[Hyeri × Subin] Bảo Mẫu Cho Yêu Quái
Giao lưu
Hi welcome cac ban da ghe tham 🚣
Aiguu Ín lịch quá trời luôn nè
Ờ nói chung thì các bạn cũng biết đó.. dạo này trường Chaewa gì đó nổi đình nổi đám khiến các con dân từ đu idol Kpop đến couple Thái đều chuyển sang thuyền này, đó là hai bạn học sinh trường ấy - Yoo Jae Yi and Woo Seul Gi
Và mình cũng không ngoại lệ 😝
Chính vì lí do đó mà mình đã ra fic này với 90% là quá mê otp và 10% tâm huyết.. kk Cá tháng tư trễ vv💐
Nói chung là dừng hẳn một bộ truyện (Không Hoàn Hảo) mà mình đóng mạng nhện chắc cũng nửa năm để viết chiếc fic này thì các bạn biết mình đã "vã" cỡ nào rồi đó
Mình viết cho thỏa niềm đam mê với hai bạn nhỏ Chung Subin và Lee Hyeri thoaii
Tại mình là con ghẻ của BGD nên mình muốn bận rộn hơn cho kì thi tuyển 10 sắp tới này
Mạnh mieng vay chu dau trong lon 💔
Vài dòng nói về bản thân đủ rồi, đủ nghi
Bây giờ là dàn nhân vật siêu xịn xò của "Bảo mẫu cho yêu quái" dayyy
Subin
{Chung Subin - Học sinh cấp ba, bình thường như một ly sữa không đường cho đến khi "bị" giao nhiệm vụ "bảo mẫu yêu quái". Tuy hơi bướng và hay lầm bầm nhưng tốt bụng, chịu khó và dễ rung động (đặc biệt là trước visual của Hyeri) Càng tiếp xúc cáng dễ bộc lộ sự dịu dàng và đáng yêu.}
Hyeri
{Lee Hyeri - nửa người nửa yêu quái, ban đầu cỏ vẻ lạnh lùng, khó gần nhưng càng gần càng lộ ra sự ấm áp lẫn hài hước. Với nhan sắc làm ai đó "dễ rung động" thì câu slogan của cô ấy là "Tôi không cố gắng quyến rũ ai đâu, tôi chỉ đứng đây thôi". Cách đẹp của cô ấy là kiểu đẹp như một lời nguyền và có thể khiến Subin rụng tim mà không cần chiêu trò}
Tới dàn nhân vật phụ nhưng tỏa sáng không kém nà
Woori
{Oh Woori - Học sinh cùng lớp Subin, giỏi top đầu, suy luận cực kỳ nhạy bén, có thể hack não người khác trong 3s. Thoạt nhìn thì cô bạn này có vẻ cạnh tranh, logic, thích chứng minh bản thân, nhưng lại cực kỳ tốt bụng với những ai thân thiết. Rất hay “cà” Hyewon, nhưng nếu ai dám động vào Hyewon thì... xác định.}
Hyewon
{Hyewon - Yêu quái hệ ánh sáng, hào quang. Kiêu sa, biết mình đẹp và không ngại cho người khác biết. Hay sĩ, thích tỏ vẻ nhưng thật ra lại có lòng tốt theo cách "giúp thì giúp mà không nói đâu". Nói chuyện hay đá xéo nhẹ, nhưng không bao giờ ác ý. Trùm phông bạt của truyện.}
Jennie
{Jennie Kim - Người thường (?) hoặc có vai trò bí mật. Muốn cool ngầu, ok. Muốn cute, ok. Muốn trưởng thành. Ok nốt. Tất cả cô đều có thể đáp ứng. Thuộc kiểu ít nói nhiều làm, không hay bộc lộ cảm xúc nhưng cực kỳ để tâm. Có hint nhẹ nhàng với Jisoo, nhưng là kiểu yêu trong âm thầm, không thích phô trương.}
Jisoo
{Kim Jisoo - Người giữ cổng, giám sát hoặc kiểu “thần bí” không rõ phe. Là người vui vẻ, tinh quái, luôn biết điều gì đang xảy ra nhưng thích giả ngu. Đôi lúc nói một câu mà khiến người khác suy nghĩ ba ngày. Rất hay troll Jennie nhưng trong ánh mắt có gì đó "quá thật".}
Lisa
{Lisa - Yêu quái yên tĩnh, ít nói, sống đơn giản và cực kỳ trung thực và chân thành. Thích lặng lẽ quan sát, nhưng một khi ra tay thì chính xác và ngầu dữ. Thường bị Rosé kéo đi khắp nơi, nhưng chưa bao giờ từ chối. Nhìn vậy chứ... cưng bạn gái nhất truyện.}
