Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Hàm Văn] Anh Em Ruột

#1

Dương Bác Văn và Tả Kỳ Hàm là đôi bạn thân từ nhỏ vì gia đình hai bên thân thiết với nhau mà hai người từ nhỏ đều ở bên nhau chưa từng rời nữa bước.
Có thể nói là như anh em ruột luôn rồi.
Nhà hai người ở sát vách của tòa chung cư cao cấp nên hay qua nhà nhau ngủ chung riết thành thói quen.
Không có người kia thì người nọ không thể ngủ được.
Bởi vì từ nhỏ luôn bên nhau như gia đình mà cả hai đều xem nhau là anh em.
Người ngoài nhìn vào cũng tưởng hai người là anh em ruột vì độ thân thiết của hai người.
Ở trường thì cũng có một số nghĩ hai người là anh em nhưng cũng có một số gán ghép hai người với nhau vì trông quá hợp đôi.
Vì hai người rất nổi tiếng ở trường nên chuyện này cả trường ai cũng biết, nên cũng đã lan đến tai hai người.
Cả hai đều nói với nhau là thấy bị ghép với nhau như loạn luân vậy.
Nhưng cũng phải kệ vì đâu thể thay đổi được tư tưởng của người khác chứ.
———
Hiện tại hai người đã học năm ba đại học, đã tròn 20 tuổi hết rồi.
Bên nhau được 20 năm rồi, thân hơn cả anh em ruột.
Trong bụng mẹ đã thân rồi.
Vì không thể quen với việc xa nhau nên hai người đã quyết định thi vào cùng một trường.
Và vì không quen ngủ mà không có người kia nên họ đã xin ba mẹ mua chuộc hiệu trưởng trường cho hai người ở chung một phòng ký túc xá.
Phòng ký túc xá ở trường mà đang theo học đều là phòng 4 người.
Nên ngoài hai người thì còn hai người bạn cùng phòng nữa.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“A!!!”
Tả Kỳ Hàm đang nằm ở trên giường mình lười biếng bấm điện thoại viết thời gian thì nghe được tiếng hét của người bạn mới kiêm bạn cùng phòng từ phòng tắm nên liền hoảng hốt không nghĩ nhiều mà chạy xong vào phòng tắm.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Trần Dịch Hằng, có chuyện gì thế?!”
Tả Kỳ Hàm với vẻ mặt hoảng hốt mà chạy lại bên Trần Dịch Hằng đang đứng nép vào một bên tường.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“C-Có rắn…!”
Trần Dịch Hằng hoảng sợ mà run bần bật nói chỉ tay về phía bức tường đối diện cậu.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“!!!”
Tả Kỳ Hàm nhìn theo hướng chỉ tay thì quả thật thì thấy một con rắn đang bò trên sàn.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Không sao đâu…rắn này không có độc.”
Tả Kỳ Hàm nhìn kĩ một chút thì nhận ra vì bản thân hay đọc nhiều sách vì bị Dương Bác Văn ép từ nhỏ nên khá hiểu biết về chuyện này.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“N-Nhưng-…”
Trần Dịch Hằng định nói gì đó thì bị tiếng xông vào của một người cắt ngang.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Dịch Hằng! Có chuyện gì-…?”
Dương Bác Văn khi nghe tiếng hét của Trần Dịch Hằng cũng hoảng hốt chạy vào nhưng khi nhận ra cậu ấy đang trần như nhộng vì đang tắm đứng kế bên Tả Kỳ Hàm thì lại thấy ngại mà khựng lại.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“…”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Cậu mau gọi quản lý ký túc xá đến đây.”
Tả Kỳ Hàm thì vẫn rất bình tĩnh chứ không như Trần Dịch Hằng đang sợ hay Dương Bác Văn đang ngại.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“À…ừm..”
Dương Bác Văn đang trong suy tư nhưng khi nghe Tả Kỳ Hàm kêu mình thì liền trả lời rồi chạy ra ngoài lấy điện thoại gọi.
