Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[GiyuuTan] Sự Định Kiến

Chương 1: Phân công bất đắc dĩ

Sân trường mùa hè rực nắng, tiếng còi huýt gắt vang lên từ phía khu tập thể dục
Học sinh nhốn nháo chạy ra, đám con trai cởi áo đồng phục, đám con gái cột tóc cao, chuẩn bị cho buổi rèn luyện thể chất giữa trưa nóng nực
Ở mép sân, Tomioka Giyuu, giáo viên thể dục, đứng khoanh tay, ánh mắt nghiêm khắc đảo quanh như máy quét
Anh nổi tiếng là người lạnh lùng, không nhân nhượng đặc biệt với những học sinh trốn luyện tập
Cô hiệu phó
Cô hiệu phó
Thầy Tomioka!
Tiếng gọi của cô hiệu phó khiến anh quay đầu lại
Cùng với bà là một chàng trai trẻ, tay ôm sấp tài liệu, trông có phần gượng gạo dưới cái nắng gay gắt
Cô hiệu phó
Cô hiệu phó
Đây là Kamado Tanjiro, sinh viên thực tập ngành Giáo dục công dân
Cô hiệu phó
Cô hiệu phó
Nhưng vì bộ môn đang đủ người hướng dẫn nên em ấy sẽ phụ trách hỗ trợ bộ môn thể dục trong thời gian này
Tanjiro cúi đầu chào, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng giọng nói vẫn rõ ràng:
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
Em rất mong được học hỏi từ thầy
Giyuu chỉ gật đầu
Anh liếc qua cậu thanh niên trẻ tuổi mái tóc đỏ nâu, ánh mắt sáng, tràn đầy năng lượng
Một kiểu người quá ồn ào so với không gian mà anh quen sống
_____
Buổi tập hôm đó, Tanjiro được giao việc hỗ trợ nhóm học sinh yếu thể chất: chạy chậm, mất sức nhanh, hay là hay kiếm cớ xin nghỉ
Cậu xoay vòng hỗ trợ từng em, vừa động viên vừa quan sát kỹ năng cách cư xử nhẹ nhàng nhưng kiên định khiến vài học sinh có vẻ chịu nghe lời hơn bình thường
Giyuu thầm ghi nhận, nhưng không nói ra
Khi buổi học kết thúc, Tanjiro đưa cho Giyuu một chai nước:
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
Thầy không uống gì sao?
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
Nắng thế này dễ sốc nhiệt lắm
Giyuu nhận lấy
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
Cảm ơn
Một lời đáp tối giản
Tanjiro mỉm cười
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
Em biết là mình không đúng chuyên ngành, nhưng… em sẽ cố gắng hết sức
Giyuu không trả lời ngay. Anh chỉ nhìn cậu một lúc, rồi khẽ gật đầu:
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
Miễn là không làm phiền học sinh
_____
Tanjiro rời khỏi trường khi trời đã chuyển nắng dịu
Cậu nghe thoáng qua vài lời xì xầm từ nhóm học sinh nữ đứng gần cổng:
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Ông thầy thể dục lạnh như đá ấy mà hợp tác được với ai chắc lạ lắm luôn...
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Tomioka-sensei nhìn như kiểu chẳng ưa ai cả
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Cái anh thực tập mới đó thì mặt hiền chứ ai biết thật ra thế nào…
Tanjiro khựng lại
Cậu không xa lạ gì với những lời này
Lúc nào cũng là cái kiểu đánh giá từ vẻ ngoài, từ những thứ người ta tưởng là "bình thường"
_____
Tối hôm đó, trong phòng trọ nhỏ, Tanjiro ngồi viết nhật ký thực tập:
“Ngày đầu tiên. Thầy Giyuu trông có vẻ khó gần, nhưng tôi không tin người thầy đó vô cảm. Có một điều gì đó trong ánh mắt ấy rất lặng, rất sâu và rất buồn. Giống như ai đó đang sống mà chẳng dám thực sự sống.”

