• ĐÊM TRĂNG MÁU • *Tình Yêu Của Nguyệt Thần*
tâm sự hay tấu hề?
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
he lo nha các ní ơiii 💗\owo/💗
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
mình là vân nguyệt, mình tạo chap này là để các bạn biết phân biệt hành động,suy nghĩ, cảm xúc nha
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
ngoài ra cũng để giới thiệu con gái cưng của mình nữa
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
đó là.. Trần Khâm Uyển
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
chào các bạn đi con
Trần Khâm Uyển
dạ mẹ, chào mọi người mình là Trần Khâm Uyển, là nữ chính của bộ này, rất vui khi các bạn đọc được chap này
Trần Khâm Uyển
vì chap này có giới thiệu về mình..a, và khả năng đặt biệt của mình á
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
như đã nói ở trên,chap này có giới thiệu về đứa con gái đầu lòng này, vì là đầu lòng nên mình sẽ để buff một chút
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
nhưng ko phải cho nó... à ko cũng có một chút,
Trần Khâm Uyển
ý mẹ tớ là,tớ cùng lắm là hổ trợ thôi, với lại truyện này được làm ra để giải quyết sự nhung nhớ của mẹ tớ,
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
con gái tôi tội nghiệp lắm đó nha, chết biến thành linh hồn rồi sao đó phát triển khôi phục sức mạnh từ từ.
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
đến khi khôi phục hết sức mạnh xong thì nó sẽ, mở ' MÔN '
Trần Khâm Uyển
vì truyện này là ngôn tình nên sẽ có ít đất diễn của,Khu Ma Thánh Quân Chung Quỳ nha.
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
?, gì tới giờ ăn rồi sao
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
vô lại đi, chưa tới giờ ăn đâu, để vân Nguyệt và khâm Uyển nói xong đã mới ăn,
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
còn nếu như Chung Quỳ ngươi thật sự đói thì đi ăn quỷ dị ở ' MÔN ' đi,
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
hừ..mấy con quỷ dị đó làm sao đáng để ta ăn, yếu kém
Trần Khâm Uyển
💧...thôi lui đi hai cha để người ta nói xong đã, rồi làm gì thì làm
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
huhu, mấy người quên tui rồi,huhu
Trần Khâm Uyển
mẹ người lớn rồi đừng khóc như con nít chứ
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
con..con quát mẹ huhu..con gái tui nó ko thương tui nữa huhu,
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
rốt cuộc có giới thiệu ko thế, định làm chap này tấu hài à?
tao nhịn tụi bây dữ lắm rồi đó nha💢, rồi có nói ko hả,lộn đề rồi kìa má,
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
💢 làm lại nhanh lên,ko được tấu hề nữa
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
cho các ngươi 5s
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
1s
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
2s
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
dạ
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
4s
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
5s
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
d..dạ
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
.....
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
tốt, làm lại đi
Trần Khâm Uyển
khụ.. chúng ta tiếp tục nói nha...?, nói đến đâu rồi nhỉ???
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
hình như đến... để mẹ xem lại
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
nói đến đoạn " vì bộ này là ngôn tình nên chung Quỳ sẽ ít đất diễn " đó con, nói tiếp đi chứ mẹ cũng ko biết nói gì
Trần Khâm Uyển
cũng như mẹ nói bộ này là ngôn tình và phân cảnh là tả Dương đã thành Nguyệt Thần, nên sẽ tôi sẽ dâng thiến sức mạnh và khí ức của mình khi đã nhớ và lấy lại được
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
cảm động quá..huhu " khi nghe xong cô liền òa khóc lớn "
Trần Khâm Uyển
mẹ đi ra chỗ khác chơi đi, để con nói... mình tiếp tục nói nha
Trần Khâm Uyển
và bộ này mình sẽ mất trí nhớ nên, bộ này là yêu đơn phương và nuôi dưỡng tình yêu,
Trần Khâm Uyển
còn về các dấu hiệu, suy nghĩ, cảm xúc và hành động thì:
Trần Khâm Uyển
