[AllRhyder] Đủ Đau Tự Khắc Sẽ Buông!
#C1
Không khí buổi sáng ở học viện Royal Light như thường lệ vẫn lạnh lẽo và ngột ngạt.
Nguyễn Quang Anh – cậu học sinh mới chuyển từ tỉnh lên, rụt rè đứng trước cánh cổng trường nội trú khổng lồ như một pháo đài.
Với chiếc balo cũ, áo sơ mi trắng là lượt, đôi giày thể thao không quá nổi bật, Quang Anh lọt thỏm giữa dàn học sinh toàn những kẻ xuất thân từ các gia đình tài phiệt, quyền lực và tàn nhẫn.
Và rồi – như định mệnh – cậu gặp họ. Năm người đứng đầu học viện.
Trần Minh Hiếu – Hội trưởng hội học sinh. Đẹp trai, lạnh lùng, ánh mắt sắc như dao lam.
Trần Đăng Dương – Phó hội trưởng. Lúc nào cũng cười, nhưng là kiểu cười khinh khỉnh và độc địa.
Hoàng Đức Duy – Tổng quản lý kỷ luật, bạo lực, dễ nổi giận, đặc biệt căm ghét những kẻ yếu đuối.
Nguyễn Thái Sơn – Trưởng ban truyền thông, miệng lưỡi sắc bén, thích hạ nhục người khác trước đám đông.
Đỗ Hải Đăng – Trưởng ban thể thao, dáng người cao lớn, thích đánh đập và kiểm soát.
Đăng Dương cười nhạt, hất cằm về phía Quang Anh
#tdd - Tr Dang Duong
Mày là học sinh mới?
#tdd - Tr Dang Duong
Nhìn mày như con chuột chui từ xó xỉnh nào lên vậy?
#nqa - Ng Quang Anh
// Nói nhỏ // Tôi... Tôi chỉ muốn đến học... không gây phiền phức gì cả...
#tmh - Tr Minh Hieu
Luật đầu tiên, học sinh mới không được phép mở miệng khi chưa được hỏi.
Đức Duy bước đến, vung tay tát mạnh vào má trái của Quang Anh. Em ngã nhào xuống đất.
#hdd - Hoang Duc Duy
Cái giọng đó nghe chướng tai quá.
#hdd - Hoang Duc Duy
Muốn học ở đây, mày phải học cách câm miệng trước đã.
#nts - Ng Thai Son
// Cười khẩy // Đúng là món đồ chơi lý tưởng cho tụi mình, nhỉ?
#dhd - Do Hai Dang
Đưa nó ra sau sân. Tao muốn kiểm tra thể lực tân binh.
Phòng giam giữ cũ phía sau sân trường.
Cậu bị lột áo khoác, trói tay bằng sợi dây thừng thể thao. Cả năm người đứng quanh, nhìn xuống như kẻ săn mồi nhìn con mồi mới.
#tmh - Tr Minh Hieu
Trò chơi bắt đầu.
#tmh - Tr Minh Hieu
Mỗi ngày, một người sẽ huấn luyện mày.
#tmh - Tr Minh Hieu
Mày không được phép phản kháng.
#tmh - Tr Minh Hieu
Đó là luật.
#nqa - Ng Quang Anh
Tại sao? Tôi đâu làm gì các anh...?
#tdd - Tr Dang Duong
Vì mày yếu đuối.
#tdd - Tr Dang Duong
Và vì mày... là của bọn tao.
#C2
Phòng giam giữ cũ – 22h đêm.
Căn phòng chỉ le lói ánh đèn mờ. Không cửa sổ, không thoát hiểm. Quang Anh bị trói hai tay lên xà ngang, cổ áo sơ mi rách nát, má vẫn còn hằn dấu tay từ buổi chiều.
Tiếng cửa kim loại mở ra kêu két – chậm rãi, lạnh buốt.
Ánh mắt hắn không giận dữ. Nó lạnh, trầm tĩnh, và nguy hiểm hơn thế: nó vô cảm.
#hdd - Hoang Duc Duy
Đêm đầu tiên.
#hdd - Hoang Duc Duy
Tao sẽ dạy mày cách tồn tại ở đây.
#nqa - Ng Quang Anh
Tôi... không cần học.
#nqa - Ng Quang Anh
Tôi không phải đồ chơi...
Một cú đấm thẳng vào bụng, Quang Anh gập người, gần như nôn ra máu.
#hdd - Hoang Duc Duy
Tao bảo mày được phép nói chưa?
Hắn nắm tóc cậu kéo ngược lên, buộc Quang Anh nhìn thẳng vào mắt hắn.
#hdd - Hoang Duc Duy
Mày yếu đuối, mày mềm mại, mày là cái thứ khiến tụi tao chỉ muốn nghiền nát...
#hdd - Hoang Duc Duy
Nhưng mày cũng đẹp.
#hdd - Hoang Duc Duy
Quá đẹp.
#hdd - Hoang Duc Duy
Đẹp tới mức tao muốn khắc dấu của tao lên người mày.
Đức Duy kéo áo sơ mi Quang Anh xộc xệch, để lộ làn da trắng yếu ớt. Hắn dùng dao khắc nhẹ một đường lên vai cậu – không sâu, nhưng rỉ máu.
#nqa - Ng Quang Anh
// Nghẹn ngào // Mày là đồ điên...
