tác Giả
đơn giản vì mỗi chap của tgia đã bằng 2 chap của chuyện các bạn rồi đó^°

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play