[RhyCap] Kết Thúc Trọn Vẹn
Theo tôi ko - Sợ
//abc// hành động
"abc"_ suy nghĩ
*abc* nói nhỏ
📱nghe đth / call
💬 nhắn tin
ABC _ hét
abc~ dẹo , làm nũng , renri
Trên con đường lớn , một cơn mưa to đang đổ xuống
Có một cậu bé đang ngồi co ro trước một cửa hàng , tóc tai bù xù , quần áo ướt nhẹp , run lên vì cơn lạnh
Hoàng Đức Duy
Hức~hức l..ạ..n..h q..u..á
Em ngồi trong một góc của cửa hàng , co người lại vì lạnh
Cơn mưa vẫn cứ tiếp tục ngày càng lớn hơn
Em chỉ biết khóc trong sự vô vọng ấy
Em mồ côi cha mẹ , ko có người thân hay bất cứ ai cả . Nhìn người ta có bố mẹ , có gia đình hạnh phúc , em cũng muốn nhưng tiếc rằng tất cả chỉ là mơ
Em lang thang khắp nơi kiếm ăn , chịu nhiều đánh đập , chửi mắng của người ta nhưng lại ko dám nói lại vì những thứ này em đã sớm quen
Cứ thế , em ngồi dưới một cửa hàng nhỏ ôm người chịu đựng những hạt mưa bắn vào tấm thân bé nhỏ
Cơn mưa cũng đã bớt dần , nhưng em lại ko biết đi đâu về đâu
Con đường sớm đã vắng tanh chỉ còn lại em
Từ xa , có một chiếc xe sang trọng đắt tiền đi lại chỗ em
Đèn xe chiếu thắng vào người em khiến em phải ngước lên nhìn trong sự bàng hoàng
Trên xe , một người ăn mặc đẹp đẽ , trang trọng bước xuống , 2 tay đút túi quần đang từ từ tiến lại phía em
Người đó từ từ đi đến trước mặt em rồi cất tiếng
Nguyễn Quang Anh
Sao nhóc lại ngồi đây?
Nguyễn Quang Anh
Ba mẹ đâu?
Em chỉ biết trả lời trong sự sợ hãi
Hoàng Đức Duy
C..há..u k..o c..ó b..a m..ẹ
Em trả lời hơi lắp bắp khiến hắn có phần hơi khó chịu
Nguyễn Quang Anh
Tôi có làm gì đâu mà nhóc phải sợ
Em thấy hắn khó chịu nên đành im lặng ko nói gì thêm
Hắn thấy em im lặng vì sợ mình nên cũng ko nói gì thêm
Nguyễn Quang Anh
Theo tôi ko?
Hoàng Đức Duy
Cháu được theo chú thật ạ?
Hoàng Đức Duy
Nhưng cháu sợ chú làm gì cháu lắm
Nguyễn Quang Anh
Gu tôi ko mặn đến thế
Nguyễn Quang Anh
Vậy có theo ko?
Em thấy hắn bật cọc liền gật đầu như thể đồng ý nhưng mắt lại ko dám nhìn thẳng vào hắn
Thấy em mãi ko trả lời , hắn bắt đầu mất kiên nhẫn liền bật cọc
Mặc dù em có phần sợ nhưng cũng hết cách đành phải theo hắn về nhà
Trước mặt em là một ngôi biệt thự to lớn , rộng bao la , ngôi nhà thể hiện cho sự giàu có và quyền lực
Khi em đang đứng đơ người quan sát thì hắn từ sau đi lại cất tiếng
Nguyễn Quang Anh
Ko định vào nhà , đứng đó cho cảm à
Em giật mình quay người lại
Thấy hắn cau mày em liền đáp
Hoàng Đức Duy
V-vâng cháu vào liền
Hắn đi trước còn em thì theo sau hắn
Bước vào ngôi nhà của hắn , em choáng ngợp bởi độ chịu chi của hắn
Nguyễn Quang Anh
Lên lầu tắm đi , ko hồi bệnh đấy
Nguyễn Quang Anh
Quần áo thì có quản qua mang lên
Em nghe hắn nói thế , liền đi lên lầu đi tắm
Còn hắn đi lại sofa ngồi xuống , chân vắt chéo cầm điều khiển lên bật thời sự lên coi
Quản gia từ trong bếp đi ra
Lâm ( Quản Gia )
Ông chủ kêu tôi
Nguyễn Quang Anh
Mang một bộ quần áo lên cho nhóc kia
Nguyễn Quang Anh