" cảm xúc " _ hành động _ ° suy nghĩ °
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
là ta đọc được suy nghĩ của em ấy
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
tiếp theo giới thiệu em để ta nói cho " cậu cười nhẹ "
Trần Khâm Uyển
à... được.. được chứ ×///×.." cô đỏ mặt ngại ngùng " ^ aaa trai đẹp cười thế ai mà ko đỗ chứ, ngại chết mất ^
Trần Khâm Uyển
kệ tao mày " gằng giọng lại "
Trần Khâm Uyển
anh lên nói đi " dịu giọng "
🤯 lật nhanh hơn mặt nhà hàng xóm cũ, của nhà tôi nữa,
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
thôi để ta tới nói
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
các ngươi lui đi
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
em ấy lên là Trần Khâm Uyển
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
ở độ tuổi 21 thì chết
Trần Khâm Uyển
đính chính lại là 21 năm ( 11 tháng 27 ngày ) đó nha chứ ko phải là 21 thôi đâu
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
thôi được rồi như nhau cả
Trần Khâm Uyển
hứ,^ sau giống nhau được chứ, đó chứng tỏ là ta lớn rồi ^
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
em ấy cao 1m71
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
cũng tính là rất cao rồi
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
tính cách và sở thích, thì ko cần nói đọc truyện liền biết
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
tiếp đến là năng lực đặc biệt
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
1: trao đổi
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
em ấy có thể trao đổi một vật gì đó với thứ có giá trị tương đương hoặc quý hơn, còn có thể trao đổi cả suy nghĩ nữa,nên tôi mới có thể đọc được suy nghĩ của em ấy,
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
2: xuất
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
em ấy có thể xuất linh hồn mình ra, cũng có thể xuất thứ khác ra, ví dụ: em ấy chạm tay vào một chiếc bánh,em ấy sợ ăn nhiều sẽ mập.
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
nên en ấy dùng xuất, thế là đường, trứng, bột, các kiểu từ chiếc bánh kem nhỏ mà ra, có dễ hiểu hơn ko?
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
3:suy nghĩ cùng siêu thoát
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
khi em ấy ko muốn ở đây nữa,ko còn lưu luyến gì nữa và em ấy chết đi thì sẽ đi một thế giới mới,
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
và điều kiện muốn qua là, trước khi sắp chết,phải cố đọc lớn tên thế giới đó
Trần Khâm Uyển
có ai hiểu mình ko ạ, sắp chết rồi, đầu thiếu oxy suy nghĩ còn ko được,nói chi là đọc lớn chứ, lỡ tên nó dài thì chết chắc luôn
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
mẹ mới là người nên nói vậy chứ nhỉ?
Trần Khâm Uyển
thôi con và mẹ là một người mà như nhau thôi
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
đến đây thôi nhé hơi dài rồi, viết mệt chết đi được
Trần Khâm Uyển
nói xạo nữa nằm bấm điện thoại đã muốn chết còn ở đó mệt
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
mi im đi, tất cả mọi người chào đọc giả một tiếng rồi đi ngủ thôi trễ rồi
chào mọi người, tạm biệt nha
Trần Khâm Uyển
tạm biệt nha các đọc giả thân mếnh
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
các ní của mình ơi, gặp lại sao nha, mệt quá rồi
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
tạm biệt, chút ngủ ngon
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
...tạm biệt mọi người nha, chút mọi người ngủ ngon giấc nha
Chương 1.2: lần đầu gặp mặt, là ngươi!? ta nhớ ngươi lắm, ta ko biết ngươi,
Bầu trời âm u, xung quanh âm khí, quỷ dị, ngút trời, một luồn sáng rực rỡ, tự nhiên xuất hiện từ hư vô
luồn ánh sáng đó ko bị ảnh hưởng gì từ âm khí, quỷ khí cả còn dùng âm/quỷ khí như năng lượng mà nuốt chửng nó, để mình phát triển nhanh hơn...
Đột nhiên!.. luồn sáng đó xuất hiện khe nứt
một cô gái bước ra..ko bay ra
Trần Khâm Uyển
hở...?, đây là đâu dạ, nhìn quen quá đi
Trước mặt cô là một cánh cửa, đóng kính,
cô phát hiện ra, luồn âm khí và quỷ khí, đến từ đằng sau cánh cửa
Trần Khâm Uyển
đây..cánh cửa này là gì?
sau âm/quỷ khí lại phát ra từ đó?
