[ Sousou No Frieren ] Kẻ Tha Hương
#1
Ái Linh cuối cùng cũng chịu tỉnh dậy sau giấc ngủ ngon lành trong tiết tiếng Anh trên trường học. Giáo viên bộ môn cùng tên Linh với nó và vô cùng dễ tính nên nó dễ dàng ngủ trong giờ mà không bị ai nhắc, không ghi số đầu bài dù cho nó ngồi bàn đầu.
Ái Linh vẫn còn ngáy ngủ mà ngáp, ưỡn lưng ưỡn vai cho giãn cơ thể sau khi ngủ trong tư thể ngồi úp mặt xuống bàn gần cả tiết đồng hồ. Nằm như vậy mặt nó đỏ đỏ nhẹ, tay chân dù không đè lên nhau, nhưng vẫn thiếu máu do không di chuyển trong một thời gian dài khiến Ái Linh suýt nữa mất thăng bằng ngã xuống.
Ái Linh
Tí nữa thì đừng hỏi tại sao bản thân bị xấu đi.
Khi này tay chân của Ái Linh mới được máu đi tới tạo ra sự tê buốt không thoải mái gì chạy dọc cơ thể. Ái Linh vội vàng xoa bóp chân của mình, nó sợ nhất cảm giác chân đang tê mà máu nó thông tới, rất buốt rất khó chịu. Còn tay thì không có mấy cảm giác như chân, phẩy phẩy vài cái là được.
Ái Linh bấy giờ mới nhận ra sự bất thường từ bản thân mình cho đến quang cảnh xung quanh.
Chân Ái Linh trắng trẻo hơn rất nhiều, làn da không một vết sẹo thâm do những lần nó gãy chảy cả máu khi bị muỗi đốt hoặc bay nhảy xước chân.
Vết sẹo do tai nạn cửa kính cứa khiến Ái Linh phải vào bệnh viện khâu mấy mũi ở dưới cổ chân cũng chẳng còn. Khung xương hình như còn thon và dài hơn trong ký ức của con bé.
Tầm nhìn của Ái Linh lên dần tay nó. Cánh tay cũng thế, trắng hơn và chẳng có bất kì vết sẹo nào cả. Các ngón tay thon dài giống mấy cô người mẫu mà nó hằng mơ ước thật sự đang ở trong mắt nó.
Và cả các móng tay cũng không có dẹt, phẳng do khi trước Ái Linh có thói quen xấu là cắn móng tay. Thay vào đó là móng tay đều đặn, cong cong rất xinh rất đẹp.
Ái Linh giật nảy mình liếc nhìn xung quanh trong sợ hoảng loạn, bối rối và sợ hãi. Không phải lớp học thân quen với vô số đứa bạn cùng lớp đang vui vẻ nói chuyện, hay chăm chú học bài nghe giảng.
Quang cảnh xung quanh chung một màu xanh lá của thiên nhiên, rừng cây rậm rạp. Tia nắng chan hoà nhẹ nhàng hạ xuống thắp sáng cả một khoảng.
Ái Linh hoàn toàn không suy nghĩ được gì nữa, mặc kệ cái chân tê, điên đầu chạy về hướng bản thân cho là có thể thoát khỏi nơi này. Sự trần trụi từ dưới lòng bàn chân khiến Ái Linh tin rằng đây chẳng phải mơ. Sự mềm mại từ cỏ xanh, ẩm nhẹ nhàng từ sương sớm và cứng rắn của đất đá.
Ái Linh không cần thận vấp chân của bản thân, cả người mất lực mà đâm thẳng xuống.
Ái Linh khó khăn kêu lên, cả cơ thể chịu sự ma sát từ cây cỏ khiến làn da trắng trẻo của con bé rát bỏng. Cảm giác này không hề thú vị chút nào cả!
Cho đến khi cơ thể ngừng di chuyển do chẳng còn độ dốc, Ái Linh lúc này đầu óc quay cuồng đến chóng mặt. Nhưng không để bản thân hồi phục lâu, nó bò dậy dù một số nơi đã xước hoặc bầm tím.
Ái Linh
Hồ nước…? // gắng gượng //
Chẳng hiểu bản thân nghĩ gì, Ái Linh gượng dậy chạy tới bên mặt hồ. Để rồi chết lặng trước đôi mắt nó nhìn thấy qua sự phản chiếu của mặt hồ trong.
