[DuongKieu] Em Là Của Tôi!
Giới thiệu
T/g
Hố la mình là tác giả của bộ truyện này, không biết cảm nhận của các bạn về truyện như nào nên các bạn hãy bỏ qua ạ
Pháp Kiều(em)
Pháp Kiều(em):
Tuổi: 23 tuổi
Hoàn cảnh: Em là con của một gia đình khá giả vì bị phá sản nên bố mẹ phải bán em và em trai cho 1 gia đình giàu có .
Tính cách: Trưởng thành hơn em trai mình 1 chút, có hơi nhạy cảm.
Đăng Dương(hắn)
Đăng Dương(hắn):
Tuổi: 24 Tuổi
Hoàn cảnh: Con nhà tài phiệt, sống trong giàu sang từ nhỏ.
Tính cách: Hơi trầm, thích chọc cho em cọc rồi đi dỗ
Đức Duy(cậu)
Captain(cậu):
Tuổi: 22 tuổi
Hoàn cảnh:giống Kiều.
Tính cách: hơi tẻn nhẹ, trẻ con 1 chút.
Quang Anh(anh)
Q.anh(anh):
Tuổi 23 tuổi
Hoàn cảnh: giống Dương.
Tính cách: Na ná Dương nhưng sau khi gặp cậu thì đã khác lúc trước.
Và một số nhân vật phụ.
Có một số nhân vật đến nhưng chương sau này mới xuất hiện lúc đó giới thiệu ví mấy bợn sau.Với lại câu chuyện chỉ là giả tưởng không phải sự thật nên các bạn kh nên làm theo hoặc kh suy nghĩ chuyện đó là thật nhá, điều quan trọng nhắc lại nhiều lần: kh làm theo kh suy nghĩ chuyện ấy là thật×3
T/g
Hớt rầu, mong các bạn đón nhận sản phẩm này của mình ạ, dù có mưa giông bão tố j đi nữa thì cũng đừng bỏ t/g cô đơn lẻ bóng 1 mình nhé;)
T/g
Vì t/g rất rất cần nhưng đọc giả như các bạn đây để góp ý về cốt truyện lẫn những chi tiết mà tác giả còn thiếu sót.
T/g
Chuyện quan trọng nhất ở đây là t/g đắng đo về việc chuyện H trong câu chuyện. 1 phần là t/g viết kh hay 1 phần do t/g sợ bị phốt☺️ thêm vào đó là sợ bị phản cảm khiến mn kh thích.
T/g
Nên về những chap sau thì nhờ các đọc giả góp ý cho t/g để có thể khắc phục để kh ảnh hưởng đến quá trình đọc của mn.
T/g
Nên mong mn ủng hộ t/g ạ, mãi yêu 👉🏻❤️👈🏻
T/g
À đr còn 1 cái nữa đó là
//...// :hành động.
*...*: nói thầm.
"...": suy nghĩ.
📱: cuộc gọi
Chương 1 Hoàn cảnh
T/g
Xin chào mn thì mình viết chuyện lần đầu nếu sai sót mong mn bỏ qua hoan hỉ hoan hỉ nha
Ở thành số sầm uất nọ, có 1 gia đình vô cùng giàu có với 2 cậu con trai tài ba.
Nơi thành phố tấp nập người qua lại, có 1 toà nhà cao trọc trời, nơi ấy là công ty của gia đình giàu có bật nhất thành phố đó là tập đoàn DKRC.
Đăng Dương(hắn)
Mấy người có chắc bản thân có tích sự không, nếu không thì dọn đồ rồi cút khỏi công ty
Đăng Dương(hắn)
Chỉ có dự án bé nhỏ thôi cũng sai tới sai lui, bấy nhiêu đó cũng không xong // quát lớn//
đa nv
Dạ dạ cho tụi em xin lỗi sếp, tụi em hứa làm lại đàng hoàng ạ
Đăng Dương(hắn)
Câu ấy cậu nói bao lâu rồi. Tôi phát ngán với tiến độ của nhóm cậu
Đăng Dương(hắn)
Cậu đưa hợp đồng ấy để nhóm khác làm đi
Đăng Dương(hắn)
//xoa xoa trán//
Đăng Dương(hắn)
Tan họp.//rời đi//
Đăng Dương(hắn)
📱: Alo con nghe.
