Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Gần Như Yêu

#1 Định Mệnh

Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Helooo
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Bắt đầu với em fic mới
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Fic này nhẹ nhàng dễ chịu thoi nè
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Có trùng idea thì báo tui biết nha
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Chúc mọi người đọc fic vui🎀
//abc//: hành động *abc*: suy nghĩ
---
[Sân khấu ánh sáng chói lòa]
Đa nv Nữ
Đa nv Nữ
“Quang Anh! Quang Anh! Em yêu anh!”
Hàng ngàn tiếng hét hoà vào nhau như sóng biển dội vào tâm trí.
Anh bước ra, nụ cười nửa miệng, ánh mắt sáng rực, dáng đi tự tin.
Bài hát kết thúc, pháo sáng rực rỡ sau lưng, fan gào tên anh đến khản cổ.
Nhưng... trong ánh mắt Quang Anh vẫn thiếu một điều gì đó.
Khi âm nhạc dừng lại, tim anh cũng lặng im theo. Chẳng còn cảm giác hồi hộp. Chẳng còn rung động.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
//đến gần, vỗ vai// Đi bar xả hơi không? Có chỗ mới mở, chill lắm.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Bao yên tĩnh, nhạc hay, rượu xịn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bar của em đó. Em không đi thì ai đi?
Phải rồi, cái quán bar được anh mở âm thầm cho niềm đam mê, chẳng ai hay biết
---
[Tại quán bar]
Cậu thanh niên với mái tóc bạch kim đang đứng sau quầy bar, tay lật cocktail shaker đều đặn.
Góc miệng hơi cong, đôi mắt cười nhẹ mỗi khi khách gọi đồ uống.
Không ai chú ý rằng em đang khe khẽ hát – nhỏ xíu, như hát cho chính mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
🎶 Và nếu muốn khóc cứ để nước mắt rơi hết đi...
Là bài của Quang Anh – nhưng trong giọng Duy, bài hát không còn là của một idol nổi tiếng.
Nó nhẹ hơn, tình hơn... và lặng lẽ hơn.
Duy vừa hát vừa cắm ống hút vào ly cocktail, đẩy ra trước mặt khách.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Yêu âm thầm – cocktail đặc biệt hôm nay.
---
[Bar – lúc Quang Anh bước vào]
Không gian nửa tối nửa sáng, ánh đèn cam dịu, tiếng cười rì rầm.
Quang Anh ngồi vào một góc, tay cầm ly rượu nhẹ, mắt vẫn liếc nhìn quanh quán.
Rồi... anh nghe thấy.
Giọng hát nhỏ như gió thoảng, nhưng từng chữ rơi vào tai anh rõ mồn một.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
🎶 Khi anh đã có tất cả rồi... lại chẳng còn em nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngẩng lên, ánh mắt vô thức tìm kiếm//
Một cậu nhân viên trẻ đang cúi đầu lau ly, miệng ngân nga.
Dáng người nhỏ, gương mặt non choẹt, ánh mắt có gì đó rất tĩnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu ấy là ai? //hỏi nhỏ người phục vụ bên cạnh//
Đa nv Nam
Đa nv Nam
Dạ, nhân viên mới
Đa nv Nam
Đa nv Nam
Vào đây được hơn tuần. Ngoan lắm
Đa nv Nam
Đa nv Nam
Làm tốt mà hát cũng hay nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhân viên mới à?
Không ngờ góc quán bé tí này lại có người mang giọng hát khiến anh muốn lắng nghe.
Vài phút sau, khi cậu nhân viên tiến đến bàn anh để rót thêm nước, cả hai chạm mắt nhau trong tích tắc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gật nhẹ đầu thay lời cảm ơn//
Em chỉ cúi chào, ánh mắt dừng lại chưa tới ba giây, nhưng hai má bỗng đỏ bừng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Là anh thật. Là Quang Anh bằng xương bằng thịt*
Em liếc nhìn anh thêm lần nữa, hít sâu rồi quay lưng rời đi như chẳng có gì xảy ra
Nhưng trong tay đã siết chặt mảnh giấy nhỏ cùng một cây bút.
