(ĐN Harry Potter) Lỡ Bắt Nhầm Chúa Tể Hắc Ám Về Nuôi Rồi!
Chapter 1
Lấy bối cảnh vài năm sau khi Chúa tể hắc ám - Voldemort bị tiêu diệt. Nỗi khiếp sợ của thế giới phù thủy giờ đây đã tan biến vào cát bụi...
Trường học Pháp thuật Hogwarts từng đổ nát vì trở thành chiến trường xưa kia giờ đã được xây dựng và trùng tu lại, tiếp tục đón những thế hệ phù thủy trẻ tuổi nhập học
Harry Potter - cậu bé được chọn, người đã chiến thắng Chúa tể hắc ám năm nào nay đã có một gia đình hạnh phúc với Ginny Weasley
Họ có 3 người con - James Sirius Potter, Albus Severus Potter và Lily Luna Potter
Ron và Hermione cũng vậy. Cặp đôi giờ đây hạnh phúc và tất bật với công việc, với những đứa trẻ hiếu động đáng yêu
Chỉ riêng Elisa Potter - cô em gái nhỏ hơn Harry khoảng 1 tuổi vẫn còn lẻ bóng một mình
Thật ra, trước khi còn học ở Hogwarts, Elisa từng thử yêu đương với Draco Malfoy
Nhưng mối quan hệ chẳng kéo dài được lâu bởi nhiều yếu tố xung quanh
Bây giờ thì đường ai nấy đi. Draco cũng đã yên bề gia thất với vợ và một đứa con trai
Nhưng chẳng sao cả, độc thân với Elisa cũng không có gì đáng sợ. Dù gì thì sau khi trận chiến tàn khốc kia kết thúc, cô cũng quyết định lựa chọn dành cả thanh xuân sau này để chăm sóc những sinh vật huyền bí trong khu bảo tồn Arcane Grove mới được Bộ pháp thuật xây dựng
Làm ở nơi ấy cùng với cô là Luna Lovegood - một cô gái cũng yêu thích những loài sinh vật bí ẩn ấy
James Potter
A! Cô Elisa!!! Cuối cùng cô cũng chịu dậy rồi hả?
Albus Potter
Tụi cháu ở ngoài chờ cô từ nãy đến giờ
Lily Potter
Lily suýt ngủ gật đó!
Elisa Potter
Ba đứa... sao lại ở đây...?
James Potter
Còn sao nữa ạ, chúng cháu đến chơi với cô Elisa chứ gì nữa!
Elisa Potter
Giờ này á? Không được, mấy đứa, cô phải đi làm rồi!
Albus Potter
Cô làm ở cái khu bảo tồn Arcane Grove đấy ạ? Cháu nghe nói nơi ấy nhiều sinh vật huyền bí lắm...
Lily Potter
Có rồng không ạ?
James Potter
Có con Bowtrckle nào không cô?
Elisa Potter
Có có, có hết! Nào nào, giờ thì đi về để cô còn đi làm
James Potter
Tụi cháu muốn đi với cô Elisa nữa!
Lily Potter
Đúng đúng! Muốn chơi với rồng cơ!!!
Bọn trẻ con nhõng nhẽo bắt đầu khiến Eli vừa bối rối vừa khó chịu
Elisa Potter
*Ahhh! Cái ông anh đầu sẹo này... sao lại để tụi tiểu quỷ đến nhà mình quậy chứ!*
Không nói nhiều, Elisa lấy đũa thần và độn thổ đi luôn, bỏ mặc đám nhóc
James Potter
Ủa ê? Cô ơiiiiii???
Bầu trời hôm nay phủ một lớp sương mỏng, ánh nắng cuối thu lơ đãng chiếu qua những tán cây đổ bóng lên con đường nhỏ dẫn tới khu bảo tồn sinh vật huyền bí
Ai đó
Chào buổi sáng nhé, cô Potter
Ai đó
Vẫn luôn đi làm đúng giờ như mọi ngày nhỉ?