#hdd - Hoang Duc Duy
// Nhếch môi // Phải, và mày là con mồi đầu tiên.
Quang Anh run rẩy, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự phản kháng.
#nqa - Ng Quang Anh
Một ngày nào đó... tôi sẽ khiến mấy người phải trả giá.
#hdd - Hoang Duc Duy
Tao chờ.
Bên ngoài, Trần Đăng Dương đứng lặng trong bóng tối.
#tdd - Tr Dang Duong
"Mày là của tụi tao, Quang Anh."
#tdd - Tr Dang Duong
"Nhưng tao không nghĩ... trái tim tao lại dao động vì mày."
Cùng lúc đó – trong phòng.
Đức Duy tháo trói cho Quang Anh, nhưng không phải vì lòng tốt.
#hdd - Hoang Duc Duy
Tụi tao không cần mày chết sớm.
#hdd - Hoang Duc Duy
Mày còn phải sống… để cảm nhận hết.
Hắn đẩy Quang Anh ngã xuống sàn, rồi đứng trên cao nhìn xuống như một vị thần tàn ác.
#hdd - Hoang Duc Duy
Lau sạch máu, tự mặc đồ lại.
#hdd - Hoang Duc Duy
Mày chỉ là rác rưởi, nhưng là thứ rác mà tụi tao thích giẫm lên nhiều lần.
Quang Anh không nói gì. Cậu chỉ ngước nhìn trần nhà, đôi mắt rỗng tuếch – như thể linh hồn đang trôi đi đâu đó.
Sau khi Đức Duy rời đi, Quang Anh bò tới góc tường, co người lại, ôm lấy hai đầu gối. Bên ngoài trời đổ mưa, từng hạt nặng nề va vào mái tôn mục nát.
#nqa - Ng Quang Anh
Làm ơn… ai đó, cứu tôi ra khỏi nơi này.
#C3
Sân trường – buổi sáng thứ Hai.
Học viện Royal Light nhộn nhịp trở lại. Không ai để ý đến một học sinh đi khập khiễng, gương mặt tái nhợt, ánh mắt trống rỗng. Quang Anh cắn răng, bước từng bước nặng nề, giữ cho vai áo không lộ ra vết khắc máu của Đức Duy đêm qua.
Nhưng chưa kịp ngồi xuống lớp, một tiếng gọi lạnh buốt vang lên từ loa phát thanh.
Loa phát thanh:
– Nguyễn Quang Anh. Lên sân khấu chính. Ngay lập tức.
Cả trường đổ dồn ánh mắt. Tiếng xì xào cười cợt nổi lên. Quang Anh không hiểu chuyện gì, nhưng một lực vô hình bắt cậu phải bước lên khán đài.
Sân khấu học viện – nơi tổ chức lễ chào cờ.
Nguyễn Thái Sơn đứng sẵn trên đó. Gọn gàng, áo sơ mi cài kín nút, mái tóc được vuốt tỉ mỉ, cười như thiên thần nhưng ánh mắt sắc như kim.
#nts - Ng Thai Son
Hôm nay, để “chào mừng” học sinh mới hội nhập, chúng ta có một tiết mục đặc biệt.
Hắn quay sang Quang Anh, giơ tay nắm lấy cổ áo cậu kéo mạnh về phía micro.
#nts - Ng Thai Son
Em ấy sẽ diễn một tiết mục ngắn: “Tôi là con chó của học viện”.
Toàn trường cười ồ. Một vài học sinh cầm điện thoại quay lại. Quang Anh đứng im lặng, đôi môi mím chặt.
#nqa - Ng Quang Anh
// Run run // Tôi không làm. Đừng ép tôi...
#nts - Ng Thai Son
Không làm? Vậy thì...
Hắn vung tay tát mạnh giữa sân khấu. Má Quang Anh đỏ bừng.
#nts - Ng Thai Son
Nói theo tao.
#nts - Ng Thai Son
“Tôi là chó. Tôi sống để phục vụ cho năm người chủ của tôi.” Nói. Ngay. Lập. Tức.
Quang Anh im lặng. Mắt cậu ngấn nước. Nhưng rồi, giọng nói vẫn thoát ra, nghèn nghẹn.
#nqa - Ng Quang Anh
// Thì thầm // Tôi là... chó...
#nts - Ng Thai Son
// Gằn giọng // To hơn!
#nqa - Ng Quang Anh
// Gào lên // Tôi là chó!
#nqa - Ng Quang Anh
Tôi sống để phục vụ cho năm người chủ của tôi!
Tiếng vỗ tay rộ lên từ hàng ghế khán giả. Nhưng đó không phải là sự công nhận – mà là sự sỉ nhục.
Quang Anh bị bắt bò bốn chân quanh sân trường. Một số học sinh ném giấy, đá nhỏ vào người cậu. Thái Sơn đi sau, cười mỉa.
#nts - Ng Thai Son
Nhìn mày kìa, đáng yêu như một con pet trung thành.
#nts - Ng Thai Son
Tao bắt đầu thấy thích mày rồi đấy, đồ rác rưởi.
Trong toilet nam, Quang Anh ôm lấy bồn rửa tay, nhìn bản thân trong gương – má bầm, môi rớm máu.
#nqa - Ng Quang Anh
Chúng mày cứ cười đi... Đến khi tao đứng lên, từng đứa một... tao sẽ bắt phải quỳ xuống.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play