Ái Linh
// nghẹn cả cổ họng, nói không nên lời //
Như bao đặc điểm của người Việt Nam khác, Ái Linh có mái tóc dài nâu sẫm đến gần mông, đôi hạt dẻ lấp lánh dưới nắng. Máu đỏ da vàng chính là câu nói nổi tiếng nói về người Việt Nam.
Ấy vậy, điều Ái Linh nhìn được chính là một bản thân đầy xa lạ như thể đây chẳng phải là con bé. Nó muốn phủ định ngoại hình nó nhìn thấy này nhưng không thể không khỏi xuýt xoa trước vẻ đẹp tinh tế rạng ngời này.
Cô gái tựa như một giấc mơ trong trẻo. Mái tóc dài bồng bềnh trắng muốt, nhẹ nhàng tung bay theo gió, tựa như những dài mây non mềm mại. Trên mái tóc ấy, nổi bật là những chiếc nơ xanh biếc - màu xanh trong veo như bầu trời, càng làm nổi bật nước da cô gái trắng ngần như ánh sáng ban mai.
Gương mặt thon gọn, làn môi chúm chím, đôi mày thanh tao và đôi lông mi dày cong vút.
Nhưng điểm nhấn của gương mặt này là đôi mắt.
Đôi mắt rộng mở, trong vắt như pha lê, ánh lên sắc xanh biếc phản chiếu cả đất trời. Ánh mắt ấy vừa ngây thơ, vừa tràn đầy sự sống, như đang lắng nghe cả thế giới thì thầm.
Nguyễn Ái Linh
// đưa tay sờ lên mặt //
Nguyễn Ái Linh
Thật sự… quá xinh đẹp…!
Dù vậy, sự kinh hãi và lo lắng tột lộ vẫn luôn xâm chiếm tâm trí Ai Linh, chưa hề tan biến được giây phút nào. Đầu óc Ái Linh bắt đầu vận dụng những kiến thức mình để có thể đưa ra một câu trả lời thích đáng cho chính bản thân mình.
Ái Linh đâu phải con ngu để không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sống trong một thời đại công nghệ cao với biết bao bộ phim, tiểu thuyết hay trò chơi liên quân đến việc thời không.
Xuyên không, trọng sinh, trùng sinh, bị ép vô thế giới khác, trái đổi linh hồn?
Những motip truyện cứ thế nhảy ting ting trong đầu. Càng nghĩ càng không có câu trả lời nào, càng khiến tâm trí Ái Linh bất ổn, không thể bình thường. Cảm xúc ứ nghẹn rồi dâng trào, dòng nước nóng hổi chảy dọc xuống má.
Ái Linh phẫn nộ đập tan đi hình ảnh cô gái mái tóc trắng phản chiếu trên mặt hồ. Con bé nó ghét điều này, không thể chấp nhận được điều này.
Nguyễn Ái Linh
Chết tiệt…! Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt! Khốn nạn… mẹ kiếp…
Ái Linh điên cuồng xóa đi bản thân trong mắt, như sợ rằng chỉ cần dừng tay là cô gái ấy sẽ trở lại một lần nữa. Nước bắn tung toé ra khắp nơi, sự dao động mạnh mẽ trên mặt hồ nhoà đi mọi thứ như Ái Linh mong muốn.
Nguyễn Ái Linh
Tại sao cơ chứ… Mình mới chỉ là học sinh cấp hai sắp nghỉ hè thôi mà…
Nguyễn Ái Linh
Mình mới chỉ… ngày mai rõ ràng là kiểm tra toán rồi…
Nguyễn Ái Linh
Kiểm tra xong là nghĩ đại lễ 30/4 của đất nước kia cơ mà…
Nguyễn Ái Linh
// nước mắt giàn giụa //
Sự phẫn nộ mất lý trí dần biến mất, thế chỗ cho sự bất lực tột cùng. Tiếng khóc cũng chẳng còn lớn, chỉ còn những tiếng thút thít đến xót lòng. Ái Linh vô lực khuỵu xuống trong đau đớn, tay vô thức cứ thế cuộn chặt để thể hiện rằng nó vẫn cố gắng kháng cự hiện tại nghiệt ngã này.
Ái Linh không thích khóc lớn, vì khi khóc hô hấp của nó như bị mắc kẹt chẳng thể thở nổi, trái tim thì đập liên hồi một cách mạnh mẽ trong lồng ngực. Những nơi dòng lệ nóng hổi đi qua là sự cháy rát như sự chua chát việc mình khóc.