Rosé
{Rosé - Yêu quái lãng mạn, đáng yêu, lúc nào cũng như đang mơ mộng giữa vườn hoa. Tính cách ấm áp, đôi khi hơi thiếu thực tế nhưng chân thành tuyệt đối. Cực kỳ chủ động trong tình yêu, đặc biệt khi đi cạnh Lisa thì sáng như nắng mùa xuân.}
Nayeon
{Im Nayeon - Chưa rõ thân phận. Luôn xuất hiện với nụ cười bí hiểm và đôi mắt biết nói. Vô cùng hòa đồng, vui vẻ nhưng không dễ đoán. Là kiểu người làm bạn thấy an tâm nhưng cũng hơi nghi nghi. Có thể là chiếc twice ủa twist của truyện hoặc… bảo mẫu thứ hai?}
Nhưng mà tóm lại về nhân vật thì có hai nhóm gồm Con người - Yêu quái
Nhóm 1 (Con người): Subin, Woori
Nhóm 2 (Yêu quái): Hyewon, Lisa, Rosé
Còn mà giữa giữa là có: Người giữ cổng Kim Jisoo
Giới thiệu giao lưu vui vẻ vui vẻ thoi rồi hiểu không hiểu gì cứ vào truyện là vô hết
Tạm thời là đóng gói cố định các nhân vật này nhé
Đợi end truyện có thêm thì thông báo sau 🤡
Chúc các bạn có một trải nghiệm thật thú vị và dính trap tình yêu nhẹ nhàng mà dai dẳng nha ~
CảM ơN rẤt NhIềU vÌ đà ghÉ vÀo ThẾ gIới nHỏ nÀy củA mÌn 💣
Chap 1: Giao kèo kỳ quặc
Con người và yêu quái đã cùng tồn tại – không hẳn hòa thuận, nhưng cũng chẳng đến mức đối đầu.
Hai thế giới sống song song, giao nhau ở một số điểm đặc biệt, được gọi là “vùng chạm”
Chính phủ, hay đúng hơn là một tổ chức hỗn hợp giữa người và yêu quái, đã đặt ra quy định: yêu quái không được gây rối nơi ở của người thường, và ngược lại, con người cũng không được bước chân vào lãnh địa yêu quái nếu không có lý do chính đáng.
Dù vậy, để duy trì hòa bình, một chương trình mang tên “Chăm sóc yêu quái con” được thiết lập – tuyển chọn những học sinh ưu tú (hoặc... bị ép) từ thế giới loài người để làm "bảo mẫu" cho những yêu quái trẻ, giúp họ thích nghi với cuộc sống bên rìa vùng chạm.
Và Subin – một học sinh cấp 3 trường Chaewa – chính thức trở thành một trong số đó.
Không phải vì cô xuất sắc
Nhân vật nam
Giáo viên: Chung Subin, em có tin vào yêu quái không?
Câu hỏi đó vang lên giữa tiết học cuối cùng của ngày thứ Hai, lúc Subin còn đang lơ mơ ghi bài và tự hỏi vì sao đồng hồ không chịu chạy nhanh hơn.
Cô ngẩng đầu, nhìn giáo viên vộ môn (vốn chưa từng trực tiếp gọi cô bao giờ) đang đứng nghiêm chỉnh giữa lớp, ánh mắt kỳ lạ như thể đang kiểm tra xem cô có phải người ngoài hành tinh không.
Subin đáp mà không suy nghĩ, khiến cả lớp cười ồ lên. Nhưng nụ cười của thầy không thay đổi.
Nhân vật nam
Giáo viên: Tốt. Em được chọn.
-----------------------------------------
Lần lượt học sinh ra về khi tiếng trống tiết cuối cùng được vang lên
Chung Subin cũng không ngoại lệ. Nhưng chỉ mới đi được vài bước thì một tờ giấy rơi xuống ngay bàn tay cô
Trên đó có đóng dấu đỏ to tướng, là một “nhiệm vụ đặc biệt” được giao xuống từ một “cơ quan cấp cao”, và một lời nhắn kỳ cục:
“Cảm ơn đã đồng ý trở thành bảo mẫu cho các yêu quái nhỏ chưa đủ tuổi thành niên. Hãy làm tốt nhé!”
