Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Sasunaru] Bảo Bối Tổng Tài

_Lời nói đầu

Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Xin chào, cứ gọi mình là Ren. Thật lâu lắm rồi mình mới quay lại nơi đây, vì mình đã off một thời gian khá là dài..hơn 3 năm rồi. Quá khứ mình là một kẻ vô trách nhiệm và bây giờ vẫn vậy. Chỉ là mình cảm thấy nhớ nơi này, nhớ thanh xuân của mình. Những năm tháng trước kia vì Naruto, vì otp nên rất vui. Mình đắm chìm trong thế giới của bọn họ. Có thể bạn đã từng biết mình, cũng có thể không. Nhưng nếu bạn đoán được mình thì e là bạn sẽ cảm thấy chán ghét mình. Mình chỉ đơn giản là nhớ nơi đây, muốn quay lại nơi đây để viết lên những bộ truyện của mình ở 3 năm trước, nên truyện có phần tua nhanh hay chỉ đơn giản là xàm, mang tính chất vui vẻ mà thôi. Mình cũng dự tính viết tiếp câu truyện đang dang dở kia nhưng mình nghĩ nó đã lâu rồi, cũng không ai để ý nên mình cũng sẽ viết bộ mới luôn, dù sao mình cũng muốn ẩn đi bản thân mà heheh. Viết bộ mới là vậy nhưng đó là ý tưởng 3 năm trước nên truyện có nhiều khúc cấn cấn nhé. Trong quá trình mình đăng lên mình cũng bị lười sửa ấy, nên mình để nguyên vậy dù sao mình cũng không giữ được lâu, để đây làm kỉ niệm -)))) Mình còn nhiều điều muốn nói nhưng mình quên rồi ;-;;; Như đã nói rồi đó, mình chỉ viết lại truyện của 3 năm trước rồi đưa lên đây làm kỉ niệm. Nên motip truyện nó đại loại như "tổng tài, vườn trường, xuyên..v..v.." =))
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Hôm nay là 20/04/2025 _04:08 am.
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Tâm sự đêm khuya là cách an toàn nhất ✨
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Hyhyhy, dù biết con người ai cũng phải thay lòng đổi ruột, nhìn mình nói vậy thôi chứ thật ra tưng đấy năm tới giờ mình vẫn giữ cái nết tài lanh, zô zyn ấy=). Có điều độ nhây của mình chỉ có ngày càng tăng chứ hôm có giảm. Nhưng mình viết truyện vẫn sẽ nghiêm túc nhé ( cũng không chắc nữa) 👁️👄👁️💦
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Vậy nhé hôm nào mình ra truyện cho mấy bạn đọc. Có gì kết bạn nhắn tin với mình nhé:3
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Vẫn như mọi khi, spam ~
Ông Vại dừng tay, đứng lùi ra giữa sân ngắm nghía lại bức tường mình vừa tự tay quét lên một lớp sơn xanh. Cô con dâu bê bó củi đi qua cười bảo: - Ghê thật. Tay nghề bố như thợ sơn chuyên nghiệp. - Chuyện! Dù gì xây bao nhiêu cái nhà cũng chẳng mất một đồng thuê thợ, chứ đùa à. - Thế mà anh Vượng chẳng biết làm cái gì. - Ờ, nhiều khi bố nghĩ chắc là nó con ai không phải con mình. Ông cười khà khà, đưa mắt ngó thằng Lụm đang ngồi ở góc sân mân mê món đồ chơi còn bám đầy bùn đất. Kể từ mùa lụt đến giờ thằng nhỏ vẫn buồn bã, lầm lì như thế. Tội nghiệp! Có đứa trẻ nào mất ba mất mẹ mà vui. Dẫu cho cả thế giới có yêu thương ôm ấp nó vào lòng cũng không thể bằng tình thân máu mủ. Vậy là Lụm trở thành con