Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[AllNguyên] Lấp Lánh Tựa Ánh Dương

Chương 1: Happy Birtday 我的老公 🫶

NovelToon
Tác giả siêu mê AllNguyên ngọt ngào🤩
Tác giả siêu mê AllNguyên ngọt ngào🤩
Á nhon các tình yêu nha, đến hẹn lại lên(^^)
Tác giả siêu mê AllNguyên ngọt ngào🤩
Tác giả siêu mê AllNguyên ngọt ngào🤩
Chào mừng đến với bộ tiếp theo của tui nhé🤩🫶🏻
Tác giả siêu mê AllNguyên ngọt ngào🤩
Tác giả siêu mê AllNguyên ngọt ngào🤩
Lại tiếp tục là 1 tác phẩm có yếu tố xuyên không mà tui yêu thích nè, hãy ủng hộ tui nhaaa
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Tại sao tôi lại phải chịu cảnh này cơ chứ????”
Trương Chân Nguyên đứng trên 1 đỉnh toà nhà cao tầng, đôi mắt vô hồn nhìn xuống dưới
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Ha…nếu như chết cũng là 1 loại giải thoát thì mình muốn chết ngay bây giờ…
Nói đoạn, cậu mặc kệ có bao nhiêu người đang đứng khuyên can ở phía sau, cùng với tiếng xe cứu hoả đang tới gần mà nhắm mắt nhảy xuống không chút do dự
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Tạm biệt cái thế giới chết tiệt này!
Cậu vốn là 1 đứa trẻ lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của ba mẹ, nhưng hạnh phúc đối với cuộc đời cậu vẫn thật khó với tới
Năm cậu lên 10, ba mẹ cậu li hôn, sau đó cậu sống cùng ba của mình
Những tưởng 2 ba con sẽ yêu thương nhau, cùng sống với nhau trong tình thương bao la thì…người đàn bà ấy xuất hiện
Phải, ba cậu đã đi thêm bước nữa, người đó kém ba cậu 10 tuổi, lúc mới về bà ta luôn tỏ ra quan tâm và yêu thương cậu, coi cậu như con ruột của mình, nhưng cái kim trong bọc rồi cũng có ngày phải lòi ra
Bà ta đã âm mưu đổ oan cho cậu, nói vì cậu mà bà ta sảy thai, ba cậu không hỏi mà tin bà ta luôn, từ ngày đó, địa ngục cuộc đời cậu bắt đầu
Ba cậu luôn luôn đánh đập cậu không vì lý do gì cả, chỉ cần có chuyện gì khó chịu là ông ta sẽ lôi cậu ra đánh đập bạo hành
Còn người phụ nữ kia thì luôn ở bên cạnh thêm dầu vào lửa
Nhưng những điều đó chưa phải lý do khiến cậu chọn bước đường này vào ngày hôm nay
Mà nguyên nhân chính là do…2 ngày trước cậu đã bị bà ta thuê người hãm hi*p…
Chúng cấu xé thân thể cậu, chúng chỉ nghĩ đến cái sướng của bản thân mà hành hạ cậu không thương tiếc
Đến lúc chán, chúng cứ như vậy bỏ cậu lại ở căn nhà hoang lạnh lẽo
Mãi đến ngày hôm qua mới có người phát hiện ra và đưa cậu đến bệnh viện…
Nhưng….cậu bị chẩn đoán tổn hại nội tạng nghiêm trọng, cần có người hiến tạng…
Vậy thì thà chết còn hơn, thế nên cậu đã quyết định chấm dứt cuộc đời đau thương này của mình
Thước phim về cuộc đời cứ thế tua nhanh trong tâm trí cậu, cảm nhận làn gió bao bọc quanh cơ thể, cậu nhận ra…
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Thì ra chết cũng không đáng sợ lắm nhỉ? Biết vậy mình đã sớm chết đi rồi…”
Đôi mắt nhắm chặt đang rơi xuống những giọt lệ đau đớn, chẳng qua là cậu có chút không cam tâm thôi…cậu muốn biết người mẹ đó của cậu hiện tại đang sống như thế nào, có đang hạnh phúc bên gia đình mới không?
