Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Tokyo Revengers] Hồi Ức Chín Kiếp Luôn Hồi

chap 1 sự khởi đầu

"Tàn tro của một mối tình"
Tiếng còi cứu hỏa ngày ấy vẫn vang vọng trong tâm trí Kokonoi mỗi đêm. Ngọn lửa đỏ rực như nuốt chửng lấy cả ký ức tuổi thơ. Anh nhớ rõ tiếng khóc thét của Akane, nhớ cả cái khoảnh khắc bản thân lao vào ngọn lửa để cứu em trai cô – người anh không hề muốn cứu. Người anh muốn cứu là Akane. Nhưng khi anh ôm được đứa trẻ chạy ra ngoài, căn nhà sụp xuống như đóng sập cả cuộc đời anh lại. Kể từ đó, nỗi ám ảnh về đôi mắt Akane chìm dần trong khói lửa trở thành cái bóng đen trong lòng anh. Năm tháng trôi qua, Kokonoi trở thành một người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn – một cái tên khét tiếng trong Phạm Thiên, chuyên gia kiếm tiền với đầu óc chiến lược thiên tài. Nhưng chẳng có bao giờ anh thực sự hạnh phúc. Bởi vì… trái tim anh chưa từng thoát khỏi cái đêm định mệnh ấy. Rồi cô đến. Y/N – cô thư ký nhỏ luôn lặng lẽ bên cạnh anh, làm việc chăm chỉ, hiểu anh đến mức đôi khi chính anh cũng thấy ngột ngạt. Cô không giống Akane. Nhưng đôi lúc, ở một ánh mắt, một nụ cười, anh lại thấy thấp thoáng bóng hình người xưa. “Y/N,” anh khẽ gọi tên cô vào một buổi tối vắng. Cô dừng lại, ánh mắt lo lắng nhìn anh. “Anh lại mơ thấy giấc mơ đó à?” Kokonoi im lặng. Anh cầm ly rượu trên tay, xoay nhẹ. Giọng anh trầm và đục như một bản tình ca buồn: “Em biết không… Có những người đến trong đời, chỉ để ta nhớ mãi… và đau mãi.” Y/N không hỏi thêm. Cô đã nghe đủ những khổ đau của anh để hiểu: Dù cô có cố gắng bao nhiêu, trong tim anh vẫn là một bóng hình khác. Và điều đau đớn nhất là… cô vẫn yêu anh. Cô biết, mình chỉ là kẻ thay thế. Một người anh níu lấy để lấp đầy quá khứ không thể quay về. Nhưng nếu được ở bên anh, dù như một cái bóng… cô cũng chấp nhận. Còn Kokonoi, anh ghét chính mình. Ghét cái cách tim anh đôi lúc run lên vì Y/N, nhưng rồi lại dập tắt nó bằng lý trí và mặc cảm tội lỗi. Yêu, nhưng không thể yêu. Gần, mà xa đến tuyệt vọng. Bởi trái tim của hai kẻ đầy vết thương… chỉ biết cào xé nhau trong im lặng.
Y/n
Y/n
"em yêu anh"
Y/n
Y/n
"làm ơn, chỉ một lần thôi hãy quay lại nhìn em"
Y/n
Y/n
"được không"
Y/n
Y/n
"Kokonoi hajime..."
______________
Hí nhô mọi người
có gì mong các bạn góp ý nha
Thuiii
Bái baiiii
😘😘😘

chap 2 "lặng trong mưa"

