Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Boruto–Bóng Tối Cuối Cùng, Sarada–Lưỡi Dao Sau Cùng

Tập 1:Giãy

NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
Boruto nhìn cha cậu, người dân đang hò reo "Hokage, Hokage"
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/im lặng/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Gió thổi mạnh, một chiếc lá vàng bay vào mái tóc cậu, cậu không buồn gỡ
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cha
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Hôm nay ngày đặc biệt lắm đúng không?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhưng sao cha lại không nhìn xuống đây?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Con đã vẫy tay nhưng cha chẳng nhìn thấy
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Hay là đã thấy rồi nhưng vờ không thấy?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cha cười với mọi người nhưng lại vẫn chưa từng cười như thế với con
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Con phải làm gì...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
... Để được cha nhìn giống như họ?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Con ghét nụ cười đó
Gió vẫn thổi. Trên kia, Naruto đội mũ Hokage lên.
Bên dưới, một đứa trẻ lần đầu tiên cảm thấy mình không thuộc về nơi này.
[Trên đường về – Chiều hôm đó. Boruto 5 tuổi, tay nắm lấy tay mẹ, im lặng.]
Bóng cha in dài phía trước. Người đi đâu, bóng theo đó. Còn cậu… cứ thấy mình là cái bóng không ai cần.
Boruto im lặng.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cha đứng trên tòa nhà đó
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhìn xuống
Boruto (kid)
Boruto (kid)
...nhưng không nhìn thấy con
Gió chiều thổi qua hàng cây. Hinata quay lại, mỉm cười với con trai.
Hinata
Hinata
Boruto, hôm nay con thấy sao? Cha con giỏi lắm đúng không?
Cậu gật nhẹ, không nói. Mắt vẫn nhìn xuống đất.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Giỏi lắm /nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Phải rồi /nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cha giỏi lắm... Giỏi đến mức không cần con nữa /nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cha từng nói sẽ dẫn con đi ngắm pháo hoa /nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhưng hôm nay pháo hoa bắn... cha đâu có nhìn con /nghĩ/
Cậu ngẩng lên, nhìn tòa nhà Hokage phía xa xa nơi cha vừa đứng.
Ngọn gió nhẹ lay mái tóc vàng. Và ánh hoàng hôn nhuộm cả bầu trời thành một màu cam rực.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Sau này... con không muốn ở đó đâu/nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
... nhưng sao cha lại muốn ở đó? /nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Đứng cao như vậy... vui lắm sao? /nghĩ/
Hinata đang dắt Himawari. Naruto đi trước vài bước. Boruto lững thững đi sau, không nói lời nào.
Từ phía ngã rẽ, một giọng nói trong trẻo vang lên.
Sakura
Sakura
Naruto! Chờ chút đã
Naruto
Naruto
/quay đầu lại nhìn/
Sakura
Sakura
/chạy tới, dẫn theo một bé gái tóc đen, đeo kính/
Sakura
Sakura
Xin lỗi vì đột ngột như thế này, tớ chỉ muốn để Sarada tự mình chúc mừng cậu.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Cháu... chúc mừng chú Naruto làm Hokage ạ /rụt rè bước tới/
Naruto
Naruto
Cảm ơn cháu Sarada /cười hiền, cúi xuống xoa đầu cô bé/
Sakura và Hinata cũng cười, chỉ có một người thì không
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cô bé đó là ai? /nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
... cha chưa từng xoa đầu mình như vậy /nhìn và nghĩ/
Cậu bước lùi lại một chút, đứng sau lưng mẹ.
không ai chú ý.
cũng không ai hỏi
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Bạn là ai vậy? /quay sang nhìn Boruto, nghiêng đầu ngây thơ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cũng không biết phải nói sao /nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
mình là con của Hokage /nhìn Sarada và nghĩ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
nhưng liệu nói ra có ai tin không /nghĩ/
/Móa nói ra thì đống đứa tin, không hiểu đang nghĩ gì nữa/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mình là Boruto
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Boruto hả.. nghe giống bùm bùm ghê /cười tươi/
Cô bé cười khúc khích, không có ý xấu. Boruto cũng bật cười nhẹ, lần đầu trong ngày.
Tối hôm đó-nhà Uzumaki
Cơm tối trôi qua lặng lẽ. Naruto nói vài câu về ngày hôm nay. Hinata thì mỉm cười dịu dàng. Himawari nói cảm xúc của mình hôm nay, cả nhà cười theo.
Boruto ăn ít, không nói. Không ai hỏi.
Sau bữa ăn, cậu lặng lẽ leo lên giường. Phòng tối. Trăng chiếu qua cửa sổ, trải một vệt ánh sáng mờ trên sàn gỗ.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Nằm quay mặt vào tường. Chăn kéo ngang vai./
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Im lặng/
Rất lâu sau, đôi vai nhỏ ấy rung nhẹ. Không phải khóc. Là tiếng cười.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Khúc... khúc...
Tiếng cười nhỏ, khàn, dở dang như bị kẹt trong cổ họng. Rồi từng chút một… cậu xoay người lại, mắt mở to nhìn trần nhà.
Và cười.
/Rồi vậy ông cười cái gì vậy Bor/
Nụ cười ấy kéo dài, không dừng lại. Càng lúc càng méo mó, như thể chính cậu cũng không kiểm soát được.
Rồi đột ngột, cậu ngừng.
Mắt nhìn trân trân lên trần nhà. Tĩnh lặng như một cái xác chưa kịp lạnh.
Boruto thở ra một hơi rất nhẹ. Không buồn. Không giận. Không vui. Không có gì hết. Chỉ còn một khoảng rỗng rãi rác trong ngực. Và câu hỏi lặng lẽ nằm đâu đó trong lòng cậu
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mình là cái gì trong nhà này?