Nếu bà hạnh phúc thì cậu thật sự vô cùng mãn nguyện rồi
Dưới chân Bệnh viện Đa khoa Bắc Kinh, Trương Chân Nguyên đã chết!
____
?: Xin hãy giúp tôi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Ai vậy?
?: Tôi là….
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Trương Chân Nguyên của 1 chiều không gian khác
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
!?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Chiều không gian khác?
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Đúng vậy…
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Tôi là cậu, cậu cũng là tôi, chỉ là 2 chúng ta thuộc về 2 nơi hoàn toàn khác nhau mà thôi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu vừa nói muốn tôi giúp gì đó đúng không?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu nói đi…
Nguyên chủ
Nguyên chủ
À, xin hãy thay tôi sống tiếp ở thế giới của tôi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Sống…tiếp sao?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Tại sao lại vậy?
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Tôi bị người mình yêu ghét bỏ, xa lánh, đã nhiều lúc tôi muốn từ bỏ nhưng mà…tôi không thể
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Tôi chỉ còn cách nhờ cậu tiếp tục sống ở thế giới của tôi mà thôi…
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Xin cậu, xin hãy giúp tôi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
….
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu không biết là tôi muốn chết sao?
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Tôi biết
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Vậy mà cậu còn nhờ tôi sống tiếp cuộc đời của cậu?
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Vì tôi tin, ở thế giới này cậu sẽ không đau khổ nữa, tôi đã cạn tình cảm với thế giới của tôi rồi, nhưng tôi còn gia đình, còn bạn bè xung quanh nữa
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Vậy nên tôi chỉ có thể nhờ cậu thôi, Trương Chân Nguyên à…
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Nhìn nguyên chủ/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Vậy…cậu sẽ còn quay lại chứ?
Nguyên chủ
Nguyên chủ
/Lắc đầu/ Tôi không muốn quay lại nữa
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Cuộc sống này của tôi đã đủ mãn nguyện rồi
Nguyên chủ
Nguyên chủ
Vậy, lần nữa nhờ cậu
Nguyên chủ
Nguyên chủ
/Cúi đầu/
Nói đoạn, cậu của thế giới khác cũng dần tan biến vào hư vô
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Lẳng lặng suy nghĩ/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Haizz, mình vẫn là không thể từ chối sự nhờ vả của 1 người nhỉ?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Được rồi….thế giới mới sao? Cũng thú vị đấy
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Mong rằng tại đây mình sẽ không gặp phải những bất hạnh đó thêm lần nào nữa…
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Nhắm mắt/
Cắt
ĐÂY CHỈ LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ
VUI LÒNG KHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬT
Tác giả siêu mê AllNguyên ngọt ngào🤩
Tác giả siêu mê AllNguyên ngọt ngào🤩
Một lần nữa mong các bạn hãy ủng hộ ạ🫶🏻🥰🤩

Chương 2

Ánh sáng lần nữa đến với cậu, nhưng cậu hiện tại đã ở một thế giới hoàn toàn khác rồi…
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Dần mở mắt/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Nhìn xung quanh/ Đây là nhà của nguyên chủ sao?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Rộng thật đấy, có vẻ như cậu ấy sống trong 1 gia đình khá giả…”
Vừa nghĩ cậu vừa ngồi dậy, thầm đánh giá một lượt căn phòng ngủ mà thậm chí còn rộng gấp mấy lần phòng của câu ở kiếp trước
Đang nhìn ngắm xung quanh thì từ phía cửa, một người phụ nữ trung niên nhẹ nhàng mở cửa rồi bước vào
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Đó là…mẹ của nguyên chủ?”
Thấy cậu ngơ ngác nhìn mình, người phụ nữ ấy bèn nhẹ nhàng tiến đến gần rồi ngồi xuống giường, bàn tay ấm áp đặt lên trán cậu
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Giật mình rụt người lại/
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Vẫn còn hơi nóng, Chân bảo, hay là mẹ xin phép trường cho con nghỉ học hôm nay nhé?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
À…con không sao đâu ạ
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
/Dịu dàng nhìn cậu/
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Con trai, mẹ không phản đối việc con theo đuổi 1 người, nhưng theo mẹ, cái cậu Mạnh Hoàng Nhu đó thật sự không phải người tốt
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Mạnh Hoàng Nhu?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“À, là người mà nguyên chủ theo đuổi nhỉ?”
