Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Countryhuman/AllVietNam? /HaremVietNam] Thế Giới Trong Trái Tim Em

1: Hệ thống và Kẻ ngoại lai

T/g đẹp trai
T/g đẹp trai
Hiiii
T/g đẹp trai
T/g đẹp trai
Lần đầu tôi viết truyện thể loại Harem như này nên chưa quen
T/g đẹp trai
T/g đẹp trai
Tôi không chắc bộ này là HaremVietNam hay AllVietNam, đơn giản vì tôi không thích loạn luân, và nó sẽ không có các death country, xin lỗi.
T/g đẹp trai
T/g đẹp trai
Do điểm văn tôi cỡ 7-8 nên văn phong không được phong phú cho lắm nhưng được cái trí tưởng tượng kì lạ.
T/g đẹp trai
T/g đẹp trai
Có thể là điền văn, 3S
...
Việt Nam tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ, ánh sáng buổi sáng chiếu vào qua cửa sổ, những tia nắng ấm áp làm lòng người nhẹ nhàng. Cậu nhìn xung quanh, đây là một căn phòng trang trí đơn giản nhưng lại không thiếu phần tinh tế. Chiếc giường mềm mại, tủ quần áo gỗ tự nhiên, và bàn học với những cuốn sách còn chưa mở ra. Không khí trong phòng lạ lẫm, khiến Việt Nam cảm thấy mơ hồ như mình đang ở trong một giấc mơ.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Xin chào, chủ nhân. Tôi là Hệ thống Công Lược.]
Giọng nói vang lên trong đầu, êm ái nhưng cũng đầy uy lực, không có vẻ gì là thân thiện như người bạn sẽ trò chuyện với bạn mỗi ngày.
Việt Nam nhắm mắt lại, cố gắng tỉnh táo hơn. Từ bao giờ cậu đã có một hệ thống như thế này? Và tại sao lại xuất hiện ở nơi không hề quen thuộc?
Việt Nam
Việt Nam
Này?
Cậu thử gọi thử lại, mặc dù trong lòng còn đầy sự bối rối.
Việt Nam
Việt Nam
Tôi là Việt Nam, và tôi đang ở đâu?
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Chủ nhân, cậu hiện đang ở trong thế giới của một tiểu thuyết ngôn tình. Nhiệm vụ của cậu là công lược các nam chính, để hoàn thành nhiệm vụ và có thể quay lại thế giới thực, hoặc lựa chọn ước một điều khác.]
Những lời này càng làm Việt Nam rối bời. Một tiểu thuyết ngôn tình? Công lược các nam chính? Những khái niệm này thật khó tin, nhưng nhìn xung quanh, tất cả những gì cậu cảm nhận được lại rất thật.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Chúng ta sẽ bắt đầu làm quen từ từ với tình tiết. Cậu sẽ phải làm quen với từng nhân vật, từng nam chính và hoàn thành công lược từng người. Sau đó, hệ thống sẽ giúp cậu quay lại thế giới thực hoặc nếu cậu không muốn quay trở về thì cậu có thể ước một điều gì đó khác.]
Việt Nam hít một hơi thật sâu, cố gắng suy nghĩ lại những gì hệ thống vừa nói. "Công lược"... có vẻ như đây là một nhiệm vụ rất đặc biệt. Cậu chưa từng có trải nghiệm gì như thế này, nhưng có vẻ như không còn cách nào khác ngoài việc tuân theo.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Tất cả các nam chính mà cậu cần công lươcj sẽ gồm 22 người, mỗi người là một nam chính trong tiểu thuyết này. Mỗi người đều có một tính cách đặc trưng, và cậu sẽ có cơ hội để hiểu rõ hơn về họ qua mỗi giai đoạn của câu chuyện.]