📱: M với q.anh về nhà đi mẹ có chuyện muốn nói.
Đăng Dương(hắn)
📱: Quan trọng thì con với nó mới về tụi con còn việc bận nhiều lắm.
📱: Mặc kệ chúng bây có bao nhiêu việc, ngay lập tức về nhà.
Lúc này hắn điện cho em trai mình rồi thuật lại những gì bà ấy vừa nói.
Nhà của chị em Pháp Kiều.
Bố Kiều, Duy
Bố xin lỗi mấy đứa, mấy đứa nhớ qua bên ấy đối xử tốt với con trai họ, cứu giúp gia đình này nha con
Pháp Kiều(em)
Bố ơi con không muốn.
Đức Duy(cậu)
Con cũng thế, con không muốn đi
mẹ Kiều, Duy
Thôi nào 2 đứa, cố gắng lên.
mẹ Kiều, Duy
Vì gia đình đi con
Pháp Kiều(em)
Mẹ tụi con còn không biết mặt mũi người ta ra sao
Pháp Kiều(em)
Làm sao có thể cưới được hả mẹ.
mẹ Kiều, Duy
Đến lúc ấy con sẽ biết, bây giờ hãy thấu hiểu cho bố mẹ nha con
Pháp Kiều(em)
Con hiểu rồi, Duy lên phòng soạn đồ đi.//Hơi buồn//
Pháp Kiều(em)
Mẹ với bố ở nhà coi sức khỏe cho tốt.//rưng rưng//
Pháp Kiều(em)
Sau này con sẽ về thăm.
mẹ Kiều, Duy
Sống tốt nha 2 đứa.
Thế là em cũng lên lầu soạn đồ với Duy.
Những bước chân nặng nề đi lên phòng của mình, khi cánh cửa ấy đóng lại nước mắt em đã rơi.
Tội nghiệp cho gia đình mình, sót thương cho bản thân và em trai mình có biến cố quá lớn.
Nước mắt cứ thế tuôn trào mãi
Đức Duy(cậu)
Chị ơi, có phải chị đang khóc không//gõ cửa//
Em nghe thấy tiếng em trai mình liền lau nước mắt rồi mở cửa.
Pháp Kiều(em)
Đâu có, chị bình thường mà.
Đức Duy(cậu)
Mắt chị đỏ hết lên rồi còn bảo không có.
Pháp Kiều(em)
Ừm... thì...
Chị quay đi rồi lấy vali ra soạn.
Pháp Kiều(em)
Em soạn đồ xong chưa.
Một hồi sau em cũng soạn xong, 2 người cùng xuống lầu thấy bố mẹ vẫn đứng đó.
Pháp Kiều(em)
Thưa bố mẹ con đi
Đức Duy(cậu)
Thưa bố mẹ con đi
2 người trung niên chỉ đứng đó lẵng lặng nhìn 2 đứa con mình yêu thương nhất rời xa mình, chỉ trong 1 ngày 1 gia đình hạnh phúc 4 người phải chia xa nhau.
Chương 2: Quá khứ
Bên gia đình nhà họ Trần cũng không êm đềm mấy.
Đăng Dương(hắn)
Con không đồng ý.
Đăng Dương(hắn)
Trong lòng con đã có 1 người, tại sao con phải cưới người khác chứ.
Quang Anh(anh)
Bố thấy đó.
Quang Anh(anh)
Anh hai đã có người trong lòng hà cớ gì phải ép buộc nhau!?
Quang Anh(anh)
Chuyện này con cũng không đồng ý, cưới nhau về chỉ làm khổ nhau thôi
Quang Anh(anh)
2 bên không tình cảm, không biết mặt thì sao mà cưới được ạ
Đăng Dương(hắn)
Quang Anh nói đúng, chuyện này phải để lúc khác đi
Bố Dương,Q.Anh
Tao nói bây phải nghe, con cái trong nhà phải nghe lời bố mẹ.