Một lúc sau, Quang Anh nhận được mảnh giấy đó, được để ngay ngắn cạnh ly rượu của mình.
Chỉ vỏn vẹn một dòng chữ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Cho em xin chữ ký.”
Quang Anh khẽ bật cười
Không xin chụp hình, không reo hò, không gọi anh là idol.
Chỉ lặng lẽ gửi một dòng chữ dễ thương thế này.
Anh cầm bút lên, viết vài nét ngay bên dưới, rồi thêm một câu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Anh muốn nghe em hát thêm nữa"
---
Quang Anh bước lại quầy, tay cầm theo mảnh giấy với chữ ký và dòng nhắn ngắn gọn
Duy đang cặm cụi lau ly, nghe tiếng bước chân thì ngẩng lên — rồi tim em đập hẫng một nhịp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ủa...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ// Em là người gửi giấy phải không?
Duy nuốt khan, ráng cười, hai tay bám chặt cái ly như đang ôm lấy tinh thần.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ... dạ, em chỉ... tình cờ thấy anh thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chữ đẹp lắm. //đẩy tờ giấy tới//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngẩn ra một giây, rồi cười ngượng// Em... cảm ơn anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cũng chỉ là... xin chữ ký thôi, em không định làm phiền.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phiền //gật đầu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//tựa khuỷu tay lên quầy// Anh cũng tình cờ nghe em hát. Hay lắm.
Em bật cười khẽ, quay sang rửa tiếp ly nhưng mặt đỏ rõ mồn một.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh quá khen rồi. Em hát chơi thôi. Đâu dám so với bản gốc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghe gần giống bản gốc á //nghiêng đầu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng... tình cảm lắm. Em hay hát trong lúc làm à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ... thỉnh thoảng //ngó xuống//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thói quen ạ. Em không để ý ai nghe đâu...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh nghe đó. Mà nghe rõ nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//mỉm cười, nhìn em chăm chú// Em tên gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy ạ. Đức Duy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh là Quang Anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em biết.
Duy mím môi, lần đầu dám ngẩng lên nhìn thẳng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em biết anh.
Quang Anh bật cười, mắt ánh lên sự thích thú rõ rệt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy là fan hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//đỏ mặt, lí nhí// Một chút...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm... //nghiêng đầu suy nghĩ một lát//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Fan gì mà gửi giấy rồi chạy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không định xin chụp ảnh, hay hỏi gì sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Fan lịch sự, không muốn làm phiền idol sau giờ làm. //đáp nhanh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Idol cũng lịch sự, đang muốn làm phiền fan đây.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói chuyện thêm chút được không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay khách không đông mà.
Duy bối rối, tay đặt nhẹ lên quầy như để trấn tĩnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu... nếu em ngồi nói chuyện thì ai pha rượu?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh uống nước lọc cũng được.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đổi lại, em kể cho anh nghe tại sao em hát bài đó, được chứ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...Vì em thích nó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thích bài đó hay thích người hát?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Duy ngơ ra mất ba giây. Rồi quay ngoắt, rót cho anh ly nước lọc như trốn chạy.
Quang Anh cười tít mắt, nhìn em một lúc lâu không rời.
Mắt anh long lanh như biết thừa tất cả, nhưng vẫn để em giữ chút khoảng cách cuối cùng.
---
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Ăn bơ riết thành trái bơ
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Chán chường thật sự!
---

#2 "Dự Án Bí Mật"

Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Ban đầu tính viết fic chill chill
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Nhưng thói quen, nên là nó vẫn kiểu thoại nhiều, bộc bạch thì hên xui, nên chắc là... tùy gu
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Mong mọi người vẫn ủng hộ, ai hong thích thì hoan hỉ bỏ qua nhaa
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Motip đại trà tại viết cho vui=))
---
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Quang Anh!
Anh Tú ngồi tại bàn, thấy Quang Anh cứ mãi đứng ở quầy pha chế nói chuyện, mới kêu lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ? //quay lại//
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Có thông báo
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Với lại...
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Mày làm gì đứng đó lâu vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có chút chuyện ý mà... //đi lại bàn//
---
Một lúc sau, có vẻ trợ lý đến nhắc lịch, Quang Anh đứng dậy, trước khi đi không quên nhìn Duy lần nữa.