Chương 2: Khoảng cách

Tanjiro xếp những quả bóng rổ vào giá, quệt mồ hôi lấm tấm trên trán
Giờ thể dục kết thúc, học sinh đã giải tán gần hết, chỉ còn vài cậu nhóc lề mề chưa chịu về lớp
Ở góc sân, Giyuu vẫn đứng đó, lặng lẽ kiểm tra sổ điểm
Thỉnh thoảng, anh ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh quét một vòng
Bất kỳ ai bắt gặp ánh mắt ấy đều tự giác rút lui ngay lập tức
Tanjiro ngập ngừng tiến đến
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
Tomioka-sensei, hôm nay em đã ghi chú lại tình trạng thể lực của nhóm D, mai em nộp bảng tổng hợp cho thầy được không ạ?
Cậu đưa tập giấy ghi chép ra, giọng nói lễ phép
Giyuu cầm lấy, liếc qua
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
Ừm, được
Cậu cười nhẹ, nhưng không dám nán lại lâu
Không khí giữa họ vẫn còn rất ngượng nghịu giống như hai người đang đứng ở hai bờ sông, nhìn nhau qua màn nước lạnh giá
_____
Chiều hôm đó, trường tổ chức buổi luyện tập ngoại khóa cho đội bóng chuyền
Vì là hoạt động thể chất, Tanjiro cũng bị phân công phụ trách hỗ trợ
Cậu bối rối khi thấy anh đã có mặt từ sớm, kiểm tra kỹ từng chi tiết: bóng, lưới, đồng phục của từng thành viên
Tanjiro định chủ động xin chỉ dẫn, nhưng Giyuu chỉ giao cho cậu một câu ngắn gọn:
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
Giám sát nhóm phụ trợ. Đừng để lộn xộn
Không một lời giải thích thêm
_____
Trong khi các học sinh luyện tập, Tanjiro thỉnh thoảng liếc sang
Cậu thấy anh đang hướng dẫn một cậu học sinh ném bóng đúng kỹ thuật ánh mắt anh lúc đó không còn lạnh lùng như thường lệ
Nó rất kiên nhẫn. Rất nghiêm túc
Tanjiro bất giác nghĩ:
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
“Có lẽ thầy ấy không phải người khó chịu"
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
"Chỉ là... cách thầy ấy quan tâm không giống như những người khác”
_____
Buổi tập kết thúc khi trời nhá nhem tối. Tanjiro giúp dọn dẹp sân bãi
Khi cậu đang gom những trái bóng cuối cùng, một nhóm học sinh đi ngang qua, cố tình không hạ giọng:
All học sinh nam
All học sinh nam
Thầy Tomioka á? Tính tình lập dị vậy, chẳng ai chơi nổi đâu
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Mà nghe đồn… thầy ấy thích đàn ông đấy
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Tch, vậy chắc cũng hợp với cái anh thực tập mới tới ha. Nhìn cái mặt yếu ớt, chắc cũng cùng loại với nhau thôi
All học sinh nam
All học sinh nam
Hai người đó mà dính nhau thì khỏi cần thắc mắc luôn!
All học sinh nam
All học sinh nam
Hahahaha
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Hahahaha
Tiếng cười khúc khích, khinh bỉ vang lên, như những mũi kim lạnh xuyên thẳng vào bầu không khí đang chạng vạng
Tanjiro cúi thấp đầu. Bàn tay đang cầm trái bóng bất giác siết chặt lại các khớp ngón tay trắng bệch
_____
Sau khi dọn dẹp xong, cậu tiến đến gần Giyuu, ngập ngừng:
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
Tomioka-sensei… Em đã khóa hết phòng thể chất
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
𝐊𝐚𝐦𝐚𝐝𝐨 𝐓𝐚𝐧𝐣𝐢𝐫𝐨
Có cần em hỗ trợ thêm gì không ạ?
Giyuu lắc đầu
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
Về đi, Kamado
Chỉ vậy. Không thêm một lời cảm ơn. Không ánh mắt nhìn thẳng
Tanjiro cúi đầu chào thật thấp, rồi lặng lẽ rời khỏi sân
Sau lưng cậu, Giyuu đứng lặng trong bóng tối, đôi mắt chìm sâu trong thứ cảm xúc mà chính anh cũng không gọi tên nổi
_____
Đêm đó, Tanjiro mở cuốn nhật kí thực tập, viết dòng ngắn ngủi:
“Khoảng cách giữa tôi và Tomioka-sensei tôi không biết phải bắc cầu qua bằng cách nào. Nhưng tôi thật sự muốn thử.”

