Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

〖ĐN Blue Lock〗Tàn Đông Hương.

Epside 1

〖ĐN Blue Lock〗Tàn Đông Hương.
- Có ooc - #ABC# : Tiếng nước ngoài. /,/ : Hành động. (,) : suy nghĩ nhân vật. Có từ ngữ thô tục ! Nếu không đọc được xin đừng báo cáo.
Ý nghĩa :
“Tàn Đông”: Đông đã hết, lạnh giá đang phai — vừa mang nghĩa mùa đông kết thúc, vừa gợi một thời kỳ, một đoạn đời đã qua, có thể là buốt giá, cô đơn, hoặc khắc nghiệt. “Hương”: Mùi hương, hay cũng có thể là hương nhang, hương ký ức, hương của một người, một thời đã xa. Nên “Tàn Đông Hương” có thể hiểu là: “Mùi hương còn sót lại sau mùa đông tàn.”
Một chút lạnh, buồn, nhưng dịu dàng, như thể sau tất cả những mất mát, vẫn có điều gì đó còn đọng lại trong không gian – mong manh mà ám ảnh.
_________
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
NovelToon
Ame Kasumi có mái tóc dài đen mềm mại, phần đuôi tóc bồng bềnh như lượn sóng trong gió đêm. Cô mặc một chiếc váy trắng thanh lịch, ôm nhẹ lấy dáng người mảnh mai, tạo cảm giác vừa tinh khôi vừa quyến rũ.
Trên đầu cô đội một chiếc mũ lông trắng xinh xắn, phối hợp hoàn hảo với trang phục, tăng thêm vẻ ấm áp giữa không khí đêm se lạnh.
Gương mặt Kasumi bừng sáng với nụ cười dịu dàng, đôi mắt hơi khép lại như đang tận hưởng niềm hạnh phúc đơn giản.
Đôi bông tai hình ngôi sao và lông vũ khẽ đung đưa theo nhịp chuyển động, như những món trang sức tô điểm cho vẻ đẹp thanh thoát của cô.
Bên hông cô đeo một chiếc túi nhỏ xinh với quả cầu lông mềm mại, càng làm cô trông đáng yêu hơn trong ánh sáng đèn đường vàng ấm.
Phông nền phía sau là phố xá về đêm, ánh đèn vàng tỏa sáng lấp lánh, những bóng người mờ ảo càng làm nổi bật sự hiện diện sống động và tràn đầy sức sống của Ame Kasumi.
Màn đêm nén chặt lấy thành phố như một lớp nhung dày nặng nề, âm ẩm lạnh buốt. Dưới những cột đèn đường cao ngất, ánh sáng nhòe nhoẹt như vệt nước mắt khô cứng trên má kẻ lữ hành lỡ bước.
Ame Kasumi đứng đó — một vệt mảnh mai giữa trời đêm, lặng lẽ nép mình dưới mái hiên bé nhỏ của trạm xe buýt đã cũ.
Gió rít qua những tán cây khô, cuốn theo từng đợt lá mục lạo xạo trên vỉa hè như những linh hồn lang thang chưa siêu thoát.
Chiếc áo khoác dài màu xám tro ôm lấy thân hình mảnh khảnh của cô, vạt áo khẽ lay động trong cơn gió tháng Một buốt giá. Tay cô đút sâu trong túi áo, nhưng từng ngón tay vẫn run run vì lạnh — hoặc cũng có thể vì hồi hộp.
Ánh mắt Kasumi dõi về phía xa, nơi ánh đèn pha thưa thớt quét ngang qua mặt đường. Đôi mắt ấy — trầm tĩnh, lãnh đạm nhưng ẩn giấu một lớp sóng ngầm không tên, phản chiếu ánh sáng lờ mờ của đèn đường, như hồ nước mùa đông đang chờ một cơn mưa tuyết đầu tiên.
Cô đang chờ đợi.
Chờ một người — người chị họ, Anri Teieri, người đã hẹn sẽ đến đón cô tại đây. Anri vốn là kiểu người hay vội vã, nhưng không phải kẻ thất hứa. Ame biết điều đó. Vậy nên cô kiên nhẫn.
Tiếng đồng hồ trên điện thoại nhấp nháy: 20:47. Một phút rồi một phút nữa trôi qua, thời gian như đóng băng trong lớp sương lạnh.
Một chiếc xe hơi màu đen trườn chậm vào bãi đậu, đèn pha rọi thẳng về phía Kasumi, khiến cô khẽ nheo mắt.
Rồi cánh cửa bật mở, và trong luồng sáng vàng nhạt, bóng dáng quen thuộc của Anri Teieri xuất hiện — vẫn là bộ suit chỉnh tề thường thấy, áo khoác dày, gương mặt hơi đỏ lên vì lạnh.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
Sumi-chan! Xin lỗi, chị đến muộn!
Anri bước nhanh về phía cô, thở ra làn hơi trắng mỏng, nụ cười áy náy nở trên môi.
Kasumi chỉ lắc đầu nhẹ, mái tóc đen nhánh trượt qua vai như dòng suối lặng.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
Không sao. //cười//
Giọng cô nhẹ đến mức suýt nữa bị gió nuốt chửng, nhưng trong mắt lại lóe lên một tia ấm áp mơ hồ.
Anri đưa tay ra, trong lòng bàn tay là một gói nhỏ được bọc bằng khăn tay len.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
Chị mang cho em cái này. Găng tay mới, từ Pháp đấy. //cười//
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
Woah!! Em cảm ơn chị ạ. //nhận bằng hai tay//
Kasumi khẽ cúi đầu, nhận lấy món quà mà không nói thêm gì. Cử chỉ của cô tựa như tuyết đầu mùa rơi trên nền đá lạnh — yên tĩnh, nhu hòa nhưng lại khiến người ta không thể dời mắt.
Bầu trời trên cao vẫn đen kịt, những vì sao bị vùi sâu sau tầng mây xám xịt. Nhưng dưới nền trời ấy, giữa cái lạnh thấu xương, có hai bóng người, một lớn một nhỏ, đang chậm rãi bước vào trong xe, mang theo hơi thở ấm áp nhỏ nhoi giữa mùa đông không tận.
_________
End
@Hải Anh.
@Hải Anh.
Xin lũi nha.
@Hải Anh.
@Hải Anh.
Bàn phím tui hơn giãn á.