Sẵn nấu cho tôi ít cháo với pha cho tôi ly sữa
Lâm ( Quản Gia )
Ông chủ mang ai về vậy ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nhiều chuyện vậy , đi làm việc đi
Hắn ko thích ai xen vào chuyện của hắn
Em đi lên nhưng nhà hắn có rất nhiều phòng nên theo cảm nhận em vào đại một phòng để tắm
Nhưng trùng hợp sao lại là phòng của hắn , em thì lại ko biết tưởng là phòng của khách
Em bước vào phòng thì ngửi thấy được mùi hương dễ chịu
Ko quan tâm mấy , em nhanh chân đi tắm
Em bước ra khỏi phòng tắm với một cái áo sợ mi rộng thùng thình vs một cái quần đùi ngắn mà cái áo đó lại là của hắn . Do em thấy trong nhà tắm có sẵn , tưởng đã có sẵn nên em mặc luôn
Em bước xuống lầu , tóc còn hơi ướt nhẹ
Hắn đang coi thời sự , thấy em bước xuống thì lia qua em
Thấy chiếc áo quen thuộc , hắn nheo mày khó chịu
Hoàng Đức Duy
Chú kêu cháu có gì ko ạ?
Nguyễn Quang Anh
Cái áo này đâu ra?
Hoàng Đức Duy
Cháu thấy trong nhà tắm nên cháu mặc luôn
Nguyễn Quang Anh
Đây là áo của tôi
Nguyễn Quang Anh
Lần sau cấm đụng vào đồ tôi // gằn giọng //
Nguyễn Quang Anh
Tôi ghét ai đụng vào đồ tôi
Em cúi mặt xuống , nói lí nhí
Nguyễn Quang Anh
Ngước mặt lên
Nguyễn Quang Anh
Tôi có làm gì đâu
Em ngước mặt lên nhìn hắn
Nguyễn Quang Anh
Ngồi xuống đi
Hoàng Đức Duy
// ngồi xuống //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Còn tôi tên Nguyễn Quang Anh , 24 ạ
Hoàng Đức Duy
Èo , chú già thế
Hắn nghe em nói vậy liền đứng dậy kéo tay em ra khỏi nhà
Hoàng Đức Duy
C..háu x..in l..ỗi // xua tay //
Hoàng Đức Duy
Lần sau ko dám nữa
Nguyễn Quang Anh
Liệu hồn!
Nguyễn Quang Anh
Ở đây thì nghe tôi mà sống ko thì chết
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ , cháu biết rồi
Nguyễn Quang Anh
Nói em đi , làm như tôi già lắm vậy
Hoàng Đức Duy
Nhưng… nhưng nó cứ gượng làm sao í
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì để tôi kêu người đuổi em đi!
Hoàng Đức Duy
Em..em xin lỗi
Nguyễn Quang Anh
Có câu nói hoài
Nguyễn Quang Anh
Ra sofa ngồi đi
Em ngoan ngoãn nghe theo lời hắn , đi ra sofa ngồi xuống
T/g iuuu RhyCapp
Hé loo các nàng
T/g iuuu RhyCapp
T quyết định ra chuỵn này tại tui cx có idea nhiều rồi nên định ra thêm chuỵn này
T/g iuuu RhyCapp
Huhu 2 chuỵn kia flop nặng luôn í
T/g iuuu RhyCapp
Chán dễ sợ
T/g iuuu RhyCapp
Mong chuỵn này đc mn ủng hộ ạ❤
Ghét sữa - Ép buộc
Lâm ( Quản Gia )
// đi ra phòng khách //
Lâm ( Quản Gia )
Mời ông chủ với...
Quản gia hơi ngập ngừng vì ko biết tên em thì em bỗng lên tiếng
Hoàng Đức Duy
Cháu tên Duy ạ
Lâm ( Quản Gia )
À cậu Duy vào dùng cơm
Cả 2 cùng đi vô , hắn và em ngồi đối diện nhau
Trên bàn toàn là những món sơn hào hải vị mà trước giờ em chưa từng được ăn
Món nào món nấy đều bốc lên mùi hương thơm ngây ngất
Còn hắn thì đã quá quen nên ko để tâm là bao
Em cầm đũa lên mà ngập ngừng ko biết ăn cái nào thì hắn lên tiếng
Nguyễn Quang Anh
Ko ăn đi mà cầm đũa chi vậy?