Vậy mà hiện giờ, ngoài việc khóc oán trách ra, Ái Linh không biết phải làm gì cả.
Con bé nó chưa từng phải rơi vào tình cảnh này, nó luôn trong vòng tay ấm áp của gia đình, sự nuông chiều của những người thân thiết xung quanh và sự hoà bình của đất nước mà ông cha ta đã giành được. Những điều ấy đã tạo nên một con nhỏ chưa trải sự đời, vứt ra đường là thiếu kỹ năng sống.
Ăn sung mặc sướng, học hành đầy đủ quen rồi. Giờ đây lại ở nơi đất khách quê người, chẳng những vậy còn không thể liên lạc được với gia đình hay nhận bất kì sự trợ giúp nào.
Nguyễn Ái Linh
Trên Trái Đất có hơn tám tỉ dân, mênh mông biển người sao lại chọn mình? // cười xót xa //
Ái Linh biết là không nên đổ lỗi như vậy, không nên ích kỷ mà hại một người giống tình cảnh mình như vậy. Nhưng biết sao giờ, khi con người ở trong thời kì tuyệt vọng nhất sẽ chẳng thể tích cực nổi. Nó biết nó không cao cả, không có tấm lòng nhân ái để nghĩ cho người khác trước bản thân nó.
Ái Linh đột nhiên nhớ tới trend trên TikTok tháng tư năm nay, “nhiều người thế chẳng lẽ chọn mình” khi bị phóng viên hỏi về sự kiện lịch sử Giải phóng miền Nam, Thống nhất đất nước.
Chợt cơn đau điên đảo chạy tới, Ái Linh đang khóc đỏ mắt khó thở thì đã phải rên rỉ chịu đau ôm đầu. Con bé đang chịu sự tra tấn không thể tả bằng lời, cơn đau này như muốn chết đi sống lại. Có thứ gì đó đang truyền tải vào đầu con bé.
“Mọi chuyện… sẽ ổn thôi, cô gái trẻ.”
Nguyễn Ái Linh
// mở to mắt //
Ái Linh thều thào nói, mồ hôi tuôn rơi đầy trán ướt đẫm cả máu tóc trắng bạc. Nhưng chẳng nhận được bất kì sự phản hồi, đồng thời cơn đau đầu đã biến mất. Và kí ức của cơ thể này cứ thế xâm nhập vào đại não Ái Linh.
Lượng thông tin khủng khiếp làm Ái Linh khó có thể kịp thời chứa chấp.
Nguyễn Ái Linh
// máu mũi cháy //
Có vẻ lượng thông tin quá đỗi khổng lồ làm đại não Ái Linh bất động và choáng váng. Máu mũi chảy ra là do tác dụng phụ hay nguyên nhân nào đó.
Sau một hồi, Ái Linh thở hổn hển nằm vã ra đất để hồi phục. Bình thường là con bé rất ngại nằm xuống đất hay nơi nào bẩn, nhưng hiện giờ chuyện đấy còn quan trọng nữa sao?
“Xin chào, Nguyễn Ái Linh.”
Giọng nói lần nữa vầng lên bên tai, Ái Linh không đủ sức để giật mình trước tình cả. Con bé cứ thế nằm, mắt đảo nhìn xung quanh và bắt đầu phân tích suy nghĩ.
“Đừng sợ, tôi là người đã gọi em đến đây.”
Nguyễn Ái Linh
// nhắm mắt //
THO CUTE:)))
Thật ra “Kẻ tha hương” trong tiếng anh có nhiều lắm.
- Exile: Người bị đày đi xa quê hương, hoặc sống xa quê vì hoàn cảnh.
- Wanderer: Người lang thang, đi nhiều nơi không cố định.
- Outcast: Người bị xã hội ruồng bỏ, phải sống tha hương.
- Drifter: Người sống phiêu bạt, không ở yên một chỗ.
- Nomad: Người du mục, luôn di chuyển (ngụ ý sống kiểu tha hương, nhưng chủ động hơn).
THO CUTE:)))
Như mọi người đã thấy, từ Exile là từ miêu tả đúng tình trạng của Ái Linh.
THO CUTE:)))
Người phải rời xa quê hương vì hoàn cảnh, vì nguyên do bắt buộc nào đó chứ không phải là tự nguyện.