Sau đó thì Tả Kỳ Hàm cũng liền nhẹ nhàng dìu Trần Dịch Hằng ra ngoài rồi cẩn thận quấn một cái khăn để che người cậu.
Sau một khoảng thời gian thì người quản lý ký túc xá cũng đến mà liền bị Tả Kỳ Hàm mắng một trận.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Ký túc xá làm ăn kiểu gì thế hả?!”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Biết đó nguy hiểm lắm không?!”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Lỡ là rắn độc thì có chuyện lớn đó!”
“…”
“Cái này cậu phải nói với hiệu trưởng rồi…”
“Dù sao ký túc xá này cũng cũ rồi mà..”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Nói vậy mà được hả?!”
“Vậy mai các cậu dọn đến khu ký túc xá mới xây đi ha.”
Dù người quản lý ký túc xá đã nói vậy nhưng Tả Kỳ Hàm vẫn còn thấy bực mình vì cách làm ăn của trường.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Chậc!”
Dương Bác Văn thì hiền hơn nhiều nên cậu không muốn làm khó người quản lý.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Ừm, vậy cũng được. Chú đi về được rồi.”
“Ừ, vậy tôi về trước.”
Khi người quản lý rời khỏi phòng thì vừa đúng lúc người bạn cùng phòng còn lại của họ trở về.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Có chuyện gì mà quản lý đến đây thế?”
—————————

#2

Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“À, Dịch Hằng đang tắm thì có một con rắn nên hét lên rồi tụi tớ chạy vào. Rồi thì như cậu thấy, mai chúng ta dọn qua khu ký túc xá mới.”
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Đang tắm?”
Tả Kỳ Hàm như hiểu được ý của Vương Lỗ Kiệt mà nhún vai nói.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Tình huống bất đất dĩ thôi.”
Nhưng Dương Bác Văn thì vẫn một mặt ngơ ngác không hiểu ý của Vương Lỗ Kiệt.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Đúng vậy, sao thế?”
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“…”
Vương Lỗ Kiệt nghe Tả Kỳ Hàm nói vậy thì cũng không quan tâm chuyện đó chuyển sang chuyện trọng điểm.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Vậy cậu ấy sao rồi?”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Đang thay đồ ở-“
Tả Kỳ Hàm chưa kịp nói hết câu thì Vương Lỗ Kiệt đã lập tức bước đi vào phòng tắm.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“…”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
‘Cái thằng…’
Tả Kỳ Hàm vẫn luôn có một chút ác cảm với Vương Lỗ Kiệt vì một lý do gì đó.
Đến sáng mai thì cả bốn người đều đã xắp xếp đồ đạc vào phòng ký túc xá mới vì đồ của ai cũng khá ít.
Hiện tại là 10 giờ sáng của Chủ Nhật nên không ai có tiết mà lười biếng nằm ở phòng.
À thì có một người đã ra ngoài rồi.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Oáp~”
Trần Dịch Hằng vì đêm qua thức khuya làm nốt mấy deadline nên giờ rất buồn ngủ mà ngáp ngắn ngáp dài khi chơi game cùng Dương Bác Văn.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Buồn ngủ thì cậu ngủ đi.”
Dương Bác Văn cũng để ý chuyện này nãy giờ.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Thôi giờ mà ngủ thì tối chắc mất ngủ mất, mai còn đi học sớm mà.”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Vậy thôi.”
Hai người rồi cũng tiếp tục chơi game với nhau rồi bỗng nhiên Vương Lỗ Kiệt từ giường trên chèo xuống lên tiếng.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Tớ đi công việc một chút, cậu muốn ăn gì không? Tớ mua.”