Hắn nghe từ " cháu " liền ngừng ăn mà thay vào đó là cau mày liếc khẽ em
Em nhận ra mình vừa nói cái gì đó ko đúng ý hắn liền rất hoảng
Hoàng Đức Duy
À em-m ko biết nên ăn cái nào
Nguyễn Quang Anh
Đồ ăn bao la như vậy ko biết nên ăn cái nào
Nguyễn Quang Anh
Ko ăn thì nhịn
Nói xong hắn tiếp tục ăn bỏ mặc em
Em ko dám phản bác lại vì sợ hắn sẽ tức giận
Em đành im lặng gắp thức ăn mà thưởng thức
Hoàng Đức Duy
À chú ơi , phòng em ở đâu ạ?
Nguyễn Quang Anh
// ngừng nhai //
Nguyễn Quang Anh
Lầu 2 , phòng số 2
Nguyễn Quang Anh
Tôi cấm vào phòng tôi khi chưa được sự cho phép của tôi // gằn giọng //
Hắn nhấn mạnh từng câu từng chữ khiến em có chút sợ nhẹ
Hắn lên phòng làm việc , còn em thì ngồi ngoan ngoãn ở phòng khách coi tivi
Lâm ( Quản Gia )
// đi ra //
Lâm ( Quản Gia )
// nhìn em , đặt ly sữa xuống //
Em nghe tiếng liền nhìn qua
Lâm ( Quản Gia )
À đây là sữa của ông chủ
Lâm ( Quản Gia )
Cháu giúp bác đem lên cho ông chủ nhé!
Hoàng Đức Duy
Nhưng...nhưng
Lâm ( Quản Gia )
Ông chủ ko mắng cháu đâu , đừng sợ
Hoàng Đức Duy
Dạ , vậy để cháu đem lên cho chú Quang Anh
Em hết cách chối đành đem lên phòng cho hắn
Lâm ( Quản Gia )
" đúng là một cậu bé tốt bụng "
Quản gia nhìn em rồi mỉm cười nhẹ
Hắn ngồi chăm chú nhìn vào laptop gõ gõ cái gì đó
Mắt vừa nhìn tài liệu vừa nhìn laptop
Bên ngoài âm thanh đó đáp lại
Hoàng Đức Duy
L...à c..há..u
Em sợ hắn mắng em nên nói lắp ba lắp bắp
Được sự cho chép của hắn , em nhẹ nhàng mở cửa bước vào chỗ hắn , nhẹ nhàng đặt ly sữa xuống bàn làm việc của hắn
Nguyễn Quang Anh
// ngước lên nhìn //
Hoàng Đức Duy
Sữa quản gia kêu cháu đem lên cho chú
Hắn nhìn em rồi lại nói tiếp
Nguyễn Quang Anh
Sữa này cho em , uống đi
Hắn cho em ly sữa nhưng em lại ko thích thú cho lắm
Nguyễn Quang Anh
Tôi ko uống , em uống đi
Nguyễn Quang Anh
Để tôi nói lại lần 2 à
Hoàng Đức Duy
Nhưng...nhưng
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nhị cái gì?
Hoàng Đức Duy
Em ghét sữa lắm
Nguyễn Quang Anh
Sữa chứ đâu phải thuốc độc đâu mà sợ
Nguyễn Quang Anh
Uống đi nếu ko tôi phạt đấy!
Nói xong hắn lại tiếp tục công việc bỏ mặc em đang ko hiểu gì
Hoàng Đức Duy
" Người gì đâu mà khó ở thế ko biết "
Em đang đứng suy nghĩ thì
Hoàng Đức Duy
Dạ , chú kêu em?
