Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap] 4 Năm Hiểu Lầm

Chương 1

Tôi là Hoàng Đức Duy, là 1 trong 3 người con của Hoàng Gia
Nói đến đây, chắc sẽ có người nghĩ rằng cuộc sống của tôi hạnh phúc và giàu có lắm đúng không?
Ha~ vào 6 năm trước tôi cũng từng nghĩ rằng mình đã may mắn có cuộc sống hạnh phúc hơn bao người rồi
nhưng, vào cái hôm sinh nhật định mệnh đó đã khiến mọi ảo tưởng của tôi vỡ tan!
mẹ tôi - Trần Kim Anh cẩn thận dìu một cô gái vẻ ngoài lấm lem sự hạnh phúc và dịu dàng không giấu nỗi trong mắt bà ấy
Anh trai tôi - Trần Thiện Thanh Bảo cũng vậy người ít nói, ít cười giờ đây lại lộ rõ vẻ hạnh phúc và vui sướng từ hành động
Có vẻ đây là một người quan trọng của hai người họ
Tiếp sau đây lời họ nói khiến tôi chết lặng
Trần Kim Anh
Trần Kim Anh
Đây là Hoàng Trâm Anh, con gái thất lạc của nhà họ Hoàng chúng ta
Tôi đơ ra bước chân sững lại khi nghe những lời ấy của mẹ, đầu óc trống rỗng
Thanh Bảo anh trai lớn của nhà họ Hoàng theo họ mẹ đi đến bên cạnh tôi bàn tay xoa đầu tôi đầy quen thuộc
Sau đó anh cất giọng nhẹ nhàng thường thấy khi nói chuyện với tôi
Trần thiện thanh bảo (bray)
Trần thiện thanh bảo (bray)
Đức Duy yên tâm, dù em là con nuôi hay con ruột của nhà họ Hoàng thì em vẫn là đứa em mà anh trai thương nhất
Lời nói của anh trai, như một ngọn lửa ấm áp lướt qua trái tim đang lạnh giá của tôi, tôi ngước lên giờ đây trong mắt tôi chỉ toàn là anh trai
Tôi nhìn anh nở một nụ cười rồi lại nhìn qua mẹ của mình
Trần Kim Anh
Trần Kim Anh
Thanh Bảo nói đúng con luôn là Nhị thiếu gia của nhà họ Hoàng
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
*ha~ không đời nào, anh trai là của tao mẹ là của tao mày phải cút ra khỏi nhà họ Hoàng*
Tưởng chừng như chúng tôi sẽ sống cùng nhau hòa thuận, không những ngày tháng sau đó nó như một cơn ác mộng lớn trong cuộc đời tôi
Hoàng Trâm Anh luôn là người hiền lành, nhẹ nhàng trước mặt mẹ và anh trai tôi, nhưng khi không có họ, nó luôn là người gây ra chuyện rồi đổ hết lên đầu tôi
Khiến cho dần dần mẹ thì quay lưng anh trai tôi cũng vậy họ luôn nghĩ tôi là người phá hoại, ác độc luôn muốn hại con gái ruột của họ
áp lực xoay quanh Hoàng Đức Duy hay cười, hay nói, năng động biến mất chỉ còn lại sự trầm lặng, thích một mình và giấu nhẹm đi cảm xúc
Tôi cũng chẳng còn muốn về cái nơi từng gọi là "gia đình" đó nữa nếu có về thì cũng chỉ đi thẳng lên phòng của mình rồi chốt cửa lại
phần lớn thời gian tôi dành cho việc học hoặc ở thư viện
Cuộc đời vẫn chưa hoàn toàn lấy đi tất cả của tôi, vì tôi luôn còn những người bạn xem tôi là tất cả
ở bên tụi nó, tôi được yêu thương, được phép yếu đuối được là chính tôi
Vào buổi sáng bình thường
Hùng Huỳnh (gemini)
Hùng Huỳnh (gemini)
Đức Duy ơi //bóp còi xe//
bíp
bíp
Tiếng còi xe vang dội lên trước dinh thự nhà họ Hoàng, tôi đoán vội là nhỏ Gem đến đưa tôi đi học
và đó cũng là lí do để tôi rời khỏi bàn ăn đầy ngột ngạt đó
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Con xin phép mẹ, em xin phép anh trai đi học trước ạ //Lấy balo nhanh chóng rời đi//
Ra tới cổng tôi nhìn thấy quả đúng là nó với nước da ở trong bóng tối cũng sáng như nó thì sai thế nào được
Hùng Huỳnh (gemini)
Hùng Huỳnh (gemini)
Ra rồi à cu
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Đến lâu chưa?
Hùng Huỳnh (gemini)
Hùng Huỳnh (gemini)
Mới
Hùng Huỳnh (gemini)
Hùng Huỳnh (gemini)
Thôi lên lẹ đi tụi kia lại chờ //mở cửa xe cho em//
