#CapRhy | Poor You , Just Because...?
#0 :| Note before reading the story.|
#0: |Note before reading the story.|
📎 LƯU Ý ĐỌC HẾT - DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI Ở LẠI 📎
1: | Hình ảnh các nhân vật trong truyện đều là tôi sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau sau đó chỉnh sửa lại,thuộc bản quyền của tôi |
2: | Đây là một câu chuyện hoàn toàn hư cấu. Mọi chi tiết và tính cách nhân vật đều do trí tưởng tượng của tôi tạo nên. Nếu có sự trùng hợp nào với thực tế thì đó chỉ là ngẫu nhiên |
3: | Không có ai hoàn hảo cả. Mỗi nhân vật đều mang trong mình một quá khứ, một góc khuất và những nỗi đau riêng |
4: | Truyện mang màu sắc u tối, đầy đau đớn và bạo lực tâm lý. Tình yêu giữa hai nhân vật chính không phải ánh sáng cứu rỗi - mà là xiềng xích kéo nhau xuống vực thẳm. Một bản án không thoát, một kết thúc... không lối ra. |
5: | Cảm ơn bạn đã lựa chọn và đồng hành cùng bộ truyện này. Tôi luôn trân trọng mọi sự quan tâm, góp ý và phản hồi của các bạn |
❌YẾU TỐ HƯ CẤU - KHÔNG CÓ THẬT!!.❌
⚠️ Cảnh báo: Truyện có yếu tố tâm lý, chiếm hữu, vặn vẹo - đôi khi không hợp người quá “lành tính", 18+, bạo lực, máu me, ngược tâm.
- CÓ YẾU TỐ CRINGE
-Muốn thì ngọt không muốn thì ngược.
⚠️Thể loại
Twisted romance | Kinh dị tâm lý | Giam cầm - chiếm hữu - ngược.
Đa nhân cách | 18+ | Máu me | Tình yêu lệch lạc | Top nhõng nhẽo bot
💤Có ngọt, nhưng là kiểu ngọt đến sau tổn thương.
⚠️ Mạch truyện ngôi thứ ba.
- Những cách gọi còn lại thì tôi mời các bạn qua chap - #0 :| Character In
troduction.|
📌 LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC – ĐỪNG BỎ QUA NẾU KHÔNG SẼ BỊ TÔI BLOCK📌
1: | OTP là của tôi - độc quyền trong tâm trí và trái tim tôi, xin đừng phán xét |
2: | Truyện này là sản phẩm tưởng tượng 100%, mang dấu ấn cá nhân. Đọc được thì cảm ơn, không hợp vibe,OTP thì next |
3: | Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép, "vay mượn" ý tưởng dưới bất kỳ hình thức nào - dù là ẩn ý hay công khai.Tôn trọng cũng là cách cư xử tối thiểu |
<Mỗi con chữ là một mảnh hồn, xin hãy tôn trọng như cách bạn muốn được tôn trọng>
<Nếu không phải người cùng tần số, mời lướt nhẹ - đừng động chạm>
🎭 QUY ƯỚC ĐỌC - NHỚ KỸ CHO ĐỠ HIỂU NHẦM 🎭
🖤 "..." → Suy nghĩ bên trong, lời lòng không nói ra.
🖤 *...* → Thì thầm, âm lượng nhỏ, dễ bỏ lỡ nếu không để ý.
🖤 :... → Lời thoại giữa các nhân cách / đoạn tin nhắn / âm thoại từ cuộc gọi.
🖤 /.../ → Cảm xúc vụt qua, nhanh nhưng đâm sâu.
🖤 | -... → Hành động - từng chuyển động, biểu cảm, cái siết tay cũng được ghi lại.
🖤 ...~ → Giọng dẹo, rên nhẹ, nũng nịu – thường khi cảm xúc quá tải.
📲→ cuộc gọi đến.
🗒 → Tin nhắn đến - có thể là chat, tin nhắn app.
🎧 → Nói chuyện bằng tai nghe.
