Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap] Duyên Bạc Phủ Hội Đồng

1# HOA TRẮNG GIỮA TRỜI XÁM

Làng Bình Xuyên nhỏ bé, nghèo nàn. Nhưng ai cũng biết tiếng Hoàng Đức Duy – cậu con trai duy nhất của bà Hạnh bán bánh, mặt mũi trắng trẻo, thêu hoa còn đẹp hơn con gái nhà lành
hàng xóm
hàng xóm
Nó mà là con gái… thì nhà giàu tới rước từ khi mới mười ba rồi
Mồ côi cha từ nhỏ, Duy sống cùng mẹ trong căn chòi lá bên rạch. Sáng sớm bưng bánh ra chợ, tối về lo cơm nước, thuốc thang cho má. Ai nhìn vào cũng xót, cũng thương
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Con trai người ta cưỡi ngựa bắn cung. Còn con, hết vá áo lại giặt khăn//thở dài bên nồi cháo loãng//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Miễn má đừng cực... con làm được hết//nhẹ giọng//
Cậu cười dịu. Nhưng đôi mắt lại âm thầm nuốt nước
Chiều nọ, ở bờ kinh sau chợ
cậu ngồi thêu cạnh lùm hoa dâm bụt. Tay nhanh, chỉ lướt như nước
Từ xa, một đoàn xe ngựa sang trọng chạy tới. Người cưỡi ngựa đầu đoàn là Nguyễn Quang Anh – con trai út nhà hội đồng Nguyễn. Áo dài đen, mũ cánh chuồn, ánh mắt lạnh và kiêu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ê, ê, Quang Anh! Nhìn thằng đó kìa... cái đứa mà mấy mợ cứ đồn dữ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Mặt đẹp thiệt//liếc//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mà là con trai đó. Mày đừng có dính//cười cợt//
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Gái không đụng, trai không mê. Chắc lạ//nheo mắt//
hắn quay mặt. Chẳng ai rõ trong mắt hắn là khinh thường… hay chút gì khác
Tối cùng ngày, trong phủ hội đồng
Bữa cơm ba mợ dọn ra: canh chua, thịt kho, rau luộc đủ vị
Mợ cả
Mợ cả
Cậu út đi suốt, về phủ cũng lạnh tanh//lật báo, thở dài//
Mợ hai
Mợ hai
Lấy ba vợ rồi còn chưa yên. Giờ má tính cưới thêm nữa?//rót trà//
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Lấy trai à?//nhíu mày, chua ngoa//
Bà hội đồng Nguyễn
Bà hội đồng Nguyễn
Thằng Duy đó Ta coi rồi Nó… hợp vía thằng út lắm//nhấp ngụm trà, khẽ cười//
Mợ cả
Mợ cả
Nhưng... nó còn nhỏ. Mười bảy?//ngập ngừng//
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Còn non, dễ dạy//cười gằn//
Trong phòng riêng, hắn ngồi một mình
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
mày tính sao? Má nói cưới thêm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không quan tâm. Cưới ai cũng như nhau//lạnh lùng//
Nói vậy, nhưng khi ánh mắt hắn chạm vào cái khăn thêu mà mẹ nhặt được – màu vải lam, sợi chỉ tím nhạt – hắn lại lặng thinh rất lâu
Ở ngoài rạch
cậu vò áo, tay lạnh, lòng lạnh. Dưới bầu trời chạng vạng, gió lùa lạnh buốt qua từng nếp vải
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Duy ơi, về ăn cháo con ơi!//từ trong chòi gọi với//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ con vô liền
Cậu không biết... một đám cưới đang lặng lẽ được định đoạt. Không vì tình. Cũng chẳng vì duyên. Chỉ là… một ván bài đổi lấy tiền, quyền và thể diện
______________________
Vie🐑⚡
Vie🐑⚡
mik mới viết á có j cho mình ý kiến để mik khắc phục nha
Vie🐑⚡
Vie🐑⚡
tim nhooo💗

