Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[HieuKieu] Đỏ

1.

Đất nước D.
Nơi phép thuật và khoa học tồn tại song song với nhau.
Nhưng “phép thuật” là một thứ đỉnh cao mà chỉ những ai có đủ tố chất mới có thể đạt được.
Còn khoa học, nó là một dạng tồn tại thông minh, ai cũng dễ dàng chạm tới nếu có sự chăm chỉ và cần cù.
Bởi vậy, những người có thể sử dụng phép thuật rất được đất nước trọng dụng và được gọi là “phép thuật sư”.
Nguyễn Thanh Pháp.
Em chỉ là một đứa trẻ được tìm thấy ở bìa rừng.
Được nhận nuôi bởi một nữ phép thuật sư không rõ tên thật và lớn lên trong một ngôi làng nhỏ.
Right
Right
Kiều, con biết câu chuyện về ngôi làng này không?
Giọng cô gái ấy nhẹ nhàng nhưng mang đầy vẻ huyền bí.
Right
Right
Nó được gọi là “cái nôi của phép thuật”.
-“Ngôi làng nhỏ này sao?”
Right
Right
Ừm hứm.
-“Mẹ đừng giỡn với con nghen, ngôi làng này sao lại cao cả như vậy chứ!”
Đứa trẻ năm tuổi ngồi dưới đất, tựa đầu lên đùi của phép thuật sư nọ.
Right
Right
Ta không nói dóc con.
Right
Right
Đây là nơi nguồn phép thuật dồi dào nhất trên toàn đất nước này.
Right
Right
Là nơi mà vị nữ thần đã sinh ra.
-“Nữ thần ạ?”
Right
Right
Ừm, nữ thần Dietrh.
Bắt đầu từ những câu chuyện thuở sơ khai, Right kể cho em về những huyền thoại phép thuật khi xưa.
Bà ấy cũng chính là người gợi lên trong em một niềm đam mê mãnh liệt với phép thuật.
Từ những thứ mà em lười biếng động đến, giờ đây, Thanh Pháp luôn chăm chỉ học, đọc về phép thuật.
Nhưng cuối cùng, mọi sự cố gắng cũng chỉ là vô ích bởi lẽ em chẳng có tý phép thuật nào trong người.
Chính “mẹ” cũng đã nói rằng em chẳng có tí tiềm năng nào.
Vậy nên, em chỉ có thể trở thành một nhà thao lược.
Nhưng cũng chính vì niềm đam mê to lớn, Thanh Pháp trở thành một cái tên nổi bật trong đất nước với tài thao lược tuyệt vời.
Từ kị sĩ đến phép thuật sư, em đều có thể đặt họ vào một vị trí thuận lợi nhất để chiến thắng.
Tài năng vượt trội hơn hẳn so với rất nhiều những nhà thao lược lúc bấy giờ.
Và tên tuổi của em cũng sớm tới tai hoàng đế.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Hoàng đế triệu tập con?
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Tại sao hả ông?
Em vừa nghe tin bản thân được triệu tập đến kinh đô thì ngơ ngác nhìn lão trưởng thôn.
Tưởng rằng em đã phạm sai lầm chi, nhưng mọi thứ lại vỡ lẽ khi lá thư được mở ra.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Oaa!
Nvp?
Nvp?
Hô hô, đã lâu lắm rồi lão mới thấy một nhà thao lược được đích thân hoàng đế triệu tập như vậy.
Nvp?
Nvp?
Thân già này tự hào về cháu lắm, Kiều à.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Ủa, thiệt phải hôm?
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Cháu được triệu tập tới kinh đô để hoàn thành thánh chỉ của hoàng đế ông ơi!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Mẹ ơi, mẹ ơi!
Em vứt đi hình tượng thanh lịch của bản thân, lon ton chạy vào phòng sách tìm “mẹ”.
Thấy em, Right nhẹ nhàng dang rộng tay đón.
Em lao vào lòng “mẹ”, hít một hơi thật sâu rồi háo hức khoe.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Mẹ ơi!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Con làm được rồi nè!
Right
Right
Nguyễn Thanh Pháp, giỏi lắm con.