“Thế giới này quá giả tạo, nên tao tạo ra một thế giới riêng - nơi cảm xúc là thật.”
#0 :| Character Introduction.|
#0 :| Character Introduction.|
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [Thân thể] | 21 tuổi.
"Có nụ cười, nhưng bóng tối mới là nhà."
• Lúc nào cũng toe toét chào đời, nhưng ánh mắt thoáng qua thứ gì đó… không phải của người bình thường.
• Giọng nói nhẹ nhàng, trong trẻo, như thể từng nốt nhạc đánh thức cả một bóng tối sâu thẳm.
• Bên trong là một con quái vật - lạnh lùng, nguy hiểm, chỉ lộ diện khi “em đau” hoặc khi sự bình yên bị phá vỡ.
• Hai nhân cách cùng chung một thân xác, một đứa trẻ sống lại từ đống tro tàn, và một bóng ma không bao giờ ngủ yên.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭] - Em
"Chào bà coăn, bà coăn hiphop lên!"
• Cậu nhóc dễ thương, luôn cười toe khi gặp người lạ.
• Nói chuyện ngô nghê, hay xưng em - gọi người khác là “bà coăn”.
• Ai nhìn vào cũng tưởng một cậu nhóc ngây thơ nhưng không tưởng rằng...
• Là một ca sĩ nỗi tiếng với nghệ danh là RHYDER.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮] - Quang Anh
"Cút coi"
• Hắn luôn nở nụ cười lạnh sống lưng khi thấy máu.
• Giọng nói trầm, chậm rãi, ánh mắt không có lấy chút cảm xúc.
• Ẩn mình sau vỏ bọc một người nghệ sĩ, nhưng là kẻ giết người không chớp mắt.
• Một nhân cách sống trong bóng tối, chỉ xuất hiện khi “em ngoan” quá đau hoặc do thích?
#𝐂𝐚𝐩𝐭𝐚𝐢𝐧 -H.Đức Duy | 24 tuổi.
"ai cho anh bé thoát khỏi tôi?"
• Em thường mỉm cười nhẹ, ánh mắt dịu dàng nhưng vẫn mang chút uẩn khúc.
• Giọng nói trầm ấm, chậm rãi, như thủ thỉ bên tai người duy nhất.
• Ngoài kia là sát thủ lạnh lùng, nhưng trước em, là người dịu dàng nhất.
• Một phần con người chỉ dành cho em, xuất hiện khi “em cần” hoặc khi trái tim không thể cứng rắn nữa
• Mạnh mẽ là thế nhưng chẳng ai biết được quá khứ đau lòng của em cả
#𝐃𝐮𝐨𝐧𝐠𝐃𝐨𝐦𝐢𝐜 - Tr. Đăng Dương | 22 tuổi
"Ai cho em né khi anh đang ngắm trúng tim~"
• Hắn hay cười ngơ ngác, ánh mắt long lanh như chẳng biết mình nguy hiểm cỡ nào.
• Giọng nói ấm nhưng đôi khi lạc tone, khiến người ta bật cười rồi đỏ mặt lúc nào không hay.
• Ngoài kia là sát thủ bách phát bách trúng, nhưng trước em, là người thường xuyên bắn trượt vì mải ngắm em cười.
• Một phần con người vừa ngốc vừa giỏi ấy chỉ hiện ra khi “em nũng” hoặc khi tim hắn tự dưng lệch nhịp
#𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐇𝐮𝐧𝐠𝐌𝐚𝐬𝐭𝐞𝐫𝐃 - L. Quang Hùng |- 25 tuổi
"Thế giới này anh kiểm soát được, nhưng riêng em, Trần Đăng Dương… lại khiến anh điên cuồng."
• Anh cười nhạt, ánh mắt sắc lạnh như đã quen với phản bội.
• Giọng nói trầm khàn, từng chữ như găm vào tim, rõ ràng nhưng đầy tổn thương.
• Ngoài kia là ông trùm không sợ máu, nhưng trước em, là người chỉ biết buông tay khi không còn cách khác.
