Tại Từ Phủ
"Cha nương"
Mẹ ta nên tiếng " Có gì mà con chạy hớt Hải vậy"
" Cha tại sao người lại không đồng ý với mối hôn sự của con và Từ Dạ caca vậy"
" Con đó. Theo cha thấy hắn có yêu thương gì con đâu. Hắn chỉ nhắm vào tiền tài và quyền lực của Từ Gia chúng ta thôi"
" Cha không hiểu huynh ấy. Huynh ấy từng thề là chỉ yêu thương một mình con dù cho qua bao năm tháng cũng sẽ không thay đổi. Cha đồng ý tác thành cho chúng con đi mà"
" Ý ta đã quyết tả sẽ không đồng ý mối hôn sự của con và hắn"
Ta nói to " Nếu cha không đồng ý mối hôn sự này thì con sẽ tuyệt thực chết cho cha coi " Từ lão gia tức giận quay lưng bỏ đi
" Cha.... cha"
" Lão gia tiểu thư 3 ngày nay không ra khỏi cửa nửa bước cơm canh mang đến tiểu thư cũng không động đũa lấy một lần" Không còn cách nà Từ lão gia đến truớc cửa phòng con gái mình.
" Mộng Khiết có phải con muốn tả tức chết con mới hài lòng phải không. Bao nhiêu nam tử Hán tốt trên đời con không chọn mà cứ nhất thết phải chọn tên đó vậy. Con từ nhỏ đã được chúng ta yêu thương nâng niu ta sao có thể để con gả qua đó chịu khổ được. Ta thấy hắn là một con người đầy mưu mô và xảo quyệt gian trá ắt hẳn không phải là một người có thể để ta yên tâm giao phần đời còn lại của con cho nó được. Sao con không chịu hiểu cho tấm lòng của những người làm cha làm mẹ như chúng ta chứ "
" Con hiểu cha mẹ cũng chỉ vì tốt cho con nên mới làm như vậy Nhưng con tin huynh ấy đối xử tốt với con là vì yêu con chứ không phải là vì tài sản và quyền lực của Từ gia. Con chỉ muốn được gả cho người mà mình thạt sự yêu thôi mà. Cha không thể nào đồng ý với con được sao. Coi như con cầu xin cha có được không xin cha chấp ngận mối hôn sự này"
"Được rồi có gì thì mở cửa ra rồi nói"
" Người đồng ý với con rồi không"
" Con xem ta cũng chỉ có mỗi đứa con gái là con thôi ta đâu lỡ để con phải buồn"
" Con biết người yêu thương con nhất mà"
Một tháng sau là ngày thành thân của ta với Cố Từ Dạ. Ta vui vẻ mà chuẩn bị cho ngày trọng đại này bhưbg không biết rằng trước đó hắn đã chuẩn bị lên kế hoạch diệt môn Từ gia ta. Hắn ngụy tạo bằng chứng vu khống cho cha ta tội mưu đồ phản quốc bán nước. Nhưng ta vẫn không hay biết gì cả đến lúc ta biết thì đã quá muộn rồi.
Tại phòng tân hôn
" Phu quân chàng về rồi. Cô ta là ai sao chàng lại để cô ấy vào phòng tân hôn của chúng ta vậy"
" Từ Mộng Khiết ta không muốn giả vờ với ngươi nữa. Người ta muốn lấy là Doanh Doanh chứ không phải ngươi. Nhưng vì chút tình nghĩa ta sẽ nạp ngươi làm thiếp"
" Làm thiếp... chàng nói gì vậy. Chàng nói xem đường đường ta là đại tiểu thư của Tướng phủ cha ta là Trấn Bắc Đại Tướng Quân caca ta là Thừa Tướng đương chiều mà phải hạ thấp mình làm thiếp sao"
" À quên chưa nói với ngươi cả nhà 3 người các ngươi à không phải là 182 mạng người trên dưới Từ gia đều đã chết rồi giờ ngươi chỉ là con gái của một tội thần ta nạp ngươi làm thiếp là ngươi đã trèo cao rồi ở đấy mà mơ mộng đến vị trí chính thê"
" Ngươi nói gì cơ. Cha ta không thể nào là tội thần bán nước được. Chắc có kẻ đã vu oan giá họa cho cha ta"
" Vậy ngươi nghĩ là ai. Ngươi thông minh như vậy ắt hẳn là đã nghĩ ra rồi phải không "