Đương nhiên Subin sẽ từ chối
Nhưng ngay lúc cô bước khỏi cổng trường với khuôn mặt hậm hực, một thứ gì đó... rơi thẳng từ trên trời xuống trước mặt cô.
Cũng chẳng phải phân của chú chim nào thả xuống
Mái tóc đen rũ rượi, bộ váy đen lửng thinh lặng bay theo gió, đôi mắt đỏ thẫm nhìn Subin như thể cô là... kẻ đáng bị ăn tươi nuốt sống.
Cô gái hỏi, giọng trầm và lạnh như gió mùa đông
Subin
Ờ... ừm… còn mà- cậu là...?
Hyeri
Tôi là Hyeri. Yêu quái bán nhân.
*Bán nhân có thể hiểu là nửa người nửa yêu
Sau vài phút la hét (chủ yếu là từ phía Subin) bởi một pha biến hình nho nhỏ đủ để Subin hiểu cô không đang mơ, Hyeri đứng khoanh tay dựa vào cột điện, nhìn Subin đang ngồi bệt dưới đất thở dốc.
Hyeri
Tôi không ăn thịt người đâu *dừng lại*
Hyeri
Trừ khi họ phiền. *di chuyển tai*
Subin
Tao— à không, tôi không phiền !
Subin vội đứng dậy, xua tay lia lịa
Hyeri chậm rãi mỉm cười, một nụ cười khiến tim Subin đập mạnh thêm ba lần nữa.
Hyeri
Từ giờ, tôi sẽ sống với cô.
Bản hợp đồng bảo mẫu, không phải chỉ là giấy cho vui.
Nó là thứ ràng buộc cô vào một chương trình "tập sự nhân-quái", nơi học sinh loài người được chọn ngẫu nhiên để hỗ trợ các yêu quái vị thành niên học cách sống chung với nhân loại.
Subin – người chưa từng chăm bất kì một con thú cưng hay em bé nào – giờ phải sống cùng một cô gái bí ẩn có vẻ đẹp nguy hiểm, nửa người nửa yêu, hay nhìn cô như thể “muốn ăn nhưng đang kiêng”.
Danh sách yêu quái cô phải “chăm sóc” còn nhiều hơn thế
Một buổi họp sẽ diễn ra vào ngày mai. Cô sẽ gặp những người khác giống mình – và những yêu quái khác cũng đang tập sống như người bình thường.
Nhưng ngay lúc này, khi Hyeri thản nhiên bước vào nhà Subin, ngồi khoanh chân giữa phòng khách và hỏi
Thì Subin chỉ biết thở dài và nghĩ...
Chắc mình nên xin thêm tiền sinh hoạt phí.
-----------------------------------------
Subin đặt hai tô mì lên bàn với đôi mắt bé liên
Thầm trách bản thân vì đã để Hyeri lục được ngăn tủ bếp
Cô gái kia thì vẫn ngồi yên, như thể đây là nhà của mình từ ba kiếp trước
Subin
Cậu quen sống cùng người khác chưa ?
Subin
*khách sáo + lo lắng*
Hyeri ngước mắt nhìn cô, hơi nghiêng đầu.
Hyeri
Chưa. Nhưng tôi nhanh thích nghi lắm
Hyeri
Chỉ cần giường đủ êm và người ở cùng ngoan.
Subin ngồi xuống ghế đối diện, vờ như không nghe ra câu đó ám chỉ gì. Nhưng không hiểu sao, mặt cô lại hơi nóng.
Cả hai ăn mì trong im lặng.
Hyeri ăn rất gọn, không tạo ra một tiếng động nào, nhưng ánh mắt lại không ngừng liếc sang phía Subin – không phải nhìn thức ăn, mà là nhìn người.
Subin dù khó chịu trong lòng, nhưng cũng không thể bảo Hyeri “đừng nhìn tôi nữa”
Cô chỉ cắm mặt ăn, giả vờ chăm chú vào sợi mì như thể đó là sợi chỉ dẫn đến câu trả lời cho mọi rắc rối trong đời.
Hyeri
Tôi tưởng cô sẽ la hét, bỏ chạy, hoặc báo cảnh sát.
Hyeri đột nhiên lên tiếng
Subin
Đâu phải tôi không tính *lầm bầm*
Subin
Nhưng nghĩ lại, chắc chẳng ai tin
Hyeri bật cười nhẹ – một tiếng cười nhỏ đến mức Subin suýt không nghe thấy. Nhưng đó là lần đầu cô thấy gương mặt lạnh như băng ấy... mềm ra một chút.
Hyeri
Vậy là tôi may mắn rồi. *nhếch môi*
Hyeri
Gặp được một bảo mẫu dễ thương như cô.
