Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

“Tầng Thứ 13”

Cốt truyện + gthnv

Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Hố la
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
đây là lần đầu tiên tui viết truyện
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
nên mong mọi người thông cảm nha
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Truyện của mình sẽ theo hướng hơi kinh dị ạ
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
thui thì vào phần giới thiệu nha
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Tựa đề: “Tầng Thứ 13” Thể loại: Đam mỹ – Bách hợp – Ngôn tình – Kinh dị – Tâm linh – Tâm lý – Bí ẩn Bối cảnh: Một ký túc xá bỏ hoang, nơi từng là bệnh viện tâm thần. Tone truyện: Lạnh lẽo, ma mị, ranh giới thật – ảo mỏng như sương mù.
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
CỐT TRUYỆN Năm 2025, bốn sinh viên thuộc bốn khoa khác nhau của Đại học Quốc gia được chọn vào một chương trình thực tế “Trải nghiệm tâm linh” – nhiệm vụ là sống 13 ngày tại Ký túc xá cũ ở vùng ngoại ô, nơi từng là Bệnh viện Tâm thần Nhân Ái bị cháy rụi cách đây 40 năm. 1. Minh Dương – sinh viên Y khoa, lạnh lùng, ít nói (đam) 2. Linh Dao – sinh viên Văn học, tính cách nhẹ nhàng, nội tâm (bách) 3. Thái Kha – sinh viên Điện ảnh, lãng tử, thích trêu đùa (ngôn) 4. Diệp An – sinh viên Tâm lý, lý trí nhưng dễ bị cuốn theo cảm xúc (bách) Ban đầu, mọi thứ chỉ là một trò chơi thử thách tâm lý. Nhưng đến đêm thứ 4, họ bắt đầu mơ cùng một giấc mơ – về một cô gái mặc váy trắng, tóc phủ kín mặt, đứng trước cửa tầng 13, nơi đáng lý ra không tồn tại. Họ khám phá ra rằng: Minh Dương bị ám bởi hồn ma một bệnh nhân nam từng yêu thầm bác sĩ điều trị, bị đày xuống tầng 13 và chết trong điên loạn. Hồn ma ấy cứ thầm thì bên tai Dương: “Cậu là bác sĩ của tôi mà, sao lại bỏ tôi…” Linh Dao thấy những dòng thơ bằng máu xuất hiện trong phòng mình, những bài thơ cô chưa từng viết nhưng lại mang văn phong của chính cô. Thái Kha dần thay đổi, từ người sôi nổi thành kẻ hoang tưởng, lúc nào cũng cảm thấy mình đang bị quay phim bởi những “con mắt không tên” trong bóng tối. Diệp An bắt đầu yêu Linh Dao, nhưng trong mơ, An lại thấy mình giết Dao bằng tay trần với một nụ cười khoái lạc. Càng tiến sâu vào tầng 13, họ phát hiện ra: Họ không phải là người đầu tiên tham gia chương trình này – những nhóm sinh viên trước đó đều đã biến mất. Và tất cả họ có một điểm chung: Mỗi người mang trong mình một tình cảm bị kìm nén – cấm đoán – hoặc không được đáp lại.
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
TWIST XUYÊN NÃO: Không có tầng 13. Tầng 13 là một chiều không gian sinh ra từ sự oán hận của những linh hồn bị lãng quên – họ dùng nỗi đau trong tình cảm để gọi những người “giống họ” đến, tái diễn bi kịch mãi mãi. Và chính bốn người họ cũng đã từng chết – trong một vụ tai nạn xe bus năm ngoái. Toàn bộ câu chuyện là hành trình linh hồn họ đối diện với những chấp niệm chưa buông bỏ. Minh Dương yêu thầy giáo của mình nhưng không dám thừa nhận. Linh Dao từng có mối tình sâu đậm với một cô bạn thân, nhưng bị cả xã hội kỳ thị. Thái Kha yêu em gái nuôi, nhưng bị cho là loạn luân. Diệp An bị chính người yêu nữ phản bội, và mang trong mình nỗi căm hận. --- **Cuối cùng, chỉ một người trong họ được “siêu thoát” – đó là người dám đối diện và buông bỏ tình cảm sai trái hoặc bị tổn thương ấy. Ba người còn lại? Họ trở thành cư dân vĩnh viễn của tầng 13.
