Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tiên Tôn Lạnh Lùng Mang Thai Tiểu Hồ Ly Của Ta

chương 1

Trên núi Hồ Hồ, vạn vật lặng im,chỉ còn tiếng gió thì thầm luồn qua tán lá rậm rạp.
Một con hồ ly đỏ với bộ lông lưng tựa đỏ lửa rực,bụng trắng như tuyết,đứng sừng sững tại nơi giao hội linh mạch.Đầu ngẩng cao, ánh mắt nhìn lên vầng trắng tròn, nó lặng lẽ hấp thụ tinh hoa trăng sáng, chắt lọc thành yêu đan.
Mỗi khi ánh sáng bạc chạm đến thân mình,bộ lông mềm mại của hồ ly lại ánh lên sắc vàng nhạt.Ba chiếc đuôi đỏ rực như lửa khe ve vẩy, biểu lộ sự thỏa mãn vô cùng.
Khi tia sáng cuối cùng của trăng tan biến,hồ ly cuộn mình,nuốt lấy yêu đan,tức thì hóa thành một chiếc "bánh hồ ly" nhỏ nhắn và mềm mại,trông vô cùng đáng yêu.
Thương Nhiễm đã xuyên vào cuốn sách tu tiên này nửa năm. Từ ngày nàng nhập vào thân xác hồ ly ,thời gian dẫn đến bi kịch trong nguyên tác đã gần kề. Trong đó,nàng sẽ rơi vào kỳ phát tình ,không thể chống cự,lao vài nam chính.Sau cùng,bị tổn thương bởi sự lạnh lùng của hắn và nữ chính,nàng trở mặt đối đầu rồi chết thảm khi nội đan bị cướp đoạt.
Để thoát khỏi vận mệnh ấy,nửa năm qua, Thương Nhiễm từ bỏ động phủ tại núi Vân Trạch - nơi nam chính sẽ xuất hiện, dời đến Thương Lan sơn hoang vắng,cách ba nghìn dặm.Nàng thầm nghĩ tránh xa trung tâm cốt truyện chính là an toàn nhất.
Dẫu vậy,thời gian gần đây cảm giác bất an trong nàng càng lúc càng lớn.
Kỳ phát tình cửa Thương Nhiễm đang đến gần,cơ thể nàng nóng bức,tâm trí loạn động.Nàng thậm chí đã nghĩ đến việc tìm một yêu tu nào đó cũng vượt qua giai đoạn nguy hiểm này, nhưng trong vòng trăm dặm,chẳng có yêu hồ nào cùng tộc với nàng.
Buồn bã,Thương Nhiễm nằm cuộn tròn,bộ lông mềm mại che đi ba chiếc đuôi đỏ rực đang bất an khẽ đong đưa.
Hiện giờ, nàng mới chỉ đạt tầng bảy của hóa hình,vẫn chưa ổn định,tai và đuôi hồ ly chưa thể giấu hoàn toàn. Nàng cần thêm ba tháng tu luyện, đạt tầng chín đại viên mãn,mới có thể duy trì nhân dạng hoàn chỉnh.
Dù vậy,so với đám yêu tu bình thường, nàng có thể được xem là khá mạnh.Nhưng đứng trước Long Ngạo Thiên - nam chính được xem là con cưng của vận mệnh trong truyện,nàng chẳng dám chắc liệu mình có thể tự bảo vệ bản thân hay không.
Đúng lúc ấy,từ dưới chân núi,một bóng đen lao vụt qua như gió lốc.
Đôi tai hồ ly của Thương Nhiễm giật nhẹ,nàng ngửi thấy một mùi hương quen thuộc từ trong gió.
Chỉ thoáng chốc,Tiểu Nhím Yêu đã từ dưới núi chạy lên,bước chân đạp trên lá mục ẩm ướt.
Tiểu Nhím Yêu
Tiểu Nhím Yêu
*Toàn thân run rẩy,mồ hôi đổ như tắm,nó lắp bắp nói: "Đại vương! Không xong rồi! Ta lại thấy Hoàng Bì Yêu ở chân núi!"