Elisa gật đầu đáp lại, nụ cười dịu dàng nở trên môi, nhưng rồi cô lại im lặng bước tiếp. Từ ngày làm việc ở đây, người bạn duy nhất mà cô thực sự có thể trò chuyện thoải mái chỉ có Luna Lovegood. Nhưng hôm nay, Luna xin nghỉ ốm rồi
Elisa Potter
*Không sao đâu... Chỉ cần làm công việc như thường lệ thôi*
Cô kiểm tra danh sách công việc trên mảnh giấy da cũ kỹ, sau đó cầm lấy cây đũa phép, nhẹ nhàng huýt sáo để gọi một con Snidget vàng đang lẩn trốn
Elisa kiểm tra rồi cho con Snidget đó ăn, sau đó lặp lại điều ấy với những sinh vật khác xung quanh
Công việc quen thuộc, đơn giản, nhưng giúp tâm trí cô luôn thanh thản
Hình như có một sinh vật lạ vừa bay vụt qua. Đồng thời phía xa xa kia còn vang lên tiếng động lạ
Tò mò, Elisa lần theo hướng âm thanh phát ra, và rồi...
Một sinh vật kỳ lạ đang quằn quại giữa bãi cỏ. Nó trông giống phượng hoàng, nhưng lớp lông của nó không đỏ rực mà là một màu trắng như lớp tuyết phủ trên Bắc cực
Đặc biệt, trên trán nó mọc ra một chiếc sừng nhỏ, như thể một phần máu kỳ lân chảy trong huyết quản nó
Elisa Potter
(Kinh ngạc) *Thứ sinh vật đó...*
Elisa Potter
Ôi Merlin ơi... (Che miệng)
Mùi máu tanh hòa lẫn với mùi cỏ...
Con sinh vật run rẩy, đôi mắt to tròn ngân ngấn nước. Những chiếc lông cánh xinh đẹp rối bời, và một bên cánh thì rũ xuống, máu thấm đỏ đất
Elisa Potter
*Mình nên gọi những người khác đến giúp... sinh vật này...*
Elisa Potter
*Mình chưa từng thấy nó trước đây...*
Eli định quay đi tìm trợ giúp, nhưng tiếng kêu thảm thiết của sinh vật kia ngăn cô lại
Elisa Potter
*Nó có vẻ bị thương nặng... bây giờ mà bỏ mặc nó thì...*
Cô thận trọng tiến tới, từng bước một. Khi Elisa ngồi xuống, con vật không bỏ chạy mà chỉ khẽ co mình lại, tiếng kêu nhỏ dần như một lời cầu cứu
Elisa Potter
Nào... Không sao, ta không có ý định gì đâu...
Vốn là người của khu bảo tồn với công việc chăm sóc những sinh vật huyền bí nên lúc nào trong người cô cũng có những dụng cụ cần thiết cho mọi hoàn cảnh...
Eli cẩn thận băng bó cho sinh vật
Ban đầu, nó gầm gừ như không muốn cô lại gần
Nhưng sau khi nhận thấy Elisa không tỏa ra tia sát khí gì, nó mới miễn cưỡng thả lỏng
Elisa Potter
(Nhờ vậy mới thành công băng bó cho sinh vật)
Elisa Potter
(Vỗ nhẹ đầu nó) Ngoan nhé, ta sẽ đi tìm người tới giúp em...
Khi đã đảm bảo con vật ổn định, Eli ngay lập tức chạy đi
Chapter 2
Elisa Potter
(Gật đầu) Có một sinh vật lạ ở khu vực phía tây. Trông nó giống phượng hoàng lửa nhưng lại có lớp lông màu trắng và một cái sừng kì lân trên đầu
Elisa Potter
Nó đang bị thương ở cánh và dường như khó khăn để cử động
Elisa Potter
Tôi nghĩ mọi người nên đến kiểm tra...
Ánh mắt mọi người liếc qua nhau với vẻ do dự
Thế giới phù thủy tuy đã yên bình, nhưng những sinh vật chưa được xác định danh tính vẫn luôn là nguồn rủi ro tiềm ẩn
Sau một lúc chần chừ, họ cũng nhanh chóng đi theo Eli
Và khi tận mắt chứng kiến sinh vậy ấy, mọi người đều không giấu nổi sự ngạc nhiên
Ai đó
(1): Chúng ta... chúng ta chưa từng gặp loài thế này trước đây...
