[KKamdol] Đừng Giận Anh Nhé?
1. Chapter 1
Bà Bán Cá (Tác Giả)
Hi!👋 Tui sẽ làm ra 1 bộ truyện về Kpop nhe. Tui rất thích OTP KKamdol nên tui đã quyết định sáng tác ra câu chuyện của 2 anh là Hamin và Yejum.
Bà Bán Cá (Tác Giả)
Giờ thì vào luôn nheee, profile thì mọi người tìm nha còn cái này tui sẽ không giới thiệu nữa nheee. Tui drop nhiều quá r cx tại vì thi á nên sr mọi người nhiều ạ!><
Lần đầu tiên tôi gặp em ấy tại công viên, nơi tôi thường đến để đi dạo với bầu không khí thoáng đãng sau những giờ làm việc vất vả tại quán cà phê
Việc khách luôn order nước làm tôi đã quen dần với công việc ấy khi mới là thực tập sinh non nớt chưa giàu kinh nghiệm
Tâm trạng rầu rĩ, nên Yejun đã quyết định chọn công việc làm địa điểm đi dạo
Nam Yejun
//Bước đi// Haiz, mệt ghê mình không ngờ rằng ông chủ quán cà phê lại mắng mình chưa làm tốt công việc. Ước gì đó là một chị gái thì tốt biết mấy...
Nam Yejun
Woa, công nhận ở công viên đúng là mát dịu ghiaa, nó làm tâm trạng mình vui vẻ hơn và không buồn bã vì chuyện nãy.
Nam Yejun
//Ực ực// Aa, sảng khoái quá điii! May mắn là nãy mình có đi mua nước uống nên giờ mình không còn thấy khó chịu nữa, mình không biết là có nên nghỉ việc này hong ta?? Thôi bỏ suy nghĩ đó đi, kiếm việc làm thật là khó khăn đành làm việc này vậy hơn là không có việc làm. Chi phí của mình cũng gần cạn kiệt rồi, nhưng mà không sao mình sẽ thật chăm chỉ!
Đang đi dạo trên con đường vắng ở công viên, tôi bắt gặp một anh chàng cao to với thân hình vạm vỡ đang khóc lóc vì vừa bị cô nàng bắt cá 2 tay đá. Tôi không ngờ rằng việc gặp anh chàng ấy lại là định mệnh của tôi
Nam Yejun
//Khựng lại// Ủa, khoan đã. Kia là ai vậy nhỉ nhìn người đàn ông ấy thật to lớn, mình phải ra xem mới được
Vừa bước đi, càng gần thì tiếng khóc càng to, chàng trai ấy chắc hẳn đã rất đau lòng
Yoo Hamin
//Sụt sịt// Huhu, sao em lại bỏ anh vậy? Vì thằng đàn ông đó mà em bỏ anh sao? Thật không công bằng mà💦
Cậu chạy đi trên con đường công viên tới chỗ góc mà Hamin đang ở đó, mồ hôi thấm đẫm ướt tấm áo mỏng mà cậu đang mặc và rồi đến hỏi Hamin
Nam Yejun
//Hổn hển// Nè, cậu ơi. Sao cậu khóc vậy?
Yoo Hamin
//Sụt sịt// A, ai vậy? T-tôi vừa mới bị bạn gái bỏ và theo người đàn ông khác, hức.. thật không thể tha thứ mà
Nam Yejun
☁️: "Haiz, bị bạn gái đá sao? Hình như cô gái ấy bắt cá 2 tay thì phải, nhưng sao cậu ấy lại không tìm tình yêu đích thực mới của riêng mình vậy chứ? Thật không thể hiểu nổi cậu ấy"
Nam Yejun
Thôi đừng buồn nữa, cô ta không xứng là tình yêu với cậu, trên đời này nhiều cô gái tốt đẹp hơn cô ta nên cậu đừng khóc nữa nhé? À tôi tên là Nam Yejun còn cậu?
Yoo Hamin
Tôi là Yoo Hamin
Nam Yejun
//Mỉm cười// Vậy chúng ta có thể làm bạn tốt của nhau không?
Yoo Hamin
//Đỏ bừng// ☁️: "A, cậu ấy dễ thương quá.''