Tiểu Nhím Yêu
Tiểu Nhím Yêu
Tháng trước ả trộm đi cây nhân sâm trăm năm của chúng ta,giờ lại lởn vởn dưới chân núi,chắc chắn không có ý tốt!
Thương Nhiễm vốn đang phiền não vì kì phát tình,nghe vậy lập tức nhíu mày,siết chặt móng vuốt.
Cái con chồn vàng tinh kia ngày nào cũng trộm gà,lại dẫn theo một đám yêu trâu xanh gây rối.
Nàng đã nhịn đủ lâu rồi.
Hồ ly không giận , ngươi tưởng ta là mèo bệnh hay sao?
Thương Nhiễm vươn vai, lắc mình, ngay lập tức hóa thành hình người.
Thân hình yêu kiều,mái tóc đỏ như lửa dài đến eo,làn da trắng mịn như ngọc,đôi mắt hộ ly ánh lên vẻ quyến rũ chết người.
Nàng vận trên mình bộ xiêm y đỏ thẫm, được biến hóa từ lông hồ ly,ôm lấy vòng eo thon gọn và đôi chân dài.Cổ áo và tay áo thêu hình mây lửa nhạt vàng kim,trông như những ngọn lửa nhẹ nhàng bập bùng chuyển động.
Đôi mắt sâu thẳm ánh lên tia giận dữ, khóe môi nàng cong lên một nụ cười lạnh. Mỗi bước chân nàng đi,tiếng gió rít qua như cảnh báo sự hiện diện của chủ nhân núi Hồ Hồ.
Tiểu Nhím Yêu bên cạnh cũng ướm ngực thẳng lưng,cố gắng không làm mất mặt đại vương.
Ở lưng chừng núi,bóng dáng Hoàng Bì Yêu hiện ra.Nàng mặc xiêm y tím nhạt,tay cầm quạt tròn tinh xảo,dáng vẻ lén lút dẫn theo vài tiểu yêu trâu xanh,đang tím kiếm thứ gì đó.
Thương Nhiễm cất giọng lạnh lùng
Thương Nhiễm
Thương Nhiễm
Hoàng Bì,sáng sớm đã đến núi của ta làm gì?
Nghe giọng nàng,Hoàng Bì Yêu giật mình, toàn thân run lên.Đám tiểu yêu trâu xanh lập tức quỳ mọp xuống,hoảng sợ biến về nguyên hình.
Hoàng Bì Yêu nở nụ cười gượng gạo,cầm quạt che trước ngực,đáp lại
Hoàng Bì Yêu
Hoàng Bì Yêu
Ôi chao, hồ ly muội muội, tiếng của muội là tỷ tỷ giật cả mình. Lâu rồi không gặp,tỷ rất nhớ muội.Hôm nay tình cờ đi ngang qua ,chẳng may làm rơi chiếc nhẫn trữ vật, tỷ chỉ đang tìm lại mà thôi.
Cả hai vốn chỉ cách nhau một ngọn núi,lại là đại yêu có trăm năn đạo hạnh,mỗi ngày chỉ cần bước ra động đã có thể trông thấy đối phương.
Hoàng Bì Yêu này tu luyện hơn bảy trăn năm,ẩn cư tại Hoàng Lĩnh.Năm xưa,khi Thương Nhiễm mới chuyển núi Thương Lan,nàng ta từng muốn ngồi chờ hưởng lợi,nhân cơ hội cướp lấy linh mạch của Thương Nhiễm. Sau cùng,nhờ Báo yêu làm trung gian hòa giải,cả hai mới miễn cưỡng bình yên.

chương 2

Thương Nhiễm cười lạnh,giọng điệu mỉa mai
Thương Nhiễm
Thương Nhiễm
Thật là khéo, mỗi lần tỷ lên núi đều nói mất đồ.Kỳ lạ thay,mỗi lần tỷ đi, đồ của muội cũng không cánh mà bay. Tỷ nói xem, liệu chúng ta bát tự không hợp?