THO CUTE:)))
Nếu mọi người thắc mắc vì sao mình chọn “Exile” thay vì “kẻ tha hương” là vì mấy app chỉnh sửa ảnh, tạo chữ của mình đeo có form chữ tiếng việt.
THO CUTE:)))
Chứ rảnh gì ngồi tìm mấy từ tiếng anh mệt thấy bà cố nội ra.
THO CUTE:)))
Đó là lý do mấy bộ như Last Dream, Warm Sunshine hay Perhaps mình đều để tiếng anh.
THO CUTE:)))
Tiếng việt thơ, đúng nghĩa mang nỗi niềm nhớ quê hương đến tha thiết.
THO CUTE:)))
Ai biết app nào có form chữ tiếng việt đẹp không chỉ mình zới.
THO CUTE:)))
Dạo này thích Frieren quá nên quất luôn, chưa chắc tới cuối truyện như mấy bộ kia hay không.
THO CUTE:)))
Mấy chap đầu lời bộc bạch là chính, dần dần khi Ái Linh quen với nơi này rồi thì sẽ ít đi.
THO CUTE:)))
Ngang ngửa bộ Warm sunshine ấy.
#2
Nguyễn Ái Linh
Ừm, thì sao?
Cuối cùng Ái Linh cũng đã bình tĩnh, nó từ tốn đáp lại chứ không phải dáng vẻ phát điên khi nãy. Sau khi khóc, là thời điểm ta trầm tĩnh nhất, đầu óc cũng minh mẫn để suy xét lại mọi thứ đã diễn ra. Khóc cũng chỉ là dạng bộc lộ cảm xúc, vô vàn trạng thái mấy ai hiểu hết.
Nguyễn Ái Linh
Vậy chị nói chuyện đó với em làm gì? Không phải nên nhìn em chật vật sinh tồn sao?
Anna
Tôi không nhẫn tâm đến vậy… Dù sao, việc em xuất hiện ở nơi này là bởi vì tôi cần sự giúp đỡ từ em, Ái Linh.
Nguyễn Ái Linh
Giúp đỡ? Ha… // cười khẩy //
Nguyễn Ái Linh
Em chỉ là một con nhóc cấp hai, báo kính bố mẹ còn chưa làm được thì giúp được gì cho kẻ xa lạ như chị cơ chứ?
Nguyễn Ái Linh
Em sinh ra ở thời bình, sống như một cô công chúa được yêu chiều của gia đình.
Nguyễn Ái Linh
Chị đang trông mọng điều gì vĩ đại từ em đây?
Nguyễn Ái Linh
Tốt nhất là chị nên chọn người có năng lực hơn em, và trả em trở về mau lên.
Ái Linh sau khi khóc đã đủ lý trí để phân tích được mọi chuyện. Cái ngoại hình như anime thế này ngoài đời làm gì có thật, và cả khi nãy chạy, nó đã vô tình thấy được một số sinh vật mà Trái Đất chắc chắn không có.
Nhưng khi ấy đang mấy bình tĩnh nên cứ đâm đầu chạy, nào có hình ảnh gì lọt vô mắt được ngoài con đường trước mắt.
Xong cả ký ức mà cơ thể truyền tới về thế giới này, về nguồn gốc thân thể này… Lúc sau lại xuất hiện người tên Anna bảo rằng cần sự giúp đỡ của Ái Linh nên mới gọi nó tới đây.
Mấy chuyện phi logic thế này chắc chắn là sự nhờ vả vĩ đại hoặc cao cả.
Anna
Tôi xin lỗi, em chính là người thích hợp nhất trong suốt mấy trăm năm qua tôi tìm kiếm.
Anna
Em đừng nghĩ rằng bản thân vô dụng, em chắc chắn sẽ giúp được tôi mà thôi.
Anna nói với giọng kiên quyết, một người như Ái Linh còn nhận thấy rõ sự vững chãi có cơ sở từ lời nói của chị ta.
Ái Linh tiếp tục nổi điên, chị ta thật sự không hiểu ý nó nói sao? Con bé nó đã cố gắng kìm chế cơn giận giữ trong lòng để có thể nói ra nhẹ nhàng việc có sức nặng như thế.
Có thể nói IQ lẫn EQ cũng ngang ngửa nhau ở dưới đáy đấy.
Nguyễn Ái Linh
Chị thật sự không hiểu lời tôi nói sao?