• Một phần bản năng chiếm hữu chỉ dịu lại khi “em đau”, hoặc khi anh nhận ra... trái tim anh đã thuộc về em từ rất lâu rồi
#𝐇𝐥𝐄𝐔𝐓𝐇𝐔𝐇𝐀𝐥 - Tr. Minh Hiếu | 23 tuổi.
"Không phải anh vô cảm, chỉ là anh giấu mọi nhịp tim vì sợ… em nghe thấy."
• Hắn ít khi cười, nhưng mỗi lần đều khiến người đối diện rợn sống lưng.
• Giọng nói bình thản, như một câu lệnh được lập trình sẵn, nhưng vẫn vương chút ấm áp mỗi khi lỡ gọi tên em.
• Ngoài kia là sát thủ - hacker không sai một ly, nhưng trước em, là người từng gõ sai pass chỉ vì tay run.
• Một phần lý trí sắt đá chỉ mềm khi “em biến mất” hoặc khi hắn không còn phân biệt được đâu là nhiệm vụ, đâu là yêu
#𝐍𝐞𝐠𝐚𝐯 - Đ. Thành An | 21 tuổi
"Chỉ cần em còn ở đây, thì ngày nào với anh cũng là nắng đẹp đó."
• Cậu cười vô tư, ánh mắt lấp lánh như nắng chạm đầu ngón tay.
• Giọng nói đôi khi líu ríu, đôi khi chân thật đến khiến người ta không nỡ quay đi.
• Ngoài kia là cậu pha chế mơ mộng, nhưng trước em, là người luôn cố gắng nhiều nhất dù chưa từng giỏi điều gì.
• Một phần bản thân ngây ngô ấy chỉ trưởng thành khi “em im lặng”, hoặc khi cậu lỡ yêu em hơn cả giấc mơ của mình
#𝐓𝐡𝐚𝐢 𝐍𝐠𝐚𝐧 - Ph. Đình Thái Ngân | 25 tuổi
"Đừng im lặng với anh, vì anh đã viết hàng trăm bài hát… chỉ để lấp đầy khoảng trống em để lại."
• Hào thường mỉm cười buồn, ánh mắt xa xăm như chôn giấu cả trời kỷ niệm.
• Giọng nói trầm, nhẹ nhàng như từng câu hát thủ thỉ bên tai người cũ.
• Ngoài kia là sát thủ lạnh lùng, nhưng trước em, là người sẵn sàng bung vỡ vì một lần em khóc.
• Một phần tâm hồn đầy vết xước chỉ sống dậy khi “em run” hoặc khi trái tim không còn chịu nổi việc quên em
#𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐓𝐫𝐮𝐧𝐠 - Ng. Quang Trung | 23 tuổi
"Em có thể đốt cháy cả thế giới, nhưng không thiêu rụi ánh nhìn anh dành riêng cho em."
• Trung thường nhếch môi cười, ánh mắt sắc như lửa, vừa kiêu hãnh vừa thật khó lường.
• Giọng nói dứt khoát, gằn từng chữ như từng nhát chém ngang tim người đối diện.
• Ngoài kia là nam rapper không ngán ai, nhưng trước anh, là người biết đau khi anh lặng thinh.
• Một phần trái tim ngang tàng chỉ dịu lại khi “anh ngã” hoặc khi anh chẳng còn đủ cứng để giấu đi lo lắng
Ghi có sai thì bắt lỗi dùm nha
SS1 - #Episode 1 :| Not Their Son.|
SS1 - #Episode 1 :| Not Their Son.|
Nguyễn Quang Anh - đứa con nuôi thừa thãi trong gia đình họ Trần.
Không ai cần em, không ai nhớ em. Em sống sót như một sai lầm chẳng thể bỏ qua.
Như một món hàng bị hỏng, giao không đúng lúc.
Bố thì đánh, mẹ thì chửi. Cả nhà chỉ cần một đứa con...em thì không phải "đứa đó".
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Vâng ạ.
