Tôi Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Thành Nam Phụ Chết Thảm.
Chương 1: Tôi không còn thuộc về nơi nào cả
Tại phòng ngủ tầng hai, biệt thự nhà họ Lâm.
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"Cậu... không sao chứ? Mình xin lỗi vì để cậu phải gánh hết như vậy. Đáng lẽ người chết nên là mình..."
Lâm Tĩnh Dạ ngồi trên giường, ánh đèn ngủ màu vàng nhạt hắt xuống khuôn mặt gầy gò tái nhợt của cậu. Gió đêm thổi qua khung cửa sổ đang hé mở, làm mái tóc đen rối của cậu khẽ bay.
Đôi mắt cậu tối om, như một vùng nước sâu không đáy – không phản chiếu ánh sáng, không cảm xúc.
Trong bóng tối, linh hồn Lâm Tử Uyên lơ lửng cạnh giường, dáng người mảnh mai, ánh mắt hoe đỏ.
Dù đã chết, biểu cảm của cậu ta vẫn mang đầy lo âu và thương xót. Trên gương mặt trong suốt ấy, nước mắt vẫn rơi – vô hình nhưng nặng nề.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
-Tôi không cần cậu xin lỗi. Tôi vốn không định sống lâu.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
-Nhưng... nguyện vọng của cậu. Tôi sẽ cố thêm chút nữa.
( cậu ko có nói chuyện trực tiếp mà đang gõ phím trên điện thoại cho nguyên chủ thấy)
Trên màn hình điện thoại, ngón tay của Lâm Tĩnh Dạ khẽ run khi nhấn từng phím. Cậu mặc một chiếc áo len rộng màu xám tro, vai gầy lộ ra, sườn áo sờn chỉ.
Trong phòng chẳng có lấy một bức ảnh, một dấu vết tình thân. Chỉ có những cuốn sách cũ, một cái vali nhỏ trong góc và vết máu đã khô ở bậu cửa sổ – vết tích từ lần bị "vấp ngã" cách đây không lâu.
Hệ thống_Dray tác giả
"Nhắc nhở tình tiết cốt lõi"
Hệ thống_Dray tác giả
"Ngày mai, Bạch Thiên Diệp sẽ chính thức quay về nhà họ Lâm."
Hệ thống_Dray tác giả
"Cảnh báo: Nếu không cẩn thận, bạn sẽ bị ghét bỏ, bị đánh đập và cuối cùng bị giết."
Hệ thống_Dray tác giả
"Độ thiện cảm của gia đình hiện tại: -5%"
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"Cô ta… vẫn như cũ. Mình từng nghĩ chị ấy – Tinh Hà – sẽ được hạnh phúc, nhưng..."
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"Chị ấy không nhìn ra bộ mặt thật của Bạch Thiên Diệp. Cậu... cậu hãy bảo vệ chị ấy nhé."
Trong mắt người ngoài, đây là một căn phòng trống rỗng, nhưng với Tĩnh Dạ – nó chính là vỏ bọc cuối cùng giữa cậu và thế giới giả dối bên ngoài.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
-Tôi đã đọc truyện rồi. Biết kết cục của cậu.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
-Biết cả chuyện cô ta sẽ khiến tất cả mọi người quay lưng lại với cậu . Nhưng tôi không sợ.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
-Chết một lần rồi. Thêm 1 lần nữa thì có là gì.
Cậu ngước mắt nhìn lên trần nhà. Vết ố vàng loang lổ như một bức tranh đứt đoạn. Cậu đã từng nghĩ – nếu không xuyên vào đây, có lẽ đã mục nát trong nghĩa trang vô danh nào đó ở thế giới cũ.
Nhưng cũng đúng thôi… vì ở nơi đó, ngay cả cái tên của cậu, cũng không ai nhớ đến.