Tiếng hệ thống lại vang lên. Việt Nam nhìn xuống đôi tay mình, cảm nhận sự bình tĩnh dần trở lại. Chắc chắn rồi, cậu sẽ phải làm quen với từng người, từ từ xây dựng mối quan hệ với họ. Nhưng trước tiên, một việc còn quan trọng hơn là phải tìm cách làm quen với bản thân trong thế giới này.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Hệ thống sẽ giúp cậu khi cần thiết.]
Việt Nam quay lại nhìn căn phòng, đôi mắt dần sáng lên. Bây giờ, phải làm sao để công lược những người ấy đây? Nhưng cậu biết, một khi đã bước vào trò chơi này, thì chỉ có thể đi đến tận cùng.
Việt Nam ngồi dậy, lưng dựa vào thành giường. Cậu đưa tay lên chống trán, cảm giác mọi chuyện quá đột ngột, như thể ai đó ép mình bước vào một trò chơi quái đản mà cậu chưa từng chơi bao giờ.
Việt Nam
Việt Nam
Này… hệ thống gì đó, cậu có tên không?
Cậu lên tiếng, mắt vẫn dán vào bức tường trắng.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Cậu có thể gọi tôi là “Hệ thống Công Lược”. Nếu muốn thân thiết hơn, gọi là “Lược” cũng được.]
Việt Nam
Việt Nam
Cái tên chẳng dễ thương chút nào…
Cậu thì thầm.
Việt Nam
Việt Nam
Còn tôi phải làm gì đầu tiên? Không thể ném tôi vào thế giới này mà chẳng có lấy một chỉ dẫn nào cả.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Yêu cầu đầu tiên: Làm quen với vai trò của bản thân. Đây là căn nhà mà "nhân vật phụ" – tức cậu – đang sống tại thế giới này. Từ giờ cậu sẽ phải sống như một học sinh trung học năm hai, trường Quốc tế Liên Quốc.]
Việt Nam
Việt Nam
Quốc tế… Liên Quốc?
Việt Nam nheo mắt.
Việt Nam
Việt Nam
Tên nghe như thể một nơi tụ hội các quốc gia vậy?
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Đúng. Vì đó chính là nơi hội tụ của 22 countryhuman cậu cần công lược.]
Việt Nam
Việt Nam
Tôi phải… công lược tổng cộng 22 countryhuman?
Giọng cậu nghẹn lại.
Việt Nam
Việt Nam
Cậu có bị điên không vậy?
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Không. Tôi là hệ thống. Tôi không có khái niệm điên. Nhưng nếu cậu không hoàn thành nhiệm vụ, cậu sẽ bị mắc kẹt ở đây vĩnh viễn]
Việt Nam im lặng. Câu nói đó như một cú đấm vào nhận thức.
Việt Nam
Việt Nam
Công lược là kiểu gì? Tôi đâu phải kiểu người giỏi ăn nói hay tán tỉnh.
Cậu thở dài, đứng dậy, bước lại trước gương. Hình ảnh phản chiếu không khác mấy với bản thân cậu ở thế giới thật, mái tóc đỏ mềm, đôi mắt sắc nhưng không lạnh, và gương mặt mang nét dịu dàng rất riêng.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Mỗi người đều có một loại “trái tim” cần được mở khóa. Một số cần sự chân thành, số khác cần hiểu biết, một số lại chỉ mở lòng khi cậu khiến họ tổn thương. Nói cách khác, công lược không chỉ là tán tỉnh – đó là quá trình bước vào cuộc sống của người khác]
Việt Nam lặng thinh một lúc.
Việt Nam
Việt Nam
Họ đều là… nam?
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Tất cả. Và tất cả đều có thể bị cậu thu hút, nếu cậu làm đúng cách.]
Việt Nam
Việt Nam
…Cái thể loại gì thế này
Cậu cười khổ, tay xoa cổ.
Việt Nam
Việt Nam
Một thế giới nơi tất cả các chàng trai là người tôi không quen, và tôi thì bị bắt ép trở thành kẻ khiến họ… rung động?