Hoàng Bì Yêu
Hoàng Bì Yêu
Ha...ha...
Hoàng Bì Yêu gượng gạo cười mấy tiếng, rồi giả vờ thân thiết vươn tay định kéo lấy tay Thương Nhiễm
Hoàng Bì Yêu
Hoàng Bì Yêu
Hồ ly muội muội, sai lại nói lời xa cách thế? Tỷ tỷ đây thật lòng thương yêu muội. Nếu muội chịu, từ nay đồ của muội là của tỷ, đồ của tỷ cũng là của muội!
Trong lòng Hoàng Bì Yêu lại âm thầm tính toán. Con hồ ly đỏ này không chỉ đẹp đến mê hồn mà tính tình còn cao ngạo khó lường, nhưng chính cái vẻ cao ngạo ấy lại làm ả càng thèm khát.
Hoàng Bì Yêu vốn từng trải, người đẹp trong nhân gian không thiếu, nhưng trước mặt hồ yêu thì nào có nghĩa lý gì. Cả dãy Thương Lan mênh mông này, hồ yêu chỉ có mỗi Thương Nhiễm, dung nhan lại xuất chúng đến mức yêu quái nào cũng phải ghen tị.
Mấy năm qua, ả từng nêm thử không ít yêu tinh, nhưng riêng Thương Nhiễm thì vẫn là một mục tiêu không thể đạt được. Sự bí ẩn khó lường của nàng khiến Hoàng Bì Yêu vừa thèm khát vừa bất lực.
Thương Nhiễm vốn rất nhạy cảm với mùi hương, phần lớn yêu quái đều khiến nàng cảm thấy khó chịu. Nàng nhẹ nhàng né tránh bàn tay của Hoàng Bì Yêu. ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét. Giọng nói lạnh lùng:
Thương Nhiễm
Thương Nhiễm
Từ nay bớt lui tới chỗ ta. Lần sau còn dám bén mảng, đừng trách ta không khách khí!
Dứt lời, đôi mắt hổ phách của nàng lập tức hóa thành vệt dọc sắc bén, năn ngón tay nhanh chóng biến thành móng vuốt hồ ly sắc nhọn. Nàng khẽ vung tay về phía trước, một luồng gió mạnh mang theo yêu lực lập tức cuốn qua, đánh bay con yêu trêu xanh đứng gần Hoàng Bì Yêu nhất.

chương 3

Dứt lời, đôi mắt hổ phách của nàng lập tức hóa thành vệt dọc sắc bén, năm ngón tay nhanh chóng biến thành móng vuốt hồ ly sắc nhọn. Nàng khẽ vung tay về phía trước, một luồng gió mạnh mang theo yêu lực lập tức cuốn qua, đánh bay con yêu trêu xanh đứng gần Hoàng Bì Yêu nhất.
Hoàng Bì Yêu lập tức tái mặt, biết Thương Nhiễm thực sự nổi giận. Ả nào dám ở lại lâu, cười gượng vài tiếng:
Hoàng Bì Yêu
Hoàng Bì Yêu
Vậy tỷ không làm phiền muội nữa, cáo từ trước đây.
Dù ngoài mặt nhún nhường, nhưng trong lòng ả lại dấy lên oán hận. Đợi đấy, kỳ phát tình của hồ yêu chẳng dễ chịu chút nào. Ta muốn xem ngươi chịu đựng được bao lâu, cuối cùng vẫn phải tới cầu xin ta thôi!
Ả quay người rời đi, vẫn không khỏi tiếc rẻ. Vừa rồi ả rõ ràng ngửi thấy một hương thơm ngọt ngào đầy mê hoặc, nhưng giờ chẳng hiểu sao không tài nào lần ra được nữa.
Chỉ đành ngậm ngùi cụp đuôi bỏ đi.
Thương Nhiễm từ từ thu lại móng vuốt, ánh mắt trở về vẻ lạnh nhạt thường ngày.