Ánh mắt đó vẫn ấm áp, nhưng không còn tinh nghịch như lúc nãy.
Chỉ là... sâu hơn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh có việc rồi. Hôm khác mình nói chuyện tiếp nha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ. Em chào anh. //gật đầu, nở nụ cười//
Em không dám nhìn lâu, sợ bản thân lộ mất biểu cảm phấn khích khó che giấu.
Quang Anh đi rồi
Quán bar lại trở về với nhịp điệu chill chill thường ngày
Duy quay lại công việc, cặm cụi dọn quầy.
Khi tay em cầm ly cocktail anh uống dang dở, bất ngờ phát hiện có gì đó dưới đáy ly.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái gì đây? //chớp mắt, nhặt lên//
"Quang Anh – Vocalist, Rapper | Số điện thoại: [ẩn số] Instagram: @quanganhofficial"
Mặt sau chỉ có một dòng chữ viết tay
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Nào rảnh nhắn anh nha"
Duy đứng ngẩn người nhìn tấm danh thiếp trên tay, miệng há ra một chút rồi khẽ thì thầm như tự nói chuyện với mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ủa? Gì vậy trời... cái này... danh thiếp của ảnh thật luôn á?
Cậu liếc ngang liếc dọc, xác nhận không ai để ý, mới dám đưa danh thiếp lên sát mặt.
Giọng cậu nhỏ nhưng run run vì kích động.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời đất quỷ thần ơi... chữ viết tay luôn nè... đẹp trai, nổi tiếng mà còn...
Cậu bước về góc trong cùng của quầy bar, lén lấy điện thoại ra, giơ danh thiếp lên rồi thì thầm tiếp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh, vocalist... còn ghi cả số điện thoại nè...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời má ơi... mình không mơ đâu đúng không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không lẽ mình đi ngủ một giấc dậy đang mơ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//chọt nhẹ vô má mình// Á... đau thiệt. Không phải mơ.
Rồi cậu cười ngốc nghếch, lăn tăn vài vòng quanh quầy như con rối mất dây cót.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ảnh còn ghi "khi nào rảnh nhắn anh"... vậy là sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là... cho phép mình nhắn? Là kiểu... được nói chuyện á? Trời ơi...
Cậu ngừng lại, ôm mặt, vừa lắc đầu vừa đi tới đi lui.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không được không được. Mày phải bình tĩnh, Duy à.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ổng lịch sự thôi. Đẹp trai mà, quen rồi.
Nhưng rồi cậu lại rút tấm danh thiếp ra lần nữa, khẽ mỉm cười
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà cũng... biết đâu...
---
Tối hôm đó, Duy về tới căn hộ nhỏ nằm ở tầng ba của một khu chung cư cũ.
Em bật đèn, tháo tạp dề rồi quăng người xuống giường, mặt úp vô gối.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chết mình rồi... ảnh đưa danh thiếp thiệt kìa...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời ơi mình đang cầm danh thiếp có số điện thoại idol đó hả trời...
Nằm thẫn thờ được mấy phút, Duy bật dậy như bật lò xo, mở điện thoại, ngồi đắn đo cả tiếng đồng hồ chỉ để gõ một tin nhắn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Em là Duy... bartender ở bar anh hôm nay. Cảm ơn anh... vì danh thiếp ạ.
Cậu gửi xong rồi ôm ngực, tim đập bình bịch.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc... mai mới rep... hay không rep luôn...
"Ting"
Tin nhắn đến
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Chào em, Duy. Anh tưởng em nhắn luôn hồi tối chứ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//ngồi bật dậy// Ảnh... rep liền luôn???
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//mím môi, gõ tiếp, tay run nhẹ// Em... run quá nên để khuya mới dám nhắn ạ.
Quang Anh rep gần như ngay lập tức
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy là anh làm em run? Anh xin lỗi nha.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải đâu! Ý em là... tại bất ngờ. Với lại... em là fan anh mà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy kể anh nghe coi, em thích bài nào nhất?
