Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Ngôn Tình] Nhịp Đập Không Phải Của Riêng Em

Chap 1:Tạm biệt văn phòng, Chào em-tiệm hoa nhỏ

Văn phòng truyền thông AD, 18h30. Đèn tuýp trên trần nhấp nháy liên hồi. Hạ Lam gõ nốt dòng cuối cùng của email xin nghỉ việc.
Minh Anh
Minh Anh
Này, cậu viết đơn xin nghỉ việc thật à? /ngáp dài, đẩy ghế lại gần/
Hạ Lam
Hạ Lam
/nhấn nút “Send”, thở ra nhẹ nhõm/ Ừ. Vừa gửi. Chính thức rồi.
Minh Anh
Minh Anh
Lam, cậu có điên không? Bỏ công việc lương tốt thế này, đi bán hoa á?/há hốc/
Hạ Lam
Hạ Lam
Ừ, điên đấy. Nhưng tớ thà điên trong căn tiệm đầy hoa còn hơn ngồi đây đến bạc tóc vì deadline./cười nhẹ/
Minh Anh
Minh Anh
Cậu vừa được tăng lương ba tháng trước. Còn dự án của phòng Marketing, không có cậu thì...
Hạ Lam
Hạ Lam
/cắt lời/ Không có tớ, Trái Đất vẫn quay. Còn tớ, nếu không đi bây giờ, có khi mười năm nữa cũng không đi được.
Minh Anh
Minh Anh
/Nhìn bạn thân thật lâu, rồi thở dài/ Được rồi. Cậu mà đã quyết thì tớ không cản. Nhưng mở tiệm hoa thì nhớ để tớ cắm hoa đầu tiên đấy.
Hạ Lam
Hạ Lam
Cậu là khách VIP suốt đời của "Lam Thảo" . Không trả tiền cũng được. /nháy mắt/
Ba tuần sau, tại cửa tiệm nhỏ vừa sơn lại màu be và trắng kem ở góc đường yên tĩnh. Bên ngoài treo biển “Sắp khai trương” bằng bảng gỗ khắc tay. Bên trong, Hạ Lam đang lúi húi cắm một bó mẫu thử đầu tiên.
Hạ Lam
Hạ Lam
Hoa lan trắng, baby, mẫu đơn. Cần thêm cành tuyết mai cho mềm.../lẩm bẩm/
Điện thoại rung. Là mẹ gọi đến.
Mẹ Hạ Lam
Mẹ Hạ Lam
Con nghỉ việc thật à? Đừng có bốc đồng nữa, Lam. /qua điện thoại/
Hạ Lam
Hạ Lam
Con không bốc đồng. Con chỉ... đi tìm lại chính mình thôi mẹ à.
Mẹ Hạ Lam
Mẹ Hạ Lam
Cái “chính mình” đó có giúp con trả tiền thuê nhà mỗi tháng không? /giọng mềm xuống/
Hạ Lam
Hạ Lam
Có. Con tin là có. /Nhắm mắt, mỉm cười/
...
Chiều hôm đó, khi đang đạp xe ra tiệm bánh gần ngã tư mua bánh kem chuẩn bị mừng ngày khai trương sớm, Hạ Lam không để ý một chiếc xe máy vượt đèn đỏ. Mọi thứ vụt qua trong tiếng còi, tiếng thắng xe và ánh sáng trắng loá...

Chap 2: Khi tỉnh lại, trái tim đã khác

Bệnh viện trung tâm thành phố. Phòng hồi sức. Tiếng máy monitor nhịp tim kêu đều đều. Ánh sáng trắng mờ đục tràn ngập gian phòng.
Y Tá
Y Tá
/nhìn bảng theo dõi/ Huyết áp đang ổn. Mạch cũng đều rồi. Cô ấy có thể tỉnh bất cứ lúc nào.
Bác sĩ Tuấn
Bác sĩ Tuấn
Ca ghép tim thành công. Nhưng phần còn lại... là cuộc chiến của cô ấy. /nhìn qua lớp kính/
Ba ngày sau. Hạ Lam từ từ mở mắt. Mọi thứ nhòe nhoẹt, giọng nói đầu tiên cô nghe là của Minh Anh.
Minh Anh
Minh Anh
Lam... Lam ơi? Cậu tỉnh rồi? Ôi trời đất ơi, cuối cùng! /run run/
Hạ Lam
Hạ Lam
Mình... ở đâu? /cố nói, giọng khàn đặc/
Minh Anh
Minh Anh
Bệnh viện. Cậu bị tai nạn... nghiêm trọng lắm. Phải ghép tim, Lam à... /nắm lấy tay cô/
Hạ Lam
Hạ Lam
Ghép... tim? /ngỡ ngàng, mắt mở to/
Tiếng gió ngoài cửa sổ khe khẽ thổi vào. Hạ Lam đưa tay chạm lên ngực mình. Nhịp đập trầm và mạnh. Nhưng... lạ lẫm.
...
Tối hôm đó, trong ánh đèn vàng lặng lẽ của phòng bệnh, Minh Anh mang vào một bó hoa nhỏ.
Minh Anh
Minh Anh
Tớ lấy trong tiệm của cậu đấy. Người ta giao hoa về mà không thấy cậu, nên gọi cho tớ.
Hạ Lam
Hạ Lam
/nhìn bó hoa/
Hạ Lam
Hạ Lam
Tiệm của mình... còn chưa kịp mở.
Minh Anh
Minh Anh
Chưa. Nhưng nó vẫn đợi cậu. Lam Thảo vẫn đợi cậu quay về. /khẽ mỉm cười/
Hạ Lam cầm lấy bó hoa, nước mắt bất giác trào ra.
Hạ Lam
Hạ Lam
Minh Anh... mình sợ. Cảm giác như mình... không còn là mình nữa.
Minh Anh
Minh Anh
Không sao đâu. Cậu còn thở, còn mơ ước, còn cắm hoa... là vẫn là cậu. /siết tay cô/
Đêm. Hạ Lam thiếp đi. Trong giấc ngủ mơ màng, cô đứng giữa một khán phòng rộng. Ánh sáng mờ ảo. Một người đàn ông ngồi bên cây đàn piano, lặng lẽ chơi một bản nhạc dịu buồn.
Hạ Lam
Hạ Lam
Ai... vậy? /thì thầm trong mơ/
Người đàn ông ngẩng đầu, nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng mà bi thương.
Người đàn ông
Người đàn ông
Em... là ai?
Tiếng đàn tiếp tục vang lên, như gọi tên cô từ một nơi rất xa...
...