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
úi zời hôm nay được Huỳnh thiếu gia mở cửa xe
Hùng Huỳnh (gemini)
Hùng Huỳnh (gemini)
Mày ơi mày bớt đi mày ơi
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
//vào ghế ngồi//
T
U
A
Buổi tối hôm đó tôi đến nhà của Nguyễn Gia để gặp bạn của mình
Nguyễn Thanh Pháp công chúa của nhà họ Nguyễn em út của Nguyễn Quang Anh
Hắn nổi tiếng trong giới kinh doanh là lạnh lùng, tàn nhẫn dù là tuổi còn trẻ nhưng đã sở hữu cả cơ ngơi ai cũng phải nể
Tôi được quản gia mở cổng rồi lên thẳng phòng bé Kiều của tôi mà chẳng đi đâu nữa
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
//mở cửa phòng//
Pháp kiều
Pháp kiều
Cộng tươi của mẹ lại đây này //vỗ vỗ chỗ kế bên//
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Khỏe hơn chưa? //lại ngồi với Kiều//
Pháp kiều
Pháp kiều
Tao chỉ sốt nhẹ thôi, tại ông anh tao ổng làm quá thôi à
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Công chúa của Nguyễn Gia có khác ha
Pháp kiều
Pháp kiều
Thôi tao xin
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Ủa mà nhà mày hôm nay có ai thế?
Pháp kiều
Pháp kiều
Hoàng Gia đến chơi
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Ủa...
Pháp kiều
Pháp kiều
yên tâm đi ở với tao ai dám động vào mày
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Mẹ kiều luôn hiểu con
Đang nói chuyện vui vẻ thì ở bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa
Pháp kiều
Pháp kiều
Vào đi!
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
//bước vào//
Pháp kiều
Pháp kiều
Cô là ai? dám vào phòng của tôi?
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
Nhị tiểu thư, tôi là Hoàng Trâm Anh là nhị tiểu thư nhà họ Hoàng~
Pháp kiều
Pháp kiều
à ra là vậy
Pháp kiều
Pháp kiều
nhưng tôi nhớ không nhầm Hoàng Đức Duy của tôi mới là nhị thiếu gia của Hoàng gia mà sao bây giờ lại lòi ra một nhị tiểu thư?
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
Một đứa con nuôi mà xứng với chức danh nhị thiêu gia Hoàng Gia sao?
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
Người cao quý như Nguyễn Tiểu Thư sao lại chơi cùng với loại không rõ lai lịch như nó chứ~
Pháp kiều
Pháp kiều
//Bật ghi âm lên hết//
Hoàng Đức Duy nãy giờ trốn sau cánh cửa nha
Pháp kiều
Pháp kiều
Vậy cô nghĩ tôi nên chơi với ai?
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
Nguyễn Tiểu Thư có thể cân nhắc về tôi, Hoàng Tiểu thư cao quý này
Pháp kiều
Pháp kiều
Cao quý về chức danh chứ tính cách sớm đã mục rửa rồi
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
Cô... //tức giận//
Pháp kiều
Pháp kiều
Sao nào? nói không đúng à?
Pháp kiều
Pháp kiều
//dơ điện thoại lên// nãy giờ cô nói gì tôi đã ghi âm lại hết rồi
Pháp kiều
Pháp kiều
chờ tôi vạch mặt cáo già của cô ra đi //đứng lên định rời đi//
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
//túm tóc nàng giựt ra sau//
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
mày nghĩ tao để mày đi dễ dàng như vậy sao?
Pháp kiều
Pháp kiều
buông ra...
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
//xông ra đẩy ả ra//
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
aaaa //mất đà//
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
mày vừa định làm gì?
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
Toi...
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
xúc phạm nhị tiểu thư Nguyễn Gia mày có mấy cái mạng ?
_____________