Vương Lỗ Kiệt không nói tên ai nhưng Dương Bác Văn biết cậu đang hỏi Trần Dịch Hằng vì ánh mắt cậu hướng về cậu ấy nên không trả lời.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Ồ, vậy mua tớ bánh bữa trước cậu mua cho tớ đi, tớ thấy ăn ngon.”
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Được, trưa tớ về.”
Vương Lỗ Kiệt nói rồi liền quay lưng lại đi ra khỏi phòng.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“À mà cậu biết Tả Kỳ Hàm mới sáng đi đâu không?”
Trần Dịch Hằng sau đó cũng quay ra hỏi Dương Bác Văn vì cậu khá thắc mắc mà Dương Bác Văn lại rất thân với Tả Kỳ Hàm.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Nghe nói đi chơi.”
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Đi chơi?”
Dương Bác Văn bình thản mà nói nhưng Trần Dịch Hằng thì lại làm ra vẻ khá bất ngờ.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Ừ, sao thế?”
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Vậy cậu ấy đi với ai thế?”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Một đàn anh năm tư thì phải.”
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Vậy cậu biết người đó không?”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Không, cậu ấy nói tên là Trương Quế Nguyên mà tớ chưa nghe qua bao giờ.”
Dương Bác Văn vừa nói xong thì Trần Dịch Hằng liền hét lên.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Trương Quế Nguyên á?!”
Điều đó khiến Dương Bác Văn khó hiểu.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Sao à?”
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“…”
Trần Dịch Hằng hơi dừng lại một chút rồi cũng nói tiếp.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Không giấu gì cậu…thật ra anh đó là người yêu cũ hồi cấp ba của tớ.”
Dương Bác Văn nghe thì thấy khá bất ngờ vì cậu từ lúc gặp Trần Dịch Hằng đến giờ luôn tưởng cậu ấy là một người mù tịt về tình yêu, chưa có một mối tình nào.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“!”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Tớ bất ngờ thật đấy.”
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Mà…sao Tả Kỳ Hàm quen được nhờ?”
Trần Dịch Hằng một mặt vẫn thắc mắc mà suy tư.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Không biết nữa.”
Dương Bác Văn cũng thật sự không biết vì về chuyện riêng này thì Tả Kỳ Hàm thật sự không có kể với cậu mà nhún vai.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Không biết thật luôn? Tớ tưởng hai người thân lắm?”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Không đâu…”
Không hiểu sao khi nghe Dương Bác Văn nói vậy Trần Dịch Hằng lại vô thức mỉm cười mà khiến Dương Bác Văn thấy có một chút khó chịu trong lòng.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Vậy à.”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“…”
Điều đó có hơi khiến Dương Bác Văn cảm thấy khó chịu mà tủi thân vì từ lúc lên đại học là Tả Kỳ Hàm không còn chuyện gì cũng kể với cậu nữa.
Tính của Tả Kỳ Hàm rất hoạt bát mà hướng ngoại còn hài hước nữa nên kết bạn với rất nhiều người, cậu ấy thì có thêm rất nhiều bạn còn Dương Bác Văn thì vì tính ít nói hướng nội nên cũng chỉ có vài người bạn thân thiết.
Dạo này Tả Kỳ Hàm hay đi chơi với những người bạn mới mà không hay đi cùng Dương Bác Văn nữa khiến cậu thấy như bị bỏ rơi.
Mỗi lần cậu muốn đi chơi cùng với Tả Kỳ Hàm thì cậu ấy đều sẽ trả lời…
“Xin lỗi nha, tớ lỡ có hẹn mất rồi, để bữa khác đi ha?”
Nhưng cái bữa khác đó khi nào mới đến?
———————————

#3

Vương Lỗ Kiệt trên đường về ký túc xá thì lại bắt gặp Tả Kỳ Hàm đi với một người nào đó nên liền đi đến.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Ê Tả Kỳ Hàm.”
Tả Kỳ Hàm đang đi ở phía trước khi nghe cái giọng quen thuộc gọi mình thì liền dừng bước quay đầu lại, người đi bên cạnh cậu cũng vậy.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Gì?”
