Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

ᑕOᑌᑎTᖇYᕼᑌᗰᗩᑎᔕᑭᕼE ᕼᗩᑌ ᑕᑌᗩ ᗪE ᑫᑌOᑕ –

chương 0

____________
« Hệ thống xin thông báo–»
«Thân phận lần này của kí chủ là...»
« 𝕻𝖍ế 𝖍ậ𝖚 𝖇ị 𝖗𝖚ồ𝖓𝖌 𝖇ỏ 𝖈ủ𝖆 đế 𝖖𝖚ố𝖈 »
.
..
...
Hoàng cung tàn khóc, máu của danh gia vọng tộc bị chôn vùi dưới lớp băng mưu toan.
Một người phụ nữ bị bỏ rơi và phản bội...
Làm thế nào để xoay chuyển
Trở thành một vương hậu nhiếp chính ...
Quyền khinh triều dã?
....
______
______
Quốc vương thân yêu
______
______
đừng bao giờ đưa vương miện ...
______
______
Cho bất kì ai.
...
Tuy sinh ra trong một gia đình quý tộc
Nhưng nàng mất cả cha lẫn mẹ ,luôn bị đối xử khắc nghiệt
Người ta nói nàng là “bông hoa kiêu hãnh của gia tộc Medici” – nhưng hoa kia bị cắm sai chậu, bị vặt từng cánh một cách vô tình.
...
_______
_______
Thu cái điệu bộ quý tộc lại đi // đẩy ngã //
_______
_______
đây không phải để cho cô đến hưởng thụ
Trong mắt bọn họ, nàng không hơn một món đồ đem đi liên hôn, một quân cờ trên bàn cờ thiên hạ.
...
Không muốn trở thành một bông hoa trong nhà kính
Trái tim nàng khao khát thế giới rộng lớn, nhưng lại bị giam trong chiếc lồng son có tên “nữ công gia giáo”.
_______
_______
Liên hôn đi , Catherine
_______
_______
đây là sứ mệnh của gia tộc Medici
______
______
Gia tộc đã làm gì cho tôi chứ ?!
...
Không muốn trở thành con rối bị thao túng, nàng đào hôn giữa đêm, mặc kệ cả đế quốc đang truy lùng.
_______
_______
“Cô ấy đằng kia!! Bắt lấy!”
______
______
“Nếu có thể sống lại… ta thà làm quỷ cũng không để người khác sắp đặt đời mình.”
Vận mệnh muốn giẫm đạp nó
Nó phải đáp trả lại vận mệnh
...
Nàng chạy, giữa đêm tối và tuyết lạnh, giữa tiếng vó ngựa và ánh đèn lồng, nàng cười… lần đầu tiên.
Và đó sẽ là lần cuối cùng người ta thấy nàng , trước khi nàng hoà làm một với đêm tối vĩnh hằng .
...
______
______
nơi quái nào đây?
______
______
Ta...
______
______
Ta xuyên rồi–
______
______
Mà còn xuyên trúng thể loại cung đấu máu chó.
______
______
"Đây là cái dạng xuyên không gì kỳ dị vậy!? Sao không làm hoàng hậu, chí ít cũng công chúa?"
...
______
______
...
______
______
Cứt chó– ta vậy mà thực sự thành hoàng hậu à?!!
______
______
Graa— nơi chết tiệc này, mau trả ta về mau!!
Đúng là ..., trời xanh không chiều lòng kẻ nghèo.
Ta thế mà lại bị gả cho tên hoàng đế nổi tiếng ăn chơi này. Bị bắt ép không phải vì tình yêu mà vì... hắn thiếu người làm vật tế sống
...
Lễ cưới:
Có pháo hoa, có tiếng nhạc, có lời chúc phúc của quần thần – nhưng không có... tình cảm.
Ta bước vào điện Edelweiß trong chiếc váy cưới đính vàng thật
[ ta biết rõ vì ta đã cắn thử một miếng – đắng như lòng người. ]
Đối diện với một hậu cung chứa toàn những “tình nhân quốc” nhìn ta bằng ánh mắt như thể ta vừa đến sẽ tranh sự sủng ái của hoàng đế với bọn họ.
______
______
" Còn lâu mới thèm tên mặt liệt không biết bao lâu sẽ đem ta đi tế sông kia , blè– "_// khinh bỉ//
...
_______
_______
Chết tiệt–
...
______
______
Ahhh~
______
______
Cuối cùng cũng được thoải mái , không cần lo đối phó hắn nữa rồi.
...
Giữa đám hậu cung âm mưu như rắn độc, hoàng đế vô tâm, và những "quốc gia nhân hình" vừa lạ vừa quen
Ta, một kẻ giả nữ, mê tiền, từng giảng Sử, miệng độc như chó cắn, sẽ mở đầu trò chơi chính trị hậu cung máu chó.
______
______
“Nếu các người không để ta yên... vậy thì chuẩn bị làm nền cho bảng vàng của ta đi.”
...