.
.
Trong đêm tối, trước ngày em được đón lên kinh đô.
“Mẹ” ngồi trên giường để em gối đầu lên đùi bản thân.
Thanh Pháp đã sớm lim dim vào giấc, còn “mẹ” vẫn nhìn em, đôi môi vẫn nở một nụ cười dịu dàng.
Nhưng đôi mắt lại đăm chiêu, ngắm nhìn từng đường nét trên gương mặt em.
“Mẹ” xoa nhẹ trán em, giữa trán chợt sáng lên một bông hoa hồng nhỏ.
Nó đỏ thẵm như màu máu và nóng lên như lửa thiêu.
Right là một người phụ nữ bí ẩn.
Cô ấy chẳng rõ tên thật, không rõ tuổi tác, cũng chẳng mấy ai biết mặt.
Người đời chỉ biết tới một nữ phép thuật sư xinh đẹp đang cư ngụ trong căn nhà nhỏ, bên cạnh cô là một đứa trẻ không rõ xuất thân.
Nhưng họ biết, người bình thường không nên động tới cô ta hay đứa trẻ ấy, chỉ có quỷ mới dám lại gần.
.
.
Sớm hôm ấy, Nguyễn Thanh Pháp với một chiếc túi đeo chéo nhỏ, đựng vài quyển sách phép cũ, trang phục chỉ có chiếc áo sơ mi trắng và cái quần sóoc lửng, dài tới ngang bắp chân.
Em đứng ở cửa, ánh mắt lo âu nhìn mấy tên kị sĩ mặc giáp hoàng gia mà sợ.
Ngoài trông nghiêm túc, nhưng thực ra lại rất tưng tửng!
Nvp?
Nvp?
Ây chà, cậu trai đây thực sự chỉ mang như vậy đi sao?
Nvp?
Nvp?
Lỡ đói khát gì thì là chết cả đoàn chúng ta đó!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Vậy các ngươi cũng chẳng mang gì?
Nvp?
Nvp?
Tôi tưởng này thao lược tài ba sẽ chuẩn bị mọi thứ chứ.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nói cho ngươi biết, tôi đây không ăn gì suốt hơn hai thập kỉ nay rồi nhé!
Nvp?
Nvp?
Cậu khéo đùa.
Nvp?
Nvp?
Người nhỏ nhắn như này, đi đường xa mệt mỏi mà không ăn gì là ngất đấy!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Tôi không sao.
Gã kị sĩ lắm miệng, luyên thuyên mãi mà chẳng cho em lên xe.
Đường núi hiểm trở đã phải đi xe ngựa thì chớ, tên này lại nói mãi!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nói nữa là sang tuần mới về tới thành phố à nha.
Nvp?
Nvp?
Ấy, không xa vậy chứ.
Nvp?
Nvp?
Đi có nửa ngày đường là xuống tới chân núi, ô tô đưa câu chỉ ba mươi phút là tới kinh đô rồi.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Tôi đang nói ngươi lắm lời, mất thời gian cả hai đó!
Nvp?
Nvp?
Ủa, vậy hả?
Nvp?
Nvp?
Xin lỗi nha.
Nói rồi, gã cũng chịu đưa em lên xe ngựa.
Nói không điêu, nhưng mấy năm rồi em mới trải nghiệm lại cảm giác cái xe ngựa!
Dù êm ái hơn bội phần nhưng rõ ràng là cũng chẳng bằng một cái xe máy ở dưới thành phố.
Xuống được tới chỗ ô tô đang chờ thì em cũng muốn ngất!
Khó lắm em mới lết được tới nơi diện kiến hoàng đế.
Nvp?
Nvp?
Ừm, thực sự trông rất lém lỉnh.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Đa tạ hoàng đế.
Nvp?
Nvp?
Nay, ta muốn phiền ngươi tới vùng đất phía Bắc, nơi có quỷ trú ngụ.
Nvp?
Nvp?
Quân ta đóng quân ở đấy đã lâu, vẫn chưa tìm ra dường giết hết chúng.
Nvp?
Nvp?
Không phải quá mạnh, chỉ là chúng quá đông!