Bố Dương,Q.Anh
Chuyện tao với mẹ bây quyết định thì bây đừng hòng từ chối
Bố Dương,Q.Anh
T quyết định rồi
Đăng Dương(hắn)
Ha~ cưới về để có cháu ẩm cháu bồng cứ gì.
Đăng Dương(hắn)
Mơ đi, nếu không phải em ấy thì có chết con cũng không động vào
Quang Anh(anh)
Con không biết, chỉ cần không có tình cảm con nhất định không chạm vào cậu ta.
Dì ghẻ
Để coi bây cứng họng được bao lâu.
Vệ sĩ
Chào 2 cậu, để tôi thông báo vào nhà cho ông bà chủ biết.
Vệ sĩ
Thưa ông bà chủ, người đã tới.
Dì ghẻ
Mau mau kêu hai đứa nó vào
Vệ sĩ
Mời 2 cậu vào trong ạ.
Vệ sĩ
Mời 2 cậu theo lối này.
2 đứa bước vào cửa nhà thì đã thấy sát khí đùng đùng trong căn nhà ớn cả lưng.
Đức Duy(cậu)
*Chị có cảm thấy lạnh sống lưng không dạ*
Đức Duy(cậu)
*Chứ em ớn lắm rồi đó*
Pháp Kiều(em)
*Có chị cảm nhận được*
Dì ghẻ
Ui 2 con dâu của mẹ.
Dì ghẻ
Lại đây lại đây với ta.
Theo phản xa 2 em đi tới gần ghế sofa rồi ngồi xuống.
Đăng Dương(hắn)
"Là em ấy, không lẽ nào..."
Đăng Dương(hắn)
" Vậy người bố kêu mình kết hôn là em ấy."
Pháp Kiều(em)
" Là anh ấy, không biết còn nhớ mình không"
Pháp Kiều(em)
"Cũng lâu từ sau vụ việc đó"
Quay ngược thời gian trở về với tuổi thơ:)
Năm ấy hắn bị người khác bắt nạt, em đi ngang nhìn thấy liền chạy lại can thiệp.
Kiều lúc nhỏ
Nè sao mấy cậu lại ăn hiếp người khác, có tin tôi đi méc giáo viên không hả//đứng trước mặt Dương//
Dương lúc nhỏ
" ai vậy, sao lại giúp mình"
Kiều lúc nhỏ
Cậu có sao không//đỡ Dương//
Dương lúc nhỏ
Chắc bị trầy đầu gối thôi.
Kiều lúc nhỏ
Tôi thấy cậu nhem nhuốc rồi chứ ở đó mà trầy đầu gối.
Kiều lúc nhỏ
Đi tôi đưa cậu lên phòng y tế.
Từ đó em trở thành ánh trăng sáng của hắn lúc nào không hay, đến năm đại học của 2 người.
Vì cuộc lầm lỡ mà 2 con người dính lấy nhau trong 1 căn phòng.
Đăng Dương(hắn)
//Ôm em+cắn lên cổ em//
Sáng hôm sau khi mở mắt ra chỉ còn lại Dương trên giường.
Người quấn quýt với hắn đêm ngày hôm qua đã biến mất.
Em sợ đối diện với hắn vì chuyện ấy mà bỏ sang nước ngoài.
2 trái tim đều dành sự quan tâm cho nhau thế mà lại phải chia xa
Đăng Dương(hắn)
" Tôi tưởng em cũng thích tôi"
Từ ngày em qua nước ngoài, anh cũng không thèm yêu thêm ai nữa.
Giữ bản thân mình trong sạch đợi đến ngày tìm thấy em.
Đăng Dương(hắn)
"Tìm thấy em rồi"
T/g
Hoi bái bai tới đây thôi, mai t/g lại viết típ😘
Download MangaToon APP on App Store and Google Play