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Cậu không bắt buộc phải yêu tất cả họ. Nhưng cậu cần khiến họ yêu cậu. Đó là luật chơi.]
Việt Nam
Việt Nam
Và nếu tôi thất bại?
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Không có đường về. Cậu sẽ bị “ghi đè” thành nhân vật trong tiểu thuyết này, mãi mãi, và cậu sẽ bị ràng buộc trở thành một nhân vật phụ trong cuốn tiểu thuyết ngôn tình này, mãi mãi]
Câu trả lời đó khiến Việt Nam nín lặng. Cậu quay lại giường, ngồi xuống.
Việt Nam
Việt Nam
Tôi ghét những thứ thiếu kiểm soát như thế này
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Thế nên cậu mới là "nhân vật chính". Người ta không chọn những kẻ dễ dàng.]
Việt Nam
Việt Nam
…Đừng triết lý nữa, Lược.
Việt Nam
Việt Nam
Được rồi, cho tôi xem thông tin cơ bản của 22 người đó. Tôi không muốn bước vào chiến trường mà không biết kẻ địch là ai.
Một màn hình mờ hiện ra trước mắt, như một bảng menu trong game. Từng khung hình đại diện lần lượt lướt qua: Japan – trầm ổn, sống nội tâm. Russia – bí ẩn và mang một vết thương cũ. America – tự tin và có vẻ hơi phiền. France – quyến rũ và kiêu kỳ. Belarus – sở hữu bản năng chiếm hữu… Còn rất nhiều cái tên khác, mỗi người mang một màu sắc riêng biệt. Mỗi người… đều là cả một câu chuyện.
Việt Nam thở ra một hơi dài.
Việt Nam
Việt Nam
Tôi không thể công lược tất cả một lượt
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Tất nhiên. Mỗi khi cậu tiến gần đến trái tim ai đó, tín hiệu sẽ sáng lên. Cậu có thể chọn theo cảm tính hoặc chiến lược. Không cần theo thứ tự. Nhưng nên nhớ: một vài người sẽ ghen đấy.]
Việt Nam
Việt Nam
…Tôi thật sự đang sống trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình sao?
Cậu lẩm bẩm.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Hơn cả một tiểu thuyết. Đây là nơi mà từng nhịp tim, từng ánh mắt, từng lời nói của cậu đều có thể thay đổi số phận người khác.]
Việt Nam
Việt Nam
Nghe nguy hiểm ghê…
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Nguy hiểm, nhưng cũng rất… ngọt ngào.]
Việt Nam ngã lưng xuống giường, mắt nhìn lên trần nhà.
Việt Nam
Việt Nam
Thôi được. Bắt đầu từ ai trước?
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Người đầu tiên sẽ tự xuất hiện thôi. Còn bây giờ, thư giãn đi. Cậu sẽ cần nhiều sức để đối phó với những trái tim khó chiều đấy.]
Còn tiếp...

Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Đầu Tiên

Việt Nam bước ra khỏi nhà, nơi vừa mới trở thành tổ ấm tạm thời trong một thế giới mà cậu chẳng thể nào hiểu rõ. Mặt trời đã lên cao, không khí trong lành và có một sự yên tĩnh khác thường. Hôm nay là ngày đầu tiên đi học, và tất cả những gì cậu biết là phải làm quen với thế giới này, nơi cậu sẽ phải đối diện với 22 nam chính.
Cậu đi bộ đến trường, một trường học quốc tế mang tên Liên Quốc, nơi mà tất cả những quốc gia trong dàn harem sẽ học cùng nhau. Đây là môi trường hoàn toàn khác biệt, nơi tất cả những người cậu sẽ gặp đều có một vẻ ngoài và tính cách đặc biệt, hứa hẹn một cuộc sống đầy thử thách và… có lẽ là cả tình cảm phức tạp.
