[ All Lâm ] Hận
chap 1
❄️ lạnh lùng
🔥 tức giận
👄dẹo
// hành động
Con nhỏ tg
lần đầu viết có sai sót mn bỏ qua
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Không ngờ nơi đầu tiên tỉnh lại… lại chính là cánh cổng sắt của trại tâm thần năm ấy.
Tuấn Lâm, con trai ngoài giá thú của gia tộc Hạ thị một gia tộc mafia ngầm đứng sau nền chính trị quốc gia.
Thân phận bị giấu kín, lớn lên trong bóng tối, từng là quân cờ quan trọng trong các thương vụ bí mật. Nhưng sau khi các thương vụ kết thúc, cậu bị chính những người thân cận đẩy vào trại điên, xóa sổ mọi bằng chứng cậu từng tồn tại.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Lần này, tôi sẽ không để ai có cơ hội đẩy tôi xuống vực nữa.
Y Tá
Hạ Tuấn Lâm? Cậu vào đây điều trị tự nguyện, đúng chứ?
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Đúng. Tôi… rất tình nguyện.
Lần trước cậu bị tiêm thuốc loạn thần, bị còng tay vào giường lạnh lẽo, bị gọi là “kẻ hoang tưởng” khi kể về những giao dịch máu của sáu người kia.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Lần này, cậu sẽ khiến họ từng người một… phát điên thật sự.
Mã Gia Kỳ ( anh )
Em còn sống thật sao? Lần trước anh nghe nói em phát bệnh, tưởng không qua khỏi…
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Lúc ấy tôi không chết, là bởi vì chưa tới lúc các người phải trả giá.
Đinh Trình Hâm ( anh )
Anh từng nghĩ, nếu như năm đó em chịu yên phận, mọi chuyện đã không ra thế này.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Tôi cũng từng nghĩ, nếu anh đừng giả vờ yêu tôi, thì tim tôi đã không bị mổ ra lạnh đến vậy.
Anh mổ thật đấy, dùng chính dao mổ y tế để moi tim tôi, rồi bảo đó là nghiên cứu.
Lưu Diệu Văn ( anh )
Em nên cảm ơn vì từng được chúng tôi bảo vệ.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Cảm ơn vì giam tôi trong căn phòng không ánh sáng suốt 72 giờ liền chỉ để che giấu vụ rò rỉ thông tin?
Tống Á Hiên ( anh )
Thật ra anh… chưa từng ghét em.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Đúng. Anh chỉ ghét khi tôi nói sự thật. Và anh chọn cách bẻ gãy chân tôi để tôi không thể chạy thoát.
Họ từng chạm vào từng vết thương của cậu, xé nó ra bằng lời yêu thương giả dối.
Giờ đến lượt cậu cầm dao, rạch lên mặt nạ từng người.
Nghiêm hạo Tường ( anh )
Em vẫn như cũ, luôn khiến người khác đau lòng.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Tôi chỉ đang trả lại những gì các anh đã dạy: đau lòng là bước đầu của tan vỡ.
Trương Chân Nguyên ( anh )
Anh vẫn yêu em, thật đấy.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Yêu tôi? Rồi đưa tôi lên bàn phẫu thuật sống, không thuốc tê, chỉ để thí nghiệm hiệu ứng thần kinh?
Trại tâm thần cũ trở thành nơi cậu ẩn thân. Cậu giả vờ mất trí nhớ, giả vờ dịu dàng, giả vờ vô hại… trong khi từng bước điều tra lại tất cả.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
“Lần này… tôi là người viết kịch bản. Và kết thúc là máu.
Bên ngoài cậu vẫn là bác sĩ dịu dàng, em trai ngoan ngoãn, người yêu hoàn hảo… Nhưng bên trong, chỉ là một con quái vật mang trí nhớ của kẻ từng bị chôn sống.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Hạ Tuấn Lâm… không còn là con rối của các người nữa.
chap 2
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Tôi chọn anh đầu tiên, Mã Gia Kỳ, không phải vì anh quan trọng… mà vì anh dễ sụp đổ nhất.
Trong quá khứ, Mã Gia Kỳ là người dịu dàng nhất, cũng là kẻ đầu tiên đưa Tuấn Lâm bước vào thế giới của họ. Nhưng chính hắn lại là người thản nhiên đưa cậu ký vào giấy tờ chuyển giao quyền lực, rồi đá cậu khỏi bàn cờ.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Gặp nhau không? Em có thứ anh muốn.
Mã Gia Kỳ ( anh )
Là em thật sao? Em về rồi?
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Phải. Và anh vẫn còn thích thứ này chứ?
Kèm theo tấm ảnh một tài liệu tuyệt mật về tổ chức phía sau Mã Gia Kỳ.
Gia Kỳ chưa từng biết, sau khi trọng sinh, Tuấn Lâm đã lấy lại được mật khẩu hệ thống – thứ hắn từng dùng để hãm hại cậu.
Mã Gia Kỳ ( anh )
Em… thật sự sống sót?
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Sống. Và rất tỉnh táo.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Cầm đi. Đổi lại, tôi muốn một thứ.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Một cái ôm. Như năm đó anh từng nói: ‘Có anh ở đây, em không sợ gì cả.
Mã Gia Kỳ ngập ngừng nhưng vẫn ôm cậu. Giây phút đó, thiết bị thu âm dưới cổ áo Gia Kỳ bị vô hiệu hóa. Một loại chất độc không mùi không vị được kích hoạt trong cúc áo Tuấn Lâm.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
// Suy nghĩ// Chất độc này chỉ tác động vào hệ thần kinh trung ương. Anh sẽ không chết ngay, chỉ từ từ mù, mất trí, sau đó co giật và biến thành thứ anh từng nhốt tôi làm thí nghiệm.