Chương I

______________
Buổi sáng ,phố A, tại trường Trung học phổ thông Ngẫu nhiên
Nghe như kiểu ai đó đặt tên hời hợt chỉ để đối phó với deadline.
Ở đó, tôi –Người từng thi học sinh giỏi Lịch sử cấp tỉnh năm lớp 12, người tốt nghiệp Sư phạm với luận văn "Chiến tranh lạnh và ảnh hưởng tới giáo dục Việt Nam đầu thế kỷ 21" – làm giáo viên Lịch sử. Ba năm.
Người ta thường bảo: “Dạy Lịch sử là gieo hạt cho tương lai.” Ta từng tin vậy.
Mười hai năm đi học, bốn năm giảng đường, ba năm đứng bục giảng. Đủ lâu để học được rằng: thật ra, gieo xuống thì gieo, nhưng học sinh phần lớn sẽ… dẫm lên.
Ba năm dạy một môn không ai muốn học, trong một ngôi trường không ai nhớ tên đầy đủ, với một mức lương không đủ trả tiền in bài kiểm tra.
Sáng nào cũng vậy, tôi vào lớp với tập hồ sơ kẹp nách, tay trái cầm phấn, tay phải cầm mộng mơ. Cái mộng là hôm nay lớp sẽ chăm học. Cái mơ là có ai đó đặt nhầm lương tháng tôi lên số của giáo viên dạy Toán luyện thi quốc gia
Phía dưới là học sinh lớp 12A6 – còn gọi là tập thể không có gì ngoài ý chí muốn nghỉ học
Có đứa ngủ gật trên bàn, có đứa đang xem phim cổ trang Trung Quốc mà vẫn có thể gật đầu với bài giảng.
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
Haizz–
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
Cái đám học trò này!
Ai biết được, đó sẽ là khoảnh khắc tôi nhớ nhất..., lúc muốn cũng không tìm lại được nữa
...
Mỗi khi chấm bài, ta thấy mình như đang làm khảo cổ học: bới trong tro tàn hy vọng, tìm chút than hồng kiến thức.
Có hôm tan tiết, ta lên sân thượng uống cà phê nguội, tự hỏi: “Ta có đang thay đổi cuộc đời ai không?” Câu trả lời, là không. Nhưng rồi ta vẫn đi dạy. Vì đời này, người ta đâu sống vì lý tưởng. Ta sống vì tiền lương tháng và vì… không có gì khác để làm.
...
tôi đang chấm bài kiểm tra thường xuyên Tôi thì cũng chả độc ác lắm nên sẽ ra câu hỏi nhẹ nhàng phù hợp với ngày của đất nước,Câu hỏi là:
Ngày 30/4 là ngày gì?
Thế quái nào mà nó lại–
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
Em kia! đứng dậy ngay cho tôi
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
Trả lời cho tôi câu hỏi tôi viết trên bảng nhanh_// gõ thước hai cái vào mặt bảng phấn//
______
______
Dạ, thưa thầy _// đứng dậy //
______
______
Ngày 30/4 là ngày giải phóng miền nam Việt Nam
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
Thế –
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
" Ngày bọn Cali mất nước " em ghi trong bài là sao đây?
______
______
Cái đó–
______
______
ờm... Ehe _// ánh mắt như biết nói nhìn vào cậu //_" thầy ơi nương tay , đừng trừ điểm của em mà "
Tôi câm nín . Phân vân điểm số để chấm cho chúng , tất nhiên là tôi nhận được tín hiệu nhưng chấm cao điểm thì không được mà bài của nó cũng không hẳn là sai chỉ là– ờm.. cũng không thể bỏ điểm
Nên aizz– chấm cho nó đại đại 6 điểm vì ít nhất nó không bỏ giấy trắng là được rồi
Tôi gục đầu xuống bàn, tay vẫn cầm cây bút đỏ, lòng đầy tiếc nuối.
Lịch sử, đối với chúng, chỉ là một thứ buồn ngủ và xa lạ như… chính tôi.
Tôi ngủ gật giữa tiếng ve kêu buổi chiều, bảng đen phấn trắng, trong căn phòng đầy bụi và mùi giấy cũ.
______
______
Thầy ơi… cái này có trong đề cương không?
...
Thế rồi ngày ấy đến. Một buổi chiều mùa hạ, mưa đổ, điện chập, trường nghỉ sớm. Ta ngồi một mình trong phòng giáo viên, ánh đèn vàng loang lổ, gió lùa qua khe cửa như tiếng thở dài của tổ tiên.
Trên bàn là một chồng bài kiểm tra: chữ xấu như gà bới, luận điểm lộn xộn, một bài viết hẳn ra thơ:
“Trận Điện Biên oanh liệt năm xưa, Giờ em không nhớ, em xin chịu thua. Nhưng lòng em vẫn thiết tha, Mong thầy đừng cho em điểm ba…”
Ta cười không nổi. Trong lòng như có ai vừa xát muối vừa rắc tiêu.
Ta không nhớ rõ mình gục xuống lúc nào. Có lẽ là lúc ta nghĩ: “Giá mà đời mình cũng có bước ngoặt như phim.” Thế là số phận… chiều ta
...
Ồn quá...tiếng biết chân nặng nề dồn dập sao nghe cứ càng ngày càng gần hơn..., âm này từ đâu phát ra đây?
" Tìm được hoàng hậu rồi, bây giờ chúng ta đem về thôi !"
" Rõ! Mà nè... Có cần cung kính thế đâu dù gì cũng chỉ là vật tế thôi mà?"
" Cậu phải thương người chứ, người ta đã không thể sống được bao lâu nữa rồi mà haha "
ồn ào quá... đây là, đền thờ?–
không, chắc mình chỉ là đang mơ thôi...
Chắc chắn–
___________
NovelToon
Cre :ĐNLA

