[WenHan/ Văn Hàm] Ánh Sáng Trong Đêm Tối
Chương 1
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/ bước vào phòng, ánh mắt lạnh lùng/
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/co ro ở góc giường/
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
Ai...ai vậy? / hoảng loạn /
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Tôi. Chủ nhân mới của cậu ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ sững người / Chủ...chủ nhân?
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/ cúi người, nâng cằm cậu lên / Tên ? ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
Tả...Tả Kỳ Hàm / sợ hãi /
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/ cười lạnh / Nghe đây. Từ giờ, mạng sống của cậu thuộc về tôi ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ giãy giụa / K...tôi k muốn
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/ siết cằm cậu / K muốn? Cậu k có quyền lựa chọn ❄️
TKH rên rỉ đau đớn, nước mắt cậu rơi lã chã
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/ buông tay nhìn cậu / Cởi áo ra ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ run rẩy /
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Cậu muốn tôi ra tay sao? ❄️
TKH cắn chặt môi, hai tay run rẩy gỡ từng cúc áo sơ mi để lộ ra thân hình mảnh mai trắng nõn
Không khí trong phòng như bị rút cạn. Hắn nhìn cơ thể mảnh khảnh của cậu trước mặt, đáy mắt tối sầm
Hắn k thể che giấu sự chiếm hữu mạnh mẽ, từng bước tiến gần cậu
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ lùi lại / Xin...xin đừng
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/ tóm lấy tay + kéo cậu vào lòng / Tôi đã bỏ tiền ra mua cậu, cậu k có quyền xin
Cậu khóc nghen, giãy giụa yếu ớt trg vô vọng
Bàn tay lạnh lẽo của hắn lướt trên làn da non nớt, mang theo cảm giác tuyệt vọng ngập tràn đến vs cậu
Ngoài trời đổ mưa nặng hạt như đang khóc thay cho TKH bé nhỏ sắp bị giày vò
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/ ghé sát tai cậu thì thầm / Từ bây giờ, những tiếng r/ên r/ỉ của cậu tôi đều muốn nghe thấy
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ nức nở /
trái tim cậu như vỡ nát từng mảnh nhỏ
đêm tối bao trùm lấy 2 con người đang quấn lấy nhau, mở màn cho những ngày tháng ngập tràn đau đớn phía sau
Tg vừa lười vừa chăm :))
Hello
Tg vừa lười vừa chăm :))
Bộ tr thứ 2 cùa toi
Tg vừa lười vừa chăm :))
Ngược đoạn đầu hoi
Tg vừa lười vừa chăm :))
^^
Tg vừa lười vừa chăm :))
❤️❤️❤️🙂
Chương 2
TKH ôm chặt cơ thể trần trụi, ngồi co ro ở mép giường, toàn thân tím bầm những dấu vết của cuộc hoan lạc đêm qua
DBV đứng ở cửa sổ, châm điếu thuốc, khói thuốc mơ hồ che đi đôi mắt đen sâu thẳm
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/run rẩy/ Tôi...tôi có thể về nhà đc k
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Cậu còn nhà để về sao? ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
Tôi, tôi còn mẹ /mím môi/
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/nhếch môi/ Bán cậu đi lấy tiền rồi. Cậu còn nghĩ tới bà ta??❄️
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Từ hôm nay, nơi này sẽ là nhà của cậu ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ngẩng đầu nhìn hắn/ Anh...anh là ác quỷ
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Nhưng cậu k có quyền ghét tôi ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/siết chặt tay/
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/kéo cậu vào lòng/ Khóc cái j? Chỉ mới bắt đầu thôi mà ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/giãy giụa/ Đừng mà, tôi xin anh... đừng nữa
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/siết chặt/ Đừng phản kháng, tôi ghét nhất mấy đứa k bt nghe lời❄️
