Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Xin Em Đừng Khóc

chap 1

Ngày hôm đó trời mưa ào ạt cùng dòng người qua lại hối hả tôi đứng yên một ở một thành phố quen thuộc . Một kẻ chỉ mới 18 tuổi đã mất đi tất cả trong một đêm gia đình , bố mẹ,người thân họ đều ra đi bỏ tôi ở lại với sự cô đơn lạnh lẽo của lòng người.Bỗng phía xa một người chạy lại dáng người cậu ấy nhỏ bé trên tay đang cầm chiếc ô chạy về hướng tôi là Duy một người mà tôi không thể nào quên một hình dáng khắc sâu vào tâm trí Duy cũng là một phần kí ức quan trọng của tôi
Cậu ấy chạy lại nghiêng chiếc ô về hướng của tôi .Như một cơn mưa lạnh lẽo đang chờ đợi cái ấm áp của mặt trời
Đức Duy
Đức Duy
Sao cậu còn chưa về tính ở đây dầm mưa suốt luôn hả
Quang Anh
Quang Anh
Tớ đợi một lúc rồi mới về //giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự buồn bã//
Đức Duy
Đức Duy
//kéo tay Quang Anh vừa đi vừa nói//về nhà với tới còn nhiều thứ tớ cần cậu giúp lắm
Đối với tôi cậu ấy như một mặt trời nhỏ soi rọi nơi bóng tối và đầy đau thương đã chèn ép tôi từng ngày
Cậu ấy còn là một phần kí ức quan trọng không thể nào lưu mờ và cũng không thể xóa bỏ bởi cậu ấy như một phần của cuộc đời tôi
Trên đường đi về nhà giọng nói của cậu ấy cứ nói bên tai tôi làm cho sự buồn bã trước đó biến tan đi chỉ còn lại nụ cười với giọng nói ấm áp của cậu ấy
Cậu ấy đã giúp tôi có thêm một cơ hội để sống tiếp, để được chăm sóc ,bảo về cậu ấy hết phần đời còn lại của tôi
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh cậu cũng đừng buồn nữa nhá về tới nhà tớ sẽ nấu cho cậu mấy món thật ngon//giọng an ủi //
Đức Duy
Đức Duy
tuy tớ nấu ăn không giỏi lắm
Quang Anh
Quang Anh
Được Duy nấu cho tớ ăn là vui lắm rồi
Quang Anh
Quang Anh
Đồ ăn Duy nấu là số 1

chap 2

Về đến nhà
An
An
Duy và Quang Anh về rồi à
Quang Anh
Quang Anh
Ừ về rồi
Phía nhà bếp cất lên một giọng nói quen thuộc là Hùng anh trai của Duy
Quang Hùng
Quang Hùng
Hai đứa nhanh chóng vào ăn cơm nè//giọng hối thúc //
Quang Hùng
Quang Hùng
Anh nấu xong hết rồi
Đức Duy
Đức Duy
Duy bảo là đợi Duy về rồi mới nấu mà//giọng hờn dỗi //
Quang Hùng
Quang Hùng
Anh xin lỗi do anh đợi em về lâu quá nên anh nấu trước
Quang Hùng
Quang Hùng
Lần sau anh sẽ để Duy nấu nha//giọng nói an ủi //
Đức Duy
Đức Duy
Vậy lần sau Duy sẽ nấu
Hiếu
Hiếu
Thôi vào ăn cơm lẹ đi ngồi đợi hai anh em m thoại chắc t với Đăng đói quá
Hiếu
Hiếu
Quang Anh lẹ vào ăn cơm nè em
Quang Anh
Quang Anh
Vâng
Đức Duy
Đức Duy
Em sẽ ngồi kề Quang Anh
An
An
Cơ hội dữ ha//giọng nói trêu ghẹo Duy //
Một bữa ăn đầy ắp tiếng cười nói vui vẻ của một gia đình
Chỉ khi ở ngồi nhà này mới mang lại cho tôi một cảm giác mà tôi mơ ước vì ở đó luôn có Duy
Sau khi ăn xong mọi người đều về phòng của mình để chìm vào giấc ngủ
Tôi nằm trong phòng suy nghĩ về những gì đã xảy ra rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Bỗng nhiên một gõ cửa đánh thức tôi một giọng nói thì thầm
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh ơi cậu ngủ chưa đấy//thì thầm//
Quang Anh
Quang Anh
Tớ chưa ngủ cậu vào đi
Duy mở cửa bước vào
Đức Duy
Đức Duy
xin lỗi cậu nha tại mưa lớn quá tớ không ngủ được
Quang Anh
Quang Anh
Hôm nay mưa lớn thật
Đức Duy
Đức Duy
Cậu cho tớ ngủ nhờ đêm nay nhaa //giọng nói cầu xin nhưng cũng rất nhẹ nhàng //
Quang Anh
Quang Anh
Được rồi cậu cứ vào ngủ đi tớ không cho thì cậu lại dỗi tớ nữa
Đức Duy
Đức Duy
Cảm ơn Bột nhiều nhaa
Quang Anh
Quang Anh
Tại sao lại gọi là Bột phải gọi là Quang Anh chứ
Đức Duy
Đức Duy
Tớ thích gọi cậu là Bột hơn
Quang Anh
Quang Anh
Được rồi cậu gọi tớ là gì cũng được miễn cậu vui là được rồi //giọng nói ấm áp nhưng cũng đầy sự cưng chiều //
Quang Anh
Quang Anh
Thế bây giờ đi ngủ được chưa hả cậu nhóc nhỏ dễ thương của tui//xoa đầu Duy//
Đức Duy
Đức Duy
Dạ vâng ngủ thôi
Đức Duy
Đức Duy
Chúc Bột ngủ ngon nha
Quang Anh
Quang Anh
Cậu cũng ngủ ngon nha Duy//thì thầm //
Một buổi tối có lẽ tưởng như thường ngày nhưng lại mang cho tôi một niềm vui nho nhỏ vì Duy đã ở bên cạnh tôi
Nếu đây chỉ là một giấc mơ thì tôi vẫn muốn giấc mơ đó có Duy

