[Tokyorevenger] Bảo Vệ Tôi Đi
mở đầu Yukina
"abc": suy nghĩ
/abc/: hành động
*abc*: âm thanh
🤳:gọi
Hoshizora Yukina : bãi tuyết trắng
Yukina : lạnh giá và có thể ấm áp
lưu ý❌ OOC
không theo nguyên tác
phi logic
em được sinh ra trong 1 ngày đầy tuyết vào tháng 12, vậy nên cách em lớn lên cũng lạnh lẽo đến thế
đã 132 ngày ba mẹ không về nhà chẳng biết họ đã bỏ rơi em chưa
thi thoảng hàng xóm sẽ đưa 1 số tiền nói rằng do ba em chuyển tới và nhờ đưa cho em
tự lập từ sớm,buổi họp phụ huynh chẳng bao giờ có ba mẹ kể cả người giám hộ
có lẽ vì quá hiểu chuyện nên họ nghĩ để em 1 mình cũng không sao
nvp
nvp 1 : ê con mồ côi!!
nvp
nvp 2 : đừng nói vậy bạn buồn đó hahahh! nghe nói bạn không có ba mẹ
từng lời cay nghiệt từ mồm mấy đứa trẻ chưa vị thành niên nữa mà
Hoshizora Yukina
"mình không ai dạy vẫn có đạo đức may quá"
Hoshizora Yukina
tránh ra cho tôi đi về
ừ quen rồi cũng không sao
thấy mấy lời nói đó cũng không ảnh hưởng gì
thi thoảng ăn vài cái tát cũng chẳng bớt xinh đẹp
Hoshizora Yukina
/lấy cặp sách/ nếu các cậu dành thời gian cho tôi lâu quá thì trường đóng cửa ráng chịu
Hoshizora Yukina
tôi phải về rồi
nvp
all: ừ nhỉ sắp hết học sinh rồi kìa mau về thôi!
tôi sợ chúng nó,cũng không phải không dám làm gì
chỉ là sợ lúc bị mời lên giám hiệu chẳng ai chịu lãnh tôi thôi
nvp
sao lúc nãy mày không đưa bài cho tao chép !!
Tetta Kisaki
t-tôi không kịp
Hoshizora Yukina
"cũng bị bắt nạt sao"
Hoshizora Yukina
"tốt nhất không nên dính vào"
đúng rồi thân tôi còn lo chưa xong mà
chỉ là cậu ta bị thương nặng quá
kẻo còn bị bạo lực hơn tôi
đúng là trường học...thật tàn nhẫn
Hoshizora Yukina
/la lớn/dạ chào cô hiệu trưởng
Hoshizora Yukina
/bước ra/
Hoshizora Yukina
đứng dậy đi còn ngồi đó tới khi nào
Nó lục lội trong cặp cái chai thuốc đỏ và băng keo cá nhân rồi đưa cho cậu bạn trước mặt
Hoshizora Yukina
giờ tôi về
Hoshizora Yukina
khi nào gặp lại thì trả tôi còn không thì cứ giữ mà sài
làm gì gặp lại nó đưa vậy là muốn cậu ta sau này có bị thì còn cái bôi vào
Hoshizora Yukina
"mấy cái đó vốn khó lành mà.."
nghèo hay xui mà
về tới căn chung cư cũ nằm len lỏi giữa những ngôi nhà cao tầng sang trọng
ranh giới của nghèo và giàu dường như thể hiện rất rõ ở đấy
hộ dân ở chung cư này cũng không phải những người tốt lành gì chẳng hiểu sao lúc trước ba nó lại chọn chỗ này mà ở
từng bước nặng nề trong không khí âm u này, đôi lúc nó đi ngang vài nhà có tiếng cãi nhau
cũng đôi lúc đạp phải mấy lon bia khắp nơi
Hoshizora Yukina
hôi quá..nhanh đi lên nhà thôi
càng đến gần nhà tôi lại càng nghe nồng mùi máu hơn
cảm giác bất an ập tới khiến bước chân tôi không thể không dừng lại
đành hít 1 hơi thật sâu dùng hết can đảm bước lên
à hiểu sao lại tanh hôi tới vậy
may không phải từ nhà tôi
Hoshizora Yukina
/bước qua /
giọng nói trẻ con ấy vang lên chắc chắn là hỏi tôi rồi
ấn tượng của tôi về hai tên đó không quá mờ nhạt nhưng cũng chẳng đủ làm tôi nhớ đến
họ giống tôi sống 1 mình dù là trẻ con nhưng cách họ sinh hoạt khá khác với tôi
tôi nghe nói họ đánh nhau kiếm tiền
có mấy lúc đi ngang thấy người họ toàn là vết thương nhưng ít ra họ có nhau..
còn tôi đơn phương độc mã chẳng thể dựa vào ai
Hoshizora Yukina
ước gì mình cũng mạnh mẽ như thế..