Yoo Hamin
Được chứ! Có người bạn như cậu làm lòng tôi như được nở hoa vậy
Nam Yejun
//E thẹn// Đ- Đừng nói như vậy, tôi ngại lắm ấy
Khuôn mặt cậu bất giác đỏ bừng với lời nói ngọt ngào của Hamin, cậu lấy tay che mặt và rồi cũng cảm ơn Hamin. Cậu lắp bắp rồi cũng ngỏ lời cảm ơn tới anh chàng vạm vỡ ấy
Nam Yejun
//Ngại ngùng// À, ừm c..cảm ơn cậu><
Yoo Hamin
Chúng ta có thể bắt tay được chứ?
Hỏi rồi Hamin cũng đưa tay ra bắt tay với Yejun và chờ anh ấy trả lời
Nam Yejun
Tất nhiên rồi, tối luôn sẵn lòng!
Cả 2 đều bắt tay và nở nụ cười với nhau, cảm giác như có gì đó đang đón chờ họ ở tương lai.
Yoo Hamin
Ờm, nếu cậu không ngại thì có thể đến nhà tôi ăn cơm coi như đây là lời mời của một người bạn đi nhé?
Yoo Hamin
Nếu cậu không muốn cũng không sao, khi khác cậu đến cũng được
Nam Yejun
Kh- Không phải ý tôi là tôi sẽ tới ăn cơm, tôi ngại lắm Hamin à><
Yoo Hamin
Không cần khách sáo nhé, tôi có thể mời cậu ăn cơm hàng ngày mà
Yoo Hamin
☁️: "Cậu ấy, cậu ấy vừa mới gọi tên mình? Biểu cảm dễ thương quá. Tôi muốn cậu quá, người bạn nhỏ."
Yoo Hamin
Vậy cậu đi theo tôi, tôi sẽ dẫn cậu tới nhà và ăn cơm cùng tôi nhé?
Nói rồi, chàng trai ấy nắm tay Nam Yejun và dẫn cậu đi tới bãi đỗ xe
Nam Yejun
//Trầm trồ// ☁️: "Waoo, xe ô tô của cậu ấy to thật đấy ngưỡng mộ ghia, ước gì mình cũng có chiếc xe như vậy."
Yoo Hamin
//Mở// Chỗ này, cậu ngồi ở chỗ này nhé, còn tối sẽ ngồi bên trái cạnh cậu
Yoo Hamin
//Phịch// À quên nữa, để tôi thắt dây an toàn cho cậu
Nam Yejun
//Loay hoay// Để tôi, để tôi tự mình thắt dây an toàn cho bản thân
Thấy vậy, Hamin chỉ cười mỉm vì hành động quá đáng yêu của Yejun khi thấy cậu lúng túng thắt dây
Yoo Hamin
Thôi cậu cứ ngồi yên ở đó đi, để tôi làm cho. Không sao cả mà, để tôi thắt sẽ nhanh hơn đó
Nam Yejun
//Đỏ bừng// ☁️: "Ư a, gần quá mình có thể tự thắt mà. Mình ngại ch3t mất."
Yoo Hamin
//Kaka// ☁️: "Xem kìa, cậu ấy lại ngại ngùng nữa rồi, rất thú vị. Làm sao đây, người tốt bụng mà đáng yêu như cậu khiến tim tôi đập nhanh lắm đấy."