Nvp?
Nvp?
Ngươi đi, không phiền chứ?
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Lời hoàng đế đã nói, tại hạ không dám thấy phiền.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nhưng…
Nvp?
Nvp?
Ta biết, ta đã chuẩn bị ba phép thuật sư tài năng, sẽ cùng ngươi chuyến hành trình này!
.
.
Vậy là em đã phải tới phía Bắc cùng với ba người bạn mới.
Đặng Thành An—Negav
Đặng Thành An—Negav
Uầy, đằng ấy đẹp vậy? Thơm nữa!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Đằng kia nói câu đấy lần thứ năm trong ngày rồi!
Đặng Thành An, bằng tuổi em và nói rất nhiều!
Phép thuật sư chuyên về tấn công.
Hoàng Đức Duy—Captain Boy
Hoàng Đức Duy—Captain Boy
Thế là chị Kiều lần đầu đi phương Bắc sao?
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Ừm, thực sự có chút bỡ ngỡ.
Hoàng Đức Duy, kém em hai tuổi, ngoan ngoãn, đáng yêu, tinh tế.
Phép thuật sư chuyên về chữa trị.
Chu Minh Ngọc
Chu Minh Ngọc
Em là người sinh ra ở chiến trận phương Bắc, đã có kinh nghiệm ở đó rồi nghen.
Chu Minh Ngọc
Chu Minh Ngọc
Chị có gì khó thì em sẽ giúp a!
Chu Minh Ngọc, năm nay vừa tròn mười tám.
Xinh xắn, được việc nhưng tính tình ngang ngược, hay cãi bướng.
Thích làm gì thì mới làm, không thì thôi.
Phép thuật sư phòng thủ.
Em nhìn cả ba người đang ngồi cùng bàn họp với bản thân, khó hiểu vì tại sao họ lại chung đội.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Được rồi, nghe đây.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Chiến lược lần này tương đối lằng nhằng, phải để ý kĩ không được quên, nghe chưa!

2.

Rạng sáng hôm sau, cả bốn người đã có mặt ở doanh trại và triển khai kế hoạch xong.
Tinh thần chiến đấu của những người lính trận cao ngút trời.
Em đứng từ trên mép đá cao, nhìn xuống đội hình bản thân đã sắp xếp mà gật gù.
Theo em biết, loài quỷ phụ thuộc hoàn toàn ma thuật đen của chúng.
Chúng không có khoa học, nhưng chỉ với ma thuật đen thì chúng đã có thể thâu tóm mọi thứ.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Và chúng đặc biết ghét bầu trời ban sáng.
Chỉ đơn giản là vì đôi mắt của chúng quá xuất thần, nhìn rõ vạn vật lên cái ánh sáng chói mắt của mặt trời khiến chúng cực kỳ căm phẫn.
Nhưng bầu trời hôm nay lại khá âm u, không nắng đẹp như bao ngày khác.
Lồng ngực em bỗng nhói lên, điềm xấu có lẽ đang tới gần.
Chẳng có thời gian suy nghĩ, em mở cuốn sách cũ bản thân đã mang từ nhà đi, ánh sáng phát ra từ cuốn sách, biến thành một vòng phép trước mặt em.
Nó chỉ đơn giản là giúp em có thể nói lớn hơn, không gì cả.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Đội A lùi lại phía sau, để Thành An lên dẫn trước.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Tuyệt đối không được để phòng thủ và chữa trị vị thương!
Giọng em vang một góc trời, lệnh của em, tuyệt đối phát nghe theo.
Nhưng đó cũng là điều khiến em bị một kẻ chú ý.
Nvp?
Nvp?
:Đi bắt kẻ thao lược đó, cả ba người mà nó vừa nhắc nữa.
Nvp?
Nvp?
Bắt hết không những kẻ đầu óc của bên đó.
Lời hắn vừa dứt, bầu trời cũng trở nên đỏ thẫm.
Từng giọt mưa xối xả rơi xuống, nhuốm cơ thể em thành một màu đỏ thẫm.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Mau, mau rút hết!
Tiếng em chưa kịp vọng tới chiến trường, rất nhiều người đã ngã xuống.