Nguyễn Quang Anh
Uống đi chần chừ gì nữa
Nguyễn Quang Anh
Định để tôi bón cho à
Hoàng Đức Duy
K-ko em uống liền mà
Nguyễn Quang Anh
Cầm uống tôi xem
Hắn vắt chân rồi ngửa người ra ghế nhìn em
Em thấy hắn nhìn mình đành ngậm ngùi cầm ly sữa lên uống từng miếng
Hoàng Đức Duy
// đặt ly xuống bàn //
Hoàng Đức Duy
Em uống xong rồi
Nguyễn Quang Anh
Ừ , phòng em kế phòng tôi
Nguyễn Quang Anh
Có chuyện gì qua nói tôi
Hoàng Đức Duy
Thế ko còn chuyện gì nữa thì em xin phép ra ngoài
Em cầm ly sữa rồi đi tới mở cửa đi ra ngoài
Còn hắn lại tiếp tục với một đống công việc chất như núi
Em đi xuống dưới bếp tìm quản gia
Hoàng Đức Duy
Bác giản gia ơi
Quản gia nghe tiếng gọi non nớt của em liền đi vào từ ngoài vườn
Lâm ( Quản Gia )
Cháu kêu ta có chuyện gì thế Duy
Em ngập ngừng như thể đang muốn nói gì đó mà ko nói được
Quản gia nhìn em rụt rè ko dám hỏi liền lên tiếng
Lâm ( Quản Gia )
Cháu kêu rửa ly hả?
Em như tìm được cơ hội liền đáp
Hoàng Đức Duy
À dạ đúng rồi
Lâm ( Quản Gia )
Trời ạ , tưởng chuyện gì
Lâm ( Quản Gia )
Để trong bồn đi , tí ta rửa
Em nghe quản gia nói vậy liền để ly sữa vào bồn
Khi quản gia quay lưng bước đi thì em lại cất tiếng
Hoàng Đức Duy
Bác ơi , bác tên gì thế ạ?
Quản gia quay đầu lại đáp
Lâm ( Quản Gia )
Bác tên Lâm
Em mỉm cười nhẹ rồi lại nói tiếp
Hoàng Đức Duy
Bác có thể cho cháu biết chút về chú Quang Anh được ko ạ?
Quản gia nhìn em với ánh mắt trầm tư rồi lại đáp
Lâm ( Quản Gia )
Hmm ta ko biết nhiều nhưng nếu cháu muốn biết thì ta sẵn sàng nói
Hoàng Đức Duy
Vậy bác nói đi ạ
Em nhìn quản gia với gương mặt tươi vui như con nít lên 3
Lâm ( Quản Gia )
Nhưng ở đây nói ko tiện
Lâm ( Quản Gia )
Vườn có cái xích đu , ra đó ngồi ta nói cho
Hoàng Đức Duy
Dạ , vậy cũng được
T/g iuuu RhyCapp
Ủng hộ tuiiii vớiiii
T/g iuuu RhyCapp
Huhuuuu flopp quài
T/g iuuu RhyCapp
Chuyện nào cũng flop , nước mắt của tuiii sắp ngập nhà roiiiiii
Quá khứ - Thương chú
Cả 2 cùng đi ra ngoài vườn
Đi một lúc , cũng thấy cái xích đu trước mặt . Cả 2 tiến tới ngồi xuống
Em vừa ngồi xuống liền quay sang nhìn quản gia với ánh mắt long lanh
Hoàng Đức Duy
Bác ơi , bác kể đi ạ
Quản gia nhìn em trìu mến rồi lại đáp
Hoàng Đức Duy
Hihi // cười tươi //
Lâm ( Quản Gia )
Từ bé , Quang Anh phải chứng kiến cảnh ba đánh mẹ để lấy tiền đi chơi gái
Lâm ( Quản Gia )
Nó cản ba đừng đánh mẹ nữa nhưng ba vẫn cứ đánh
Lâm ( Quản Gia )
Quang Anh chỉ biết khóc lóc van xin ba tha cho mẹ
Lâm ( Quản Gia )
Hồi đó , nhà nghèo ko có tiền , Quang Anh chịu nhiều vất vả , thiệt thòi , ấm ức có đủ
Lâm ( Quản Gia )
Ba lại hay cờ bạc rồi chơi gái
Lâm ( Quản Gia )
Cứ về lấy tiền của mẹ Quang Anh rồi lại đi
Lâm ( Quản Gia )
Đến một hôm
Tối hôm ấy , vẫn như thường ngày , Quang Anh ở trong bếp nấu ăn với mẹ
Ông ta bước vào nhà với vẻ mặt hung tợn rồi bắt đầu gào tên mẹ Quang Anh
Bố Quang Anh
BÀ GIÀ KIA ĐÂU?
