[Kim Tử Long × Thoại Mỹ] Hôn Nhân Hợp Đồng
Hôn Ước Trên Giấy
Bầu trời mùa này trong vắt, từng đám mây lững lờ trôi ngang qua tòa nhà cao tầng sang trọng nhất nhì thành phố.
Nơi đặt trụ sở chính của tập đoàn Long Thị, tập đoàn bất động sản quyền lực bật nhất.
Tầng 38, phòng Tổng giám đốc.
Không khí lạnh lẽo của máy điều hòa và những bức tường kính khiến nơi đây giống như một chiếc hộp băng, không chỉ bở nhiệt độ mà còn bởi người đàn ông đang ngồi đó.
Kim Tử Long. Tổng giám đốc, 38 tuổi, tài giỏi, sắc bén và nổi tiếng...là người không bao giờ cười.
Anh ngồi sau bàn làm việc lớn, ngón tay thon dài cầm bút bạc, ánh mắt lạnh như sương đang nhìn chằm chằm vào bản hộp đồng trên bàn.
Trái tim người đối diện, dù là doanh nhân dày dặn kinh nghiệm, cũng có thể run lên chỉ bởi một ánh nhìn đó.
Thế nhưng hôm nay, người bước vào căn phòng đó không phải là đối tác, cũng chẳng phải thư ký.
Cô mặc một chiếc đầm trắng đơn giản, tay xách túi nhỏ, dáng người thẳng tắp, đôi mắt hạnh sâu đen thẳm.
Cô nhìn anh không chút ngập ngừng, không kiêu ngạo, không nịnh nọt, không cả...một chút nhún nhường thường thấy ở người phụ nữ khác khi đối diện với Kim Tử Long.
Cô đóng cửa lại, bước tới, không ngồi xuống ghế mà đứng thẳng.
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Tôi đã đọc bản hợp đồng. Sáu tháng kết hôn, không yêu cầu tình cảm, không ràng buộc đời tư. Sau khi kết thúc, đôi bên ly hôn, không dây dưa, có đúng không?/nhìn thẳng vào anh/
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Đúng./không ngẫng đầu/
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Tại sao lại là tôi./giọng điềm tĩnh/
Anh ngẫng đầu lên. Lần đầu tiên trong ngày, ánh mắt ấy rời khỏi giấy tờ.
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Cô không yêu tôi, tôi không yêu cô. Cô cần tiền, tôi cần một người vợ hợp lệ để ngồi vững chiếc ghế chủ tịch. Cô không rắc rối. Đủ rồi.
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Anh chọn tôi vì tôi...không yêu anh? Anh nghĩ thế là an toàn à?/khẽ bật cười/
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Lý trí thì không cần đến tình yêu./mắt khẽ nhíu lại/
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Thế mà người ta hay nói, những cuộc hôn nhân không tình cảm sẽ kết thúc bằng bi kịch.
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Thế thì chúng ta ly hôn sớm hơn dự kiến.
Không gian rơi vào tĩnh lặng. Bầu không khí giữa hai người như sợ dây căng, chỉ cần ai đó siết nhẹ...sẽ đứt.
Cuối cùng Thoại Mỹ bước tới, kéo ghế ngồi xuống. Cô rút cây bút trong túi xách ra, ánh mắt vẫn không rời khỏi anh.
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Còn một điều kiện.
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Nói đi./nhướn mày/
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Trong sáu tháng kết hôn, tôi sẽ tham gia tất cả các sự kiện xã giao với tư cách phu nhân của anh, nhưng ngoài thời gian đó, tôi không sống như một người vợ
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Không sống chung?
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Tôi sẽ ở nhà anh, nhưng không ở chung phòng/mỉm cười/
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Được. Càng tốt.
Cô đặt bút ký tên trước. Không do dự. Không luyến tiếc.
Nét mực sắc sảo trên nền giấy trắng.
Anh nhìn chữ ký ấy một lúc lâu, rồi cầm bút ký tên bên dưới.
Hợp đồng đã hoàn tất. Một cuộc hôn nhân không tình yêu chính thức bắt đầu.
