Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

( RhyCap) POV Bỏ Lỡ

đuổi

Để đáp lại đoạn tình cảm đơn phương suốt 5 năm của Quang Anh, Đức Duy đã dậy từ rất sớm.
Ngày mới vừa bắt đầu cậu đã rời nhà, khuôn mặt có chút thiếu sức sống, đôi mắt hiện rõ quầng thâm. Bước chân chậm chạp như không còn sức lực.
Có lẽ là cậu vì nôn nóng mà mất ngủ cả đêm qua.
Đức Duy đi thẳng đến siêu thị lớn nhất khu phố, cậu dạo bước qua từng gian hàng.
Quang Anh đơn phương cậu 5 năm, thì Đức Duy cũng đã có 5 năm làm bạn cùng anh ấy.
Cậu hiểu rõ sở thức của anh, nên nhanh chóng mua được rất nhiều món mà anh thích.
Cuối cùng, Đức Duy dừng chân trước quầy hoa tươi.
Đức Duy
Đức Duy
Từ trước đến giờ đều là anh tặng hoa cho em. Hôm nay để em làm điều đó nhé.
Đức Duy đứng đợi thanh toán, cậu nhớ rõ những lần trước đến đây đều là Quang Anh tranh trả tiền. Anh chưa từng cho cậu cơ hội làm điều này.
Cậu đã lơ đãng đến mức nhân viên phải gọi đến lần thứ 3 cậu mới nghe thấy, và tiến hành hoàn tất thanh toán.
Đức Duy mang theo túi đồ lớn rời khỏi siêu thị, bắt taxi đi đến nơi ở của Quang Anh.
Đức Duy
Đức Duy
// Chống tay lên cửa sổ, nhìn khung cảnh bên ngoài//
Đức Duy không quen nói chuyện với người lạ nên đã im lặng từ lúc bắt đầu lên xe cho đến lúc dừng.
Cậu chỉ nhẹ nhàng gật đầu cảm ơn rồi bước vội xuống xe.
Đức Duy không gọi trước hay thông báo cho Quang Anh.
Cậu cứ thế đi thẳng vào bên trong.
Nhìn thấy Đức Duy đến, rõ là rất vui vẻ nhưng Quang Anh lại bày ra bộ dạng không quan tâm.
Quang Anh
Quang Anh
Em đến đây làm gì? Chẳng phải đã nói là không muốn yêu anh sao?
Quang Anh
Quang Anh
Mau về đi, anh không muốn gặp em, cũng không cần em đến đây tìm anh.
Đức Duy
Đức Duy
// Đi thẳng về phía Quang Anh//

lỡ hẹn

Nhưng Đức Duy không dừng lại trước mặt Quang Anh, cậu đã cứ thế đi xuyên qua cơ thể Quang Anh.
Cậu không nhìn thấy sự tồn tại của anh.
Bỏ qua Quang Anh, Đức Duy đã dừng chân và ngồi xuống bên cạnh ngôi mộ vẫn còn mới.
Trên ngôi mộ chính là tên và khuôn mặt người mà Đức Duy đã bỏ lỡ.
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy
Đức Duy
Thế nào? Có phải anh đang ở đâu đó mắng chửi em và đuổi em về không?
Đức Duy
Đức Duy
Anh chỉ giỏi nhiêu đó thôi.
Quang Anh
Quang Anh
// Đi đến ngồi bên cạnh Đức Duy//
Nhìn thấy khuôn mặt nhợt nhạt của Đức Duy, Quang Anh rất đau lòng.
Anh muôn đưa tay chạm vào khuôn mặt gầy gò của Đức Duy nhưng không thể.
Anh vẫn nhớ rõ ngày hôm đó, ngày anh quyết định lấy hết dũng khí để tỏ tình với Đức Duy.
Anh đã vô số lần gợi ý Đức Duy về việc yêu đương, và một mối quan hệ nghiêm túc cùng anh. Nhưng cậu luôn nghĩ anh đùa và từ chối.
Nhưng anh đã không thể đợi thêm, vào chính ngày sinh nhật của Đức Duy. Anh đã chuẩn bị kỹ càng một buổi hẹn lãng mạn để tỏ tình.
Đức Duy đã đến đúng giờ, nhìn thấy bàn tiệc được bày trí đầy bong bóng, hoa tươi, và ánh nến lung linh khiến cậu rung động.
Nhưng bước vào bên trong lại không có Quang Anh ở đó.
Nghĩ anh muốn tạo bất ngờ nên Đức Duy không tìm kiếm, cậu vui vẻ ngồi vào bàn đợi chờ sự xuất hiện của anh.
10 phút, 20 phút, 1 tiếng trôi qua…
Nến cũng đã tắt cho cháy đến đế.
Nhưng Quang Anh vẫn chưa xuất hiện, trong lòng Đức Duy liền có dự cảm không lành.
Bởi Quang Anh chưa bao giờ trễ hẹn với cậu.
Đức Duy
Đức Duy
// Mở điện thoại//
Đức Duy còn chưa kịp gọi cho Quang Anh, đã nhận ngay cuộc gọi từ ba Quang Anh.
Đức Duy
Đức Duy
Dạ con nghe ạ.
Bên kia điện thoại truyền đến âm thanh còi cứu thương, tiếng băng ca di chuyển liên tục, và cả giọng gào khóc của mẹ Quang Anh.