Mẹ Quang Anh nghe tiếng , liền hốt hoảng chạy ra , trên người còn đang đeo tạp dề
Mẹ Quang Anh
D-dạ anh gọi em
Bố Quang Anh
Móc tiền ra cho tao đi đánh bài
Mẹ Quang Anh
Anh à , nhà chúng nhà nghèo lắm rồi
Mẹ Quang Anh
Đến cả tiền tiết kiệm anh cũng lấy đi cờ b-
Mẹ Quang Anh
// ngã ra đất //
Bố Quang Anh
TAO KÊU ĐƯA TIỀN , ĐÉO MƯỚN LẢM NHẢM
Quang Anh từ bếp chạy ra đỡ mẹ đứng dậy
Quang Anh lúc này 15 tuổi
Nguyễn Quang Anh
Bố , sao bố đánh mẹ?
Ông ta quay quay nhìn hắn
Bố Quang Anh
Mày nay còn dám nói lại tao à
Bố Quang Anh
Hai mẹ con bây ko muốn sống nữa đúng ko?
Nguyễn Quang Anh
Bố dừng lại đi
Hắn thừa biết ông ta suốt ngày đánh mẹ chỉ để lấy tiền đi chơi gái cờ bạc rồi rượu bia . Hắn ko coi ông ta là bố từ lâu lắm rồi nhưng nể mẹ
Ông ta định đánh hắn thì bị hắn chụp được rồi hất ra
Nguyễn Quang Anh
Ông dừng lại
Nguyễn Quang Anh
Mọi chuyện đã đi quá xa rồi
Bố Quang Anh
Mày dám bật lại tao
Bố Quang Anh
Nuôi cho tới bây giờ mà mày dám hỗn với bố m thế à
Ông ta nhìn hắn với ánh mắt phẫn nộ
Nguyễn Quang Anh
Ông suốt ngày cờ bạc
Nguyễn Quang Anh
Có nuôi được ngày nào tử tế chưa?
Nguyễn Quang Anh
Tôi ghét ông
Nguyễn Quang Anh
Thậm chí còn hận ông đến tận xương tủy
Mẹ hắn thấy hắn nói lại liền quay sang ngăn hắn
Mẹ Quang Anh
Được rồi Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mẹ ko sao , đừng hỗn láo với bố con
Hắn quay sang nhìn mẹ rồi nói
Nguyễn Quang Anh
Ông ta ko xứng đáng làm bố con
Câu nói của hắn đã chọc đến cơn điên của ông ta
Lập tức ông ta đi lại chỗ mẹ Quang Anh rồi nắm tóc mẹ hắn lôi ra giữa nhà , bắt đầu đánh đập
Hắn chạy theo , liên tục kêu ông ta buông mẹ mình ra
Ông ta tức quá hóa rồ liền đạp vào bụng hắn khiến hắn văng ra xa rồi lại bắt đầu đánh đập mẹ hắn
Quang Anh ôm bụng bò lại chỗ mẹ
Nguyễn Quang Anh
Hức~hức m..ẹ ơ..i
Nguyễn Quang Anh
Đ..ừ..ng b..ỏ Q..uan..g A..nh m..à
Mẹ hắn nhìn hắn rồi hai hàng mi ko kìm được mà cứ thế rơi lệ
Còn ông ta khi thấy cảnh này liền cười to rồi lại đánh tiếp
Ông ta vẫn cứ đánh , Quang Anh cố cản nhưng lại bị ông ta đánh
Sức hắn ko bằng sức ông ta nên dù bị đánh hắn vẫn bảo vệ mẹ
Nguyễn Quang Anh
D..ừ..ng l..ại đ..i
Nguyễn Quang Anh
T..ôi x..i..n ô..ng
Bố Quang Anh
Dám cãi lại tao thì chỉ có cái chết
Ông ta mặc kệ lời van xin của hắn và mẹ hắn , tiếp tục đánh đập
Mẹ hắn giờ đây thương tích đầy mình , đâu đâu cũng là vết thương
Quang Anh cũng bị tẩn cho mấy phát nhưng vẫn cố lấy thân bảo vệ mẹ
Hắn nhìn xung quanh nhà thì thấy chậu hoa nhỏ , hắn cố gắng đứng dậy đi lại chỗ chậu hoa cầm nó lên rồi đi lại chỗ ông ta