" Ngươi đúng là đồ khốn mà, để ngươi có thể xứng với ta cha ta đã hết sức nâng đỡ ngươi trên triều vậy mà giờ đây ngươi lại quay ngược lại cắn ông ấy một phát. Đáng lẽ ta ngay từ đầu nên nghe lời không lấy ngươi mới phải "
" Lúc đầu ta tiếp cận ngươi cũng chỉ vì tiền tài và quyền lực mà cha ngươi có thôi. Giờ ta đã có những thứ đó từ cha ngươi rồi thì một quân cờ như ngươi đã hết giá trị lợi dụng đối với ta rồi nếu như không muốn bị ta vứt bỏ thì hãy ngoan ngoãn cúi đầu làm thiết thất của ta, ngoan ngoãn hầu hạ biết đâu chừng ta thấy với ta sẽ nói chỗ ta vứt xác cha mẹ cùng với caca ngươi ở đâu"
Ta vừa khóc vừa chửi hắn " Ngươi đúng là tên cầm thú, đê tiên, hèn hạ nhất mà tả từng gặp. Tả Từ Mộng Khiết dù có phải ở đầu đuờng xó chợ hay thậm chí trở thành ăn mày thì cũng nhất quyết không chịu làm thiếp thất của Cô Từ Dạ ngươi"
Nói xong ta ngay lập tức rút cây Trâm trên đầu định chạy lại đâm hắn nhưng vẫn chậm một bước. Trâm của ta chỉ cách ngực hắn một chút thôi là đâm được rồi nhưng ngực ta đã bị hắn cầm kiếm xiên vào. Hắn kéo ta lên trên tường thành.
" Vốn dĩ ta định giữ lại cho ngươi một mạng nhưng ngươi không biết quý trọng vậy thì ta chỉ đành tiễn ngươi về với cha mẹ của ngươi thôi "
Vừa nói hắn vừa đẩy ta xuống trong lúc ta rơi xuống thì ta đã thấy kẻ thù không đội trời chung của ta Thẩm Từ đang chạy đến gần ta nhưng tốc độ rơi của ta nhanh hơn tốc độ chạy của hắn truớc khi hắn kịp chạy đến chỗ ta thì ta đã rơi xuống máu chảy không ngừng. Trong lúc mơ màng ta nghe thấy hắn nói
" Mộng Khiết xin lỗi ta đã đến muộn nếu mà ta đến sớm hơn có lẽ nàng không chết. Để ta đưa nàng về nhà"
Trước lúc chết có thể thấy hắn vì ta mà khóc thì ta chết cũng không hối tiếc nhưng chỉ tiếc là người chân trọng quan tâm ta thì ta lại thờ ơ còn kẻ lợi dụng ta thì ta lại chân trọng hắn. Nếu có kiếp sau nhất định ta sẽ không bỏ lỡ hắn nữa và nhất định để trả thù tên tra nam đánh chết đó.
“ Cha Nương hai người đừng rời xa con mà” Ta bừng tỉnh dậy. Ta cuối cùng cũng sống lại rồi. Mẹ ta đẩy cửa bước vào
“ Khiết nhi, cuối cùng con cũng tỉnh” Ta ngay lập thức bước xuống khỏi giường ôm trầm lấy mẹ
“Con giờ đã là một đại cô nương rồi chứ có phải con nít đâu mà làm nũng với mẹ mình vậy”
“Cho con ôm mẹ thêm chút nữa thôi”
“Hazzz... Con đó sao mà cứng đầu vậy hả, sao cứ nhất quyết đòi chống lại mệnh lệnh của cha con vậy, sao cứ nhất thiết khăng khăng đòi gả cho cái tên Cố Từ Dạ như vậy chứ” Vậy là ta quay lại vào ngày mà ta nằng nặc đòi gả cho tên tra nam đó bằng được đúng là ta mắt mù mới yêu hắn mà.
“Con đó, vì chuyện của con mà cha con đã ăn ngủ không yên ông ấy tuổi cũng đã cao rồi cứ như vậy không biết chịu được bao lâu nữa đâu. Nói đến là tức à”
“ Mẹ! Con biết sai rồi mà mẹ đừng mắng con nữa”
“Vậy nói cho mẹ biết con đã sai ở đâu”
“Chỗ nào con cũng sai hết trơn á. Con cũng lớn từng này rồi mà vẫn để cho cha mẹ phải bận tâm về chuyện tương lai của con như vậy” Mẹ ta ngơ ngác nhìn ta
“Sao mẹ lại nhìn con như vậy. Trên mặt con dính gì à” Vừa nói ta vừa đến gần cái gương để xem
“Khiết nhi con có bị làm sao không đấy”
“ Bị sao là bị sao vậy mẹ con thấy bình thường mà”
“Sao Khiết nhi của ta có thể suy nghĩ chín chắn vậy cơ chứ”
“Đêm qua con đã suy nghĩ rất lâu. Cha nói đúng hắn không yêu thương gì con cả chắc chắn sau khi gả cho hắn con sẽ phải chịu khổ. Nên con nghĩ...”