chương 2

_____________
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
Hưm–
Khi tỉnh lại, thứ đầu tiên ta thấy là một trần nhà bằng lụa đỏ, viền chỉ vàng. Có tiếng nhạc du dương xa xa, tiếng bánh xe nghiến lên đá lát, và tiếng ai đó thì thầm:
______
______
Tiểu thư medici tỉnh rồi ạ?
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
Ah?– ngươi? // thất kinh //
Người bên cạnh cậu, mái tóc dài đến tận vai màu trắng giếm có, đôi mắt to tròn cùng màu mở to chăm chăm xem xét cậu, vẻ hoảng hốt lắm. Cô dùng gương mặt ưa nhìn của mình ghé sát về phía cậu
______
______
Thần làm người giật mình ạ?_// luống cuống //_ hay tiểu thư thấy trong người mình không khoẻ?
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
• | còn phải hỏi,... ê, ê! ta với cô đã thân đã quen đâu ,quan tâm ta làm cái gì?? | •
______
______
// áp trán vào tay đã đưa lên ,đo thân nhiệt //_... Nhiệt độ bình thường mà , lạ nhỉ?
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
// đỏ mặt//
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
đ-đủ r-ồi...
C-có phải quan tâm quá mức rồi không, ta cũng biết ngại chứ ...dù gì ta đây cũng là phận nam nhi-
Khoan? Tiểu thư!?
______
______
Vâng, nhưng người phải nhớ giữ gìn sức khoẻ đó, ở trong hoàng cung đôi lúc em không thể ở bên cạnh người được..._// buồn thiu//
______
______
Cho nên...
______
______
Người hứa với em nhé?
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
ᴠɪᴇ̣̂ᴛ ɴᴀᴍ
Hả??_// bối rối//
Cô vội nắm lấy đôi bàn tay nàng, đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy, xinh đẹp ấy ,dễ thương như vị tiểu thư của cô đây vậy. Cô muốn nhắn hết tâm tư cho người phía trước, nỗi buồn tủi khi cô sẽ không gặp được người thường xuyên, có khi sẽ mãi không gặp được..
Người đáng yêu như vậy là ánh sáng của cô ấy thế mà, vị tiểu thư đây luôn bị người đời gièm pha, chế giễu luôn thành tâm điểm bị bắt nạt.. Cô lo cho nàng lắm, sợ nàng vào cung lại gặp những cảnh tàn khóc như vậy..
May mắn liệu có mỉm cười với nàng ?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play