Hệ thống_Dray tác giả
"Cảnh báo tâm trạng tiêu cực"
Hệ thống_Dray tác giả
"Mức trầm cảm hiện tại: 72%"
Hệ thống_Dray tác giả
"Cảnh báo: Nếu đạt 100%, hệ thống sẽ đóng lại vĩnh viễn."
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"Đừng bỏ cuộc mà, Tĩnh Dạ. Mình... mình sẽ luôn ở đây, bên cạnh cậu..."
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"Chúng ta cùng sống tiếp. Chỉ một chút nữa thôi. Được không?"
Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt của Tĩnh Dạ có gì đó lay động. Không phải hy vọng – mà là một chút vướng bận.
Cậu đứng dậy, bước đến cửa sổ.
Ngoài kia, tuyết rơi dày hơn.
Không ai biết, trong một căn phòng ở biệt thự nhà họ Lâm, có một linh hồn đang khóc. Và có một người sống mà như đã chết từ lâu.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
-Tôi sẽ sống.Nhưng không phải vì tôi muốn.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
-Chỉ là... tôi ghét kết thúc giống cậu.
Chương 2: Đứa con gái ruột trở về
Phòng khách biệt thự nhà họ Lâm
Sáng sớm, ánh mặt trời rọi qua tấm kính trong suốt lớn của biệt thự nhà họ Lâm.
Ánh sáng vàng nhạt rơi trên nền gạch đá hoa cương lạnh lẽo, làm nổi bật tấm thảm đỏ thẫm được thêu bằng chỉ vàng
Trong căn phòng sang trọng đó, mọi người đã tề tựu đầy đủ.
Lâm Tĩnh Dạ đứng lặng ở góc cầu thang tầng hai. Áo sơ mi trắng bị gió hất tung nhẹ, mái tóc đen mềm xõa xuống, đôi mắt cậu trầm lặng như mặt hồ chết.
Phía dưới, Lâm phu nhân – khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ, đang cười rạng rỡ. Cạnh bà là Lâm tổng, ánh mắt khó giấu được sự chờ mong.
Đa nhân vật hoặc nhân vật bí ẩn
Lâm phu nhân: Thiên Diệp, con về rồi! Mẹ nhớ con lắm…
Giọng Lâm phu nhân run run vì xúc động.
Tiếng giày cao gót vang lên – từng bước một, nhẹ nhàng mà kiêu ngạo.
Miêu tả nhân vật – Bạch Thiên Diệp:
Cô gái ấy có làn da trắng mịn như ngọc, đôi mắt hạnh trong veo long lanh, khóe môi đỏ mọng lúc nào cũng cong lên một nụ cười dịu dàng. Bộ váy công chúa màu kem được thiết kế riêng càng làm nổi bật dáng vẻ thuần khiết.
Nhưng chỉ có Lâm Tĩnh Dạ – hoặc là Lâm Tử Uyên – biết rằng đằng sau khuôn mặt thiên thần ấy là một con rắn độc.
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"Cô ta diễn tốt thật… nhìn nét mặt mẹ tôi kìa."
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"*Mẹ à, bà chưa từng cười như vậy với con trai bà đâu.*"
("...." linh hồn, hệ thống nói)
Bạch Thiên Diệp đưa mắt lên tầng hai. Khi ánh mắt cô ta và Lâm Tĩnh Dạ chạm nhau – cô ta mỉm cười.
Một nụ cười “dịu dàng” đến rợn người.
Bạch Thiên Diệp_ nữ chính nguyên tác
Anh Tĩnh Dạ… em về rồi.
Giọng cô ta trong veo, ngọt như mật.
Bạch Thiên Diệp_ nữ chính nguyên tác
Em nhớ anh lắm…
( Cậu đang ở trong thân xác của nguyên chủ nên tên Tĩnh Dạ)
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
*Giả tạo.Nếu không biết trước, chắc mình cũng đã tin…*
Lâm Tĩnh Dạ bước xuống cầu thang chậm rãi, đôi mắt cụp xuống che đi tia lạnh lẽo.