“ Con biết vậy là tốt” Cha ta từ ngoài cửa bước vào
Ta quay đầu và chạy thật nhanh ôm lấy cha ta
“Sao vậy con gái”
“Không sao ạ cha cứ mặc kệ cho con ôm chút nữa đi ạ” Ta thầm nghĩ nhất định ta phải trả thù ngăn cản chuyện của kiếp trước xảy ra lần nữa. Việc đầu tiên ta làm là đến phủ Nhiếp Chính Vương Thẩm Từ
Người hầu phủ Nhiếp Chính Vương chặn ta ngoài cổng
“Từ Tiểu Thư không biết đến gặp Vương Gia nhà ta có việc gì không ạ”
“Ta đến tìm Vương Gia có chút chuyện cần bàn bạc”
“ Vậy phiền tiểu thư đợi nô tài một lát”
“ Được” Hắn ngay lập tức chạy vào trong bẩm báo
Một lúc sau
“ Tiểu thư Vương gia chúng tôi đang đợi người ở thư phòng”
“Vậy phiền ngươi dẫn đường cho ta”
“ Mời tiểu thư đi hướng này” Ta vui vẻ đi theo hắn nếu kiếp trước ta không thấy hắn gào khóc trước xác ta như vậy ta cũng không tin là hắn có thể thích ta. Ta cũng không biết từ khi nào mà hắn thích ta nữa.
“Vương gia đang ở trong mời tiểu thư vào” Tên nô bộc nói
“Đa tạ ngươi đã dẫn đường cho ta”
“ Việc nô tài nên làm thôi mà. Nô tài xin phép cáo lui”
“ Được” Ta quay lại đẩy cửa thư phòng bước vào
“ Nghe nói Từ tiểu thư tìm ta” Hắn nên tiếng
“Không biết có phiền đến Vương gia không”
“ Không phiền. Không biết Từ tiểu thư đây tìm ta có việc gì vậy”
“ Ta biết nói ra có hơi đường đột, cũng có hơi vô lý mong Vương gia đừng giận”
“Không sao tiểu thư cứ nói” Hắn vừa viết vừa trả lời ta
“ Ta có một thỉnh cầu mong Vương gia có thể thành toàn cho ta”
“Nếu là về việc hôn sự của Từ tiểu thư với Cố công tử thì ta có thể gia mặt giúp hai người được nên duyên”
“ Thỉnh cầu của ta không phải cái này”
“Ồ. Vậy là thỉnh cầu khác sao”
“ Mặc dù chúng ta luôn đối đầu với nhau người thắng kể thua nhưng lần này ta muốn gạt bỏ hết ân oán giữa hai ta sang một bên. Ta muốn thỉnh cầu ngài cưới ta làm chính thê”
Hắn đang viết sau khi nghe ta nói thì dừng lại
“ Chẳng phải mấy ngày trước tiểu thư đây còn kiên quyết gả có Cố công tử sao giờ lại bỏ hắn kêu ta cưới cô rồi”
“Không giấu gì Vương gia ta tuổi trẻ bồng bột không nghe lời cha mẹ khuyên răn nhưng nay ta đã tỉnh ngộ chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi hắn mà thôi”
“ Vậy cô lấy ta ra làm bia đỡ đạn sao”
“ Ý của ta không phải như vậy nếu ngài không đồng ý với thỉnh cầu của ta cũng không sao. Xin lỗi đã làm phiền thời gian của Vương gia. Ta xin phép về nhà” Ta quay đầu định đi hắn bất ngờ nói
“ Mộng Khiết, có phải cô không cần đến hắn mới nhớ đến ta sao”
“Ta xin lỗi. Nếu Vương gia không đồng ý tiểu nữ cũng không ép.Ta xin phép” Ta quay đầu rời đi.
