[Choker] Nhà Tôi Có Nuôi Chồng Nhỏ Bám Người~
Chap 1
Gia đình cậu vốn là một hào môn thế gia vô cùng quyền lực bởi cha cậu là một chính trị gia vừa có quyền vừa có thế
Ban đầu tình cảm chưa bao giờ thiếu vắng trong gia đình cậu nhưng rồi...
Y tá
Xin lỗi chúng tôi đã cố hết sức xin chia buồn cùng gia đình!
Lee Sanghyeok
Bố ơi mẹ đâu ạ?
Lee Sanghyeok
/Tay cầm mèo bông/ /Chạy theo bố hỏi về mẹ/...
Bà ấy không về nữa đâu...!
Lee Sanghyeok
Sao...? Sao lại thế ạ...?/Rơm rớm/ Sanghyeok làm mẹ buồn gì ạ...?!....
Không đâu chỉ là bà ấy...không thể về được nữa!
Độ tuổi khá nhỏ để cậu mất đi một trong những người quan trọng nhất của cuộc đời mình...
Căn bệnh tim của cô ấy đã chuyển biến xấu và không thể trị khỏi
Cha cậu kết hôn cùng một người phụ nữ khác
Ông đã tìm lại được hạnh phúc mà bản thân đã lâu không cảm nhận được
Tại sao lại chỉ có cậu chìm trong nỗi đau của quá khứ suốt thời gian qua?!...
Mẹ kế
/Chăm sóc và chơi đùa với Minseok/
Mẹ kế
Minseok cún yêu của mẹ phải ngoan ngoãn ăn ngoan chóng lớn nhá/Cười/
Lee Sanghyeok
/Nép một góc nhìn/...Lại nhớ mẹ rồi.../Tủi/
Mẹ kế
/Nhìn thấy/ Sanghyeok con yêu có muốn ra chơi với em không con...?!/Mỉm cười với cậu/
Lee Sanghyeok
Con.../Bước lên một bước/...Không ạ.../Lùi lại/
Lee Sanghyeok
"Đây không phải hạnh phúc dành cho con...con...không muốn cướp của bất kì ai cả..."/Quay lưng rời đi/ Xin phép mẹ con đi ạ!
Mẹ kế
Thằng bé vẫn xa cách với mình như vậy.../Buồn/
Mẹ kế
Minseok à anh con có lẽ vẫn chưa mở lòng được với mẹ...
Mẹ kế
Cún yêu của mẹ phải ngoan chóng lớn đồng hành cùng anh con nhé...!
Mẹ kế
Anh con...không thể mãi cô đơn trong quá khứ vậy được
Mẹ kế
Vì vẫn còn rất nhiều người sẵn sàng nắm tay dắt anh con khỏi quá khứ buồn ấy mà
Mẹ kế
Phải không Minseok yêu/Nhìn em/
Ryu Minseok
/Cười cười + Gật đầu/
Hình như em hiểu những gì mẹ nói thì phải...
Chap 2
Năm cậu 12 tuổi lại vẫn là một khoảng thời gian khó khăn nữa của cậu...
Cậu thức dậy vào một buổi sáng đẹp trời, lững thững bước xuống nhà thì thấy hôm nay trong nhà vắng vẻ đến lạ
Lee Sanghyeok
"Dì và Minseok đâu rồi nhỉ? Cả bố cũng chẳng thấy đâu...?!"
Khoảng thời gian này cậu cũng đã gần gũi hơn với dì và Minseok
Tuy vẫn e dè với người mẹ kế vì lo lắng bản thân không phải con ruột sẽ bị bà chán ghét
Nhưng mỗi lần cảm nhận được sự ấm áp từ những hành động nhỏ và nụ cười hiền từ của bà cậu lại luôn cảm thấy bản thân mình được sưởi ấm và ngày một mở lòng hơn với bà và đứa em kế đáng yêu Minseok
Lee Sanghyeok
/Đi vòng vòng/
Vệ sĩ
/Cản cậu ra khỏi nhà/
Vệ sĩ
Cậu chủ định đi đâu ạ
Vệ sĩ
Ông chủ bảo phải trông chừng cậu cẩn thận không cho cậu ra ngoài ạ
Lee Sanghyeok
Bố và dì con đâu rồi chú, cả Minseok nữa ạ?
