[Fanfic Hoa Thiên Cốt] Thiên Trường Địa Cửu
Chap 1: Ngao Du Thiên Hạ
Sau khi Hoa Thiên Cốt bình phục trở lại thì nàng đã quyết định bỏ qua tất cả mà ở lại Tuyệt Tình Điện với hắn.
Hôm nay Tuyệt Tình Điện ánh nắng len lỏi qua từng nhánh hoa đào. Nàng thì đang ngồi mèo nheo bên cạnh hắn.
Hoa Thiên Cốt
“Sư Phụ, chúng ta xuống núi dạo chơi đi có được không? Từ lúc con tỉnh lại tới nay đã là 3 tháng chỉ quanh quẫn ở Tuyệt Tình Điện chán quá đi mất.”
Bạch Tử Họa nhìn nàng mèo nheo thế nên cũng đành mềm lòng đáp
Bạch Tử Họa
“Được rồi, chịu thua nàng. Chúng ta đi thôi.”
Bạch Tử Họa
“Lý Mông, con bẩm báo với Thế Tôn và Nho Tôn ta đưa Tiểu Cốt xuống nhân gian chơi một vài ngày. Mọi việc giao lại cho 2 người bọn họ.”
Sau bao nhiêu kiếp nạn, cuối cùng, nàng và hắn cũng có thể cùng nhau đi trên con đường này, không còn quy tắc tiên môn ràng buộc, không còn trách nhiệm đè nặng trên vai.
Sau khi xuống nhân gian thì trời cũng đã tối hẳn, nên nàng và Bạch Tử Họa đã thuê lại một căn trạch viện tư nhân để nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, hôm nay trời nắng đẹp. Hoa Thiên Cốt dậy sớm, kéo Bạch Tử Họa cùng nàng chạy ra chợ phiên trong trấn nhỏ. Nàng hớn hở nhìn quanh, chỗ nào cũng có đồ ăn ngon và những thứ mới lạ.
Hoa Thiên Cốt
“Sư Phụ ơi, chàng mau nhìn, mấy cái túi thơm này đi đẹp quá!”
Nàng xoay người gọi hắn, đôi mắt sáng lấp lánh
Bạch Tử Họa chắp tay sau lưng, chậm rãi bước đến. Hắn không có hứng thú với những thứ này, nhưng lại rất thích nhìn nàng vui vẻ. Thấy nàng thích một chiếc túi thơm màu tím nhạt thêu hoa mai, hắn liền lặng lẽ mua rồi đặt vào tay nàng.
Hoa Thiên Cốt
“Sư phụ đúng là tốt nhất!”
Ngày hôm sau, Hoa Thiên Cốt liền kéo Bạch Tử Họa lên núi hái thảo dược cùng nàng
Hoa Thiên Cốt
“Chàng biết không? Ở nhân gian, người ta nói có một loại hoa chỉ nở khi hai người yêu nhau cùng ngắm nhìn nó.”
Nàng ngồi xuống bên một gốc cây, chống cằm nói.
Bạch Tử Họa đứng bên cạnh, khẽ nghiêng đầu nhìn nàng.
Bạch Tử Họa
“Còn có chuyện này sao?”
Hoa Thiên Cốt gật đầu chắc nịch, rồi cười tinh nghịch.
Hoa Thiên Cốt
“Nhưng ta chưa từng thấy. Hay là tối nay, chúng ta thử tìm hoa xem sao?”
Bạch Tử Họa không nói gì, chỉ nhẹ nhàng xoa đầu nàng. Bây giờ nàng muốn gì hắn cũng đồng ý với nàng cả. Vì nàng bây giờ chính là tất cả của hắn.
Bọn họ cứ thế ở cùng nhau đã hơn 7 ngày ở nhân gian rồi. Hôm nay, trời lạnh hơn. Hoa Thiên Cốt quấn áo choàng ngồi trong sân, nhìn những chiếc lá phong đỏ rơi đầy đất. Nàng ôm một bát cháo nóng, bên cạnh là Bạch Tử Họa đang uống trà.
Hoa Thiên Cốt
“Chúng ta cứ sống như thế này, không biết Thế Tôn có tức giận đến mức đòi xuống nhân gian bắt chàng về không nhỉ?”
Hoa Thiên Cốt bỗng dưng lên tiếng thắc mắc, nàng khẽ nheo mắt cười tinh nghịch.
Bạch Tử Họa không đáp, nhưng môi hắn khẽ nhếch lên một chút.
Hoa Thiên Cốt lặng lẽ nhìn hắn, rồi chậm rãi nói.