Cảm giác bị giam cầm bị cảnh sát hoàn toàn, khiến TKH gần như nghẹt thở. Cậu không biết ngày mai còn có thể mở mắt tỉnh dậy trong mỗi dạng thế nào, cũng chẳng dám tưởng tượng về tương lai
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
Tôi....tôi sẽ ngoan, sẽ nghe lời../nấc nghẹn/
DBV nhìn gương mặt xinh đẹp đẫm nước mắt của cậu, đáy lòng nói lên tia cảm xúc khó hiểu
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/buông tay/ Tốt. Biết điều tôi sẽ nhẹ tay ❄️
Ngoài trời mưa vẫn chưa ngừng rơi. DBV hờ hững đứng dậy giọng lạnh nhạt
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Mặc đồ vào, tôi ghét nhìn đồ chơi rất mát
Cậu vội túm lấy chiếc áo sơ mi dưới đất, run rẩy khoác lên người
Hắn lạnh lùng liếc cậu rồi rời đi
Tg vừa lười vừa chăm :))
Hái hai
Tg vừa lười vừa chăm :))
Sắp thi r
Tg vừa lười vừa chăm :))
Lo quá
Tg vừa lười vừa chăm :))
Trường toi nghỉ lễ cs 5 ngày
Tg vừa lười vừa chăm :))
Chán thiệc sự
Chương 3
Tg vừa lười vừa chăm :))
Hai
Tg vừa lười vừa chăm :))
+1 máy sắp thi nhg vẫn năng suất
Tg vừa lười vừa chăm :))
:)))))
DBV tựa người vào lan can, mát lạnh lùng nhìn xuống phòng khách
Trợ lí
/thấp giọng/ Cậu ta... thể trạng yếu hơn dự đoán, thưa ngài
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/k quay lại nhìn/ Càng tốt, tao không cần đồ mạnh mẽ
Cậu khẽ r/ên r/ỉ, cố gắng ngồi dậy, thân thể gầy gò run lẩy bẩy
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Dậy! ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ngước nhìn/ Tôi...tôi đau
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/bước tới gần/ K được than vãn❄️
Cậu bặm môi, cố lết xuống giường
Hắn kéo cậu đứng dậy, ánh mắt tối lại khi nhìn thấy chân cậu đứng không vững
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/thở dốc/
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/kéo mạnh Cậu đi về phòng tắm/
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Bẩn thỉu ❄️
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/vấp ngã/ Aaa..
Cậu ôm cánh tay, cắn chặt môi cố không khóc thành tiếng
Một giây im lặng. Ánh mắt lạnh lùng của hắn dừng lại nơi cổ tay cậu đã bầm vì bị kéo mạnh
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/cúi người xuống bế cậu lên/
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
A! /bất ngờ/
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
Đừng...tôi tự đi đc
Dương Bác Văn _DBV_hắn
IM! /quát/
TKH rụt cổ, hơi ấm rất nhẹ từ cơ thể người kia bao quanh cậu
lạnh lùng nhưng không đẩy cậu rơi xuống
lần đầu tiên trong cái nơi như địa ngục này
cậu cảm thấy được nâng niu dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/đặt cậu xuống bồn tắm, bật nước ấm/ Tự tắm, tôi không rảnh phục vụ cậu
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ngơ ngác nhìn hắn/ Cảm...cảm ơn anh
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/đứng nhìn cậu/
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Còn k mau tắm đi
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ngại+đỏ mặt/ Anh...anh có thể đi ra ngoài được k
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
Tôi ...tôi..
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cậu có chút buồn cười/
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Còn gì của cậu là tôi k nhìn thấy k
Dương Bác Văn _DBV_hắn
Tim? Gan? Lòng? Cậu tính móc ra rửa hả?
Tả Kỳ Hàm _ TKH_ cậu
/ngại/ Tôi k đc tự nhiên...
Dương Bác Văn _DBV_hắn
/nhìn cậu rồi bước ra ngoài/
Hắn đứng ngoài cửa, nương tựa vào tường khẽ nhắm mắt
Cả hai không nói gì thêm. Chỉ có tiếng nước chảy róc rách hòa vào tiếng trái tim ai đó đang lệch nhịp trong lồng ngực chật chội
Tg vừa lười vừa chăm :))
Hehe
Tg vừa lười vừa chăm :))
Chap này dài hơn hai chap trước
Download MangaToon APP on App Store and Google Play