Khi bước vào khuôn viên trường, cậu đã cảm thấy cái nhìn của không ít người đổ dồn về phía mình. Những cặp mắt đó, không phải ai cũng giống nhau. Một vài người thì thờ ơ, trong khi những ánh mắt khác lại chứa đầy sự tò mò, như thể đang đoán già đoán non về sự xuất hiện đột ngột của Việt Nam ở đây.
Một tiếng chuông vang lên, báo hiệu giờ học bắt đầu. Cậu hít một hơi thật sâu, rồi đi về phía lớp học, nơi mà cậu sẽ gặp những nhân vật đầu tiên trong dàn harem.
Lớp học được chia thành các bàn đơn, nhưng có một số bàn lớn dành cho những người đặc biệt. Khi Việt Nam bước vào, ánh mắt của cả lớp đều dừng lại một chút, rồi nhanh chóng chuyển hướng.
???
???
Cậu là ai?
Một giọng nói vang lên, đầy tự tin và lạnh lùng. Cậu ngước mắt lên, nhìn thấy Japan – một người có vẻ ngoài điềm tĩnh, mái tóc trăng mượt buông xuống như chiếc áo choàng, đôi mắt sáng nhưng đầy chiều sâu.
Cậu có thể cảm nhận được rằng, dưới cái vẻ bình thản này là một trí tuệ sắc bén và sự thấu hiểu thế giới mà không phải ai cũng có.
Việt Nam
Việt Nam
Tôi… là Việt Nam
Cậu mỉm cười, cố gắng làm quen, dù trong lòng có chút bối rối.
Japan
Japan
Việt Nam?
Japan khẽ nhíu mày, rõ ràng là không ngờ đến cái tên này
Japan
Japan
Lần đầu tiên nghe thấy. Cậu có thể ngồi ở đây
Anh chỉ vào bàn cạnh mình, rồi nhanh chóng quay đi, ánh mắt lại dõi về phía những tờ giấy trên bàn.
Việt Nam im lặng, ngồi xuống và không thể không cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Cậu nhìn quanh lớp học. Cuba và Russia đang nói chuyện, giọng Cuba ấm áp, mang vẻ tự tin nổi bật, trong khi Russia lại khá lạnh lùng, chỉ mỉm cười nhàn nhạt nhưng không tham gia vào cuộc trò chuyện.
Cuba
Cuba
Chào cậu, tôi là Cuba
Một giọng nói nồng nàn vang lên từ phía sau. Viết Nam quay lại và bắt gặp ánh mắt của Cuba, đôi mắt màu xanh như đại dương rộng lớn, nụ cười lấp lánh.
Cuba
Cuba
Mới tới à? Nếu cậu cần gì, cứ nói. Mình rất sẵn lòng giúp đỡ
Việt Nam gật đầu, cảm nhận được sự nhiệt tình từ Cuba, nhưng có một cảm giác khác biệt khi so với Russia. Russia chỉ lặng lẽ quan sát từ xa, giống như một con sói trong bóng tối, không vội vàng tiếp cận nhưng luôn sẵn sàng nếu có ai đó xâm phạm lãnh thổ của anh ta.
Việt Nam
Việt Nam
Cảm ơn. Tôi ổn
Việt Nam trả lời, rồi không quên liếc nhìn những người còn lại trong lớp học.
Ukraine, ngồi ở hàng bàn phía sau, vẫn chăm chú vào cuốn sách của mình. Mái tóc vàng dài, đôi mắt sáng như bầu trời mùa xuân. Nhưng dù vẻ ngoài hiền hòa đến thế, lại có điều gì đó bí ẩn, như thể cậu ta đang giấu giếm một phần nào đó trong trái tim mình.
Trong khi đó, America – một chàng trai cao lớn, với vẻ ngoài cực kỳ nổi bật và tự tin, đang đứng ở cửa lớp, nói chuyện rôm rả với một vài người khác, tay khoanh lại trên ngực, vẻ mặt lúc nào cũng như thể cậu ấy đang sở hữu cả thế giới.