Nguyễn Ái Linh
Chị có biết chỉ vì muốn tìm ai có giúp đỡ chị đã hại tôi như thế nào không?
Nguyễn Ái Linh
Tôi không còn là chính tôi tôi biết, làm một kẻ ngoại lai ở hành tinh này, rời xa mái ấm gia đình rất sớm dù chẳng phải hoàn cảnh đặc biệt khó khăn nào.
Nguyễn Ái Linh
Tôi còn có bạn bè, tôi còn đi học, tôi còn cả một tương lai rạng sáng ở phía trước… Chỉ vì sự ích kỷ của chị…
Nguyễn Ái Linh
Chị đang muốn tôi chết già chết cỗi trong sự cô đơn đúng không?!
Ái Linh nói lớn, muốn nắm cổ áo Anna nhưng không được. Bàn tay nó xuyên qua cơ thể Anna, Ái Linh kinh ngạc như không tin được những gì mình thấy.
Thiếu nữ có ngoại hình na ná Ái Linh hiện giờ im lặng, đôi mắt cô khóa chặt vào đôi mắt mang âm hưởng bầu trời của Ái Linh. Bị nhìn vào mắt đột ngột như thế khiến Ái Linh giật mình, hơi lùi bước làm người hèn.
Anna
Tôi biết chứ? Sao tôi lại không biết cơ được.
Anna ngừng lại một chút, đôi mắt cô quan sát sự chuyển biến cảm xúc mãnh liệt của Ái Linh.
Anna
Em chỉ có một lựa chọn, đó chính là giúp tôi, hoặc không, tôi sẽ cho em ở lại nơi này vĩnh viễn không hẹn kiếp sau trở về.
Anna
Chết già chết cỗi… như em mong muốn.
Nguyễn Ái Linh
// bặm môi //
Ánh mắt sắt lạnh của Anna, nó trống rỗng như tâm của Ái Linh hiện giờ vậy. Dù sao thì Ái Linh cũng chỉ là con người sống trong hoà bình, lần đầu nhận được ánh mắt khủng khiếp chứa sát khí như vậy…
Nguyễn Ái Linh
// buông lỏng cơ tay //
Ái Linh biết rằng mình chỉ có một con đường, và không thể có đường thứ hai đi bước đi. Chi bằng chứ nghe theo người tên Anna, là nó sẽ được trở về nhà.
Chí ít, còn có được mục tiêu tồn tại ở cái nơi này.
Nguyễn Ái Linh
Chị cần điều gì ở em? Sự giúp đỡ gì…?
Anna
Đơn giản lắm, tôi biết em sẽ làm được.
Anna
Em chỉ cần sống, hoàn thành cuộc đời này của em.
Nguyễn Ái Linh
// ngỡ như bị mất khả năng nghe hiểu //
Ái Linh hoài nghi trước lời nói mật ngọt, ánh mắt nửa tin nửa ngờ. Chuyện hoàn thành cuộc đời này thôi, nghe có vẻ đơn giản.
Nguyễn Ái Linh
Dễ dàng… thế thôi à?
Anna
Nhưng để làm được điều đó, em sẽ phải tập luyện sức mạnh của mình trước đã.
Nguyễn Ái Linh
“Sức mạnh…? Thể loại viễn tưởng, fantasy nào đây?”
Anna
Tôi sẽ ở bên cạnh em cho đến khi em có khả năng một mình tiến bước.
Nguyễn Ái Linh
Tức là khoảng bao lâu?
Anna
Còn phải xem sự tiến bộ của em đã.
Ái Linh đăm chiêu suy nghĩ, nếu về khoảng học tập thì con bé rất tự tin khả năng học hành của mình. Vốn là một người thông minh, nhanh nhẹn nên từ bé giờ Ái Linh học mọi thứ khá nhanh và suôn sẻ.
Rồi tiếp tục suy nghĩ, lương lự không biết bản thân mình nên yêu cầu điều này không.
Nguyễn Ái Linh
Em có thể thỉnh cầu vài điều được không chứ?
Anna
Ồ, nói đi? // nhướng mày //
Anna tò mò trước yêu cầu của cô bé này, hóa ra cũng là người biết lấy lợi cho mình.
Nguyễn Ái Linh
Những ký ức mà em có đều là những kỷ niệm em trân quý, nên có thể cho em khả năng siêu trí nhớ không?
Nguyễn Ái Linh
“Mình không muốn quên mọi người.”
