Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Kiệt Hằng/LuHeng] Huyết Khế Tộc Thù

Chap 1:

Con tác giả
Con tác giả
Hi mn
Con tác giả
Con tác giả
Lần đầu tui viết truyện nên có gì sai sót mong mn bỏ qua nha
Con tác giả
Con tác giả
Giờ thì vào truyện thoi
---------------
Giới thiệu nhân vật
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng - cậu: Bề ngoài ôn nhu, trầm lặng nhưng nội tâm cực kỳ mạnh mẽ. Là người mang huyết khế cổ xưa – linh hồn từng bị hiến tế để trấn giữ lời nguyền của hai gia tộc. Từng yêu say đắm Lỗ Kiệt kiếp trước… và bị phản bội.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt - anh: Hậu duệ chính thống của Vương gia – một gia tộc lâu đời có lịch sử tàn sát, hiến tế để bảo vệ quyền lực. Vốn dĩ không tin vào tâm linh, cho đến khi gặp Trần Dịch Hằng và bị lôi vào vòng xoáy ký ức kiếp trước. Trong quá khứ, chính anh đã giết Dịch Hằng… nhưng không nhớ gì cả.
---------------
Trong một đêm trăng tròn, khi thành phố đã ngủ yên, một tin nhắn lạ xuất hiện trên ứng dụng chat ẩn danh mà Vương Lỗ Kiệt chưa từng dùng qua. Không có tên, không có ảnh đại diện – chỉ có một lời thì thầm như từ cõi khác vọng về.
???
???
Đêm nay trăng tròn thật.
???
???
Anh có nghe tiếng người gọi từ dưới giếng không?
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/nhíu mày, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại/......
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Câu mở đầu thú vị đấy nhưng hơi creepy.
???
???
Chúng ta đã gặp nhau rồi.
???
???
Ở nơi máu chảy xuống lòng đất, và linh hồn thì không siêu thoát.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/hơi rùng mình, tay siết chặt điện thoại/....
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Xin lỗi nhưng tôi không biết cậu là ai
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Chắc cậu nhắn nhầm người rồi
???
???
Không nhầm.
???
???
Vương Lỗ Kiệt – con trai duy nhất của Vương gia.
???
???
Người mang dòng máu đã phản bội khế ước tổ tiên.
???
???
Người định sẵn... sẽ giết tôi lần nữa.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/gõ chậm từng chữ, ánh mắt đầy nghi hoặc lẫn cảnh giác/
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Cậu là ai?
???
???
Toi là ai ư?
???
???
Tôi là.....
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Cái tên không còn trong bất kỳ gia phả nào.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Ký ức về tôi – anh không có.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Nhưng vết máu trên linh hồn anh vẫn còn đó.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/ngồi bật dậy, bước tới bật đèn/
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi không có thời gian chơi mấy trò tâm linh nhảm nhí này với cậu đâu.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Vậy sao anh vẫn mơ thấy con dao dính máu?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Và một người quỳ dưới chân anh, gọi tên anh giữa trăng máu?
Trong không gian yên tĩnh của buổi đêm, có thể nghe thấy rõ tiếng tim đập dồn dập. Một hình ảnh lướt qua trong đầu anh – máu, trăng, và tiếng gọi khe khẽ vang vọng.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/nhíu mày/ Rốt cuộc cậu là ai vậy?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Là người từng chết vì anh.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Và có thể sẽ chết vì anh... một lần nữa
-------------------