Trần Khâm Uyển
hình như, có thứ gì đó đang lôi kéo mình
Trần Khâm Uyển
hở đây là.." cô ngơ ngác nhìn dây đỏ trên tay trái "
đột nhiên dây đỏ đó nhút nhít, nó từ từ động đậy
Trần Khâm Uyển
này, từ từ thôi, ngươi kéo ta đau,
khi dây đỏ nghe vậy
liền dừng lại một chút
rồi kéo cô nhẹ hơn
nó muốn cô đi đến cánh cửa,âm u,quỷ dị kia,
Trần Khâm Uyển
đây.. đi đến cánh cửa đó làm gì cơ chứ,
nó giựt giựt rất mạnh, như lôi cuốn, như cầu xin
Trần Khâm Uyển
được rồi, được rồi, ta đi, ta đi, được chưa, mệt quá " cô thở dài mệt mỏi "
dây đỏ nghe thế liền dừng lại,
Trần Khâm Uyển
để xem nào...
cửa đóng mà sau vô _cô đi lại gần cánh cửa,sờ lên nó _
Trần Khâm Uyển
á!.. vô..vô..vô được,cửa đóng rồi mà,sao lại, sao lại, vô được? " cô giật mình, ngơ ngác, nhìn cái tay ở trong cánh cửa "
Trần Khâm Uyển
" cô giật mình, ngơ ngác, một lát
liền bình tĩnh lại " _ sau đó dơ tay ra, nhìn sợi dây đỏ ở ngón áp út, liền từ từ bước vô _ vô thử xem sao, mong ko có nguy hiểm gì..a
khi cô đã bước vô, liền nhìn thấy một màn mưa máu, đỏ rực trên trời, và thấy được hai người đang ngồi ở đó,
Nhưng, đều ngạc nhiên là dây đỏ của cô đang kết nối với một trong hai người đó
Trần Khâm Uyển
ùm....° ấy..hay là mình tới đó hỏi một trong hai người đó nhỉ ° "cô do dự có nên đến hỏi họ ko? "
Tả Dương/Chung Quỳ
! ° giọng này là ° _ hai người liếc nhau một cái, liền nhìn về phía
' MÔN ' thấy một linh hồn lơ lửng nhìn họ do dự _
Trần Khâm Uyển
A..haha,xin chào tôi.. tôi ko muốn làm phiền hai người đâu,° họ nhìn gì thế tôi.. tôi sợ đó °
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
Khâm Uyển! là em sao? là em sao!!?
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
nhóc con, ngươi chưa chết à?!!
Trần Khâm Uyển
hả? ta,ta? quen hai người sao?
Tả Dương/Chung Quỳ
_ hai người đứng phắt dậy, biến mất, liền xuất hiện trước mặt cô _
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
Khâm Uyển, là em thật sao, em vẫn còn sống là tốt rồi _ cậu nhào đến, nắm chặt tay cô, ôm choàng lấy cô, rất trật ko giám buôn vì sợ cô biến mất _
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
nhóc con,sao ngươi lại mờ mờ thế này, đang là người hay là quỷ đấy _ hắn ở kế bên nhìn cô, thì thấy hình thái cô ko ổn _
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
hử.. Khâm Uyển Em đây là..linh hồn thể sao? _ cậu nghe thấy thế, liền để ý cơ thể cô có gì đó kì lạ _
Trần Khâm Uyển
A!...dạ vâng ° mình rõ ràng ko quen họ, với lại làm sao họ biết mình là linh hồn thể chứ, °
góc giải thích:
linh hồn thể, là linh hồn sinh ra từ thân thể, có thể sống lại khi có một cơ thể phù hợp, hoặc là từ từ nuôi dưỡng linh hồn để sinh ra linh thể|
linh hồn thể rất hiếm, hầu như ko ai có thể phát hiện họ là linh hồn thể khi còn cơ thể,
có thể nói ai có linh hồn thể
liền có thể nhận là bất tử
mật dù cũng sẽ chết
chết già, chết bệnh, thì linh hồn thể ko kích hoạt được đâu
đây chỉ là suy nghĩ của tác giả để hồi sinh con gái, còn có truyện mà đọc
kết thúc giải thích:
Tả Dương/Chung Quỳ
em/ngươi ko nhớ bọn ta sao?