Hoàn thành cuộc đời tức là đi tới cuối cuộc đời, chắc hẳn sẽ là khoảng thời gian không ít.
Tôi nhớ rõ hôm ấy, là một ngày cực kì tuyệt vời đối với tôi. Đâu đâu cũng là lá cờ đỏ sao vàng phấp phới dưới làn gió dịu dàng. Màu đỏ, một màu đau thương nhưng cũng quá dỗi tự hào của dân tộc.
Thật sự rất đẹp, rất tuyệt vời. Nó làm bừng sáng cả tâm hồn tôi, gợi nhắc cho tôi về sự kiên cường, không chịu bất khuất của ông cha ta.
Dù rằng hơi tắt đường chút, nhưng không sao, cứ coi như mọi người đang tạo cơ hội cho con đường về nhà của tôi thêm rực rỡ và lấp lánh trong mắt tôi.
Nguyễn Ái Linh
Bố bố bố, không ấy 30/4 mình đi xem diễu binh đi!
Nguyễn Phúc Bảo
Kiểm tra nốt môn cuối đi rồi bố sẽ xem xét.
Nguyễn Phúc Bảo
Cơ mà đông lắm đấy, con không chen vô nơi đông đúc như thế được đâu.
Nguyễn Phúc Bảo
Chết ngạt chết ngột luôn.
Nguyễn Ái Linh
Ơ kìa? Nói với bố chán thế, chả có tí nhiệt huyết đón đại lễ với con cả!
Nguyễn Ái Linh
Đi xem đi bố! Mừng 50 năm như này cả đời người cùng lắm chỉ có một đến hai lần thôi!
Nguyễn Ái Linh
Chắc gì bố sống được đến 50 năm sau để kỉ niệm tròn 100 năm kia cơ chứ.
Nguyễn Phúc Bảo
Trù ẻo bố đấy à? Ăn nói vớ va vớ vẩn.
Nguyễn Phúc Bảo
Chịu đi, không đi được đâu.
Nguyễn Phúc Bảo
Đợi 2/9 năm nay là cả nhà mình giành chỗ xem.
Nguyễn Ái Linh
Kê, bố nói được làm được cấm thất hứa! Đồng chí nhớ giữ lấy lời mình nói đấy nhé!
Ai mà ngờ được, tôi mới là người thất hứa trước. Đối với bố, với mẹ, với chị và người thân, bạn bè tôi thì lời hứa đi xem duyệt binh ấy chỉ đơn giản là bốn tháng chờ đợi với họ. Còn tôi, là cả một đời người.
Mong rằng, khi tôi trở về, tôi sẽ không phải là một người xa lạ trong mắt họ.
#3. Nắng hạ hôm nay
Chốc chốc thoáng cái đã hơn một năm Ái Linh đã đến vùng đất này, con bé đã quen với cuộc sống nơi đây và sắp sửa thích nghi được văn hóa nơi này. Thật lòng mà nói thì Ái Linh vẫn gặp chút khó khăn khi phải sinh hoạt theo con người ở hành tinh này trong khi bản thân vẫn mắc kẹt ở quá khứ.
Đồng thời, con bé cũng có thể tự do sử dụng sức mạnh hay còn gọi là phép thuật Anna đã từng nhắc trước đó. Để đạt được thành tựu này là cả một quá trình học tập, luyện tập gian khổ từ ngày lẫn đêm, giấc mơ cũng không tha khi Anna có thể tạo một vùng đất trong mơ để ép Ái Linh tập luyện.
Hồi đầu thì nản lắm, mệt rã rời nhưng tập nhiều thì thành quen, thấy dễ ngay. Chính vì vậy Anna đều sẽ tăng mức độ tập luyện lên để phù hợp với năng lực Ái Linh theo từng giai đoạn.
Học mỗi phép thôi thì chưa đủ, Anna cực kì nghiêm khắc khi còn cho một người rất ít khi tập thể dục như Ái Linh học thể thuật. Nói chung là học phép học thể thuật đều là những thứ rất mới với Ái Linh nên con bé đã mất một khoảng thời gian làm quen.
Với chương trình học tập như điên đó, Ái Linh từ một con bé chẳng thể tự vệ bản thân khi ở Việt Nam giờ đây đã có thể tự do tung hoành khắp nơi khắp chốn không sợ bố con thằng nào.
Anna
Hôm nay là buổi cuối ta gặp nhau.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Ừm.