Epside 2

〖ĐN Blue Lock〗Tàn Đông Hương.
- Có ooc - #ABC# : Tiếng nước ngoài. /,/ : Hành động. (,) : suy nghĩ nhân vật. Có từ ngữ thô tục ! Nếu không đọc được xin đừng báo cáo.
Cabin xe ngập tràn hơi ấm nhân tạo, xua đi cái lạnh vẫn bám riết trên tay áo Kasumi. Anri nắm chắc vô lăng, liếc nhìn người em họ qua gương chiếu hậu.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
Sumi, chắc em chưa bao giờ nghe đến nơi này đâu.
Giọng Anri pha chút dè dặt, như sợ làm phiền sự trầm lặng của cô.
Kasumi tựa lưng vào ghế, đôi mắt thẫn thờ ngó ra ngoài cửa sổ.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
Lam Ngục... nghe giống một cái tên nhà tù.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
NovelToon
Cô đáp hững hờ, giọng đều đều như không mang theo chút cảm xúc nào.
Anri bật cười nhỏ.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
Cũng gần như vậy thật
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
NovelToon
Và thế là, không khí lại chìm vào im lặng.
____
Khi họ đến nơi, trời đã sụp tối hoàn toàn. Trước mặt Kasumi là một tổ hợp kiến trúc rộng lớn — toà nhà bê tông lạnh lẽo, những đường nét thẳng tắp, cứng nhắc như trại huấn luyện quân sự. Bảng hiệu nhỏ bên cổng, đơn giản chỉ vẽ một chữ: BLUE LOCK.
Kasumi bước xuống xe, bốt cao gót khẽ gõ lách cách trên nền xi măng lạnh. Cô khoác chiếc áo dạ màu xám bạc, mái tóc buộc gọn gàng, gương mặt thanh tú dưới ánh đèn huỳnh quang trông càng thêm xa cách, tựa như bức tượng điêu khắc cổ.
Một nhân viên mặc đồng phục vội vàng chạy ra chào đón. Anri trao đổi nhanh mấy câu, rồi đưa Kasumi tiến thẳng vào trong.
Hành lang dài hun hút, trắng toát và tẻ nhạt. Mỗi bước chân dội lại tiếng vang đơn độc.
Ngay khi mở cánh cửa lớn dẫn vào khu chính, Kasumi lập tức cảm nhận được bầu không khí khác lạ. Nơi này... đầy chật những cậu con trai.
Đứa thì cười đùa ồn ào, đứa thì cau có cắm mặt vào điện thoại, vài nhóm tụm năm tụm ba tập luyện nhỏ lẻ. Tiếng bóng đá nện xuống sàn vang vọng như tiếng tim đập cuồng loạn của một loài thú săn mồi bị nhốt lâu ngày.
Họ — những thanh niên trong độ tuổi mười sáu, mười bảy, hoặc hơn chút — tất cả đều mang trên mình một loại khí chất mãnh liệt, hoang dã.
Kasumi khẽ nhíu mày. Không phải vì cô thấy ngột ngạt — mà vì cô ngạc nhiên trước sự hỗn loạn có tổ chức này.
Ánh mắt cô lướt qua đám đông như gió thoảng. Và trong tích tắc, cô nhận ra — ngoài Anri ra, chỉ có một cô gái khác ở đây.
Cô gái đó đứng cạnh bảng thông báo, tay cầm clipboard ghi chép gì đó, dáng người nhỏ nhắn nhưng năng động.
Mái tóc nâu nhạt buộc thấp sau gáy, gương mặt tròn xinh xắn, đôi mắt sáng ngời.
Anri thấp giọng giới thiệu:
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
Đó là Mizuki Yashiko, Mizuki là một trong quản lý chính của khu D.
Kasumi gật đầu, ánh mắt dừng lại nơi Mizuki. Cô thấy lạ — lạ không phải vì sự hiện diện của một cô gái khác — mà vì... nhiều cậu trai đang nhìn Mizuki bằng ánh mắt đặc biệt.
Không ít trong số đó — những chàng trai trẻ với mái tóc lòa xòa, mồ hôi lấm tấm trên trán — len lén ngoảnh lại nhìn Mizuki, ánh mắt sáng rực như mèo con thấy sữa.
Có cậu còn lấy cớ đi ngang, cố tình va vào vai Mizuki, rồi ngượng ngùng đỏ mặt. Kasumi hơi nhướng mày, trong lòng thoáng một nốt nhạc trào phúng. Cô lặng lẽ quan sát, rồi cũng chẳng buồn thắc mắc thêm.
Cái thế giới này, dẫu là sân bóng hay xã hội, thì lòng người vẫn ồn ào như vậy thôi.
Kasumi kéo nhẹ cổ áo, che đi nụ cười khẽ bật trong lòng. Cô lững thững bước theo Anri, giày cao gót gõ từng nhịp cộc cộc bình thản xuyên qua cái thế giới đầy khát vọng này — như một vì sao lạnh lẽo trôi giữa bầu trời cuồng nhiệt.
_____
End