cháu nhà này cũng đã được hơn ba tháng. Ông vẫn nhớ như in buổi sáng hôm ấy. Lúc trở về từ nơi tránh lũ ông thất thần nhìn nhà cửa tan hoang. Lúc đang bới trong đống đổ nát tìm nồi niêu, xoong chảo ông giật mình nhìn thấy trên bụi tre bị bão quật nằm rạp xuống bám đầy bùn đất sau cơn lũ có hình hài một con người. Nói đúng hơn đó là một đứa trẻ, quần áo nhuốm màu bùn, tay cố ôm lấy thân cây. Xứ này đâu đâu lạ gì cảnh sau mỗi trận bão lũ lại thấy đồ đạc nhà mình trôi đi, đồ đạc nhà người ta trôi đến. Khi thì xoong nồi, khi thì cây cối, gà, vịt, khi thì quần áo, búp bê, cặp sách. Nói chung đủ cả, lẫn lộn trong bùn đất chẳng còn dùng được. Nhưng chưa bao giờ ông nghĩ thứ trôi đến sau cơn lũ lại là một thằng bé sáu tuổi, người ngợm đặc như một khối bùn. U lũ, nguồn nước cũng ô nhiễm nặng. Những gáo nước đục ngầu không thể gột rửa hết bùn đất trên cơ thể đứa bé tội nghiệp. Ngay cả sau này cũng vậy, dù ông Vại và vợ chồng đứa con trai có yêu thương ra sao cũng không thể nào xóa đi kiý ức đau buồn trong nó. Ông từng dắt thằng nhỏ ngược dòng cơn lũ tìm về nhà. Nhưng về đến nơi chỉ thấy cảnh tượng tan hoang. Người ta nói người thân thằng nhỏ đã trôi theo cơn lũ, không về. Kể từ đó thằng nhỏ trở thành con cháu trong nhà. Người làng nói chắc ông trời thương vợ chồng chị Thảo lấy nhau chục năm vẫn chưa có con nên cơn lũ đã đưa thằng nhỏ dừng lại nơi này. Từ khi có nó nhà cửa tự nhiên cứ ấm dần lên. Dù sau lũ, dựng tạm cái lều, ba con người co cụm lại bên mâm cơm đạm bạc và giấc ngủ tứ bề gió thổi. Chồng Thảo đi xuất khẩu lao động đã được gần hai năm. Ở xa, quặn lòng thương quê nhà mưa lũ. Nên Vĩnh nói số tiền anh tiết kiệm được sẽ gửi về xây một căn nhà tử tế, nền cao, móng chắc để những mùa bão sau bớt đi phần thấp thỏm, âu lo. “Hơn nữa, không thể để cho thằng nhỏ sống tạm bợ thế được. Sẽ chỉ càng khiến nó nghĩ về mất mát”. Thế là một ngôi nhà nhỏ được xây lên. Thỉnh thoảng ông Vại ới thằng nhỏ xách hộ cái xô, giữ giùm cái thang, trông giùm mấy mẻ cá đang phơi ngoài sân sợ con mèo ăn mất. Sợ nó ngồi không hay nghĩ ngợi vẩn vơ, lúc giải lao ông thường đạp xe đèo nó đi chơi làng trên xóm dưới. Mấy đứa nhỏ hàng xóm chạy sang kéo thằng Lụm chạy mất tiêu sau rặng cúc tần. Trời tối nhá nhem thằng Lụm trở về với bộ dạng lấm lem, miệng cười hở hàm răng sún chưa thay hết. Thảo vờ mắng nó vài câu chứ bụng dạ thì mừng vui quá chừng. Ít ra cũng thấy Lụm bắt đầu cười trở lại. Nửa đêm cũng ít dần những cơn ác mộng khiến thằng nhỏ bật dậy mếu máo gọi “mẹ ơi”. Nó cũng thôi bám chặt vào cột nhà mỗi khi thấy ngoài trời nổi gió. - Phải cố gắng hoàn thiện nhà sớm để còn lo cái Tết. Năm nay lợn không có, ít gà vịt cũng trôi theo cơn lũ mất rồi. Con xem trong làng nhà ai mổ lợn xin ăn đụng. - Anh Vĩnh nói mấy hôm nữa sẽ gửi tiền về trả nốt tiền công thợ bố ạ. Chắc chỉ còn vài đồng tiêu Tết. - Ừm... Trả cho người ta. Họ đi làm vất vả, vợ con chắc cũng đợi đồng tiền công trang