America
America
Chào cậu, bạn mới à?
America quay lại, nở nụ cười rộng.
America
America
Mình là America. Cậu sẽ thích học ở đây, có thể sẽ có những cuộc gặp gỡ rất… thú vị.
Việt Nam không thể không cảm thấy một cảm giác gì đó từ cái nhìn của America, một sự tự tin mà đôi khi có thể biến thành kiêu ngạo. Tuy nhiên, có một sức hút rất riêng từ anh ta.
Việt Nam
Việt Nam
Ừm...Chào
Khi Việt Nam bắt đầu cảm thấy mình đã quen với không khí của lớp học, một tiếng chuông báo giờ học lại vang lên. Mọi người quay lại chỗ ngồi của mình, và lớp học trở lại yên tĩnh, chỉ có tiếng bút viết và tiếng thở đều đặn của học sinh. Mọi ánh mắt đều hướng về bảng đen, nhưng trong lòng mỗi người đều chứa đựng một câu chuyện riêng, một bí mật chưa được giải đáp.
Việt Nam chợt nhận ra rằng, mình không chỉ là một học sinh năm hai bình thường. Mình là nhân vật chính, và trong suốt năm học này, những trái tim của các quốc gia sẽ dần được mở khóa. Câu chuyện chỉ mới bắt đầu.
...
Lớp học giờ đã ổn định lại, mọi người đều quay về vị trí của mình, nhưng Việt Nam vẫn cảm thấy những ánh mắt không ngừng quan sát mình. Cậu cố gắng tập trung vào bài giảng, nhưng tâm trí lại cứ lẩn quẩn quanh những người mà cậu vừa gặp.
Giọng giảng của thầy giáo vang lên, nhưng Việt Nam lại chẳng thể nào nhớ nổi nội dung. Những ánh mắt của Russia, America, và Japan cứ quanh quẩn trong đầu cậu, như thể mỗi người đều có một bí mật riêng mà cậu không thể giải mã ngay được. Nhưng điều kỳ lạ là, mỗi khi cậu nhìn về phía họ, họ lại dường như nhận ra, và ánh mắt ấy... luôn mang một sự thách thức, như thể đang kêu gọi cậu bước vào thế giới của họ.
Russia
Russia
Cậu làm gì thế, Việt Nam?
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, làm cậu giật mình. Russia đang đứng ngay cạnh bàn cậu, đôi mắt như một hồ nước đóng băng, không có chút cảm xúc.
Việt Nam ngước lên, cảm thấy hơi bối rối.
Việt Nam
Việt Nam
Tôi… chỉ đang suy nghĩ một chút.
Cậu mỉm cười gượng gạo, không muốn để lộ ra sự lạ lẫm của mình.
Russia
Russia
Cẩn thận, đừng để suy nghĩ chiếm hết thời gian của mình
Russia nói, giọng vẫn lạnh lùng như thế, nhưng không có sự thù địch.
Russia
Russia
Ở đây, không ai có thể chạy trốn khỏi thực tế
Việt Nam không biết phải đáp lại thế nào, chỉ biết gật đầu một cách lịch sự.
Khi Russia quay đi, cậu lại nhìn sang phía Ukraine – người đang ngồi im lặng, chăm chú vào cuốn sách. Ukraine không phải kiểu người dễ gần, ít nói và rất tập trung vào mọi thứ mình làm. Tuy nhiên, từ cách mà cậu ấy giữ một khoảng cách với mọi người, có thể nhận ra Ukraine không phải là người dễ bị lung lay.
Mặc dù không trực tiếp tham gia vào cuộc trò chuyện với Russia và Cuba, Ukraine vẫn theo dõi mọi chuyện rất kỹ càng. Những ánh mắt của cậu ấy có thể nói lên rất nhiều điều mà không cần một lời nào.