Ai đó
(2): Màu lông này đâu phải phượng hoàng lửa! Nhưng nhìn giống quá...
Ai đó
(3): Một loài sinh vật mới ư?
Cuối cùng, các nhân viên thống nhất với nhau: họ sẽ phải lập hồ sơ, báo cáo lên Bộ Pháp Thuật và bắt đầu tiến hành kiểm tra sinh học
Con vật lạ kia sau đó cũng được đưa đến nơi phù hợp hơn để chăm sóc
Vì là người đầu tiên phát hiện ra nên Elisa được giao nhiệm vụ chăm sóc và quan sát sinh vật lạ kia
Con vật này quả hung dữ, nhưng may mắn với Elisa - nó không cảm thấy quá nhiều ác ý nên bớt cọc cằn hẳn
Và để thuận tiện, bây giờ mọi người gọi nó là "Phượng lân", nhưng Eli lại quyết định đặt cho nó một cái tên đàng hoàng
Bộ lông trắng như tuyết và óng ánh như phát sáng trong đêm - Aurora chắc chắn là cái tên phù hợp cho nó!
Cũng thời điểm ấy, Luna trở lại làm việc sau kì nghỉ ốm. Cô ngay lập tức chú ý đến sinh vật mới xuất hiện trong khu bảo tồn:
Luna Lovegood
Hở? Elisa... Sinh vật kia... thật đẹp quá! Nó là loài gì vậy?
Elisa Potter
(Lắc đầu) Không ai biết cả. Mọi người mới phát hiện ra nó gần đây thôi
Elisa Potter
Nhưng tớ đã đặt tên cho nó là Aurora
Luna Lovegood
Vì bộ lông của nó sao?
Elisa Potter
(Gật đầu) Đúng vậy!
Thời gian trôi qua, Aurora đã hoàn toàn hồi phục, thế nhưng...
Aurora không hòa đồng. Nó thường xuyên gầm gừ, xù lông khi những sinh vật khác đến gần. Có lần, Elisa còn phải chạy vội vào can thiệp khi Aurora suýt chút nữa phóng thẳng vào một con Mooncalf hiền lành chỉ vì lỡ ngó nó lâu quá ba giây
Elisa hiểu. Aurora, dù không nói ra, nhưng rõ ràng không thuộc về nơi này
Nó thèm khát tự do - và khu bảo tồn, dù rộng lớn, vẫn chỉ là chiếc lồng vàng
Elisa cầm một giỏ thức ăn tươi, lặng lẽ đi về phía khu vực Aurora đang nghỉ ngơi
Ánh nắng đổ qua tán cây, nhuộm vàng cả con đường đất nhỏ. Nhưng khi vừa tới nơi, cô khựng lại
Có một người đàn ông đang đứng đó
Người ấy cao lớn, áo choàng đen thẫm phủ kín từ đầu đến gót chân. Một chiếc mũ phù thủy rộng vành che khuất gần hết gương mặt
Còn Aurora - bình thường vẫn hung dữ với mọi thứ - khi đối diện với người đàn ông này lại thoải mái lạ thường
Elisa Potter
*... Cái gì?*
Elisa Potter
*Anh ta... đâu phải người của khu bảo tồn này...?*
Eli do dự, nhưng rồi cũng lên tiếng
Andrew William
? (Ngoảnh lại)
Tessa (Aurora)
(Vỗ cánh) Grừ... grừ...
Người đàn ông dừng lại hành động xoa đầu của con vật và chú ý đến cô
Andrew William
Cô gái, cô là ai?
Elisa Potter
... Nhân viên của khu bảo tồn này! Chúng tôi không cho phép người lạ không phận sự vào đây. Anh là ai?
Andrew William
(Điềm tĩnh đáp) Andrew William. Học trò của Merlin
Elisa Potter
*Merlin... Vị pháp sư trong truyền thuyết đó sao...?*
Nghe xong, tất nhiên Eli không thể nào tin người đàn ông này được
Cô bảo anh ta nên rời đi, còn rút đũa phép ra để cảnh cáo
Nhưng Andrew không bận tâm
Andrew William
Tessa, đi thôi nào
Tessa (Aurora)
Grừ... Grừ...!