trải. Nhà mình có nhiều tiêu nhiều, có ít tiêu ít. - Có mấy mối nợ cũ, con tính đòi mà không nỡ… - Thôi con à. Ai cũng khó khăn cả. Nhà mình Tết cũng chẳng cần mua sắm gì nhiều. Có tiền thì ăn đụng cả đùi lợn mà ít tiền thì nửa đùi. Nhưng nhớ phải mua cho thằng Lụm bộ quần áo mới. Thằng Lụm lúc ấy đang đánh đu trên cây trứng gà sau nhà rình xem con gà mái mơ đẻ hoang ngoài bụi. Nó đã đẻ được mười quả trứng cả thảy, Lụm nhất định không nói với ai để một ngày nào đó con gà mái mơ sẽ bất ngờ dẫn một đàn con về trình diện. Lúc ấy hẳn mọi người sẽ vui lắm đấy. Đang ngồi im thin thít, sợ con gà mái biết sẽ bỏ ổ đẻ nào ngờ cô Phụng đi qua véo tai thằng nhỏ kêu oai oái. - Rình mò cái gì vậy Lụm? Mẹ đâu con? Thằng nhỏ sững người, ngơ ngác nhìn xung quanh. Nó vẫn chưa thôi thảng thốt mỗi khi nghe ai đó nhắc về mẹ của mình. Người mẹ đã trôi theo cơn lũ không để lại một dấu vết gì. Lụm cũng không quen gọi một người phụ nữ khác là mẹ. Dẫu cô Thảo cũng hiền hậu và dịu dàng giống y mẹ vậy. Cô Thảo nấu những món mà Lụm thích. Lúc lôi Lụm đi tắm rửa cũng hay kì cọ chiếc bớt đỏ ở bả vai, lần nào cũng thốt lên “hệt một bông hoa đào. Thật đẹp”. Tối đến cô Thảo cũng ôm Lụm ngủ, thủ thỉ kể những câu chuyện cổ tích mà ngày xưa mẹ cũng từng hay kể. Mỗi lần nhìn cô Thảo lúi húi nhặt củi, nấu cơm, cọ nồi niêu xoong chảo ngoài thềm giếng là tim Lụm nhói lên. Đến cả chiếc áo lao động đã sờn vai sao cũng giống mẹ quá chừng. Bởi vậy từng có lúc Lụm tránh mặt đi đâu đó cả ngày để cơn nhớ mẹ không trỗi dậy. Người làng thỉnh thoảng gặp Lụm hay bảo: “Đừng gọi cô mãi thế. Gọi là mẹ Thảo dần đi cho quen”. Những lúc ấy cô Thảo thường kéo Lụm vào lòng cười bảo: “Kệ thằng nhỏ thích gọi gì thì gọi, miễn nó thấy thoải mái trong lòng”. Lúc chỉ có hai người với nhau, nghe gió thổi ràn rạt bên tai, cô Thảo bảo: “Sẽ chẳng ai trên đời có thể thay thế được mẹ của con”. Lụm gục đầu vào lòng cô, hực lên một tiếng rồi nức nở. Đấy là lần đầu tiên kể từ mùa lũ ấy, Thảo thấy thằng nhỏ khóc. Bao nhiêu buồn đau, mất mát từng thắt nghẹn trong lòng giờ mới khóc một trận đã đời. Nước mắt càng rơi lòng Lụm càng nhẹ nhõm. Mùa xuân đến nhanh tự lúc nào không rõ. Đêm qua trước lúc đi ngủ còn thấy trời lùa xuống một cơn gió lạnh. Bầy vịt ngủ lang kêu càm cạp chen lấn ủ ấm lẫn nhau ngoài bờ ao. Tiếng ông Vại nói từ phòng bên vọng sang: “Kéo chăn đắp cho thằng nhỏ kẻo ho đấy con ơi”. Ấy vậy mà sáng nay thằng Lụm thức dậy lấy tay dụi mắt ngỡ ngàng thấy mùa xuân về đâu đó trong thứ nắng non sóng sánh như mật ong. Vẫn là gió đấy thôi, nhưng sáng nay gió mang hương vị khác. Hình như đám hoa cải mọc ven vườn đã nở. Hình như mấy thân cây trọc lá đã bắt đầu nảy lộc non. Lụm chạy ào ra sân ngửa cổ hứng mưa phùn lất phất. Ông Vại chuẩn bị sẵn xô chậu để ngày mai đi tát cá đồng. Lụm nghe thấy thế sướng rơn, cả ngày cứ lẽo đẽo theo ông năn nỉ xin ngày mai được đi bắt cá. Ông Vại quẳng cho Lụm chiếc giỏ tre nói ngày mai