Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Vô Tình Nhặt Được Dương Gia

cuộc gặp gỡ sau tai nạn

biển và những cơn sóng xô bầu trời trong veo một cô gái lái một chiếc xe máy đang giao hàng hát bài hát mình thích
bỗng một chiếc xe ô tô đẹp và sang trọng đi với tốc độ nhanh quệt vào cô gái
cô hét lên
an tâm
an tâm
trời ơi lái xe không biết nhìn đường à xuýt đâm tôi rồi này..
cô thư ký tiểu liên vẫn lái xe và không biết gì
tiểu liên
tiểu liên
lăng tổng ( lăng việt) mẹ kế của anh có gửi cho anh một hộp bánh anh có muốn ăn thử không
lăng việt
lăng việt
thứ nhất hộp bánh không có kiểm nhận của bộ y tế thứ hai không có nơi sản xuất tôi không để ý loại bánh kiểu này ai biết bà ta cho gì vào trong đó chứ
tiểu liên
tiểu liên
giờ phải làm thế nào
lăng việt
lăng việt
vứt đi
một lúc sau anh đến công ty nơi anh làm việc khi chiếc xe của anh vừa dừng lại một đoàn người vội bước ra tiếp đón hóa ra anh là chủ công ty new way
một lúc sau vào cuộc họp
tiểu liên
tiểu liên
lăng tổng việc công ty thái dương muốn hợp tác với chúng ta anh tính sao
lăng việt
lăng việt
chiều bảo ông ta đến gặp tôi
tiểu liên
tiểu liên
dạ được
buổi chiều cuộc họp bị hủy anh ta tự lái xe về nhà đi trên con đường vắng vẻ bên biển với tốc độ nhanh anh không ngừng ga xe một cách mạnh tay chợt một lúc sau anh thấy tốc độ của mình quá nhanh nên định phanh chợt lúc này phanh xe của anh hỏng đạp thế nào thì vẫn không được anh bỗng một chiếc xe chở học sinh đi tới anh lái xe lao vào lề đường và rơi xuống vực sâu và rơi vào biển
buổi tối hôm đó bỗng trời mưa tầm tã cảnh sát không tìm thấy lăng việt đành đi về
tự nhiên một bàn tay bám vào lề đường rồi từ từ leo lên anh ta Chính là lăng việt
an tâm lái chiếc xe máy đi trong cơn mưa qua một con đường cong thì nhìn thấy anh ấy không kịp phanh xe nên hai người họ đã tông vào nhau
an tâm
an tâm
anh ơi... anh có sao không... mau tỉnh dậy đi......
không thấy động đậy
an tâm
an tâm
tôi đưa anh đến bệnh viện
vừa đến bệnh viện anh ta tỉnh lại
an tâm
an tâm
anh có sao không.. tôi xin lỗi hồi nãy tại trời mưa nên tôi không nhìn thấy rõ đường mới tông vào anh.. cho tôi xin lỗi.......
chợt trong bệnh viện có hai người đàn ông lạ đang đi lại như tìm ai đó lăng việt vội kéo cô lại gần mình
an tâm
an tâm
sao vậy anh sợ họ hả
an tâm
an tâm
hay là anh nợ tiền họ..
tự nhiên y tá đi qua nên cô bị đẩy vào lăng việt cô đã mất nụ hôn đầu với anh ấy
lăng việt
lăng việt
tôi... tôi.. không cố ý chỉ tại.....
không nói nhiều cô vung tay tát vao mặt khiến anh ta ngất xỉu
vừa khám xong lăng việt tỉnh dậy
lăng việt
lăng việt
tôi là ai cô là ai tôi đang ở đâu.....
an tâm
an tâm
?????
hỏi bác sĩ
an tâm
an tâm
tại sao anh ta lại không nhớ gì vậy?
bác sĩ trả lời có thể là do va chạm mạnh nên anh ta mới bị mất trí nhớ tạm thời
an tâm
an tâm
chẳng nhẽ là do cái tát vừa nãy
lăng việt
lăng việt
cô đưa tôi mượn điện thoại
an tâm
an tâm
anh lấy làm gì vậy
lăng việt
lăng việt
báo cảnh sát
an tâm
an tâm
hả..... trả tôi, xin anh đừng báo cảnh sát mà....
lăng việt
lăng việt
cô đã đâm tôi còn làm tôi bị thương nặng
Có một cuộc gọi tới máy của an tâm
an tâm
an tâm
tôi nghe máy đã
cuộc gọi kết thúc cô chở lại phòng bệnh
an tâm
an tâm
tôi phải đi nộp viện phí đây