Vệ sĩ
Họ ra ngoài cả rồi ạ
Lee Sanghyeok
Sao không ai nói với con ạ
Vệ sĩ
Bọn họ sang nước ngoài xử lí công việc rồi con
Vệ sĩ
Sợ con ở nhà không trông được cậu chủ nhỏ Minseok nên cũng đưa cậu ấy đi rồi
Lee Sanghyeok
Vậy là chỉ có con và mấy chị giúp việc và vệ sĩ ở nhà ạ.../Buồn/
Quản gia
Ây yoo Sanghyeokie nhà ta dậy rồi sao lại đứng ủ rũ ở đây mà không vào nhà ăn sáng đi/Bước ra từ bếp/
Lee Sanghyeok
Bác ạ?! Cháu tưởng bác quản gia về quê thăm gia đình hết tuần mới lên chứ ạ?!
Quản gia
Ai lại bỏ Sanghyeok nhỏ ở nhà buồn chán khi ông chủ đi vắng được chứ
Lee Sanghyeok
/Chạy lại ôm ông/
Lee Sanghyeok
Hihi vẫn có ông thương cháu
Lee Sanghyeok
không buồn không buồn nữa
Lee Sanghyeok
/Cười tươi rói/
Ban đầu bố và dì chỉ lên lịch đi công tác thời gian ngắn nhưng dần dần tần suất ra ngoài lại ngày một nhiều
Thời gian họ ở nhà bên cạnh cậu ngày một ít đi
Có khi cả tháng cậu chỉ gặp họ được 1 đến 2 lần
Cậu cũng dần xem đó là bình thường vì dù gì cũng còn có bác quản gia ở cạnh
Khoảng thời gian này cậu cũng chỉ quanh quẩn trong nhà và tiếp xúc với người làm và quản gia
Có thể nói cậu xem quản gia cũng như một người trong gia đình mình vậy
Nhưng rồi con người cũng chẳng thắng nổi thời gian
Và rồi bác cũng xin được nghỉ về quê với con cháu
Lee Sanghyeok
/Ra cửa tiễn bác quản gia/
Lee Sanghyeok
Bác nghỉ thì nhớ giữ gìn sức khỏe nhé ạ
Quản gia
Cậu chủ cũng phải chăm sóc thật tốt cho bản thân nhé, không được trốn một góc khóc một mình rồi chuyện gì cũng giấu giếm chịu đựng một mình nhé
Quản gia
/Xoa xoa đầu cậu/
Quản gia
Nhớ phải ngoan ngoãn nghe lời và uống thuốc đúng giờ nha Sanghyeok
Quản gia
Bác đến giờ phải đi rồi!
Lee Sanghyeok
Vâng ạ.../Gật đầu chào bác/
Lee Sanghyeok
Bác đi cẩn thận!/Nhìn mãi theo bác/
Quản gia
/Gật đầu rồi rời đi/
Lee Sanghyeok
"Lại một người nữa rời đi rồi..."
Lee Sanghyeok
/Bước vào trong/
Người giúp việc
/Bước từ trong bếp ra/
Người giúp việc
Cậu chủ đến giờ ăn rồi ạ!
Người giúp việc
Mời cậu vào ăn rồi uống thuốc ạ!
Lee Sanghyeok
Vâng em biết rồi!
Lee Sanghyeok
Lát em ăn ngay ạ
Người giúp việc
Cậu ăn luôn để uống thuốc đi ạ!
Người giúp việc
Bệnh tim của cậu là di truyền từ nhỏ nên việc duy trì uống thuốc đều đặn hằng ngày đúng giờ là rất quan trọng ạ
Lee Sanghyeok
Em biết rồi...!
Lee Sanghyeok
"Sao lại bệnh tật yếu đuối như vậy chứ...Thật yếu đuối và vô dụng...Lúc nào cũng làm người khác lo lắng"
Sanghyeokie à sao em lại luôn suy nghĩ tiêu cực vậy nhỉ...