/Không biết nữa, chắc là báo hoặc gì thì chịu/
Sáng hôm sau
Tiếng cửa đóng nhẹ. Naruto đã đi. Hinata đang gấp chăn, Himawari ngồi chơi ở góc nhà.
Boruto ngồi im lặng trên ghế, ánh mắt hướng về sàn.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mẹ /ngẩng đầu lên/
Hinata
Hinata
Hửm, sao vậy con?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhà Sarada ở đâu ạ?
Hinata
Hinata
Ồ là cô bé hôm qua hả /hơi bất ngờ nhưng mỉm cười hiền/
Hinata
Hinata
Nhà của cô Sakura đó, để mẹ ghi địa chỉ cho con nhé /vừa nói vừa lấy một tờ giấy/
Hinata
Hinata
Nhưng nhớ lễ phép nghe chưa con /đưa địa chỉ cho Boruto/
Hinata
Hinata
Sarada hay mắc cỡ lắm đó
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Vâng /cầm tờ giấy, gấp lại rồi nhét vào túi áo/
Boruto đi ra cửa, không nhìn lại
Tiếc ghê, sắp có biến với Sarada rồi mà vẫn không ai biết
Ngoài đường – Gió sớm nhẹ, nắng đổ xiên xiên
Bước chân nhỏ của một đứa trẻ 5 tuổi chậm rãi băng qua con phố. Không gấp. Không vội. Chỉ là… cứ đi.
Cậu mở tờ giấy ra, nhìn địa chỉ. Mắt vẫn vô cảm.
Boruto dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ, yên tĩnh, phía trước là một giàn hoa leo tím nhạt.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Đây rồi
Cậu nhìn lên cánh cổng đóng hờ. Không gõ cửa. Chỉ đứng đó, tay nắm hờ sợi dây áo khoác, nhìn vào khoảng sân bên trong. Và cười. Nhẹ. Ngắn. Không ra cảm xúc.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Hôm qua cậu khiến cha cười...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tớ đến xem cậu là gì...
Tiếng cổng sắt cũ kẽo kẹt mở ra. Sarada, mặc áo khoác mỏng, tay còn cầm quyển sách tô màu, nhìn ra.
Cô bé thấy cậu đứng đó – tóc vàng, mặt không biểu cảm, tay đút túi áo. Gió lay vài sợi tóc che mắt.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Ơ... bạn hôm qua
Boruto ngẩng lên, ánh mắt đen thẫm nhìn thẳng vào Sarada. Cậu không nói gì.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Cậu là... Boruto nhỉ /đứng sát cổng hơn, nghiêng đầu/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Gật nhẹ/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Cậu tới tìm tớ hả?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mẹ cậu đâu? /hỏi, giọng đều đều như hỏi thời tiết/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Mẹ tớ đi vắng rồi. Chắc trưa mới về /vẫn vô tư/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Còn cha đi làm xa lắm. Tớ chưa gặp bao giờ
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/nhìn vào bên trong sân. Im lặng vài giây/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cậu ở nhà một mình sao?
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Ừ tớ quen rồi /mỉm cười gật đầu/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Cậu muốn vào chơi không?
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Tớ có bút màu nè. Với bánh đậu đỏ mẹ tớ làm hôm qua ngon lắm
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Không cử động. Chỉ nhìn Sarada thật lâu/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Bước vào, lặng lẽ như một bóng ma nhỏ len qua cánh cổng mở/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Vào đi, đừng đứng đó! Tớ cho cậu tô cái mặt trời nha! /không để ý, quay lưng chạy vào nhà/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Nhìn theo, bước chậm rãi vào sân. Ánh nắng rọi nghiêng qua mái hiên, vàng nhạt/
Không ai biết Boruto đang nghĩ gì. Có thể là tò mò. Có thể là trống rỗng. Hoặc có thể là gì đó… mà ngay cả cậu cũng chưa gọi tên được.
Trên sàn là mấy tờ giấy, bút màu vung vãi. Sarada ngồi xếp bằng, tóc hơi rối, chăm chú vẽ mặt trời bằng màu vàng.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Ngồi đối diện, không đụng gì cả, chỉ nhìn/
Ánh mắt cậu như xuyên qua trang giấy, xuyên cả màu vàng nhòe nhòe trên mặt trời trẻ con ấy.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Đây nè, tớ vẽ mặt trời cho cậu đó /cười tươi/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
... mặt trời
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Hả
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tớ đang nghĩ... màu vàng của mặt trời là màu gì? /ngẩng lên, ánh mắt không chớp, lời nói tuôn ra như dòng nước lạnh/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Gì cơ?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mọi người đều tô mặt trời màu vàng nhưng mặt trời có màu không?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cậu đã thử nhìn vào nó bao giờ chưa?
Sarada (kid)
Sarada (kid)
...Chưa. Nhìn vào đó chói lắm /ngớ người, bối rối/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Ừ. Nó sáng đến mức không ai thấy rõ nó màu gì
Boruto (kid)
Boruto (kid)
nhưng ai cũng vẽ nó màu vàng
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Vì họ sợ. Nếu không tô màu vào, thì mặt trời chẳng là gì cả ngoài một cái vệt sáng đau mắt
Sarada (kid)
Sarada (kid)
...Tớ không hiểu
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nó chỉ là khoảng trắng trống rỗng
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Giống như cha tớ
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Cậu... đang nói đến ngài hokage hả? /mở to mắt/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/cười/
Một nụ cười lạ, nhẹ và chẳng vui chút nào
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mọi người đều vẽ cha tớ bằng màu vàng
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Rực rỡ, ấm áp, ánh sáng của làng
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhưng tớ không thấy gì cả
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Không vàng. Không sáng. Không gì hết
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Boruto /lùi nhẹ về sau một chút. Tay vẫn giữ bút màu./
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nếu một ngày nào đó, tớ tô mặt trời bằng màu đen… cậu nghĩ có ai nhận ra không? /nghiêng đầu, ánh mắt tối lại/
Sarada không biết trả lời thế nào. Chỉ biết… có gì đó trong Boruto khiến cô bé cảm thấy khó thở.