Tại phủ Vương gia
“Từ Thất ngươi có nghe thấy nàng ấy nói không nàng. Nàng ấy muốn gả cho bổn Vương chứ không phải tên họ Cố kia” Ngài vừa nói vừa cười thiếu chút nữa là nhảy lên như một đứa trẻ
“Thuộc hạ đã nghe thấy rồi. Lâu rồi không thấy Vương gia cười vui như vậy”
“Mau mau đi chuẩn bị sính lễ thôi. Ngươi mau cho người chuẩn bị sính lễ đưa đến Từ phủ cho Bổn Vương”
“Thuộc hạ đã rõ. Thuộc hạ xin phép cáo lui”
“Ngươi đi đi”
Tại Từ phủ
Ta nghe thấy tiếng ồn náo bên ngoài quay sang Tiểu Thúy
“Tiểu Thúy bên ngoài có chuyện gì mà ồn ào vậy”
“Nô tỳ cũng không biết nữa thưa tiểu thư”
“Ta dặn bao lần rồi cứ gọi tỷ xưng muội với ta mà sao muội cứ gọi ta là tiểu thư xưng nô tỳ hoài vậy”
“Như thế không có hợp thưa tiểu thư. Lão gia mà biết ngài sẽ trách phạt nô tỳ mất”
“Vậy sau này trước mặt mọi người thì xưng hô như vậy còn khi chỉ có hai chúng ta thì xưng hô thoải mái chút ha”
“Vâng thư tiểu thư”
“Mau chỉnh trang lại quần áo rồi đưa ta ra ngoài xem có chuyện gì đang xảy ra”
“Vâng thưa tiểu thư” Tại đại sảnh
“Cha có chuyện gì mà mọi người ồn ào lên vậy ạ”
“Con nhìn xem”Ta quay đầu nhìn ra cửa
“Gì mà nhiều sính lễ vậy cha. Của caca con à” Cha ta cốc nhẹ vào chán ta
“Cha... đau lắm đó”
“Ta đánh nhẹ mà cũng kêu đau bớt giả bộ làm nũng với ta lại. Chỗ sính lễ đó là của con đó”
“Của con á”Ta giật mình nói to
“Đúng vậy chỗ sính lễ đó là của con”Mẹ ta tiếp lời
“Chẳng lẽ lại là sính lễ của Cố Từ Dạ. Người đâu đem hết chỗ sính lễ này trả lại cho nhà họ Cố cho ta” Ta vừa tức giận vừa nói
Cha ta nên tiếng “Chỗ sính lễ đó không phải của Cố gia”
Ta ngạc nhiên trả lời “Không phải của hắn thì là của ai”
Mẹ ta trả lời “Chỗ đó là của Nhiếp Chính Vương gia đưa tới”
“Nhiếp Chính Vương”
Cả nhà ta đang nói chuyện đột nhiên từ cửa có hai người đang đi vào
“Tướng quân, Tướng quân phu nhân. Ta có chút công vụ cần phải giải quyết gấp nên đưa sính lễ đến trước xong việc ta đến sau”
“Nhiếp Chính Vương công vụ bận rộn cũng là vì đất nước Đại Hạ ta. Không biết ngài đưa sính lễ qua đây là có ý gì đây”
“Bổn Vương cũng đã đến lúc thành gia lập thất rồi mà tìm khắp Biện Kinh đây không có cô nương nào phù hợp làm Nhiếp Chính Vương Phi như Từ tiểu thư đây. Nên nay Bổn Vương mang tam thư lục lễ đến đây để hỏi cưới Từ tiểu thư”
“Chuyện này” Cha mẹ ta đều đồng loạt quay lại nhìn ta. Cha ta nên tiếng
“Chuyện này ngài cũng nên hỏi con gái thần có đồng ý không. Ngài cũng biết thần yêu thương con mình mà nếu nó không đồng ý thì ta cũng đều nghe theo nó”Cha ta quay lại nói với ta
“Con gái con thấy thế nào”
“Con...con”
“Từ tiểu thư cứ từ từ suy nghĩ hôm nay ta đến hơi đường đột nên quay về đợi tin từ mọi người”Nói rồi hắn quay đầu đi về
“Vương Gia đợi đã”Hắn dừng bước quay đầu lại hỏi
“Từ tiểu thư có gì cần nói sao”
“Ta muốn hỏi ngài vài câu”
“Tiểu thư cứ nói”
“Thứ nhất, ta phải là chính thê của ngài”
“Bổn Vương đồng ý”
“Thứ hai, ta mong ngài cả đời này không được nạp thiếp chỉ yêu thương một mình ta”
“Được, cả đời này Thẩm Từ ta chỉ sủng một mình nàng”Ta nghe vậy không khỏi mừng thầm.