Kokonoi không biết mình đã sai từ lúc nào. Có lẽ là từ ngày đầu tiên anh nhìn thấy Y/N và gọi cô bằng cái tên của quá khứ. Có lẽ là từ lúc anh để trái tim mình lặng lẽ gắn bó với cô, nhưng miệng vẫn nhẫn tâm giữ khoảng cách bằng sự lạnh lùng cố chấp. Y/N rời đi không một lời từ biệt. Chỉ để lại một phong thư gấp gọn đặt trên bàn làm việc. Nét chữ cô quen thuộc đến mức khiến anh đau lòng: “Koko, Em mệt rồi. Mệt vì cứ mãi là cái bóng của một người đã không còn tồn tại. Em yêu anh. Tạm biệt anh – người đàn ông mà em không thể chạm tới.” Anh đã đọc nó hàng trăm lần. Có lẽ hàng nghìn. Nhưng vẫn không thể chấp nhận rằng cô đã thật sự rời đi. Kể từ ngày đó, căn phòng anh trống vắng lạ thường. Không còn ly cà phê được đặt ngay ngắn mỗi sáng, không còn ánh mắt nhẹ nhàng theo dõi anh giữa những cuộc họp đầy căng thẳng, không còn ai đợi anh về trong những đêm muộn. Chỉ còn anh – và những kỷ niệm đau đáu về một người con gái đã yêu anh hơn cả chính bản thân mình. Một lần nữa, Kokonoi lại mất đi người quan trọng, nhưng lần này, không phải vì lửa, mà vì chính bàn tay anh đẩy cô ra xa. Trong một đêm mưa rơi tầm tã, anh lái xe qua những con phố cũ – nơi từng có những ký ức với cô. Bỗng chốc mọi thứ ập về: ánh mắt cô nhìn anh dịu dàng, nụ cười khi anh hiếm hoi buông lời trêu chọc, cả cái cách cô lặng lẽ ngồi bên anh dù anh chẳng nói một lời. Anh đỗ xe lại, bật nắp chiếc hộp nhỏ trên ghế phụ – trong đó là một chiếc kẹp tóc giản dị, thứ duy nhất cô để quên. “Kẹp tóc của em… vẫn ở đây,” anh thầm thì, gần như nghẹn ngào. Và lần đầu tiên sau nhiều năm, Kokonoi khóc. Không phải cho Akane. Mà là cho Y/N. Người anh đã đem lòng yêu, nhưng không kịp giữ lại.
Nhiều năm sau ngày cô rời đi, người ta không còn nghe về Y/N nữa. Với Kokonoi, cô như đã tan biến khỏi thế giới này, để lại vết cắt sâu mãi không lành. Nhưng sự thật là… cô không biến mất. Cô đã lựa chọn rời khỏi anh, và bước vào một thế giới khác – tàn nhẫn hơn, nguy hiểm hơn – nơi cô buộc phải mạnh mẽ nếu muốn sống sót. Cô trở thành thư ký của Hắc Đường, băng đảng đang ngoi lên cạnh tranh trực tiếp với Phạm Thiên. Dưới lớp mặt nạ lạnh lùng và tài năng không thua kém bất kỳ ai, cô trở thành “cánh tay phải” của ông trùm – một biểu tượng của sự trung thành và tàn nhẫn. Nhưng trong tim cô, vẫn là vết sẹo cũ – mang tên Kokonoi. Hôm nay, cô nhận nhiệm vụ ám sát một nhân vật cấp cao của Phạm Thiên. Một kế hoạch hoàn hảo, được lên chi tiết từ nội bộ. Nhưng khi bức ảnh mục tiêu được lật lên, tay cô khẽ run. Kokonoi Hajime. Anh – vẫn ngồi đó với sự cô độc, lạnh lùng và kiêu ngạo như ngày nào. Nhưng đôi mắt… đã không còn ánh sáng. Như thể anh đã chết cùng cô, từ cái ngày cô rời đi. Cô biết rõ nếu nhận nhiệm vụ này, cô sẽ không chỉ giết một kẻ thù. Cô sẽ phải đối mặt với người đàn ông duy nhất từng khiến cô đau khổ Đêm hành động. Y/N lẻn vào tòa nhà cao tầng của Phạm Thiên. Mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch – cô dễ dàng tiếp cận văn phòng riêng của anh. Cánh cửa bật mở. Kokonoi ngẩng đầu lên. Một giây. Hai giây. Thế giới như ngừng thở.
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
“…Y/N?”
anh gọi tên cô, như thể không tin vào mắt mình. Cô không đáp. Khẩu súng trong tay chĩa thẳng vào anh, nhưng tay cô run lẩy bẩy.
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
"Em đến... để giết anh sao"
Giọng anh không trách móc, không sợ hãi – chỉ có nỗi buồn. Và… nhẹ nhõm.
Y/n
Y/n
"Là nhiệm vụ"
Cô đáp, mắt ướt nhòa
Y/n
Y/n
"Anh là mục tiêu..."
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
"Vậy thì... bắn đi"
Cô siết cò. Nhưng không thể. Bàn tay anh giơ lên – không để chống đỡ, mà là vuốt nhẹ lên má cô. Một hành động dịu dàng lạ lẫm giữa thế giới tội ác đầy máu và cái chết.
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
"Anh đã yêu em… từ lúc mất em,” anh nói khẽ. “Nếu cái chết của anh là cách để em được giải thoát… thì anh không hối tiếc.”
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
"Anh yêu em Y/n..."
Y/N bật khóc. Nhưng ngay khoảnh khắc cô buông súng xuống, một viên đạn khác vang lên từ phía sau – một kẻ giám sát của Hắc Đường. Kẻ không chấp nhận phản bội. Máu văng ra. Cô đổ gục vào vòng tay anh.
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
"Không… không… Y/N!!!”
Cô thở yếu ớt. Lần này, không còn bỏ đi được nữa.
Y/n
Y/n
“Em… chưa bao giờ hết yêu anh…” – cô mỉm cười, môi vương máu.
Y/n
Y/n
"tạm biệt anh..."
giọng cô yếu như một hơi gió, mỏng manh đến mức khiến tim anh như bị xé rách.
Kokonoi ôm chặt lấy cô, giữa làn mưa đêm rơi không dứt, tiếng còi xe cứu thương, tiếng la hét – tất cả như mờ nhòe đi…
_________
Tác giả
Tác giả
Chủ yếu bộ này là truyện ngắn lên tui chỉ tóm tắt lại thui
Tác giả
Tác giả
Mọi người đừng nói nội dung chưa đủ chạm đến tâm hồn nha
Tác giả
Tác giả
Khum là tâm hồn mong manh của tui bị tổn thương đó( ≧Д≦)
Tác giả
Tác giả
Có ý tưởng lên phải viết liền cho nóng
Tác giả
Tác giả
Không là quên ó
Tác giả
Tác giả
Thuiii bái boaiii😘