Nghĩ đoạn, cậu nhẹ đặt tay mình lên tay bà rồi kiên định nói
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Người yên tâm, từ giờ con sẽ không theo đuổi cậu ta một cách mù quáng nữa đâu(^^)
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Con sẽ không để ba mẹ phải lo lắng thêm vì con nữa
Nghe được những lời này từ cậu làm Phương Lâm Vỹ thoáng ngạc nhiên, bà không ngờ con trai mình lại có thể nói được những lời như thế
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Con lớn thật rồi Chân Nguyên nhi của mẹ(^^)
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
/Xoa đầu cậu/
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Được rồi, nếu con thấy cơ thể mình ổn thì có thể đi học, nhưng hãy nhớ là phải báo cho mẹ hoặc ba con 1 tiếng nếu con thấy cơ thể không khỏe nhé!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Vâng ạ
Nói đoạn, mẹ cậu rời khỏi phòng để con trai mình có thời gian chuẩn bị
Khoảng 15 phút sau, cậu mở cửa bước ra ngoài, cậu hít thở thật sâu và thầm quyết tâm
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Được rồi Chân Nguyên! Hãy bắt đầu cuộc sống mới ở đây nào!!
Trương Nhất Sơn
Trương Nhất Sơn
Ôi chà! Con trai của ba hôm nay có vẻ tươi tắn nhỉ?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
A! Chào buổi sáng ba ạ(^^)
Trương Nhất Sơn
Trương Nhất Sơn
/Bất ngờ/ Con đang chào ba đấy à?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Vâng ạ(^^)
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Từ hôm nay mỗi ngày con sẽ chào buổi sáng cũng như chúc ba mẹ ngủ ngon vào mỗi tối
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
Mẹ cậu - Phương Lâm Vỹ
/Mỉm cười/ Anh thấy chưa, em đã nói là con trai của chúng ta đã trưởng thành rồi mà
Trương Nhất Sơn
Trương Nhất Sơn
Anh tin em rồi bà xã…
Trương Nhất Sơn
Trương Nhất Sơn
/Nhìn cậu/ Vậy thì, ba cũng sẽ chào buổi sáng và chúc con ngủ ngon nữa nhé
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Vâng
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Vậy…cũng không còn sớm nữa, con đi học đây ạ
Nói đoạn, cậu liền chào tạm biệt ba mẹ rồi lên đường đến trường
____
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Cũng may là nhà của nguyên chủ gần trạm xe buýt nên không tốn thời gian”
Lúc này cậu đang ở trên một chiếc xe buýt điện để đến trường của mình
Đang đứng thì bỗng có 1 tiếng nói vang lên
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Trương ca?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Giật mình/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu là…Mạnh Hoàng Nhu?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Trái đất tròn thật đấy, vừa với bước chân ra khỏi nhà đã chạm mặt người quen của nguyên chủ rồi…”
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Cụ thể là người cậu ấy theo đuổi”
Mạnh Hoàng Nhu thấy cậu chỉ nói vài chữ rồi lại im lặng nhìn mình khiến cậu ta có chút khó chịu
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh bám dai thật đấy nhỉ?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
H..Hả?
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Tôi biết là anh yêu tôi, nhưng Trương ca này, tôi không yêu anh! Anh đừng ngày ngày bám lấy tôi nữa, kẻo lại khiến cho người yêu tôi thấy rồi ghen
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
….
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Cậu ta…tự mãn thật đấy”
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Vài giây im lặng
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
‘Ừ’?
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh vừa mới nói ‘ừ’ với tôi sao?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Chứ không lẽ nói với vong?
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
/Nhăn mặt/
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh là đang lạt mềm buộc chặt với tôi?
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Đừng có cố khiến tôi chú ý nữa, chẳng có kết quả đâu
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Người tôi yêu là Lục thiếu, tương lai sẽ là những người nắm quyền hạn lớn nhất cái Đại Lục này!
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh không sánh bằng họ được đâu
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
*Phụt*
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Che miệng/
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
?
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh…cười sao?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Haha…cậu hài hước thật đấy
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
/Tức giận/ Trương Chân Nguyên!!