Không phải vì cậu to tiếng. Không phải vì cậu dữ dằn.
Mà vì cậu quá im lặng. Và những lời cậu nói… không giống lời của một đứa trẻ 5 tuổi.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Kìa... /ánh mắt cô bé bỗng lệch sang khung cửa kính bên ngoài sân/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/quay đầu theo/
Dưới giàn hoa tím, một chú chim sẻ nhỏ đang giãy giụa. Một bên cánh bị rách, lông nhuốm máu. Nó cố bay, nhưng chỉ nhảy lạch bạch từng chút, va vào gốc cây.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Nó bị thương rồi! /bật dậy, vội chạy ra/
Sarada nhẹ nhàng bế chú chim lên. Nó run rẩy trong lòng bàn tay. Boruto đứng đối diện, nhìn không chớp.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Tớ lấy hộp sơ cứu... chờ tí nhé!
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Đưa tớ
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/khựng lại, do dự. Nhưng vẫn chìa tay ra, đặt con chim vào tay cậu/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Nâng con chim lên ngang tầm mắt/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhìn nó đi
Sarada (kid)
Sarada (kid)
gì cơ?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
nó đau /nghiêng đầu, nhìn thật kỹ sinh vật nhỏ đang thở dốc trong tay mình/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mỗi lần nó thở là một lần nó chết dần
Đột nhiên...
Crắc
Âm thanh nhỏ. Gãy. Như một que diêm bị bẻ đôi.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/trố mắt. Miệng há ra mà không kịp hét/
Con chim nằm bất động, cổ xoay lệch trong bàn tay Boruto. Một giọt máu rơi xuống đất.
/Ác vl/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
B-Boruto… Cậu…!
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Người ta gọi đó là tàn nhẫn
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhưng nếu tàn nhẫn là giải thoát khỏi đau đớn, thì nó tàn nhẫn hơn khi để nó sống
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Có khi... tử tế nhất là giết nó ngay từ đầu
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/Không trả lời. Lùi lại một bước/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Tiến tới/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/đặt con chim chết nhẹ nhàng xuống đất/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cậu thấy ghê sợ tớ à
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/khẽ gật/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tốt /cười. Một nụ cười rất nhỏ, méo mó, như vết rạn trên mặt hồ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Có sợ... thì mới nhớ
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/run rẩy/
Nhưng… thay vì bỏ chạy, cô bé vẫn đứng đó.
Cô không hiểu vì sao. Cảm giác tim đập nhanh. Không phải vì ghê. Không chỉ vì sợ.
Mà vì... có gì đó ở Boruto khiến cô không rời mắt nổi.
Giống như nhìn một ngọn lửa dù biết sẽ bị bỏng… nhưng vẫn cứ muốn chạm vào.
Chú chim sẻ bé nhỏ đã chết. Nằm im, cổ vẹo, máu rịn nơi mỏ.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Con chim này… đau. Cánh nó gãy. Nhưng nó vẫn cố bay. Vẫn giãy.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Giống như làng này
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Hả?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Làng cũng giống con chim này /ngồi xuống cạnh cái xác nhỏ. Ngón tay chạm nhẹ lên vệt máu/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mọi người ở đây đều đau – nhưng vẫn cười, vẫn đi làm, vẫn thắp sáng đài Hokage.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Chỉ để không ai phát hiện ra... rằng làng này đã hỏng từ lâu.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/im lặng. Tim đập dồn dập./
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Nhìn Sarada/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nếu một ngày nào đó tớ giết cả làng…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Không phải vì tớ ghét họ
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mà vì tớ muốn xem… liệu họ có thật sự 'sống' như họ giả vờ không
Rốt cuộc thằng nhóc này điên tới mức nào vậy?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tớ sẽ giết nó /đứng dậy. Giẫm qua cái xác chim/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhanh. Gọn. Không để ai phải giãy giụa thêm
Sarada run run. Cô bé cắn môi. Tim đập nhanh, tay lạnh ngắt. Hình ảnh làng – con đường, mái nhà, tháp Hokage – lướt qua tâm trí cô như một cơn mưa bão. Rồi đến hình ảnh cha – mẹ – và cả Naruto. Và rồi là Boruto. Boruto... đứng đó, giữa ánh sáng và máu. Nói về việc giết làng… như đang đọc thơ.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Không...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Nhìn Sarada/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Tớ sẽ không để cậu làm thế
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Hửm
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Tớ sẽ bảo vệ làng
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Cho dù có phải giết chính cậu
/Vãi cả Yandere à/
/Nói thật luôn ấy hả/
/Nhưng mà bé chỉ mới 5 tuổi thôi mà/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tốt đấy /bật cười/
Sarada không cười. Không rời mắt khỏi cậu.
Tận sâu trong lòng cô bé, một cái gì đó vừa nứt ra. Một thứ tình cảm không tên. Không đơn thuần là yêu làng.
Mà là ám ảnh.
Nếu có ai dám chạm vào làng… Nếu có ai dám khiến nó sụp đổ… Dù đó là Boruto, hay cả thế giới…
Sarada sẽ giết.
Không do dự. Không tiếc nuối.
Và khi cô nghĩ vậy, môi cô nhếch lên một chút. Rất nhẹ. Gần như vô thức.
Một Yandere vừa hình thành. Vì làng. Vì sự sống. Và có thể… vì chính Boruto.