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thông điệp: Tình cảm, dù đẹp hay sai lạc, nếu không được hóa giải, sẽ thành xiềng xích đọa đày linh hồn. Tầng 13 chính là địa ngục của những trái tim yêu mà không thể buông.
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Dạ hơi dài nên mong mn thông cảm ah
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
sau đây là phần giới thiệu nhân vật. Nhắc trc là avatar nhân vật k khớp lắm vs ngoại hình đc tả đâu nha
Nguyễn Minh Dương
Nguyễn Minh Dương
1. Nguyễn Minh Dương Tuổi: 22 Khoa: Y học cổ truyền Ngoại hình: Cao 1m80, da trắng, ánh mắt sắc lạnh, luôn mặc sơ mi trắng dù thời tiết thế nào. Tính cách: Lạnh lùng, điềm tĩnh, ít nói, luôn giữ khoảng cách với mọi người. Quá khứ: Mồ côi từ nhỏ, được một giáo sư Y học nuôi dưỡng – người mà Dương từng có tình cảm sâu nặng nhưng không bao giờ dám thổ lộ. Bi kịch: Sau khi thầy qua đời trong một vụ tự sát chưa rõ nguyên nhân, Dương trượt dài trong ám ảnh tội lỗi, tin rằng chính mình là nguyên nhân.
Trịnh Linh Dao
Trịnh Linh Dao
2. Trịnh Linh Dao Tuổi: 21 Khoa: Văn học ứng dụng Ngoại hình: Gương mặt thanh tú, mái tóc dài buông lơi, hay mặc váy vintage cổ điển. Tính cách: Trầm lặng, sâu sắc, yêu thơ và có năng lực “cảm nhận linh hồn”. Quá khứ: Từng có mối tình kín đáo với một bạn nữ thời cấp 3 tên Nhã, nhưng bị gia đình phát hiện và buộc phải đi trị liệu tâm lý. Bi kịch: Nhã đã treo cổ tự sát sau khi bị ép chuyển trường. Dao mang mặc cảm sống thay cho người yêu mình suốt nhiều năm.
Lê Thái Kha
Lê Thái Kha
3. Lê Thái Kha Tuổi: 23 Khoa: Điện ảnh – Đạo diễn Ngoại hình: Phong trần, tóc rối, hay mang theo máy quay cũ kiểu cổ điển. Tính cách: Sôi nổi, hoạt ngôn, luôn pha trò nhưng tâm trí luôn bất ổn. Quá khứ: Mồ côi mẹ từ nhỏ, sống cùng cha và cô em gái nuôi – Mai. Càng lớn, Kha càng nảy sinh tình cảm mơ hồ với Mai nhưng không dám chấp nhận. Bi kịch: Mai mất tích cách đây một năm, để lại cho Kha cuốn nhật ký đầy ám ảnh với những dòng như “Anh có bao giờ yêu em theo cách sai trái không?”
Vũ Diệp An
Vũ Diệp An
4. Vũ Diệp An Tuổi: 22 Khoa: Tâm lý học Ngoại hình: Da nâu khỏe mạnh, mắt sâu, giọng nói trầm ấm, hay mặc hoodie và đeo tai nghe. Tính cách: Lý trí, thích phân tích tâm lý người khác, nhưng nội tâm rất dễ tổn thương. Quá khứ: Yêu một người phụ nữ lớn tuổi hơn – là giảng viên hướng dẫn khóa luận của cô. Sau một thời gian yêu đương trong bóng tối, An bị phản bội khi phát hiện cô ấy đã có gia đình. Bi kịch: Diệp An từng nghĩ đến việc giết người trong một lần phát hiện cô ấy âu yếm con gái nhỏ của mình, và cô chưa bao giờ tha thứ cho bản thân vì suy nghĩ đó.
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Mỗi nhân vật là một vết rách sâu hoắm về tình yêu bị cấm đoán hoặc phản bội, khiến tầng 13 trở thành chiếc gương phản chiếu nỗi đau họ luôn né tránh.
--
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Một số lưu ý nhỏ:
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
abc: lời nói
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
*abc*: hành động, cảm xúc...
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
«abc»: suy nghĩ
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
còn j thì đến đó rùi tính típ

