[ĐN Tokyo Revenger] Lời Nguyền
Chap 1: Kí túc xá Koyuta năm 1958
???
Này! mày biết gì về cái toà nhà cũ kĩ ở Tokyo chưa?
???
Hả chuyện gì? Cái nơi đó bỏ hoang lâu rồi, ai mà quan tâm đến nó chứ
???
Bố của tao vừa kể, cách đây 50 năm nơi đó...
"Không thể nào! Koyuta đã bị tàn sát!"
Mùi m.á.u tanh tưởi lan toả, nền gạch vướng nhầy thứ gì đó nhớp nháp đen kịt. Khu kí túc xá Koyuta nhộn nhịp giờ đây hoang tàn như vừa trải qua một cuộc thanh trừng. Với các tấm màn treo cháy rụi, lò sưởi bị bới móc. Những mảnh tro tàn tung bay trong không khí như một làn sương dày mù mịt.
Trên chiếc ghế gỗ bọc nhung chạm hoa, cơ thể mất đ.ầ.u đang ngồi hướng về phía họ, cánh tay giơ lên như đang cầu cứu. M.á.u từ vết c.ắ.t loang lổ thấm dần qua cổ áo, chảy dọc thành vũng dưới nền. Thứ chất lỏng đen đúa vẫn còn thấm đượm và nhếch nhác trên tấm thảm màu bạc.
Hiệu trưởng điếng người, hắn dường như không thể tin được cảnh tượng viễn vông trước mắt. Nhưng mọi thứ có lẽ không dừng lại ở một x.á.c c.h.ế.t. Những đốm đen dưới nền gạch vẫn đang kéo dài và in hằn, nó đang dẫn đến sâu hơn.
Gã lần theo vết tích, những bước chân chậm rãi, xiêu vẹo trên hành lang eo hẹp, tối tăm và ẩm thấp. Một vệt máu lớn đọng lại trước một cánh cửa
Gã run lẩy bẩy, nắm lấy chốt cửa. Nó nhớp nháp và ướt nhẹp. Gã hiệu trưởng lặng người nhìn bàn tay mình dưới ánh sáng lu mờ xanh thẳm, thứ mùi kinh tởm, tanh nồng đánh thẳng vào đại não của gã.
Nhưng điều đó vẫn không ngăn được sự tò mò đang ăn mòn lí trí và hằn sâu trong tâm khảm. Gã hít một hơi thật sâu, nhằm tạo nên thứ dũng cảm hão huyền rồi mở cửa
Cánh cửa chậm rãi được mở theo tiếng kẽo kẹt khanh khách. Mọi bí mật trong căn phòng giờ đây đều được phơi bày. Trước mắt gã, một đống lộn xộn và bừa bãi. Bước vào bên trong, tiếng bước chân vang vọng nhuốm màu tăm tối. Nhưng đến khi gã nhìn lên giường, cảnh tượng kinh hoàng đó làm gã ngã quỵ.
Trên giường, một cơ thể nằm lê thê, chiếc gối trắng vốn dĩ nằm bên dưới cái đ.ầ.u, giờ đây hoá thành một khối đen nhòm và sơ cứng sau khi chất lỏng nhớp nháp tanh hôi kia khô quắt lại
Nhưng đáng sợ hơn thế, bụng người nọ bị khoang một lổ lớn và bấy ra như một đống t.h.ị.t n.á.t vừa được x.a.y nhuyễn. Các cơ quan n.ộ.i t.ạ.n.g bị móc dài ngoằn, lủng lẳng trên thành giường. Gã nhìn sang giường bên cạnh, đều cùng một cách hành hung man rợ này! Là ai mới có thể độc ác và điên rồ đến thế?
"Không! Chỉ có ác quỷ, nó thật sự tồn tại"
Gã chạy ra bên ngoài, những bước chân gấp gáp đến ngay các phòng bên cạnh. Ở đó cũng chẳng tốt đẹp hơn. Rồi một phòng, hai phòng, ba phòng,... Cho đến căn phòng kế cuối của dãy hành lang. Tất cả mọi thứ đều như nhau, một vòng tuần hoàn không hồi kết.
Nhưng căn phòng cuối cùng lại khiến gã hiệu trưởng cảm thấy khác biệt. Vì nó quá lạnh lẽo, gã có thể ngửi thấy cái mùi hăng hắc của cái c.h.ế.t đang mạnh mẽ toả ra ngay chính đằng sau cánh cửa làm bằng gỗ sồi.