2. Chapter 2
Sau khi lên xe của Hamin, cả hai đã trò chuyện về tuổi tác của nhau và mới biết được rằng mình hơn đối phương tuổi và tuổi mình ít hơn đối phương. Vì vậy cả hai đã thay đổi cách nói chuyện từ khi ấy, xưng hô của Yejun là anh-em còn Hamin là em-anh
Yoo Hamin
Tới nơi rồi, vào nhà đi anh Yejun
Nam Yejun
//Ngước nhìn// Woa, đây mà là nhà sao? Đây giống như căn biệt thự á, nó to hơn căn nhà nhỏ của anh nhiều lắm cơ. Công nhận em giàu thật, ngưỡng mộ em ghê đó Hamin à
Nam Yejun
//Lẩm bẩm// Ước gì mình cũng có thể thành công như em ấy thì tốt biết mấy
Yoo Hamin
Anh nói đúng rồi, đây là căn biệt thự, giá của nó khoảng 10 tỷ won. Dù gì thì em cũng giống anh đó, trước em nghèo lắm đấy. Dần dần em mới có nhiều tiền mua căn biệt thự này đấy, tốn nhiều công sức của em lắm. Nhưng em vẫn chăm chỉ đi tập gym nên cơ thể mới cường tráng với cao lớn nè
Nam Yejun
//Ngạc nhiên// Cái gì? 1..10 tỷ won ư? Em bận rộn như vậy mà vẫn chăm chỉ tập thể hình, em còn rất nỗ lực và cả siêng năng trong công việc nữa
Yoo Hamin
//Sôi ùng ục// À, thành tích này không có gì đáng khen cả. Thôi mình vào nhà ăn cơm nào, em đói lắm rồi đó. Chắc hyung cũng đói bụng rồi nhỉ
Nam Yejun
À ừm, anh cũng đói mình vào thôi
Yoo Hamin
Thư ký Seo, tôi dặn anh nấu bữa trưa. Vậy anh chuẩn bị chưa vậy?
Seo Cha Won
Thưa cậu, tôi chuẩn bị xong hết rồi mời 2 cậu dùng bữa
Yoo Hamin
Hyung à, anh đừng bận tâm tới chuyện đó. Anh Seo là thư kí làm việc cùng em, đồng thời các bữa ăn của em cũng do anh ấy một tay chuẩn bị
Yoo Hamin
Thân phận của em là giám đốc nên anh không cần lo lắng về tiền bạc. Nếu anh thiếu tiền, em có thể giúp anh
Nam Yejun
Thì ra em là giám đốc sao, đúng là vị trí không hề tầm thường chút nào
Nam Yejun
//Lúng túng// À, em đừng hiểu nhầm anh là kẻ đào mỏ nhé. Anh không làm vậy đâu, với lại tiền bạc thì anh có thể tự mình kiếm tiền mà không cần ai giúp hết nên em thông cảm cho anh nhé Hamin
Yoo Hamin
Không sao, em hiểu hyung mà. Người tốt bụng như hyung làm sao có thể dựa dẫm vào em được, thôi chúng ta ăn cơm đi. Thức ăn sắp nguội hết rồi
Yoo Hamin
☁️: "Nói chuyện với hyung, làm mình bị lôi cuốn bởi vẻ xinh đẹp của anh ấy. Mình không kiềm lòng được mà."
Nói rồi Hamin đến bàn ăn, Yejun cứ vậy lẽo đẽo theo sau Hamin rồi cũng e thẹn ăn cơm
Seo Cha Won
Tôi mời 2 cậu ăn cơm, tôi sẽ ăn thật ngon miệng!
//Kkamdol đồng thanh// Tôi sẽ ăn thật ngon miệng!
Nam Yejun
//Nhăm nhăm nhăm// ☁️: "Đúng là tài năng thật, vừa là một thư ký mà anh ấy nấu ăn còn rất ngon nữa chứ, nhiều món quá đi! Trước giờ mình mới được ăn một bữa cơm ngon đến vậy."
Yoo Hamin
Khẩu vị vừa miệng anh chứ, hyung?
Nam Yejun
Ừm, ngon lắm. Lâu rồi tôi mới được ăn lại bữa cơm ngon như thế này đấy!
Yoo Hamin
☁️: "Lâu rồi mới được ăn bữa cơm ngon như thế này sao? Không biết, trong thời gian chưa gặp mình thì anh ấy đã sống như nào vậy nhỉ? Thôi được, mình sẽ mời anh ấy thật nhiều bữa cơm để anh ấy thưởng thức vị ngon của những món ăn thơm ngon do thư kí Seo chuẩn bị."
