Sủng Vật Của Lão Đại
Đêm tân hôn - Spoil
Trời mưa nhẹ, những giọt nước lăn dài trên cửa kính của chiếc limousine đen bóng. Ánh đèn thành phố phản chiếu trong đôi mắt trong veo, nhưng căng thẳng của cậu
Cậu, Cơ Vãn Sinh ngồi thu mình ở một góc xe, bàn tay siết chặt lấy vạt áo vest màu trắng như một thói quen mỗi khi lo lắng
Hôm nay là ngày cậu kết hôn
Mà vì... một bản hợp đồng hôn nhân giữa hai gia tộc
Một bên là tập đoàn thương mại lớn của nhà cậu đang bên bờ phá sản. Một bên là tổ chức mafia quyền lực nhất trong giới ngầm
Mà người đứng đầu không ai khác mà chính là anh
Cậu phải cùng lúc kết hôn với cả hai anh em
Người mà giờ này đây đang ngồi bên cạnh cậu, trong cùng một chiếc xe, chỉ cách nhau một khoảng nhỏ.. nhưng lại như có cả thế giới ngăn cách
Anh không nói gì từ đầu tới giờ
Tấm thân cao lớn bọc trong bộ vest đen được may riêng, ngón tay đeo găng da đen gõ nhịp nhè nhẹ lên đầu gối
Không khí quanh anh khiến người ta nghẹt thở
Mỗi khi anh quay đầu, chỉ cần liếc nhìn cũng đủ khiến người khác cúi rạp người, run rẩy
Câu hỏi ấy cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu, mãi không có lời giải
Cậu không đẹp nổi bật cũng không thông minh xuất chúng. Cậu chỉ là một người bình thường
Một cậu trai nhút nhát, luôn cố tránh mọi rắc rối
Vậy mà giờ đây, cậu lại sắp trở thành… vợ của trùm mafia đáng sợ sao?
Hàn Dục Thần - Hắn
Ngồi thẳng lưng
Giọng anh trầm, đều, không cao không thấp nhưng khiến cậu giật mình như bị súng dí ngay sau gáy
Cậu vội vàng ngồi thẳng lưng đổ đầy mồ hôi lạnh
Anh không nói thêm nữa. quay mặt nhìn ra cửa kính ánh mắt tối lại
Nơi cử hành hôn lễ, hàng loạt nhân vật máu mặt trong thế giới ngầm đã có mặt
Một số đến để chúc mừng, một số chỉ đến để xem… cái người tầm thường nào có thể bước vào thế giới của người được gọi là "Boss"
Cậu đứng run rẩy trên bục cưới đôi tay lạnh ngắt
Khi người chủ hôn đọc đến “Ngài Hàn Dục Thần, ngài có đồng ý…”
Cậu đứng im lặng vài giây tim như ngừng đập
Cơ Vãn Sinh - cậu
E-Em...có..
Cậu run run đáp, giọng nhỏ như muỗi kêu
Hàn Dục Thần - Hắn
/nhíu nhẹ mày/
Tiếng pháo hoa nổ bừng lên sau lưng. Tiếng vỗ tay vang rền. Nhưng trong khoảnh khắc đó
Cậu chỉ nghe thấy một câu nói từ Dục Thần, thì thầm bên tai cậu
Hàn Dục Thần - Hắn
Đừng tự ý rời khỏi biệt thự. Và nhớ lấy
Hàn Dục Thần - Hắn
Chúng ta không phải vợ chồng
Spoil (2)
Cậu ngồi co ro ở mép ghế dài trong chiếc limousine dài như một căn phòng mini. Đôi tay đặt trên đùi ngón tay lặng lẽ siết lấy nhau
Chiếc nhẫn bạc trên ngón áp út bên trái hơi lỏng
Là nhẫn cưới của cậu với hắn.
Hàn Dục Thần ngồi chếch đối diện, khoanh tay ánh mắt như thể không đặt lên người cậu, nhưng..mỗi khi cậu cựa quậy dù chỉ một chút, ánh nhìn lạnh lẽo kia vẫn khẽ động
Cơ Vãn Sinh - cậu
Em muốn về nhà
Cậu lên tiếng, giọng nhỏ như sợ gió cũng nghe được
Hàn Dục Thần - Hắn
Chúng ta vừa làm lễ kết hôn ba tiếng trước
Giọng hắn trầm thấp không lạnh cũng chẳng ấm
Hàn Dục Thần - Hắn
Giờ em là người nhà của tôi
Cậu ngẩng lên, ánh mắt ươn ướt
Cơ Vãn Sinh - cậu
Tôi không phải một quân cờ..cũng không phải búp bê
Cơ Vãn Sinh - cậu
Tôi… không biết sống kiểu này đâu
Hàn Dục Thần khẽ nghiêng đầu, ánh mắt sắc như dao
Hàn Dục Thần - Hắn
Em nghĩ tôi lấy em vì yêu?