Chương 2

Ả ta nhân lúc tôi không để ý liền dùng sức một phát đẩy Pháp Kiều từ tầng trên xuống cầu thang
Thân hình mảnh mai của Kiều lăn vài vòng máu chảy khắp nơi và bất tỉnh
Tôi như chết lặng mà chạy xuống nhưng đã quá muộn rồi Kiều đã sớm bất tỉnh
Trâm Anh, nó không những không hối hận mà còn cười vì đã đạt được mục đích của mình
Tôi không biết tiếp theo nó định làm gì trước mắt tôi phải lo cho Pháp Kiều đã
Tiếng động lớn làm thu hút sự chú ý của Nguyễn Quang Anh, anh trai của Pháp Kiều
khi anh ấy chạy ra tôi cảm thấy như khí áp xung quanh giảm xuống luồn khí lanh tuôn ra làm tôi rùng mình
Nguyễn Quang Anh (rhyder)
Nguyễn Quang Anh (rhyder)
//đẩy em ra ôm kiều vào lòng// Kiều, Kiều nghe anh nói không
Pháp kiều
Pháp kiều
...
Nguyễn Quang Anh (rhyder)
Nguyễn Quang Anh (rhyder)
Kiều tỉnh dậy nghe anh nói không
Hoàng Trâm Ann
Hoàng Trâm Ann
Anh Duy sao anh lại đẩy Nguyễn Tiểu thư? //chạy xuống//
lời nói của ả làm tôi đứng tim, thì ra nó lại một lần nữa muốn đổ hết mọi tội lỗi cho tôi
Mẹ tôi, anh trai tôi cũng chạy ra và nghe lời ả nói
mẹ tôi đến tát tôi một cái rõ đau không biết đúng sai đã chửi rủa tôi
Trần Kim Anh
Trần Kim Anh
Tao...tao thật vô phúc khi nuôi mày thứ độc ác
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
mẹ à, con không có mà mẹ ơi mẹ tin con đi
Trần Kim Anh
Trần Kim Anh
Đừng gọi tao là mẹ
Chỉ vì một lời nói của ả, tôi chịu sự tàn nhẫn của nhà họ Nguyễn
nhưng cũng may mắn Pháp Kiều không sao, đã qua cơn nguy kịch nhưng vẫn chưa rõ khi nào sẽ tỉnh lại
Ngày hôm đó trời mưa to, tôi bị bao vây bởi cảnh sát chiếc còng số 8 siết chặt tay tôi và dẫn tôi đi mẹ tôi và anh trai lại lo lắng cho đứa con đang sợ hãi của họ mà không thèm nhìn tôi một lần
Lòng tôi lạnh ngắt tim vỡ ra mặc kệ họ đưa tôi đi đâu
Tôi chịu sự dày vò thấu trời trong tù, các tù nhân khác luôn xem tôi là bao cát để họ trút giận trên người tôi không ở đâu là không để lại sẹo vết thương cũ trồng vết thương mới
tất cả chính là "món quà" mà anh trai tôi ban tặng cho tôi đấy
Nực cười thật chỉ vì dỗ em gái của anh ta vui mà lại tàn nhẫn sai người đánh tôi đến chết đi sống lại trong tù
Cứ như vậy suốt 4 năm