Biết là Vương Lỗ Kiệt nên Tả Kỳ Hàm chẳng vui vẻ gì.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Không có gì, thấy thì gọi.”
Vương Lỗ Kiệt bình thản trước cái nhìn của Tả Kỳ Hàm mà nhún vai trả lời.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Thằng điên.”
Điều đó khiến Tả Kỳ Hàm hắc tuyến mà mắng một câu.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
“Là nam thần Vương Lỗ Kiệt nhỉ?”
Trương Quế Nguyên nãy giờ đứng im lặng kế bên Tả Kỳ Hàm nhìn hai người nói chuyện giờ cũng lên tiếng vì nhận ra người trước mặt là ai.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Ờ, anh là?”
Vương Lỗ Kiệt thật ra tiếp cận Tả Kỳ Hàm vì thắc mắc người đang đi với cậu ta là ai.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Trương Quế Nguyên, đàn anh đấy.”
Trương Quế Nguyên chưa kịp mở miệng thì Tả Kỳ Hàm đã dành nói.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Năm tư à?”
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
“Đúng vậy.”
Vương Lỗ Kiệt hỏi cho có thôi chứ đã là đàn anh thì phải là năm tư chứ sao.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Anh với Tả Kỳ Hàm là…?”
Giờ thì Vương Lỗ Kiệt vào thẳng trọng điểm mà mình muốn biết.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
“Người yêu.”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Bạn.”
Hai người không hẹn nhưng lại cùng lúc nói nhưng mà lại nói hai thứ khác nhau.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“?”
Việc này khiến Vương Lỗ Kiệt khó hiểu.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“…”
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
“…”
Nói xong thì khi nghe người kia nói khác mình nên liền cùng lúc quay ra nhìn nhau dù không hẹn trước.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Rồi là bạn hay người yêu đây?”
Vương Lỗ Kiệt vì muốn biết nên hỏi thẳng.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
“Tôi nhầm…mới là bạn thôi.”
Trương Quế Nguyên nhìn vào Tả Kỳ Hàm thì biết được ý muốn của cậu là gì mà chiều theo nhưng khi nói thì cậu hơi nhìn xuống thể hiện sự thất vọng và buồn bã.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Ồ.”
Như nhận được câu trả lời mình muốn mà Vương Lỗ Kiệt có vẻ hơi vui.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“…”
Tả Kỳ Hàm nghe Trương Quế Nguyên nói vậy thì cũng thấy hơi tội lỗi mà không biết nói gì nên chỉ im lãng
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Cậu…mới mua bánh cho Trần Dịch Hằng nhỉ? Mau đem về đi, cậu ấy đợi.”
Tả Kỳ Hàm vì không muốn nói chuyện này nữa nên đuổi khéo Vương Lỗ Kiệt bằng cách nói về Trần Dịch Hằng.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“À, xém quên mất. Vậy cậu có về chung không?”
Vương Lỗ Kiệt nghe Tả Kỳ Hàm nói thì liền hỏi lại cậu mặc dù đã biết trước câu trả lời.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Không…cậu về trước đi.”
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Ờ, vậy tôi đi trước.”
Vương Lỗ Kiệt vừa nói vừa cúi người xuống thay cho lời chào dành cho Trương Quế Nguyên, chứ cậu làm gì thèm chào Tả Kỳ Hàm.
Đến tối thì cả bốn người quyết định ra quán thịt nướng gần trường ăn.
Họ ngồi ở một bàn ở ngoài vì muốn hóng gió gì thời tiết giờ không nong không lạnh, rất thích hợp.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Ai muốn uống chút bia hay rượu không?”
Trần Dịch Hằng nay lại nổi hứng muốn uống vì cậu nghĩ ăn thịt nướng uống là thích hợp nhất mà đưa mấy ly rượu trước mặt mọi người.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Cũng được.”