Cậu cúi gằm mặt không dám đáp
Một người như hắn mafia lẫy lừng, máu lạnh và nguy hiểm yêu một kẻ như cậu ư?
Cậu còn chẳng biết cầm súng, còn sợ bóng tối…
Cậu giật mình ngẩng lên theo bản năng khi bị nhìn chằm chằm và tim như nín lại khi bị ánh mắt hắn khóa chặt
Hàn Dục Thần - Hắn
Tôi không cần em yêu tôi. Tôi chỉ cần em ở bên tôi
Hàn Dục Thần - Hắn
Đúng vị trí của em
Giọng nói ấy nhẹ nhàng đến lạ, nhưng phía sau là sức ép ngàn cân
Hàn Dục Thần - Hắn
...Còn nếu em muốn rời đi, hãy thử
Hàn Dục Thần - Hắn
Một khi đã ra khỏi vòng tay tôi
Hàn Dục Thần - Hắn
Sẽ không còn ai có thể cứu em khỏi thế giới này
Hàn Dục Thần - Hắn
'Nữa đâu'
Và lần đầu tiên, cậu hiểu
Gả cho hắn không phải để được yêu. Mà là để sống sót
Chapter 1
Cậu kết hôn với hắn được một năm rồi.
Hắn xem cậu như có như không
Cậu đang ngồi đọc sách trên sofa
Cậu nghe thấy tiếng động liền ngẩn đầu lên vì tưởng hắn về.
Trước mặt cậu là một người đàn ông.
Cao 1m98, thân hình rắn chắc nhưng không thô từng đường cơ bắp như được rèn từ năm tháng như sống giữa súng đạn và máu me. Vai rộng, eo gọn, sống lưng thẳng
Gương mặt hắn không thuộc về người lương thiện
Hốc mắt sâu, xương gò má sắc cạnh, ánh nhìn tối như đá lạnh...và gã trước mặt
Đôi mắt hắn đen như màn đêm chưa có trăng
Nhìn vào như thể bị hút vào khoảng không không đáy vậy
Người yếu tim chỉ dám cúi đầu, không dám đối diện
Gã trước mặt đem lại cho cậu áp bức, một cảm giác nguy hiểm
Cậu giật mình, định thần lại
Cơ Vãn Sinh - cậu
Nè, anh là ai vậy?
Cơ Vãn Sinh - cậu
Sao lại vào nhà tôi..
Hàn Hành Khang - Anh
Chồng về mà không nhận ra sao?
Cơ Vãn Sinh - cậu
Anh nói gì vậy
Anh ta lại tiến gần lại cậu
Cơ Vãn Sinh - cậu
T-tôi báo cảnh sát đấy
Hàn Hành Khang - Anh
/cười nhẹ/ em nghỉ mấy tên đó làm gì được tôi
Hàn Hành Khang - Anh
Mà cũng phải.
Hàn Hành Khang - Anh
Em không biết tôi, cũng không có gì lạ
Hàn Hành Khang - Anh
Kết hôn được 1 năm nhưng chưa từng gặp mặt
Hàn Hành Khang - Anh
Em không thắc mắc
Hàn Hành Khang - Anh
Người chồng còn lại, đã kí vào giấy kết hôn với em
Hàn Hành Khang - Anh
Là ai sao?
Cơ Vãn Sinh - cậu
/ngơ ngác/
Cậu còn một người chồng nữa.
Vậy người trước mặt cậu, chẳng lẽ là
Người chỉ vì không thích xuất hiện nên cũng không thèm đám cưới với cậu mà chỉ kí vào giấy kết hôn
1 năm nay anh ta còn chẳng thèm đi gặp cậu
Người chồng cậu lần đầu gặp mặt
Cơ Vãn Sinh - cậu
Anh là..Hàn Hành Khang?
Hàn Hành Khang - Anh
/cười/
Hàn Hành Khang - Anh
Lần đầu gặp mặt
Hàn Hành Khang - Anh
Mong em đừng ch.et quá sớm nhé~
Download MangaToon APP on App Store and Google Play