cuộc sống trong phòng trọ nhỏ

an tâm đi nộp viện phí và bất ngờ khi viện phí là 35 triệu
an tâm
an tâm
sao mắc vậy không được giảm sao
cô y tá nói đúng rồi còn phải nằm viện nữa
an tâm
an tâm
vậy không nằm viện thì hết bao nhiêu
là 12 triệu cô y tá nói
an tâm
an tâm
vậy khỏi nằm viện đi
cô quay lại phòng bệnh và nói
an tâm
an tâm
chúng ta về thôi tôi đưa anh về
lăng việt
lăng việt
không nằm viện sao tôi bị thương nặng thế này?
an tâm
an tâm
y tá bảo không cần nằm viện đâu
lăng việt
lăng việt
vậy chúng ta đi đâu
an tâm
an tâm
anh có thể về nhà tôi tôi sẽ chăm sóc anh được chứ
lăng việt suy nghĩ một hồi lâu thì cũng đồng ý
an tâm đưa lăng việt về khu trọ nhỏ của mình bằng chiếc xe đạp cũ
lăng việt một tràng trai cao và thân hình khỏe mạnh bắt an tâm đưa mình về trên chiếc xe đạp khiến cô mệt đến thở hổn hển
trên đường về nhà cô hỏi
an tâm
an tâm
anh tên gì
lăng việt
lăng việt
tôi cũng không nhớ nữa
an tâm
an tâm
anh muốn tôi gọi anh là bệnh nhân xuất hay sao hả
lăng việt
lăng việt
vậy cô đặt tên cho tôi đi
an tâm
an tâm
anh muốn tên gì
lăng việt
lăng việt
tên gì cũng được
an tâm
an tâm
vậy thì là..... tiểu bác đi
lăng việt
lăng việt
tiểu bác... cũng được
một lúc sau thì họ cũng đã đến nhà trọ của an tâm
an tâm
an tâm
cuối cùng cũng đã đến nhà rồi
lăng việt
lăng việt
đây là nhà của cô sao
lăng việt là một anh chàng giàu có quen như một thiếu gia nên có ý muốn chê nhà của an tâm
lăng việt
lăng việt
đâu là phòng của cô
an tâm
an tâm
kia kìa
chỉ tay lên căn phòng số 233 tự nhiên của sổ phòng lại bật ra khiến lăng việt cảm thấy hơi sợ hãi
nhìn thấy cầu thang dài khiến anh càng lo cho đôi chân bị thương nặng của mình
an tâm
an tâm
để tôi dắt anh lên
tự nhiên trong đầu lăng việt lại hiện ra cảnh đang lên nửa cầu thang thì ngã khiến anh sợ
lăng việt
lăng việt
tôi có thể tự lên được rồi
an tâm
an tâm
có chắc là anh lên được không chứ
lên đến phòng an tâm đi dép đi trong nhà
lăng việt
lăng việt
của tôi đâu
an tâm
an tâm
à... nhà tôi chỉ có một đôi chân kia anh băng bó rồi, hay là anh đi một chiếc của tôi đi
lăng việt nhìn chiếc dép rồi phất lờ đi vào trong nhà
an tâm
an tâm
(nói nhỏ) người gì đâu mà kì cục
an tâm
an tâm
tuy là nhà của tôi có hơi bé nhưng cũng có bồn tắm 5 sao đó anh đừng coi thường nha
an tâm rót một cốc nước cho lăng việt
an tâm
an tâm
này uống nước đi
lăng việt
lăng việt
(nhìn xuống đáy cốc) cái gì vậy
an tâm
an tâm
đó chỉ là cặn nước uống lâu ngày mới thế thôi mà có sao đâu
lăng việt
lăng việt
( không uống quay sang bên khác)
an tâm đành phải chùi đi cặn nước ở đáy ly và rót một cốc nước mới nhưng lăng việt Vẫn không uống
lăng việt
lăng việt
tôi ngủ ở đâu ..đừng nói là tôi ngủ ở sô pha nha
an tâm
an tâm
anh... có thể ngủ trong phòng tôi tôi sẽ vào dọn dẹp cho anh
lăng việt cũng đi vào nhìn thấy những mô hình đồ chơi mà cô sưu tầm và cả bàn để sáng tác truyện tranh
lăng việt
lăng việt
cô sáng tác truyện tranh sao
an tâm
an tâm
lúc rảnh rỗi thì làm thôi. anh ngồi ghế đi
ở ghế có một ít quần áo anh lấy ra thì chợt chiếc áo ngực của an tâm rơi xuống sàn
lăng việt nhân lúc an tâm không để ý đã nhặt trở lại chỗ cũ
mọi người đọc tiếp phần sau nha