Trần Khâm Uyển
ko quen biết.. a
bỏ qua khúc này đi, để tôi kể sơ cho là được rồi:
khi hai người biết cô bị mất trí nhớ, thì bầu âm khí lại bắt đầu âm trầm im ắng chỉ còn tiếng mưa, ngoài tiếng mưa ra,nếu nghe kĩ, có thể nghe được tiếng la hét, rên rỉ, cùng những âm thanh kì dị khác
hai người thì đã nghe nhiều lần nên chẳng để tâm, nhưng cô thì khác cô mặc dù là hồn thể, còn từng đồng hành cùng Tả Dương nhưng mà cô đã bị mất trí nhớ có nhớ được gì đâu nên rất sợ hãi mà run run,
thấy thế cậu liền kéo cô về chỗ ngồi, lúc nãi rồi lên tiếng:
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
khâm Uyển em yên tâm, ta sẽ tìm cách để hồi sinh em!
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
ko ngờ nhóc con ngươi lại là linh hồn thể đó nha,ta chưa từng ăn linh hồn thể bao giờ, ko biết ngon ko, hắc hắc hắc
Trần Khâm Uyển
hở...a💦 cá..i này.. cái này ko ngon đâu 💦, tôi nói thật đó,ko ngon chút nào đâu 💦" cô nghe hắn nói muốn ăn mình, thì giật mình, người run rẩy nói " ° Á mẹ kiếp, tôi chưa sống được một ngày nữa mà sắp chết rồi sao?💦, mới làm linh hồn chưa đầy một ngày thôi mà °
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
Chung Quỳ thôi đi,đừng chọc Khâm Uyển nữa, mà ngươi có biết cách linh hồn thể nhớ lại ký ức trước kia ko
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
ta đâu có chọc nhóc con đó, ta nói thật mà,linh hồn thể hiếm lắm, nó là món ăn ngàn vàng khó cầu của các loài quỷ đó, đến ta nhìn thấy mém ko nhịn được
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
muốn LHT lấy lại ký ức trước kia cũng dễ thôi, có hai cách 1:
tìm cho cô ta một cơ thể thích hợp, từ từ dung hợp khi dung hợp xong, 70% Ký ức sẽ trở lại.
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
cách này ko được lắm, nếu chỉ là 70% ký ức sẽ ko hoàn chỉnh, khâm Uyển đã nói mình ko thích sự quên lãng, bất kể là mình quên hay người khác quên,
Trần Khâm Uyển
!!! Hả..° sao người này biết mình ko thích sự quên lãng chứ, quá ảo rồi,ko lẽ mình thật sự quan biết với họ, đã thế còn rất thân nữa??
nhưng bọn họ là ai thế, sao mình phải quen biết họ °
Tả Dương/Chung Quỳ
° hai người nghe thấy được tiếng lồng cô liền quay sang nhìn, họ đập trán vì họ quên giới thiệu mình với cô, vì dù sao cô cũng mất trí nhớ rồi,ko nhớ bọn họ nữa °
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
a..ta xin lỗi, quên giới thiệu rồi,ta tên là Tả Dương hậu duệ của Nguyệt Thần, rất vui vì em đã tỉnh lại
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
ta là Khu Ma Thánh Quân Chung Quỳ, sao nghe sợ ko nhóc con
Trần Khâm Uyển
° là.. là nam chính Tả Dương, và Trung Khôi/Chung Quỳ trong Đêm Trăng Máu!!! mẹ kiếp, otp trước mặt kìa, boss cuối kìa °
Trần Khâm Uyển
° ôi mẹ ơi sốc vãi!! vậy nảy giờ ta đứng cùng hai ông cố nội gia gia, quỷ nghe quỷ sợ, người nghe người khóc đó hả?!! nghe mà rớt cái hồn luôn đó má! °
Trần Khâm Uyển
° để mình nhớ lại coi, nãi giờ mình có nói gì bất kính với họ ko, mình sợ họ diệt sát mình mất °
Trần Khâm Uyển
° mới sống lại thôi mà, sao lại cho tôi gặp boss thế này, cái này khác gì mới vô game, là một tân thủ thì đi đường gặp boss ko? cái này, ngọa tào là đi tìm đường chết nha °
Tả Dương/Chung Quỳ
" hai người nhìn mặt cô thay đổi liên tục cùng với tiếng lòng làm họ muốn bật cười, nhưng mà phải nhịn "
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
khụ khụ, được rồi Chung Quỳ ngươi nói có hai cái, đến nói cái thứ hai đi
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
ừ, cái thứ hai thì hơi tốn thời gian hơn một chút,
Tả Dương/Khâm Uyển
tả Dương: cứ nói, _ hai người gật đầu chăm chú lắng nghe _
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
đó là nuôi dưỡng LHT, mỗi ngày đưa máu cho nó tẳm bổ, nuôi dưỡng từ từ, nuôi dưỡng tằm nữa năm là có thể lấy lại được một chút ký ức,
Tả Dương/Khâm Uyển
cũng quá lâu rồi đi,nữa năm mà mấy lấy được một chút thôi sao?