2# GIÓ NỔI TRONG PHỦ

Cơn mưa đầu mùa đổ xuống phủ Hội đồng Nguyễn mang theo lành lạnh. Nhưng trong lòng ba người vợ, mỗi người lại có một ngọn lửa riêng…
Phòng trà mợ cả, chiều muộn
Mợ cả
Mợ cả
Em có nghe chuyện má nói chưa?//rót trà, giọng nhẹ//
Mợ hai
Mợ hai
Trai làng… đẹp như tranh vẽ ấy//khẽ gật, mắt không rời khung thêu//
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Mắt kém hay sao mà khen vậy? Đàn ông gì… trắng như bột//búng tay, hất mặt//
Mợ cả
Mợ cả
Vậy mà người ta thương. Má bảo nó ngoan, hiền, khéo tay...//cười mỉm//
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Hiền cho má coi, chứ chưa chắc hiền với vợ chồng người ta đâu//liếc//
Gian phòng chính. hắn bước vào
Mợ hai
Mợ hai
Cậu đi đâu cả ngày?//nhẹ giọng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Công chuyện. Mấy chuyện nhỏ… đừng để ý//lạnh nhạt//
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Nhỏ… mà má sắp cưới về làm mợ út thì không nhỏ đâu//xòe quạt, giả vờ cười//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cưới là được
Mợ cả
Mợ cả
Má mà đã muốn… thì trời cũng không cản được đâu, cậu//chống tay, dịu dàng//
Nhà Duy, đêm khuya
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Má nghe họ xì xầm… nói nhà hội đồng tính cưới con…//ho khù khụ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Má nói gì?//sững người//
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Họ nói… đổi lấy ruộng cũ. Má…//gục đầu//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con là người… hay là trâu bò vậy má?//mắt đỏ hoe//
Mưa rơi. Trái tim Duy rạn một vết thật sâu
Ngày hôm sau, ngoài chợ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vậy là “mợ út” tương lai hả?//nhìn cậu từ xa, nhếch môi//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Khác gì tiểu thư? Cẩn thận Quang Anh mê thật, cưới luôn đó//cười//
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Mợ ba mà biết… chắc có chuyện vui coi//thì thầm//
Tối đó, phủ hội đồng – bếp chính
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Mày ra ngoài chợ. Hỏi kỹ thằng Duy ăn ở làm sao. Ai qua lại. Ai lui tới. Đẹp mà giả nai thì tao biết liền//nhét bạc vào tay con hầu//
gia nhân của mợ ba
gia nhân của mợ ba
Dạ… mợ ba đừng lo…//khúm núm//
Cùng lúc đó, mợ cả trong phòng riêng
Mợ cả
Mợ cả
Nó... đâu có tội gì?//trầm tư nhìn khăn thêu cậu làm tặng má//
Mợ hai
Mợ hai
Cậu út chưa từng dịu dàng với ai. Biết đâu... lần này lại khác?//nhẹ nhàng//
Gió rít ngoài hiên. Trong phủ, từng ánh mắt đan vào nhau, phức tạp như mạng nhện. cậu vẫn chưa hay biết gì. Nhưng từng bước chân số phận, đã bắt đầu dịch chuyển
______________________
Vie🐑⚡
Vie🐑⚡
cho mình xin ý kiến để mình khắc phục nha
Vie🐑⚡
Vie🐑⚡
hay thì tim nhooo💗

3# LỤC DỤC TRONG LÒNG

cậu vẫn tưởng mình chỉ là một thằng con trai nghèo, cặm cụi sống cho qua ngày. Nhưng phủ hội đồng… không bao giờ để ai yên như thế
Một buổi sáng sớm, trong bếp phủ hội đồng
gia nhân của mợ ba
gia nhân của mợ ba
Nó tới rồi, mợ. Bà hội đồng gọi nó lên thêu khăn cho lễ giỗ ông//thì thào//
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Tốt//nhếch môi//
gia nhân của mợ ba
gia nhân của mợ ba
Mợ tính sao?
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Để coi... thứ “ngon lành” như nó, dính một vết bẩn thì còn được thương không?
Tại gian giữa phủ, cậu ngồi lặng bên khung thêu
hắn đi ngang. Nhìn thấy. Dừng lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Làm cái gì đó?//khẽ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ... thêu khăn. Bà sai//cúi đầu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Biết thêu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Má dạy từ nhỏ. Để kiếm cơm...
hắn không nói nữa. Hắn quay đi. Nhưng bước chân chậm hẳn
Cùng lúc đó, mợ ba ra hiệu con hầu. Một vạt áo hồng rơi cạnh khung thêu. Một bát mực lỡ tay đổ lên góc khăn
gia nhân của mợ ba
gia nhân của mợ ba
Trời đất! Ai đụng đồ mợ ba vậy!?//la lớn//
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Cái gì đây? Cái khăn bà dặn riêng… ai làm rách?//làm bộ kinh hãi, bước vào//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ… con không biết. Con…//sững người//
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Đừng có giả bộ. Muốn được vô phủ này thì đừng giở trò hư thân!//gằn giọng//
Tiếng động làm mợ cả và mợ hai kéo đến
Mợ cả
Mợ cả
Có thể do con hầu sơ ý…//nhìn vết mực, nhẹ giọng//
Mợ hai
Mợ hai
Cậu ta... mặt tái xanh rồi kìa//nhìn cậu, quay đi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con không làm… con thề…//giọng nghèn nghẹn//
hắn quay lại. Nghe hết, Nhìn hết. Nhưng không nói
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Cậu thấy đó. Tưởng ngoan hiền, hóa ra... vụng về//liếc hắn//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải tại cậu ấy//nhìn thẳng vào cậu//
Tất cả im lặng. Mợ ba thoáng sững
mợ ba(tâm cơ)
mợ ba(tâm cơ)
Ồ… ra cậu bênh luôn hả?//gượng cười//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi biết ai làm. Đừng thử tôi//lạnh giọng//
Sau hôm đó, lời ra tiếng vào khắp phủ. Nhưng lạ thay… từ hôm bị mợ ba sỉ nhục, cậu không khóc, không kêu. Cậu vẫn đến, vẫn làm, vẫn cười. Nhưng ít nói hẳn
Đêm xuống, ngoài rạch. cậu ngồi bó gối bên mép nước
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con không muốn vô nhà đó… Nhưng má bệnh, má khổ… Con không có đường nào khác//thì thầm//
Gió thổi rối tóc, nước dưới sông lặng. Nhưng lòng cậu… bắt đầu dậy sóng
____________________
cắt
Vie🐑⚡
Vie🐑⚡
cho mình xin ý kiến và tim nha 💗

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play