Epside 3

〖ĐN Blue Lock〗Tàn Đông Hương.
- Có ooc - #ABC# : Tiếng nước ngoài. /,/ : Hành động. (,) : suy nghĩ nhân vật. Có từ ngữ thô tục ! Nếu không đọc được xin đừng báo cáo.
Lam Ngục không chỉ rộng — nó như một mê cung.
Anri vừa đi vừa giới thiệu cho Kasumi, đôi giày cao gót thanh mảnh gõ đều từng nhịp trên nền sàn lạnh lẽo.
Hành lang này nối thẳng đến khu huấn luyện kỹ thuật.
Anri chỉ tay về phía trước, giọng nói mang vẻ chuyên nghiệp hiếm có khi làm việc.
Kasumi gật đầu, không nói gì. Ánh mắt cô lướt dọc bức tường trắng toát, lơ đãng lắng nghe tiếng bóng nảy từ đâu đó vọng về — nhịp điệu dữ dội, như tiếng tim đập của những đứa trẻ tuổi trẻ khát khao.
Họ đi qua khu ký túc xá — dãy phòng đơn giản với cửa kim loại lạnh ngắt. Qua phòng ăn — nơi những cậu thiếu niên ồn ào, tiếng cười nói hòa trộn mùi thức ăn đơn giản ngào ngạt. Qua khu vật lý trị liệu — nơi vài đứa con trai gồng mình chịu đựng bài kiểm tra cơ bắp dưới ánh đèn trắng nghiệt ngã.
Kasumi chỉ im lặng theo sau, dáng đi thẳng tắp, khí chất trầm ổn. Cô như một dòng suối chảy dưới lớp băng dày — yên tĩnh mà không thể xao động.
Một vài cậu trai ngước lên nhìn khi hai người phụ nữ xinh đẹp sải bước qua. Có đứa huýt sáo khe khẽ. Có đứa nhón gót ngó theo.
Anri làm như không nghe thấy. Còn Kasumi — chẳng buồn để ý.
Chỉ đến khi Anri dừng chân trước một cánh cửa sắt lớn, cô mới ngước mắt lên.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
Đến rồi. //dừng chân lại//
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
(Nơi này.. đúng là to thật).
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
(Họ nguyên góp bao nhiều đống tiền để xây cái mê cung này vậy nhỉ?) //xoa cằm suy nghĩ//
Anri mỉm cười, gõ nhẹ ba tiếng lên cửa. Bên trong vọng ra giọng nam trầm trầm, hơi lười biếng: “Vào đi.”
Cửa mở ra, bên trong là một căn phòng rộng, tường kín màn hình lớn chi chít dữ liệu chuyển động. Ở chính giữa, trước bàn làm việc chất đầy tài liệu, là một người đàn ông đang ngồi.
Mái tóc đen bù xù như tổ quạ, chiếc kính gọng mảnh trễ xuống sống mũi, ánh mắt sắc như dao mổ, lười biếng mà chói sáng — đó chính là Ego Jinpachi.
Hắn nhướn mày nhìn họ, rồi... Trong một thoáng, đôi mắt ấy lóe lên ánh kinh ngạc.
Bởi vì trước mặt hắn, đứng bên cạnh Anri, không phải một nhân viên tầm thường. Mà là —