Vương Lỗ Kiệt là người đầu tiên trả lời và câu trả lời nằm trong dự đoán của Tả Kỳ Hàm và Dương Bác Văn.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Tớ xin phép không uống.”
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Sao vậy?”
Trần Dịch Hằng khá thắc mắc khi Dương Bác Văn trả lời vậy vì cả hai mới quen nhau mấy tháng khi ở chung ký túc xá.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Cậu ấy có biết uống bao giờ đâu mà uống.”
Tả Kỳ Hàm lên tiếng trước khi Dương Bác Văn kịp nói.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Ồ! Vậy hay giờ cậu tập uống đi.”
Trần Dịch Hằng ồ lên một tiếng bất ngờ rồi nói.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Khôn-“
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Gia đình cậu ấy khắc khe lắm, cậu ấy mà uống là có chuyện lớn đấy.”
Tả Kỳ Hàm lại một lần nữa cắt ngang Dương Bác Văn.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Gia đình gia giáo sao?”
Vương Lỗ Kiệt nãy giờ im lặng giờ cũng len lên tiếng.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“À đúng rồi, cậu từng nói mẹ cậu là luật sư, ba là bác sĩ mà.”
Trần Dịch Hằng giờ nhớ ra chuyện Dương Bác Văn từng nói với mình.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Chắc áp lực lắm nhỉ?”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Ờ, chứ còn sao nữa. Bị kiểm soát dữ lắm, chơi với ai, đi đâu mấy giờ về đều bị kiểm soát. Điện thoại cũng bị kiểm soát nữa.”
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Nghe mà ớn luôn á.”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Lên đại học mới đỡ chút đấy.”
Hai người cứ nói về chuyện đó mà không để ý Dương Bác Văn ngồi bên đang cảm thấy khó chịu.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“…”
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Thôi…đừng nói về chuyện này nữa.”
Vương Lỗ Kiệt là người duy nhất nhận ra dù Dương Bác Văn không biểu hiện gì ra ngoài cả.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Mà giờ cậu có uống cũng đâu ai biết ngoài tụi tớ? Không ai nói thì chắc chắn không biết.”
Trần Dịch Hằng lại quay lại tiếp tục kêu Dương Bác Văn uống thử dù cậu đã có biểu hiện không thích.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Trần Dịch Hằng, đừng bướng.”
Vương Lỗ Kiệt thấy nãy giờ Trần Dịch Hằng hơi không tinh ý gì hết mà cứ ép Dương Bác Văn nên liền lên tiếng.
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“…”
Trần Dịch Hằng nghe Vương Lỗ Kiệt nói thì liền thấy mình đã khiến Vương Lỗ Kiệt tức giận vì chỉ có những lúc tức giận thì cậu ấy mới gọi cả họ lẫn tên của cậu mà liền xụ mặt.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“…”
Dương Bác Văn thấy Trần Dịch Hằng như vậy thì liền lên tiếng vì không muốn làm cậu buồn.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Tớ…uống thử một chút cũng được.”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Gì? Thật đấy à?”
Dương Bác Văn vừa dứt câu thì đã khiến Tả Kỳ Hàm ngồi bên cạnh bất ngờ.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“Dương Bác Văn, cậu không cầ-“
Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng
“Cậu ấy muốn thì để cậu ấy uống đi.”
Vương Lỗ Kiệt chưa kịp nói hết thì đã bị Trần Dịch Hằng cắt ngang.
Trần Dịch Hằng đã quyết định nếu Vương Lỗ Kiệt giận cậu thì cậu sẽ giận ngược lại luôn.
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
“…”
Vương Lỗ Kiệt cũng đành chịu khi Dương Bác Văn đã quyết định vậy.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Uống rồi đừng có say mà ói nha.”
Tả Kỳ Hàm nói với giọng cười đùa.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Không…đến nỗi vậy đâu…”
———————————

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play