Cùng lúc đó, France bước vào lớp, làm không khí dường như thay đổi ngay lập tức. Với vẻ ngoài cuốn hút, phong thái tự tin đầy kiêu hãnh, France nhìn qua Việt Nam như thể nhận ra sự tồn tại của cậu từ rất lâu rồi, mặc dù hai người chưa từng gặp mặt.
France
France
Cậu mới phải không?
France hỏi, giọng nói nhẹ nhàng và có chút quyến rũ, điềm tĩnh như thể đã biết rõ mọi thứ sẽ xảy ra.
France
France
Chắc hẳn cậu đã có một ấn tượng rất đặc biệt về nơi này rồi, đúng không?
Việt Nam chỉ có thể gật đầu, cảm giác như bị cuốn hút bởi một thứ gì đó mạnh mẽ và rất riêng từ France. Cậu ấy không chỉ là người nổi bật nhất trong lớp mà còn là người mà mọi ánh mắt đều đổ dồn vào. France cười nhẹ, rồi lại quay đi, bỏ lại một ấn tượng khó quên trong lòng Việt Nam.
Ngay lúc đó, South Korea bước vào lớp. Cậu ấy có vẻ như là người vui vẻ và dễ gần nhất trong số những người Việt Nam vừa gặp. Với nụ cười sáng lạng và ánh mắt đầy năng lượng, South Korea nhanh chóng đi đến chỗ trống bên cạnh Việt Nam.
South Korea
South Korea
Chào cậu! Mình là South Korea
Cậu ấy nở một nụ cười tươi tắn, mắt sáng lấp lánh.
South Korea
South Korea
Cậu có ổn không? Tôi thấy cậu có vẻ như chưa quen với tất cả mọi thứ ở đây.
Việt Nam cảm thấy một luồng cảm xúc lạ lùng từ sự nhiệt tình của South Korea. Đôi mắt của cậu ấy như ánh sáng mặt trời, dễ chịu và ấm áp.
Việt Nam
Việt Nam
Cảm ơn. Tôi ổn
Việt Nam
Việt Nam
Chỉ là… tất cả ở đây có vẻ hơi mới mẻ.
South Korea cười khúc khích, rồi nghiêng đầu một chút.
Hệ Thống Công Lược/Lược
Hệ Thống Công Lược/Lược
[Đừng lo. Được làm quen với tất cả mọi người ở đây là một chuyện khá thú vị đấy. Tôi đảm bảo cậu sẽ không cảm thấy nhàm chán đâu]
Việt Nam lại mỉm cười, lần này có phần chân thành hơn. Cậu cảm thấy một chút an tâm khi có một người bạn mới dễ gần như South Korea. Dù sao, đây cũng là một khởi đầu cho những cuộc gặp gỡ tiếp theo.
Một lúc sau, Germany bước vào lớp. Với vẻ ngoài vững vàng và khí chất kiên định, Germany dường như là một trong những người có sức hút mạnh mẽ nhất, dù không hề cố gắng. Ánh mắt của anh ta lạnh lùng và rất rõ ràng, như thể mọi thứ trong thế giới này đều phải tuân theo trật tự và kỷ luật.
Việt Nam nhìn về phía Germany và cảm nhận được một sự mạnh mẽ, nhưng cũng không thể hiểu hết được cậu ấy là ai. Có phải cậu ta là một người nghiêm khắc? Hay chỉ là người có sự kiểm soát tuyệt đối với bản thân và thế giới xung quanh?
Giữa lúc ấy, America quay lại, bước đến chỗ bàn của Việt Nam.
America
America
Này, mình nghe thấy cậu mới tới đúng không?
America nở nụ cười rộng.
America
America
Chắc chắn cậu sẽ không thể bỏ lỡ tất cả những cuộc vui ở đây đâu, đúng không? Đừng lo, mọi thứ sẽ không đến nỗi tồi tệ đâu.