Yoo Hamin
//Chùi, ăn hạt cơm trên mép của Yejun// Mép anh dính cơm kìa
Nam Yejun
Em, em làm gì vậy? Tự nhiên lại bỏ vô miệng hạt cơm trên mép của anh? Đừng làm thế mà, Hamin à
Bầu không khí có chút bối rối và ngượng ngùng nhưng tất cả đều ăn rất ngon miệng
Yoo Hamin
Hyung ăn xong rồi sao? Anh ăn nhanh thật đấy, tuy em và anh đều đói nhưng anh lại ăn chúng nhanh chóng là vì sao vậy? Giống như hyung đã nhịn ăn vậy
Nam Yejun
Ừm..thỉnh thoảng anh nhịn ăn nhiều nên anh mới ăn nhanh như vậy
Yoo Hamin
//Nhéo má anh// Thảo nào anh nhồi nhét đống cơm vào miệng đến mừng phồng cả hai má ấy
Nam Yejun
A! Đau đau, anh đau đừng nhéo má anh nữa
Yoo Hamin
Má anh mềm thật, nhưng nhớ rằng hyung cứ từ từ mà dùng bữa. Anh đừng bỏ bữa nữa nhé, như vậy sẽ không tốt cho sức khoẻ đâu
Nam Yejun
Anh, anh biết rồi
Ăn xong 2 anh ấy vào phòng ngủ của Hamin, còn bát chén cứ để thư ký Seo lo
Yoo Hamin
Thế nào? Phòng em đẹp chứ hyung?
Nam Yejun
Phòng em đẹp thật, còn rộng nữa. Chắc hẳn trang trí tốn nhiều thời gian lắm
Yoo Hamin
À việc ấy dễ mà, nếu hyung thích thì phòng này cũng sẽ là của anh
Nam Yejun
A, thôi anh không có ý chiếm phòng của em. Anh chỉ ngắm nhìn thôi, chứ anh không có hành động xấu xa đâu nha
Hamin nhìn tấm áo mỏng của anh mà tim không thể không đập loạn, anh liền muốn Yejun thay quần áo mới
Yoo Hamin
//Thịch thịch// Hyung à, đồ của hyung cũ rồi. Em muốn anh mặc đồ khác, cho đẹp hơn vậy anh có đồng ý không?
Nam Yejun
Nhưng, nhưng anh hiện giờ không có quần áo. Vậy làm sao mặc được đồ khác đây?
Yoo Hamin
Không sao, hyung mặc đồ của em đi
Bà Bán Cá (Tác Giả)
Trong cái câu chuyện tui làm thì mọi người liên tưởng rằng anh Yejun thấp hơn anh Hamin nhiều và thân hình nhỏ hơn xíu nhé, với lại size áo của Hamin to gấp đôi anh Nam nha>|||<
Yoo Hamin
Anh từ chối em? Tức là anh chê đồ của em sao?
Nam Yejun
Không phải, không phải mà. Anh sợ anh sẽ làm bẩn đồ của em, với lại bây giờ người anh đang có mùi khiến em khó chịu
Yoo Hamin
Kaka, đơn giản mà. Trước tiên anh cứ dung phòng tắm ở bên kìa nhé, tắm xong hyung sẽ không còn lo khi sợ làm bẩn đồ của em nữa
Nam Yejun
A, anh biết rồi. Vậy chờ anh chút
Bóng dáng của anh Nam đã đi về phía phòng tắm. Nhưng thay vì chờ đợi, Hamin đã có nhiều suy nghĩ đặc biệt
Yoo Hamin
☁️: "Làm sao đây, anh ấy sắp mặc đồ của mình. Mình hưng phấn quá, mong là đồ của mình sẽ lưu mùi hương của anh Yejun."
Yoo Hamin
☁️: "Mình mong rằng khi hyung mặc đồ của mình, đồ của mình rất rộng nên chắc tay áo sẽ dài hơn tay của hyung và phần áo cũng rất dài mà quần mình đưa cho anh ấy mặc cũng hơi ngắn, chắc chiếc áo đó cũng che đi phần quần khá nhiều đó. Nên việc anh ấy mặc vào chắc sẽ rất là dễ thương đấy."