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
thì ta mới nói là nó tốn thời gian đó, các ngươi ko nghe à còn ở đó la làng
Trần Khâm Uyển
ta.. có một câu hỏi ko biết có thể hỏi được ko Khu Ma Thánh Quân, Nguyệt Thần đại nhân?
Tả Dương/Chung Quỳ
được cứ nói, với lại ko cần gọi ta là,Khu Ma Thánh Quân/Nguyệt Thần đại nhân, cứ kêu như trước
Trần Khâm Uyển
à dạ vâng Nguy–khụ..Tả Dương,
Trần Khâm Uyển
hai người điều là người quen hồi trước của ta, chắc cũng biết ta là hậu duệ của thần và quỷ, nên ta..
Tả Dương/Chung Quỳ
chúng ta hiểu, cứ yên tâm
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
ko sao chỉ là chút máu,ko đáng kể, chút máu cho ngươi còn ko bằng khả năng Huyết y của ta nữa, nó tuôn máu như suối ấy
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
hắc hắc hắc, chút máu đó đã là gì,dù sao ta cũng là Chung Quỳ, quỷ nghe tên đều phải sợ, cho ngươi, một người bạn của ta một chút máu liền có thể keo kiệt sao
Trần Khâm Uyển
_ cô rưng rưng nước mắt nhìn hai người họ _ cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn hai người rất nhiều, tôi.. tôi.. tôi cũng ko ngờ,mình lại có thể quen được hai người bạn tốt đến vậy,
Trần Khâm Uyển
° sao hai người họ có thể tốt với mình như thế chứ, mình chỉ là một người quen thôi mà,ko đáng để họ cắt máu để cứu, Tả Dương thì mình hiểu, anh ấy là một người rất trọng tình cảm, còn Chung Quỳ thì..sao cũng tốt với mình như vậy chứ °
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
em đừng nghĩ lung tung nữa, ngồi xuống đi nghe Chung Quỳ giải thích cách nuôi dưỡng LHT của em cái đã, sau đó còn để bắt đầu nuôi dưỡng chứ,
tả Dương/khâm Uyển/chung Quỳ
_ cả ba đồng loạt ngồi xuống _
giải thích thì mình cũng ko biết giải thích thế nào nên tua đến đoạn nuôi dưỡng LHT của cô xong rồi nha,
Trần Khâm Uyển
um..hờ _ đang ngủ _
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
em ấy ngủ mất rồi,trong còn khá mệt mỏi " cậu cười nhẹ " _ dơ tay lên lấy lọn tóc đang ở trên mặt cô ra _
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
ừ,cũng bình thường thôi, dù sau bây giờ nó chỉ như một người bình thường, mặc dù là LHT, nhưng cũng mới tái sinh nên chưa có sức mạnh để bảo vệ bản thân là bình thường,_ hắn liếc nhìn cô đang ngủ rồi nhìn lên cậu một cái, liếc mắt đi ko để ý _
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
mà thường LHT,khi mới tái sinh rất dễ chết vì lúc đó nó chưa có sức mạnh để bảo vệ chính mình, LHT đối với con người lẫn ma quỷ đều là đồ quý
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
nói cho chính sát thì LHT chết dưới tay con người nhiều hơn quỷ dị, dù sau ngươi cũng biết, tận thế đáng sợ,vì tận thế có con người các ngươi, quỷ dị ko đáng sợ, đáng sợ là lòng người,
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
...ta biết,ta sẽ bảo vệ em ấy, bảo vệ đến khi em ấy có khả năng lật đổ tất cả âm mưu, của người lẫn quỷ _ cậu im lặng một lát liền nắm chặt tay, đưa đôi mắt âm trầm,và kiên định lên, nhìn thẳng người đang nằm ngủ kia _
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
hết rồi nha : 1957 chữ
chap 2: ngọt/nhớ chút, già? giận! tri kỷ?... quên? hệ thống!!!
