Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

(Ngôn Tình)Đi Đi, Em Sẽ Đợi

Chương 1: Ngày tiễn anh đi

Trời Sài Gòn sáng đó có nắng nhẹ, nhưng lòng cô thì như phủ sương mù.
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
Anh mang đủ giấy tờ chưa?/đưa anh chiếc bao lì xì nhỏ/
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
Rồi mà. Em kiểm tra lại lần nữa không? /cười/
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
Không cần. Em để trong đó một ít tiền, với cái áo khoác em may. Lỡ ngoài đó lạnh.
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
Anh đi nghĩa vụ, chứ đâu phải đi Bắc Cực đâu cô nương.
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
Ờ thì… lỡ đâu lạnh thì sao?/gượng cười , nhìn xung quanh để lẫn tránh ánh mắt của anh/
nhìn cô như vậy Tư Lâm chỉ im lặng vài giây, rồi cất giọng khẽ:
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
Em không cần phải đợi anh đâu. Hai năm… dài lắm.
Linh ngước lên, cười rất nhẹ, nhưng dứt khoát
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
Em chưa nói là sẽ đợi. Em nói là em muốn đợi.
Anh không đáp lại ngay. Chỉ lặng lẽ bước một bước lại gần, xoa đầu cô như thói quen.
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
Đồ ngốc.
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
Anh không hứa gì hết đâu đó. Không thư từ thường xuyên được đâu. Điện thoại cũng chỉ được dùng thỉnh thoảng.
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
Biết rồi. Em đâu cần anh viết thư tình đâu.
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
Biết đâu đấy. Nhớ em quá phải viết thì sao?
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
/đỏ mặt , đẩy vai anh/Đi lẹ đi. Lỡ xe chạy mất
Tiếng còi xe vang lên như một hồi chuông nhỏ đánh vào tim cô. Anh quay lưng bước đi, nhưng rồi khựng lại, quay đầu.
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
Miên Miên
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
Hử?
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
Anh mà về… em còn ở đây không?
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
/ mím môi, gật đầu/ Em sẽ ở đây. Ở đúng cái chỗ mà anh rời đi.
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
/cười , nhưng đôi mắt là nỗi buồn/ Vậy hai năm sau, em nhớ ra đón anh nha. Nếu không anh phải bắt xe về một mình, tội lắm.
Cô không kịp trả lời, chỉ biết nhìn theo bóng anh bước lên xe. Xe chạy, cuốn theo bụi đường mù mịt. Cô đứng yên. Không rơi nước mắt. Không vẫy tay.
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
/ thì thầm rất khẽ/ Nhớ giữ lời đó

chương 2 : tin nhắn 0h

Đi nghĩa vụ chưa đầy một tháng, nhưng Tư Lâm đã thuộc lòng lịch từng giờ trong ngày: mấy giờ dậy, mấy giờ ăn, mấy giờ gác, và đặc biệt là mấy giờ được cầm điện thoại.
0h
Ba phút sau khi có điện thoại trong tay, tin nhắn đầu tiên được gửi đi.
_ABC_ : nhắn tin
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Em ngủ chưa?_
Tin nhắn gửi xong, màn hình hiện “đã nhận”. Không có hồi âm. Cũng đúng, ai mà thức giờ này…
Anh thở dài, đặt điện thoại lên ngực, nằm nhìn trần nhà tối om.
Mười phút sau, điện thoại rung khẽ.
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Chưa, em đang chờ tin nhắn nè_
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Chờ anh mỗi đêm à?_/bật cười , gõ phím/
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Chứ còn ai?_
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Lỡ có thằng nào đang tán em thì sao?_
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Không ai kiên nhẫn đợi tin nhắn sau 12h như anh hết_
Anh đọc, lòng mềm như chiếc chăn bông cũ. Một hồi sau, anh nhắn
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Anh nhớ em. Dù mới đi có 25 ngày, 4 tiếng, 33 phút_
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Anh ghi sổ à?_
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Không. Tự tính_
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Thương quá trời…_
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Thương rồi còn yêu không?_
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Yêu rồi còn đợi không?_
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Đợi rồi còn cưới không?_
Miên Miên “seen” tin nhắn đó, nhưng không trả lời ngay. Một phút… hai phút… ba phút…
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Nếu anh không đổi ý, thì em không đổi lòng._
Tư Lâm cắn nhẹ môi như không chịu nổi sự đáng yêu của cô
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
/tim đập mạnh/_Em mà ngọt ngào nữa là anh xin nghỉ phép về liền đó._
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Không được. Em đang dành hết sự dịu dàng cho ngày anh về_
Em ngồi đợi mãi một mùa không tên, Chỉ mong anh về qua lối cũ quen.
yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu yêu

Chương 3: Ai đó trong tấm ảnh

Tối thứ bảy, cô nhận được tin nhắn của Duyên – bạn thân cùng lớp đại học.
Phương Thị Mỹ Duyên
Phương Thị Mỹ Duyên
_Ê, bà thấy hình mới của Lâm chưa? Coi chừng nha._
Phương Thị Mỹ Duyên
Phương Thị Mỹ Duyên
/gửi đường link/
cô cau mày, mở đường link Duyên gửi.
Một bức ảnh chụp nhóm. Sáu người. Năm nữ, một nam – là Lâm. Tất cả đang ngồi ăn lẩu, cười đùa vui vẻ. Gương mặt ai cũng rạng rỡ, không khí rất thân thiết.
Ngay bên cạnh Lâm là một cô gái – ngồi sát, tay gần như chạm tay anh. Cô ấy nghiêng đầu về phía Lâm , cười rạng rỡ.
Caption phía trên viết: "Hội bạn cấp ba tụ tập nhân dịp anh Lâm được nghỉ phép. Vẫn như xưa, vẫn vui như hồi ấy."
cô đọc đi đọc lại dòng chữ đó. Tim như ai bóp nhẹ.
Phương Thị Mỹ Duyên
Phương Thị Mỹ Duyên
_Cô kia là Lan– người yêu cũ của Lâm đó. Bà có biết không?_
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Không. Lâm chưa từng kể._
Phương Thị Mỹ Duyên
Phương Thị Mỹ Duyên
_Ờ… chắc không có gì đâu. Mà nhìn ảnh thấy ghê ghê. Tôi mà là bà chắc cũng khó chịu._
cô không trả lời nữa. Cô nhìn chằm chằm vào bức ảnh, rồi đóng điện thoại lại.
Đến tối, đúng 0h15, điện thoại rung.
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Em ngủ chưa? Hôm nay đi chơi về mệt quá, chưa kịp nhắn em._
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Vui không?_
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Cũng được. Tụi nó lâu không gặp nên quậy dữ lắm._
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Có gặp người cũ hông?_
Huy im một lúc lâu. Rồi trả lời:
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Có. Như cũng đến._
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Ừ._
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Không phải như em nghĩ đâu. Chỉ là tụi nó hẹn đông đủ nên anh không tiện từ chối. Với lại anh cũng không có gì với cô ấy nữa._
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Ừ._
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Miên Miên à…_
Lam Miên Miên
Lam Miên Miên
_Em mệt rồi. Ngủ trước nha._
Không đợi Lâm trả lời, cô tắt màn hình. Tin nhắn cuối anh gửi đến vẫn hiện trên màn hình khoá
Trần Tư Lâm
Trần Tư Lâm
_Em đừng buồn, đừng suy nghĩ lung tung. Anh thương em._
Cô đọc tin nhắn đó hai lần, rồi tắt điện thoại hoàn toàn. Lần đầu tiên sau gần một tháng, cô không nhắn lại

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play