Elisa Potter
... Khoan đã...!
Andrew rút ra đũa phép từ trong áo choàng
Cô lao về phía anh ta, vừa kịp nghe được câu thần chú bằng ngôn ngữ kì lạ mà anh ta lẩm bẩm:
Andrew William
Transitus Astralis
Mọi thứ sau đó xảy ra quá nhanh
Elisa lao về phía trước, nhưng...
Một luồng sáng trắng chói lòa bùng nổ ngay trước mắt cô. Âm thanh không lớn, nhưng mãnh liệt như thể xé rách cả không gian
Cô vì ở quá gần nên cũng bị cuốn vào vụ nổ
Eli ngã vật xuống, nhận thấy xung quanh chỉ toàn là màu trắng
Nhưng chỉ mấy giây sau, tầm nhìn của cô mờ dần. Cô không thể cảm nhận được gì nữa
Mọi thứ như thể đang tan biến
Cuối cùng, Elisa ngất xỉu
Chapter 3
Âm thanh đầu tiên mà Elisa nghe thấy là tiếng chuông gió leng keng
Có ánh sáng chiếu từ trên xuống, rọi thẳng vào mắt khiến cô nhíu mày
Nhưng cũng nhờ ánh sáng ấy mà cô mới nhìn thấy rõ cảnh tượng xung quanh
Elisa Potter
*... Gì thế này?*
Elisa Potter
*Mùi gỗ.. và bụi...*
Elisa Potter
*Đây là đâu thế?*
Cô loạng choạng đứng thẳng dậy
Một con hẻm lát đá. Cổ kính, u ám. Những cửa hàng phù thủy nằm san sát, đèn hiệu đung đưa trong gió nhẹ. Có chổi bay treo trên cao. Có lồng cú. Có bình thuốc. Có tiếng rao văng vẳng ở đâu đó...
Elisa Potter
*Đây là...* (Ngạc nhiên nhận ra) *...Hẻm Xéo mà?!*
Elisa Potter
*Nhưng... có gì đó không đúng...*
Elisa Potter
*Tại sao trông nơi nay lại cứ... xưa xưa thế nào ấy...?*
Tim Elisa cảm giác như thắt lại
Bối rối, cô đưa mắt nhìn quanh
Càng nhìn càng thấy có nhiều điều kì lạ
Elisa Potter
*Rõ ràng ở ngay chỗ này đây mới mở thêm một cửa hiệu khác bán sách mà...?*
Elisa Potter
*Sao có thể... biến mất rồi à?*
Cô gãi đầu đi loanh quanh, chen qua những phù thủy khác
Và rồi, cô thấy tấm biển đó:
"Ollivanders: Làm Đũa Phép Từ Năm 382 Trước Công Nguyên"
Không chần chừ, Elisa đẩy cửa đi vào
Bên trong vẫn là mùi gỗ, mùi bụi và hàng trăm, hàng ngàn cây đũa phép...
Nhưng người bán hàng... thay vì là 1 ông cụ, thì lại là một người đàn ông trông khá trẻ, có lẽ là ngoài 20 hoặc ngoài 30...
Elisa Potter
... Anh... anh là ai? Ông Olivander...
Ai đó
Olivander: (Cười nhã nhặn) Kính chào quý khách. Tôi là Garrick Olivander. Cô cần đũa phép mới sao?
Elisa Potter
(Sững sờ) Anh... là Olivander...?!
Ai đó
Olivander: (Gật đầu) Vâng, đây là tiệm của gia đình tôi
Elisa Potter
Ông... ông không già nữa à...?
Người đàn ông nhíu mày rồi bật cười nhẹ
Ai đó
Olivander: Tôi e là chưa có ai đến đây để nói vậy với tôi cả. Cô ổn chứ?
Elisa Potter
(Nuốt nước bọt)
Elisa Potter
Cháu... Cháu là em gái của cậu bé trên đầu có vết sẹo hình tia chớp tên là Harry Potter! Cháu là Elisa Potter đây!