mấy bữa trước để thiếu dấu, vì lần đầu viết, nên hôm nay bù lại nha, mình sẽ để một bảng để mọi người đọc
"123" vẫn là cảm xúc nha, _123_ cái này sẽ biến thành hành động nha, °123° cái này là suy nghĩ nhé, <123> là lời dẫn dắt cốt truyện của tác giả,
ko có cốt truyện ra sao khi tử bi thành thần nên tôi, sẽ tự suy nghĩ nha, nên ko có cốt truyện chính đâu,
Tả Dương: cậu/anh/ngươi/tiểu tử
Chung Quỳ: C.Q/ngươi/mặt quỷ
Trần Khâm Uyển: em/cô/nhóc con
Trần Khâm Uyển
um..hở? Tả Dương tôi ngủ được bao lâu rồi thế _ cô ngồi dậy dụi dụi mắt,quay qua cậu hỏi _
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
" cười " đường dụi mắt, mắt sẽ đỏ đấy, em chẳng phải sợ đau nhất sao?, trước còn thà chết chứ ko muốn đau nữa mà,
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
em ngủ cũng ko lâu lắm, sau nhớ ra gì chưa? _ cậu dơ một tay nhẹ nhàng nắm tay cô dừng lại, một tay còn lại, từ từ lau mặt giúp cô _
Trần Khâm Uyển
à.. chưa.. chưa rõ lắm " giật mình, ngại ngùng " < cô bị hành động của cậu làm giật mình sau đó liền ngại ngùng hơi đỏ mặt, >
hình ảnh chi mang tính chất minh họa
Trần Khâm Uyển
anh..ơ..ùm có thể bỏ tay tôi ra ko, mặt tôi cũng ko cần lao nữa đâu
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
" cười khẽ " được, _ cậu buôn tay ra và dừng lại, _
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
_ dơ tay xoa nhẹ đầu cô _ nói cho ta biết,em thấy những gì rồi.
Trần Khâm Uyển
ùm!....!!! a..thấy cảnh, anh và tôi trong một căn phòng trọ nhỏ, bên ngoài đỏ rực màu máu,
rất đáng sợ " nhíu mày "
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
ùm,ra là thấy cảnh mới bắt đầu tận thế à? _ cậu dừng động tác tay của mình lại _ hửm " bật cười "
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
Đừng nhăn nhó như vậy, nếu nhăn nhó như vậy sẽ rất nhanh già đó! _ cậu cuối đầu nhìn xuống LHT đang phụng phịu nhăn nhó kia, mà ko nhịn được trêu cô một câu _
Trần Khâm Uyển
hừ, người ta là LHT đó, là ma đó làm sao mà già được chứ, " bực tức, liếc một cái " _ cô xoay người đi ko thèm để ý đến người mới trêu cô, _
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
" ko nhịn được cười " haha,ta chỉ chọc một chút thôi mà, đừng bực bội như thế chứ, cho ta xin lỗi đi, ko chọc nữa
< =====ở một góc chẳng ai chú ý tới===== >
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
... rồi có ai chú ý đến ta ko thế, ở đây còn một Chung Quỳ nè, chưa có biến mất đâu,
..ta tự nhiên cảm thấy no thế nhỉ?
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
mệt với mấy con người này ghê
Trần Khâm Uyển
° hứ, người ta là LHT mà già gì chứ, mình định nói cho họ biết là mình còn thấy được vài cảnh khá kì nữa, nhưng thôi vậy giận rồi..?..!!! mẹ kiếp °
Trần Khâm Uyển
° Ngọa tào A... mình từ khi nào mà gan to thế? dám giận cả Tả Dương, chẳng phải mình rất sợ họ lắm sao?! từ khi nào mà mình dám giận dỗi bực bội với họ rồi! đáng sợ A ° " run run "
< nhỏ này nó nhát gan, với lại còn rất sợ đau nữa >
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
haha " cười " Khâm Uyển em bình tĩnh chút, ko cần sợ em giận thì cứ giận anh ko ăn thịt em được đâu.
