[ LiChaeng + Futa ] " Chơi " Em Gái Nuôi Thật Là Một Cảm Giác Mới Lạ ~
Chapter 1 : Con Búp Bê Lạc Nhà
Tiếng bánh xe vali lăn lách cách trên nền gạch trắng tinh của sảnh nhà. Cánh cửa gỗ mở ra, ánh nắng chiều hắt vào theo dáng người nhỏ nhắn đang bước vào. Cô bé có mái tóc vàng ánh, đôi mắt nâu nhạt long lanh như hồ nước, dáng đi cẩn trọng và rụt rè.
Wie Yoo - mẹ cô
Vào đi con. Từ giờ đây là nhà của con !
Mẹ Lisa cười dịu dàng, tay đặt nhẹ lên lưng Rosé như muốn xua đi sự ngập ngừng của em.
Rosé gật đầu, ánh mắt không giấu được chút bối rối. Cô bé đưa mắt nhìn khắp không gian sang trọng, xa lạ nhưng ấm áp. Mọi thứ như một giấc mơ, cho đến khi…
Tiếng lon soda đập vào lan can cầu thang.
Tóc rối, áo phông rộng thùng thình, chân mang dép lệt bệt, đôi mắt sắc lẹm quét một vòng từ đầu đến chân Rosé như soi hàng giảm giá ở chợ đêm.
LaLisa Manobal - Cô
Ai cho con búp bê này vào nhà vậy ?❄
Không gian lập tức lạnh xuống mười độ. Mẹ Lisa liếc con gái, gằn giọng
Wie Yoo - mẹ cô
Lisa ! Ăn nói cho đàng hoàng❄
Lisa bĩu môi, quay mặt đi. Nhưng chưa kịp lảng đi, Rosé đã cúi đầu chào.
Park Chaeyoung - Nàng
Em là Chaeyoung ạ. Em.. là em gái nuôi của chị
Lisa nhếch môi, nhả từng chữ như rắc muối vào vết thương
LaLisa Manobal - Cô
Ờ ha. Nuôi cho có chứ ai rảnh đâu mà thương !❄
Mẹ Lisa định lên tiếng, nhưng Rosé đã nhẹ nhàng nói
Park Chaeyoung - Nàng
Em không cần chị thương đâu ạ. Em chỉ.. muốn được gọi chị là chị gái
Lisa bật cười khẩy, bước tới sát Rosé, cúi đầu thì thầm bên tai nàng
LaLisa Manobal - Cô
' Tao không phải chị mày. Và mày cũng đừng làm chị em với tao. Tao không chơi đồ miễn phí ❄'
Chapter 2 : Trường Học Không Dành Cho Thiên Thần
Rosé không đáp. Em chỉ lặng lẽ cúi đầu, siết chặt quai vali, nụ cười mờ dần trên môi.
Mẹ Lisa cất tiếng xua dịu
Wie Yoo - mẹ cô
Thôi Lisa, lên phòng nghỉ đi. Chaeyoung sẽ ở phòng đối diện con
LaLisa Manobal - Cô
Tốt ! Để tao còn biết đường khoá cửa ! ❄
Lisa buông ra một câu chua như nước mắm pha quất rồi quay người bỏ lên lầu, lon soda rơi đánh bộp xuống sàn.
Cánh cửa phòng đóng sầm lại, rung lên một tiếng chát chúa.
Rosé đứng đó, tay nắm chặt vali, mắt vẫn dõi theo cánh cửa ấy.
Cửa đã đóng, nhưng trái tim em thì bắt đầu mở.
Mặc kệ sự ghét bỏ, Rosé vẫn tin: “Chị Lisa sẽ chấp nhận mình… một ngày nào đó.”
----------------------------------
Tiếng chuông báo vào tiết đầu tiên vang lên khô khốc như mệnh lệnh quân sự.
Rosé ôm cặp trước ngực, bước qua cổng trường mới – nơi mọi ánh mắt đổ dồn về nàng như một sinh vật lạ.
? : Tóc vàng à ? Mặt baby dữ ta
? : Đừng nói với tao là học sinh trao đổi..?
Không. Rosé không phải học sinh trao đổi. Em là “em gái nuôi” của ác quỷ có gai... Lisa
Và rồi… Lisa xuất hiện – trong bộ đồng phục xộc xệch, cổ áo bung hai nút, tóc cột hờ hững, mắt liếc người như thể chọn mồi.
Đám bạn gái bâu quanh cô như ong gặp mật. Nhưng Lisa chẳng thèm để ý. Ánh mắt cô rơi đúng vào Rosé – và lập tức sắc bén như dao lam.
LaLisa Manobal - Cô
Ủa ? Con búp bê lạc lớp à ? ❄
Lisa cười nửa miệng, bước tới
Park Chaeyoung - Nàng
Em.. học cùng lớp chị mà...
Lisa tặc lưỡi, ghé sát tai Rosé, thì thầm vừa đủ nghe – mà đủ để rùng mình
LaLisa Manobal - Cô
' Lớp tao là lớp luật. Không nghe lời, tao cho ra đảo liền ! ❄ '
Chạm nhẹ.