chap 3 "hối hận muộn màng"

Anh chạy như điên đến bệnh viện
Y/N nằm đó, gầy và nhợt nhạt, đôi mắt dần mờ đục như tro tàn
Tim anh như bị xé rách
Kokonoi quỳ bên giường, nắm lấy bàn tay lạnh dần của cô. Nước mắt anh rơi lần nữa – thứ cảm xúc đã bị chôn vùi sau năm tháng, nay trào ra như thác lũ
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
Y/N… Anh xin lỗi. Là anh sai… Tất cả đều là lỗi của anh… Em đừng rời anh… Anh… anh yêu em.
Y/n
Y/n
Koko giá như… anh nói sớm hơn nhưng dù có kiếp sau em vẫn nguyện yêu anh
NovelToon
Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi từ khóe mắt cô, hòa vào nước mưa hắt qua khung cửa. Tim anh như ngừng đập. Y/N nhắm mắt. Căn phòng chìm vào im lặng Và một lần nữa, Kokonoi mất đi người con gái anh yêu. Không phải vì định mệnh. Không phải vì ngọn lửa. Mà vì anh đã yêu cô – quá trễ
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
Không...không Y/N mở mắt ra đi em...
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
Mở mắt ra nhìn anh đi...
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
"Anh xin em..."
Tiếng nghẹn ngào và nức nở của anh càng làm khung cảnh thêm đau buồn
"Anh lại mất đi một người con gái anh thương..."
Cô mất vào một buổi chiều mưa, đúng như lần đầu họ gặp nhau – cũng trong một cơn mưa lặng lẽ và u ám như định mệnh báo trước
Kokonoi – mắt trống rỗng, tim rách nát – ngồi đó, nhìn về phía chân trời. Người con gái từng rời đi để sống, cuối cùng lại quay về để chết trong vòng tay anh. Anh đã yêu. Đã mất. Và lần này… là vĩnh viễn.
Anh không còn là Kokonoi lạnh lùng của Phạm Thiên. Không còn là cỗ máy kiếm tiền. Chỉ là một người đàn ông lặng lẽ, mỗi ngày đều sống với những câu “giá như”.
"Giá như anh nhìn cô sớm hơn. Giá như anh buông quá khứ sớm hơn. Giá như… tình yêu không đến muộn".
Nhưng trên cuộc đời làm gì có chuyện "giá như....".
Kokonoi hajime
Kokonoi hajime
"Anh... hối hận rồi..."
Anh hối hận vì đã không quay lại nhìn em sớm hơn.
__________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play