cứ bắt đầy năm giỏ sẽ được thưởng đi chợ Tết bên sông vào ngày hai ba tháng Chạp. Đêm ấy Lụm theo ông Vại ra đồng ngủ trong lều trông cá. Phải tháo nước cả đêm thì mai đồng mới cạn. Tiếng nước chảy ào ào, tiếng cá quẫy ngày một to hơn khiến Lụm nôn nao không thể nào ngủ được. Ông Vại nhóm lửa, chụm những cây to để than hồng âm ỉ suốt đêm. Gió đồng thổi phần phật nhưng không ngăn nổi thằng Lụm thò cổ ra khỏi chiếc chăn bông. Bởi mùi cá nướng thơm quá, lúc tối đã ăn no cơm mà giờ bụng dạ cứ cồn cào. Rồi cả mùi khoai ngô nướng than thơm lừng đã lôi bật thằng nhỏ lồm ngồm bò dậy ra ngồi co ro bên bếp lửa. Chao ôi thịt cá thơm biết bao, chấm thêm tí muối trắng cứ gọi là ngon hết ý. Ông Vại cầm đèn đi soi quanh một lượt lúc quay lại đã thấy Lụm ngủ ngon lành, tay còn cầm bắp ngô đang gặm dở. Ông bế thàng nhỏ vào lều, nằm hát ru nó ngủ. Tiếng hát ru của ông vang khắp cánh đồng, như tiếng gõ cửa gọi mùa xuân trở giấc: “Ầu ơi… Cú kêu ba tiếng cứ kêu/ Kêu mau đến Tết, dựng nêu ăn chè/ Dựng nêu thì dựng đầu hè/ Để sân gieo cải, vãi mè ăn chung/ Dầu bông bưởi dầu bông lài/ Xức vô tới tết còn hoài mùi thơm... ầu ơ...”. Cảnh tát cá đồng mới đông vui làm sao. Bà con ai cũng ghé chọn vài con cá to mua về để ăn Tết. Cá đồng ăn cỏ, nước sạch chảy lưu thông nên thơm thịt ai cũng thích. Lụm bận bịu với chiếc giỏ đựng đầy tôm tép của mình. Cô Thảo nói Lụm bán được bao nhiêu tiền đều được giữ lại để đi chợ Tết. Thằng nhỏ sướng rơn lội cả ngày dưới đồng bùn bết từ đỉnh đầu xuống chân, chỉ hàm răng trắng thỉnh thoảng thích chí cười khanh khách. Tối về cô Thảo đun sẵn nồi nước lá lôi Lụm ra kì cọ. Tay Thảo dừng lại bên chiếc bớt đỏ trên vai thằng nhỏ, khẽ cười bảo: - Con nhìn xem, hoa đào ngoài vườn chưa kịp nở mà hoa đào trên vai con đã nở hoa rồi. - Hồi trước mẹ con hay nói ai có chiếc bớt đỏ như hoa sau này nhất định sẽ hạnh phúc. Có thật vậy không cô? - Đúng thế. Cô cũng tin sau này Lụm nhất định sẽ trở thành một chàng trai tươi vui, hạnh phúc. Bởi con mang cả mùa xuân đang nở thắm trên vai. Lụm nhắm mắt ngửa cổ cảm nhận sự ấm áp của từng gáo nước lá dội xuống người mình và những cánh hoa đào chầm chậm nở trên vai...
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Hoá rồi thì mình sang văn=)
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Khà khà khà 😇✨
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Vậy thôi pài pai các nàng xinh.
。。。。。。

Chap 1.

Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Ụa=))
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Xin chào nha.
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Các bạn đọc xong không chịu like truyện cho mình hã-)??
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Mình nhận được vài lời giục up truyện mà có mỗi một người like-))
NovelToon
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Cảm ơn bạn.
。。。。。。。
"cạch"
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//mở cửa// ...