Bóng dáng gầy gò từ trong bếp chạy ra.
›Trần Trâm Anh
Có cơm chưa?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Dạ gần xong rồi ạ.
›Trần Trâm Anh
Nhanh tay nhanh chân lên.
›Trần Trâm Anh
Tao cho mày ăn uống đầy đủ mà chậm chạp vậy à?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Mẹ đợi con chút ạ .
Em bê cơm ra bàn, tay run nhẹ vì đói.
Trên mâm là cá kho, rau xào, tô canh bốc khói nghi ngút, toàn món em thích - dành cho bố, mẹ, em trai...không có em.
Em đặt xuống, mặt cuối gầm chỉ đợi một lời cho phép, một ánh mắt.
Không ai nhìn, không ai kêu em lại ăn cùng.
Cả gia đình ba người cười đùa vui vẻ quây quần bên mâm cơm.
Em lùi ra sau, tự múc cho mình vài cọng rau thừa còn đọng dưới đáy nồi, ngồi bệt xuống sàn lạnh.
›Trần Tuấn Tài
Ăn nhanh rồi rửa bát.
›Trần Trâm Anh
Cấm đụng vào cá!.
Chỉ nuốt nước miếng trước mùi đồ ăn bốc đầy trong bếp.
›Trần Tuấn Tài
Quang Anh! bài kiểm tra toán lần trước sao rồi?.
Giọng bố vang lên, tay còn đang gắp thịt cho thằng Bảo.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Dạ...chín điểm.
Cái bát trong tay em rơi vỡ vụn xuống đất, cơm trắng văng tung tóe, miếng cơm cuối cùng cũng bị đè bẹp dưới chân mang giày của bố.
›Trần Tuấn Tài
Mày không biết xấu hổ à?.
›Trần Tuấn Tài
Anh gì mà còn thua cả em?.
Mẹi liếc em một cái, quay sang hỏi thằng con quý tử của mình.
›Trần Trâm Anh
Bảo, con nhiêu điểm?.
›Trần Quang Bảo
Dạ...sáu điểm ạ.
›Trần Trâm Anh
Ui giời, thế mà mẹ cứ lo con trai mẹ lại thua thằng con rơi kia.
›Trần Trâm Anh
Của con là tốt nhất rồi!.
Cả nhà cười. Ấm cúng.
Chỉ thiếu mỗi em.
›Trần Tuấn Tài
Dọn dẹp cái đống đó đi.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Vâng...
Em lặng lẽ nhặt từng mảnh vỡ của chiếc bát đấy.
Tay chảy máu, môi run. Đói, nhức nhưng không ai hỏi.
›Trần Trâm Anh
Mày ăn rồi đấy à?.
›Trần Trâm Anh
Còn thừa thì mới đến lượt mày, đừng có đụng vào đồ ăn của người ta.
›Trần Trâm Anh
Sao đấy con trai cưng.
›Trần Quang Bảo
Con muốn ăn kem ạ.
›Trần Trâm Anh
Rồi để mẹ mấy cho con nha.
›Trần Quang Bảo
Vâng ạ, yêu mẹ nhất!.
|-Ôm chầm mẹ.
›Trần Trâm Anh
Thằng kia còn đứng đó?.
›Trần Trâm Anh
Mau đi lấy kem cho em mày.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Vâng.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Của em.
›Trần Quang Bảo
Bố mày thích kem socola cơ.
|-Vứt kem xuống đất.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Nhưng nhà mình hết kem socola rồi.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Em ăn tạm nha.
›Trần Quang Bảo
Đéo , mày đi mua cho tao!.
›Trần Tuấn Tài
MÀY LÀM GÌ CON TAO MÀ NÓ KHÓC VẬY HẢ!?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Dạ...con đâu có làm gì em đâu ạ.
|-Lùi lại.
›Trần Quang Bảo
Anh không mua kem cho con.
|-Khóc sướt mướt.
›Trần Tuấn Tài
Mày dám không mua cho em mày?.