Tròng mắt em giãn ra, giật thót khi nhận ra một điều.
Những giọt mưa ấy không đơn giản là máu, nó còn ghê tởm hơn nữa!
Nó đánh gục tất cả những người không thể, không có phép thuật bảo vệ.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
“Cơn mưa đỏ” sao…
Đây là một con mưa nhân tạo do ma thuật đen tạo ra.
Phép thật duy nhất phá được nói, em chỉ mới thấy “mẹ” làm được.
Nvp?
Nvp?
Tìm thấy rồi, mau bắt bốn tên đó lại!
Một con quỷ đỏ hét lên, chỉ thẳng thay về phía em mà ra lệnh cho đám yêu tinh phía sau.
Em giật mình nhìn nó, quay lưng ý muốn chạy nhưng đã muộn.
Một gã đàn ông dáng người cao ráo, mặc bộ vest đen đầy vẻ sang trọng.
Nhìn thôi đã thấy không phải con người!
Chẳng có thằng giời nào đứng ở dưới cơn mưa đỏ mà tỉnh hết!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Dẹp ra cho mẹ đi!
Nvp?
Nvp?
Xin lỗi nhé, tôi không thích.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Cái mặt đẹp trai mà bíp bíp quá trời!
Gã ta không nói gì, chỉ nghe em nói nhảm một hai câu rồi thẳng tay đánh ngất.
Để em nói thêm chút là gã tiền đình!
.
.
Em tỉnh dậy trong một cái lồng chim lớn, vừa đủ nhét được cỡ một người.
Nhưng mà nó khó chịu muốn chửi thề luôn ấy!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Mẹ bảo ra đường phải thanh lịch…
Em bình tĩnh lại, đưa mắt nhìn một vòng xung quanh.
Em thấy mình bị nhốt trong lồng, treo lên như một chú chim nhỏ.
Xung quanh là nhiều cái lồng khác, cái thì toàn xương xẩu, cái thì có xác người.
Hầu hết là phụ nữ và những người đàn ông đã trưởng thành.
Không thấy Thành An, Đức Duy hay Minh Ngọc.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Minh Ngọc…
Ngẫm lại thì, cô gái ấy có chút kì lạ.
Hay chỉ do cô ấy quá ngang bướng khiến em suy nghĩ nhiều.
Không để em chìm trong dòng suy nghĩ lâu, chiếc lồng của em đã bị rơi xuống.
Lồng vừa chạm đất, đầu em cũng đập mạnh vào thanh sắt.
Nó đau!
Em ôm đầu, nhăn nhó ngước lên nhìn.
Con quỷ gì mà nó thân người mặt chó, thấy ghét!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
A, quỷ thu thập!
Quỷ thu thập-loài quỷ cấp thấp thường đi thu thập xương, xác người chết.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Lao động chân tay miễn phí.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Này nhé, dù là quỷ thì đều là phụ nữ, xúc phạm phụ nữ hả!
Thực ra con quỷ ấy không phải đầu chó thân người như em nói.
Chỉ là có tai và đuôi chó.
Những cái răng rất sắc và chiếc mũi thính.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Đây là đâu?
Em nhẹ nhàng hỏi, không quá vội vàng.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Là biệt phủ của quỷ “lãnh chúa”.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Hả?
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Quỷ gì, sao ta chưa nghe bao giờ?
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Không, nghe rồi.
Ả quỷ mỉm cười, nhẹ giọng giải thích.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Chỉ là cách gọi mà đám thô tục các ngươi gọi, bọn ta không được phép gọi.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Như vậy là thất lễ với quỷ “lãnh chúa”.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Vậy, đó là những ai?
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Quỷ chúng tôi được chia ra nhiều loài, được cai trị bởi nhiều quỷ “lãnh chúa” khác nhau.
Ả lắc nhẹ đầu.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Có bao nhiêu người cai trị, bọn tôi không hề biết.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Người chúng tôi có lẽ là “rõ nhất” là ngài Trần.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Ngài ấy cai trị chúng tôi-quỷ thu thập, quỷ đỏ và huyết quỷ.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Huyết quỷ?