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//rón rén đi vào// *chết cha, lỡ quên mất giờ về ...*
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//nhìn quanh// *không sao, dù gì bây giờ muộn vậy nên chắc anh ấy cũng ngủ rồi..*
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//mò công tắc, bật đèn//💦
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//đã ngồi trên sofa chờ sẵn, nghiêm túc nhìn//...đi đâu mà giờ mới về ?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
-!? //giật mình// mẹ ơi ma !!!
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
...
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//nhìn, cười gượng// a..ha..ha..
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//đánh trống lảng// s- sao, sao anh còn chưa ngủ nữa vậy..?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Đã khuya rồi a..
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//nhíu mày// em trả lời câu hỏi của anh đi.
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Thì...em chỉ là đi chơi với bạn có "chút xíu" thôi
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
..chút ? //đi tới//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ừm ừm ừm ừm -!! //gật đầu lịa lịa//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Anh..làm gì..?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Về khuya thế này mà còn một chút xíu sao bảo bối ~ ? //bế cậu lên//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
A..!? //bị bế//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
M, mau, mau thả em xuống !! //giãy dụa//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Chống cự là bụng bự nha cưng ~ //vỗ mông cậu//
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
=)...ôi bản thân mình ngày đó
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
(⁠〃>~<〃⁠)..!! //ngoan ngoãn để yên//
_ khi lên tới phòng hai người _
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//đặt cậu lên giường, thơm nhẹ môi cậu//...
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Đêm nay bảo bối muốn ta làm gì với cơ thể nóng bỏng của nàng đây~?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Hửm~? //liếm hõm cổ cậu//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ưm~e, em nhột..
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//dịu dàng nhìn cậu rồi lại hôn nhẹ// chụt~?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
S, sao cũng được hết a..
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Ngoan ~ //hôn sâu//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Hư- ưm~ //đáp lại//
_lâu sau_
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//hết dưỡng khí, đập nhẹ lưng anh//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
...//nhả ra, kéo theo một chút " hỗn hợp chất nhầy, chất dịch và enzim" //
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ha ~.. //thở dốc//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//cười mỉm, trêu cậu// em yếu thật đó~
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ha - //cười, lật anh// để xem ai yếu hơn ai~
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
...//bị cậu đè lên người//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//lật lại, nhìn dịu dàng// hừm hừm.. //cười nhẹ//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
..? //ngơ ngác vì bị đè lại//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Hhh, tới màn chính nào bảo bối ~
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
*liệu mai mình có phải làm bạn với giường không vậy..?*
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Em còn tâm tư nghĩ lung tung gì?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Em..em.. em nào có chứ
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Vậy em mau tập trung vào đây nào
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Hư..ưm~
Và rồi hai người chìm đắm trong màn tối, căn phòng phát ra những âm thanh ám muội nghe thôi cũng ngại đỏ mặt .
。。。。。。

Chap 2.

Sáng hôm sau, tại dinh thự Uchiha
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Shh...*đau thế không biết* //gượng ngồi dậy//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//quay qua nhìn người nằm cạnh mình//...
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Sasuke.. //lay nhẹ người anh// dậy ẵm em đi vào nhà tắm coi
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//mơ màng//..em dậy sớm vậy ?
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
11 giờ trưa rồi mà sớm nữa hả ?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//mớ ngủ// ...
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//ngồi dậy, ôm cậu// anh vẫn buồn ngủ lắm~ //dụi dụi//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//xoa đầu anh// ai bảo qua anh hăng hái quá làm gì ?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//hưởng xoa// ~
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Dậy thôi nào~
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//kéo cậu nằm xuống// không chịu ~
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//bị kéo// oái -!
"phịch"
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Anh, sao lại kéo em !?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//ôm chặt// hm~ ngủ tiếp đi nào
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
???
Sau khi ngủ thêm lúc nữa thì hai người đã xuống nhà ăn "sáng"
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//đặt nhẹ cậu xuống ghế//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//một lượt trên bàn ăn//..
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//nhìn cậu, hỏi//sao thế, có món nào không vừa ý em ?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Để anh bảo người làm món khác nhé ? //hôn nhẹ môi cậu//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ramen, em muốn ăn ramen cơ..//phụng phịu//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
(⁠ ⁠˶⁠ ⁠❛⁠ ⁠ꁞ⁠ ⁠❛⁠ ⁠˶⁠ ⁠)
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Hự-
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Em dễ thương quá giữ cho phép rồi.
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//nhìn anh// đi...nha..???