/Thôi xong rồi, Bor nó nhét cái gì vào đầu Sar thế này/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nếu một ngày tớ thực sự giết làng…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cậu có thể giết tớ thật à?
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Thật đấy...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Cười/
Không phải cười nhẹ. Không phải cười vui. Mà là một tràng cười vỡ vụn, loạn trí, kéo dài, méo mó như thể Joker đầu thai vào đứa trẻ 5 tuổi. Tiếng cười vang trong không khí như tiếng chuông báo hiệu một điều gì đó khủng khiếp vừa được xác nhận.
/Joker phiên bản Naruto:))/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Ha… ha ha ha… HaHAHA–
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Thật tuyệt. Thật sự tuyệt quá…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Vì tớ... từ lâu... đã không muốn chết
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhưng cũng chẳng muốn sống
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tớ chỉ muốn tìm một kẻ… đủ lý do, đủ động lực, đủ… điên… để giết tớ mà không hối tiếc.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Và cậu–cậu là người đầu tiên, nói điều đó với ánh mắt không run
Sarada không cười. Cô ngồi im, nhưng ngực phập phồng. Tay cô siết nhẹ tà váy. Tâm trí cô không rối. Mà rõ hơn bao giờ hết.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Tớ yêu làng này
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Vì nó là mọi thứ cha mẹ tớ tin tưởng. Là nơi có những con người mù quáng, nhưng sống hết mình
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Nó dối trá, nhưng không bao giờ giả vờ khi đổ máu vì hòa bình
Boruto (kid)
Boruto (kid)
nghe giống mấy bài diễn văn dài của hokage ghê
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Không tớ nói thật /nhắm mắt cười nhẹ/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Và nếu một ngày… chính tay tớ phải giết cậu – để làng được sống…
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Thì tớ sẽ giết ngay...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Rồi vậy là chúng ta lập xong lời thề rồi nhỉ
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/cười/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
là gì
Boruto (kid)
Boruto (kid)
nếu tớ phản bội làng, cậu sẽ giết tớ
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Còn tớ... sẽ phá tan mọi thứ, chỉ để xem cậu giữ được bao nhiêu
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/gật đầu. Mắt vẫn dán vào mắt Boruto/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/đứng dậy. Bước ra cổng. Nhưng trước khi đi, quay đầu lại/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Sarada
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Giết tớ cho gọn vào nhé /mắt hí cười/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Chứ nếu đau tớ sẽ giãy
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Tớ sẽ giết cậu đẹp đến mức cả làng phải biết ơn
Cánh cổng khép lại. Hoàng hôn rơi trên đôi mắt hai đứa trẻ – đứa sẵn sàng chết, đứa sẵn sàng giết.
/ wao gì đây một Yandere và một Joker à:))/

Tập 2:Hắn cười-Cô cũng cười

Boruto (kid)
Boruto (kid)
/lặng lẽ bước ra khỏi cánh cổng/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Bước đi, tay đút túi, ánh mắt nhìn về phía trước/
Vô hại như một cậu bé bình thường vừa đến chơi nhà bạn. Mặt trời đổ bóng dài sau lưng cậu. Nhưng bên trong… là một khoảng trống kỳ lạ.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Boruto khẽ nghiêng đầu, miệng nhếch lên/
Không ai thấy. Không ai hiểu.
Trong sân nhà – lúc đó.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/Vẫn đứng yên trước nấm đất nhỏ vừa lấp xong/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/Nhìn chằm chằm vào mặt đất/
Nơi con chim sẻ vừa bị bóp chết bởi chính tay Boruto.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Vì nó yếu nên đáng chết sao? Vì nó không bay được nên không còn giá trị?
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Làng… cũng như con chim này sao?
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Nếu một ngày làng yếu đi, mục nát… sẽ có ai giết nó để giải thoát?
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Không. Mình sẽ không để ai giết nó. Mình sẽ mạnh lên… mạnh hơn cả cha mẹ mình. Nếu ai muốn đụng đến Làng, mình sẽ là người đầu tiên giết hắn /lùi lại một bước, vẫn ngồi nhìn vào nấm mồ/
Cánh cửa kéo mở ra. Sakura xuất hiện, tay xách túi đồ.
Sakura
Sakura
Sarada, con làm gì ngoài này vậy? /nghiêng đầu nhìn con gái/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Con… vừa chôn một con chim. Nó chết rồi
Sakura
Sakura
Vậy sao. Con gái mẹ tốt quá /bước tới, đặt tay lên đầu con gái, dịu dàng/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/Ngẩng nhìn mẹ/
Và trong đôi mắt đen nhánh ấy, Đã bắt đầu hiện lên một thứ gì đó vặn vẹo. Một tình yêu không còn trong sáng.
/trời Sakura ơi, con gái bả trở thành yandere rồi đó/
Tại nhà Uzumaki.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Bước vào nhà/
tiếng bước chân nhẹ tênh trên nền gỗ
Hinata
Hinata
Chào con, Boruto. Sang nhà Sarada có vui không con? /ngoái ra mỉm cười dịu dàng/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Có ạ, rất vui lắm ạ /cười phấn khích/
Hinata
Hinata
Con vui là tốt rồi /mỉm cười/
/Bả mà biết được hai đứa đã từng nói gì chắc ngất luôn quá:))/
Trong phòng khách, Himawari đang ngồi bệt dưới sàn. Trên tay cô bé là một con gấu bông cũ, hơi sờn. Hai tay ôm nó chặt vào ngực, miệng thì thầm gì đó như đang chơi gia đình.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/dừng lại trước cửa phòng, nhìn Himawari một lúc lâu/
Himawari
Himawari
Anh Boruto về rồi ạ /quay ra, mắt sáng rỡ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Gật nhẹ, rồi tiến gần vài bước/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Ngồi xổm xuống, ánh mắt dừng lại nơi con gấu bông đang được ôm rất chặt/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Em thích con gấu đó lắm à?
