[Cực Hàng]Võ Sĩ
Chương 1
Hôm nay anh lại có một trận đấu ở Tokyo, Nhật Bản.
Trợ lý: võ sĩ Trương lên thôi.
Trương Cực uống vài ngụm nước rồi bắt đầu lên sàn.
Bên đối thủ của anh tên là Chane Hoyaki, là một võ sĩ nổi tiếng ở Nhật Bản, ai cũng khâm phục vì đánh đến đâu thắng đến đó.
Tháng trước hắn đã gửi thư lời mời thách đấu cho Trương Cực. Trong dòng thư đó, còn có những lời thách thức từ đối phương.
Lúc đầu Trương Cực định không nhận lời mời đó của Hoyaki, nhưng sau khi nghĩ lại, anh lại chấp nhận lời mời thách đấu đó.
Tại anh suy nghĩ đơn giản là không nhận lời mời chính là lời nhận thua cuộc dán tiếp.
Trương Cực tay lau máu trên mép, tức giận nhìn hắn ta bằng ánh mắt không thể nào "nhẹ nhàng" hơn.
Chane Hoyaki: Hoá ra mày cũng chỉ thế này thôi hả? Võ sĩ Trương.
Hắn ta nhấn mạnh tên anh rồi nhìn anh cười đểu.
Anh không đáp lại lời hắn, Trương Cực đứng nhìn hắn rồi bắt đầu lao lên như một con thú dữ như đang bị chọc tức vậy.
Hoyaki biết trước là anh sẽ lao đến nên đã đề phòng, nhưng anh đến quá nhanh khiến hắn ta không kịp trở tay mà thành người bị động.
Hắn ta nằm trên sàn, mắt nhìn lên trần, biểu cảm thể hiện ra rất mệt mỏi, không còn sức để đánh lại anh.
Trương Cực thấy vậy, dám chắc phần thắng đã thuộc về mình mà quay lưng lại và đi.
Hoyaki không chấp nhận với sự thua cuộc này mà bắt đầu chơi bẩn, thấy anh đang quay lưng lại mà chạy đến đá vào chân anh, rồi bắt đầu đấm dữ dội.
Anh bị đá vào đầu gối mà khụy chân xuống, khiến nó đau nhức dữ dội.
Anh bị đánh không ngừng nghỉ, cộng thêm cái chân đang bị tê nhức, nên việc phản kháng rất chậm. Nhưng anh vẫn lấy lại được tinh thần để đáp trả lại những cú đấm đó của Hoyaki.
Trương Cực đang nằm trên giường bệnh, mắt nhắm, tay vắt chéo lên trán mà thiếp đi.
Y tá: Bệnh nhân phòng 302 đây ạ
Y tá dẫn bác sĩ đến phòng bệnh của anh để khám và hỏi tình hình sức khoẻ của anh.
Cả hai vừa bước vào đã nhìn thấy anh đang nằm ngủ, liền đi lại gọi anh dậy rồi hỏi.
Trương Cực nhíu mày vì bị ai đó phá giấc ngủ của bản thân mình.
Anh mở mắt ra nhìn rồi không nói gì mà ngồi dậy tựa lưng vào thành giường bệnh.
Tả Hàng
Cậu bị đau ở đầu gối đúng không?
Tả Hàng nhìn vào tờ giấy khám bệnh của anh và hỏi.
Cậu ngẩng đầu lên nhìn anh. Đưa tay chạm vào đầu gối của anh.
Tả Hàng khó hiểu nhìn anh, vừa mới kêu đau xong, hỏi đau nhiều không lại bảo bình thường?
Tả Hàng
Chiều anh sẽ bắt đầu mổ luôn nhé?
Trương Cực không nói gì rồi cũng gật đầu cho qua loa.
Trợ lý: Ngài như này thì chắc chắn phải nghỉ tập luyện vài tháng rồi.
Trợ lý nhìn vào đầu gối anh vừa phẫu thuật nối lại dây chằng đầu gối được mấy tiếng trước mà nói.
