Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

( RhyCap) MỨT NHO

em ấy!

Quang Anh là một bác sĩ thú y, nhưng đó chỉ là một trong những công việc anh đang làm.
Phòng khám nơi anh làm việc cũng là của anh, anh còn nhiều dự án đầu tư bên ngoài. Không lớn, nhưng tiền kiếm được đủ để anh có cuộc sống sung túc cả đời.
Hiện tại anh đang ngồi trong quán Café cùng bàn bàn về một dự án khác.
Anh muốn mở thêm một homestay ở Làng Chài hoang sơ, nơi mà anh đã từng có dịp đến vào 2 tháng trước.
Cảm giác yên bình và được chữa lành, nên anh mong muốn chia sẻ và mang sự bình yên đó đến với nhiều người hơn.
Đối thoại vẫn đang dang dở nhưng Quang Anh đã bị thu hút bởi một việc khác.
Nơi anh ngồi cạnh cửa kính, nên có thể nhìn thấy không gian bên ngoài.
Một bạn nam với ngoại hình nhỏ nhắn, đội mũ lưỡi trai kéo thấp che đi phần trán. Khuôn mặt che chắn kỹ lưỡng sau lớp khẩu trang.
Chỉ có duy nhất đôi mắt lộ ra, nhưng cậu ấy lại liên tục cúi thấp đầu nên cũng chẳng thể quan sát được đôi mắt ấy.
Cậu ấy đang ngồi thấp, trên tay là túi thức ăn cho chó mèo.
Xung quanh cậu ấy có rất nhiều chó mèo hoang, bọn chúng quấn quýt như cậu ấy là chủ nhân thật sự.
Đức Duy
Đức Duy
// Để thức ăn vào những khay đựng đã chuẩn bị sẵn//
Đức Duy
Đức Duy
// Bàn tay nhỏ xoa đầu từng bạn chó mèo đang ngoan ngoãn dùng bữa//
Có một bạn mèo nghịch ngợm đã dùng chân trước muốn chạm vào Đức Duy nhiều hơn, muốn được vỗ về.
Đức Duy liền ôm bạn mèo vào lòng mà vuốt ve.
Chân trước chú mèo đã vô tình kéo rơi một bên khẩu trang của Đức Duy.
Quang Anh
Quang Anh
// Nghiêng người, cố ý quan sát//
Có lẽ vì tò mò nên Quang Anh muốn nhìn thấy gương mặt của người bên ngoài.
Nhưng Đức Duy đã nhanh hơn một bước mà đưa khẩu trang về vị trí ban đầu.
Lâm Khang
Lâm Khang
Sao đấy? Nhìn gì vậy?
Lâm Khang
Lâm Khang
// Xoay người nhìn theo hướng ánh mắt của Quang Anh//
Lâm Khang
Lâm Khang
Cậu quen Đức Duy à?
Quang Anh
Quang Anh
Đức Duy?
Quang Anh
Quang Anh
Khang biết bạn nhỏ đó à?
Lâm Khang
Lâm Khang
Là nhân viên kho trong nhà hàng của mình.
Lâm Khang
Lâm Khang
Làm việc rất hiệu quả và chính xác nhưng khá hướng nội.
Lâm Khang
Lâm Khang
Nếu không phải hôm phỏng vấn ẻm có nói chuyện, chắc mình sẽ nghi ngờ ẻm câm đấy.
Lâm Khang
Lâm Khang
Nhưng làm việc khá tốt nên mình cũng không quan tâm nhiều đến tính cách.
Lâm Khang
Lâm Khang
Cậu quen à?
Quang Anh
Quang Anh
Không quen, chỉ là lướt qua vài lần. Đều thấy ngồi ở vị trí đó chăm chó mèo xung quanh đây.
Quang Anh
Quang Anh
Em ấy luôn đeo khẩu trang như thế à?
Lâm Khang
Lâm Khang
Đúng rồi, làm việc ở chỗ mình mấy năm rồi. Không ai thấy mặt ẻm luôn.
Quang Anh
Quang Anh
Thật tò mò.