Hoa Thiên Cốt
“Ta rất thích cuộc sống thế này, không có tranh đấu, không có huyết lệ, chỉ có hai chúng ta.”
Bạch Tử Họa đặt chén trà xuống, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng.
Bạch Tử Họa
“Vậy thì chúng ta cứ mãi mãi như thế này đi.”
Nàng khẽ cười sau đó lắc đầu.
Hoa Thiên Cốt
“Nhưng ta biết chuyện đó là không thể nào. Vì lòng chàng luôn có thiên hạ chúng sinh và cả Trường Lưu. Ta cũng ủng hộ điều đó. Chúng ta có thể vẹn cả đôi đường. Chàng không cần phải ép mình chọn một trong hai. Tình Yêu và cả Đại Nghĩa đều có thể đi song song cùng nhau mà.”
Bạch Tử Họa khẽ suy tư một lúc. Sau đó từ trên đỉnh đầu nàng, hắn khẽ cất giọng.
Bạch Tử Họa
“Tiểu Cốt, chúng ta thành thân đi.”
Bạch Tử Họa
“Ngày mai chúng ta về Trường Lưu, ta sẽ thống báo cho mọi người. Mười ngày sau chúng ta sẽ thành thân.”
Hoa Thiên Cốt
“Nhưng mà...mười ngày có nhanh quá không Sư Phụ.”
Bạch Tử Họa
“Nàng không cần bận tâm, chỉ cần nàng trả lời ta. Nàng đồng ý hay không đồng ý. Những việc khác la sẽ lo liệu”
Bạch Tử Họa
“Tiểu Cốt, chúng ta thành thân đi.”
Hoa Thiên Cốt mỉm cười hạnh phúc đáp:
Hoa Thiên Cốt
“Được, ta đồng ý.”
Chap 2: Chuẩn Bị Hôn Lễ
Sau khi trở về Trường Lưu, Bạch Tử Họa liền lập tức thông báo cho Ma Nghiêm và Sênh Tiêu Mặc chuẩn bị hôn lễ. Bọn họ quyết định sẽ cử hành hôn lễ vào 10 ngày sau.
Hoa Thiên Cốt cũng đã khởi hành về Thục Sơn để chuẩn bị. Bạch Tử Họa sẽ đón dâu ở đó.
Bọn họ bàn tính tới lui thì quyết định sẽ làm ở Thục Sơn vì mặc dù nhà của nàng là ở nhân gian, nhưng nếu lại cử hành đại hôn ở đó thì sợ sẽ dọa sợ những người phàm ở đó mất thôi.
Hơn nữa Thanh Hư đạo trưởng đã cứu nàng từ nhỏ cũng xem như là trưởng bối của nàng hơn nữa nàng lại còn là Trưởng Môn của Thục Sơn nên làm ở Thục Sơn sẽ hợp lý hơn.
Do sức khỏe nàng còn yếu, nên Đường Bảo và U Nhược được cử đi cùng nàng trở về Thục Sơn để chăm sóc cho nàng.
Sau khi trở về Thục Sơn, trên dưới Thục Sơn lập tức chuẩn bị cho hôn lễ. Tin tức nàng và Bạch Tử Họa thành thân lan truyền khắp lục giới, khiến cả tiên, nhân và ma giới đều rung động.
Ở Thục Sơn, không khí náo nhiệt hơn bao giờ hết. Lần đầu tiên trong lịch sử, một vị chưởng môn của Thục Sơn lại gả làm thê tử người khác. Trọng trách chuẩn bị hôn lễ rơi vào tay Đại đệ tử Vân Ẩn—người luôn trầm ổn, cẩn thận trong mọi việc.
Vân Ẩn phụ trách tất cả các nghi thức truyền thống, từ trang hoàng đại điện đến sắp xếp các bậc trưởng bối tham dự. U Nhược, thì tất bật chuẩn bị sính lễ và phụ trách hỷ y của sư phụ. Nàng đích thân chọn những viên minh châu quý giá nhất để đính lên y phục, mong muốn sư phụ của mình sẽ trở thành tân nương lộng lẫy nhất.
Còn Đường Bảo thì bận rộn kiểm tra mọi ngóc ngách, không ngừng lải nhải.
Đường Bảo
"Mẹ Cốt Đầu của ta nhất định phải có một hôn lễ đẹp nhất! Ai dám làm hỏng, ta sẽ cắn chết!"
Vài ngày trước, Khinh Thủy hay tin cũng từ nhân giới cùng Mạnh Huyền Lãng đến Thục Sơn trợ giúp một tay.