Cùng lúc đó, bên ngoài công tòa nhà, một cơn gió mạnh lướt qua, thổi tung mái tóc của cô gái đứng đối diện tòa nhà. Cô nhìn lên tầng cao nhất, cắn chặt môi. Gương mặt cô có nét giống Thoại Mỹ đến kì lạ...
Một chiếc xe đen trờ tới, đứng trước mặt cô.
Giọng nam lạnh lùng:
Cô đã đến. Mọi thứ bắt đầu từ bây giờ
Cô gái gật đầu, ánh mắt hằn lên tia ganh ghét.
Cô gái ấy...là kẻ sẽ phá nát hợp đồng tưởng chừng như hoàn hảo này.
Chương sau: Phu Nhân Tổng Tài làm loạn Tiệc Tiếp Khách.
Phu Nhân Tổng Tài Làm Loạn Tiệc Tiếp Khách
Khách sạn 5 sao Lục Diệp nơi tổ chức tiệc chiêu đãi giới doanh nhân hàng đầu
Ánh đèn pha lên hắt xuống nền gạch marble sáng bóng, tạo thành khung cảnh vừa sang trọng vừa áp lực
Ở đây, chỉ có hai loại người kẻ có tiền và kẻ muốn tiền
Kim Tử Long bước vào đại sảnh, dáng người cao lớn, đường nét lạnh như sương
Anh khoác lên mình bộ vest đen hiệu Ý được cắt may thủ công, từng bước chân điều, như một tuyên bố ngầm:"Tôi là người đàn ông không ai được phép xem thường"
Nhưng đêm nay, ánh nhìn của một người lại không dừng ở anh...mà là người phụ nữ đi bên cạnh anh
Cô mặc một chiếc váy dài đỏ rượu, không nhiều chi tiết cầu kỳ, nhưng dáng váy ôm sát cơ thể khiến từng đường cong hiện lên rõ nét
Làn da trắng mịn nổi bật dưới ánh đèn, mái tóc búi cao hòe hững để lộ chiếc cổ cao thanh tú. Đôi môi đỏ cong lên một nụ cười nhẹ, đủ khiến trái tim người ta trao đảo
🗣️ Là ai vậy? Mới thấy lần đầu...
🗣️ Không phải Kim Tổng vẫn độc thân sao? Đây là...
🗣️ Phu nhân? Không thể nào!
Những tiếng xì xào bắt đầu lan ra, nhưng Kim Tử Long không giải thích. Anh chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra, đặt lên thắt lưng Thoại Mỹ
Một cử chỉ...tuy nhỏ nhưng lại khiến cả sảnh tiệc náo loạn
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Anh định khiến tôi thành điểm tâm à?/nghiêng đầu thì thầm/
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Cô đã là vợ tôi. Cô nên quen với việc bị nhìn chằm chằm/bình thản nói/
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Ừ, Kim Tổng à...nhưng tôi cảnh báo trước, tôi không giỏi giả vờ đâu/cười khẽ/
Anh nhìn cô, ánh mắt lóe len tia khó đoán
Họ tiến mới một doanh nhân đang trò chuyện. Một người đàn ông trung niên cười lớn
👤 Tổng giám đốc Kim! Và...ô phu nhân của anh à?