Ông ta bất động nằm trên sàn , máu từ đầu chảy ra , thủy tinh vỡ vụn . Hắn hoảng sợ lập tức vứt mảnh thủy tinh trên tay xuống đất , lết lại chỗ mẹ
Hắn ngồi xuống đỡ mẹ dậy rồi bật khóc
Nguyễn Quang Anh
M..ẹ ơ..i
Nguyễn Quang Anh
H..ức~h..ức
Nguyễn Quang Anh
T..ỉ..nh l..ại đ..i m..ẹ
Nguyễn Quang Anh
// lay người mẹ //
Nguyễn Quang Anh
Đ...ừ..ng b..ỏ Q..u..a..ng A..nh m..à
Mẹ hắn cố gắng mở mắt nói những điều cuối cùng trước khi lìa đời
Mẹ Quang Anh
Quang Anh này
Nguyễn Quang Anh
D..ạ m..ẹ
Nguyễn Quang Anh
Hức...hức
Mẹ Quang Anh
Ngoan nào , ko khóc
Mẹ hắn dùng giọng nói yếu ớt của mình mà an ủi hắn
Nguyễn Quang Anh
Hức...hức
Mẹ Quang Anh
Nghe lời mẹ dặn
Mẹ Quang Anh
Mốt ko có mẹ phải ăn uống đầy đủ , giữ gìn sức khỏe , phải thật hạnh phúc và thành công nhé
Mẹ Quang Anh
Quang Anh của mẹ nhớ chưa
Nguyễn Quang Anh
Đ...ừ..ng m..à m..ẹ
Nguyễn Quang Anh
Đ..ừ..ng b..ỏ Q..ua..ng A..nh m..à
Nguyễn Quang Anh
Hức~hức~hức
Mẹ hắn nhìn hắn trìu mến rồi từ từ nắm lấy tay hắn , cảm nhận được hơi ấm Quang Anh nắm chặt tay mẹ
Mẹ Quang Anh
Quang Anh ngoan nhé
Mẹ Quang Anh
Mẹ yêu con nhiều lắm
Dứt câu , tay mẹ hắn buông tay hắn ra , đôi mắt nhắm lại nằm bất động trong lòng hắn
Hắn chỉ biết ngồi ôm thi thể mẹ rồi gào khóc trong vô vọng
Lâm ( Quản Gia )
Nhắc đến lại thấy tội
Hoàng Đức Duy
C-chú ấy nhìn như vậy mà lại có hoàn cảnh khổ thế ạ
Lâm ( Quản Gia )
Nhìn như vậy nhưng chưa chắc là vậy đâu cháu
Em nhìn bác quản gia rồi lại ngước lên nhìn mặt trăng
Em lại thấy hoàn cảnh của hắn đáng thương , tưởng chừng hắn có cuộc sống hạnh phúc nhưng ko ngờ tất cả chỉ toàn là đau thương
Gió lạnh thổi qua , cây trong vườn bắt đầu đung đưa theo gió
Lâm ( Quản Gia )
Cũng trễ rồi , cháu vô nhà đi kẻo cảm đấy
Hoàng Đức Duy
Cháu chúc bác ngủ ngon ạ
Hoàng Đức Duy
// cười xinh //
Lâm ( Quản Gia )
" Thật là "
Lâm ( Quản Gia )
// mỉm cười nhìn em //
Lâm ( Quản Gia )
Cháu ngủ ngon nhé
Em hí hửng chạy vào nhà , rồi chạy lên lầu
Hoàng Đức Duy
Phòng mình là lầu 2 , phòng số 2
Em phải quan sát kĩ càng mới dám bước lại gần mở cửa phòng
Trước mắt em là một căn phòng rộng lớn , sạch sẽ , kèm theo mùi hương bạc hà thoang thoảng quanh phòng
Em chỉ biết mắt chữ O mồm chữ A
Em chậm rãi bước vào rồi quan sát xung quanh
Hoàng Đức Duy
Công nhận phòng rộng thật
Hoàng Đức Duy
Còn thơm nữa chứ
Hoàng Đức Duy
Lên đánh một giấc mới được
Hoàng Đức Duy
Khoan khoan đi đánh răng đã chứ
Em lập tức đi vscn rồi đi ra phóng lên giường lăn qua lăn lại
Em rất thích thú nên cứ lăn qua lăn lại miết
Cứ thế em chìm vào giấc ngủ lúc nào ko hay
T/g iuuu RhyCapp
Flopp miết
Download MangaToon APP on App Store and Google Play