Đông Phương Úc Khanh và Sát Thiên Mạch cũng đã đến Thục Sơn để đại diện cho nhà gái.
Cả Thục Sơn được phủ trong sắc đỏ rực rỡ, từ đèn lồng đến những dải lụa tung bay khắp nơi. Đệ tử Thục Sơn ai nấy cũng vui mừng, bởi họ biết chưởng môn của mình cuối cùng cũng có được hạnh phúc.
Trong khi đó, ở Trường Lưu, Ma Nghiêm và Sênh Tiêu Mặc cũng bận tối mặt để chuẩn bị.
Ma Nghiêm, người từng ghét Hoa Thiên Cốt nhất, nay lại đích thân sắp xếp lễ vật rước dâu, ánh mắt nghiêm nghị nhưng trong lòng lại đầy cảm xúc phức tạp. Hắn liên tục căn dặn đệ tử.
Ma Nghiêm
"Tất cả phải thật hoàn hảo! Dù gì cũng là Trưởng môn Trường Lưu cưới vợ, không thể sơ suất!"
Sênh Tiêu Mặc thì vui vẻ hơn, suốt ngày cười tít mắt, không ngừng trêu chọc Bạch Tử Họa.
Sênh Tiêu Mặc
"Sư huynh, cuối cùng huynh cũng thoát kiếp cô độc rồi! Huynh có biết cả tam giới đang bàn tán về chuyện này không?"
Bạch Tử Họa chỉ cười cười không nói gì, xa nhau cũng đã 7 ngày. Hắn nhớ nàng lắm rồi, nhưng cũng đành chịu vậy. Chỉ còn 3 ngày nữa thôi, nàng sẽ vĩnh viễn thuộc về hắn rồi...
Còn Lạc Thập Nhất, thì bận bịu chạy tới chạy lui, lo sắp xếp đội hình rước dâu, chuẩn bị linh thú kéo kiệu, kiểm tra lễ phục của Bạch Tử Họa.
Cả Trường Lưu bừng sáng trong không khí vui mừng hiếm có. Không ai còn nhớ đến những quy tắc khô khan nữa—hôm nay, tất cả chỉ còn niềm hạnh phúc vì cuối cùng, người đứng đầu Trường Lưu cũng đã tìm được người để nắm tay cả đời.
Chap 3: Đại Hôn
Hôm nay, bầu trời trong vắt, từng cụm mây như được tẩy sạch, không khí tràn ngập tiên khí. Khắp cả Lục Giới, tất cả đều đổ dồn ánh mắt về hôn lễ của Hoa Thiên Cốt và Bạch Tử Họa.
Trước đại điện Thục Sơn, cờ hỷ đỏ tung bay, từng dãy đèn lồng trải dài từ cổng chính đến tận bên trong. Các vị tiên nhân, yêu tộc, thậm chí cả nhân gian đều phái người đến chúc mừng. Chưa từng có một hôn lễ nào khiến lục giới phải chấn động đến vậy.
Trong tẩm điện, Hoa Thiên Cốt yên lặng ngồi trước gương.
Nàng khoác lên mình hỷ phục đỏ thẫm, từng đường chỉ vàng thêu hình phượng hoàng bay lượn, tựa như muốn phá kén tung cánh giữa trời cao. Đai lưng gấm buộc chặt, càng tôn lên vóc dáng mềm mại như nước của nàng. Từng lớp sa mỏng phủ lên làn da trắng như tuyết, mái tóc đen tuyền được búi cao, cố định bằng trâm phượng cẩn minh châu, đôi khuyên tai đính ngọc khẽ lay động theo từng cử động.
Tấm khăn voan đỏ nhàn nhạt che khuất dung nhan, nhưng chỉ riêng đôi mắt long lanh kia cũng đủ khiến thiên hạ khuynh đảo.
U Nhược đứng bên cạnh, tấm tắc khen.
U Nhược
"Sư phụ hôm nay thật sự là tân nương đẹp nhất Lục Giới!"
Đường Bảo khoanh tay, hất cằm đầy kiêu ngạo
Đường Bảo
"Đương nhiên! Mẹ ta là đẹp nhất, thế gian này ai có thể sánh bằng?"