tên vừa nãy gọi tôi là Rindou tôi có vô tình giúp cậu ta vào 2 năm trước cũng lâu rồi
không lẽ mang ơn mà cứ thể gặp tôi toàn chào hỏi như thân thiết lắm
Hoshizora Yukina
/lấy cơm ra/
Hoshizora Yukina
chẳng còn gì ăn cả
Hoshizora Yukina
cả tháng nay hình như cũng không gửi tiền cho mình
tôi lấy ra những tờ tiền cuối cùng chỉ còn vỏn vẹn 1 triệu
đóng tiền học chắc cũng chỉ còn 300 nghìn
Hoshizora Yukina
/phì cười/ tch nghèo nó hay xui mà
nói rồi tôi bỏ nắm cơm vừa ăn vào bao thực phẩm gói kĩ lại cất vào tủ
Hoshizora Yukina
nhịn thôi mai rồi ăn
chỉ đành uống nước mà sống
"qua đây"
ngồi nhà chỗ dột chỗ khô nó cũng đã quen
Hoshizora Yukina
/cặm cụi làm bài tập/
ai mà nghĩ được tôi chỉ mới 10 tuổi phải sống 1 mình kiểu này
Hoshizora Yukina
may quá..mai được nghỉ
Hoshizora Yukina
ngủ tới trưa cho khỏi đói vào buổi sáng
Hoshizora Yukina
vậy là tiết kiệm được
Hoshizora Yukina
/đứng dậy/ gì chứ giờ này còn ai kiếm mình..
tôi đặt đôi chân trần của mình xuống nền đất lạnh từ từ tiến đến cửa
nhìn qua mắt mèo thấy 1 đám người kì lạ xăm trổ đầy mình
Hoshizora Yukina
/lùi lại/
đó là kẻ thù của ba mẹ tôi
Hoshizora Yukina
/lấy ghế chặn cửa lại/
"nhà Hoshizora có ở đây không!!"
nó thêm kéo cái bàn nhỏ cạnh giường lại phía cửa
tất cả thứ có thể chặn cửa nó đều dùng nhưng với sức lực của đám người đó thì nó biết vỏn vẹn vài phút nữa nó sẽ bỏ mạng
nhìn ra ban công lọng gió nó nghĩ ra điều gì đó
ban công ở đây có thể nhìn qua kế phòng hàng xóm khoảng cách có lẽ là cỡ 1 cái ghế nhỏ
nó vội lấy cái bóp tiền cũ mặc áo khoát vào
Hoshizora Yukina
/hít 1 hơi/
Hoshizora Yukina
/chần chừ/...có chết không đấy
"ai ở trỏng mau ra đây tao phá cửa thì đừng trách"
Haitani Ran
qua đây không té đâu
trong phút tuyệt vọng tôi vẫn nhớ mãi đôi mắt tím nhìn chằm chằm vào tôi lúc ấy
chẳng biết dũng khí nào mà tôi dùng cái thân nhỏ vỏn vẹn 35kg này nhảy qua 1 ban công nhà người khác
tôi lao thẳng vào người anh ta xem hắn như cái bệ đỡ
Haitani Ran
/kéo vào trong khóa cửa ban công lại/
Haitani Ran
Rindou mau khóa chặt cửa nhà lại
Haitani Ran
tốt nhất là chặn cửa
Hoshizora Yukina
/phịch xuống nền đất/
cơ thể tôi mềm nhũn vì quá sợ
tại sao mọi thứ lại dồn ép một đứa trẻ như tôi
đôi mắt khô hốc của tôi không thể nặng ra giọt nước mắt nào nữa, tuyệt vọng đến mức chỉ muốn vùi mình vào cát mà chết đi
Haitani Rindou
/đưa 1 cốc sữa ấm/
Haitani Rindou
coi như tôi trả ơn chị
Hoshizora Yukina
/ngước lên/
Haitani Ran
/đút tay vào túi quần/ em tôi không muốn nợ ai
Haitani Ran
coi như cảm ơn mày vào năm đó
Hoshizora Yukina
/nhận lấy cốc sữa/
Hoshizora Yukina
"cảm ơn vì mình đã giúp đỡ họ"
tôi nhìn làn khói tỏa ra từ ly sữa ấm nóng trước mặt
rất lâu rồi mới có thể uống 1 cốc sữa như thế, vì giá sữa cũng khá đắt tôi đã quen ăn cơm trắng với muối hoặc rau dại xin từ hàng xóm
âm thanh ồn ào bên ngoài cũng biến mất rồi tôi đoán căn nhà tôi cũng tang hoang
ở dãy phòng này cách âm kém sự việc vừa rồi hàng xóm không phải không nghe mà là không muốn liên lụy
Hoshizora Yukina
"nực cười giờ phút này chỉ có trẻ con cứu lấy nhau"
Haitani Ran
đám người đó sao lại tìm mày
Hoshizora Yukina
/lắc đầu/ không biết
Hoshizora Yukina
/nhìn xa xăm/
Haitani Rindou
đêm nay chị cứ ngủ lại đây đi sáng mai hãy về
Haitani Ran
tất nhiên nó ở lại rồi
Haitani Ran
/tắt đèn/ nó về thì mai qua thắp nhan cho nó à
Rindou tùy ý lấy 1 cái gối cũ cho đưa cho nó rồi theo Ran vào phòng
hôm nay trời lạnh, nó nằm dưới sàn nhà ẩm mốc co ro với cái áo khoát lúc nãy vội mang vào
Hoshizora Yukina
may mà có đem
Haitani Ran
để nó 1 mình ở ngoài nó có trộm đồ không Rin
Haitani Rindou
anh nhìn chị ta khác gì con mèo hoang không
Haitani Rindou
không biết đứng dậy nổi không mà trộm
Haitani Rindou
với nhà mình có cái gì đâu
Haitani Ran
/kéo chăn lên sát mặt/ thôi anh ngủ đây giúp người đúng là mệt
Haitani Rindou
anh không thể làm người tốt được rồi Ran
Haitani Rindou
ahhah em cũng thế..
Haitani Rindou
/mệt mỏi nằm xuống/
Download MangaToon APP on App Store and Google Play