[Hieuan][Rhycap]Tịch Dạ Hoa Lâm
giới thiệu nhân vật
Thành An
• Con ruột của Thượng Dương hoàng hậu và vua Lý Thánh Tông.
• Bị giấu khỏi triều đình sau vụ án Thượng Dương cung.
• Được thị nữ trung thành cứu, giao lại cho một thầy thuốc cưu mang.
• Nhỏ nhắn, dễ thương, nhưng mang hận với triều đình.
• Nhân vật trung tâm xuyên suốt truyện.
Minh Hiếu
Tên : Trần Minh Hiếu • Học trò xuất sắc nhất của Lý Thường Kiệt.
• Là một tướng trẻ tài năng, bị cuốn vào âm mưu chính trị trong triều.
• Gặp An khi bị truy sát, được nàng cứu.
• Ít nói, nghiêm túc, trọng nghĩa tình.
• Tuyến tình cảm chính với An
Quang Anh
Nguyễn Quang Anh • Bạn thân của Minh Hiếu
• Hài hước, tháo vát, trung thành.
• Yêu thầm Duy
• Cặp phụ thứ nhất
Đức Duy
Hoàng Đức Duy • Bạn thân của An
• Mạnh mẽ, có phần bốc đồng, nhưng rất trung hậu.
• Là người đầu tiên nghi ngờ Minh Hiếu
• Cặp phụ thứ nhất.
Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp. • Tính cách: Dịu dàng, đảm đang, nội tâm sâu sắc.
• Là bạn thân thời nhỏ của An, cùng sống trên núi, sau chia xa.
• Có nỗi đau cũ vì từng bị lừa gạt tình cảm.
• Gặp lại Đăng Dương và được chữa lành bằng sự kiên nhẫn và ấm áp.
Đăng Dương
Trần Đăng Dương • Tính cách: Trầm lặng, thấu đáo, có thiên hướng văn chương.
• Là một quan văn trẻ, từng gặp An và ấn tượng với nàng, nhưng sau lại rung động với Kiều
• Là người điềm đạm, hiểu lý lẽ, ủng hộ An từ phía hậu phương.
Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng. • Hùng Huỳnh là một học trò của thầy thuốc, sống cùng An từ nhỏ như tỷ muội, tuy không phải ruột thịt nhưng thân thiết như chị em. Hùng có tính cách hoạt bát, lanh lợi, đôi khi hơi nóng nảy nhưng rất nghĩa khí và trung thành.
Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng • Hải Đăng là một học trò trẻ tuổi dưới trướng Lý Thường Kiệt, nhưng ít được biết đến do thường làm nhiệm vụ bí mật, giỏi cải trang và ẩn thân.
Bảo Khang
Phạm Bảo Khang. • Tính cách: Nhẹ nhàng, hiền hậu, hơi tự ti.
• Yêu thầm Quang Anh, luôn âm thầm quan sát từ xa.
• Không dám bước đến cho đến khi QAnh bị thương.
• Tuy không thành đôi với QAnh , nhưng lại tìm được người yêu thương mình thật sự – Thượng Long.
Thượng Long
Lê Thượng Long. • Tính cách: Thẳng thắn, quyết đoán, chân thành.
• Là quân y dưới trướng Minh Hiếu .
• Mến Bảo Khang từ ánh nhìn đầu tiên, chủ động theo đuổi và bảo vệ nàng.
• Tình yêu của họ phát triển theo hướng chữa lành.
Anh Tú
Bùi Anh Tú. • Tính cách: Sắc sảo, thông minh, lanh lợi, từng là sát thủ được thuê để ám sát An
• Sau một biến cố, nàng bị thương nặng và được Hiếu tha chết, rồi lại được Duy cứu sống.
• Dần thay đổi nhận thức, về sau trở thành một người cống hiến cho chính nghĩa, cực trung thành.
• Ban đầu rất ghét Song Luân vì cả hai từng đối đầu nhau.
Song Luân
Nguyễn Trường Sinh. • Tính cách: Ngạo mạn, trọng danh dự, là võ quan cấp dưới của Lý Thường Kiệt.
• Cực kỳ cứng đầu và thẳng tính, từng không tin vào “kẻ từng là phản diện như Anh Tú ”.
• Nhưng sau một lần cùng đi điều tra vụ án ma quái liên quan đến cung cũ của Thượng Dương, hai người hợp tác bất đắc dĩ.
• Dần nảy sinh tình cảm qua những tình huống sinh tử.
• Là mối tình đầy mâu thuẫn nhưng có chiều sâu và vô cùng thu hút.