Himawari
Himawari
Dạ! Em thích lắm ạ. Bạn ấy luôn nghe lời em. /gật đầu, cười tươi/
Boruto không nói gì. Chỉ nhìn.
Một… hai… ba giây. Mắt cậu hạ thấp xuống – thẳng vào con gấu.
Ánh mắt cậu lạnh. Không cảm xúc. Không mục đích. Chỉ như một cái kính chiếu vào người em gái mình đang cười vô tư mà không biết mình đang bị nhìn kiểu gì.
Hinata
Hinata
Boruto, rửa tay đi, ăn trưa thôi con /gọi vọng trong bếp/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/đứng dậy, không nói gì thêm. Đi vào phòng tắm/
Đêm hôm đó.
Căn phòng tối. Chỉ có ánh sáng lờ mờ từ chiếc đèn ngủ góc tường, hắt lên bức tường loang lổ bóng.
Boruto nằm trên giường, tay gác lên trán. Trần nhà im lặng. Mọi thứ như đông cứng.
Cậu không ngủ. Không có ý định ngủ.
Trong đầu cậu, những mảnh hình ảnh chập chờn hiện lên: Đôi mắt của Sarada. Bàn tay nắm chặt khi cô bé nhìn con chim chết. Gấu bông trong tay Himawari. Câu nói: “Em thích lắm ạ.”
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/cười khẽ. Ban đầu là nhếch môi/
Rồi thành tiếng
Một tiếng cười rất nhỏ – nhưng kéo dài và nghẹt lại như thứ gì đang cố trồi lên từ lồng ngực.
Cậu úp mặt vào gối, cười như Joker đã bị vặn méo: Không vang dội. Không giật gân. Chỉ là tiếng kim loại cọ vào đá – nhẹ, nhưng làm rợn sống lưng ai vô tình nghe thấy.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mình không muốn chết... nhưng lại muốn chết.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mình muốn một ai đó đủ mạnh để giết mình – nhưng trước khi họ đến, mình sẽ còn bao nhiêu lần bóp nát những thứ họ yêu quý?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/nhìn ra ngoài cửa sổ/
Trăng lưỡi liềm. Gió rít nhẹ. Mắt cậu dừng lại – như xuyên qua lớp kính, hướng về phía nhà Uchiha.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Sarada...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tớ biết cậu đã bắt đầu nghĩ đến việc giết tớ rồi.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Hãy mạnh lên đi.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Hãy làm một lưỡi dao thật sắc... để đến ngày đó, đâm thẳng vào tim tớ – không chần chừ.
Tiếng bước chân nhẹ như lông tơ lướt trên sàn gỗ. Không một tiếng động.
Boruto mở hé cửa phòng em gái.
Một luồng ánh sáng vàng mờ tràn ra từ trong – chiếc đèn ngủ hình mèo vẫn sáng. Himawari đang ngủ say, ôm chặt con gấu bông vào ngực, hơi thở đều đặn như tiếng gió khe khẽ.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/đứng nơi ngưỡng cửa. Im lặng. Mắt mở to hơn bình thường/
/ông định làm gì vậy Bor/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/nhìn đăm đăm vào Himawari, rồi nhìn xuống con gấu/
Môi cậu cong lên – không phải cười vì vui. Mà là một nụ cười méo mó, lặng lẽ và tuyệt đối tĩnh. Như thể trong đầu cậu vừa hiện ra một… ý tưởng.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/bước vào. Tay vươn về phía gấu bông/
Tiếng gió nhẹ bên ngoài cửa sổ khẽ rít qua khe tường.
Chỉ có một điều chắc chắn:
Boruto vừa bắt đầu một điều gì đó. Và không ai trong ngôi nhà này biết – cho đến khi quá muộn.
Sáng hôm sau.
Himawari
Himawari
Kuma-chan! Không! Ai làm vậy!! /Hét lên/
Tiếng khóc nức nở bật ra, như một nhát dao xé toang không khí buổi sáng.
Hinata hốt hoảng chạy đến, ôm lấy con gái.
Naruto
Naruto
Có chuyện gì vậy?! /đang ăn sáng cũng chạy lên/
Trên sàn phòng, con gấu bông yêu quý của Himawari – Kuma-chan – nằm đó, bị cắt đứt. Đường rạch gọn ghẽ, lộ lớp bông trắng xốp tràn ra từ bụng như vết mổ thí nghiệm.
Himawari
Himawari
Kuma-chan... tại sao... ai... ai lại làm vậy...?! /Mắt đỏ hoe. Tay run run ôm nửa thân gấu còn sót lại/
/Má thằng anh đúng ác không ai bằng/
Ngoài khe cửa.
Boruto đứng ở đó, nhìn qua khe hở.
Cậu không có biểu cảm gì. Chỉ quan sát. Rất lâu. Rất im.
Rồi… một suy nghĩ, len lỏi như một sợi khói đen:
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Thật thú vị...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Chỉ một món đồ chơi... một con gấu bông nhỏ xíu... mà có thể khiến người ta gào lên, rơi nước mắt như thể mất một phần trái tim.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mình tự hỏi... nếu là người… nếu là cha mẹ... nếu là thứ họ yêu quý nhất trên đời... Thì ánh mắt đó sẽ... vỡ vụn đến mức nào?
Cậu cười thầm – không ra tiếng. Chỉ môi khẽ nhếch lên như kẻ biết rõ hành động mình vừa làm là sai, là bệnh, là tàn nhẫn — nhưng lại cảm thấy nó thật sự có giá trị.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Họ không hiểu đâu...