Duy gõ lia lịa như thể có ai bắt cậu thi đánh máy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Sau Cơn Mưa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Em nghe bài đó suốt cả năm cấp ba luôn á. Mỗi lần buồn là mở lên, tự nhiên thấy dễ thở lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Nhưng chắc do nhạc buồn nên vẫn buồn
Quang Anh thả một icon trái tim, rồi nhắn tiếp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Sản phẩm anh ít quan tâm nhất lại được em thích nhất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Thiệt á. Em còn biết hết mấy câu adlib anh phiêu nữa...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Ồ? Vậy mai anh kiểm tra nha. Nhớ chuẩn bị tinh thần đó.
Duy che mặt bằng gối, lăn qua lăn lại, thì thầm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời ơi... ảnh nhắn dễ thương quá... kiểu này là sao ta...
---
Hôm sau, Duy đang loay hoay lau quầy thì cửa quán lại mở.
Tiếng chuông gió khẽ rung, báo hiệu một vị khách mới
Và không ai khác, là Quang Anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//suýt đánh rơi ly thủy tinh trên tay//
Quang Anh ngồi xuống ghế trước quầy, đặt một vật nhỏ lên mặt bàn.
Một chiếc khăn bandana đỏ rượu, cùng dòng chữ "dự án bí mật", là mini show của anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hở? //tròn xoe mắt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nói chưa mua pass được, đúng không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái này... Là bản giới hạn mà...
Duy nhìn vật trước mặt như thể sợ nó tan biến.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ, cũng không còn nhiều. Nhưng nghĩ là... hợp với em hơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//luống cuống nhận lấy, vừa mừng vừa ngại// Em cảm ơn... thiệt sự cảm ơn anh nhiều lắm
Cậu cười tươi, gượng gạo kiểu fanboy bị bắt quả tang, còn Quang Anh thì khẽ nghiêng đầu, ngắm cái vẻ cảm kích dễ thương kia mà cười nhẹ.
---
Từ hôm đó, Quang Anh bắt đầu ghé bar thường xuyên hơn.
Ban đầu chỉ ngồi yên một góc, sau thì quen luôn chỗ ngồi trước quầy pha chế
Duy không cần hỏi, cũng biết là anh sẽ đến
Thậm chí có hôm, vừa tan ca chiều là Duy tranh thủ chỉnh tóc, thay đồng phục cho chỉn chu hơn một chút.
Anh Tú – tiền bối của anh – thấy chuyện này mấy lần liền phải lên tiếng
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ủa, Quang Anh siêng ghê ta? Dạo này tối nào cũng thấy mặt ở quán
Quang Anh chỉ cười, mắt không rời Duy đang lắc shaker phía sau
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Uống quen rồi. Với... bartender ở đây pha hợp gu.
Duy nghe thấy, tai đỏ bừng. Nhưng cậu vẫn lơ đi, tiếp tục rót rượu như thể không có gì xảy ra
Ai ngờ lát sau, Quang Anh lại nghiêng người, chồm nhẹ về phía cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạo này còn nghe nhạc anh không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có chứ, em nghe hoài
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy... có muốn nghe trực tiếp không? Hôm nào anh mời đi diễn thử?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh rủ thật á? //tròn mắt, ngỡ ngàng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Nhưng không phải lên sân khấu đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là... đi cùng anh, nghe riêng thôi
---
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Người quen đọc ngại ×2
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Tôi tên Bông, không phải Bơ!!!
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Chỉ là tôi chuyên gia bị bơ! ಥ_ಥ
---

#3 Bản Live Vô Giá

Tối hôm đó, Duy về tới nhà, đóng cửa lại rồi mới dám thở phào.
Căn hộ nhỏ im ắng, nhưng tim cậu thì vẫn đập thình thịch như khi đối diện Quang Anh ban nãy
Em nhìn chiếc khăn bandana được xếp gọn trong túi áo. Cái cảm giác như đang mơ vẫn chưa tan đi.
Duy cầm điện thoại, gõ mấy dòng, rồi xóa
Gõ lại. Lại xóa.