Trương Cực
Không đến nỗi thế.
Trương Cực
Sức khoẻ của tôi khoẻ, khoẻ nhanh thôi.
Trương Cực
Không cần đến mức phải nghỉ tận mấy tháng.
Trợ lý: Ngài bị như này thì phải nghỉ để còn tập đi nữa chứ.
Trợ lý: À ờ...tôi đi mua đồ ăn tối cho ngài/đi vội ra ngoài/
Tả Hàng
Sao rồi? Còn bị đau gì nữa không?/đi lại khám xét/
Tả Hàng
Mấy ngày đầu thì vẫn nên kiêng cử, tránh đi lại vận động mạnh.
Tả Hàng
Cẩn thận lại mất tiền tiếp/nhìn anh/
Trương Cực
Ý bác sĩ là đang trù ẻo tôi?
Tả Hàng
Là anh nói chứ tôi không nói/đi ra ngoài/
Trương Cực
/không thèm nhìn lấy mà nhắm mắt/
Trương Cực
Không cần, tôi vẫn có thể ngồi dậy và đi được.
Tả Hàng
"Không phải vì người nhà nhờ tôi nên tôi mới làm, chứ còn lâu, anh cứ đợi đấy"/nhìn anh/
Trương Cực
/nhướng mày nhìn cậu/
Trương Cực
Có chuyện gì sao?
Y tá: Bác sĩ Tả bác sĩ Tả/hớt hải chạy vào/
Y tá: Có bệnh nhân cần mổ gấp vì do gẫy tay..
Tả Hàng
Thôi được rồi, đi./đi ra ngoài/
Trương Cực
/nhìn hai người ra ngoài/
Trương Cực
*người nhỏ nhỏ thế này mà cũng làm được bác sĩ*
📱Trợ lý: Võ sĩ Trương, tuần này tôi lại có chuyến công tác ở Luân Đôn, không thể...
Trương Cực
📱 Rồi, biết rồi.
Trương Cực
📱Không cần đến, tôi ở một mình cũng được.
Trương Cực
📱Không cần ai..
Chưa để anh nói xong, trợ lý nói tiếp.
📱Trợ lý: Tôi có nhờ bác sĩ Tả rồi, ngài sẽ không ở một mình đâu, ngài cứ yên tâm.
📱Trợ lý: Mặc dù bác sĩ Tả vẫn còn trong thời gian thực tập, nhưng lại có khả năng hơn người khác, nên đã được công bố làm bác sĩ chính thức sớm hơn những người khác và làm ở khoa chỉnh hình này.
📱Nói chung là ngài cứ yên tâm đi, bác sĩ Tả rất chu đáo đó.
Trương Cực
📱Này, tôi đã nói là..
📱À, tôi có việc rồi, tạm biệt ngài./cúp máy để anh không nói gì nữa/
Cậu hết ca này đến ca khác, thời gian chắc có được lâu. Chắc khoảng độ 15-30 phút rồi lại bắt đầu vào ca mới.
Trương Cực
Má, chân này thì sao mà đi mua đồ ăn được.
Trương Cực
Đêm m.ẹ nó rồi/cáu/
Trương Cực
/định bước xuống giường để ra ngoài/
Tả Hàng
/tay cầm đồ ăn bước vào/
Tả Hàng
Này, định đi đâu vậy?/để đồ ăn xuống bàn/
Trương Cực
Mua đồ ăn?/nhìn cậu/
Tả Hàng
Khỏi cần đi, chân què đi sao?/cầm ghế mang đến gần giường anh rồi ngồi xuống/
Tả Hàng
/tay mở túi đồ ăn ra/
Tả Hàng
Ăn chưa ăn tối đúng không?