Ba giờ sau, Mã Gia Kỳ ngã gục trong phòng làm việc. Mắt hắn mờ dần, tay run rẩy không kiểm soát.
Thư ký
Giám đốc! Anh sao vậy?!
Mã Gia Kỳ ( anh )
Tôi… không thấy gì…!
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
một người // ngồi trong xe quan sát//
Vết đen đầu tiên đã xuất hiện trên bàn cờ của cậu. Người đàn ông từng khiến cậu phải sống ẩn danh suốt 3 năm giờ đang dần tan biến trong chính nỗi kinh hoàng của mình.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
[✓] Mã Gia Kỳ – mất thị giác, tổn thương thần kinh cấp. // ghi vào sổ tay //
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Anh từng gọi tôi là ‘con bài bị cháy’, giờ đến lượt anh sống như một cái bóng.
Điện thoại rung lên – là tin nhắn từ Lưu Diệu Văn.
Lưu Diệu Văn ( anh )
Tuấn Lâm? Nghe nói em trở lại. Gặp nhau đi.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Tôi cũng đang muốn gặp anh.
cậu cúp máy, nghiêng đầu nhìn về phía bệnh viện nơi Gia Kỳ đang cấp cứu.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Mỗi người đều có món nợ riêng. Tôi sẽ tính đủ, không thiếu một xu.
Cuối cùng, trước khi rời đi, cậu nhắn một tin cho Gia Kỳ.
Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, anh cho tôi kẹo. Lần này, tôi cho anh một cái kết ngọt hơn gấp trăm lần. Ngọt đến mức cả thần kinh cũng phải phát rồ.
chap 3
Trên bàn ăn bằng gỗ mun, một bức thư tay được đặt gọn gàng cạnh ly cà phê sữa không đường – vị mà Lưu Diệu Văn từng thích nhất.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Anh từng nói: ‘Nếu một ngày em có thể trở lại, anh sẽ dùng mọi thứ để chuộc lỗi.’ Vậy giờ tôi đến đây, chờ xem anh trả giá ra sao. // viết thư//
Lưu Diệu Văn vẫn không biết, bản thân đang rơi vào chiếc bẫy ngọt ngào nhất từ trước đến nay.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Gặp nhau được chứ? Có món quà em muốn trao tận tay. // nhắn tin//
Lưu Diệu Văn ( anh )
Anh vẫn luôn đợi em. Vẫn giữ chiếc vòng tay đó…
Quán cà phê rooftop giữa trung tâm thành phố – nơi họ từng hẹn hò ngắn ngủi năm đó – giờ là nơi tái ngộ.
Lưu Diệu Văn ( anh )
Anh xin lỗi. Anh vẫn luôn thấy mình tệ bạc với em. // ôm chầm lấy cậu //
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Không sao, em quên rồi. Em chỉ muốn gặp lại anh, một lần cuối.
Tuấn Lâm đưa cho anh một chiếc hộp nhung đỏ, bên trong là...
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Anh mở đi.
Bên trong là một chiếc USB màu đen, khắc tên Lưu Diệu Văn.
Lưu Diệu Văn ( anh )
Đây là gì?
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Tất cả cuộc nói chuyện năm đó. Ghi âm, hình ảnh, cả đoạn clip anh đổi em lấy 10% cổ phần cho đối tác của anh.
Sắc mặt Lưu Diệu Văn thay đổi ngay lập tức.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Anh quên à? Em đã từng mang thai đứa bé của anh. Nhưng anh lại ký tên xoá sổ nó khỏi hồ sơ y tế.
Lưu Diệu Văn ( anh )
Em biết chuyện đó?!
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Ngay từ đầu. Nhưng em vẫn chờ anh mở lời, một lời xin lỗi thật sự. Anh không làm.
cậu đứng dậy, rút từ túi áo một bức ảnh siêu âm bị vò nát.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Nó từng là một sinh mệnh. Nhưng với anh, nó chỉ là công cụ.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Anh sẽ nhận lại tất cả. Bắt đầu từ hôm nay ❄️
Chiều hôm đó, tập đoàn Diệu Thị bị tố cáo nội bộ rửa tiền, chủ mưu bị khui tên – chính là Lưu Diệu Văn.
Phóng Viên: Lưu tiên sinh, có phải anh từng lợi dụng quan hệ để trục lợi bất chính?
Lưu Diệu Văn ( anh )
Tôi không… tôi không biết gì cả… // hoảng loạn//
Nhưng USB cậu gửi cho giới truyền thông chính là đòn chí mạng. Bằng chứng rõ ràng. Lời lẽ đầy đủ.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Người ta gọi đó là 'tình cảm'. Tôi gọi đó là 'hợp đồng không điều kiện'. // Suy nghĩ//
Ba ngày sau, Lưu Diệu Văn bị đình chỉ chức vụ, truy tố hành vi gian lận tài chính.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Người thứ hai. Đã ngã // ngồi xem TV //
Cậu mở điện thoại, bấm vào tên tiếp theo trong danh sách: Đinh Trình Hâm.
Hạ Tuấn Lâm ( cậu)
Hắn là người khiến tôi mất máu nhiều nhất. Cả thể xác… lẫn tâm hồn. // Suy nghĩ//
Download MangaToon APP on App Store and Google Play