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh-
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Này! Để tôi nói rõ ràng cho cậu Mạnh hiểu này
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Tôi không còn tình cảm với cậu nữa, từ nay về sau cũng sẽ chẳng lẽo đẽo theo sau tán tỉnh cậu làm gì
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Vậy nên, cậu bớt ảo tưởng lại đi, hãy yên phận mà cùng đám Lục thiếu gì đó yêu đương ấy!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Hôm nay tôi hữu duyên gặp cậu trên xe buýt là tôi sai, từ mai tôi đi xe tăng đến trường cho cậu đỡ nghĩ ngợi nhé(^^)
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Nhìn ra phía ngoài/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Ồ…đến trường rồi, xin phép cậu cho tôi xuống cùng điểm đến với cậu nhé cậu Mạnh
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Đi xuống xe/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Bệnh thần kinh! Sao nguyên chủ lại yêu nổi kiểu người như thế này được nhỉ?”
Cậu vừa đi vừa suy nghĩ khó hiểu mà chẳng để ý khuôn mặt Mạnh Hoàng Nhu phía sau đã sớm đen kịt lại vì tức giận rồi
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
/Nắm chặt tay thành nắm đấm/
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
“Trương Chân Nguyên, đúng là một tên bám đuôi không biết điều!”
____
Trong lớp học
Cậu vừa bước vào đã nhận được hàng loạt ánh mắt dò xét kèm theo đó là lời xì xào bàn tán không ngớt
Quần chúng
Quần chúng
1: Êy, tên mù quáng đến rồi kìa…
Quần chúng
Quần chúng
2: Nói bé thôi không cậu ta lại cáu gắt lên giờ!
Quần chúng
Quần chúng
1: Không hiểu tại sao cậu ta lại cố chấp như vậy đấy! Yêu 1 người đã có người yêu…
Quần chúng
Quần chúng
2: Đúng đấy! Phải chăng mà cậu ta nói yêu tôi thì đã dễ rồi!
Quần chúng
Quần chúng
2: Kiểu gì tôi cũng đồng ý! Dù sao thì cậu ta cũng rất đẹp
All
All
/Ánh nhìn phán xét/
Quần chúng
Quần chúng
2:…..
Đối mặt với hàng chục lời bàn tán này cũng không làm cậu tức giận gì cả, cậu ngồi xuống bàn của mình rồi lôi tai nghe ra bật full volum nghe nhạc
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Gục đầu xuống bàn/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Buồn ngủ quá…thôi thì đánh 1 giấc vậy”
Khoảng 5 phút sau, từ ngoài cửa phòng học có 2 thân ảnh thu hút mọi ánh nhìn cùng bước vào
All
All
/Xôn xao/
Quần chúng
Quần chúng
3: Áaa! Là Lưu thiếu và bạn học Mạnh! Đẹp đôi quá đi!!
Quần chúng
Quần chúng
4: Tém tém lại đi má! Người ta đẹp đôi chứ bà có đôi đâu mà hét!
Quần chúng
Quần chúng
3: Ê! Đụng chạm nha!!
All
All
V…V…
Lưu Diệu Văn và Mạnh Hoàng Nhu mặc kệ mấy người đó mà bước vào trong, tiến thẳng tới nơi cậu đang ngồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Này!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
….
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Khó chịu/ Trương Chân Nguyên!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
….
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
💢NÀY!!!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Giật mình/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Ưm~? /Ngái ngủ/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Ngẩng đầu lên nhìn anh+ tháo tai nghe/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Giọng mũi/ Cậu là ai zị?
All
All
“Vcl đáng yêu thế!????”
All
All
“Có đúng là Trương Chân Nguyên không vậy?”
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Ngơ ngác/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
“Đ…Đáng yêu quá”
Cắt

Chương 3

Thấy người trước mặt không nói gì mà cứ nhìn chằm chằm mình khiến cậu khó chịu ra mặt
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Nhận ra/ “Đây là Lưu Diệu Văn mà nhỉ? Một trong 6 tên người yêu của Mạnh Hoàng Nhu”
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Này…cậu cần gì ở tôi à?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Giật mình/ Hả? À…ờm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Gì nhỉ?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
T..Tôi là muốn kêu cậu đi ra để tôi vào chỗ của mình thôi…
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Chỉ vào ghế bên cạnh cậu/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
À…./Đứng dậy/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu vào đi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
C..Cảm ơn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Đi vào trong/
Thấy anh đã yên vị, cậu định ngồi xuống thì liền bị 1 sinh vật lạ chiếm mất chỗ của mình
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu có ý gì đây Mạnh Hoàng Nhu?