›Trần Tuấn Tài
Mày đủ lông đủ cánh nên giờ làm phản đúng không?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Dạ...dạ không có đâu bố!.
›Trần Tuấn Tài
Thật không chịu nổi mày được rồi.
Một cái tát trời giáng từ bố giáng thẳng vào mặt.
Ông kéo em xềnh xệch ra sau nhà, mở cửa tầng hầm.
Em sợ hãi miệng chỉ kịp kêu "con xin lỗi" - chẳng ai quan tâm.
Ông mở cửa hầm, đạp mạng chân vào lưng em.
Em không giữ được thăng bằng ngã ra sau làm đầu đập vào bậc thang gỗ lạnh.
Trước khi kịp ngẩng mặt lên, cánh cửa sắt sau lưng vang lên tiếng RẦM! chói tai, như cách mọi âm thanh với thế giới ngoài kia.
Rồi tiếng chân bước xuống, từng bước, từng bước. Chậm chạp và nặng nề, còn đáng sợ hơn cả bóng tối.
›Trần Tuấn Tài
Tao đã nói mày như nào?.
›Trần Tuấn Tài
Phải nhường em, đúng không?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Dạ đúng...đúng ạ.
›Trần Tuấn Tài
Vậy mày đã làm gì?.
›Trần Tuấn Tài
Không nhường em kem.
›Trần Tuấn Tài
Cây kem nó quan trọng hơn em mày à?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Không...ạ nhưng em muốn kem socola mà nhà lại không còn...
›Trần Tuấn Tài
Không được hay gì?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh
Nh-...?.
Dây điện quất thẳng xuống sống lưng.
Em hét lên, âm thanh vang vọng trong hầm tối, chẳng ai nghe thấy.
Lần thứ hai rồi lại thứ ba.
Da rách, máu chảy, hơi thở đức khúc.
›Trần Tuấn Tài
Mày có học cũng là loại vô dụng!.
›Trần Tuấn Tài
Loại rác rưởi, súc sinh như mày đáng lẽ không nên tồn tại!.
Gót giày giáng liên tục lên người. Bụng, vai, đùi
Bố đánh đến khi tay mỏi, dây chảy máu, còn em thì nằm bất động, nửa người chìm trong vũng nước bẩn, máu nhuộm đỏ mặt đá lạnh.
Ông bỏ đi, mặt khinh thường
Cửa hầm đóng lại chỉ còn hơi thở đức quãng.
Trong bóng tối lạnh buốt, em nằm thở dốc, người mềm nhũn như một miếng giẻ rách.
Máu từ vết roi loang ra nền đá, hòa lẫn nước bẩn, bốc mùi tanh đến nghẹn.
Mắt em không mở lên được nữa.
Một tiếng thì thầm vang lên. Nhẹ như gió, nhưng khiến tim em co thắt.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Cảm giác thối rửa dần...ra sao hả?.
|-Ngồi nhìn.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Cậu là ai?!.
|-Bậc dậy.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Dơ quá...người toàn mùi máu và mồ hôi rẻ tiền.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:HAHAHA.
Giọng kia bậc cười, khô khốc, ghê rợn như tiếng móng tay cào vào hộp sọ.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Mày hỏi câu như thể tao xa lạ lắm vậy.
|-Nằm ra sàn.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Mỗi lần mày bị chửi là tao lại trở nên mạnh hơn.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Mỗi lần bị đánh, tao lại tỉnh dậy hơn một chút.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Lúc mày chảy máu tao mỉm cười.
|-Vuốt tóc em.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Mày nhớ lúc bị bố mắng, em trai giành đồ mà mẹ chỉ nói.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Bố mắng vì thương.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Em còn bé, nhường em đi.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Không được giận. Không được ghen. Không được ác.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Nhớ không?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Có...
Từ lúc nhận biết được, em luôn mỉm cười sau những cái tát.
Lúc bố đánh, em chỉ biết cuối đầu.
Lúc mẹ mắng, em chỉ biết khóc thầm.
Lúc nào cũng "Dạ", "Vâng".