Tả Hàng
Lúc nào?/quay sang nhìn anh/
Trương Cực
Bây giờ đây./hất mặt vào chỗ đồ ăn kia/
Trương Cực
*Nói nhiều quá*
Trương Cực
*Đói sắp ch3t đến nơi rồi*
Tả Hàng
Này/bê đồ ăn để lên bàn cho anh/
Tả Hàng
Nên anh ăn tạm nhé./nhìn anh/
Trương Cực
/nhìn thấy một hộp mì nữa ở trên bàn/
Trương Cực
Hộp kia cho ai?
Tả Hàng
Tại từ sáng đến giờ tôi chưa ăn gì, lại còn phẫu thuật hết ca này đến ca khác.
Tả Hàng
Không có thời gian ăn uống, giờ vừa hết ca hôm nay, tôi đi mua đồ ăn rồi tự nhiên nhớ đến anh, tôi nghĩ anh chưa ăn gì nên mua luôn cho anh.
Trương Cực
Nhìn gì?/nhìn cậu/
Tả Hàng
Tôi ngồi ăn với anh được không.../e dè/
Trương Cực
Cậu nghĩ câu trả lời là gì?/nhếch môi/
Tả Hàng
Không được thì thôi vậy, anh ăn xong đi rồi gọi tôi.
Tả Hàng
Tôi ngồi ngoài kia/cầm hộp mỳ đứng lên/
Trương Cực
Thôi ngồi ăn luôn đi.
Tả Hàng
Tôi cảm ơn/hí hửng mở hộp mỳ ra ăn/
Trương Cực
/nhìn cậu cười nhẹ/
Cả hai ăn uống xong, cậu dọn dẹp rồi ra ngoài.
Trương Cực
/nhìn bóng lưng cậu/
Tả Hàng
/vứt rác xong cậu quay lại phòng/
Tả Hàng
Tôi về đây, hôm nay tôi không trực.
Tả Hàng
Tạm biệt/ra ngoài/
Trương Cực
/nằm xuống rồi thiếp đi/
Chương 2
Trương Cực
/nhìn ra ngoài cửa/
Tả Hàng
Anh dậy sớm vậy/đi vào rồi đặt đồ ăn lên bàn/
Trương Cực
Cậu mang gì vào đây vậy?/nhìn/
Tả Hàng
Đồ ăn sáng của anh/đưa vào tay anh/
Trương Cực
/nhìn đồ ăn được đưa vào tay mình/
Tả Hàng
Nhìn gì ăn đi/nhìn anh/
Tả Hàng
Tôi đi đây/ra ngoài/
Trương Cực không nói gì mà ăn đồ ăn trên tay của mình.
Hai con người, mỗi người một việc.
Trưa đến, anh đang ngồi trên giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Y tá: Đồ ăn trưa của anh ạ/để đồ ăn lên bàn bên cạnh giường bệnh/
Y tá: Ăn xong anh cứ để trên bàn đây, tí nữa tôi quay lại sẽ mang vứt hộ anh/nhìn anh/
Trương Cực
Thôi, không cần.
Trương Cực
Chân tôi đi được.
Trương Cực
Không cần cô quay lại nữa đâu./nhìn lấy y tá/
Y tá: À được, chúc anh ăn ngon miệng./ra ngoài/
Ăn xong, anh dọn dẹp lại rồi tập tà tập tễnh đi đến thùng rác trước cửa nhà vệ sinh vứt rác.
Trương Cực
/nhìn ra ngoài cửa/
Tả Hàng
Anh đi đâu đấy?/nhìn anh rồi nhìn vào thùng rác/
Tả Hàng
Để tui dìu anh vào giường./đi lại gần anh/
Trương Cực
Tôi vẫn đi được.
Tả Hàng
Vậy anh đi đi./nhìn anh/
Trương Cực
/di chuyển lại vào giường/
Tả Hàng
Thế mà vẫn đi được.
Trương Cực
?/dựa lưng vào tường/
Tả Hàng
Anh là Trương Cực, võ sĩ gì đó à?/nhìn anh/
Tả Hàng
Thế sao mấy y tá ngoài kia, thì thầm to nhỏ gì đó.
Tả Hàng
Xong tôi ra hỏi là thì bọn họ bảo là anh là võ sĩ Trương Cực.