Trần Khâm Uyển
hả!..aha anh nói gì vậy em làm gì có giận chứ haha " cười ngượng "
° sao..sao anh ta lại biết suy nghĩ của mình chứ, với lại cho tôi 10 lá gan cũng ko giám giận°
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
nếu em muốn hỏi, là làm sao em có lá gan ý nghĩ dám giận tôi, với lại làm sao tôi biết em nghĩ gì thì dễ lắm.
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
tôi biết em đang nghĩ gì mà
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
và em ko cần sợ
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
em bạn thân,thanh mai trúc mã, cũng như tri kỷ của ta, giận một chút có sao chứ?
Trần Khâm Uyển
à ùm " gắng cười " ° tri kỷ thôi sao? chỉ là tri kỷ thôi à? ° " ủ rũ °
Trần Khâm Uyển
...!!! ôi mẹ ơi ° tôi đang nghĩ gì thế này, ko tri kỷ thì là gì, tâm trạng ủ rũ này là sao đây??? °
Trần Khâm Uyển
" đau buồn " ° là sao nữa đây, ko lẽ..ko thể nào, ko thể nào.... nhưng mình vẫn buồn, còn hơi đau nữa..°
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
Này! ta nói hai người các ngươi thật sự quên luôn sự thiện diện của ta luôn à?
Tả Dương/Khâm Uyển
Hử? hả? ngươi/Chân quân, sao lại ở đây thế
T.D : ngươi đi đâu nãy giờ đó,tự nhiên biến mất à
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
ta từ nãy đến giờ đều ở đây cơ mà, các ngươi mù à, với lại ngươi gọi chân quân gì chứ phải gọi ta là C.Q, nhớ chưa
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
ta nãy giờ đều làm bóng đèn cho các ngươi luôn á, bực chết ta mà "giận dữ, oan ức "
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
ồ vậy sao,
Chung Quỳ [ Khu Ma Chân Quân ]
ngươi còn vậy sao? tiểu tử ngươi đang làm ta bực bội
Tả Dương [ NGUYỆT THẦN ]
haha bình tĩnh chút đi
Trần Khâm Uyển
haiii, là thần mà cũng cải nhau nữa hả, ° hệ thống, hệ thống, ngươi đâu, ngươi đâu, mau ra đây nhanh °
Tả Dương/Chung Quỳ
? _ cả hai dừng lại, ko cải nhau nữa, quay qua nhìn cô, liền ngồi xuống nghe cô nói chuyện với hệ thống _
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
° Vân Nguyệt hệ thống phát triển: xin chào chủ nhân yêu dấu nha, lâu ko gặp °
Trần Khâm Uyển
° lâu cái quần, mà ngươi nói xem ta từng có gặp ngươi đúng ko, ta nhìn ngươi quen,quen °
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
° vâng ạ, lúc trước ngài chết nên tôi cũng bị phong ấn, đưa vào thần thức của ngài, bây giờ ngài sống lại tôi liền được giải phong ấn thôi ạ °
Trần Khâm Uyển
° ...thế ngươi có những công dụng gì?, có thể giúp ích cho ta ko? chứ ta quên ngươi rồi, °
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
° tôi là h.th phát triển, vì là h.th phát triển, nên ngài phải phát triển một thứ gì đó, ví dụ như:
tình yêu, sức mạnh, hồi phục,
hoặc làm ra một thứ gì đó mới mẽ, °
Trần Khâm Uyển
° hồi phục cũng tính là phát triển sau?, °
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
° tính chứ ạ, vì ngài đã chết mà, nên cũng tính vô nhiệm vụ luôn, °
Trần Khâm Uyển
° có thể coi bản trạng thái của ta ko?. °
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
° được ạ,
Chủ nhân có muốn coi bản trạng thái ko Có hoặc Không ° _ nhỏ nói xong hiện bản Có hoặc Không _
Trần Khâm Uyển
° có chứ, ta là người đòi xem mà ° _ giơ tay nhấn lên nút :Có: hiện trước mặt _
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
° tin bản trạng thái đanh tải, °
<
1%
5%
12%
16%
19%
25%
32%
37%
43%
47%
52%
59%
64%
69%
74%
80%
85%
89%
92%
95%
96%
97%
98%
99%
hết. 1064 chữ
>
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
mọi thứ đã bình thường trở lại rồi nha,
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
có thể đọc bình thường rồi á
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
vì có thể đăng bình thường rồi nên cái này tôi xoa nha
vân nguyệt/ hệ thống phát triển:
gặp lại ở chương 3 nha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play