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Họ chỉ sống trong cái vỏ an toàn giả tạo này. Còn mình? Mình đang tìm sự thật. Sự thật nằm trong ánh mắt của họ... khi mọi thứ bị xé toạc.
Chiều muộn – Nhà Uchiha
Nắng đã tắt. Gió se lạnh, luồn qua những tán lá.
Sarada ngồi một mình trên bậc thềm sau nhà. Trước mặt là nấm mồ nhỏ – nơi cô chôn chú chim sẻ buổi sáng hôm qua.
Gió thổi, mái tóc đen nhánh tung nhẹ sang một bên. Đôi mắt cô bé nhìn đăm đăm vào mặt đất. Bình thản. Nhưng không hẳn là buồn.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Con chim đó... nếu không được cứu, thì sẽ chết.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Nhưng nếu cứu nó, rồi lại thả nó về một thế giới đầy móng vuốt... thì khác gì đẩy nó vào chỗ chết lần nữa.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Cậu ấy nói đúng.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Làng này... /nhắm mắt lại, siết nhẹ nắm tay áo/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
...mình không cho phép ai làm hại nó.
Rồi… rất khẽ, rất từ từ, môi cô bé cong lên thành một nụ cười.
Không ngây thơ. Không hiền lành.
Mà là một nụ cười như lưỡi dao lướt nhẹ qua da – lạnh, sắc và ngập tràn một thứ cảm xúc mơ hồ: Tình yêu sâu sắc đến mức trở thành bệnh hoạn.
Một thứ tình yêu không chấp nhận sự tổn thương.
Không chấp nhận mất mát.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Nếu phải giết ai đó để bảo vệ nơi này...
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Mình sẽ làm...
Ánh mắt Sarada rực lên như hai đốm lửa nhỏ giữa màn đêm đang xuống.
Hai đứa trẻ – một kẻ điên, một kẻ si – đã bắt đầu đếm ngược đến ngày lưỡi dao chạm vào cổ.

Tập 3:Thanh kiếm và nụ cười

Nhà Uzumaki – Buổi sáng
Himawari
Himawari
/vẫn còn sụt sịt, tay ôm nửa thân xác rách nát của con gấu bông yêu quý/
Hinata
Hinata
/dỗ con, ánh mắt vừa thương con gái vừa liếc nhanh về phía Naruto/
Naruto
Naruto
/im lặng nãy giờ/
Naruto
Naruto
Tại sao lại… gấu bông bị cắt? Không phải là rách... mà là cắt. Rất thẳng /nhíu mày/
Naruto
Naruto
/đứng dậy, bước ra khỏi phòng/
Tiếng sàn gỗ vang lên từng nhịp.
Naruto
Naruto
/khựng lại/
ngoài hành lang, đứng ngay sát cánh cửa, là Boruto.
Naruto
Naruto
Boruto?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/không trả lời/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Chỉ đứng đó, ánh mắt vô hồn như thể tất cả vừa rồi chẳng liên quan gì đến mình/
Naruto
Naruto
Con có biết ai đã làm chuyện này với gấu bông của em không? /giọng thấp xuống nhưng đầy uy lực/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
không ạ /lắc đầu/
Naruto
Naruto
Boruto… đừng nói dối.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Con không nói dối
Naruto
Naruto
Đêm qua không có người lạ nào vào đây cả. Ta thì ở bên cạnh Hinata, vậy chỉ có mình con.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Con không biết thật mà! Con không làm! /rối loạn/
Naruto
Naruto
Vậy ai? Đồ tự đứt đôi ra à? Con nghĩ cha là thằng ngốc à?! /quát lớn/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Con ghét cha! Cha không tin con chút nào! /run lên. Mắt đỏ hoe/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/mím môi thật chặt rồi quay người/
Cậu chạy đi, tay che mặt, tiếng nấc nghẹn vang khắp hành lang.
Naruto
Naruto
/đứng lại, cảm giác tội lỗi bắt đầu trào lên trong ngực. Anh thở dài, xoa đầu/
Naruto
Naruto
Mình lỡ lời rồi…
Ngoài hành lang – Góc khuất
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Dừng lại sau bức vách/
Tay cậu vẫn che nửa khuôn mặt—nhưng tiếng nấc đã tắt từ lâu.
Thứ hiện ra... là một nụ cười vặn xoắn. Không phải vì vui. Không phải vì thắng.
Mà vì trong đầu cậu bé đó, mọi phản ứng của cha, của mẹ, của Himawari… Đều hiện ra như những vết rạch tinh tế trên một bức tranh mà cậu đang chờ để… xé toạc.
Môi cậu cong lên từng chút, như một đường chỉ bị kéo lệch. Đôi mắt mở lớn, con ngươi giãn nhẹ, ánh lên thứ ánh sáng hỗn loạn:
Vừa phấn khích. Vừa ghê tởm. Vừa tàn độc.
Miệng Boruto nhếch rộng đến mức làn da quanh khóe môi căng như sắp rách.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mọi người đều dễ tổn thương đến thế sao?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Vậy… mình sẽ giết từng phần trong họ trước, rồi mới giết họ.
/ba mẹ nào không để ý có ngày nó gây án mạng/
Sau tiếng cười quái dị ấy… Boruto lại nghĩ đến Sarada.
Cô bé ấy—với đôi mắt như than hồng cháy âm ỉ, nụ cười kỳ lạ khi nhìn xác con chim chết… Và câu nói khẽ khàng nhưng sắc bén như lưỡi dao hôm qua:
“Nếu cậu trở thành mối nguy cho làng… tớ sẽ giết cậu.”
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/ngồi thụp xuống bên ngoài vườn/
Cậu rút một cành cây nhỏ từ vườn, bắt đầu vẽ bừa bãi xuống đất.