Tả Hàng
/nhìn anh chằm chằm/
Trương Cực
Cậu nghĩ có xem họ nói có đúng không?/nhếch môi/
Tả Hàng
Đợi tôi tra/lấy điện thoại ra tra/
Trương Cực
Tôi cũng hâm mộ võ sĩ Trương lắm đấy.
Tả Hàng
Hoá ra anh là võ sĩ Trương cơ đấy.
Tả Hàng
Nhìn đẹp trai vậy/nhìn ảnh anh đang đấu trên sân/
Tả Hàng
Thế sao ở đây../nhìn anh/
Tả Hàng
Anh mới có 28 tuổi?/bất ngờ nhìn anh/
Tả Hàng
Tôi tưởng anh chắc phải 30 đổ lên cơ đấy/cười/
Trương Cực
Tùy cậu nghĩ sao thì nghĩ.
Tả Hàng
Nhưng mà sao anh lại vào đây?
Tả Hàng
Tôi tưởng võ sĩ là sẽ đi tập luyện rồi đi thi đấu chứ nhờ.
Tả Hàng
Hay chả nhẽ anh bị đối thủ hạ gục?/nhìn anh/
Trương Cực
Cậu nghĩ tôi yếu đến thế?
Trương Cực
Do nó chơi bẩn thôi.
Cả căn phòng rơi vào khoảng im lặng, không ai nói một câu gì. Nghe được cả thấy tiếng chim hót ngoài cửa sổ.
Nhưng có ai để ý, hai người đó đang bận nhìn nhau rồi.
Tả Hàng
/chăm chú nhìn anh/
Anh có ngũ quan rất sắc sảo. Mũi cao thẳng tắp, có làn da trắng nhưng pha chút vào đó có một chút da mật, nhìn lại càng khoẻ khoắn hơi là bao. Mắt to tròn hai mí.
Cả hai nhìn nhau lúc lâu, anh thấy cậu nhìn mình lâu như vậy mà không có động tĩnh gì, mà cho mặt mình sát lại mặt cậu một tí.
Trương Cực
Mặt tôi làm sao ư?
Trương Cực
Nhìn lâu vậy..chả nhẽ thấy đẹp?/cười nhẹ/
Tả Hàng
Nhìn muốn đấm vào mặt./đứng dậy/
Tả Hàng
Thôi đến giờ rồi, tôi đi đây.
Tả Hàng
Tạm biệt./đi ra ngoài/
Tả Hàng
Không được/vỗ vào mặt mấy cái/
Tả Hàng
/đứng im một lúc rồi đi làm việc của mình/
Tả Hàng
*ngủ rồi hả*/đi lại ngồi cạnh giường anh/
Tả Hàng
"gục đầu xuống bên giường"
Tả Hàng
/thiếp đi lúc nào không hay/
Trương Cực
/nheo mắt tỉnh dậy do khát nước/
Trương Cực
/mở mắt mà ngồi tựa vào thành giường/
Trương Cực
/nhìn thấy cậu đang ngủ/
Trương Cực
Sao lại ở đây?/nhìn cậu khó hiểu/
Tả Hàng
/quay mặt về phía anh/
Trương Cực
Không về nhà sao?
Trương Cực
Này, dậy/lay người cậu/
Tả Hàng
Anh...anh dậy làm gì vậy?/nhìn anh/
Tả Hàng
Để tôi lấy cho/rót nước rồi đưa anh/
Tả Hàng
Hôm nay đến tôi trực đêm.
Tả Hàng
Mấy giờ rồi ta/nhìn đồng hồ/
Tả Hàng
Anh ăn gì không?/nhìn cậu/
Tả Hàng
Kệ anh, tôi ra ngoài chút./đi ra ngoài/
Tả Hàng
"đi mua chút đồ ăn thôi, chứ đói quá"/xuống sảnh rồi vào quán ăn đêm/
Tả Hàng ăn xong thì vào cửa hàng tiện lợi. Mua ít nước với đồ ăn vặt.