Gã chần chừ một chút. Nhưng với tia hi vọng cuối cùng, gã gắng gượng mở cách cửa nặng trịch kia ra. Hình ảnh một người con gái đứng thẳng trong căn phòng với chiếc váy ngủ trắng trải dài đến mắt cá chân của phương Tây. Mái tóc xoã bù đỏ chót trở nên rối tung vùi lấp cả khuôn mặt. Điều đó làm gã giật mình và lùi lại. Nhưng kẻ đó vẫn đứng yên, sừng sững như một bức tượng đá, không hề động đậy!
Gã hiệu trưởng nuốt nước miếng mà đi vào
Như một trận pháp triệu hồi ác linh, mười hai cái đ.ầ.u được đặt trên nền đá lạnh lẽo. Một vòng cung, nét mực m.á.u cô đặc, hình thù kì quái khiến người gã bỗng dưng ngã quỵ. Khi vào đây, toàn bộ năng lượng như bị hút cạn. Một nguồn khí lực huyền bí và đen tối nào đó đã rút và hấp thụ sinh khí của các loài sinh vật. Gã thở lên mấy hơi dốc khúc, mắt mờ đi. Phút cuối cùng trước khi mất đi hoàn toàn nhận thức, gã nhìn người kia. Nhưng ả ta...
Chap 2: Nhiệm vụ
Băng đảng tội phạm khét tiếng tại Tokyo hoa lệ. Tiếp quản nhiều lĩnh vực như buôn lậu, cờ bạc, mại d.â.m...
Một tập hợp của những kẻ mạnh. Chúng tàn nhẫn, bạo lực và man rợ. Là nỗi sợ của nhiều băng đảng tội phạm từ nhỏ đến lớn rải rác khắp Tokyo
Nhưng cũng chính là tiêu điểm, là cái bia ngắm mà các tên tội phạm xung quanh nhắm đến. Chúng nó ham muốn lật đổ, thao túng được Phạm Thiên, và leo lên cái vị trí đứng đầu
Tại trụ sở chính của băng đảng tội phạm đứng đầu Tokyo- Phạm Thiên
Bảy người đàn ông ngồi xung quanh một chiếc bàn cẩm thạch. Nơi cái ghế nhung chạm hoa văn màu xanh xám được đặt ngay chính giữa căn phòng còn rỗng tuếch...
"Cạch!" một người đàn ông thấp bé, gầy rộc bước vào. Đôi mắt đen kịt đảo quanh một lược căn phòng, chậm rãi bước về chiếc ghế chủ vị, hắn là Mikey - kẻ đứng đầu băng nhóm tội phạm này
Hắn ta nhướng đôi mắt vô hồn lên, nhìn chăm chăm vào một gã đàn ông run rẩy quỳ rạp dưới nền. Kẻ đánh cắp thông tin về vụ làm ăn mới của Phạm Thiên. Một "con chuột"..
Ngay lập tức, "con chuột" bị lôi xềnh xệch đi, tiếng la hét cùng những lời cầu xin ngắt quãng cứ nhịp nhàng vang lên như một khúc nhạc đệm. Kết cục của kẻ phản bội..
Kakuchou
Thưa boss, thông tin về địa điểm và tất cả giao dịch của món hàng lần này đều đã bị "chuột" đánh cắp.
Kakuchou
Hắn đã bán toàn bộ thông tin cho bọn Kasei. Hoàn toàn nằm trong kế hoạch của ta
Sau khi nghe Kakuchou báo cáo. Mikey lặng lẽ giương mắt, khẽ hất nhẹ tay về phía Sanzu
Sano Manjiro
Mày đi..Dọn sạch đám dơ bẩn đó và mang hàng về..Tao không cho phép có sự thất bại.
Sano Manjiro
Chỉ một mình mày là đủ...
Sanzu đứng dậy, cung kính tuân theo lời vị vua vĩ đại của hắn
Sanzu Haruchiyo
Vâng! Thưa boss
Cuộc họp giải tán, Sanzu bắt đầu với cái nhiệm vụ khó nhằn của hắn. Địa điểm giao dịch hàng là tại toà nhà bỏ hoang ở Tokyo.
Nơi chẳng ai dám bén mảng đến gần nửa bước. Nghe nói, từng có một đám người vô gia cư xem đây là nơi tá túc, sau đó chẳng còn một ai thấy bọn chúng nữa. Dường như bọn họ đã bị nuốt chửng bởi một thế lực nào đó, bị xoá xổ vĩnh viễn trên thế gian này.