món quà bí ẩn

trong căn phòng trọ nhỏ
an tâm
an tâm
ngoài trừ cái giường của tôi ra thì anh không được đụng vào thứ khác đâu đấy
lăng việt
lăng việt
(bỏ ra ngoài)
an tâm
an tâm
???
an tâm
an tâm
ủa anh làm sao vậy anh không ngủ nữa hả
lăng việt
lăng việt
tôi ngủ sofa
an tâm
an tâm
anh có chắc không đấy nhà tôi không có điều hoà chỉ có quạt trần thôi anh có chịu được không
nhìn lên quạt trần một lúc
lăng việt
lăng việt
cô dịch ghế sofa ra xa quạt một chút đi
an tâm
an tâm
tại sao chứ?
lăng việt
lăng việt
cô cứ làm theo ý tôi đi
an tâm
an tâm
à.. ừ
an tâm đành phải đẩy chiếc ghế ra xa quạt một chút
màn đêm buông xuống an tâm đã vào phòng để ngủ còn lăng việt thì ngủ trên ghế sofa
một đêm cứ thế trôi qua cũng đã trời sáng khi Lăng việt dậy thì không thấy an tâm nữa
anh nhìn xuống sàn nhà có một đôi dép đi trong nhà đặt dưới chân anh và ghi dòng chữ
an tâm
an tâm
(đây là dép đi trong nhà cho anh nhé)
Lăng việt đứng dậy đi dép vào và bước tới tủ lạnh thì một tờ giấy ghi
an tâm
an tâm
một số đồ uống tôi để trong tủ lạnh, buổi trưa anh có thể ăn mì gói còn bữa sáng tôi để ở trên bàn cho anh rồi đó
an tâm tiếp tục công việc giao hàng của mình vào buổi chiều khi cô vừa đi làm việc đi qua con hẻm nơi khu trọ mình sống chợt thấy lính cứu hoả đi qua cô liền hỏi người qua đường
an tâm
an tâm
có chuyện gì xảy ra vậy nhà nào cháy sao
hàng xóm trả lời là phòng 233 cô liền hốt hoảng
an tâm
an tâm
phòng 233 đó không phải là nhà mình sao
cô lên trên nhà thì thấy khói dày đặc và lính cứu hoả dặn cô lần sau không được để kim loại vào lò vi sóng nữa nhé
an tâm
an tâm
anh đang làm cái gì vậy anh chưa bao giờ dùng lò vi sóng à
nói rồi cô lấy tờ giấy ghi số điện thoại của mình vào và nói
an tâm
an tâm
đây là số điện thoại của tôi có chuyện gì cứ gọi cho tôi, nhưng tôi mong là không có chuyện gì
ngày hôm đó trôi qua an tâm lại đi làm việc tự nhiên một cuộc gọi tới máy của cô
an tâm
an tâm
alô dịch vụ giao hàng tận nơi xin nghe ạ......
an tâm
an tâm
hả..... dạ được tôi tới ngay
thì ra là lăng việt làm vỡ cả thùng bia của người ta làm nó vỡ hết
an tâm
an tâm
tôi bảo anh ra ngoài đường dạo chứ không phải là đi phá đồ của người khác
chủ quán
chủ quán
cô xem anh trai của cô đi làm bể thùng bia của tôi rồi bây giờ tính sao đây tôi gọi cảnh sát bây giờ
an tâm
an tâm
anh đừng làm như vậy.......
chủ quán
chủ quán
chứ giờ phải làm sao hả
an tâm lấy trong túi ra một ít tiền rồi đưa cho chủ quán
an tâm
an tâm
tôi chỉ có tầm này tiền thôi anh cầm tạm đi khi nào được lương tôi sẽ đưa thêm
chủ quán
chủ quán
được rồi..
an tâm
an tâm
anh đang làm cái gì đấy hả anh không biết là tôi không có tiền à
lăng việt
lăng việt
tôi chỉ vô tình ngã vào thôi mà....
an tâm trở lại nơi mình làm việc với vẻ mặt bực bội khi về đến nơi làm cô nhìn thấy đồng nghiệp đang túm tụm xem cái gì đó
an tâm
an tâm
mọi người đang xem cái gì vậy
đồng nghiệp
đồng nghiệp
an tâm à cô thật là sung sướng lúc nào cũng có người tặng quà thật là ngưỡng mộ cô quá đi
an tâm
an tâm
là tặng cho tôi sao
đồng nghiệp
đồng nghiệp
ừ đây trong tấm thiệp có gi tên của cô còn gì
an tâm
an tâm
có gi người gửi không
đồng nghiệp
đồng nghiệp
hình như là không có
chợt lúc đó sếp cô xuất hiện
xếp cũng là người thích an tâm luân theo đuổi cô
khi thấy xếp cô nghĩ xếp là người tặng cô liền đuổi đồng nghiệp đi
xếp tiến đến chỗ an tâm
xếp
xếp
ai tặng quà cho cô à
an tâm
an tâm
(không phải xếp tặng cho mình sao)

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play