Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[TusLuanTai] Thua Trong Chính Cuộc Chơi?

gth sơ sơ nò

——————————
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Nguyễn Trường Sinh (Luân – 25 tuổi) – Gương mặt thiên thần, tâm hồn ác quỷ. Người ta dùng tình cảm để sống, còn Luân dùng tình cảm để chơi. Lợi dụng lòng tin, chiếm đoạt cảm xúc, gài bẫy bằng nụ cười ngây thơ. Có thể khóc lóc trong lòng người này, sau đó quay qua ôm hôn kẻ khác như chưa có chuyện gì. Không biết yêu ai thật lòng, nhưng cũng không muốn mất ai cả. Kẻ khiến cả hai người đàn ông phải phát điên vì yêu.
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Bùi Anh Tú (Tus – 20 tuổi) – Trẻ, đẹp, ghen như điên, chiếm hữu bá đạo, cái gì của mình là không ai được đụng. Lạnh lùng với cả thế giới, riêng Luân là nâng như trứng – hứng như bùa. Chỉ cần thấy Luân cười là lòng dịu xuống, thấy Luân đau là tim nhói lên. Nhưng cũng là người sẵn sàng đập tan tất cả nếu phát hiện mình bị chơi đùa.
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài – 30 tuổi) – Lớn hơn, trưởng thành hơn, bình tĩnh hơn. Là người duy nhất biết hết mọi thủ đoạn của Luân nhưng vẫn chọn ở lại. Là người Luân tin tưởng để chia sẻ mọi âm mưu, nhưng không ngờ, Isaac không hiền như vẻ ngoài. Ghen điên hơn cả Tus nhưng không giận kẻ thứ ba – chỉ lạnh lùng trừng phạt Luân bằng cách đau đớn nhất.
---
Câu chuyện tình tay ba giữa một kẻ lừa tình và hai trái tim bị lợi dụng. Một ngày nào đó, khi tấm màn hạ xuống, sân khấu không còn, khán giả hóa thành người phán xử, liệu Luân có còn diễn nổi?
__________
Zine
Zine
ngược tới khúc end luôn nha quí dị
Zine
Zine
Ai cmt ngọt một cái đi he
Zine
Zine
Tui cắt cổ hết
Zine
Zine
Nhớ mặt Zine!
Zine
Zine
Mie là Mie còn Muie là Muie và Zine là Zine, sắp tới có thành viên mới tới là Zulina á
Zine
Zine
Tui sẽ viết truyện thay cho Mie và Zulina sẽ viết thay cho Muie
Zine
Zine
vì hai người đó bận học rồi
Zine
Zine
cũng gần cuối năm nên hai người đó không có rảnh á
Zine
Zine
vậy thôi

Chap 1 – Vụn Màn Sân Khấu

——————————
Đêm hôm đó, cũng như bao đêm trước, Luân co chân lên ghế sofa trong căn phòng đèn vàng ấm, tay cầm ly cacao nóng, giọng nhỏ nhẹ kể
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Ảnh vừa mua cho em bó hoa to như cái chậu kiểng á Is
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Em giả bộ cảm động muốn khóc, mà trời, em còn chưa thèm mở thư, để đó luôn cho ảnh sốt ruột chơi.
Luân cười khúc khích như thể đang kể một trò nghịch ngợm thời mẫu giáo. Chỉ có điều, người bị đem ra làm trò lần này không phải gấu bông... mà là Tus.
Isaac ngồi trên ghế đối diện, lưng thẳng, tay đan trước bụng.
Không đáp lời, ánh mắt anh nhìn Luân dán chặt như dao mỏng — vừa sắc, vừa lạnh, vừa rất... không bình thường.
Luân dừng kể, môi khẽ mím. Có điều gì đó sai sai.
Không khí trong phòng lạnh hơn bình thường, không phải vì máy lạnh.
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Is... anh sao vậy?//hỏi khẽ//
Isaac không trả lời. Cửa sau bật mở cạch một tiếng, rồi khép lại ngay. Luân xoay đầu, vừa kịp thấy Tus bước ra, áo sơ mi còn vắt hờ trên vai, tóc ướt, chắc mới tắm xong. Nhưng không như mọi khi, lần này Tus không đến gần Luân. Không hỏi "em ăn gì chưa", cũng không vươn tay xoa đầu.
Gương mặt cậu lạnh như băng, đôi mắt tối sầm như đáy ly cà phê đen không đường.
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Diễn đủ chưa?
Giọng Tus vang lên, đều và trầm, nhưng rõ ràng có gai.
Luân chết lặng.
Isaac thở dài, tay cầm ly cà phê nhấc lên, giọng nhẹ tênh nhưng đầy sát khí
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Anh nói với em rồi mà
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Diễn kịch mãi, có ngày sẽ hạ màn.
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
//cười gượng// Hai người... giỡn vậy thôi chứ gì? Nè, Is, anh cũng nói...
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Anh biết hết
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
//cắt lời// Biết em nói anh là người duy nhất em tin.
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Biết em bảo Tus là đồ ngốc si tình
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Biết hết.
Tus bước đến gần, cúi xuống ngang tầm Luân, đôi mắt chạm vào mắt Luân như muốn nhìn thấu mọi thứ.
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Vậy giờ em chọn đi
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Chọn ai là người em muốn tiếp tục lừa.
Không còn cacao ngọt ngào.
Không còn hoa.
Không còn nụ cười dịu dàng.
Chỉ còn Luân, bị ép phải đối mặt với chính vở kịch mình dựng nên.
__________