Subin
Cậu... đừng có nói mấy câu đó tỉnh bơ như vậy được không?
Cô lúng túng quay mặt đi, mơ hồ cảm thấy khuôn mặt mình đã đỏ lên, không rõ là vì nghẹn hay ngại
Hyeri chống cằm, mỉm cười nhìn Subin – nụ cười ấy không còn lạnh nữa, mà như tan chảy dưới ánh đèn bếp vàng dịu.
Cách cười đó còn hàm ẩn theo cái kiểu "tôi đã biết hết rồi"
Hyeri
Nhưng tôi đâu cố quyến rũ ai đâu. Tôi chỉ đứng đây thôi mà.
Tối hôm đó, khi nằm trong phòng mình, Subin trằn trọc không ngủ được.
Một phần vì đang ngủ chung nhà với một yêu quái. Một phần vì yêu quái đó quá đẹp. Và phần còn lại... vì câu nói kia cứ vang lại trong đầu cô, đều đều như nhịp tim
"Tôi chỉ đứng đây thôi mà."
Đây mới là ngày đầu tiên thôi đó.
Chap 2: Không tới nửa gang tay
Đêm đầu tiên làm bảo mẫu cho yêu quái
Chung Subin chưa bao giờ nghĩ đời mình sẽ có một danh phận.. vi diệu đến vậy
Căn nhà được phân cho mỗi “bảo mẫu” như cô, nằm cách khu trung tâm trường không xa, nhưng vẫn đủ biệt lập để “tạo môi trường sống riêng tư và an toàn cho yêu quái”.
Nghĩa là… không có ai xung quanh để cô cầu cứu.
Hyeri
Cô định đứng đó luôn à ?
Giọng Hyeri vang lên, nhẹ tênh nhưng cũng đủ kéo Subin khỏi dòng suy nghĩ rối bời.
Subin nghĩ, lẽ ra một ngày dài như vậy phải kết thúc bằng một giấc ngủ thật sâu, chứ không phải bằng việc cô đang đứng như trời trồng trước phòng mình, đối diện với... "bạn cùng phòng mới"
Subin lầm bầm, mắt liếc nhanh căn phòng nhỏ với hai chiếc giường đơn kê sát tường.
Hyeri
Ừ, bên nào cũng được.
Hyeri nhún vai, tay ôm lấy mái tóc dài mượt mà như thói quen
Cử chỉ đó thật nhẹ nhàng, thật dịu dàng, thật... nguy hiểm
Subin thấy tim mình lỡ một nhịp. Lần nữa.
Mọi chuyện trở nên im lặng đến lạ khi hai người cùng vào phòng.
Subin ngồi ở mép giường, quay lưng về phía Hyeri, cố gắng tập trung vào cái vali đồ vẫn chưa kịp sắp xếp.
Nhưng tai cô cứ vểnh lên như thể chờ đợi một tiếng động từ phía sau - tiếng bước chân, tiếng áo chạm vào da thịt, hay tiếng thở dài của một ai đó rất đẹp.
Hyeri
Đừng tưởng tôi không biết cô đang "nhìn" tôi nha ~
Giọng Hyeri vang lên bên ngay bên tay
Subin giật mình quay ngoắt lại. Hyeri đang đứng gần đến mức cô cảm thấy hương thơm nhẹ như hoa nhài lướt qua sống mũi mình
Subin lùi ra, tai đỏ dần lên.
Subin
Tôi chỉ.. đang suy nghĩ
Hyeri
Ừ, nghĩ rằng tôi đẹp đến mức nào chứ gì.
Subin
"Cái gì chứ.." *nghĩ*
Hyeri chỉ mỉm cười, ánh mắt cong cong như vầng trăng khuyết đầu tháng
Nụ cười đó thật sự không công bằng
Không công bằng với trái tim mong manh của một học sinh cấp ba vừa mới biết yêu.
Hyeri thản nhiên nói rồi quay người, bỏ lại Subin đang úp mặt vào gối, hét lên trong im lặng.
-----------------------------------------
Khi Hyeri trở lại, mặc một chiếc áo phông trắng rộng và quần short đơn giản, tóc còn ướt lòa xòa. Subin đang đọc sách nhưng thật ra không đọc được chữ nào.
Hyeri
Cô nhìn tôi nữa rồi.