Khinh Thủy bên cạnh cũng vui vẻ nhìn nàng cười tươi
Khinh Thủy
"Đúng đó Thiên Cốt, Tôn Thượng mà nhìn thấy chắc chắn sẽ không rời mắt khỏi cô"
Hoa Thiên Cốt nhẹ cười, hôm nay, nàng không còn là đồ đệ của Chưởng Môn Trường Lưu nữa, không còn là nữ tử phải gánh trên vai trách nhiệm nặng nề. Hôm nay, nàng chỉ là một nữ nhân bình thường, chờ đợi phu quân của mình đến đón.
Từ Trường Lưu, đoàn rước dâu chấn động lục giới đã xuất phát từ sớm.
Dẫn đầu là Ma Nghiêm và Sênh Tiêu Mặc. Hôm nay, Ma Nghiêm không còn gương mặt nghiêm nghị lạnh lùng như trước, ông khoác lên mình bộ trường bào thêu kim tuyến, thần sắc uy nghiêm nhưng mang theo niềm vui khó che giấu.
Sênh Tiêu Mặc thì khỏi phải nói, hắn cười tươi rói suốt cả quãng đường.
Sênh Tiêu Mặc
"Nhị Sư huynh, huynh cuối cùng cũng cưới được Nhị tẩu rồi! Nếu ngày trước huynh chịu nghe lời ta, có phải đã không phải chờ lâu thế này không?"
Người ngồi ngay ngắn trên lưng thần thú chính là Bạch Tử Họa.
Bạch Tử Họa—vị tiên quân bạch y thanh lãnh bao năm nay—hôm nay khoác lên hỷ phục đỏ thẫm.
Chất vải gấm cao cấp, từng hoa văn long phượng được thêu tinh tế, khiến dáng người cao ngạo của hắn càng thêm nổi bật. Lần đầu tiên sau hàng vạn năm, hắn không mặc bạch y nữa.
Hắn vẫn mang dáng vẻ lạnh nhạt, nhưng trong ánh mắt lại mang theo tia dịu dàng hiếm thấy.
Hắn khẽ ngẩng đầu, đôi mắt trầm lặng nhìn về hướng Thục Sơn, nơi có người hắn yêu nhất đang chờ đợi. Sau đó khẽ thì thầm:
Bạch Tử Họa
"Tiểu Cốt, ta đến đón nàng về nhà."
Đoàn rước dâu đến nơi, toàn bộ Thục Sơn đã tề tựu đông đủ.
Bạch Tử Họa bước xuống, tiến vào đại điện Thục Sơn. Hoa Thiên Cốt được dìu ra ngoài, tấm khăn voan đỏ phủ kín khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi môi đỏ thắm và bàn tay trắng mịn, thon gầy.
Bạch Tử Họa vươn tay, nắm lấy tay nàng.
Không cần nhiều lời, chỉ một cái nắm tay này đã thay cho vạn lời thề nguyện.
Nàng cùng hắn quỳ xuống bái tạ các bài vị của những liệt tổ liệt tông của Thục Sơn. Bái tạ Thanh Hư Đạo Trưởng.
Bạch Tử Họa khẽ cất tiếng:
Bạch Tử Họa
"Hôm nay, ta đến đây, không phải với tư cách Trường Lưu Chưởng môn, mà là phu quân của nàng."
Bạch Tử Họa
"Ta xin bái lạy tổ tiên Thục Sơn, và đặt biệt là Thanh Hư đạo trưởng. Đa tạ ngài năm xưa đã cứu giúp, bảo vệ nàng. Ta hứa rằng từ nay về sau, cũng sẽ bảo vệ nàng đến suốt đời."
Lời thề vang vọng khắp đại điện
Hoa Thiên Cốt mỉm cười cùng hắn đứng dậy. Sau đó hắn lập tức cuối người bế nàng tiến về kiệu hoa.
Chúng thần tiên ở đó ai cũng hú hét chúc mừng.
Ngày hôm nay, lục giới đều biết—Hoa Thiên Cốt đã gả cho Bạch Tử Họa.
Sát Thiên Mạch
“Huhuhu... Tiểu muội muội. Bạch Tử Họa nếu ngươi dám làm muội ấy khóc ta sẽ không tha cho ngươi.”
Mọi người ở đó cười rộ lên sau đó bị hắn liếc cũng im lặng.
Đông Phương Úc Khanh mỉm cười nhìn nàng. Sau đó hắn thầm nói.
Đông Phương Úc Khanh(Dị Hữu Các Chủ)
"Cốt Đầu, muội nhất định phải hạnh phúc."
Sau đó cũng lặng lẽ đi theo đoàn người tới Trường Lưu.
Trên đường đi, thiên địa như cũng vui mừng, mây trời rực sáng, chim muông hót vang, tiên nhạc vang vọng khắp nơi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play