Một hình người. Một vết cắt. Một vũng máu màu đen trong tưởng tượng.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nếu giết mình dễ như vậy, thì Sarada sẽ thất vọng lắm đúng không? /tự hỏi/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Cô ta sẽ chán ghét một thằng yếu như mình
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/nắm chặt cành cây đến mức nó gãy/
Cậu lặng lẽ rời khỏi nhà
Không một lời. Không để lại dấu vết.
Cậu đi lòng vòng quanh làng, quan sát các ninja đang tập luyện. Tiếng ném phi tiêu, tiếng gào huấn luyện, tiếng vũ khí va chạm…
Nhưng không—cậu vẫn chưa thấy “thứ gì đủ mạnh”.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Những người này không thể giúp mình chết được
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Không thể… ép mình trở nên điên rồ hơn
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Không thể khiến Sarada thấy hứng thú.
Rồi… một nơi lóe lên trong đầu. Một nơi mà ngay cả dân làng cũng tránh nhắc tới.
ANBU
Boruto lập tức thay đổi hướng đi. Cậu bắt đầu tìm kiếm trong bí mật.
Lục qua các bản đồ cũ trong thư viện. Nghe lén các đoạn hội thoại từ những người từng làm trong quân đội.
Cuối cùng—cậu đứng trước một bức tường không tên, không dấu hiệu gì rõ ràng. Chỉ có một biểu tượng mắt quạ mờ nhạt, khắc vào đá.
Trụ sở Anbu – Cấm Khu – Vùng Giao Nhận Thông Tin Mật
Boruto cúi người, lặng lẽ quan sát. Không một ai. Không một tiếng động.
Chỉ có bóng tối. Và mùi kim loại từ sâu trong lòng đất.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
tốt rồi /thì thầm/
Cậu lẻn vào. Từng bước chân nhẹ như mèo. Từng góc hành lang được nhớ kỹ. Cậu không cần phải hiểu tất cả—chỉ cần tìm được sức mạnh. Và nếu phải đánh cắp, cậu sẽ làm.
Tiếng cửa đá khẽ vang lên. Một ánh sáng lập lòe chiếu từ ngọn đèn chakra.
Boruto nheo mắt—trước mặt cậu, là những tài liệu tuyệt mật, vũ khí cấm, và… một căn phòng khóa bằng dấu ấn cấp cao.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Mình sẽ mạnh lên… Đủ để Sarada cảm thấy… khi giết mình, là cả một chiến công /thì thầm một lần nữa/
Giọng khẽ như sương, nhưng mang theo ngọn gió điên loạn trong đầu
Boruto len lỏi qua các hành lang ngầm, cuối cùng đến một khu vực có ánh sáng lờ mờ.
Cậu cúi người, nấp sau một dãy giá vũ khí cũ, mắt không rời khỏi khoảng sân nhỏ phía dưới.
Ở đó—một nhóm Anbu đang huấn luyện. Người đứng đầu là Sai, ánh mắt lạnh lùng, cử chỉ chuẩn xác.
Tiếng đánh nhau vang lên như gió cắt. Những hình bóng di chuyển mờ ảo, tốc độ cao. Mồ hôi, chakra, hơi thở, tất cả hoà làm một.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/chăm chú nhìn từng động tác/
Không chỉ là quan sát, mà là nuốt lấy mọi chi tiết, như một con thú hoang khát máu tìm hiểu cách con mồi săn mồi.
Cậu học cách họ nén chakra. Cách họ di chuyển không tạo tiếng động. Cách họ hạ sát đối phương chỉ bằng một nhát đâm.
Một lúc sau, huấn luyện kết thúc.
Cậu thấy vài Anbu mệt mỏi bước ra góc khuất, tháo mặt nạ để nghỉ ngơi. Họ thở dốc, mồ hôi đầm đìa, tay run lên vì kiệt sức.
ANBU mặt quạ
ANBU mặt quạ
Chết tiệt… mình cạn sạch chakra rồi.
ANBU mặt mèo
ANBU mặt mèo
Lúc nào cũng thế. Dù có tập giỏi đến mấy… chỉ cần hết chakra là coi như phế nhân.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/nheo mắt/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Chakra… lại có thể cạn? /tiếng nói vang vọng trong đầu/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nếu như vậy thì trong lúc chiến đấu, chẳng phải chỉ cần kéo dài lâu là đối phương cũng vô dụng sao?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Thế thì—nếu mình không bao giờ hết chakra thì sao?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Hoặc hơn thế nữa… nếu mình có thể sử dụng chính chakra của kẻ thù thì sao?
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu cậu. Tàn độc. Phi lý. Nhưng lạ lùng thay—nó đầy logic.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/ nheo mắt, rồi khẽ bật cười/
Tiếng cười nhỏ đến mức không ai nghe thấy, nhưng trong nó là cả một cơn lốc điên rồ, như thể vừa tìm ra bản thiết kế cho một thứ vũ khí hủy diệt mới.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nuốt lấy chúng…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Sức mạnh của bọn chúng… máu, chakra, mọi thứ…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Lặng lẽ lùi khỏi chỗ ẩn nấp/
Không có một tiếng động. Không một dấu chân.
Boruto biến mất vào bóng tối nhanh đến nỗi—khi Sai vô tình quay đầu nhìn lên, chỉ thấy lạnh lẽo và im ắng.
Sai
Sai
Lạ thật... /nhíu mày/
Sai
Sai
Có ai vừa...?
Boruto không trở về nhà ngay. Cậu lặng lẽ bước vào một nơi mà trẻ con thường thấy buồn chán.
Thư viện trung tâm Konoha.