Ame Kasumi. Cái tên này, Ego đã nghe đến. Một thạc sĩ trẻ tuổi, nổi tiếng trong giới nghiên cứu thể thao ứng dụng tại Pháp. Một người từng đăng luận văn gây chấn động về tâm lý thi đấu của vận động viên đỉnh cao — thậm chí được mời làm cố vấn cho các CLB châu Âu.
Ego hơi nhổm người dậy khỏi ghế, ánh mắt tối lại như đang đánh giá.
@𝐄𝐠𝐨 𝐉𝐢𝐧𝐩𝐚𝐜𝐡𝐢.
@𝐄𝐠𝐨 𝐉𝐢𝐧𝐩𝐚𝐜𝐡𝐢.
...Ame Kasumi?
Giọng hắn trầm xuống, mang theo sự nghi ngờ lẫn ngạc nhiên không che giấu.
@𝐄𝐠𝐨 𝐉𝐢𝐧𝐩𝐚𝐜𝐡𝐢.
@𝐄𝐠𝐨 𝐉𝐢𝐧𝐩𝐚𝐜𝐡𝐢.
Chuyện gì đây, Teieri? Tại sao nhân vật tầm cỡ như thế này lại xuất hiện ở cái trại chó hoang của chúng ta?
Anri bật cười khẽ, ánh mắt ánh lên chút tự hào lẫn trêu chọc.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
Đây là em họ tôi.
Cô chạm nhẹ vào cánh tay Kasumi.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
Chào.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
Hồi nãy anh vừa thốt ra tên tôi nhỉ ?
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
Không ngờ tiếng danh của tôi lại nổi tới như vậy.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
Sau này cứ gọi tôi là Griseo đây tên đệm của tôi, ở bên pháp tôi hay sử dụng nó.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
NovelToon
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
Kasumi vừa từ Pháp về. Tôi muốn dẫn em ấy đến tham quan...
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
@𝐀𝐧𝐫𝐢 𝐓𝐞𝐢𝐞𝐫𝐢.
và cũng muốn cho Ego-san biết rằng trong thế giới ngoài kia, không thiếu những ánh mắt sắc bén hơn cả chúng ta.
Ego chống tay lên bàn, nheo mắt nhìn Kasumi. Không phải ánh nhìn hách dịch như thường lệ, mà là ánh nhìn dè chừng — như kẻ săn mồi phát hiện ra một con sói lặng lẽ hơn mình.
Kasumi đứng yên, tay buông thõng bên người, gương mặt bình thản. Dưới ánh đèn xanh lạnh, làn da cô nhợt nhạt tựa sứ, ánh mắt không mang chút gợn sóng nào.
Cô nghiêng đầu rất nhẹ — một cái cúi chào tối giản đúng kiểu Pháp. Không có sự khúm núm, cũng không có vẻ tự cao. Chỉ đơn giản là một cử chỉ lịch thiệp, lạnh lùng.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
@𝐀𝐦𝐞 𝐊𝐚𝐬𝐮𝐦𝐢 : 𝐆𝐫𝐢𝐬𝐞𝐨.
Rất hân hạnh. Ego.
Giọng cô nhẹ như sương, nhưng ngữ điệu trầm tĩnh khiến Ego khẽ rùng mình.
Trong khoảnh khắc ấy, Ego Jinpachi — kẻ đã từng tuyên bố sẽ "giết chết bóng đá Nhật Bản để tái sinh nó" chợt nhận ra. Blue Lock đã có một vị khách không hề đơn giản. Và trò chơi của hắn, từ giờ sẽ có thêm một cặp mắt khác quan sát — cặp mắt không dễ gì bị lừa gạt bởi những hào quang rực rỡ nhất.
_____
End

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play