CHƯƠNG 1: LỜI MỜI TỪ BÓNG TỐI

Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
:) ulatr t ngủ đến h này ms dậy
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Cụ thế 15h30p
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
;).
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
thui vào truyện nha
———
Trời mưa. Mưa dầm như không bao giờ dứt, nhỏ từng giọt lạnh ngắt lên những bậc cầu thang gỉ sét của tòa ký túc xá cũ kỹ nằm sâu trong rừng – nơi từng là Bệnh viện Tâm thần Nhân Ái, giờ là một phế tích lặng câm. Bốn con người, bốn chiếc vali, bốn tiếng bước chân vọng lại giữa hành lang dài hun hút.
Nguyễn Minh Dương
Nguyễn Minh Dương
*bước đi đầu tiên, ánh mắt lãnh đạm không lộ cảm xúc*
Áo sơ mi trắng của anh đã ướt một nửa, nhưng tuyệt nhiên không rùng mình, như thể không còn cảm nhận được lạnh nữa. Theo sau là Trịnh Linh Dao, tay ôm một tập thơ cũ bọc vải. Mỗi bước chân cô đều có vẻ như đang do dự – không biết nên tiến tới hay quay đầu. Những ngón tay gầy vuốt nhẹ gáy sách như một phản xạ trấn an. Lê Thái Kha vừa đi vừa quay phim, máy quay cũ phát ra tiếng rè rè nặng nề. Gã cười híp mắt: “Chà chà, bối cảnh này lên hình chắc chắn ăn đứt mấy phim rẻ tiền. Ghê thật.” Cuối cùng là Vũ Diệp An, người duy nhất mang theo laptop thay vì sách vở. An đứng lại giữa hành lang, nhìn lên tấm biển treo lệch
"TẦNG 12 – KHU NỘI TRÚ CŨ" Bên dưới là một dòng mờ nhòe như bị cào xé: “Không ai sống sót nếu bước thêm một tầng.”
----
21 giờ – ngày đầu tiên. Họ ngồi quanh chiếc bàn tròn gỗ mục giữa sảnh, ánh đèn dầu lập lòe tạo ra những cái bóng méo mó trên tường. Một phong bì màu đen được đặt ngay ngắn trước mặt – không ai biết ai là người để nó ở đó.
Nguyễn Minh Dương
Nguyễn Minh Dương
*cầm lấy, mở ra*
Nguyễn Minh Dương
Nguyễn Minh Dương
Chào mừng đến với tầng thứ 13. Thử thách 13 ngày bắt đầu. Luật chơi: – Mỗi đêm, một người sẽ nhận được “Lời mời”. – Nếu bạn từ chối, bạn sẽ quên mọi ký ức về bản thân. – Nếu bạn đồng ý, bạn phải bước lên tầng không tồn tại. Thưởng: Một cơ hội để sửa chữa điều khiến bạn ân hận nhất. Cảnh báo: Không nhìn vào gương sau 0 giờ. Không trả lời tiếng gọi từ hành lang. Và tuyệt đối không được nhắc đến... tầng 13 khi chưa được mời. *đọc to*
Trịnh Linh Dao
Trịnh Linh Dao
*im lặng*
Lê Thái Kha
Lê Thái Kha
*sửng sốt*
Vũ Diệp An
Vũ Diệp An
*ngạc nhiên*
---
0h03. Linh Dao thức giấc bởi tiếng gõ cửa ba lần – đều đặn, chậm rãi, như nhịp tim của một kẻ đã chết.
Trịnh Linh Dao
Trịnh Linh Dao
*bước đến cửa phòng*
Không ai ở đó. Chỉ có một mảnh giấy kẹp giữa cánh cửa và tường, trên đó viết tay bằng nét mực đỏ loang lổ: “Linh Dao – Người đầu tiên được mời.”
Từ phía cuối hành lang, nơi ánh đèn không chiếu tới, một giọng nữ khẽ thì thầm, kéo dài như gió rít qua khe cửa
???
???
Cậu muốn gặp lại… cô ấy không?
--
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Hết roài
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
thui pp nha
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Chúc mọi người có một ngày vui vẻ hạnh phúc nha