Thượng Dương hoàng hậu
Thượng Dương hoàng hậu
• Vợ chính của vua Lý Thánh Tông, bị hãm hại trong vụ án Thượng Dương cung.
• Mẹ ruột An
• Chết oan, là nút thắt quan trọng trong truyện.
Lý Thánh Tông
Vua Lý Thánh Tông
• Vua triều Lý, trị vì từ năm 1054–1072.
• Cha ruột của An
• Yêu thương An
Ỷ Lan Nguyên Phi
Ỷ Lan nguyên phi
• Phi tần của vua Lý Thánh Tông, mẹ của vua Lý Nhân Tông.
• Không hoàn toàn ác, nhưng buộc phải ra tay vì thế cục.
• Tuyến nhân vật gây tranh cãi, nhiều chiều sâu.
Lý Thường Kiệt
Lý Thường Kiệt
• Danh tướng nổi tiếng, thầy của Minh Hiếu
• Nhân vật lịch sử được phát triển thành cố vấn chiến lược, người gắn bó với cả hai nhân vật chính là người âm thầm giúp đỡ Minh Hiếu sau này.
Lý Nhân Tông
Vua Lý Nhân Tông
• Con trai của Lý Thánh Tông và Ỷ Lan.
• Lên ngôi khi còn nhỏ, tạo nên cuộc tranh quyền giữa Ỷ Lan và Thượng Dương
T/g
Mọi người được hoan hỉ ạ nhân vật có vẻ hơi dài
T/g
Chuyện có sửa một số chi chi tiết lịch sử ạ
T/g
Lưu ý chuyện chỉ lấy bối cảnh và nhân vật lịch sử nên nó không phải sự thật mà là hư cấu
CHƯƠNG 1: MÁU THẤM TRĂNG RẰM
(Năm 1072 – Kinh thành Thăng Long)
Đêm ấy, gió Bắc tràn về sớm hơn thường lệ. Trăng tháng Bảy nhuốm đỏ như máu, treo cao trên nóc Hoàng cung, soi bóng vào điện Thọ Quang, nơi một hoàng tử nhỏ đang ngủ say trong vòng tay của mẫu thân mình—Thượng Dương hoàng hậu.
An, là con đầu lòng của vua Lý Thánh Tông và Thượng Dương hoàng hậu, được đặt tên theo lời nguyện của vua.Từ nhỏ, An đã được yêu thương, dạy dỗ chu đáo, văn chương lễ nghi đều thành thạo. Dáng người nhỏ nhắn, đôi mắt sáng long lanh như ánh trăng vỡ đáy hồ, cậu là niềm tự hào thầm lặng của hoàng hậu.
Nhưng sau khi vua Lý Thánh Tông qua đời vào mùa hạ năm ấy, cuộc đời cậu bắt đầu trượt dài trong bi kịch.
Thái tử Càn Đức – con trai của Ỷ Lan Nguyên phi, chỉ mới bảy tuổi – được đưa lên ngôi, tức Lý Nhân Tông. Ngai vàng của một đứa trẻ là cái bóng lý tưởng cho mọi toan tính quyền lực. Và chỉ sau đó ít lâu, một thánh chỉ lạnh lùng được ban ra từ hậu cung: Thượng Dương hoàng hậu phải tuẫn táng theo tiên đế.
Bảy mươi hai thị nữ, cùng bà, bị ép phải chết.
Đêm trước khi án lệnh thực thi, tiếng bước chân dồn dập trong hậu cung vang lên trong im lặng chết chóc. Giữa những bóng áo đen lặng lẽ siết chặt lưỡi kiếm, một thị nữ trung thành – Lệ Như – ôm lấy An, khi ấy mới chín tuổi, lén thoát qua cổng ngách phía Tây.
Lệ Như
Vương , người phải sống thay cho mẫu hậu… phải sống để biết sự thật.
Gió rít qua những tường thành lạnh buốt. Lệ Như dắt An chạy trốn, băng qua rừng rậm, xuôi về phía núi Tam Đảo. Cả hai ẩn mình trong một căn lều tranh cũ, nơi một vị thầy thuốc già từng chữa bệnh cho dân thường mà cũng từng mang ơn Thượng Dương hoàng hậu năm xưa.
Không ai trong triều biết, An vẫn sống. Triều đình nghĩ rằng cậu đã chết trong vụ tuẫn táng. Nhưng ở nơi núi non xa xôi, đứa trẻ ấy mang trong tim mối hận đè nặng. Mỗi khi trăng lên, cậu vẫn thường ngồi bên suối, mắt nhìn vào hư không.
Thành An
Vì sao mẫu hậu lại chết? Vì sao ta phải sống như một kẻ không tên?
câu hỏi ấy theo cậu lớn lên, hóa thành hạt giống của oán trách.