Trước mặt bao người, cậu nở một nụ cười nhạt – như thể chào đón một người em gái thất lạc. Không ai nhận ra sự trống rỗng trong ánh mắt cậu.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
Về là tốt rồi.
Lâm tổng vỗ vai cậu, giọng trầm ấm nhưng xa cách
Đa nhân vật hoặc nhân vật bí ẩn
Lâm tổng:Sau này, con nhớ nhường em một chút. Dù sao con cũng không phải ruột thịt.
Câu nói nhẹ như gió… nhưng đâm thẳng vào tim.
Một lời nhắc khẽ, rằng cậu chỉ là người bị nhặt về.
Ở phía xa, Tinh Hà – cô chị họ dịu dàng với mái tóc dài đen mượt, ánh mắt có phần ngạc nhiên nhìn Bạch Thiên Diệp, rồi quay sang Tĩnh Dạ. Cô hơi nhíu mày, có vẻ muốn nói gì đó… nhưng lại thôi.
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
“Cẩn thận nhé… lần đầu tiên cô ta trở về, là lần đầu tiên mình bị đánh.”
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
“Tất cả bắt đầu từ cái ánh mắt giả ngây thơ đó…”
Hệ thống_Dray tác giả
Giải thích chút nha
Hệ thống_Dray tác giả
Tại sao cha mẹ của
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
.
Hệ thống_Dray tác giả
Dray lại chỉ gọi là Lâm tổng hay Lâm phu nhân.
Hệ thống_Dray tác giả
Cái này là vì thứ nhất tại vì Dray xây dựng họ là nhân vật độc hại, xấu xa, nên ko có hình ảnh nào đại diện
Hệ thống_Dray tác giả
thứ hai vì họ với nhân vật chính có mức độ tình cảm rất rất là xa cách nên ko để cha hay mẹ cậu được
Hệ thống_Dray tác giả
Và ...
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
đây
Hệ thống_Dray tác giả
Cùng là 1 người đó là nguyên chủ thôi nha
Hệ thống_Dray tác giả
Tĩnh Dạ là tên khi gọi trong truyện_nguyên tác
Hệ thống_Dray tác giả
Còn Tử Uyên là Dray đặt cho tên linh hồn để phân biệt
Hệ thống_Dray tác giả
Nên là mọi người đừng thắc mắc tại sao
Bạch Thiên Diệp_ nữ chính nguyên tác
.
Hệ thống_Dray tác giả
Vừa gọi là Tĩnh Dạ trong khi đang là nguyên chủ nha ý là tên Tử Uyên á
Hệ thống_Dray tác giả
Nói thì nó hơi khó hiểu
Hệ thống_Dray tác giả
Vì ở thế giới thực cậu có tên khác nha
Hệ thống_Dray tác giả
giải thích tới đây thôi
Hệ thống_Dray tác giả
Bạn nào vẫn chưa hiểu lắm thì có thể bình luận nha~
Hệ thống_Dray tác giả
Bai~
Chương 3: Con người có thể khóc, cũng có thể diễn
Buổi chiều, ngày Bạch Thiên Diệp trở về.
Phòng khách biệt thự nhà họ Lâm.
Buổi chiều, ánh nắng xuyên qua rèm cửa tạo nên những vệt sáng mờ trên sàn.
Lâm Tĩnh Dạ ngồi một mình trên ghế sofa dài, tay cầm một quyển sách, mắt nhìn vào mà tâm trí lại lang thang ở một nơi khác.
Phòng khách vẫn mang hơi ấm của buổi sum họp sáng nay, nhưng không khí lại có phần… âm u.
Lát sau, tiếng bước chân khe khẽ vang lên, kéo theo mùi nước hoa dịu ngọt.
Bạch Thiên Diệp xuất hiện, tay cầm khay trái cây.