CHƯƠNG 2: BƯỚC CHÂN ĐẦU TIÊN

Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
hé lô
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
vào thui
---
Tiếng gió rít qua khe cửa như tiếng ai đó đang cào móng tay vào đá. Trịnh Linh Dao đứng chết lặng trước tờ giấy trong tay.
???
???
“Cậu muốn gặp lại... cô ấy không?”
Trịnh Linh Dao
Trịnh Linh Dao
«Giọng nói đó, là của Nhã. Không thể nhầm lẫn. Dù nhắm mắt, dù bị đẩy xuống vực sâu, cô cũng nhận ra âm sắc mềm mại và day dứt ấy.»
--
0h15. Bỏ ngoài tai lời cảnh báo trong phong bì đen, Linh Dao bước ra khỏi phòng. Hành lang ký túc xá dài dằng dặc, đèn trần nhấp nháy liên hồi như hơi thở yếu ớt sắp tắt của một cơ thể hấp hối. Cô bước... Một bước. Hai bước. Mỗi bước chân cô như lún sâu vào không khí đặc quánh, mùi mốc meo và khét lẹt như xác chết cháy phả ra từ những bức tường nứt nẻ. Khi Linh Dao đến cầu thang cuối hành lang, thứ đó đã chờ sẵn.
---
Cầu thang xoắn cũ kỹ, gãy mất một đoạn lan can. Trên vách tường, một con số được viết nguệch ngoạc bằng gì đó nâu sẫm:
13 Dù đáng lý ra tòa nhà này chỉ có 12 tầng. Giọng nói lại thì thầm bên tai cô, lần này nghe rõ hơn, như ngay sát cổ:
???
???
“Lên đi... Cậu muốn gặp cô ấy, đúng không?”
Một bàn tay lạnh như nước đá bỗng siết lấy cổ tay cô. Nhưng khi Linh Dao quay lại – không có ai cả. Chỉ còn những dấu tay nhỏ, lạnh buốt, in hằn trên da cô.
---
0h25. Trong lúc đó, tại phòng sinh hoạt chung
Nguyễn Minh Dương
Nguyễn Minh Dương
*mở choàng mắt*
Tim anh đập mạnh. Không rõ vì sao, anh biết – ai đó đã bắt đầu trò chơi.
Nguyễn Minh Dương
Nguyễn Minh Dương
*đứng dậy, đi ra hành lang*
Ánh mắt chạm phải bóng lưng Linh Dao mờ ảo dưới ánh đèn hỏng, đang đặt chân lên bậc thang dẫn đến tầng 13. Anh định gọi cô lại – nhưng một bàn tay thon dài từ trong bóng tối chặn lấy miệng anh.
Nguyễn Minh Dương
Nguyễn Minh Dương
Vũ Diệp An.
???
???
*lắc đầu, ánh mắt hoảng sợ, ngập tràn tuyệt vọng* “Nếu cậu gọi cô ấy, chúng ta đều chết.”
Giọng An như thì thầm từ địa ngục.
----
0h30. Linh Dao bước qua ngưỡng tầng 12. Một làn hơi lạnh tràn ra, cuốn lấy cô như màn sương chết chóc. Trước mặt cô là một hành lang khác – dài gấp ba lần hành lang tầng dưới, trần nhà thấp tới mức có thể chạm tay, và trên mỗi bức tường... treo kín ảnh chân dung. Chân dung của những người cô chưa từng gặp. Nhưng... Tất cả bọn họ đều mang gương mặt cô.
Ở cuối hành lang, Nhã đứng đó. Vẫn bộ đồng phục cũ, cổ áo còn dính vệt máu nâu đỏ từ đêm định mệnh năm xưa. Đôi mắt Nhã đen kịt, trống rỗng như hai hố sâu không đáy. Miệng cô ấy mấp máy, dù không có tiếng
13
13
“Đến tìm mình rồi à, Linh Dao?”
BỐP! Một bóng đen rơi từ trần nhà xuống ngay trước mặt Dao – là một cái xác treo cổ bằng dây thừng rách, mặt mày méo mó, lưỡi thè ra, mắt trợn trừng. Không phải ai khác, chính là chính cô. Chính Linh Dao – đã chết. Tiếng nhạc ru cũ kỹ vang lên đâu đó:
🎶“Ngủ đi... ngủ đi... ngủ đi giữa tầng sâu...”🎶
Hành lang chao đảo. Ảnh chân dung trên tường bật cười, đồng thanh một âm thanh méo mó, kinh tởm:
???
???
“Chào mừng về nhà, Linh Dao.”
---
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
(Còn tiếp...)
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
Thương Tư Tuyết- t/g vt dở nhất năm
boài boai

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play