Em nhíu mày, thắc mắc nhìn ả.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Huyết quỷ, là loài quỷ thao túng chúng ta, chỉ sau quỷ “lãnh chúa”.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Chúng sử dụng máu của chúng và máu của bất kỳ kẻ nào chúng thích để làm vũ khí, hay chỉ đơn giản là làm thú vui.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Ta chưa từng nghe tới loại quỷ đó, lạ nhỉ.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Không trách được, đâu phải ai cũng biết tới sự tồn tại của chúng.
Em trầm tư suy nghĩ rồi nhìn ả, hỏi tiếp.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Tại sao lại bắt tôi?
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Ngài Trần lệnh chúng tôi làm, chúng tôi sẽ không cãi.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Còn ba người nữa, các ngươi có bắt không?
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Tất cả những kẻ có thể đứng thẳng lên trong cơn mưa đỏ đều vị bắt.
Em rất muốn hỏi thêm ả ta nhiều điều.
Nhưng một tiếng chuông kì lạ reo lên thu hút tâm trí của cả hai.
Tiếp theo đó, ả quỷ ấy mở cửa lồng của em, bóp chặt lấy miệng và ép em uống một loại nước lạ.
Vị của nó tanh, nồng như vị máu.
Sự ghê tởm phát lên tận đại não khiến em choáng váng.
Không quá lâu sau, em ngã vào vòng tay quỷ thu thập, ý thức vẫn còn nhưng tứ chi tê dại.
Cô ả bế em lên như một nàng công chúa, thều thào gì vào tai em rồi bế em đi.
Hành lang dài, chẳng có mấy ngã rẽ.
Chỉ khi cô ả mở cửa một căn phòng, đặt em xuống thì em mới biết bản thân đã đi đâu, về đâu.
Quỷ thu thập rời đi một chút, tiếng leng keng của dây xích từ đâu vang lên.
Cổ chân em không có cảm giác gì, nhưng hình như đã bị xích lại.
Sau đó, quỷ thu thập lại xuất hiện trong tầm mắt em.
Quỷ thu thập
Quỷ thu thập
Nếu mà không vì quỷ “lãnh chúa” thì tôi chắc chắn sẽ bắt cậu làm vợ đấy.
Cô ả vuốt nhẹ má em rồi hôm nhẹ lên trán khiến em giật mình.
Chưa kịp tỉnh khỏi con mê muội do nụ hôn, tầm mắt em đã đen kịt đi.
Em bị cô ta hôn, giờ bị cô ta bịt mắt luôn rồi!

3.

Em đã nằm trên giường một lúc lâu, xung quanh thì tĩnh mịnh, chẳng có ai.
Thanh Pháp không biết giờ là ngày hay đêm, không biết bao lâu đã trải qua.
Cơ thể dần như đã trở lại bình thường rồi!
Em nhăn nhó, cựa quậy đạp phá chứ nhất quyết không nằm im.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Không đụng chạm thì mắc mẹ gì bịt mắt, trói chặt như này hả!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Người đẹp không phải con gà!
Tiếng kẽo kẹt của cánh cửa cũ vang lên.
Kèm theo là tiếng bước chân điềm tĩnh bước vào.
Em đã tưởng kẻ đó là quỷ thu thập, mà quỷ thu thập nào có trật tự như vậy.
Trong phút ấy, em thực sự đã cảnh giác, cơ thể tự lùi lại phía sau.
Nhưng chỉ tới khi lưng chạm vào thành giường thì em mới biết, chẳng có đường thoát nào lúc này.
Em không phải pháp sư, cũng chẳng phải những kị sĩ được huấn luyện bài bản.
Nói thẳng ra là em không thể tự vệ.
Nvp?
Nvp?
Lùi đi đâu nữa?
Giọng gã có chút trầm, là đàn ông trưởng thành, có lẽ khoảng tầm hai mấy.
Bàn tay của gã vuốt nhẹ má em rồi vòng ra sau đầu, nhẹ nhàng tháo bịt mắt của em.
Tầm mắt vừa làm quen với ánh sáng thì em cũng bị sốc nhẹ.