Chap 2

——————————
Luân đứng im, tay vô thức siết chặt vạt áo. Ánh mắt của Is như lưỡi dao lạnh cắt qua sống lưng, còn ánh nhìn của Tus lại chẳng khác nào một ngọn lửa giận âm ỉ, sẵn sàng thiêu rụi bất cứ lời biện minh nào.
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Em nghĩ... em có thể qua mặt được bọn anh mãi à?
Is lên tiếng trước, giọng không lớn nhưng đủ khiến Luân khựng người.
Tus vẫn đứng đó, lặng im. Nhưng cái cách Tus nhìn Luân – như thể đang cố kiềm chế cơn giận – khiến Luân không dám thở mạnh.
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Anh hỏi em.
Tus rốt cuộc cũng cất giọng, khô khốc và lạnh tanh
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Là thật lòng, hay là... một trò đùa khác nữa?
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Song Luân (Nguyễn Trường Sinh)
Em... Em không có...
Giọng Luân nhỏ xíu, ánh mắt rối bời. Em muốn cãi, muốn thanh minh, nhưng chẳng có lời nào đủ sức xóa đi từng lần em lợi dụng tình cảm của họ.
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Không có?
Is khẽ bật cười, một nụ cười chẳng chút ấm áp.
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Vậy còn những lần em quay lại nhìn tôi cười sau lưng nó, là gì hả Luân?
Luân lùi lại một bước. Em biết Is sẽ không đánh em, nhưng ánh mắt đó... lại đau hơn cả trăm cái tát.
Tus bước đến gần, nhìn em từ trên cao.
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Anh tưởng mình đặc biệt, tưởng em chọn anh...
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Nhưng hóa ra, anh chỉ là một vai diễn trong vở kịch của em thôi, đúng không?
Em mím môi, nghẹn họng. Em không muốn ai tổn thương, nhưng cuối cùng cả hai đều rơi vào lưới tình do chính em giăng. Mà em thì... lại sắp chết chìm trong chính nó.
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
Isaac (Phạm Lưu Tuấn Tài)
//nhìn qua Tus// Mày định làm gì?
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Không giết. Nhưng cũng đừng mong được yên
Tus quay lưng lại, nhưng rồi như nhớ ra điều gì, hắn dừng chân
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Em à...
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Giả vờ mãi rồi cũng sẽ có ngày bị lật mặt.
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Mà em biết không?
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
//nghiêng đầu, cười nửa miệng//
Atus (Bùi Anh Tú)
Atus (Bùi Anh Tú)
Anh vẫn yêu em, chỉ là... đừng trách nếu sau này em khóc đến khản giọng mà chẳng ai nghe.
Luân đứng đó, lòng trống rỗng.
Cậu hỏi đó... Em thật sự không biết trả lời như nào.
Chỉ biết rằng... người bị chơi, cuối cùng là em.
Người có kết cục bi thảm, cũng là em.
__________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play