Tả Hàng
Tôi ra ngoài ăn đêm tí rồi đi mua ít đồ ăn vặt đây nè./giơ lên cho anh xem/
Tả Hàng
Chưa hết giờ trực của tôi mà.
Tả Hàng
Tôi sáu giờ mới hết ca.
Tả Hàng
Anh không định ngủ luôn à?
Trương Cực
Hết buồn ngủ rồi.
Tả Hàng
Vậy ăn vặt xem phim với tôi không/nhìn anh/
Tả Hàng
Giờ này mà ăn vặt rồi xem phim m.a là tuyệt./nhìn anh/
Trương Cực
Ý là tôi không muốn làm gì cả.
Tả Hàng
Vậy anh cứ ngồi đây đi.
Tả Hàng
Tôi về phòng của tôi ăn vặt với xem phim đây./về phòng/
Trương Cực
*Chả có gì thú vị*
Tả Hàng
Chuẩn bị thủ tục mà xuất viện./nhìn anh/
Trương Cực
Tí nữa trợ lý tôi đến sẽ làm.
Tả Hàng
Chưa thấy người đẹp bao giờ hả?
Tả Hàng
Đang nói chuyện, ăn uống với nhau mà giờ lại sắp không được gặp nhau rồi./nhìn anh/
Tả Hàng
Mong là anh sẽ không vào đây lần nào nữa.
Y tá: Trưởng khoa muốn gặp anh./nhìn cậu/
Tả Hàng
Cô cứ đi trước đi.
Tả Hàng
Tôi đi đây./đứng lên/
Trương Cực
/nhìn bóng lưng cậu/
Trợ lý: Tôi làm thủ tục xuất viện rồi, chúng ta về thôi.
Trợ lý: Để tôi dọn dẹp đồ hộ ngài./dọn/
Trợ lý: Xong rồi, để tôi đỡ ngài xuống xe.
Trương Cực
Tôi tự ấy được/ngồi xuống xe lăn/
Trợ lý: Được rồi, chúng ta về thôi./đẩy anh ra khỏi phòng/
Trợ lý đẩy anh trên hành lang, cậu cũng đi qua hành lang đấy. Cả hai người đi ngược chiều với nhau.
Anh thấy cậu như muốn nói gì, nhưng không biết nói gì.
Chỉ có anh để ý, còn cậu thì đang bận chạy đi gặp trưởng khoa.
Thế là cả hai lướt qua nhau như một cơn gió.
Từ lúc đó, cả hai không còn gặp nhau.
Anh thì tập đi để cho nhanh khoẻ rồi lại bắt đầu như thời gian trước đây. Tập luyện rồi thi đấu.
Còn cậu thì cũng chỉ đến bệnh viện rồi về nhà.
Có khi lâu quá cậu cũng quên luôn anh rồi.
Tả Hàng
Nên mua cái nào ta?/cậu đang đứng trước hàng bánh kẹo ở cửa hàng tiện lại/
Tả Hàng
Cái này hay cái này/chỉ/
Tả Hàng
Cái này đi/đưa tay ra lấy/
Chương 3
Tả Hàng
/quay sang nhìn anh/
Trương Cực
Chào bác sĩ Tả./nhếch miệng/
Trương Cực
Không nhớ tôi sao?
Tả Hàng
*quen lắm mà không nhớ là ai*
Trương Cực
Tôi là Trương Cực, võ sĩ Trương./nhìn cậu/
Tả Hàng
Là anh à/cười nhẹ/
Tả Hàng
Chân còn què không?/nhìn xuống chân anh/
Trương Cực
Cứ gặp tôi là cậu trù ẻo tôi nhỉ./cười nhếch/
Tả Hàng
Chưa thấy người đẹp đi mua đồ bao giờ à?