Chap3

Sáng hôm sau một giọng nói dịu dàng đánh thức tôi từ giấc ngủ
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh ơi thức dậy thôi sáng rồi
Tôi từ từ mở mắt một hình bóng quen thuộc nhưng lại chứa đựng sự dịu dàng
Quang Anh
Quang Anh
tớ thức liền đây //đang còn trong trạng thái buồn ngủ//
Đức Duy
Đức Duy
Bột nhanh chóng vscn đi nha hôm nay cậu còn phải đi học nữa đó
Đức Duy
Đức Duy
Bột nhớ xuống ăn sáng đó nha đừng bỏ bữa
Quang Anh
Quang Anh
tớ biết rồi nhóc con
Vscn xong Quang Anh liền đi xuống nhà ăn sáng
Ở dưới nhà
Quang Hùng
Quang Hùng
lẹ xuống ăn sáng nè em
Hải Đăng
Hải Đăng
em xuống lẹ đi không thôi An nó ăn luôn phần của em luôn giờ
An ngơ ngác nhìn Đăng
An
An
Ủa ăn gì ??//miệng vẫn còn đang nhai đồ ăn//
Hiếu lấy nữa miếng trứng đưa qua dĩa của An
Hiếu
Hiếu
An ơ em cứ ăn đi đừng có ngơ ngơ nữa , ăn lẹ anh còn đưa em đi học//vừa nói vừa lấy bánh mì đặt vào dĩa của An//
An
An
Dạa
Quang Anh
Quang Anh
anh Hùng ơi Duy đâu rồi //vừa nói vừa đi về bàn ăn //
Quang Anh
Quang Anh
cậu ấy không ăn sáng cùng mọi người ạ
Quang Hùng
Quang Hùng
Duy nó mới đi lúc nãy rồi, nó cũng ăn sáng rồi, em cũng mau tranh thủ vào bàn ngồi ăn đi rồi đi học
Quang Anh
Quang Anh
Vâng
.
.
.
.
Trường học
Quang Anh bước từng bước đến lớp của mình
Cậu bước vào lớp ánh mắt của cậu đang cố gắn tìm kiếm hình bóng của Đức Duy .Trong lớp ở một góc ở cuối lớp ánh mắt Quang Anh chợt dừng lại là Đức Duy Quang Anh liền đi tớ bàn của Đức Duy và nói
Quang Anh
Quang Anh
ở nhà chưa ngủ hay gì mà dô lớp nhóc vẫn còn ngủ thế
Đức Duy giựt mình ngước lên nhìn Quang Anh
Đức Duy
Đức Duy
Aaa Bột dô rồi à //giọng nói đầy sự háo hức //
Đức Duy
Đức Duy
Bột mau ngồi cạnh tớ này
Quang Anh
Quang Anh
Vâng nghe theo Duy hết //giọng nói đầy sự cưng chiều //

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play