Subin suýt làm rớt luôn cuốn sách
Subin
Tôi không có.. ! *lắp bắp*
Hyeri chỉ nhếch môi cười, rồi trèo lên giường mình, nhưng thay vì nằm xuống, cô nghiêng người về phía Subin, chống cằm bằng một tay, mắt nhìn sang
Hyeri
Ừ, Subin, cô dễ thương thật đấy.
Một khoảng yên lặng chen chúc vào cuộc hội thoại của cả hai
Subin
Yah ! Không ngủ được thì cũng để cho người khác ngủ chứ
Cô giả vờ bực bội, chắc như vậy sẽ ngầu lắm
Sự im lặng lúc này chẳng thể so với lúc nãy
Subin tưởng chừng như có một luồng khí vô cùng mạnh mẽ từ Hyeri đang biến hình sau lưng mình và chuẩn bị tấn công cô
Toang rồi, cô phải lãng sang chuyện khác.
Subin
À.. ý tôi là tôi tưởng yêu quái ngủ trong hũ hay treo ngược trên trần nhà chứ
Ô hay, sống lưng cô đã đỡ lạnh hơn rồi
Cô chỉ dám nói, không dám quay sang nhìn cô gái nằm bên cạnh
Bởi từng hơi thở nhẹ nhõm của Hyeri phả vào gáy cô khiến da gà nổi lên khắp nơi.
Hyeri
Tôi là bán nhân, Subin à
Hyeri
Vả lại, tôi không phải con dơi.
Giọng nói trầm ấm ấy cất lên, kèm theo tiếng trở mình rất nhỏ
Cô đã từng nghĩ từ “bán nhân” nghe sẽ rất đáng sợ, kiểu một nửa người một nửa ma, đêm đến sẽ mọc răng nanh và giết cô lúc cô đang ngủ.
Người này – không, yêu quái này – vừa đẹp như diễn viên, vừa có chất giọng khiến tim cô "rộn vang" mỗi khi cô ấy nói cái gì đó sát tai cô.
Hiện giờ thì Subin chỉ có thể ú ớ, không biết nên trả lời gì
Khoan đã, đó có phải là một lời cảnh báo không..
Cô bất giác nép vào góc giường thêm một chút
Hyeri
Yên tâm đi, tôi không ăn thịt người.
Giọng Hyeri càng lúc càng gần.
Hyeri
Cũng không ăn bảo mẫu.
Bảo mẫu? Bị ăn theo cách nào cơ…?
Trong lúc cô đang hoảng loạn thì một bàn tay mát lạnh chạm nhẹ vào cổ tay cô từ phía sau
Nói chính xác hoàn cảnh hiện tại là Hyeri đang ôm cô
Cô quay phắt lại, suýt đụng phải mặt Hyeri
Khoảng cách giữa hai người không tới ba centimet.
Mắt cô ấy phản chiếu ánh đèn ngủ, long lanh và sắc sảo, còn cô thì như con chuột nhỏ bị thôi miên trong ánh mắt đó.
Subin
Cậu làm gì vậy.. *lí nhí*
Hyeri
Kiểm tra nhịp tim. Cô đập nhanh quá
Hyeri đáp, miệng nở nụ cười bí hiểm
Hyeri
Người thường dễ rung động là vậy à ?
Nếu đây là trong truyện tranh thì cô có thể đang bị họa cho đỏ hết mặt mày.
Cô lập tức xoay người ra ngoài, chôn mặt vào trong chăn.
Subin
Ngủ đi !! Đừng có chọc tôi nữa !!!
Cô nghe tiếng cười nhẹ phía sau
Sau đó lại là một khoảng im lặng.
Một lúc lâu sau cô gần như sắp ngủ thì Hyeri bất ngờ thì thầm sau lưng
Hyeri
Lần đầu có người tình nguyện chăm tôi, tôi sẽ không làm khó cô đâu.
Lời nói đơn giản, mà lồng ngực cô như bị bóp nhẹ. Đột nhiên cảm thấy khoảng cách giữa người và yêu quái… không xa như cô tưởng.
Subin
Cậu.. cũng đừng hù tôi quá
Cô ấy ghé sát hơn, giọng như tan trong gió lọt thỏm vào bên trong tai cô
Hyeri
Tôi chỉ chạm vào tay thôi, được không ?
Không phải vì sợ. Mà vì tay cô ấy, ấm lắm.
-----------------------------------------
Trong bóng tối, một giọng nói không rõ từ đâu vang lên.
: "Hyeri à.. đừng quá gần con bé"
Nhưng Hyeri chỉ cười khẽ.
Hyeri
"Gần hơn nữa thì sao ?"
Download MangaToon APP on App Store and Google Play