Vài thứ linh tinh chợt nảy ra trong đầu.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Áa, mẹ ơi!
Gã đó không lắm lời, tay nhanh chóng tháo từng cúc áo của em.
Nhưng cũng có tốt bụng là chỉ tháo nửa chừng để, vừa đủ để nhìn thấy toàn bộ sau lớp áo.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Hu hu, quỷ cũng dê nữa hả!
Nvp?
Nvp?
Nói nhiều.
Gã nhíu mày, bóp chặt má em.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Ưm!
Ai ai cũng muốn bóp má em vậy sao?
Gã chặn được thoại của em thì bắt đầu công việc của bản thân.
Gương mặt gã mùi xuống vai em, hít lấy hết mùi hương thơm nhẹ của em.
Cảm giác nhột ở cổ khiến em khó chịu, đầu gối thúc nhẹ vào bụng gã.
Nvp?
Nvp?
Để im đầu gối, quậy nữa ta giết.
Gã há miệng, gặm nhẹ vào cổ em rồi hai răng nhọn bắt đầu cắn sâu.
Máu em túa ra, gã lại hút sạch hết.
Hút máu?
Em đã từng nghe về loài quỷ ấy.
Right
Right
“Quỷ hút máu.”
Right
Right
“Chúng là đỉnh cao của các loài.”
Right
Right
“Chúng sử dụng máu người làm thức ăn, sinh sống và hoạt động dưới ánh trăng.”
Right
Right
“Chúng có thể đã sống rất lâu, đầu óc vượt trội so với hầu hết các loài quỷ khác.”
Right
Right
“Ranh mãnh.”
Right
Right
“Ở kinh đô, họ còn gọi chúng là…”
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Ma cà rồng?
Lời em vừa dứt, gã liền đè chặt em xuống giường.
Nvp?
Nvp?
Ngươi vừa nói gì?
Bàn tay to lớn của gã bóp chặt cổ khiến em nghẹt thở.
Em cố gắng hít thở nhưng nó dường như là vô ích.
Đôi tay cố gỡ gã ra cũng dần buông thõng, không còn sức lực.
Nhưng cuối cùng gã lại buông ra, không giết em.
Răng gã một lần nữa găm chặt vào vai em khiến em đau đớn.
Nvp?
Nvp?
Haa…
Nvp?
Nvp?
Ngươi thực sự chung một đám với đống rác kia sao?
Đối diện với việc vừa thiếu ô xi, máu lại bị rút đi, đôi mắt em cũng đã mờ.
Ý thức dần dần biến mất, không còn cảm thấy gì xung quanh.
Chỉ nghe được một cái tên.
Trần Minh Hiếu.
.
.
Em bừng tỉnh, giật mình nhìn xung quanh.
Tay tự xoa nắn gương mặt xem bản thân còn là Nguyễn Thanh Pháp không hay là đầu thai rồi.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Vẫn là chị Kiều!
Em thở nhẹ, cảm thấy may mắn vì chưa chết.
Chẳng lẽ chưa kịp mang tiền về cho mẹ mà đã chết.
Nhưng cuối cùng em cũng phải nghiêm túc lại, phải tìm đường thoát cho bản thân.
Sờ đến cổ chân thì thấy cái dây xích nặng nề đã biến mất.
Tay cũng không còn bị trói.
Chỉ là…Ngực áo vẫn bị phanh ra.
Em chỉ biết chửi thề.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Bà chưa có chồng mà đã bị xàm sỡ rồi!
Em cúi xuống, cặm cụi đeo lại cúc áo.
Và vô tình phát hiện ra một hình xăm nhỏ ở bụng dưới.
Em giật mình, chạy đi tìm xem có cái gương nào không để soi.
Quả thật là có một hình trái tim màu hồng nhỏ.
Quay ra sau lưng, quả nhiên ở hõm lưng cũng có!
Em không dám vạch ra coi nữa, coi bộ hình xăm lạ sau lưng cũng rất to!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Tch…
Không đau nhức cũng không có biểu hiện lạ.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Chắc không sao.
Em mặc quần áo gọn gàng lại, bắt đầu tự thân chạy trốn!
.
.