Cậu học y thuật, luyện võ nhẹ nhàng để phòng thân. Nhưng thứ mà thầy thuốc già dạy cậu nhiều nhất, lại là nhẫn nại và lòng nhân từ – hai điều tưởng chừng nghịch lý với trái tim nứt vỡ của một đứa trẻ sinh ra trong hoàng tộc, bị chính triều đình chối bỏ.
Và trăng vẫn tròn mỗi tháng, như chưa từng chứng kiến máu nhuộm điện Thọ Quang năm xưa.
CHƯƠNG 2: BÓNG MA ĐÊM NGUYỆT THỰC
Tam Đảo – vùng núi quanh năm mây phủ, u uẩn mà tịch mịch, là nơi bao năm nay An sống dưới thân phận con của một thầy thuốc già. Cậu nay đã mười hai, gương mặt tròn đầy dần trở nên thanh tú. Đôi mắt vẫn trong trẻo, nhưng sâu bên trong đã tích tụ những lớp buồn không thể gọi tên.
Dân quanh vùng gọi cậu là tiểu An An ,người có thể biến nguy thành an,có thể hạ sốt chỉ bằng những lá thuốc rừng và đôi bàn tay dịu dàng. Nhưng không ai biết, mỗi khi đêm xuống, trong tiếng gió rít trên đỉnh đá, cậu hay mơ thấy một hành lang nhuộm máu, nơi hàng chục cung nữ mặc y phục trắng toát lặng lẽ đi qua, kéo theo vạt áo thấm đỏ.
Họ không có mặt. Họ không nói. Nhưng mỗi lần như thế, An đều bật dậy giữa đêm, tim đập dữ dội, mồ hôi lạnh ướt lưng áo.
Thành An
“Bọn họ… đang gọi ta?/cậu thì thầm, nắm chặt chiếc trâm ngọc cũ kỹ được Lệ Như trao lại trước khi rời cung/
Chiếc trâm ấy khắc hoa văn kỳ lạ, và từ ngày cậu cài nó lên tóc, những giấc mơ mới bắt đầu.
Thầy thuốc già lặng lẽ nhìn cậu mỗi sáng. Ông biết. Nhưng ông không nói. Bởi ông từng là người chứng kiến cảnh những xác người bị vùi lấp trong bí mật năm xưa – và vì ông nợ Thượng Dương hoàng hậu một lời hứa: “Hãy nuôi đứa trẻ ấy lớn lên. Một ngày nó sẽ trở lại.”
Một buổi chiều đầu thu, khi gió heo may vừa chớm, An theo người trong làng vào rừng hái thuốc. Trên đường về, trời đổ mưa bất chợt, cậu lạc mất đoàn. Trong tiếng sấm gầm, cậu chạy dọc theo lối mòn xuống suối thì bất ngờ phát hiện một bóng người nằm bất động dưới tán cây dương xỉ. Áo giáp rách nát, máu chảy từ vết thương nơi vai và bụng. Trên ngực áo vẫn còn phù hiệu thêu hình rồng – quân phục hoàng triều.
An thót tim. Một phần cậu muốn bỏ chạy. Nhưng đôi mắt kia – dù nhắm nghiền – lại khiến cậu bước đến gần, run rẩy chạm vào cổ tay đang lạnh dần.
Thành An
Còn sống…/cậu khẽ thì thầm./
Và ngay khoảnh khắc nàng cúi xuống định đỡ người ấy lên, một làn gió lạnh lướt qua gáy. Trong màn mưa nhòe nhoẹt, một giọng nói văng vẳng:
“Tiểu hoàng tử …..người lại sắp chọn yêu một kẻ của triều đình… như mẫu thân người sao?”
An giật mình quay phắt lại, nhưng phía sau chỉ có rừng cây. Không một bóng người.
Cậu hít sâu, cắn răng, kéo người ấy lên lưng mình. Máu nhuộm áo nàng đỏ thẫm.
Thành An
Cho dù chàng là ai… ta cũng không thể để chàng chết dưới rừng sâu lạnh lẽo này.
Đó là lần đầu tiên nàng gặp Minh Hiếu – một kẻ mang vết thương cả trong tim lẫn ngoài thân xác, một người bị truy sát bởi chính đồng đội mình vì những bí mật chưa được nói ra.
Và khi bóng ma trong giấc mơ lại xuất hiện đêm ấy, lần đầu tiên… có một cung nữ cất lời:
“Người đã chọn rồi… Con đường của người… sẽ đẫm máu, nhưng cũng có ánh sáng.”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play