Ra là Mạnh Hoàng Nhu tự ý ngồi vào chỗ của cậu
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
/Nhìn cậu/
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Nhường tôi chỗ này đi! Lát nữa tôi sẽ để anh cùng đi xuống canteen
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Bị bệnh à? Đi khám đi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Giờ thì đứng dậy rồi về chỗ của mình mà ngồi!
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh-!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em về chỗ của mình đi tiểu Nhu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lát ra chơi chúng ta sẽ cùng đi ăn trưa sau
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh~/Nũng nịu/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Gớm quá rồi đấy-.-”
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đừng nũng nịu nữa, mau về chỗ đi
Nghe anh nói vậy cậu ta đành phải hậm hực đứng dậy trả chỗ cho cậu, vừa đặt mông xuống cậu lại gục xuống bàn ngủ tiếp, dù sao còn 10 phút nữa giảng viên mới vào mà…
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Nhìn cậu/ “Khác thật…”
____
Giờ ra chơi
Cậu đang vươn vai sau khi kết thúc 1 tiết học dài đằng đẵng thì từ đâu, 1 sinh vật vàng khè chạy đến
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Diệu Văn~ đi ăn trưa thôi, hôm nay em muốn ăn súp cua
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Được
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Nhìn cậu/ Cậu có muốn đi chung không?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu đang hỏi tôi ấy hả?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Muốn cùng đi ăn trưa không?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Nhìn Mạnh Hoàng Nhu/ Thôi, phu phu các người đi đi, tôi đi cùng mắc công bị nghĩ là kẻ đeo bám
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
/Khoác tay Lưu/ Đúng đó! Anh quên là Trương Chân Nguyên đang có ý với em à?
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh để anh ta đi cùng không thấy ghen sao?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nhìn cậu ta đâu có giống là đang thích em đâu…
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Chuẩn!”
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Ai mà biết được chứ! Biết đâu anh ta là đang lạt mềm buô-
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Còn nói nữa là tôi khâu miệng cậu lại đấy! Bớt ảo tưởng lại!
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh..!
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Này! /Nhìn anh/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Anh dẫn người yêu của mình đi đâu thì đi đi, tôi sợ mình nhịn không nổi mà chửi cậu ta tại đây đấy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
….
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
“Xù lông rồi kìa…”
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
NÀY!!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hả!? À…tôi biết rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tiểu Nhu, đừng nháo nữa, đi xuống canteen thôi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Đi ra khỏi lớp/
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh~/Chạy theo/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Thật là, một cặp kỳ quái”
_____
Chiều hôm đó
Sau khi hoàn thành tiết học cuối cùng thì đương nhiên là cậu sẽ về nhà rồi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
“Có nên đi xe buýt không ta? Nhỡ lại cùng xe với Mạnh Hoàng Nhu thì nhức đầu lắm…”
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
….
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Nhà cũng không xa, thôi đi bộ cho bảo vệ môi trường cũng được…
Nói đoạn cậu liền vui vẻ đi bộ về nhà
Các đó không xa, Lưu Diệu Văn và Mạnh Hoàng Nhu đang cùng nhau tiến về phía cổng trường, đương nhiên là họ sẽ thấy cậu đi bộ về nhà rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
“Bộ không mỏi chân hả?”
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Anh
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Có chuyện gì sao?
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Hay là hôm nay em về nhà anh nhé?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sao đột nhiên lại muốn về nhà anh?