Cánh cửa phòng lớn kẽo kẹt, nhẹ nhàng được đẩy ra.
Thân ảnh nhỏ nhắn, cần thận lách ra.
Theo trí nhớ, em lần theo đoạn đường mà bản thân được đưa tới.
Đi vòng vòng rất lâu.
Hành lang dài, mãi không thấy một cái cầu thang đi lên hay đi xuống.
Nhưng lại có một cánh cửa nhỏ rất xập xệ, khác hẳn những căn phòng sang chảnh.
Không thèm nghĩ nhiều, em cứ đi vào.
Ai ngờ lại là nơi có mấy cái lồng giam như ngục tù!
Và…
Chu Minh Ngọc
Chu Minh Ngọc
Hu hu, chị Kiều ơi chị Kiều!
Minh Ngọc ở một phòng giam cuối dãy.
Màu tóc đặc biệt của cô lập tức khiến em để ý.
Lại càng để ý khi nghe thấy tiếng nói.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Ngọc ơi, trời ơi em tui.
Cô mặc bộ váy trắng, khoác cái khăn len thay cho áo khoác, vẫn như mọi khi.
Nhưng váy trắng thì lấm bẩm, khăn len lại chẳng nguyên vẹn.
Chu Minh Ngọc
Chu Minh Ngọc
Em biết ngay!
Chu Minh Ngọc
Chu Minh Ngọc
Người chẳng toát ra tý phép nào như vậy, suy cho cùng thì thế giới có mình chị Kiều!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Trời ơi, nhỏ này.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Em không ở cùng Thành An với Đức Duy à?
Chu Minh Ngọc
Chu Minh Ngọc
Ủa, chị cũng không ở cùng họ ạ?
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Thôi, đừng ngơ ngác nữa!
Em lấy trên đầu chiếc ghim tóc hay cài sau tai, nhẹ nhàng phá khóa giúp cô ra ngoài.
Mỗi chỗ phòng giam, lồng giam lại có ổ khóa khác nhau, ổ khóa của căn phòng này lại đặc biệt dễ phá.
Lòng tự nhủ không ổn dù vậy em cũng chỉ có mình Minh Ngọc, không thể bỏ cô lại.
Thế là cả hai cùng đi.
Dáng người Minh Ngọc nhỏ nhắn, không chỉ không ngáng đường mà còn rất tiện!
Nhưng lại càng kì hơn vì cô còn quá thuộc đường ở đây!
Chẳng lâu sau, cô đã dẫn cả hai tới một cầu thang.
Chu Minh Ngọc
Chu Minh Ngọc
Em được chúng đưa xuống từ đây.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Em không bị đánh ngất hả?
Chu Minh Ngọc
Chu Minh Ngọc
Chị bị đánh ngất hả?
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Ủa?
Nói chuyện một hồi thì em lú rồi, không muốn nghe nữa.
Em nhìn cái cầu thang, là đường đi lên.
Em không muốn nghi ngờ Minh Ngọc nên cũng tiên phong đi lên trước.
Và câu chuyện sau đó, em chẳng nhớ nữa!
Chỉ biết bản thân tới trước một căn phòng rồi ý thức dần dần biến mất.
Đặng Thành An—Negav
Đặng Thành An—Negav
Oaa, hu hu, sao ta vừa gặp nhau mà sao em đã chết rồi.
Đặng Thành An—Negav
Đặng Thành An—Negav
Kiều tỉnh dậy đi Kiều, về anh cưới em làm vợ hu hu.
Hoàng Đức Duy—Captain Boy
Hoàng Đức Duy—Captain Boy
Anh ơi, chị Kiều chưa chết á…
Đặng Thành An—Negav
Đặng Thành An—Negav
Hở?
Đức Duy vừa dứt lời thì em cũng nhíu mày, từ từ tỉnh dậy.
Cảm thấy hơi ấm từ Thành An chợt khiến em giật mình.
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Thành An!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Đức Duy nữa!
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Kiều
Trời ơi, tôi tưởng mấy người trớt quớt hết rồi.
Đặng Thành An—Negav
Đặng Thành An—Negav
Miệng thối!

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play