không muốn đùa

Trái tim Đức Duy như ngừng đập trong giây phút đó, đau thắt và hơi thở nặng nề.
Giọng ba Quang Anh run rẩy nói với cậu.
“ Quang Anh bị tai nạn xe, mất rồi.”
Bàn tay Đức Duy không còn giữ được điện thoại, nó rơi tự do mang theo cả tinh thần cậu rơi xuống.
Đức Duy không thể đứng vững, cậu loạng choạng muốn rời nhà hàng chạy đến bên cạnh Quang Anh.
Đoạn đường ra cửa rất ngắn, nhưng Đức Duy không thể tự di chuyển. Cậu ngã mạnh xuống sàn nhà lạnh lẽo.
Nhân viên vội vàng chạy đến đỡ cậu dậy, nhưng Đức Duy không nghe lọt tai họ nói gì.
Đức Duy
Đức Duy
Không phải thật, anh ấy sẽ không sao? Nhất định không có chuyện gì.
Đức Duy khó khăn lắm mới có thể lấy lại chút bình tĩnh, nhờ nhân viên hỗ trợ gọi xe để cậu về nhà Quang Anh.
Vì vừa rồi ba Quang Anh đã nói đang chuẩn bị đưa anh ấy về nhà.
Suốt chuyến xe, Đức Duy không ngừng lẩm bẩm.
Cậu vẫn không tin, không muốn tin và cầu nguyện hiện tại chỉ đang là giấc mơ.
Bàn tay siết chặt, móng tay găm thẳng vào da thịt. Nó đã tạo ra vết thương và bắt đầu rỉ máu.
Dù vậy, Đức Duy hình như chẳng cảm nhận được đau đớn.
Tiếng khóc than trong nhà đã vang vọng ra đến bên ngoài, Đức Duy vừa đến đã nghe thấy rõ.
Nhà hai người ở cạnh nhau, ba mẹ Đức Duy cũng đã có mặt.
Nhìn thấy Đức Duy họ vội chạy ra đỡ lấy cậu.
Nếu không có họ, chắc có lẽ Đức Duy đã ngã quỵ.
Đã về đến nhà nhưng đầu óc Đức Duy vẫn đang trống rỗng, tai cứ ong ong. Đôi mắt vô hồn, không hiện ra chút cảm xúc.
Thần kinh Đức Duy như bị tê liệt.
Đến khi được dìu đến cạnh chỗ Quang Anh đang nằm, Đức Duy chính thức bị phá vỡ.
Nước mắt rơi xuống không kiểm soát, miệng không thể nói lời nào.
Cậu cắn chặt môi đến mức bật cả máu vẫn không thể kiềm nén cảm xúc.
Đức Duy
Đức Duy
// Quỳ xuống bên cạnh Quang Anh//
Đức Duy
Đức Duy
// Tay chạm vào khuôn mặt quen thuộc//
Đức Duy
Đức Duy
Anh đang lừa em đúng không, em không muốn chơi trò này.
Đức Duy
Đức Duy
Em không thích đùa giỡn.
Đức Duy
Đức Duy
Anh nhanh mở mắt ra nhìn em đi.
Đức Duy
Đức Duy
Anh hứa cho em bất ngờ mà.
Đức Duy
Đức Duy
Anh kêu em đợi anh mà.
Đức Duy
Đức Duy
Sao anh lại dám không đến.
Đức Duy
Đức Duy
Sao anh dám bỏ lại em.
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh!
Đức Duy
Đức Duy
Làm ơn, làm ơn mở mắt ra nhìn em đi.
Đức Duy
Đức Duy
Em xin anh đấy, làm ơn đi mà.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play