doạ chạy

Quang Anh
Quang Anh
Hôm khác bàn tiếp, phòng khám có việc bận. Về trước nhé.
Rõ ràng lời nói là phòng khám có việc bận nhưng hướng đi của Quang Anh lại là chỗ Đức Duy đang ngồi.
Một đôi giày đắt tiền, sạch sẽ xuất hiện trong tầm mắt của Đức Duy.
Quang Anh
Quang Anh
// Ngồi xuống bên cạnh Đức Duy//
Quang Anh
Quang Anh
// Đưa tay xoa đầu chú mèo trong tay Đức Duy//
Đức Duy
Đức Duy
// Nhẹ nhàng đặt chú mèo xuống đất//
Đức Duy
Đức Duy
// Đứng dậy, xoay người rời đi//
Đức Duy không nhìn lấy Quang Anh một lần, Quang Anh cũng chưa kịp mở lời bắt chuyện.
Lần gặp gỡ cứ kết thúc chóng vánh.
Nhìn theo bóng lưng của Đức Duy, Quang Anh thoáng hụt hẫng.
Anh còn chưa kịp hỏi hay trò chuyện. Vậy mà đã dọa Đức Duy bỏ chạy, Quang Anh không biết nên làm gì tiếp theo.
Lâm Khang
Lâm Khang
Dọa sợ nhân viên của tôi rồi.
Lâm Khang đã đi theo sau Quang Anh từ lúc anh ngồi xuống bên cạnh Đức Duy.
Quang Anh
Quang Anh
Nhân viên làm việc ở chỗ cậu, không phải của cậu.
Lâm Khang
Lâm Khang
Có khác nhau sao?
Quang Anh
Quang Anh
// Đứng dậy, bỏ lại Lâm Khang, đi về phía phòng khám//
Phòng khám Quang Anh ngay cạnh bên. Tầng trệt để làm việc, trên lầu là nơi ở của anh.
Dù đã về đến phòng khám, Quang Anh vẫn chưa thoát khỏi dáng vẻ dịu dàng của Đức Duy khi chăm sóc chó mèo.
Quang Anh tự trách bản thân đã tiếp cận quá nhanh khiến Đức Duy sợ hãi, nhưng anh lại không kiềm được lòng mà muốn tìm hiểu thêm về cậu ấy.
Quang Anh đã nhắn tin cho Lâm Khang để hỏi về Đức Duy.
Nhưng thông tin nhận được cũng chỉ là những thông tin cơ bản.
Anh chỉ biết Đức Duy vừa mới 21 tuổi, đã làm việc ở chỗ Lâm Khang 3 năm. Không nói chuyện, không tương tác với mọi người nhiều nên không ai biết thêm thông tin gì.
Lâm Khang
Lâm Khang
Nhỏ hơn cậu tận 10 tuổi đấy, người ta còn là người nhút nhát. Cậu đừng có mà làm gì quá đáng. Tìm nhân viên kỹ lưỡng và chính xác để làm kiểm kê kho khó lắm. Tôi không muốn tuyển mới đâu.
Quang Anh
Quang Anh
Đừng có nhiều lời, tôi tự biết cân nhắc.
Lâm Khang
Lâm Khang
Cân nhắc mà dọa chạy người ta.
Quang Anh
Quang Anh
Im miệng.

chú

Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của Quang Anh.
Là nhân viên báo có một chú chó nhỏ bị bạo hành, bị thương khá nặng vừa được đưa đến.
Quang Anh
Quang Anh
// Đặt điện thoại xuống bàn, lập tức đeo găng tay, khẩu trang y tế vào//
Quang Anh
Quang Anh
Mang bé vào đi.
Quang Anh
Quang Anh
// Rời ghế, kéo màn đi đến chiếc giường nhỏ dùng để cấp cứu được sắp xếp cạnh bên//
Cửa mở ra, Đức Duy tay dính đầy máu bế theo chú cún nhỏ bước vào.
Nhìn thấy Đức Duy, Quang Anh thoáng sững người, nhưng nhanh chóng lấy lại phong thái chuyên nghiệp.
Quang Anh
Quang Anh
Đặt bé chó lên giường, em ra ngoài đợi đi.
Đức Duy ngoan ngoãn nghe theo.
Quang Anh kiểm tra kỷ càng từng vết thương và xử lý chúng rất chuyên nghiệp.
Nhưng anh nhận ra bé không chỉ tổn thương ngoài da, mà đã bị đánh đập đến mức tổn thương nội tạng.
Sau hàng loạt thao tác cần thiết, Quang Anh nhờ nhân viên mời Đức Duy vào để trao đổi.
Lần nữa bước vào, Quang Anh đã ngồi ở bàn làm việc.
Quang Anh
Quang Anh
Em ngồi vào ghế đi.
Đức Duy
Đức Duy
// Đi theo hướng tay Quang Anh và ngồi xuống//
Đức Duy
Đức Duy
// Mặt hơi cuối thấp, ánh mắt chưa từng nhìn vào khuôn mặt của Quang Anh//
Tầm mắt cậu đặt ở bản tên đeo trên áo Quang Anh.
Quang Anh
Quang Anh
Là chó hoang à?
Đức Duy
Đức Duy
// Gật đầu//
Quang Anh
Quang Anh
Em bắt gặp nó bị đánh nên đưa đến đây sao?
Đức Duy
Đức Duy
// Gật đầu xác nhận//
Quang Anh
Quang Anh
Nó bị thương khá nặng, cần ở lại để quan sát thêm.
Quang Anh
Quang Anh
// Đưa điện thoại đã mở sẵn bàn phím đến trước mặt Đức Duy//
Quang Anh
Quang Anh
Em để lại thông tin liên lạc, anh sẽ cập nhật tình hình cho em qua đấy.
Đây vốn là công việc của nhân viên, nhưng hiện tại Quang Anh lại tranh việc.
Đức Duy
Đức Duy
// Do dự//
Quang Anh
Quang Anh
Em không muốn cập nhật tình trạng của chú chó à?
Đức Duy
Đức Duy
// Cầm lấy bút và tờ giấy ghi chú trên bàn//
Đức Duy
Đức Duy
“ Sẽ đến vào mỗi ngày, cả sáng, giờ nghỉ trưa và tối. Không làm phiền chú ạ!”
Đức Duy viết nhiều chữ nhưng Quang Anh lại vì chữ “chú” mà quên sạch nghĩa những chữ khác.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play