Chương 3: Khoảnh khắc ngắn ngủi

Hôm sau, trời bất chợt đổ mưa
Cơn mưa đầu hạ không dữ dội, nhưng dai dẳng, trút từng đợt nước lạnh buốt lên sân trường
Buổi học thể dục bị hoãn, nhưng Tanjiro vẫn phải có mặt để hỗ trợ kiểm tra dụng cụ tập luyện trong nhà kho
Nhà kho của bộ môn thể dục nằm cuối sân, lợp tôn cũ kỹ, nước nhỏ lộp độp qua những vết rỉ
Khi Tanjiro đang tỉ mỉ kiểm tra đống dụng cụ, cậu nghe thấy tiếng chân người ngoài cửa
Một nhóm học sinh lố nhố đứng đó trong đó có vài gương mặt cậu nhận ra từ buổi luyện tập hôm qua
Một đứa cười cợt:
All học sinh nam
All học sinh nam
Ồ, Kamado-sensei* à? Hay đúng hơn phải gọi là Kamado-chan* nhỉ?
Chú thích: "-sensei" để mỉa mai, "-chan" để nữ hóa, coi thường
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Người như cậu hợp nhảy múa với búp bê hơn là thể dục đó
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Biết đâu còn đang cặp với Tomioka-sensei ấy chứ?
All học sinh nam
All học sinh nam
Hai thầy trò, ai biết chuyện gì xảy ra sau lưng tụi mình
Tiếng cười rộ lên, xen lẫn những câu xì xào đầy ác ý
Tanjiro đứng sững lại, đôi tay cứng đờ bên cạnh đống bóng chuyền cũ kỹ
Cổ họng cậu nghẹn ứ, nhưng cậu cố nuốt xuống, không nói một lời
Cậu biết nếu mình phản ứng, mọi chuyện sẽ càng tệ hơn
Đúng lúc đó, một giọng nói trầm thấp vang lên từ hành lang:
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
Các em không có tiết học à?
Cả đám giật mình quay phắt lại
Giyuu đứng đó, áo khoác đồng phục thấm nước mưa, tóc mái bết xuống trán. Đôi mắt anh, lạnh như thép, chiếu thẳng vào nhóm học sinh
Không ai dám trả lời. Một đứa lắp bắp:
All học sinh nữ
All học sinh nữ
Ch-chúng em đang… chỉ là ghé qua thôi ạ
Giyuu tiến lên một bước, giọng nói không lớn nhưng nặng tựa đá đè:
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
Nếu còn lần sau, tôi sẽ gửi báo cáo về hành vi quấy rối cho ban kỷ luật
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
𝐓𝐨𝐦𝐢𝐨𝐤𝐚 𝐆𝐢𝐲𝐮𝐮
Hiểu chưa?
Cả đám vội vã cúi đầu, lí nhí chào rồi tản đi như ong vỡ tổ
Tanjiro vẫn đứng im, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực
Cậu ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt Giyuu
Không một lời an ủi
Không một câu hỏi han
Chỉ là một cái gật đầu rất khẽ
Cứ như thể anh đang nói: "Không sao đâu."
Cứ như thể, trong cái thế giới đầy định kiến này, ít nhất cũng có một người âm thầm đứng về phía cậu
_____
Tối hôm đó, Tanjiro lại ngồi trước cuốn nhật ký thực tập, nhưng lần này cậu chỉ viết một dòng duy nhất:
“Đôi khi, chỉ cần một cái gật đầu cũng đủ để cho tôi có thể bước tiếp”

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play