Chap 2

Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/ngả lưng ra ghế, cau mày nhìn màn hình phát sáng trong bóng tối/
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi không biết cậu đang muốn gì.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Nhưng nếu đây là kiểu vai diễn cosplay tâm linh gì đó thì cậu nên đi tìm người khác mà chơi.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Cậu sợ?
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi không sợ cậu.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Chỉ thấy cậu....
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Không được bình thường
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Không bình thường vì tôi nhớ những điều anh đã quên à?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Hay vì tôi nhắc anh về những giấc mơ mà anh đang cố chối bỏ?
Bàn tay đang cầm điện thoại của anh hơi run. Một làn gió lùa qua cửa sổ làm đèn phòng chập chờn.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Giấc mơ ấy bắt đầu bằng một ngọn đồi. Một ngôi miếu cổ.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Anh đứng đó – tay cầm kiếm, máu chảy dọc lưỡi.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi ngã xuống chân anh, còn anh chỉ nói: “Tha lỗi cho ta, Hằng.”
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/bất giác siết chặt điện thoại, tim đập lệch một nhịp/....
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Làm sao cậu biết được những chuyện đó?
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Cậu theo dõi tôi?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Sao tôi phải theo dõi cậu?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi biết những chuyện đó đơn giản vì...
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Vì tôi cũng mơ y hệt.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Chỉ khác là... tôi mơ thấy ánh mắt anh lúc đó.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Nó đau lắm. Nhưng cũng rất dứt khoát.
Khi nhìn thấy những dòng tin nhắn vừa được gửi đến, anh lặng người, tay bất động giữa màn hình, trí óc đảo qua hàng loạt hình ảnh mơ hồ chưa từng kể với ai
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi chưa từng gặp cậu.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Chúng ta…
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
chưa từng là gì của nhau.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Không phải “chưa từng”.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Mà là đã từng... rồi đánh mất.
Bầu không khí lúc này rơi vào khoảnh im lặng đến ngột ngạt. Anh cứ gõ rồi xoá, rồi gõ lại – ngón tay do dự như chính nhịp tim đang lạc hướng.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Nhưng nếu tất cả những gì cậu nói là sự thật thì cậu muốn gì?
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Trả thù?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi không biết nữa.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Nhiều năm trước, tôi chỉ muốn anh nhớ lại.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Bây giờ thì tôi chỉ muốn biết...
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Liệu nếu kiếp này tôi chết một lần nữa, anh có…
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Ôm tôi không?
Ánh sáng từ điện thoại phản chiếu lên gương mặt thất thần của Vương Lỗ Kiệt. Câu hỏi ấy – nhẹ tênh mà như một lưỡi dao, cứa vào thứ gì đó anh chưa kịp gọi tên.
-------------

Chap 3

------------
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/...Anh siết chặt điện thoại. Mắt nheo lại, trán nhíu sâu/
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Cậu điên rồi.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Ừ.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi nghĩ mình điên từ lúc anh đẩy tôi xuống vách đá.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi vẫn còn nghe rõ tiếng xương gãy, tiếng máu nhỏ từng giọt…
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Giống như bây giờ, tim tôi vẫn rạn từng vết vì anh.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Cậu đang dựng chuyện.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi không phải là người như vậy.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Không phải “bây giờ”.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Mà là “kiếp trước”.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Là lúc anh còn khoác áo đen, dẫn quân diệt cả tộc tôi.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Là lúc anh nhìn tôi nói "ta không có lựa chọn nào khác"...
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
rồi giết tôi bằng chính thanh kiếm mà tôi từng tặng.
Nhìn chằm chằm vào những dòng tin nhắn đó. Mí mắt giật nhẹ. Một cơn đau mơ hồ chạy dọc sống lưng của anh. Anh cố giấu sự bối rối bằng cách bật cười khẩy.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi không tin mấy thứ luân hồi tiền kiếp.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Chuyện đó… chỉ là giấc mơ.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Nếu là mơ…
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Vậy thì tại sao cả hai ta đều nhớ cùng một cảnh?
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/Cắn chặt răng. Bàn tay cầm điện thoại run nhẹ./
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
..... Vì cậu ám tôi
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Không.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Vì ba đời.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Anh đều là người tiễn tôi đi.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Và vì chúng ta sinh ra đã nợ nhau...
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Một mối nợ không ai trong chúng ta kịp trả
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Tôi chưa từng giết ai.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Ký ức bị niêm phong. Nhưng tội lỗi thì không.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Nhưng tại sao tôi ko nhớ gì cả?
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Đúng. Anh không nhớ. Vì anh "chọn" không nhớ.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Lần đầu, anh treo tôi trên xà nhà, rồi đốt sạch linh vị tổ tiên để xóa dấu vết.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Lần hai, anh dìm tôi dưới giếng đá suốt ba ngày, đến khi nước giếng đổi màu.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Lần ba…
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Anh ôm tôi, khóc, nói “Nếu có kiếp sau, đừng gặp lại tôi nữa” rồi rạch ngực tôi bằng chính con dao tế máu của gia tộc.
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
/Tựa trán vào bàn phím, bàn tay siết chặt thành nắm đấm/
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
Dừng lại…
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Tôi đã van xin. Tôi đã gọi tên anh đến khản giọng.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Môi tôi rách, máu trộn lẫn với nước giếng. Lạnh buốt.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Nhưng anh đứng đó.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Mắt anh rất đẹp.
Trần Dịch Hằng-cậu
Trần Dịch Hằng-cậu
Lạnh như băng, và không có tôi trong đó.
Khi đọc những dòng tin nhắn đó, tay anh chợt dừng lại. Rồi anh gõ từng chữ như đang xé nát chính mình
Vương Lỗ Kiệt-anh
Vương Lỗ Kiệt-anh
.....
---------------
Con tác giả
Con tác giả
Mn chờ chap nha😋

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play