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Giới thiệu với mọi người, vợ tôi. Thoại Mỹ
Thoại Mỹ nhẹ nhàng bắt tay từng người, gương mặt không tỏ ra thân thiện nhưng cũng chẳng kiêu ngạo. Khí chất riêng biệt khiến cô nổi bật giữa rừng phụ nữ váy ao lòe loẹt
Tiệc rượu bắt đầu. Nhạc cổ điển vang lên. Những chiếc ly champegne được nâng lên, cụng vào nhau chan chát
Kim Tử Long bận rộn với đối tác, còn Thoại Mỹ thì...đứng một mình ở góc bàn tráng miệng. Cô không hề tỏa ra lạc lõng. Trái lại, vẽ dửng dưng và ánh mắt như xuyên thấu người khác khiến ai muốn bắt chuyện cũng phải dè chừng
Nhưng rồi...có kẻ không biết điều
Một thanh niên trẻ, con trai của một phó giám đốc bước tới. Gã nở nụ cười mà Thoại Mỹ thấy quen thuộc, kiểu cười tưởng mình đào hoa
Trợ lý
Côi là...vợ của tổng giám đốc sao? Nhìn cô...không giống kiểu người phụ nữ mà anh ta sẽ cưới
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Còn anh lại giống kiểu người sắp ăn tát/ánh mắt lạnh như băng/
Gã bật cười. Nhưng nụ cười tắt lịm khi bàn tay Thoại Mỹ bất ngờ hất ly rượi đỏ lên chiếc áo vest của hắn
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Xin lỗi. Tay tôi...lỡ trượt
Cả sảnh tiệc ngừng lại vài giây
Kim Tử Long lúc này đã nhận ra tình huống. Anh bước nhanh tới, ánh mắt lạnh lẽo nhìn tên thanh niên đỏ mặt vì bối rối lẫn tức giận
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Cô ấy là vợ tôi. Nếu cậu còn động vào cô ấy...tôi sẽ không chỉ lấy lại chức của cha cậu, mà cả sự nghiệp của cậu cũng chôn luôn dưới chân Long Thị/giọng trầm, rõ từng chữ/
Tên kia mặt trắng bệch, vội vàng cuối đầu xin lỗi rồi rút lui
Thoại Mỹ chỉ đứng đó, tay vẫn cầm ly rượu cạn, mặt không đổi sắc
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Lần sau...nếu anh để tôi đứng một mình quá lâu, tôi không đảm bảo chỉ hất ly rượu đâu/nhìn anh nói/
Kim Tử Long nheo mắt, khóe môi khẽ nhếch. Biểu cảm lạ lẫm chưa từng ai nhìn thấy ở người đàn ông này. Một nụ cười...rất nhẹ
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Tôi sẽ ghi nhớ
Cô quay lưng bước đi, mái tóc đung đưa nhẹ theo từng bước. Không ai thấy ánh mắt Kim Tử Long lúc đó chứa đựng một chút gì đó...không còn lạnh như băng nữa
Trong xe, không khí im lặng
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Hành động của cô...rất mạo hiểm
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Tôi không thích bị coi thường. Nếu anh không muốn gây rối, thì giữ tôi bên cạnh. Đơn giản vậy thôi
Anh quay sang nhìn cô. Trong khoảnh khắc, Thoại Mỹ cảm giác được...một tia ấm
Anh bật cười. Thật sự cười
Lần đầu tiên, trên môi Kim Tổng lạnh lùng ấy...là một nụ cười thật sự
Chương sau: "Chung nhà nhưng không chung giường"
Chung Nhà Nhưng Không Chung Giường
Biệt thự rộng lớn nhưng lạnh lẽo.Từ hôm kí hợp đồng kết hôn,Thoại Mỹ chuyển vào ở cùng Kim Tổng theo đúng điều khoảng theo thống nhất.
Tuy nhiên giữa họ vẫn là khoản cách vô hình,một sự xa cách cố ý đến từ cả hai phía
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Phòng của cô ở tầng trên, cuối hành lang bên trái. Đừng lạc vào phòng của tôi/lạnh nhạt nói vừa, vừa mở cửa nhà, không nhìn cô một cái/
TThoại Mỹ cắn môi,không đáp cô biết rõ mối quan hệ này vốn chỉ là hình thức .Nhưng khi bước vào căn nhà sang trọng mà lồng thấy trống rỗng,cô chợt tự hỏi
Thoại Mỹ cắn môi, không đáp cô biết rõ mối quan hệ này vốn chỉ là hình thức. Nhưng khi bước vào căn nhà sang trọng là lồng lòng thấy trống rỗng, cô chợt tự hỏi:
Liệu bản hợp đồng này...có thể biến thành một điều gì thật sự?
Đem đầu tiên trong ngôi nhà mới hai người như hai thế giới. Kim Tổng bận rộn với loptop trong thư phòng, ánh đèn hắt lên gương mặt lạnh lùng như tượng tạc
Còn Thoại Mỹ nằm nghiên trên giường, ánh mắt mơ hồ hướng ra cửa sổ, nơi ánh trăng nhạt nhòa chiếu vào...