Chương 3

ngày cánh cổng ngục tù ấy mở ra
tôi ngước nhìn ánh nắng Mặt Trời ấm áp ánh nắng ấy là thứ tôi không thể nhìn thấy trong suốt 4 năm gieo mình trong ngục tối
Tôi thẫn thờ đi trên đường ánh nhìn vô định vào khoảng không tôi không còn chỗ nào để đi nữa cả gia đình cũng không có bạn bè thì lại càng không thể
Nực cười thật, chỉ vì một câu nói mà họ đành lòng bỏ tù tôi suốt 4 năm
cơm trộn đất cát, những trận đòn tàn ác mà các tù nhân khác đem lại
tôi như phát điên, tâm trí không bình thường trong người luôn có thuốc kiềm chế cảm xúc
Bỗng nhiên lúc này từ đằng sau có một cánh tay bắt lấy tôi
tôi khựng lại liền bị một lực mạnh nào đó kéo về phía sau
Đó là anh trai à không là người "từng" là anh trai của tôi
Tôi nheo mắt nhìn người đàn ông phía trước ánh mắt không lóe lên tia giao động mà là tia chán nản, câm thù, ghét bỏ
Trần thiện thanh bảo (bray)
Trần thiện thanh bảo (bray)
E--em ra tù rồi sao?
Trần thiện thanh bảo (bray)
Trần thiện thanh bảo (bray)
Sao không nói để anh đến đón
Tôi cười khinh dứt khoát kéo cánh tay mình ra khỏi người hắn nếu là trước đây tôi sẽ bị những lời nói ấy làm xúc động đến bật khóc
nhưng bây giờ.. tôi chỉ cảm thấy đó là một sự giả tạo trong giả tạo mà thôi
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Anh quan tâm?
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Anh để ý sao?
Trần thiện thanh bảo (bray)
Trần thiện thanh bảo (bray)
E-em..
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Vậy tại sao tôi nói với anh?
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Ân nghĩa mà nhà họ Hoàng các người nuôi nấng tôi
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy này đã trả đủ
Trần thiện thanh bảo (bray)
Trần thiện thanh bảo (bray)
Em...đừng nói vậy đây là tội em gây ra em phải ch-
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Bảo ơi, anh không cần phải giả vờ không biết
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
ngay từ đầu chính anh đã biết rõ tôi không phải là thủ phạm đẩy Pháp Kiều từ trên tầng xuống
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Mà là anh muốn bao che, bảo vệ em gái ruột nên đã nhẫn tâm làm ngơ
Trần thiện thanh bảo (bray)
Trần thiện thanh bảo (bray)
//cứng họng//
Trần thiện thanh bảo (bray)
Trần thiện thanh bảo (bray)
e...em biết từ khi nào
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Anh trai à tôi đã cùng anh lớn lên đấy, tôi hiểu anh là người như thế nào
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Món quà anh ban cho tôi ở trong tù ấy, tôi sẽ nhớ nó mãi đấy
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
Anh và con ả Hoàng Trâm Anh nên cầu mong thằng Đức Duy này sẽ mãi mãi không phất lên được
Hoàng Đức Duy (captain)
Hoàng Đức Duy (captain)
nếu tôi phất lên được rồi á, người đầu tiên tôi tìm đến sẽ là các người đó
Ánh mắt của bảo cụp xuống giống như đang che giấu cảm xúc hỗn loạn bên trong lòng mình
nhưng tôi chẳng để tâm đến, chỉ để lại một câu rồi rời đi không ngoảnh lại

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play