Từ lúc đó, nơi đây trở thành khu vực giao dịch b.u.ô.n lậu của những tên tội phạm. Tại sao bọn chúng không biến mất?. Có lẽ chúng vẫn chưa chạm vào điều cấm kị ở đây.
"Nhưng ai mà biết được suy nghĩ của lũ Ác Quỷ ra sao?"
Chap 3: Truy sát
???
Thưa ngài, địa điểm giao dịch lần này là toà nhà Koyuta
Sanzu Haruchiyo
Tao biết rồi, cút đi
Có lẽ hắn không tin tưởng bất kì ai, hay chỉ là muốn sử dụng tài lái xe của chính mình. Sanzu không cho ai đi theo hắn, sỡ dĩ No.2 của Phạm Thiên chẳng cần sự giúp đỡ của kẻ nào.
"Koyuta" ẩn sâu trong khu rừng Majizu tiếp giáp Tachikawa. Nó đứng sừng sững dựa vào màn đêm đen kịt, dù đã bị ruồng bỏ từ lâu nhưng vẫn không dấu được sự hoa lệ vào cái thời huy hoàng của nó
Vừa bước xuống chiếc xe oto có giá trị liên thành của mình. Sanzu được tên thuộc hạ của Kasei dẫn vào bên trong
???
Thưa ngài Sanzu, ông chủ của tôi đang chờ ngài tại phòng 662. Ngài có c-...
Sanzu nhướng mày nhìn chăm chăm tên thuộc hạ
Sanzu Haruchiyo
Mày khá nhiều lời nhỉ?
???
Thật lòng xin lỗi ngài, mời ngài theo tôi!
Dứt lời, tên thuộc hạ dẫn Sanzu đi đến phòng 662.
???
Thưa ông chủ, ngài Sanzu đã đến
" Vào đi" một giọng nói khàn đặc thì thào qua cách cửa.
Trong căn phòng, một tên đàn ông mập mạp đang ôm ấp, ve vãn vài con đàn bà hở hang. Thấy Sanzu bước vào thì người đàn ông mỉm cười lấy lòng hắn, xoắn xít hai bàn đầy mỡ thừa lại với nhau
Ông chủ Kasei
Ôi thật vinh hạnh cho tôi, thưa ngài...
Vừa nói xong, hắn ta vội ngoắc cánh tay to bự của mình ra phía sau. Một tên thuộc hạ cung kính xách theo một chiếc vali đen đặt lên bàn
Ông chủ Kasei
Xin ngài kiểm tra hàng..
Tên mập cười lấy lòng Sanzu, cánh tay run run mở chiếc vali ra. Trong chiếc vali, hàng chục túi nhỏ đựng thứ bột trắng ngần, mang theo mị lực cám dỗ người khác sa chân vào bẫy.
Sanzu vớ lấy chiếc vali bên cạnh mình, ném thẳng vào tên thuộc hạ đứng cạnh kẻ đối diện. Đưa tay cầm lấy chiếc vali chất đầy bột trắng kia. Lắc nhẹ đầu
Sanzu Haruchiyo
Giao dịch hoàn thành
Tên mập cười đê tiện, mấp máy môi. Ngay lập tức, một đám người cầm súng ùa vào, nhắm thẳng vào Sanzu.
Sanzu như đã đoán được đám sâu bọ này sẽ mai phục hắn. Rút khẩu súng lục ra, lên đạn và nã thẳng vào đ.ầ.u những kẻ đứng chắn ngay cửa. Từng người từng người ngã rạp xuống như con rối bị cắt đứt dây, m.á.u văng tung toé lên bức tường màu bạc, thấm nhuần vào nó như những đoá hồng diễm lệ
Viên đạn ghim thẳng vào bụng hắn, cơn giằng xé nhói lên từng đợt làm chuyển động Sanzu chậm đi. Hắn vội vã xoay người bước căn phòng ở cuối dãy hành lang, khoá chặt cửa lại. Sanzu rút điện thoại, gọi chi viện.
Sanzu Haruchiyo
Toà nhà Koyuta, trong khu rừng Majizu...Tao cho đám tụi mày 20 phút...
Sanzu Haruchiyo
Tao ở căn phòng cuối dãy hành lang...mau lên!
Cúp máy, hắn đánh giá toàn bộ căn phòng. Khác với phòng dơ hầy khi nãy và toàn bộ toà nhà. Căn phòng cuối cùng này phá lệ sạch sẽ và lộng lẫy như được dọn dẹp thường xuyên
Download MangaToon APP on App Store and Google Play