Thoại Mỹ tỉnh dậy giữa đêm cổ họng khô khốc. Cô quờ tay tìm chai nước đặt đầu giường nhưng lại phát hiện mình chưa kịp mang vào phòng
Lặng lẽ khoác áo choàng mỏng, cô rón rén bước ra khỏi phòng
Ngôi nhà im ắng đến nổi từng bước chân của cô vang lên lẻ loi trên nền gạch
Ánh đèn vàng nhạt ở hành lang dọi lên gương mặt mệt mỏi của Thoại Mỹ. Cô vừa đi đến cầu thang thì bất ngờ nghe thấy tiếng động từ thư phòng
Cánh cửa khép hờ. Ánh sáng hắt ra qua khe cửa, kèm theo tiếng gõ phím lách cách. Tò mò, cô nhẹ nhàng nghiên người nhìn vào trong
Kim Tử Long vẫn ngồi đó, trước màn hình máy tính. Ánh sáng xanh nhạt chiếu lên khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng của anh
Mắt ánh dán chặt vào tài liệu, dáng vẻ tập trung đến mức không phát hiện ra có người đang quan sát mình
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Người đàn ông này, lúc nào cũng vậy lạnh lùng, lý trí và xa cách như thể không bao giờ cho phép ai bước vào thế giới riêng của mình/cười nhạt nói/
Nhưng rồi, trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó Kim Tử Long bổng đưa tay lên trán, mệt mỏi từa đầu vào lưng ghế
Anh nhắm mắt, vẻ mặt giãn ra trong một thoáng yên bình hiếm hoi. Lần đầu tiên, cô nhận ra anh cũng biết mệt, cũng có lúc cô đơn
Thoại Mỹ lặng lẽ quay đi, lòng chợt xao xuyến
Cô thức dạy khá muộn. Bước xuống bếp, Thoại Mỹ ngạc nhiên khi thấy trên bàn ăn có sẵn một ly sữa ấm và lát bánh mì nướng
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Đây là...cho mình sao?
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Cô vừa thầm nghĩ thì quản gia bước vào, lễ phép nói
Quản gia
Phu nhân, Tổng Giám Đốc dặn để phần bữa sáng cho cô. Anh ấy ra ngoài từ sớm
Kim Tổng là người luôn lạnh nhạt, người từng nói "tôi không có thói quen quan tâm dưa thừa đến người khác" lại để phần bữa sáng cho cô?
Tim cô khẽ rung lên một nhịp. Dù chỉ là một hành động nhỏ, những trong thế giới vô cảm này, đó là chút ấm áp mà cô chưa từng mong đợi
Buổi chiều, khi Kim Tổng trở về, cô đã đứng chờ ở phòng khách. Cô không nói gì nhiều, chỉ nhẹ nhàng đưa cho anh một tách trà nóng và khẽ cười
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Cảm ơn vì bữa sáng
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Anh dừng lại, nhìn cô trong vài giây. Vẫn ánh mắt sâu thẳm biển tối, nhưng lần này, nơi đáy mắt ấy...như có gì đó đang lay động
Kim Tử Long( Kim Tổng)
Đừng hiểu nhầm, chỉ là tiện tay thôi/nói giọng khàn khàn/
Thoại Mỹ(phu nhân Kim Tổng)
Ừ, thì tiện tay cũng được. Dù sao, tôi cũng nhận lấy
Đêm đó, khi cả ngôi nhà tắt đèn, hai con người vẫn nằm ở hai căn phòng khác nhau.
Nhưng trong lòng họ, một điều gì đó mơ hồ đang nhen nhóm. Không rõ là cảm xúc thật hay chỉ là ảo tưởng thoáng qua
Nhưng họ điều biết...cuộc hôn nhân hợp đồng này đang bắt đầu có những vết nứt kỳ lạ, vết nứt dẫn vào trái tim nhau
Chap sau : Tình Cảm Gọi Tên
Download MangaToon APP on App Store and Google Play