Bạch Thiên Diệp_ nữ chính nguyên tác
Anh Tĩnh Dạ, em cắt trái cây cho anh nè~
Bạch Thiên Diệp_ nữ chính nguyên tác
Anh ăn một chút đi, từ sáng tới giờ em thấy anh chẳng động gì cả…
Nụ cười cô ta rất dịu dàng, đôi mắt long lanh như chú mèo nhỏ đang làm nũng.
Nhưng đối với Tĩnh Dạ – người đã đọc qua toàn bộ nguyên tác, hành vi này chẳng khác gì mở màn cho một vở kịch độc ác.
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
/Giọng lạnh nhạt/ Tôi không đói.
Không ai chứng kiến cảnh này. Căn phòng yên tĩnh, đến mức có thể nghe thấy tiếng muỗng va nhẹ vào đĩa sứ khi cô ta giả vờ “ngại ngùng” đặt khay xuống bàn.
Cô ta khựng lại một chút, sau đó ngồi xuống ghế đối diện.
Bạch Thiên Diệp_ nữ chính nguyên tác
Anh giận em sao…?
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"Chuẩn rồi… đúng đúng… câu thoại y chang như lúc đó. Chuẩn bị tới màn nước mắt cá sấu."
Đúng như dự đoán, nước mắt bắt đầu rưng rưng trong đôi mắt đẹp kia. Bạch Thiên Diệp cúi đầu, siết chặt vạt áo, giọng nghẹn ngào.
Bạch Thiên Diệp_ nữ chính nguyên tác
Em xin lỗi vì đã chiếm mất vị trí của anh… nhưng em… em chưa bao giờ muốn chia rẽ gia đình này… Em chỉ muốn có một gia đình thôi mà…
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
*Chậc. Giả vờ tội nghiệp, lấy lòng người lớn, đổ lỗi cho tôi lạnh nhạt. Kỹ thuật cũ nhưng hiệu quả ha*
Cửa phòng khách mở ra – đúng thời điểm. Lâm phu nhân bước vào, trên tay cầm tách trà. Vừa thấy cảnh tượng “Thiên Diệp đáng thương bị lạnh nhạt” – bà liền cau mày.
Đa nhân vật hoặc nhân vật bí ẩn
Lâm phu nhân: Tĩnh Dạ! Con đang làm gì vậy? Con bé mới về, không thể nhẹ nhàng chút à?
Lâm Tĩnh Dạ_cậu
/Giọng khô khốc/ Con chỉ nói không đói.
Bạch Thiên Diệp vội vã đứng dậy, mắt hoe đỏ, tay lau lệ như đang cố “giấu” đi nỗi uất ức của mình.
Bạch Thiên Diệp_ nữ chính nguyên tác
Không… không phải lỗi của anh đâu mẹ… là con quá vô duyên thôi… Con không nên phiền anh ấy…
Giọng cô ta nghẹn ngào, làm Lâm phu nhân lập tức mủi lòng. Bà quay sang Tĩnh Dạ, ánh mắt đầy chỉ trích.
Đa nhân vật hoặc nhân vật bí ẩn
Lâm phu nhân: Nếu con không thay đổi, mẹ sẽ nghĩ con thật sự ghét em gái mình đấy!
Lâm Tử Uyên_ nguyên chủ (linh hồn)
"*… Và như thế, chỉ trong 5 phút, mình từ con trai thành người dưng.Còn cô ta, từ người mới thành thiên thần ngây thơ đáng thương.*"
Lâm Tĩnh Dạ vẫn giữ khuôn mặt bình thản, không cãi, không thanh minh. Cậu biết – càng phản ứng, càng khiến mình trở nên “đáng ghét” hơn trong mắt mọi người.
Cậu quay đầu, nhìn ra cửa sổ.
Lần này, cậu sẽ không để mình chết thảm như nguyên chủ.Nhưng cũng không cần sống tử tế với ai cả.
Hệ thống_Dray tác giả
like đi mọi người ơi~
Download MangaToon APP on App Store and Google Play