Tả Hàng
Chân anh cũng khỏi nhanh gớm./quay lại lấy gói bên cạnh/
Trương Cực
Để còn phải cho buổi thi đấu tuần sau nữa chứ./theo sau cậu/
Tả Hàng
Hửm?/quay lại nhìn anh/
Tả Hàng
Mới có tầm...ba tháng hơn, mà anh đã đi thi đấu?
Tả Hàng
Anh là muốn vào viện để gặp y tá xinh đẹp hay gì?/nhìn anh/
Tả Hàng
Chứ không phải là anh muốn gặp đấy chứ?
Trương Cực
Cậu bị sao vậy?
Trương Cực
Trợ lý tôi sắp xếp lịch ra sao, tôi phải làm thôi.
Tả Hàng
Không phải anh có chức vụ hơn trợ lý sao?
Tả Hàng
Anh không thể rời lịch đến khi nào chân anh khỏi hẳn thì thôi à?
Trương Cực
Là do tôi muốn./nhìn cậu/
Tả Hàng
Người như anh ý, vào viện mười lần cũng muốn vào tiếp./quay đi/
Trương Cực
Này, ý cậu là sao chứ?
Tả Hàng
Hiểu thì hiểu, không thì thôi.
Tả Hàng
Tôi không bao giờ nói lại lần hai./đi qua gian hàng sữa/
Trương Cực
Cậu..là đang quan tâm tôi sao?/nhếch môi nhìn cậu/
Tả Hàng
Anh là bệnh nhân cũ, tôi nhắc nhở là đúng mà?
Tả Hàng
Đâu phải tôi nhắc mỗi mình anh?
Tả Hàng
Và tôi là bác sĩ, quan tâm bệnh nhân là điều hiển nhiên, ai cũng biết./lấy sữa/
Trương Cực
Kệ cậu đấy./đi/
Tả Hàng
Lại là anh/bất lực/
Tả Hàng
Lại làm sao nữa/bất mãn nhìn anh/
Trương Cực
Không may/thản nhiên/
Tả Hàng
Ý là tôi đã nhắc anh rồi mà?
Trương Cực
Không phải chân.
Tả Hàng
/nhìn anh rồi nhìn tay anh/
Tả Hàng
/nhìn hồ sơ khám vừa nãy trước mặt/
Tả Hàng
Tôi cũng mệt anh thật luôn đấy.
Tả Hàng
Mang tiếng là võ sĩ nổi tiếng, cao cường, mãnh liệt ra sao.
Tả Hàng
Thế giờ, hết gãy chân đến tay./nhìn anh/
Tả Hàng
Anh còn gì anh gãy nốt đi để tôi ấy một thể./nhìn anh/
Tả Hàng
Nói sai đâu?/nhìn anh/
Trương Cực
Chữa đi nhanh lên/bắt đầu cáu/
Tả Hàng
Tôi không chữa thì anh định làm gì tôi?/cười nhẹ/
Trương Cực
Nói nhiều điếc tai.
Tả Hàng
Bớt vận động mạnh./nhìn anh/
Tả Hàng
Tôi không nói lại lần hai đâu
Tả Hàng
Gãy gì thì gãy, kệ anh.
Tả Hàng
Tôi không cứu đâu.
Trương Cực
"đây có phải là bác sĩ yêu thương bệnh nhân không vậy?/nhìn cậu/
Tả Hàng
Bớt nhìn lại./kí vào giấy khám của anh/
Tả Hàng
/đi đến đầu giường chỉnh lại chai nước biển/
Trương Cực
/nhìn xuống tay/
Tả Hàng
/nhìn anh rồi nhìn theo/
Tả Hàng
Sao lại thế nhờ?/nhìn thấy kim truyền nước đang hút máu ra ngoài/
Tả Hàng
/cầm tay anh lên chỉnh lại/
Cậu thấy anh không trả lời mình nên không cũng nói lại nữa.