Không ai để ý cậu bước vào, một thằng bé tóc vàng mắt xanh, mặt không cảm xúc, nhưng bên trong đầu lại như cơn bão xoáy.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/tìm đến khu vực về chakra học/
Từng cuốn sách cổ, từng bản thảo cũ kỹ, từng tập tài liệu ghi chép về lịch sử nhẫn thuật, kinh mạch, nguyên lý vận hành chakra—cậu đều lật ra và đọc ngấu nghiến.
Không chỉ là đọc, mà là giải phẫu kiến thức, mổ xẻ từng dòng như thể bóc lớp da của một sinh vật sống.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Chakra là sự kết hợp giữa năng lượng thể chất và tinh thần… /lẩm bẩm/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tuần hoàn qua 361 điểm huyệt, dẫn qua mạch chính và mạch phụ…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nhưng nếu mạch phụ bị can thiệp thì sao?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Nếu… mình có thể tạo ra một mạch mới—một vòng luân chuyển ngược lại?
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Và thay vì đưa chakra ra ngoài… mình kéo nó vào?
Mắt Boruto sáng lên như một nhà khoa học điên vừa tìm ra công thức bất tử.
Cậu ghi chép, phân tích, vẽ sơ đồ, kết nối từng phần của hệ thống chakra với những điều mà sách chưa nói.
Bởi vì những gì cậu nghĩ… sách không dám viết.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Không hấp thụ chakra bằng công cụ… mà bằng chính cơ thể…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Một cơ thể được cải tạo để trở thành… thứ dẫn chakra đối nghịch…
Cậu đặt tay lên trán, cười khẽ. Một nụ cười không có chút cảm xúc, cũng không có sự vui vẻ.
Chỉ là sự thích thú méo mó… …khi đối diện với một tương lai mà chính cậu đang tự vẽ bằng máu và điên loạn.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tuyệt kĩ của ta sẽ không cần đến sức mạnh thừa kế…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Không cần đến ai dạy dỗ…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Chỉ cần ta… và một kẻ để hút sạch…
Đêm đó, khi mọi người trong nhà đã yên giấc, Boruto lẻn ra ngoài. Không ai hay biết.
Mục tiêu của cậu đêm nay… là một thí nghiệm.
Cậu đi qua những con hẻm tối, những dãy phố cũ của Konoha, nơi ánh sáng đèn mờ mịt không chạm tới. Ở đó, cậu tìm được một thứ—một con chó hoang nhỏ, gầy gò, đang lục lọi rác.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/chầm chậm bước lại, khuôn mặt không cảm xúc/
Cậu ngồi xuống, vươn tay. Con chó giật mình, nhưng có lẽ cảm nhận được đây là một đứa trẻ, nên không bỏ chạy.
Boruto đặt tay lên đầu nó. Lòng bàn tay cậu bắt đầu phát sáng rất mờ—chakra khởi động.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tập trung ý chí… không đẩy chakra ra ngoài… mà xoay ngược lại…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Kéo nó... hút nó về
Con chó bắt đầu run lên.
Boruto nhắm mắt. Mạch chakra trong cậu rối loạn, như một dòng nước chảy ngược.
Một luồng nhỏ… rất nhỏ… chakra lạ rò rỉ vào cơ thể Boruto.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/đôi mắt mở to/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Thành công.
Chỉ một chút thôi, nhưng cậu đã hấp thụ được chakra của một sinh vật sống.
Boruto đứng bật dậy, cười phá lên điên loạn giữa con hẻm tối.
Một tràng cười cao vút, méo mó, không phải vì vui…
…mà là vì niềm tin vào sự méo mó mà chính cậu đang tạo ra.
Lũ chó con gần đó nghe thấy tiếng cười ấy lập tức tru lên rồi bỏ chạy tán loạn.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Tốt lắm… Sẽ sớm thôi…
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Ta sẽ tạo ra một cơn ác mộng… chỉ để một người có thể thức tỉnh trong đó
Trăng treo lơ lửng trên bầu trời Konoha, lạnh lẽo và mỏng manh như một vết sẹo bạc.
Bóng một đứa trẻ lặng lẽ lẻn qua mái nhà Uchiha.
Boruto.
Cánh cửa sổ bật mở.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/đang ngủ, khẽ cựa mình/
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Cậu đến đây làm gì? /mở mắt, không bất ngờ/
Boruto đứng bên mép giường, đôi mắt lấp lóe ánh sáng nhợt nhạt từ trăng.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Hôm nay tớ đã thử hấp thụ chakra
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Và đã thành công… một chút
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/Ngồi dậy, im lặng vài giây/
Mắt cô mở to. Rồi đột nhiên
Cô nghiêng đầu, nở nụ cười như thể vừa nghe một bản nhạc hay.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Vậy sao…?
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Thật thú vị
Cô vươn tay xuống dưới gối—rút ra một thanh kiếm nhỏ, mảnh và sáng lấp lánh, giấu từ trước.
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Đây sẽ là thanh kiếm
Sarada (kid)
Sarada (kid)
Đâm xuyên cậu vào ngày cậu phản bội làng
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/nhìn thanh kiếm ấy, rồi bật cười khẽ/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
/Cười mỗi lúc một lớn hơn/
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Fufufu…
Giọng cười vang vọng trong căn phòng nhỏ, méo mó và đáng sợ như tiếng vọng từ vực sâu.
Boruto đưa một tay lên che mặt, mắt ánh lên sự hưng phấn.
Boruto (kid)
Boruto (kid)
Thật sao…? Không ngờ cậu lại chuẩn bị chu đáo đến thế… Sarada
Sarada (kid)
Sarada (kid)
/cũng nhe răng cười, không hề nao núng/
Hai nụ cười, hai con người méo mó, đối diện nhau trong ánh trăng.
Không phải thù hận. Không phải tình thân.
Mà là một lời hẹn máu me của hai linh hồn lệch lạc.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play