Ẩn sâu trong một khu rừng nọ tại tỉnh Tomoeda, tồn tại một gia tộc mà lịch sử chỉ nhắc đến trong những mẩu ghi chép vụn vặt và những truyền thuyết bị người đời lãng quên – gia tộc Akabane, những người được mệnh danh là “Người gìn giữ tàn hồn”.
Suốt hàng trăm năm, họ sống ẩn dật trong một thung lũng bị phong ấn bởi kết giới cổ xưa, được bao phủ bởi rừng thông và những hồ nước mang ánh bạc. Dù bên ngoài chỉ là một gia đình nhỏ nghèo khó, thực chất họ là hậu duệ của một dòng máu cổ đại có khả năng phong ấn, thanh tẩy và đồng hóa linh hồn đã vỡ vụn – những mảnh vỡ linh hồn tràn đầy oán niệm, đau khổ và sức mạnh tà dị.
Người của tộc Akabane không phải pháp sư chiến đấu. Họ là người lắng nghe linh hồn, dùng huyết thống, nghi lễ và kết giới đặc biệt để cân bằng những năng lượng lệch lạc trong thế giới.
Truyền thuyết nói rằng, có 13 mảnh vỡ linh hồn từng tách ra từ một sinh thể thần thánh bị hủy diệt, và trôi dạt khắp cõi trần. Chính gia tộc này là người đầu tiên phát hiện ra và phong ấn chúng – đánh đổi bằng máu, linh hồn và nhiều thế hệ hy sinh.
Dù sở hữu quyền năng đáng kinh sợ, họ chưa từng tham vọng vươn ra ngoài thế giới. Với họ, sức mạnh không phải để thống trị, mà là gánh nặng – một lời thề tổ tiên truyền lại:
“Chúng ta không sinh ra để nắm giữ quyền lực, mà để giữ cho thế giới không bị nhấn chìm bởi chính nó.”
Thế nhưng, một sai lầm từ lòng tham của kẻ khác đã chấm dứt tất cả.
Một mảnh vỡ bị phản phong ấn. Kẻ thù đến từ nơi không ngờ tới. Trong một đêm mưa đỏ như máu, lửa thiêu rừng, kết giới vỡ tan, tiếng gào thét vang khắp thung lũng...
Và từ đống tro tàn đó, chỉ còn lại một đứa trẻ, mang theo dấu ấn của linh hồn cuối cùng và bóng tối nặng trĩu trong mắt.