Lisa đưa tay gõ lên trán Rosé bằng đầu ngón tay, ánh mắt nhếch lên đầy chọc ghẹo.
Đám bạn xung quanh cười phá lên. Có đứa huýt sáo
Kim Jisoo - Y
Trời đất, Lisa cua bé thiệt hả? / cười /
Kunpimook Bhuwakul - Bam
Chị em mà thân thiết thiệt nha / nhìn Y cười /
Lisa quay lại, cười toe như vừa pha trò
LaLisa Manobal - Cô
Cua cái đầu tụi bây. Đồ chơi tao thích.. thường là đồ tao ghét trước / cười /
Rosé đỏ mặt. Em đứng chết trân, không biết nên giận, nên xấu hổ, hay nên… sợ.
Trong lòng em, là một mớ cảm xúc lộn xộn. Nhưng trên môi, vẫn là câu quen thuộc
Park Chaeyoung - Nàng
Em.. vẫn sẽ gọi chị là chị Lisa
Rosé đỏ mặt. Em đứng chết trân, không biết nên giận, nên xấu hổ, hay nên… sợ.
Trong lòng em, là một mớ cảm xúc lộn xộn. Nhưng trên môi, vẫn là câu quen thuộc
LaLisa Manobal - Cô
Gọi bao nhiêu cũng vô ích. Vì tao không phải người tốt như mày tưởng !❄
Tiếng chuông vào lớp lần hai vang lên.
Rosé chạy vụt đi, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Còn Lisa… chỉ đứng đó, mắt dõi theo, tay đút túi quần, cười khẽ
LaLisa Manobal - Cô
Người con đó thơm dữ !❄
Chapter 3 : Em Khóc, Chị Khó Ở
Tiết học trôi qua trong im lặng. Nhưng không phải im lặng yên bình.
Là căng thẳng. Lạnh lẽo. Và ánh mắt soi mói.
Rosé ngồi bàn cuối. Một mình.
Từ sau vụ Lisa “trêu đùa nhẹ” hôm qua, cả lớp bắt đầu nhìn Rosé bằng ánh mắt khác.
? : Tưởng thiên thần ai ngờ có chống lưng..
? : Chắc ngon dữ lắm nên mới được chị Lisa quan tâm dữ thần !
? : Đồ ve vãn chị người ta, Còn giả nai
Rosé nghe hết. Nhưng chỉ cúi đầu. Không cãi. Không phản bác
Giữa tiết Văn, một mẩu giấy trượt nhẹ trên bàn. Em mở ra
" Chị Lisa bảo mày là thứ được nhặt về từ bãi rác. Thấy đúng không ? "
Em không khóc. Chỉ siết chặt mép giấy, đôi mắt hoe đỏ.
Rosé trốn vào một góc khuất, ngồi kẹp giữa hai dãy kệ sách cũ. Lưng dựa tường, gối ôm chặt chân, mắt vẫn đỏ hoe.
LaLisa Manobal - Cô
Tưởng mày giỏi chịu đựng lắm. Sao mặt như sắp đi chầu ông bà vậy ?❄
Rosé im lặng. Lisa bước tới, ngồi xuống ngay trước mặt em. Ánh mắt lạnh như đá.
LaLisa Manobal - Cô
Tao nói mày đừng giả vờ dễ thương. Giả khóc để ai thương ? ❄
Park Chaeyoung - Nàng
Em không cần ai thương.. Chỉ.. muốn chị đừng ghét em nữa
Lisa nheo mắt. Trong một giây ngắn ngủi, ánh nhìn cô chùng xuống. Nhưng rồi… Soạt
LaLisa Manobal - Cô
Tao nói mày đừng gọi tao là chị ❄
LaLisa Manobal - Cô
Gọi nữa, tao sẽ làm cho mày không còn dám hé nói❄
Hơi thở Lisa phả sát bên má Rosé. Em run nhẹ. Và rồi—Lisa chạm tay vào eo em. Lướt nhẹ. Chỉ một giây.
Rosé ngước lên, mặt đỏ bừng. Lisa lùi lại, cười khẩy.
LaLisa Manobal - Cô
Đúng là đồ yếu đuối. Mới chạm tí đã co giò ❄
Tiếng gọi vang lên từ sau kệ sách. Jin Kwon.
Jin Kwon
Cậu đang làm gì Chaeyoung vậy?
Jin bước tới, kéo Rosé đứng dậy, chắn phía trước em. Ánh mắt cậu nghiêm túc
Jin Kwon
Nếu cậu thích trêu chọc người khác thì cứ tìm tôi ! Đừng động vào con gái !
Lisa im lặng vài giây. Rồi nhếch môi
LaLisa Manobal - Cô
Gớm ! Làm anh hùng hả? Mày tưởng nó cần mày cứu ?❄
Rosé kéo nhẹ tay Jin, định nói gì đó. Nhưng Lisa đã quay mặt đi.
Trong mắt cô – là tia ghen mỏng manh. Không rõ ràng. Nhưng đủ để cô khó ở cả chiều hôm đó.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play