“Cuối cùng, Chàng phải thật lòng đối xử với ta thật tốt không được lợi dụng ta và gia đình ta”
“Được. Không biết tiểu thư còn gì muốn hỏi nữa không”
“Hết rồi”
“Vậy tiểu thư cứ suy nghĩ việc gả cho Bổn Vương từ từ ha, Bổn Vương về trước”
“Ta đồng ý gả cho ngài” Hắn đang đi nhanh sau khi nghe ta nói hắn đột ngột dừng lại
“Nàng nói gì”
“Thẩm Từ ta nói ta muốn gả cho chàng”Đột nhiên hắn đi đến bên ta thật nhanh đột ngột bế bổng ta lên quay vài vòng
“Thả ta xuống ta chóng mặt”Hắn nghe xong ngay lập tức thả ta xuống
“Vậy ta sẽ quay về tìm người xem ngày tốt rước nàng vào cửa”
“Được,ta chờ chàng”
“Từ Thất, chúng ta đi”
“Vâng thưa Vương gia”Sau khi chàng đi xa cha ta đến gần ta nói chuyện
“Khiết nhi con đồng ý gả cho Vương Gia sao”
“Vâng con gái quyết định rồi. Sao cứ phải đâm đầu yêu một người không yêu mình mà bỏ lỡ một người coi nình như mạng sống của hắn chứ”
“Hả Vương Gia thích con sao. Chẳng phải hai đứa như chó với mèo sao”
“Chàng ấy làm vậy chỉ để có cớ ở gần con hơn thôi”
“Thôi vậy con đã quyết rồi thì cha cũng đồng ý thôi gả cho Vương Gia cũng tốt”
“Lão gia Cố công tử cầu kiến”Tiểu Hải chạy vào bẩm báo
“Tên đó còn đến đây làm gì nữa ta đã trả sính lễ về cho hắn rồi mà”
“Lão gia hắn đến là để tìm tiểu thư”
“Tìm ta”
“Vâng thư tiểu thư”
“Vậy bảo hắn chờ ta ở vườn hoa sau nhà”
“Vâng thư tiểu thư”
“Sao con vẫn gặp hắn vậy. Chẳng phải con bảo con đã..”
“Cha à cũng cần phải nói rõ ràng để chấm dứt mọi chuyện chứ”
Tại vườn hoa
“Nói đi tìm ta có chuyện gì”Ta nên tiếng hắn quay người lại
"Sao nàng lại gả cho Nhiếp Chính Vương rồi chẳng phải hai ta tâm ý tương thông yêu thương lẫn nhau sao"Ta trả lời
"Hay cho câu tâm ý tương thông yêu thương lẫn nhau nhưbg câu đó đối với ngươi nghĩa nó lại khác đó"
“Nàng nói gì vậy ta nghe không hiểu”
“Không hiểu thì để ta nói cho hiểu tâm ý tương thông nghĩa là hai người luôn tin tưởng, thấu hiểu cho đối phương nhưng tâm ý này của ngươi đang đặt trên quyền lực của nhà ta còn yêu thương lẫn nghĩa là hai người thật lòng thật dạ yêu nhau còn đối với ngươi thì ngươi chỉ yêu tiền tài của nhà ta thôi. Ta nói có phải không Cố công tử” Hắn tức giận nói
“Nàng nói gì ta không hiểu có phải nàng nghe ai nói vớ vấn ở đâu phải không”
“Ta không nghe vớ vẩn. Cha ta nói đúng người căn bản thực chất không hề yêu ta như ta nghĩ”Hắn tiếp lời
“Ngươi cũng vậy thôi ta tưởng ngươi thanh cao như nào hóa ra cũng chỉ đến thế là cùng. Hôm trước còn nói yêu thương ta hôm sau đàng ý mối hôn sự khác rồi. Đúng là thứ đàn bà lẳng lơ”
“Ngươi”
“Ngươi cái gì mà ngươi ta nói đúng rồi phải không”
“Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi mà”
“Ngươi nói cái gì”
“Ta nói không đúng sao. Ngươi cũng có yêu thương gì ta đâu người ngươi yêu là cái người mà ngươi nói là biểu muội của ngươi Diệp Doanh Doanh. Ta nói đúng chứ"
“Ngươi nói bậy. Ngươi vì muốn giải trừ hôn ước của ta nên mới bịa chuyện hoang đường như vậy thôi”
“Chuyện hoang đường sao. Ngươi đúng thật là xảo quyệt mà”Ta quay đầu định đi
“Từ Mộng Khiết nếu ngươi không chịu bỏ hôn ước với Nhiếp Chính Vương mà gả cho ta thì ta nhất định khiến ngươi hối hận”
“Nếu ta lấy ngươi thì ta mới hối hận đó”
“Từ Mộng Khiết ngươi đợi đấy cho ta”Hắn tức giận bỏ đi ngay lập tức.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play