Em nghĩ cho bố, mẹ, em trai nhiều lắm.
Nhưng em lại chả nghĩ cho em chút nào.
Rồi đến khi em ghen tị vì em trai được ôm, còn mình thì không - em tự tát mình, rồi lẩm bẩm: “Lỗi của mình… lỗi của mình…”.
Cứ thế mồi lần định vùng lên, lại ngậm ngùi nuốt xuống . Èo chẳng dễ chút nào.
Cứ thế, mỗi lần muốn giận em lại bấu vào tay để chìm đi cảm xúc "xấu xa" đó.
Cho đến một ngày mẹ cầm tóc em đập mạnh vào tường vì?.
Và đó là lần đầu , em không khóc.
Ghét bố mẹ, ghét thằng bé kia, ghét luôn chính mình.
Nhưng em không được phép ghét, nên em giấu nó đi. Nhốt trong một góc tối, sâu hơn cả tầng hầm.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:...
|-Cuối đầu.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Tại sao cậu lại xuất hiện?.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Vì mày yếu. Vì nếu mày còn sống như thế này nữa… thì chỉ là cái xác biết thở.
|-Nâng cằm em.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Tao không muốn mày khổ nữa.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Vì sao?.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Vì mày cũng là tao, mày đau khác gì tao đau.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Tao không giống mày.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Không nhịn được.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Tao muốn nó chết! muốn xé xác nó ra!.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Tận hưởng cái mùi máu mà mày luôn sợ.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Nhưng...TÔI KHÔNG CẦN CẬU.
|-Gào lên.
Em gằn lên giọng run bần bật.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Tôi chịu đựng được...một mình thôi..không giết ai.
Giọng kia cười nhẹ, như tiếng răng lướt trên miệng ly thủy tinh.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Chịu đựng?.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Cái lúc mày bị bố lôi xuống hầm đánh đến rách da, ai ôm mày?.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Lúc mẹ kêu mày là đồ bẩn, không đáng ăn cơm - ai lau nước mắt cho mày?.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Không phải giết người là đúng!.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Cậu không phải tôi.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Cậu không phải...Quang Anh.
Em hét lên, nhưng như lạc ở tần hâm trống rỗng.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Sai rồi.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Tao là mày.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Là cái mày phải nén cảm xúc mỗi khi bị xúc phạm nhưng vẫn phải cuối đầu nói "con xin lỗi".
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Là cái thứ mày luôn giữ , mặt dù trước giờ mày chưa bao giờ có.
|-Gằn giọng - chỉ tay vào mặt em.
Em bật khóc, lần đầu em khóc trước mặt một "người".
Nước mắt chảy trên gò má bầm tím.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Hức...hức tôi chỉ muốn sống...muốn được yêu thương như bao người thôi mà.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Khó đến vậy hả?.
Giọng kia bỗng trở nên dịu lại, ngọt ngào như liếm vào vết thương mưng mủ.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Vậy để tao thương em.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Để tao giết thay em. Để tay em sạch… còn máu, tao gánh.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Để tao bảo vệ thân xác yếu ớt này, để nó không bị ai động vào nữa.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Chỉ có tao mới có quyền chạm, hiểu không?.
Em nấc lên. Cổ họng nghẹn lại. Cả cơ thể run rẩy như thể linh hồn đang bị chính mình ôm lấy - bóp nghẹt.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Mày..điên rồi.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Ừ, tao điên, nhưng tao sống.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Còn em?.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Mày chỉ đang chết từ từ trong khi vẫn thở.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Em nghe tao.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Tao thương em.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Được chứ?.
|-Nhìn em.
#𝐑𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟭]
:Hứa?.
##𝐇𝐘𝐃𝐄𝐑 - Ng. Quang Anh [𝐍𝐂𝟮]
:Ừm tao hứa.
"Chắc chắn...tao hứa đó...".
"Tao sẽ bảo vệ mày...bằng mọi giá..".
"Nhất định...Là như vậy".
Download MangaToon APP on App Store and Google Play