Thật ra mọi người rất yêu quý em mà...
Mọi người đều yêu thương chăm sóc và bên cạnh em mà...
Cả dì và Minseok dù không có máu mủ vẫn luôn dành tình yêu cho em mà
Bố em cũng chỉ vì công việc nên mới không bên cạnh em được thôi
Nhưng mọi người đều rất thương em mà
Điều gì đã tạo nên một Sanghyeok khép kín và tiêu cực về bản thân như vậy...
Liệu có ai kéo em ra khỏi thế giới tiêu cực trong mình được không...?!
Chap 3
Cuối cùng thì bố em cũng cho em xuất hiện trước công chúng
Việc là con của một chính trị gia quyền lực rất dễ bị nhắm đến như một con mồi để thâu tóm quyền lực
Do vậy ba em chưa bao giờ tiết lộ về em cho giới truyền thông
Tuy nhiên không biết sao nay ông lại làm vậy...
Lee Sanghyeok
/Im lặng đứng cạnh bố trong buổi ra mắt/
Vì đã mang danh là con của vị chính trị gia nổi tiếng ấy
Em cũng phải để ý hơn đến hành động lời nói và cách người khác nhìn mình
Điều đó khiến một con người suy nghĩ quá nhiều như em lại một hoài nghi và tiêu cực về bản thân
Lee Sanghyeok
"Haizz...Quá mệt cho ngày hôm nay..."
Bố Lee
/Gõ cửa/ Bố vào nhé Sanghyeok
Lee Sanghyeok
/Bật dậy khỏi giường/
Bố Lee
/Ngồi đối diện cậu/
Bố Lee
Con...có gì muốn hỏi không...
Bố Lee
Haizz...Thật ra ta cũng không muốn giới thiệu con cho công chúng...
Bố Lee
Nhưng dù sao thân phận con của ta của con hình như bị điều tra ra rồi
Bố Lee
Lo lắng phe đối đầu ta sẽ tổn hại con rồi gán tiếng xấu cho con và cả gia tộc nên ta mới cho con xuất hiện sớm như vậy...
Lee Sanghyeok
/Gật gật đầu/ Vâng ạ
Lee Sanghyeok
Bố cũng chỉ muốn tốt cho con...
Bố Lee
Xin lỗi con...Lại tạo thêm áp lực cho con rồi
Lee Sanghyeok
Sẽ không sao ạ con biết bố cũng áp lực mà/Cười với ông/
Bố Lee
Con...Giống mẹ thật.../Cười/
Bố Lee
Vì đã có thân phận mới và là người của công chúng
Bố Lee
Con cần phải có một số việc làm thể hiện giá trị của bản thân để công chúng chấp nhận cho sự kế thừa tương lai của con
Bố Lee
Ta sẽ sắp xếp một vài việc cho con vào thời gian sắp tới
Bố Lee
Nên là cố gắng hoàn thành tốt nhé
Lee Sanghyeok
Bố và dì lại đi ạ...?!
Lee Sanghyeok
Bao lâu nữa thì mọi người về ạ?!
Lee Sanghyeok
Mọi người... bận rộn quá.../Cười gượng gạo/
Bố Lee
/Tiến lại/ /Xoa đầu cậu/ Xin lỗi nhưng con cần biết con không bai giờ một mình
Bố Lee
Thời gian qua rất khó khăn và ta biết điều đó khi không thể cho con một tuổi thơ trọn vẹn
Bố Lee
Nhưng con cần biết rằng cả gia đình này đều rất yêu thương con
Lee Sanghyeok
Con buồn ngủ rồi...
Cánh cửa phòng đóng lại là lúc mọi cảm xúc như vỡ òa với cậu
Lee Sanghyeok
Con biết chứ nhưng con cô đơn quá...
Lee Sanghyeok
Chẳng ai bên con...
Lee Sanghyeok
Bố bảo con làm sao mà tin tưởng vào tình cảm mà chẳng cảm nhận được rõ ràng đây...
Download MangaToon APP on App Store and Google Play