Việt Nam nhìn vào ánh mắt đầy tự tin của America, nhưng không khỏi có chút bối rối. Cậu không biết liệu có thể hiểu được hết những người này trong một thời gian ngắn hay không. Dù sao thì, việc làm quen với 22 người là một nhiệm vụ không hề dễ dàng.
Thế nhưng, cậu biết rằng đây mới chỉ là bắt đầu.
Còn tiếp...

Chương 3: Những Sự Khám Phá Mới

Sau tiết học đầu tiên đầy bỡ ngỡ, Việt Nam bước ra khỏi lớp, lòng vẫn còn ngổn ngang. Tiếng chuông vừa dứt, cả hành lang liền trở nên nhộn nhịp. Học sinh đi lại đông đúc, đủ màu sắc, đủ quốc tịch, như một bức tranh sống động.
Japan
Japan
Việt Nam!
Cậu quay đầu lại. Là Japan – với ánh mắt nghiêm túc và giọng nói không cao không thấp, nhưng lại khiến người khác buộc phải lắng nghe.
Việt Nam
Việt Nam
Hả… À, cậu gọi tôi?
Việt Nam khẽ nhíu mày, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Japan gật đầu.
Japan
Japan
Thầy giáo bảo tôi hướng dẫn cậu tham quan trường. Cũng tiện thể giới thiệu vài khu vực quan trọng
Việt Nam gật đầu, đi cạnh Japan. Dù không khí có phần im ắng, nhưng giữa hai người không hề thấy khó xử. Japan dẫn cậu đi ngang qua thư viện, phòng thí nghiệm, phòng nhạc – mọi thứ đều hiện đại, gọn gàng, và có vẻ rất được đầu tư. Cứ như đang ở trong một học viện quốc tế thực thụ.
Việt Nam
Việt Nam
Trường này có vẻ rộng ghê.
Việt Nam cất tiếng, cậu cảm thấy mình nên nói gì đó để phá tan sự im lặng.
Japan
Japan
Rộng là tốt. Như vậy thì người ta mới có không gian để giữ khoảng cách với những người không cần thiết.
Japan trả lời, không một chút do dự.
Việt Nam
Việt Nam
Cậu… có đang ám chỉ tôi không vậy?
Việt Nam cười khẽ, hơi nghiêng đầu.
Japan khựng lại trong nửa giây.
Japan
Japan
Không. Tôi chỉ nói theo quan điểm cá nhân
Việt Nam lặng lẽ nhìn Japan thêm một chút. Cậu ấy rất khó đọc – lạnh lùng, sắc bén, và không để lộ nhiều cảm xúc. Nhưng chính điều đó lại khiến người khác muốn đào sâu vào thế giới bên trong cậu ấy.
Sau khi đi hết dãy nhà chính, cả hai dừng lại ở khu vườn nhỏ phía sau trường. Một nơi yên tĩnh lạ thường, dù chỉ cách lớp học vài bước chân.
Việt Nam
Việt Nam
Chỗ này đẹp thật
Việt Nam mỉm cười, tay nhẹ nhàng lướt qua nhành hoa gần nhất.
Japan đứng bên cạnh, không nói gì.
Việt Nam
Việt Nam
Cậu thường đến đây à?
Japan
Japan
Chỉ khi tôi cần suy nghĩ. Hoặc muốn yên tĩnh
Japan đáp, giọng nhẹ như gió thoảng.
Việt Nam
Việt Nam
Vậy… hôm nay tôi làm phiền cậu rồi.
Japan
Japan
Không
Lần đầu tiên, ánh mắt Japan nhìn thẳng vào cậu.
Japan
Japan
Sự xuất hiện của cậu… không phiền. Chỉ là chưa quen.
Câu nói ấy khiến Việt Nam hơi sững người. Có phải… đó là cách mà Japan thể hiện thiện cảm?
Trước khi cậu kịp phản ứng, từ xa, một tiếng gọi to vang lên:
???
???
Ê, Việttttttt!!!