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Thì không phải em nhớ mấy người còn lại sao(^^)
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em còn nhỏ, không nên qua đêm ở ngoài đâu, vẫn là nên về Mạnh gia thì hơn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Để anh gọi người đưa em về
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
/Khó chịu/
Mạnh Hoàng Nhu
Mạnh Hoàng Nhu
Vâng…
Một lúc sau, người của anh đến đưa cậu ta về nhà, về phần mình thì không lâu sau đó cũng có 1 chiếc SUV đến đón anh
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Lên xe/
Trên xe, có thêm 2 người khác cũng đang ở đó, thấy vẻ mặt hiếm có khó tìm của Lưu Diệu Văn liền không khỏi tò mò
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Nhóc bị chập à? Nãy giờ cứ cười mỉm là thế nào?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Có sao?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đúng vậy đấy
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tiểu Nhu làm gì khiến em vui à?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không…
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không liên quan đến ẻm
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Thế thì ai có siêu năng lực khiến mày như bị mát mát thế em?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Trương Chân Nguyên, chắc vậy
Các anh
Các anh
Tống, Hạ: Trương Chân Nguyên?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đó có phải là người mà tiểu Nhu nói là cứ bám theo em ấy mãi không?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đúng vậy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Có điều, em thấy cậu ta không giống như đang yêu Mạnh Hoàng Nhu đâu
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tâm tư của người ta em biết được chắc?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Thế…cậu ta làm gì mà em cười?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chỉ là…thấy cậu ta có chút đáng yêu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Giống như….
Các anh
Các anh
Tống, Hạ: Giống như?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
…giống như một chú sóc nhỏ vậy
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Hạ nhi, cậu lái xe đến bệnh viện gần nhất giúp tôi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không cần cậu nhắc, tôi đang đến đó đây
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chi vậy 2 anh?
Các anh
Các anh
Tống, Hạ: Để khám não cho mày chứ chi?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
-.-
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ô!!
Các anh
Các anh
Tống, Hạ: Gì nữa vậy?/Giật mình/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Trương Chân Nguyên?
Lưu Diệu Văn thấy cậu đang đi trên vỉa hè liền nói lớn
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
/Nhìn về phía cậu/
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Ra đó là Trương Chân Nguyên hả?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Đâu có giống như Nhu nhi nói đâu nhỉ?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Trông cậu ta cũng đẹp trai phết đấy chứ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đồng ý!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
2 anh để em xuống xe đi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Làm gì?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em bắt chuyện với cậu ta, ở lớp Hoàng Nhu cứ liên tục nói chuyện nên em chưa có cơ hội làm thân với Trương Chân Nguyên
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Ềy, anh nhắc cho chú nhớ, chúng ta đều đang là bạn trai của tiểu Nhu đấy, đừng có đứng núi này trông núi nọ
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em đâu có nói là muốn tán tỉnh Trương Chân Nguyên đâu?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chỉ là muốn kết bạn làm quen thôi, dù sao cũng là bạn cùng bàn mà
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/Dừng xe lại/ Làm gì thì làm, nhớ về sớm chút, tối chúng ta còn phải dự tiệc sinh nhật con gái Nhâm gia đấy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em biết rồi mà!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Xuống xe/
Đợi Hạ Tuấn Lâm và Tống Á Hiên đi khỏi, Lưu Diệu Văn liền chạy đến chỗ cậu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Êy!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Chạm vai cậu/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Giật mình/ Lưu Diệu Văn?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đi bộ sao?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Không, tôi đi xe căng hải
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
V…Vậy hả?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
“Đanh đá thật”
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi đi cùng cậu
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Lưu thiếu mà cũng phải đi bộ về nhà sao?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lưu thiếu cũng là người mà(^^)
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Kệ cậu, tôi không muốn đi gần cậu
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Bước đi/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tại sao vậy? Sợ bị vẻ đẹp của tôi mê hoặc à?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lạnh lùng thật đấy, tôi chỉ muốn kết bạn với cậu thôi mà
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Tôi thì không
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
….
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cậu ghét tôi à?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Không hẳn, tôi sợ cậu đang thăm dò tôi thôi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thăm dò?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
/Gật đầu/ Nhỡ đâu cậu sợ tôi vẫn còn tình cảm với người yêu cậu, muốn đến thăm dò tôi thì sao?
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Tại đây tôi nói luôn, tôi hết yêu Mạnh Hoàng Nhu rồi, cậu và các anh em của cậu khỏi phải flo
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Phì cười/
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
💢Cậu bị sao vậy? Tôi đang nghiêm túc đấy, đừng có cười
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Xin lỗi xin lỗi, chỉ là thấy cậu có chút hài hước thôi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Bệnh thần kinh!
Cắt

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play