Chap 3: Bản nhạc gọi tên ký ức

Hạ Lam bước chậm rãi giữa phố chiều, chiếc khăn quàng cổ xám tro nhẹ bay trong gió. Tay cô vẫn ôm chặt cuốn sổ tay – nơi ghi lại từng chi tiết về giấc mơ lặp đi lặp lại suốt gần một tháng qua.
Hạ Lam
Hạ Lam
“Khán phòng, ánh đèn mờ… người đàn ông ấy… Và giai điệu ấy, nó không buông tha mình.” /thầm nghĩ/
Vừa lúc ấy, tiếng đàn piano bất chợt vang lên từ quán cà phê nhỏ gần ngã tư. Giai điệu quá quen thuộc.
Hạ Lam
Hạ Lam
/sững người/ “Là bản nhạc đó…!”
Cô bước vào. Quán vắng, chỉ vài người. Giữa sân khấu gỗ mộc, một người đàn ông đang chơi đàn. Ánh sáng từ cửa sổ hắt vào, hằn bóng anh lên nền gạch xám nhạt. Cô đứng lặng. Anh không biết có một người đang nhìn anh như thể vừa gặp lại một điều gì đó rất xưa cũ.
Bản nhạc kết thúc. Anh ngẩng lên. Ánh mắt họ chạm nhau. Cô bước tới.
Hạ Lam
Hạ Lam
Xin lỗi… bản nhạc vừa rồi... tên là gì?
Trình Vũ
Trình Vũ
/bối rối đôi chút/ Tôi chưa đặt tên. Chỉ là… ký ức.
Hạ Lam
Hạ Lam
Tôi đã nghe bản nhạc đó… trong mơ. Nhiều lần.
Trình Vũ im lặng. Không phải vì ngạc nhiên, mà vì ánh mắt cô – ánh mắt giống hệt một người anh từng yêu.
Trình Vũ
Trình Vũ
/giọng chậm rãi/ Cô là ai?
Hạ Lam
Hạ Lam
Hạ Lam. Tôi vừa… hồi phục sau một ca ghép tim. Và từ lúc đó, tôi bắt đầu mơ thấy bản nhạc ấy. Và anh.
Không gian xung quanh như lặng đi một nhịp. Trình Vũ đứng dậy, bước khỏi đàn.
Trình Vũ
Trình Vũ
Đó là bản nhạc tôi viết cho vị hôn thê của mình. Cô ấy mất... đúng một năm trước
Hạ Lam chết lặng. Tay cô khẽ siết chặt cuốn sổ tay.
Hạ Lam
Hạ Lam
Anh có thể… cho tôi biết tên cô ấy không?
Trình Vũ
Trình Vũ
/ngập ngừng, rồi khẽ nói/ Tên cô ấy là An Nhiên.
Hạ Lam nghe tim mình đập mạnh. Quá mạnh. Một cảm giác xé rách, như thể cái tên ấy từng rất quen thuộc.
Hạ Lam
Hạ Lam
An Nhiên... /giọng thì thầm/
Đêm đó. Hạ Lam không thể ngủ. Cô lật lại trang đầu tiên trong sổ tay. Có một bức phác họa vội mà cô vẽ trong lúc mê mệt sau giấc mơ – một hình xăm nhỏ phía sau gáy người phụ nữ mặc váy trắng.
Cô bật dậy. Mở điện thoại. Tìm kiếm từ khóa: “An Nhiên – tai nạn giao thông – 1 năm trước”. Một dòng tin cũ hiện ra.
“...Người hiến tạng – cô An Nhiên, 26 tuổi, được xác nhận chết não sau vụ tai nạn tại ngã tư Nguyễn Trãi – Trần Phú. Gia đình đồng ý hiến toàn bộ nội tạng...”
Dưới là tấm ảnh mờ. Người phụ nữ trong ảnh đang cười dịu dàng. Phía sau gáy, lấp ló một hình xăm nhỏ – giống hệt trong bản phác họa của Hạ Lam.
Hạ Lam
Hạ Lam
/thở dốc/ Mình… mơ thấy ký ức của cô ấy?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play