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Đ, được rồi...
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//nhìn quanh// người đâu ?
Người làm
Người làm
//tiến tới// ngài cho gọi tôi ạ?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Cô mau đi làm bát ramen cho em ấy đi.
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Nhớ là phải ngon đấy.
Người làm
Người làm
//nhẹ cúi người// dạ vâng, tôi biết rồi thưa thiếu gia.
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//cười// làm phiền cô nha
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//nhìn người làm//..hừ
Người làm
Người làm
Dạ không phiền ạ, đó là trách nhiệm của tôi mà phu nhân...
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Còn không mau đi đi?
Người làm
Người làm
Vâng tôi đi liền ạ //vội đi vào bếp//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//quay qua, nhìn cậu// trong lúc đợi ramen thì em ăn tạm món này nha? //nhẹ nhàng//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Nhưng em thích ăn ramen cơ..
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//gắp món ăn// ngoan nào, ăn tạm mấy món này rồi lát em muốn bao nhiêu ramen cũng được ~ //đút cho cậu//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Nhớ nha !?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//bất lực//nhớ mà~
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//cười, ăn// ~
Người làm
Người làm
//đi ra, trên tay cầm bát ramen// của phu nhân ạ // nhẹ đặt xuống bàn//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//nhìn, lấp lánh// oaaaaa~✨✨✨✨
Người làm
Người làm
Chúc thiếu gia và phu nhân một bữa ngon miệng ạ //nói rồi rời đi//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//quay ra chỗ cậu//sao em không ăn đi??
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Huh? //nhìn anh//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//cười// em ăn xong rồi
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
???
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//nhìn bát rồi lại nhìn cậu// ...?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Sao em ăn nhanh thế??
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Thêm bát nữa được không ~ //long lanh//✨
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Hự -
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Đ, được *mặt trời sáng quá rồi* //tỉnh ngủ//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Người đâ-
Người làm
Người làm
//cắt ngang// ramen của phu nhân ạ //mang bát mì tới, đặt xuống bàn//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
...
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ủa sao có sẵn vậy? //hỏi y//
Người làm
Người làm
Tôi đoán trước là phu nhân sẽ gọi thêm ramen nên lúc nãy có làm thêm vài bát nữa ạ.
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Vậy lấy hết ra đây đi //cười//
Người làm
Người làm
Vâng ạ.
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Khoan đã.
Người làm
Người làm
Vâng, thiếu gia cần gì sao ạ?
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Vừa nãy cô cắt lời tôi..? //lạnh//
Người làm
Người làm
*chet me roi* Tôi.. không dám ạ.
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//liếc nhẹ anh//..
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
...//nhận được ánh mắt dịu dàng từ cậu//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Lần này tạm bỏ qua cho cô đấy.
Người làm
Người làm
*sợ phu nhân thì đúng hơn..* Vâng ạ //rời đi//
Người làm
Người làm
//quay lại, trên tay cầm thêm bát mì ramen//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Ngon kh-
Người làm
Người làm
Của phu nhân ạ //đặt nhẹ lên bàn//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Sao cô lại-
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//cắt lời// oaaaa ✨✨✨
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Cảm ơn nhé~ //cười//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
//định nói// em-
Người làm
Người làm
Phu nhân không cần phải cảm ơn ạ //cười, đáp//
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Phải cảm ơn chứ, là công của cô mà~
Người làm
Người làm
Mà phu nhân cười trông thật đẹp.
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Em ấy là của-
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
//cắt ngang// ấy, không cần phải nịnh thế đâu //cười//
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Đừng cắt lời anh n-
Người làm
Người làm
Tôi nói thật đấy ạ
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
Sao-
Uzumaki Naruto
Uzumaki Naruto
Ahaha, tôi không nghĩ vậy đâu ~
Uchiha Sasuke
Uchiha Sasuke
... //tổn thương//
。。。。。。。
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Hí =))
NovelToon
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Cảm ơn hai bạn~
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Các bạn đọc truyện của mình xong, có muốn nhận xét gì không thế??
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Mình có.
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Mình không hiểu ngày đó mình viết rì nựa=)
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Mình còn vài bộ nữa chưa đăng, rất mong các bạn ủng hộ.
Tác giả là mình=)
Tác giả là mình=)
Pài pai

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play