Để tiện cho mục đích sau này, Ái Linh đã phải tự đặt tên cho chính mình. Dựa trên một chút ký ức về danh sách tên tiếng Anh, tiếng Pháp hay tiếng gì đó con bé từng đọc thì nó chọn cái tên “Anastasia”.
Cái tên này có nghĩa là “tái sinh”, tức là Ái Linh có hai cuộc đời. Ái Linh tái sinh thành Anastasia, và ngược lại. Tái sinh còn có nghĩa là sống ở cuộc đời mới, cách mới theo hướng tươi đẹp hơn. Và nó mong rằng cuộc đời mình sẽ thuận lợi, may mắn.
Còn họ thì Ái Linh vớ bừa họ của nhân vật trong game Honkai Impact 3 nó chơi.
Anna
Em không có chút cảm xúc gì với tôi sao?
Anastasia Schariac / Ái Linh
…
Anastasia Schariac / Ái Linh
Không, sao em có thể nảy sinh tình cảm với người hại mình như này được cơ chứ.
Anna
Thế sao // cười chua xót //
Anna không thể phủ nhận rằng việc mình làm đã hại cả cuộc đời của một cô học sinh, và cô biết con bé không thích mình. Nhưng sống bên nhau hơn một năm, kể cả trong giấc mơ cũng dính liền tới nhau thì không có chút tình cảm nào là nói dối.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Hôm nay là buổi tập cuối cùng, vậy em sẽ tập luyện cái gì đây?
Anna
Không, em sẽ không tập luyện gì cả. Mà đây sẽ là một bài kiểm tra thực lực của em xem em đã tiến bộ như nào.
Anna
Và đã đạt tiêu chí hay chưa.
Ái Linh bắt đầu mất kiên nhẫn vì Anna cứ vòng vo không vào thẳng vấn đề. Xin lỗi chứ đó giờ Ái Linh không phải một người có đủ kiên nhẫn.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Vậy em sẽ đấu với thứ gì?
Bình thường là Anna sẽ tạo ra những con vật đủ hình đủ dạng vô cùng phong phú để Ái Linh luyện tập với bọn nó. Không những vậy, cô còn xâm nhập ký ức của Ái Linh mà tạo ra những con quái có hình dạng giống với mấy con boss, quái trong game Ái Linh hay chơi.
Điều này đã làm con bé vô cùng tức giận vì cô đã tự tiện xâm nhập trái phép vào ký ức nó. Nhưng nó chỉ biết ngậm ngùi vì không thể không nói rằng việc làm của Anna rất có lợi cho luyện tập.
Anastasia Schariac / Ái Linh
?!
Chỉ đơn giản hai chữ đã khiến Ái Linh sượng người lại, tưởng đâu tại con bé bị mất khả năng thu nhận âm thành từ người khác.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Chị đùa em à? Bình thường em chạm vào chị còn không được chứ sao mà đấu?
Anna
Phải, em sẽ đấu với tôi… Nhưng là tôi ở hình dạng khác.
Ái Linh mở to mắt kinh ngạc, Anna hiện giờ ở dạng linh hồn nên đó chính là lý do con bé không thể chạm vào chỉ có xuyên qua. Nếu mà ở dạng khác, tức là ở dạng con người?
Một người phụ nữ trưởng thành xuất hiện để thay thế cho một thiếu nữ trẻ. Không chua ngoa mà nói, Ái Linh có cảm tình với hình dạng này của Anna hơn, sức hút của một người phụ nữ là không thể chối cãi!
Anastasia Schariac / Ái Linh
“Giờ mới nhận ra… Hình dạng của mình na ná Anna.”
Anna vì không muốn bài kiểm tra cuối cùng này gây thiệt hại cho khu rừng và thu hút các sinh vật khác, nên cô đã lập tức đưa bản thể thật cơ thể thật của Ái Linh vào lãnh địa của cô.
Anastasia Schariac / Ái Linh
“Bất ngờ thật.”
Thông thường lãnh địa này chỉ mở khi Ái Linh đi ngủ, ấy vậy con bé không ngờ khu vực này sẽ chứa chấp được cơ thể thật chứ không phải linh hồn.
Anna
Nào, giờ bắt đầu đi.
