Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Em Thua Rồi...

Chap 1:Giới Thiệu+Bật mí kịch bản

NovelToon
Hoàng Đức Duy hiện tại đã 24 tuổi và đã ở mối quan hệ hẹn hò và chuẩn bị bước đến hôn nhân em có tính cách hiểu chuyện và biết mình ở đâu em hiền lành và dễ thương nên ai cũng quý em cả gia thế của em là Em út của Hoàng và có dòng họ với Trần Gia !!
NovelToon
Nguyễn Quang Anh hiện tại đã 27 tuổi và đã ở mối quan hệ hẹn hò và chuẩn bị bước đến hôn nhân anh có tính cách ngông cuồng và cao quý không rơi lệ không quỳ xuống trước bất kì à anh cũng là kiểu người khó tính không bao giờ nhẹ nhàng với ai gia thế anh cũng khá giàu đó anh là Anh Ba của nhà Nguyễn Gia!!
____________
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Đức Duy đừng làm loạn nữa về thôi!!//Đưa tay ra//
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
//Quay người lại//
Em quay người lại
Em nhìn anh với đôi mắt thấm lệ !!
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Đưa tay //Đức Duy !! Nghe anh về thôi mình có thể bắt đầu lại từ đầu...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Quang Anh...//Nhìn anh//
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Em thua rồi...//mỉm cười nhẹ//
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Sựng//!!
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Hạ tay xuống//Tại sao em luôn nghĩ em thua...!?
Em im lặng một lúc liền trả lời
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Em luôn luôn là kẻ phía sau tình yêu của anh luôn là kẻ thiệt thòi không bao giờ nhận được tình thương...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Em luôn là người ở sau tình thương chưa từng được sự tình yêu của anh dành cho em...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Dù em là người đến trước hay sau em vẫn là người thua em hiểu mình ở vị trí nào rồi...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Nên em trả tự do cho anh với cô ấy em không dành nữa đâu...
Trái tim em dành cho anh đã dần tan biến đi rồi tình yêu em dành cho anh đã biến mất...
Đến lúc trả tự do cho anh rồi nhỉ...!?
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Dang tay//Đức Duy em là Kẻ thắng...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Em là người chiếm được Trái tim anh chứ không phải cô ấy!!
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Trái tim anh chỉ hướng về em không phải cô ấy !!
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
!!!
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Nhưng Quang Anh ơi...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Dù Trái tim anh có hướng về em hay không thì Trái Tim của em dành cho anh đã BIẾN MẤT rồi!!

Chap 2:Hiểu chuyện đến đau lòng

___________
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Đức Duy em ở nhà nhé cô ấy về nước rồi anh phải rước cô ấy đã!!
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Vâng...//Cười ngượng//
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Cầm áo khoác - bỏ đi//
Khi anh đã bỏ đi rước cô ấy
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Trái tim anh vẫn dành cho cô ấy nhỉ...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
//Lặng lẽ về phòng//
Em lặng lẽ về phòng dọn đồ mình đến phòng khác em biết khi rước cô ấy về nhà mình cô ấy sẽ là người được anh cho vào phòng anh nên em biết thân phận mà dọn đi
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
//Bế Meo đi về phòng khách//Đi thôi meo...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Về nơi chúng ta thuộc về nào...
Sau 1 lúc dọn dẹp qua 1 phòng mới vừa đặt người lên giường nhắm mắt đi ngủ anh lại vừa về tới
Em liền ôm chặt meo giả vờ ngủ
Bên dưới nhà
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Bước vào nhà//Bông ơi...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Bông em đâu rồi...?
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
"Đi đâu rồi...?"
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Quay qua cô//Em tự dọn lên phòng cuối nhé !!
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Chạy lên phòng//
Anh chạy nhanh lên phòng liền mở cửa ra thấy đồ đạc đã bị thay đổi
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
"Em ấy hiểu chuyện đến đau lòng..."
Anh liền chạy qua phòng khách vừa chạy đến mở cửa ra đã thấy cục bông trắng nằm đang ôm chặt meo ở trên giường
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
"Lại như thế nữa rồi..."
Đúng lần này không phải lần đầu tiên mà em làm đối với anh
Không phải là do em không tin tưởng là do lúc mới yêu anh dẫn rất nhiều em gái mưa về rồi cho mấy em ấy ngủ chung mà đuổi em đi dần dần em quen với việc đó cho đến khi nghe anh dẫn ai đó về em lại lủi thủi dọn đi
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Bế em lên//Bông anh biết em chưa ngủ...!!
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
//Nghe thế giật mình //
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Bông mở mắt ra nhìn anh!!
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
//Từ từ hé mắt//
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Ngồi xuống ghế - cho em lên đùi //

Chap 3:"Uớc gì cảnh này như 1 đoạn phim nhỉ..."

Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Nhẹ nhàng//Bông nói anh nghe sao mỗi lần anh dẫn ai về nhà em cũng phải dọn khỏi phòng...?
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
//Im lặng//...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Kéo nhẹ em vào lòng//
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Vỗ về// Ngoan nói anh nghe cho anh biết lý do đi Bông của anh ngoan mà nói anh nghe đi...!?
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
//Nắm chặt áo anh//Là do...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Là do lúc anh mới yêu anh hay dẫn các cô gái khác về và anh luôn luôn đuổi em đi dần dần em hiểu vị trí thân phận của em nên em mới dọn...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Nhói lòng//...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Ôm em // Bông này...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Mốt em không cần làm vậy nữa đâu đừng làm vậy nữa lúc trước có thể anh không yêu em không biết xót cho em nhưng...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Xin em bây giờ anh yêu em rất rất nhiều xin em đừng làm hành động đó nữa anh xót lắm Bông à anh thương người anh yêu lắm Bông...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Đừng làm bản thân mình đau lòng đến thế nữa Bông...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
"Em biết em không xứng..."
Vì khoảng cách khá gần nên anh có thể nghe thấy
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Vỗ nhẹ lưng em như an ủi//Không phải là không xứng mà là rất rất xứng đó Bông...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Em đừng suy nghĩ là Kẻ bỏ bê em lúc mới yêu nữa Bông à...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Anh thay đổi rồi đừng xem anh là kẻ ở quá khứ đã làm em khóc đến ngất đâu Bông...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Đối với em quá khứ hay hiện tại đi chăng nó cũng chả thay đổi được tình yêu anh dành cho em cả...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
//Ôm chặt em// Không đâu...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Quá khứ nó đối với anh nhỏ bé lắm nhưng hiện tại nó to lớn hơn gấp 100 lần quá khứ nhỏ bé đó
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Em Bé của anh đừng suy nghĩ nhưng thứ quá khứ đó nữa bây giờ hãy dựa vào anh , anh sẽ là người che chở và bảo vệ em mãi mãi vẫn như vậy...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Em mệt rồi...
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
Em muốn ngủ...
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Nguyễn Quang Anh [Anh]
Được anh bế em về phòng rồi chúng ta ngủ//Đứng dậy//
Hoàng Đức Duy [Em]
Hoàng Đức Duy [Em]
"Ước gì cảnh này có thể là 1 đoạn phim nhỉ..."

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play