Trợ lý: A, chào bác sĩ Tả nhé/đi lại chỗ cậu và anh/
Tả Hàng
Chào./nhìn trợ lý/
Tả Hàng
Tôi đi trước./nói trợ lý/
Trợ lý: À, được/cười với cậu/
Trợ lý:/quay lại nhìn anh/
Trợ lý: Mặt tôi có gì sao./lấy tay sờ mặt/
Trương Cực
/nhìn xuống tay/
Trợ lý:/nhìn theo rồi nói/
Trợ lý: Tôi vừa mới hoàn thành tất các việc sắp xếp lịch thi đấu của ngài xong.
Trương Cực
Đồ ăn trưa của tôi đâu?/nhìn trợ lý/
Trợ lý: À, đây/lấy từ trong túi ra/
Trợ lý: Tôi mua mỳ trường thọ cho ngài. Ngài ăn được không?/nhìn Trương Cực/
Trợ lý: À, đây, của ngài đây./đưa cho anh/
Trợ lý: Ô, đâu được, ngài đâu có cầm được, tay đang bị gãy mà?
Trợ lý: Có cần tôi đút cho anh không?/nhìn anh/
Trương Cực
Tôi ăn một tay cũng được.
Trương Cực
Kê cái bàn lại gần đây, tôi để trên bàn rồi ăn cũng được.
Trương Cực
Gãy tay trái chứ không phải gãy tay phải mà cái gì cũng không biết làm.
Trợ lý: À, được./làm theo anh nói/
Trợ lý: Ngài ăn ngon miệng.
Trợ lý: Ngài ăn đi nhé, tôi phải về công ty luôn bây giờ./nhìn anh/
Trợ lý: Vâng, chào ngài./lấy túi đồ rồi ra ngoài/
Trương Cực
Gì vậy?/nhìn cậu/
Tả Hàng
Anh ra ngoài mà không nói với ai một câu à?
Tả Hàng
Làm tôi phải chạy đi tìm anh đấy./nhìn Trương Cực/
Trương Cực
Nói làm gì?/khó hiểu/
Tả Hàng
Anh nhìn cái tay của anh đi./chỉ/
Trương Cực
/quay xuống nhìn/
Tả Hàng
Chai nước biển hết nước mà anh cũng không biết?
Tả Hàng
Xong để lâu nó sẽ hút lại máu của anh vào chai nước biển này thì ai chịu trách nhiệm đây?
Tả Hàng
Y tá vừa nãy đến để kiểm tra xem anh có cần gì không, thì lại không thấy anh.
Tả Hàng
Y tá tìm đến tôi, rồi nói là chai nước biển của anh từ trưa đến giờ đã là 2 tiếng hơn chưa thay.
Tả Hàng
Chưa kịp thay cho anh thì lại không thấy.
Tả Hàng
Tôi đã phải đi quanh cả cái bệnh viện này để tìm anh, chỉ sợ anh lại bị làm sao thì chúng tôi không biết nói như thế nào với gia đình anh đây./nhìn anh/
Tả Hàng
May anh ở trên này mà vẫn không sao./nhìn xung quanh người anh/
Trương Cực
Bố mẹ tôi mất rồi./nhìn cậu/
Tả Hàng
Thế...cái người hay đến..là ai?/nhìn Trương Cực/
Trương Cực
Trợ lý của tôi.
Tả Hàng
À/gật đầu như đã hiểu/
Tả Hàng
À quên, để tôi thay chai nước biển cho anh. Hết hôm nay là anh không cần dùng đến nữa rồi./thay chai nước biển cho Trương Cực/
Trương Cực
*đây mới là bác sĩ yêu thương bệnh nhân*/cười nhếch/
Trương Cực
*nhỏ nhỏ xinh xinh*
Tả Hàng
Vấn đề hả?/đưa tay lên trán anh/
Trương Cực
Không./gạt tay anh ra/
Tả Hàng
Ch3t rồi, tôi quên mất.
Tả Hàng
Tôi còn ca phẫu thuật nữa mà quên mất/vội vàng xuống tầng/
Tả Hàng
Nhớ xuống đó nhé./hét vọng lại với anh/
Trương Cực
/nhìn bóng lưng cậu/
Download MangaToon APP on App Store and Google Play