Bà Bán Cá (Tác Giả)
Ý là anh Hamin chọn đồ cho anh Nam theo trí tưởng tượng mà anh ấy đã nghĩ ra từ trước á mng:)) Ngại hộ luôn áaaaa><
3. Chapter 3
Nam Yejun
//Mở// Waoo, sạch sẽ dữ vậy nè. Công nhận đúng là biệt thự sang trọng, cái gì cũng như mới tinh luôn
Nam Yejun
//Đóng// May là trong này có khăn tắm rồi, nên mình không cần phải phiền em ấy mang khăn tắm tới đây nữa
Nam Yejun
//Đỏ bừng// Ủa, đồ ẻm chọn cho mình kì vậy nè?:<
Nam Yejun
Thôi hong sao hết á, có đồ mặt là tốt lắm rồi. Áo của Hamin rộng quá, phần tay áo và phần thân áo đều rộng và dài lắm luôn á. ><
Nam Yejun
Cổ áo cũng quá rộng nó trễ xuống một bên vai của mình luôn:< Hên là màu áo là màu xám nên cũng không quá nổi, nhưng mà quần của em ấy ngắn thật. Chỉ đến đùi của mình, nhưng mà là màu đen đã vậy còn bị che một chút từ phần thân áo nữa.
Nam Yejun
Suýt chút nữa là trông mình như không mặc quần rồi💦
Yejun tiến vào phòng của Hamin với cơ thể thơm tho, nóng bỏng. Bộ đồ mà Hamin chuẩn bị khiến Yejun mặc vào trông rất quyến rũ
Yoo Hamin
//Thịch thịch// ☁️: "A, đồ mình chọn không tệ chút nào với dáng người của anh ấy, trông hyung sexy thật đấy~"
Yoo Hamin
//Đỏ bừng// Hyung tắm xong rồi sao? Tóc anh ướt hết rồi kìa, ban nãy chắc anh vừa mới gội đầu. Để em sấy khô cho
Nam Yejun
À anh tắm xong rồi, thoải mái lắm. Nhưng mà phiền em quá, để anh tự sấy khô nhé
Yoo Hamin
//Thích thú// Phiền gì chứ? Hyung cứ tự nhiên mà để em sấy khô cho
Yoo Hamin
Anh à, ngồi đây đi
Nam Yejun
//Bước bước// Ừm
Yoo Hamin
//Thịch thịch// Anh ngại gì chứ? Anh chỉ cần ngồi yên ở đây là được
Đối diện với chiếc gương phía trước mặt, Yejun ngại ngùng, người anh đỏ ửng. Áo trễ xuống vai, lộ ra phần da thịt ửng hồng của anh. Xấu hổ, nên anh ngọ nguậy để giữ cho chiếc áo không trễ xuống nữa
Nam Yejun
//Đỏ ửng// ☁️: "A, xấu hổ quá. Chiếc áo sao cứ trễ xuống vai vậy?:< Mình sẽ cố giữ chiếc áo."
Yoo Hamin
Hyung à, anh ngồi yên nào. Đừng ngọ nguậy, như vậy em sẽ không sấy nữa và cũng sẽ không đưa máy sấy cho anh đâu
Nghe vậy, Yejun liền buông tay khỏi áo rồi ngồi yên. Nhìn sang bên khác để tránh chạm mắt với Hamin
Nam Yejun
//Đỏ ửng// A, anh biết rồi
Yoo Hamin
//Tim đập loạn// ☁️: "Không thể tưởng tượng nổi, cơ thể anh ấy ửng hồng cả rồi, sau gáy cũng vậy nữa. Nhìn anh ấy xem, quần áo xộc xệch nhưng trông anh ấy quá quyến rũ."
Bây giờ khoảng 16 giờ, họ ăn cơm vào lúc 1 giờ chiều. Nhưng thời điểm sấy khô tóc xong, cũng là lúc cơn mưa to ập đến
Nam Yejun
A, cảm..cảm ơn em
Yoo Hamin
Hay là hyung ở lại nhà em qua 1 đêm được không?
Yoo Hamin
Anh ghét em nên mới vậy à?