Cuối cùng, em cắn môi, hít sâu một hơi, gõ nhanh rồi bấm gửi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Em về nhà rồi ạ. Cảm ơn anh vì khăn hôm nay...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Về tới an toàn là tốt rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Không cần cảm ơn. Thấy em vui là được.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Mà... em thích cái khăn đó thiệt à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Dạ. Hôm trước em còn định kiếm mua pass vì em không đi, nhưng toàn gặp scam và hay hét giá trên trời..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Vậy nên... có được nó từ tay anh... em vui lắm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Anh chọn đúng người để tặng rồi.
Duy cười khúc khích, nằm lăn ra sofa.
Cảm giác như mười bảy tuổi lần nữa, giống hệt lúc lần đầu nghe nhạc Quang Anh.
Điện thoại rung tiếp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Anh nhớ... em thích bản Sau Cơn Mưa nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Siêu thích
Điện thoại im lặng một lúc. Rồi tin nhắn đến
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Vậy mai, để anh hát lại bài đó cho em nghe, bản live riêng. Deal?
---
Duy nằm dài trên ghế sofa, ôm gối như ôm cả thế giới.
Cái bandana đặt ngay ngắn bên cạnh, còn điện thoại thì sáng rực lên từng hồi vì… idol nhắn tin!
Quang Anh – người mà em từng bỏ cả tháng trời cày concert online – giờ đây đang nói chuyện với em, như thể hai người quen nhau từ kiếp trước.
Em mở điện thoại, gọi ngay cho anh trai.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Gì vậy trời... hơn mười hai giờ rồi, đừng nói định rủ anh đi nhậu?
Giọng Dương vang lên từ đầu dây bên kia, pha chút giễu cợt lẫn buồn ngủ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Không có!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Anh biết gì chưa?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Mày chưa nói mà đòi anh biết, anh mày bị khờ!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Idol của em... nhắn tin cho em! Rep nhanh nữa kìa!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Lúc em nói thích nhạc của ảnh, ảnh còn hẹn em hát live riêng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱//phì cười// Rồi rồi, fanboy đậu idol, vui dữ ha.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱//rúc đầu vào gối// Vui muốn xỉu luôn á anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Em tưởng ảnh sẽ kiêu lắm chớ, ai ngờ lại nhẹ nhàng, còn hỏi han đủ thứ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Cảm giác như mình không còn là fan nữa mà là... là một người bạn mà ảnh cũng muốn tìm hiểu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱//nhếch môi// Vậy giờ tính sao? Định apply làm thân với idol luôn không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Không biết nữa... //rụt rè//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Em thấy vui, nhưng cũng sợ sợ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Em không muốn mình ảo tưởng, kiểu như, ảnh chỉ lịch sự thôi mà em lại tưởng bở...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Ừ, sợ thì đúng rồi. //dịu giọng//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Nhưng nè, cứ tận hưởng đi. Chừng nào còn là niềm vui, thì cứ để nó là vậy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Đừng nghĩ xa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Biết rồi... mà anh, ảnh để lại danh thiếp dưới ly cocktail nữa kìa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Anh biết mà, thể nào mày cũng giữ cái ly đó đến già.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Không có đâu!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Để anh mày đi ngủ được chưa?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Mày làm phiền giấc ngủ của người khác quá rồi đó
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
📱Ôm niềm vui đó đi ngủ giùm tôi cái cậu ạ!
---
Một chiều muộn, khi Duy đang pha cocktail cho khách, một tờ giấy nhỏ trượt đến trước mặt em.
Là Quang Anh – vẫn cái kiểu xuất hiện bất thình lình rồi để lại dấu ấn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Tối thứ Bảy, 8h. Địa điểm: Vệt Nắng Acoustic. Đừng có bom anh đó.”
Duy ngẩng lên, nhìn Quang Anh đang nhấp một ngụm rượu ở bàn gần đó, mắt cong cong cười như biết chắc em sẽ đi.
Em liếc qua lại tờ giấy, rồi ngập ngừng hỏi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh mời em... đi nghe hát thật á hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ, nói là giữ lời. Mà có chỗ ngồi đẹp lắm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Quán khá vắng, dễ đàn cho em nghe
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỗ ngồi đẹp... quán yên tĩnh...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bản live riêng cho người đặc biệt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//bật cười khẽ, lắc đầu// Anh biết nói mấy câu vậy mà fan anh còn sống nổi tới giờ..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh chỉ nói đúng người thôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Với fan khác anh không có nói vậy đâu
---
Tối hôm đó, Duy đến sớm mười phút
Quán Vệt Nắng nhỏ xinh, ánh đèn vàng dịu, không gian ấm áp như đúng cái tên.