Anna
Tôi sẽ không nương tay đâu.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Ừm…
Quang cảnh xung quanh vô cùng hoang tàn vì nơi đây đã xảy ra cuộc chiến chứng minh thực lực của Ái Linh sau khi đã trải qua bao nhiêu cuộc tập luyện nghiêm khắc. Và chính sự hoang tàn của lãnh địa chính là minh chứng cho sức mạnh của Ái Linh.
Anna
Em đã thắng rồi… Chúc mừng nhé!
Cơ thể của cả hai đều tàn tạ với vô số vết thương lớn nhỏ, có những vết thương máu vẫn chảy, nhưng cũng có cái đã khô. Đặc biệt chính là Anna, người có bị thương còn nghiêm trọng hơn Ái Linh.
Anna
Cảm ơn… và cũng xin lỗi.
Nói rồi cơ thể Anna đổ rạp xuống, máu chảy ồ ạt nhưng vài giây sau cơ thể cô biến thành những đốm sáng bay lên trời. Đồng thời mọi thứ trong lãnh địa cũng được khôi phục như chưa từng có trận chiến nào cả. Chỉ duy nhất sự hiện diện của Ái Linh chính là minh chứng sống.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Ngốc thật, dám mượn cớ bài kiểm tra cuối cùng để em giết chị.
Lúc đầu Ái Linh cứ tưởng đây là một bài kiểm tra cuối cùng bình thường, nào ngờ khi mới bắt đầu Anna đã ra tay không thương tiếc với nó với nhiều phép chí mạng. Khi ấy con bé mới nhận ra nếu mình thật sự thua là mình sẽ chết, nên mới nghiêm túc đấu với Anna.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Không nương tay à? Nhưng chị thật sự đã không làm thế.
Rõ ràng Anna có thừa khả năng để giết Ái Linh, nhưng có lẽ vì tình thương trong lòng sau hơn năm cạnh nhau đã ngăn cản cô làm điều đó. Và cũng chính lý do đó, lý do đấy khiến Anna nương tay với Ái Linh. Để rồi người chết lại là Anna.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Muốn bù đắp cho em bằng cái chết của chị sao? Đồ ngu, bảo IQ và EQ thấp đâu có sai.
Ái Linh nhìn chăm chăm vào nơi Anna đã nằm xuống. Nói gì thì nói, ở bên nhau ở một năm cũng đủ khiến sự hận thù trong lòng nó lay chuyển. Chính điều này khiến con bé rất sợ hãi chính mình, sợ sự khó hiểu của bản thân mình.
Con bé đang ngày càng thầm nảy sinh tình cảm sau bao chuyện. Anna là người đã chia cắt con bé khỏi “nhà”, nhưng cũng chính Anna là “nhà” của con bé ở thế giới này. Hai cảm xúc khác nhau cứ thế xung đột lẫn nhau rất mâu thuẫn.
Vừa hận cũng vừa thương. Đến chính Ái Linh còn chẳng hiểu bản thân mình bị gì, cảm xúc con người là thứ khó hiểu nhất trần đời, vô cùng mâu thuẫn nhưng không thể thiếu bất kì cảm xúc nào.
Anastasia Schariac / Ái Linh
Em nói dối đấy, em thật sự có chút tình thương với chị.
Ái Linh ngàn vạn lần xin lỗi gia đình, người thân, bạn bè lẫn đất nước của mình. Cảm xúc của con bé cứ như vậy, nó không thể điều khiển theo ý muốn của mình được.
Cùng lúc đó, lãnh địa như đang vỡ tan ra như cách hiện tại đang chào tạm biệt quá khứ. Ái Linh trở về khu rừng khi nãy với tâm trạng không được ổn định cho cam.
Nhưng con bé không khóc, vì nó thấy nó không nên khóc cho một người như Anna.
Vào một buổi sáng tinh mơ, cụ thể là gần bảy giờ sáng.
Nguyễn Ngọc Bảo An
Này, Thỏ nhìn camera đi, trông cửa chị lén nhận đồ.
Nguyễn Ái Linh
Tự xem đi… đang ngủ mà… // ôm chăn //
Nguyễn Ngọc Bảo An
Dậy, dậy đóng cửa cho chị!
THO CUTE:)))
“Chiến dịch Hồ Chí Minh đã toàn thắng!”
THO CUTE:)))
“Thành phố Sài Gòn đã hoàn toàn giải phóng! Cờ chính phủ cách mạng lâm thời Cộng hoà miền Nam Việt Nam đã tung bay trên nóc phủ tổng thống ngụy quyền.”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play