Nam Yejun
Không, em đừng nghĩ vậy
Yoo Hamin
//Nũng nịu// Hyung à~ Ở lại với em 1 đêm thôi mà:<
Thấy Hamin cứ làm nũng, nên Yejun không thể từ chối được nữa
Nam Yejun
//Lúng túng// A, được, được rồi. Anh sẽ ở lại qua đêm nay
Yoo Hamin
Hyung tuyệt vời quáaaaa><
Đùng đùng, đoàng đoàng ⚡️
Nam Yejun
//Run rẩy// Sấm chớp...sao? Không được, mình phải chốn ở đâu đó...ư...hức kín đáo mới được..hức..hức
Bầu trời đột nhiên có tiếng sấm chớp dữ dội, làm Yejun vốn sợ sấm chớp nên toàn thân run rẩy, Yejun cố gắng giơ 2 bàn tay run lẩy bẩy mà bịt đôi tai lại. Anh rưng rưng nước lệ, xuống khỏi chiếc ghế ban nãy, anh chui vào gầm bàn cạnh chiếc ghế rồi co rúm người lại
Thấy Yejun sợ hãi, Hamin lo lắng cho anh
Yoo Hamin
Yejun à! Anh có sao không? Đừng khóc có em ở đây rồi, anh chui ra khỏi gầm bàn đi
Yejun sợ hãi đến mức, không nghe Hamin nói gì cả. Miệng cậu thì cứ lẩm bẩm vì quá kinh hãi
Nam Yejun
//Co rúm, run rẩy// Hức...hư, mình sợ lắm..ư...không ai bảo vệ mình cả..mọi người không một ai cần mình cả ư..hức
Yoo Hamin
//Cúi người// Đưa tay anh ra đây, có em rồi nên hyung không cần phải sợ gì cả
Nam Yejun
//Hất// Không! Đừng lại gần...tôi..ức...ư, mọi người đều giả tạo, không ai muốn mình cả...ư..hức
Cậu nức nở vì quá là sợ hãi, giọng nói yếu ớt. Nhưng lại chứa đầy kí ức tồi tệ
Yoo Hamin
//Kéo tay anh Nam// Không sao cả, có em rồi. Đừng sợ, em ở đây mà
Nam Yejun
//Nức nở// Không!! Ức..ư đừng mà!!
Yejun vùng vẫy nhưng rồi cũng được vòng tay của Hamin che chở, cậu ở trong lòng Hamin
Yoo Hamin
//Ôm// Không sao cả rồi, đừng khóc nữa. Nín đi hyung
Yoo Hamin
☁️: "Anh ấy run lẩy bẩy, chắc hẳn có ẩn chứa điều gì đó mới khiến hyung ra nông nỗi này."
Giọng nói nhẹ nhàng của Hamin khiến cậu bớt sợ hãi đôi chút. Trong vòng tay ấm áp của Hamin khiến cậu càng nghẹn lòng
Nam Yejun
//Run rẩy// Ư..hức..ư
Nam Yejun
//Ôm chặt// Hức...hư
Hamin nhẹ nhàng lau đi những giọt lệ trên má cậu
Yoo Hamin
//Lau// Đừng khóc nữa, nín đi hyung
Yoo Hamin
//Nhéo má anh// Mắt hyung sưng rồi, nín đi anh
Nam Yejun
//Sụt sịt// A, anh xin lỗi. Ban nãy anh hơi quá, anh xin lỗi
Yoo Hamin
Không sao, nhưng sao nghe tiếng sấm chớp mà anh lại có hành động khác lạ vậy?
Nam Yejun
//Sụt sịt// Là, là vì hồi anh còn nhỏ. Cỡ đó anh chỉ mới 5 tuổi thôi, ba mẹ thì không thích anh rồi nhận nuôi một bé gái khác ở trại trẻ mồ cồi. Ở mẫu giáo mỗi khi có bạn nhỏ bị bắt nạt, anh luôn sẵn sàng giúp đỡ nên ngày nào anh cũng bị đánh, lúc thì ngay tại lớp, lúc thì ở ngoài trời mưa cũng có sấm chớp y như vậy, nên tụi nó đã đánh anh rồi ném cặp sách của anh ra chỗ khác rồi nguyền rủa anh sẽ bị ch3t bởi sấm chớp
Nam Yejun
Anh sợ lắm, nên từ đó mới hình thành ra tính cách này. Cô giáo thấy anh bị vậy thì cô quan tâm anh rất nhiều, coi anh như con đẻ của mình, cô lo lắng lắm. Cô cũng liên lạc với ba mẹ anh, nhưng họ cũng chỉ lờ đi lời nói của cô. Nên anh không còn ai dựa dẫm ngoài cô ấy, bản thân anh còn coi cô là mẹ của mình vì cô ấy lúc nào cũng dịu dàng và cô nói nhẹ nhàng
Download MangaToon APP on App Store and Google Play