Cậu quay đầu lại và… bị Italy nhào tới ôm một cái thật mạnh từ phía sau. Italy có mái tóc nâu sáng, mắt xanh như trời mùa hè, và gương mặt ngây thơ đến mức khó mà ghét nổi.
Italy
Italy
Tôi tìm cậu mãi! Cậu đúng là học sinh mới thật hả?
Italy hỏi, vẫn ôm cứng lấy cánh tay Việt Nam.
Việt Nam
Việt Nam
Ừ… đúng vậy. Cậu là…?
Italy
Italy
Italy! Bạn cùng lớp với cậu đó! Chúng ta ngồi cách nhau hai bàn lận, cậu không nhớ sao?
Cậu ấy cười hồn nhiên, mắt long lanh như sắp rơi lệ.
Việt Nam
Việt Nam
Tôi nhớ rồi, đừng khóc chứ!
Việt Nam bật cười, vội trấn an.
Japan ở cạnh khẽ nhíu mày, ánh mắt không nói rõ là khó chịu hay chỉ đơn thuần là... quan sát.
Việt Nam
Việt Nam
Cậu thân thiện thật đó
Việt Nam nhìn Italy rồi quay sang Japan.
Việt Nam
Việt Nam
Khác hoàn toàn với người đứng bên cạnh tôi
Japan
Japan
Tôi cũng có cảm xúc, chỉ là không thích thể hiện quá nhiều.
Italy
Italy
Tôi thích cậu kiểu đó đó!
Italy vẫn bám lấy tay Việt Nam, ngẩng đầu nói vô tư.
Italy
Italy
Cậu có mùi dễ chịu, lại nói chuyện ngọt ghê!
Việt Nam
Việt Nam
Cái gì mà ‘có mùi dễ chịu’?!
Việt Nam đỏ mặt
Việt Nam
Việt Nam
Cậu đang nói tôi là nước hoa di động à?
Japan quay đi, khóe môi hơi cong lên rất nhẹ, gần như không nhận ra được.
Trước khi tình hình trở nên hỗn loạn hơn, một bóng người cao lớn xuất hiện phía xa – Germany.
Germany
Germany
Italy, đừng gây rối
Giọng nói trầm thấp và nghiêm túc.
Germany
Germany
Cậu ấy là học sinh mới. Đừng làm phiền
Italy
Italy
Nhưng tôi thích cậu ấy mà!
Italy cong môi phản đối.
Germany bước đến gần hơn, quay sang Việt Nam, giọng lịch sự nhưng nghiêm khắc:
Germany
Germany
Xin lỗi vì hành vi của Italy. Nếu cậu cần người giúp định hướng lại các môn học hoặc tài liệu học, tôi có thể hỗ trợ
Việt Nam
Việt Nam
À… Cảm ơn. Tôi sẽ nhớ
Việt Nam gật đầu, cảm nhận được cái khí chất vô cùng kỷ luật từ Germany. Cậu không nói nhiều, nhưng ánh mắt như có thể xuyên thẳng vào tâm trí người đối diện.
Ba người – Japan, Italy, Germany – đứng ba hướng, mang ba bầu không khí hoàn toàn khác nhau, nhưng đều xoay quanh Việt Nam như những vệ tinh lặng lẽ đang thay nhau tiếp cận quỹ đạo.
Và cậu hiểu, hệ thống hẳn đã đúng.
Mỗi người trong số họ… đều sẽ trở thành một phần của cậu. Nhưng để làm được điều đó, sẽ không dễ dàng.
Còn tiếp...
T/g đẹp trai
T/g đẹp trai
Chap sau nữ chính xuất hiện
T/g đẹp trai
T/g đẹp trai
Nhiều lúc Avatar của các Countryhuman tớ lấy trên pin nên không rõ tác giả có cấm sử dụng không nên ai thấy tớ dùng mấy ảnh đó thì nhắc giúp tớ nha.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play