Tiểu Yêu Nhím thấy đại vương oai phong lẫm liệt, lòng đầy ngưỡng mộ, lập tức chạy tới trước mặt nàng, lớn tiếng nói:
Tiểu Nhím Yêu
Tiểu Nhím Yêu
Đại vương. Hoàng Bì Yêu vừa nói mất nhẫn trữ vật, chắc chắn là nói dối. Đại vương đừng để ả lừa!
Thương Nhiễm nhàn nhạt đáp:
Thương Nhiễm
Thương Nhiễm
Vậy thử xem. Ngươi đi về hướng đông tìm kiếm, ta sẽ kiểm tra phía bên kia.
Tiểu Nhím Yêu
Tiểu Nhím Yêu
Dạ, đại vương!
Tiểu nhím nhanh chóng hóa thú, phóng thẳng vào bụi cỏ hướng đông tìm kiếm.
Thương Nhiễm cũng bắt đầu tiến về hướng tây. Hồ ly có khứu giác cực kỳ nhạy bén, nàng nhanh chóng phát hiện một mùi máu nhàn nhạt xen lẫn hương ngọt ngào lan trong không khí.
Mùi máu này không giống bình thường, trong sự tanh nồng lại mang theo một vị ngọt khó tả, tựa như đang thôi thúc bản năng của yêu quái.
Thương Nhiễm men theo mùi hương, bước chân ngày càng nhẹ, ánh mắt càng sắc bén. Đến một bụi cây rậm rạp, nàng vươn móng vuốt, nhẹ nhàng vén cành lá ra.
Trước mắt nàng là một nữ tử y phục rách rưới, toàn thân bê bết máu, nằm bất tỉnh giữa đám cỏ.
Chỉ một ánh nhìn thoáng qua, Thương Nhiễm đã cảm thấy trái tim đập nhanh một nhịp. Nữ tử này sở hữu dung nhan tuyệt mỹ, như đóa sen thanh khiết giữa bùn lầy khiến người khác không thể rời mắt.
Đôi mày thanh tú như vẽ, ánh mắt dù khép hờ vẫn toát lên vẻ lạnh lùng xa cách. Giữa trán nàng điểm một đóa hoa sen đỏ rực như lửa, nổi bật trên làn da trắng muốt, càng tăng thêm vẻ yêu kiều thoát tục.
Thương Nhiễm ngẩng cao đầu, ánh mắt lạnh lùng mà cẩn trọng, khẽ hít từng hơi dài trong cơn gió thoảng qua bốn bề.
Nàng chăm chú dò xét, từng chút một ngửi xem liệu có mùi vị nào của yêu thú ẩn náu nơi đây. Sau khi xác nhận không có dấu hiệu nào khả nghi, nàng mới ung dung tiến vào bụi cỏ rậm rạp phía trước.
Đầu mũi nàng nhè nhẹ cúi xuống, áp sát bên cánh mũi thanh tú của mỹ nhân nằm bất động. Hơi thở mỏng manh như sợi tơ run rẩy chạm vào cảm giác của nàng. Lúc này, nàng mới nhận ra sinh mệnh người này như ngọn đèn trước gió, sắp sửa vụt tắt bất cứ lúc nào.
Hơn nửa năm nay, nàng chỉ tiếp xúc với yêu tộc, chưa từng nhìn thấy con người còn sống. Không ngờ, lần đầu gặp được lại là trong tình cảnh éo le thế này, khi sinh mệnh người ấy sắp lìa xa trần thế.
Thật đáng tiếc... Liệu nàng có thể cứu lấy người này hay chăng?
Công pháp của thú tộc vốn tinh luyện thân thể, xương cốt từ nhỏ đã được rèn giũa. Những vết thương chí mạng với loài khác, với thú tộc chỉ cần liếʍ láp vết thương, chẳng mấy chốc liền lành lặn.
Nhưng đối với con người thì sao? Liệu phương pháp ấy có thể hữu dụng?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play