Duy ngồi vào góc riêng cạnh cây đàn piano trắng như lời dặn, tay siết chặt quai túi, tim đập rộn ràng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh... //lẩm bẩm//
Lần đầu tiên được nhìn Quang Anh hát live ở khoảng cách này, không qua màn hình, không có tiếng hò reo của hàng ngàn fan.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//bước đến// Đến sớm nhỉ?
Quần áo đơn giản, chỉ là áo sơ mi trắng, tay xắn lên, tóc hơi rối, nhưng ánh đèn vừa đổ xuống là Duy như bị hớp hồn
Anh ngồi vào cây đàn piano có sẵn, ánh mắt lướt qua Duy. Một nụ cười nhẹ thoáng qua môi anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
🎶 Lần này thì anh chịu thua em rồi...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
🎶 Em bỏ anh đi ngay giữa đêm tối...
Bản nhạc đầu tiên vang lên cả quán – bản mà Duy từng bật hoài mỗi đêm
Giọng anh vẫn ấm, vẫn lắng, nhưng gần hơn, thật hơn, khiến tim Duy như bị bóp nhẹ.
Em bặm môi, cố không biểu hiện gì quá đà, nhưng ánh mắt lại lấp lánh như vừa có pháo hoa bắn bên trong.
Kết thúc bài hát, Quang Anh khẽ nói
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có người lần đầu nghe anh hát gần như vậy. Không biết em thấy anh... hát live có dở không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
H-hả? //tròn mắt, mặt nóng bừng//
Em quay mặt đi nhưng môi lại cong lên, tay quờ vội ly nước trên bàn mà uống nhầm ly bên cạnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhẹ//
---
Sau khi kết thúc bài cuối cùng, Quang Anh nghe một cuộc điện thoại, rời khỏi chiếc đàn piano mà đi ra sau
Duy ngồi yên, tim vẫn chưa về lại nhịp bình thường
Vài nhân viên bắt đầu dọn dẹp, nhạc nền nhẹ nhàng vang lên thay cho không khí nín thở vừa rồi
Bỗng, điện thoại Duy rung lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gì vậy..!?
Là tin nhắn từ một dãy số đã được lưu tên bằng trái tim: “Quang Anh.”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Ra sau được không? Có chút chuyện.
Duy chần chừ ba giây, tay vẫn còn run run, rồi đứng dậy, vòng qua hành lang dẫn ra cửa sau
Đèn ở đây không sáng như sân khấu, chỉ có ánh đèn mờ và tiếng gió nhẹ.
Quang Anh đứng đó, dựa vào tường
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xin lỗi, ban nãy anh có chút chuyện nên ra đây, đưa em cái này rồi anh đi
Anh cười, ánh mắt vẫn nhẹ nhàng như lúc hát.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cúi đầu// Em... nghe anh hát gần như vậy, vẫn chưa tin được...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy giờ tin chưa? //nhích lại gần, thấp giọng trêu//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//cười cười, bối rối// Tin rồi. Còn mê hơn nữa...
Quang Anh khẽ bật cười
Anh rút từ túi áo ra một chiếc móc khóa nhỏ, là phiên bản mini của album mới nhất – món đồ fan săn tới nát tay.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cái này... anh giữ riêng cho em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gì vậy trời... //đỡ lấy, giọng nhỏ hẳn đi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái này em... thích lắm á
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Biết mà. //nhìn Duy một lúc//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lần sau anh rảnh nữa nữa, hẹn em đến nơi khác được hát được không?
Duy lúng túng
Em gật đầu nhẹ, mặt đỏ rực, miệng vẫn cười
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu mà... em không lỡ xỉu giữa chừng thì được...
---
Gái đệp bị khờ🎀
Gái đệp bị khờ🎀
Trời oi cute quá, huhu😭
---

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play