Elisa Potter
Trước kia ông từng bán đũa phép cho bọn cháu mà!
Nhưng Olivander lại lắc đầu
Ai đó
Olivander: Tôi đã bán đũa phép cho rất nhiều phù thủy. Nhưng tôi chưa bao giờ gặp ai tên "Harry Potter" và có vết sẹo như trong miêu tả của cô
Nghe đến đây, Elisa hoàn toàn đông cứng
Elisa Potter
*Sao có thể...?!*
Ai đó
Olivander: Vậy... cô cần giúp gì chứ?
Elisa Potter
Không (Lắc đầu) Không cần đâu ạ. Cháu cảm ơn...
Và rồi Eli bước khỏi cửa tiệm với tâm trạng vừa bối rối vừa khó hiểu
Cô bước đi thẫn thờ giữa con hẻm lát đá đông người qua lại
Mọi tiếng ồn xung quanh như bị nén lại, văng vẳng xa xôi trong đầu cô
Elisa Potter
*Mình... đang ở thời điểm nào thế này?*
Tất cả đều là một mớ hỗn loạn
Đến bây giờ, Eli vẫn không khỏi thắc mắc Aurora và người đàn ông kì lạ tự xưng là học trò của Merlin kia đang ở đâu
Cũng vì câu thần chú cổ của tên đó khiến cô bị đẩy vào tình cảnh này mà!
Mải lo nghĩ, Elisa không chú ý phía trước và va phải một người đi đường nọ, làm rơi chồng sách của người đó
Elisa Potter
A...! Xin lỗi! (Vừa xin lỗi ríu rít vừa cúi xuống nhặt sách lên hộ người ta)
Ai đó
À, không sao, cô gái trẻ. Tôi cũng đang hơi vội...
Elisa Potter
Vâng vâng, cháu xin lỗi...
Cô ngẩng người, nhìn dòng chữ ghi trên tờ giấy nọ vừa rơi ra khỏi một cuốn sách
Elisa Potter
"Sinh nhật con gái... Ngày 3/2/1937...?"
Ai đó
Ôi chết! Là ngày hôm nay à?!
Ai đó
Hôm nay là sinh nhật lên hai của con gái tôi, đã viết ghi nhớ rồi vậy mà lại quên mất!
Người đàn ông nhanh chóng lấy lại giấy và sách từ tay Elisa, định đi
Nhưng trước khi người ấy kịp rời đi, Eli đã nhanh chóng hỏi:
Elisa Potter
Khoan đã...! Vậy là... bây giờ là năm 1937 sao...?
Đối phương ngạc nhiên vì câu hỏi kì lạ
Ai đó
Dĩ nhiên là năm 1937 rồi. Cô không xem lịch bao giờ sao?
Eli mở miệng nhưng không thốt nên lời
Người đàn ông chỉnh lại chồng sách. Ông cúi chào cô rồi nhanh chóng rời đi
Một cơn ớn lạnh lùa từ lưng gáy chạy dọc xuống bàn chân. Cô ngước nhìn xung quanh lần nữa - tất cả đều như cũ. Những cửa tiệm cổ kính. Những kiểu áo choàng lạc hậu. Những tấm biển hiệu viết bằng tay, phai màu theo năm tháng
Và rồi như một mảnh ghép cuối cùng được đặt đúng chỗ…
Elisa Potter
*Mình... mình đã bị đưa về hơn 50 năm trước...?!*
Sự nhận ra ấy khiến cô đứng sững lại như trời trồng vì quá sốc
Đúng như nghi ngờ trước đó, thật sự vụ nổ ở khu bảo tồn kia đã khiến cô nhảy lùi thời gian về quá khứ
Nhưng mà tận 50 năm sau... cũng xa hơn cô nghĩ rồi đấy!
Elisa Potter
*Nếu là năm 1937... là tên tự xưng học trò của Merlin đưa mình đến... nhưng hắn lại biến đi đâu mất với Aurora rồi... Vậy làm sao mình về nổi đây?*
Elisa Potter
*Chết thật rồi!*
Cô tuyệt vọng ngồi bệt xuống lề đường mà vò tóc
Download MangaToon APP on App Store and Google Play